Viet Writer Và Mai Có Nắng Add bookmark Tác giả Trần Phan Trúc Giang Thể loại Truyện Việt Tình trạng Hoàn thành Lượt đọc 4,786 Cập nhật 20/04/2022 Trích đoạn: - Má, con không ưng thằng Bụi đâu. Bà Tám tóc tém gọn hơ vỗ bàn cái bốp: - Mày không được cãi tao, má thằng Bụi qua hỏi rồi. Chịu cái tao đưa ra thách cưới là được. Con Tít lại ỏng ẹo nhảy dựng lên: - Má không nghe người ta nói thằng Bụi nó bị khùng hả? Con vầy không lẽ lấy chồng khùng? Bà Tám đưa tay vuốt cầm, vỗ đùi cái đét: - Ừ ha tao quên, để tao nói bà Mơ kêu bả đòi thêm vàng. Cái thằng bị khùng mà tao quên mới ngu chớ. Nói rồi bả lấy cái nón lá treo trên móc tủ xuống, đội lên lại đi ra ngoài sân: - Tít, tao nói rồi nghe, mày mà bỏ trốn tao đi tự vận cho mày vừa lòng. Tiền tao lấy hết rồi, mày muốn giết má mày thì mày đi thử đi.
Trích đoạn: - Má, con không ưng thằng Bụi đâu. Bà Tám tóc tém gọn hơ vỗ bàn cái bốp: - Mày không được cãi tao, má thằng Bụi qua hỏi rồi. Chịu cái tao đưa ra thách cưới là được. Con Tít lại ỏng ẹo nhảy dựng lên: - Má không nghe người ta nói thằng Bụi nó bị khùng hả? Con vầy không lẽ lấy chồng khùng? Bà Tám đưa tay vuốt cầm, vỗ đùi cái đét: - Ừ ha tao quên, để tao nói bà Mơ kêu bả đòi thêm vàng. Cái thằng bị khùng mà tao quên mới ngu chớ. Nói rồi bả lấy cái nón lá treo trên móc tủ xuống, đội lên lại đi ra ngoài sân: - Tít, tao nói rồi nghe, mày mà bỏ trốn tao đi tự vận cho mày vừa lòng. Tiền tao lấy hết rồi, mày muốn giết má mày thì mày đi thử đi.