Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 27: ◊ Chiến Tranh Lạnh
- " Bà con có chuyện này mún nói "
- " Ừm con nói đi , ta nghe "
- " Con vừa chia tay với Gia Huy rồi "
- " Chia tay rồi thì tốt , bây giờ con hãy tập cách yêu Đình Nam đi vì nó mới là chồng con "
Nghe thấy thế cô cuối gầm mặt xuống thở dài rồi lấy chiếc điện thoạt trong túi rồi mở đoạn clip đưa cho bà xem . Xem xong bà rất tức giận nhưng cũng phải kìm nén lại bà nói :
- " Tiểu Tuyết nhà ta thật mạnh mẽ , chuyện này không thể nói cho ba con biết liền được , dạo này chuyện công ty có chút rắc rối , khi nào nó giải quyết song ta sẻ nói với ba con "
- " Vâng...con mún dọn về đây ở...được không ạ ? "
- " À..Thôi con ra ngoài mua xắm gì đi ta có chút việc "
Cô vâng lời bà đi ra ngoài . Sau khi thấy cô đi khỏi bà liền gọi cho Ông Trịnh .
- " Này ông già kia , thằng cháu trai của ông làm cái gì mà để cho con bé xin về đây ở hả "
- " Chuyện này làm sao tôi biết được , chắc tụi nó lại cải nhau chuyện gì đây , thôi thì bà để nó ở đấy vài hôm rồi tôi bảo Đình Nam sang đấy đưa con bé về "
Những ngày ở bênh mĩ cô rất vui , được gặp bạn bè cũ , cùng đi chơi rồi không phải chạm mặt với ả Chiêu Nghi nên những ngày này cô rất thoải mái . Cô ở lại Mĩ được một tuần rồi , Đình Nam thì cũng bị ông giáo huấn nên đành phải vác cái mặt giày đi đón cô về . Đến trước cổng nhà anh cảm thấy thật xấu hổ , lần đầu tiên anh đi năng nỉ một đứa con gái về nhà ở . Nhưng biết làm sao được , đành phải phục tùng mệnh lệnh thôi .
- " Lão phu nhân Cậu Trịnh đến rồi "
Ngồi ăn táo cùng bà , nghe thấy thế cô liền xụ mặt nhăn nhó hỏi :
- " Có phải bà kêu anh ta qua đón con không "
- " Đâu có , thôi thì con quay về đó ở đi. Với Lại ít hôm nữa bà mún đi hawai cùng với vài người bạn , con ở nhà một mình bà không yên tâm , ngon nghe lời về đó đi ha "
- " Vâng " Cô cúi gầm mặt lại chu mỏ lên nũng nịu đồng ý .
- " Dì Trương lên sắp xếp đồ cho cô chủ đi "
- " Vâng "
15 Sau . Cô kéo chiếc Vali đi ra khỏi nhà , thấy Đình Nam đứng đó cô nhìn liền mún đấm cho anh một cái để hết tức . Khi gặp cô anh liền nói :
- " Chào buổi...." Chưa kịp nói hết câu cô đã phớt lờ anh rồi lên xe . Cô dám làm thế với tôi ? Tôi đã nhân nhượng lắm rồi đấy . Đình Nam mày là đàn ông con trai không nên chấp nhất với phụ nữ hạ hỏa hạ hỏa . Trên Đường đi bầu không khí lạnh lẽo trên xe tỏa ra nồng nàng câi khung cảnh ngượng ngùng , hai người không thèm nhìn maqtj nhau mỗi người làm một việc , cô thì lướt điện thoại xem vài cái tin tức . Còn anh thì nhanh chóng xem vài hợp đồng rồi kí . Đoạn từ xe đi đến Sân bay rồi từ máy bay , bay về Trung quốc gai người cũng chẳng nói gì với nhau . Cuộc chiến tranh lạnh đang diễn ra vô cùng khốc liệt , khi đáp máy bay xuống , anh không nói không rằng mà biến đi đâu mất để cô lủi thủi một mình tự bắt xe về biệt thự .
Vừa đi cô vừa đá gót : " Đồ biến thái , đồ đáng ghét anh dám bỏ tôi lại một mình thật là mún làm bản cô nương đây tức chết đi được...A..đau quá " Cô đá phải cục đá to chảng làm ngón chưng cô sưng lên đau vô cung . Ngày gì mà xuôi sẻo thế không biết mình phải rủ Như Ý đi mua sắm mới được .
- " Ừm con nói đi , ta nghe "
- " Con vừa chia tay với Gia Huy rồi "
- " Chia tay rồi thì tốt , bây giờ con hãy tập cách yêu Đình Nam đi vì nó mới là chồng con "
Nghe thấy thế cô cuối gầm mặt xuống thở dài rồi lấy chiếc điện thoạt trong túi rồi mở đoạn clip đưa cho bà xem . Xem xong bà rất tức giận nhưng cũng phải kìm nén lại bà nói :
- " Tiểu Tuyết nhà ta thật mạnh mẽ , chuyện này không thể nói cho ba con biết liền được , dạo này chuyện công ty có chút rắc rối , khi nào nó giải quyết song ta sẻ nói với ba con "
- " Vâng...con mún dọn về đây ở...được không ạ ? "
- " À..Thôi con ra ngoài mua xắm gì đi ta có chút việc "
Cô vâng lời bà đi ra ngoài . Sau khi thấy cô đi khỏi bà liền gọi cho Ông Trịnh .
- " Này ông già kia , thằng cháu trai của ông làm cái gì mà để cho con bé xin về đây ở hả "
- " Chuyện này làm sao tôi biết được , chắc tụi nó lại cải nhau chuyện gì đây , thôi thì bà để nó ở đấy vài hôm rồi tôi bảo Đình Nam sang đấy đưa con bé về "
Những ngày ở bênh mĩ cô rất vui , được gặp bạn bè cũ , cùng đi chơi rồi không phải chạm mặt với ả Chiêu Nghi nên những ngày này cô rất thoải mái . Cô ở lại Mĩ được một tuần rồi , Đình Nam thì cũng bị ông giáo huấn nên đành phải vác cái mặt giày đi đón cô về . Đến trước cổng nhà anh cảm thấy thật xấu hổ , lần đầu tiên anh đi năng nỉ một đứa con gái về nhà ở . Nhưng biết làm sao được , đành phải phục tùng mệnh lệnh thôi .
- " Lão phu nhân Cậu Trịnh đến rồi "
Ngồi ăn táo cùng bà , nghe thấy thế cô liền xụ mặt nhăn nhó hỏi :
- " Có phải bà kêu anh ta qua đón con không "
- " Đâu có , thôi thì con quay về đó ở đi. Với Lại ít hôm nữa bà mún đi hawai cùng với vài người bạn , con ở nhà một mình bà không yên tâm , ngon nghe lời về đó đi ha "
- " Vâng " Cô cúi gầm mặt lại chu mỏ lên nũng nịu đồng ý .
- " Dì Trương lên sắp xếp đồ cho cô chủ đi "
- " Vâng "
15 Sau . Cô kéo chiếc Vali đi ra khỏi nhà , thấy Đình Nam đứng đó cô nhìn liền mún đấm cho anh một cái để hết tức . Khi gặp cô anh liền nói :
- " Chào buổi...." Chưa kịp nói hết câu cô đã phớt lờ anh rồi lên xe . Cô dám làm thế với tôi ? Tôi đã nhân nhượng lắm rồi đấy . Đình Nam mày là đàn ông con trai không nên chấp nhất với phụ nữ hạ hỏa hạ hỏa . Trên Đường đi bầu không khí lạnh lẽo trên xe tỏa ra nồng nàng câi khung cảnh ngượng ngùng , hai người không thèm nhìn maqtj nhau mỗi người làm một việc , cô thì lướt điện thoại xem vài cái tin tức . Còn anh thì nhanh chóng xem vài hợp đồng rồi kí . Đoạn từ xe đi đến Sân bay rồi từ máy bay , bay về Trung quốc gai người cũng chẳng nói gì với nhau . Cuộc chiến tranh lạnh đang diễn ra vô cùng khốc liệt , khi đáp máy bay xuống , anh không nói không rằng mà biến đi đâu mất để cô lủi thủi một mình tự bắt xe về biệt thự .
Vừa đi cô vừa đá gót : " Đồ biến thái , đồ đáng ghét anh dám bỏ tôi lại một mình thật là mún làm bản cô nương đây tức chết đi được...A..đau quá " Cô đá phải cục đá to chảng làm ngón chưng cô sưng lên đau vô cung . Ngày gì mà xuôi sẻo thế không biết mình phải rủ Như Ý đi mua sắm mới được .