• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11
  • Chương 1647

201647.
Rồi sau đó cả thế giới đều chúc phúc cho họ.

Các em học sinh ở Học viện Quý tộc Duệ Hà, thậm chí còn lấy họ làm nhân vật chính, vẽ một bộ truyện tranh, bộ truyện được phát hành trên một trang mạng xã hội được rất nhiều người yêu thích.

Hai người đương sự Phạm Đậu Đậu và Mạc Tiểu Đào, cuối cùng cũng ý thức được có vẻ không ổn rồi.

Tình hình bây giờ, đã không chịu sự khống chế nữa rồi!

Một hôm, Mạc Tiểu Đào đang nghỉ ngơi.

Cô vốn định ngủ một giấc buổi trưa, kết quả, đang thiu thiu ngủ, liền bị hai người chị dựng dậy, trang điểm ăn mặc cho cô thật xinh đẹp rồi đẩy cô ra khỏi nhà!

Đến khi đứng trước chính cửa chính Công ty giải trí Phạm thị, lúc này Mạc Tiểu Đào mới phản ứng lại, cả nhà cô từ trên xuống dưới, đều mong cô đi hẹn hò với Phạm Đậu Đậu!

Hẹn hò cái con khỉ ý!

Cô và Phạm Đậu Đậu không phải là quan hệ yêu đương biết không!

Nhưng chuyện này, bây giờ giải thích có còn kịp không?

Mạc Tiểu Đào vẫn đang thẫn thờ, đột nhiên nghe thấy có tiếng còi xe ô tô ngay sau lưng.

Cô quay người lại, thấy Phạm Đậu Đậu đang nhìn mình với vẻ mặt bất lực: “lên xe nào.”

Mạc Tiểu Đào há to mồm, cuối cùng cô vẫn chấp nhận số phận lên xe.

Quả thật, Mạc Tiểu Đào vừa lên xe, đèn nhấp nháy của vô số chiếc điện thoại lập tức nháy loạn xạ ở một góc.

Mạc Tiểu Đào từ từ bổ sung câu nói dưới đây: “kết quả không trốn được thì đã đành, lại thành công kéo thêm em xuống nước nữa.”

Nói xong, hai người anh nhìn em, em nhìn anh, cùng thở dài một cái: “làm sao bây giờ?

Mạc Tiểu Đào nhìn Phạm Đậu Đậu: “sư huynh, anh không thể hại em thế được! Hôm nay em vốn định tìm Võ Vạn Kỳ đi chơi, bây giờ thế này, em lại không thể tùy tiện đi tìm cậu ý rồi, bây giờ em đi đến đâu cũng có một đám người đi theo. Em không muốn mang phiền phức đến cho bạn em.”

Phạm Đậu Đậu lấy tay vò đầu, rồi nói: “chẳng phải anh đang nghĩ cách sao! Hay là, chúng ta hãy nhịn thêm mấy ngày đi, sau đó sẽ nói chúng ta không hợp nhau, đã chia tay rồi?”

Mạc Tiểu Đào rất tận tình nhắc nhở anh: “sư huynh, chúng ta vẫn chưa yêu nhau đấy! Bây giờ anh đang nói với bên ngoài, anh yêu thầm em trước, em còn chưa nhận lời của anh!”

Phạm Đậu Đậu: ‘........”

Mạc Tiểu Đào một lần nữa nhắc nhở anh: “bây giờ cả thế giới đều đang nhìn chúng ta, vì vậy chúng ta không thể tiếp xúc với nhau quá nhiều.”

“Nếu nói như vậy, những ngày tiếp theo, em không thể đến công ty làm việc được rồi. Nếu không, càng không nói rõ được.” Phạm Đậu Đậu lập tức phản ứng lại: “vậy em xin nghỉ phép đi, anh duyệt luôn.”

Mạc Tiểu Đào cười gượng gạo gật đầu: “anh có thể nói qua với sư tỷ, nhờ sư tỷ dập tắt tin đồn giúp chúng ta được không!”

Phạm Đậu Đậu gượng gạo lắc đầu: “không được, anh đã giải thích với chị cả rồi, chị không hề nghe anh giải thích, chị chỉ bảo anh nắm bắt tốt cơ hội......”

Sau đó hai người đều không biết phải nói gì.

Lần này, đúng là không thể giải thích rõ ràng rồi!

Hai người đều nhìn thấy nỗi tuyệt vọng sâu sắc, trong ánh mắt của đối phương.

Quả thật là không ra vẻ thì sẽ không chết nhanh thế này!

Trong sự mong đợi của vô số con người, Phạm Đậu Đậu và Mạc Tiểu Đào bắt đầu giả vờ hẹn hò.

Vì để có câu trả lời cho hai bên gia đình, hai người đành cố vác mặt đi hẹn hò với nhau.

Sau đó, hai người nghĩ đi nghĩ lại.

Dù sao trong lòng hai người cũng hiểu rõ không phải là một cặp, vậy thì hãy cư sử với nhau như bạn bè là được rồi!

Còn người khác muốn hiểu như thế nào, thì không liên quan đến việc của họ rồi!

Sau khi nghĩ thông được đạo lý này, cuối cùng hai người cũng không cứng nhắc nữa.

Hai người cùng nhau đến khu vui chơi, chơi trò chơi cả nửa buổi sáng, sau đó buổi trưa đến bờ biển, ăn trưa trên du thuyền cạnh bờ biển.

Sau khi ăn trưa xong, hai người lại đi câu cá, lặn biển.

Thấy hai người chơi vui vẻ như vậy, Mạc gia yên tâm rồi, Phạm gia cũng yên tâm rồi, những người khác cũng yên tâm rồi!

Vậy là, từ giờ trở đi, ánh mắt của mọi người khi nhìn vào hai đứa, đều với tư thế họ là một cặp đôi.

Nếu không giải thích rõ ràng được, vậy thì chả cần phải giải thích nữa.

Vì không muốn mang lại phiền phức cho Võ Vạn Kỳ, Mạc Tiểu Đào đã giải thích qua với Võ Vạn Kỳ, Võ Vạn Kỳ cũng nói cô đang chuẩn bị cho việc thi đấu, dạo này cũng không có thời gian đi chơi với Mạc Tiểu Đào.

Rồi sau đó hai người ai nấy đều bận việc của mình, thỉnh thoảng có hỏi thăm tình hình gần đây của nhau.

Mạc Tiểu Đào và Phạm Đậu Đậu như hai người bạn thân, ngoài giờ làm việc và đi học, họ hay đi ăn cùng nhau và xuất hiện trong các bữa tiệc.

Đối với ánh mắt của những người khác, họ coi như không nhìn thấy.

Dần dần, mối quan hệ của Mạc Tiểu Đào với Phạm Đậu Đậu và Phạm Đinh Đinh càng ngày càng thân thiết hơn.

Ba người thường cùng nhau xuất hiện trong các bữa tiệc, mọi người cũng bắt đầu quen với cách cư sử của họ.

Thời gian cứ thế trôi đi được một tháng.

Một hôm, Võ Vạn Kỳ vui vẻ nhắn tin cho Mạc Tiểu Đào: “tớ đã trở về rồi!”

Mạc Tiểu Đào lập tức gửi lại một biểu tượng tung hoa: “chào mừng quán quân của chúng ta trở lại! Tối nay có cần ăn mừng một bữa không?”

Võ Vạn Kỳ nghĩ một lúc, rồi nói: “tối nay không được, tối nay võ quán của tớ mở tiệc ăn mừng. Để ngày mai tớ đi tìm cậu nhé!”

Mạc Tiểu Đào lập tức gửi lại một biểu tượng ok: “lần này được giải nhất thật là không dễ dàng, nhất định phải chúc mừng cậu mới được, giờ tớ đi chuẩn bị luôn một đống đồ ăn ngon, nhất định chúng tớ sẽ cho cậu ăn no nê!”

Võ Vạn Kỳ vui mừng khôn xiết: “được đấy được đấy, tớ muốn ăn rất nhiều rất nhiều đồ ngon! Tớ muốn ăn loại điểm tâm mà lần trước cậu mang đến!”

“Không vấn đề.” Mạc Tiểu Đào lập tức gửi lại một biểu tượng tinh nghịch.

Người bên cạnh Võ Vạn Kỳ đang nhắc nhở cô lên xe: “Vạn Kỳ, lên xe thôi!”

“À, được được được, em biết rồi.” Võ Vạn Kỳ vội vội vàng vàng đuổi theo bước chân của cả đội phía trước.

Khi cô cúi đầu xuống, vừa đúng lúc đó Phạm Đinh Đinh đi lướt qua vai cô.

Trong một tháng này, hai người không hề tiếp xúc với nhau, nhưng không thể coi là hai người đã hoàn toàn quên hẳn đối phương. Phạm Đinh Đinh vừa đi vừa nhắn tin cho Phạm Đậu Đậu: “cái gì? Vẫn chưa tìm được người đàn bà đáng ghét đó á? Đúng thật là! Đậu Đậu, em nói cho anh biết, trên thế gian này em chưa bao giờ gặp một người đàn bà đáng ghét đến thế! Thật đấy, anh không thể tưởng tượng nổi cô ta đáng ghét thế nào đâu! Đầu óc tư duy của cô ta thật sự không phải là loài người! Bất luận là nói gì, đều không lọt vào tai cô ta!”

Phạm Đinh Đinh trả lời tin nhắn rất nhanh: “nhưng anh đã kiểm tra lại tất cả các danh sách rồi, em cũng xác nhận là tên cô ta không trong đó, anh cũng đành bất lực thôi! Bây giờ trong nhà đều ngó vào chuyện của anh và Tiểu Đào, anh cũng không dám có quá nhiều hành động. Anh dám nói, nếu trong nhà mà biết được, anh đang đi điều tra một người con gái khác, em có tin là mẹ anh sẽ bốc hỏa đến nỗi thắt cổ tự tử không?”

Phạm Đinh Đinh cũng vẻ mặt bất lực: “thế thôi vậy, thôi để em từ từ điều tra! Nhưng không được để bác gái bốc hỏa đâu. Đúng rồi, anh và Tiểu Đào rốt cuộc là diễn kịch thật hay là giả vờ diễn kịch đấy?”

“Ý em là sao?” Phạm Đậu Đậu hỏi ngược lại.

“Em thấy hai người bây giờ qua lại với nhau rất tốt, hay là, hai người yêu nhau thật luôn đi! Dù sao hai người cũng không yêu ai khác.” Phạm Đinh Đinh đưa ra đề nghị.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom