Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 83-88
Nói rồi cô quay người định rời đi nhưng bị Vu Quân giữ chặt lại hắn nói với giọng lạnh lùng.
"Em thích chơi đùa tình cảm của người khác đến thế sao, thích phản bội lắm hay sao".
Gia Kì nhìn hắn đầy chán ghét hắn chưa bao giờ tin tưởng cô lúc nào cũng nghĩ cô muốn rời xa hắn đi theo người đàn ông khác, dường như hắn đã bị ám ảnh chuyện trong quá khứ nên luôn áp đặt lên có những nghi ngờ.
" Đúng tôi thích phản bội, đặc biệt là phản bội loại người như anh chẳng có lý do gì mà tôi không được phép làm vậy, không phải chính anh cũng như thế sao ".
Vu Quân nghe Gia Kì nói gương mặt như phát điên hắn hung hăng cắn vào môi đỏ của Gia Kì, cô sợ hắn sẽ làm chuyện gì vượt quá giới hạn bởi vì cô đang mang thai, Gia Kì ra sức vùng vẫy đấm mạnh vào ngực hắn né tránh nụ hôn tới tấp của hắn. Vụ Quân như hoá thành một con thú dữ Gia Kì sợ hãi cố gắng đẩy hắn ra quay mặt né tránh la lên.
" Dừng lại mau tôi xin anh đừng làm như vậy ".
Vụ Quân dừng lại hành động của mình hắn đưa miệng ghé sát vào tại Gia Kì lạnh lùng nói.
" Sợ rồi sao, Đừng thấy anh im lặng chiều theo ý em thì em tự đắt muốn làm gì thì làm, từ nay trở đi đừng nói chuyện như thế với anh nữa có biết chưa hả
Gia Kì không nói nên lời với sự chiếm hữu bá đạo của hắn cô nghẹn giọng nói.
"Tôi thật sự ghét anh, kinh tởm những gì anh làm với gia đình tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho anh đừng mong tôi sẽ thay đổi ".
Nói rồi cô mở cửa đi ra ngoài, Lệ Mỹ đứng gần đó nghe tất cả cuộc cãi vã của Gia Kì và Vu Quân, miệng nở nụ cười nham hiểm nhìn Gia Kì. Nhưng Gia Kì cũng không để tâm đến cô đi thẳng về phòng.
Sau sự việc vừa rồi Vu Quân đi vào phòng tắm điên cuồng đấm thẳng vào vào chiếc gương soi để trút giận, hắn liên tục đấm đến vỡ nát chiếc gương, bàn tay thấm đầy máu đỏ tươi từng giọt rơi xuống sàn tạo thành một mảng màu đỏ cảnh tượng trước mắt nhìn rất đáng sợ.
Gia Kì quay về phòng cô còn hơi sợ hãi với hành động của Vụ Quân lúc này thật sự hắn nhưng một người điên khi ở gần cô, cách đối xử của hắn với cô hiện tại càng làm cho cô thêm đau lòng hơn.
Gia Kì không thể nào làm chủ được cuộc sống của mình nó cứ xoay vòng trong một mớ hỗn độn khiến cô không thể nào thoát ra được càng làm cho cô mất niềm tin vào cuộc sống và tình yêu.
Đoạn video và những hình ảnh không tốt của Gia Kì đã được Đinh Tùng cho người đưa lên các trang báo chí, hiện tại nó đang là chủ đề đứng đầu ngày hôm nay, Vu Quân vẫn chưa biết chuyện gì hết, bởi vì lúc sáng hắn và Gia KÌ đã cãi nhau nên không có tâm trạng xem tin tức báo mới hôm nay.
Gia Kì đang ngồi bên cửa sổ nhìn ra ngoài thẩn thờ nghĩ ngợi lung tung, bỗng tiếng chuông điện thoại vang lên khiến cô bừng tỉnh lại, là Tiểu Minh gọi đến, cô chỉ nghĩ chắc cô ấy gọi đến chỉ để hỏi chuyện của Phi Ưng.
"Alo ".
Tiểu Minh nói với giọng hớt hải.
" Cậu xem tin tức mới hôm nay chưa vậy Gia Kì ?"
Gia Kì khó hiểu hỏi lại Tiểu Minh.
"Tin tức gì vậy, từ sáng đến giờ tớ chưa lên mạng"
Tiểu Minh chậc lưỡi vội vàng nói.
"Thì tin tức của cậu gian díu với vệ sĩ của Vụ Quân, ngặt nổi lại là Phi Ưng".
Gia Kì vội vàng lên mạng xem quả thật tin tức là có thật ( Thiếu phu nhân của nhà họ Bạch dang díu với chính vệ sĩ của chồng mình, nghi ngờ cái thai trong bụng của cô ta không phải của thiếu gia Vụ Quân).
Gia Kì đọc xong thất thần ngồi để người để rơi chiếc điện thoại lúc nào cũng không hay, Tiểu Minh tiếp tục gọi đến tiếng chuông điện thoại vang lên điên cuồng một lúc sau cô mới bừng tỉnh lại khom xuống nhặt chiếc điện thoại lên nghe máy.
" Gia Kì cậu sao vậy, sao tự nhiên cúp máy vậy, chuyện hôm đó là tớ nhờ cậu đưa túi quà cho Phi Ưng mà sao lại thành ra một một câu chuyện bôi nhọ danh dự của cậu vậy chứ, nào là dang díu ngoại tình nào là cái thai không phải con của Vu Quân thật sự không thể nào hiểu nổi".
Hôm nay công ty của Bạch gia đang rất hỗn loạn vì giá cổ phiếu giảm liên tục vì tin tức xấu ảnh hưởng đến công ty, Vu Quân mặt mày tối sầm không ai dám đến gần hắn dù chỉ là nữa bước, đoạn video trên báo mạng là chính Lệ Mỹ đã đưa cho hắn xem, Vu Quân không ngờ cô ta lại làm như vậy, liền cầm lấy điện thoại gọi cho Lệ Mỹ.
Lệ Mỹ nhận được cuộc gọi của Vu Quân biết chắc là hắn đã biết được tin tức đang tràn lan trên các mặt báo nhưng cố giữ bình tĩnh lại nghe máy.
" Alo anh gọi em có chuyện gì không vậy anh ?".
Vụ Quân lạnh giọng nói.
" Đoạn video tại sao lại lộ ra bên ngoài ?".
Lệ Mỹ nói với giọng uất ức vội giải thích.
" Hôm đó anh ném điện thoại em xuống sàn bị vỡ màn hình em đem đi sửa lại không ngờ lại bị lấy cắp dữ liệu em không biết thật sự em xin lỗi anh, xin anh hãy tin em"
Vụ Quân nghe Lệ Mỹ vừa khóc vừa nói cũng không nỡ trách cô ta, hắn cúp máy ngồi tựa lưng vào ghế mệt mỏi đưa tay xoa hai vầng thái dương, mọi chuyện như một đống hỗn độn rối mù đó lại là nút thắt khó có thể gỡ được của hai người.
Thật sự tin tức lan truyền rất nhanh Bạch Vu Cảnh ba của Vụ Quân đã thật sự tức giận, trước giờ ông ấy luôn im lặng trước mọi chuyện của hắn làm vì ông ấy rất tin tưởng và tôn trọng mọi quyết định của Vụ Quân, kể cả việc hắn lấy Gia kì ông cũng không cấm cản gì để rồi nhận lấy tai họa mà cô mang lại cho gia đình của họ.
Vụ Cảnh ra lệnh cho Vụ Quân đưa Gia Kì về nhà chính để làm rõ mọi chuyện cho ra lẽ, ông ta vô cùng tức giận khi nghe tin về sự hoài nghi của cái thai trong bụng Gia Kì, về phía bà Hạnh Nghi thật sự bà cũng đang rất là sốc đứa con dâu mà bà rất mực yêu thương tin tưởng sao lại có thể làm ra những chuyện như thế này, gia tộc nhà họ Bạch đã bị cô bôi nhọ sự việc này khó có thể tha thứ được.
Gia Kì thật sự mệt mỏi trước mọi chuyện xảy ra cô không biết nên làm thế nào để tin đồn đó có thể giảm xuống, thật sự nó đang là chủ đề để mọi người bàn tán.
Về phía Lệ Mỹ cô ta vô cùng vui sướng vì những gì mình đã làm tình hình bây giờ không thể nào cứu được Gia Kì có thể cô sẽ bị đuổi ra khỏi nhà vì đã tạo nên một vết nhơ cho gia tộc nhà họ Bạch nhưng điều đó cũng là điều Gia Kì mong muốn.
Ông Vu Cảnh triệu tập tất cả mọi người về nhà chính tất nhiên là không thể nào thiếu Gia Kì bởi vì cô là nhân vật chính của ngày hôm nay.
Bà quản gia Dung đi vào gọi Gia Kì.
"Thưa thiếu phu nhân, lão gia cho gọi cô và cậu Vụ Quân đến nhà chính có chuyện cần nói ạ".
Gia Kì gật đầu nhẹ rồi đi đến tủ quần áo lấy ra một chiếc đầm để thay, chuẩn bị mọi thứ xong xuôi cô đi ra ngoài có một chiếc xe đã đợi sẵn ở cửa nhà Gia Kì đi ra một tên vệ sĩ đưa tay mở cửa cho Gia Kì, cô nhìn thấy người đàn ông ngồi trong xe toát lên vẻ lạnh lùng gương mặt tối sầm đó là Vu Quân hắn ta không nhìn lấy Gia kì một lần cô cũng không quan tâm đến có thể sao vụ việc này cô và hắn sẽ đường ai nấy đi.Gia Kì rất bình tĩnh trước mọi chuyện cô không có lý do gì để giải thích bởi vì cô không làm gì sai cả.
Đến nhà chính hai người đi vào trong tất cả mọi người trong nhà họ Bạch đã có mặt đầy đủ có Thiên Ngọc, mọi người điều đổ dồn ánh mắt về phía Gia Kì, mặt cô không biến sắc trước những ánh mắt như muốn giết người đó cô vẫn bình tĩnh.
Bà Hạnh Nghi đi đến lên tiếng trước.
" Chuyện này là sao hai đứa giải thích cho mọi người biết đi, từ sáng đến giờ cả nhà đều loại lên vì hai đứa đấy".
Vu Quân đưa tay vào túi quần nhàn nhã đi đến ghế ngồi nói.
" Không có chuyện gì to tát đâu mọi người đừng để tâm".
Cả nhà điều sửng sốt trước câu nói của Vụ Quân ông Vu Cảnh tức giận quát lớn.
" Sao lại không to tát, con có biết là gia đình chúng ta đang bị bôi nhọ danh dự hay không rồi sao này ra ngoài ta còn dám nhìn mặt ai nữa".
Bà Hạnh Nghi vội đi đến ngồi kế bên ông Vu Cảnh vuốt lưng cho ông mở miệng khuyên nhủ.
Bà Hạnh Nghi nhìn Gia Kì hỏi cô đang đứng giữ nhà như một phạm nhân bị họ tra khảo.
" Gia Kì là con mau giải thích mọi việc đi đừng để ba con tức giận nữa".
Ông Vu Cảnh tức giận nhìn bà Hạnh Nghi quát lớn.
"Tôi không có loại con dâu như vậy".
Gia Kì đứng im lặng từ nãy đến giờ để xem phản ứng của mọi người đối với cô như thế nào quả thật như cô dự đoán họ chỉ nghĩ đến danh dự của gia đình họ mà thôi, nhưng bản thân cô là người chịu thiệt thòi nhất bị chà đạp danh dự sự tôn nghiêm của bản thân cũng không còn, cô thật sự quá đau lòng trái tim như bị bóp nghẹn đến khó thở
Thiên Ngọc bắt đầu lên tiếng nói.
" Có chối cũng không ai tin chị đâu, chính mắt con đã thấy chị ta cười nói rất vui vẻ với tên vệ sĩ đó".
Cả gia đình nhìn về phía Thiên Ngọc bây giờ cô ta biết thế nào là cái miệng nhanh hơn cái não vội ấp úng giải thích.
" Con và chị Lệ Mỹ đứng trên lầu nhìn xuống thấy ".
Gia Kì đã biết được nguồn gốc của sự việc chắc chắn là do Lệ Mỹ làm ra tất cả mọi chuyện cô lên tiếng.
"Vậy chỉ có hai người thấy, nhưng tại sao tin tức lại bị lan truyền ra bên ngoài vậy có Thiên Ngọc ?".
Thiên Ngọc đơ người mặt mày tái mét ngập ngừng nói.
" Là do........."
+
+
+
+
+
Bà Hạnh Nghi tức giận nhìn Thiên Ngọc nói.
" Lại là cô ta, ta đã cấm con qua lại với cô ta rồi mà tại sao không nghe lời hả
Thiên Ngọc sợ hãi nhưng cũng còn mạnh miệng nói lớn.
" Con chơi với chị ấy thì có gì là sai, từ trước đến nay chỉ có một mình chị Lệ Mỹ mới xứng đáng với anh hai thôi".
Thiên Ngọc liếc nhìn Gia Kì rồi nói tiếp.
" Còn cô ta là hạn phụ nữ nào mọi người cũng biết rồi đó, đã là vợ của anh hai mà còn đi hẹn hò với biết bao nhiêu người đàn ông, cô ta còn qua lại với thiếu gia nhà họ Trần đối thủ của gia đình chúng ta nữa đó ".
Ba Thiên Ngọc thấy con gái ngày càng ăn nói lung tung gằn giọng răn đe.
" Im lặng cho ba ngay lập tức ".
Thiên Ngọc vẫn bướng bỉnh nói.
" Mọi chuyện con nói là sự thật mọi người đừng có nghĩ tốt cho cô ta nữa".
Ba Thiên Ngọc nhìn cô với vẻ mặt tức giận, lúc này cô mới im lặng ngồi im.
Thật sự Gia Kì quá mệt mỏi không muốn giải thích gì thêm nữa cô không muốn sống cái cảnh luôn bị nghi ngờ, mọi người luôn nhìn cô bằng ánh mắt khinh thường, Gia Kì hít một hơi lạnh lùng nói.
" Bây giờ có giải thích ra sao thì chắc chắn mọi người cũng chẳng tin tôi vậy thì giải thích để làm gì cho mệt, hôm nay sẽ là lần cuối tôi bước chân đến. đây cũng là lần cuối tôi gặp mọi người, đứa con trong bụng của tôi của ai đi chăng nữa nó cũng sẽ là con của tôi, tôi sẽ chấp nhận tất cả lỗi lầm về phía mình, chấp nhận ly hôn từ nay trở đi sẽ không liên quan gì đến gia đình nhà họ Bạch nữa nếu điều đó là điều các người muốn ".
Ông Vu Cảnh lên tiếng.
"Ta sẽ cho người đưa cô đến bệnh viện để xét nghiệm ADN đến khi mọi chuyện sáng toả cô không được đi đâu cả"
Gia Kì phẫn nộ nói.
" Sao lại vô lý như vậy, chẳng phải các người hoài nghi đứa con trong bụng tôi đã thừa nhận tất cả rồi đừng làm khó nhau nữa tôi và Vụ Quân ly hôn thì mọi chuyện sẽ kết thúc hay sao ".
Vụ Quân đứng lên tiến về phía Gia Kì bóp chặt lấy vờ vai của cô.
"Em làm như vậy chỉ để ly hôn thôi sao ?"
Gia Kì tức giận xô Vu Quân ra nói.
" Nếu các người muốn đưa tôi đi xét nghiệm chi bằng tôi bỏ đứa bé này".
Bà Hạnh Nghi vội đứng lên khuyên ngăn.
" Con hãy bình tĩnh lại đi, ta biết là con đang rất sốc trước mọi chuyện nhưng đừng làm gì ảnh hưởng đến đứa bé trong bụng".
Gia Kì nhìn từng người trong gia đình họ gằn giọng nói.
" Cuối cùng thì các người cũng chỉ cần có người nối dõi, còn tôi thì sao các người có bao giờ nghĩ đến tôi chưa, nếu đã vậy thì tìm người khác mà xin. cháu cho các người đi".
Vu Quân tức giận đưa tay lên định tát Gia Kì những bàn tay khựng lại trong không trung, Gia Kì đau đớn nhìn hắn nghẹn ngào nói.
"Thích đánh lắm chứ gì, đánh tôi đi, tôi đã chịu đựng quá đủ rồi, tôi không còn sức đề kháng cự nữa, con người anh không biết đâu là đúng đầu là sai, có chuyện gì anh cũng chỉ oán trách giày vò tôi, tôi đã không còn xem anh là chồng từ lâu rồi"
Câu nói của cô đã khiến gia đình nhà họ Bạch chết lặng Vụ Quân tức giận gằn giọng nói với Gia Kì.
" Em ăn nói hồ đồ quá rồi đó, mau về nhà thôi".
Nói rồi hắn nắm lấy cổ tay của Gia Kì kéo cô đi ra ngoài nhưng Gia Kì dùng sức giật tay mình khỏi tay hắn, cô nước mắt lưng tròng bỏ đi một mạch, nơi này không bao giờ thuộc về cô chỉ đem đến đau đớn tuổi nhục cho Gia Kì, cô đau đớn lê từng bước chân nặng nề đi trên đường có thật sự mệt mỏi bây giờ mọi người ai cũng biết đến cô với cái danh là ngoại tình lăng loạn trắc nết xã hội này thật là khắt nghiệt với một cô gái nhỏ không có sức kháng cự.
Vu Quân đi theo níu lấy tay Gia Kì lại, cô tức giận nhìn hắn đầy căm phẫn.
" Buông tay ra ngay anh đừng nói thêm lời nào nữa chúng ta đã thật sự kết thúc rồi xin anh hãy buông tha cho tôi".
Vụ Quân đau đớn nhìn theo bóng lưng của Gia Kì hắn thật sự đã đẩy Gia Kì. ra khỏi vòng tay của mình lúc nào cũng không hay, hắn không biết trân trọng một người mà mình yêu thương.
Vụ Quân chạy đến nói với Gia Kì với giọng quyết đoán.
" Anh sẽ không ly hôn đầu, anh sẽ không buông tha cho em đâu cả đời này em chỉ có thể là của anh".
Gia Kì tức giận đưa tay tát vào mặt hắn một cái thật mạnh.
"Anh điên rồi ở bên nhau mà không có được hạnh phúc hay sự tin tưởng thì hãy giải thoát cho nhau đi tôi đã không còn yêu anh từ lâu rồi, sống với nhau chỉ vì trách nhiệm thì tôi không cần tôi sẽ phá bỏ cái thai này để chúng ta không còn gì để ràng buộc nhau nữa"
Vụ Quân Kéo Gia Kì ôm vào lòng nói.
" Anh biết là em đang giận, nên ăn nói hồ đồ khi nào em bình tĩnh lại chúng ta sẽ nói chuyện ".
Gia Kì dùng hết sức lực cuối cùng đẩy hắn ra xa nước đã không còn để cô có thể rơi xuống vì hắn một lần nữa.
" Anh mà còn đi theo tôi, ngay bây giờ tôi sẽ chạy ra giữ đường cho xe đâm chết, tôi đã nói thì sẽ làm".
Cô nhìn hắn bằng đôi mắt đầy căm phẫn rồi quay người bỏ đi, Vụ Quân cũng đã không còn đi theo cô nữa ngay lúc này cô đang rất kích động có thể sẽ làm hại đến bản thân.
Gia Kì bước đi nhưng đôi mắt vô hồn cô không biết mình đã đi đâu và đi bao xa nữa, trái tim cô vô cùng đau đớn khi bị hắn đem ra chơi đùa một cách tàn nhẫn.
Đi được một quãng đường rất xa Gia Kì mệt mỏi ngồi xuống một hàng ghế công cộng bên vệ đường, nhìn làn đường xe chạy tấp nập nhưng trong lòng cô đầy trống rỗng và đau đớn.
Gia Kì lang thang như vậy đến gần tối cơ thể cô đã mệt mỏi cô lại còn đang mang thai, tại sao cô lại tự hành hạ bản thân mình đến như vậy cũng chỉ vì chữ " Yêu " mà khiến con người ta luôn làm những điều ngu ngốc chính bản thân cũng không muốn nghĩ đến.
Vụ Quân luôn âm thầm đi theo Gia Kì nhưng không đi lên khuyên nhủ cô quay về, để cho cô làm những gì mình muốn, hắn bỏ tất cả công việc chỉ để đi theo Gia Kì, hắn đã thật sự yêu cô sâu đậm nhưng không biết cách để bộc lộ tình cảm của mình chỉ luôn làm tổn thương cô theo cách của hắn.
Trời bắt đầu đổ mưa, những giọt nước mưa trút xuống nặng hạt, cơ thể của Gia Kì đang thấm ướt từ từ, cô cười khổ thầm nghĩ cả ông trời cũng muốn trêu đùa mình huốn chi là người khác, nhưng cơ thể cô đã đạt đến giới hạn tột cùng đôi mắt Gia Kì mờ dần, rồi cô ngã xuống nền đất lạnh lẽo ngất lịm đi, Vụ Quân vội mở cửa xe chạy ra bế lấy cô đi vào trong xe.
Về đến nhà hắn gọi Tuấn Kiệt đến khám cho Gia Kì, khám một hồi xong Tuấn Kiệt đi đến nói với Vu Quân.
" Cô ấy không sao chỉ bị suy nhược cơ thể, nhưng đang mang thai nên cần cẩn thận hơn ".
Vụ Quân gật đầu rồi tiễn Tuấn Kiệt ra về trước lúc về Tuấn Kiệt còn quay lại nói với Vụ Quân một câu.
Vết thương nếu có lành lại cũng để lại sẹo đó sẽ là một quá khứ đáng quên nhưng trong tâm trí lúc nào cũng hiện ra giày vò con tim của nhau.
Sáng sớm Gia Kì thức dậy cô mệt mỏi nằm trên giường cơ thể nặng trìu, Cô đưa tay sờ lên bụng mình một sinh linh bé nhỏ chưa được chào đời đã bị sự hoài nghi dè bỉu của xã hội, càng nghĩ đến Gia Kì càng đau đớn nước mắt lại một lần nữa rơi xuống cô có người lại vùi mặt vào gối khóc nức nở từng cơn, thần trí như phát điên, cô không muốn đứa con mà mình chưa sinh ra lại chịu những lời chỉ trích đáng sợ của người đời, Gia Kì đã có một suy nghĩ điên rồ trong đầu, thật sự tội nghiệp cho cô gái trẻ khi lần đầu làm mẹ lại chịu những đã kích quá lớn.
Gia Kì ngồi dậy đi xuống khỏi giường, cô đi vào phòng tắm vệ sinh cá nhân xong thay một bộ váy thoải mái như gương mặt lại không chút biểu cảm, nhìn rất khó đoán.
Gia Kì lấy túi đi xuống lầu, Vu Quân đang ngồi ăn sáng ở trong phòng ăn, cô đi đến hiên ngang ngồi xuống xem như không có chuyện gì xảy ra quay sang nói với người hầu.
" Mang đồ ăn lên đây cho tôi".
Vụ Quân thấy Gia Kì có vẻ gì đó hơi khác lạ hắn không hề rời tầm mắt khỏi cô.
"Em định đi đâu à".
Gia Kì không nhìn hắn gương mặt thờ ơ nói.
"Đến nhà bạn".
Vụ Quân không hỏi gì thêm ăn xong hắn căn dặn người hầu điều gì đó rồi mới đi làm.
Gia Kì biết hắn sẽ cho người giám sát mình cô bỏ chiếc nĩa xuống đi đến nói với Vụ Quân.
"Tôi không cần anh cho người giám sát tôi không phải là trẻ con ".
Vu Quân nhìn cô đưa tay vuốt nhẹ tóc của Gia Kì nói.
" Anh chỉ muốn em luôn được an toàn".
Gia Kì né tránh cánh tay của hắn cô không thể nào nghe nổi những lời giả dối này của hắn thêm chút nào nữa nên quay người bỏ đi.
Ăn sáng xong Gia Kì gọi điện hẹn Tiểu Minh đến một quán cafe hai người gặp nhau Tiểu Minh đi đến ôm lấy Gia kì thẩm thiết nói.
" Cậu đã vất vả rồi, tớ sẽ đứng ra giải thích mọi chuyện cho mọi người biết để họ không hiểu lầm cậu nữa ".
Gia Kì cười nhẹ nói.
" Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến, tớ nghĩ họ hiểu lầm như vậy càng tốt, được rồi chúng ta đi vào trong thôi".
Hai người đi vào trong ngồi ở một bàn gần cửa sổ, vệ sĩ mà Vụ Quân cử đi theo để giám sát Gia Kì vẫn luôn để mắt đến cô, Gia Kì nhìn Tiểu Minh đề nghị nói.
"Tớ muốn cậu giúp tớ một việc ".
Tiểu Minh khó hiểu nhưng cũng gật đầu.
"Việc gì cậu cứ nói đi".
Gia Kì hít một hơi nhìn ra cửa sổ phía tên vệ sĩ đang đứng rồi quay sang nói với Tiểu Minh.
"Chúng ta đi vào nhà vệ sinh đổi đồ cho nhau có được không ?"
Tiểu Minh lộ vẻ mặt khó hiểu tò mò hỏi.
" Để làm gì vậy ?".
Gia Kì :" Tớ có chút việc cần giải quyết mà tên vệ sĩ đó cứ đi theo làm tớ thấy khó chịu nên tớ muốn cậu mặc đồ của tớ, đóng giả làm tớ khoảng mấy canh giờ để tên vệ sĩ đó không phát hiện ".
Tiểu Minh :" Cậu định đi đâu vậy ?".
Gia Kì :" Tớ có việc quan trọng cần làm xin cậu hãy giúp tớ".
Tiểu Minh :" Hôm nay cậu lạ lắm đấy có biết không hả ?"
Gia Kì cười nhẹ.
" Có gì đâu mà lạ nào chúng ta vào nhà vệ sinh thôi".
Hai người đi vào nhà vệ sinh đổi đồ cho nhau Gia Kì mang một chiếc mũ và một chiếc kính râm, cô bảo Tiểu Minh xoã tóc xuống để che đi khuôn mặt rồi hai người đi ra ngoài Gia Kì thì thào vào tai của Tiểu Minh.
" Cậu cứ ngồi đây chờ đến khi tớ đi khỏi, nếu tên vệ sĩ đó phát hiện ra cậu thì cứ nói tất cả mọi chuyện điều do tớ sắp đặt".
Tiểu Minh nắm lấy tay Gia Kì lo lắng nói.
" Cậu định đi đâu vậy, sao không nói với tớ".
Gia Kì cười nhẹ vỗ vai Tiểu Minh nói.
" Sau này có nhiều thời gian hơn tớ sẽ kể cho cậu nghe mọi chuyện, cám ơn cậu đã giúp tớ ".
Rồi hai người chia tay nhau Gia Kì cố kéo chiếc mũ xuống rời đi một cách bình thường tên vệ sĩ có nhìn về phía cô nhưng hai người đã đổi do cho nhau nên hắn không để ý đến, cứ tưởng cô là Tiểu Minh.
Gia Kì đưa tay bắt một chiếc taxi gần đó cô vào xe bảo tài xế.
" Cho tôi đến bệnh viện ".
Mọi chuyện đều đúng như dự định của Gia Kì. Còn Tiểu Minh ngồi trong quán cafe mà tâm trạng hồi hộp khó tả bỗng có một cuộc điện thoại gọi đến là mẹ của Gia Kì, cô liền bắt máy.
"Alo có chuyện gì vậy bác ?".
Mẹ Gia Kì nói với giọng hớt hải.
"Từ hôm qua đến nay bác gọi cho nó nhưng không được con có gặp nó không ?".
Tiểu Minh vội vàng nói.
" Chúng con mới gặp nhau ở quán cafe nè bác, mà cậu ấy hôm nay trong lạ lắm còn nhờ con hoán đổi đồ với cậu ấy để tránh tên vệ sĩ mà Vụ Quân cử đi theo giám sát cậu ấy, còn nói là có chút việc cần giải quyết gì đó, con đã ngồi ở quán cafe được nữa tiếng rồi đấy mà không thấy cậu ấy quay lại ".
Mẹ Gia Kì bắt đầu rối bời bà nghẹn ngào nói.
"Thôi chết rồi có thể nó định đi phá cái thai trong bụng đấy".
Tiểu Minh trợn tròn mắt bất ngờ nói.
"Tại sao cậu ấy lại làm như vậy ?".
Mẹ Gia Kì đau đớn nói.
"Vì nó chịu sự đả kích quá lớn từ phía gia đình Vụ Quân còn bị lan truyền tin tức xấu lên các mặt báo nên nó đã lâm vào tình trạng khủng hoảng trầm trọng, chắc nó đã suy nghĩ nếu phá bỏ đứa bé đó nó sẽ được giải thoát nên mới làm như vậy, nó là con bác bác biết tính cách của nó đã làm thì sẽ làm cho đến cùng không dừng lại đâu con mau tìm Vu Quân nói cho nó biết còn bác sẽ đi đến bệnh viện để tìm nó ".
Tiểu Minh vội vàng đứng lên nói với mẹ Gia Kì.
" Được được con sẽ đi tìm Vu Quân ".
Rồi cô vội chạy ra ngoài, đi đến phía tên vệ sĩ nói.
"Tôi không phải là Gia Kì nhưng cô ấy đang gặp nguy hiểm mau đưa tôi đến chỗ Vụ Quân để nói cho hắn biết.
Tên vệ sĩ không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng Gia Kì có mệnh hệ gì thì hắn sẽ khó sống với tên Vu Quân nên đã lái xe đưa Tiểu Minh đi đến công ty của Vụ Quân.
quãng đường từ chỗ Tiểu Minh đến công ty của Vu Quân là 15 phút nhưng tên vệ sĩ chạy hết tốc lực có thể vì đây là chuyện sinh mạng không thể nào đùa giỡn được.
Đến nơi Tiểu Minh vội vàng chạy vào trong bảo vệ công ty giữ cô lại không cho vào, Tiểu Minh tức giận quát lớn.
" Các người cho tôi vào đi tôi có việc khắp cần gặp Vụ Quân".
Hai tên vệ sĩ có vẻ hoài nghi vẫn không cho Tiểu Minh vào. Một nhân viên quầy lễ tân đi đến hỏi Tiểu Minh.
" Cô cần gì ạ ?"
Tiểu Minh nhìn cô nhân viên nói.
" Tôi cần gặp Vụ Quân cho tôi gặp anh ta mau lên đi".
Cô nhân viên lễ tân tiếp tục nói.
" Xin lỗi cô giám đốc của chúng tôi đang bận họp rồi, cô có lịch hẹn trước không ?".
Tiểu Minh tức giận thật sự đang trong tình thế này mà còn bị bọn người này cảng trở.
May thay lúc đó Vụ Quân đang từ thang máy đi ra, Tiểu Minh ra sức gọi lớn.
" Này anh Vụ Quân, Gia Kì đang gặp nguy hiểm".
Vụ Quân nghe Tiểu Minh nói như tiếng sét ngang tai, quay người lại nhìn Tiểu Minh rồi tiến về phía cô.
" Cô nói gì ?".
Tiểu Minh nói với giọng luống cuống.
" Gia Kì đang đi đến bệnh viện để phá thai".
Vu Quân đơ người hắn bóp vai Tiểu Minh thật mạnh bạo nói.
" Làm sao cô biết được cô ấy đi phá thai ?"
Tiểu Minh vội vàng nói.
"Em thích chơi đùa tình cảm của người khác đến thế sao, thích phản bội lắm hay sao".
Gia Kì nhìn hắn đầy chán ghét hắn chưa bao giờ tin tưởng cô lúc nào cũng nghĩ cô muốn rời xa hắn đi theo người đàn ông khác, dường như hắn đã bị ám ảnh chuyện trong quá khứ nên luôn áp đặt lên có những nghi ngờ.
" Đúng tôi thích phản bội, đặc biệt là phản bội loại người như anh chẳng có lý do gì mà tôi không được phép làm vậy, không phải chính anh cũng như thế sao ".
Vu Quân nghe Gia Kì nói gương mặt như phát điên hắn hung hăng cắn vào môi đỏ của Gia Kì, cô sợ hắn sẽ làm chuyện gì vượt quá giới hạn bởi vì cô đang mang thai, Gia Kì ra sức vùng vẫy đấm mạnh vào ngực hắn né tránh nụ hôn tới tấp của hắn. Vụ Quân như hoá thành một con thú dữ Gia Kì sợ hãi cố gắng đẩy hắn ra quay mặt né tránh la lên.
" Dừng lại mau tôi xin anh đừng làm như vậy ".
Vụ Quân dừng lại hành động của mình hắn đưa miệng ghé sát vào tại Gia Kì lạnh lùng nói.
" Sợ rồi sao, Đừng thấy anh im lặng chiều theo ý em thì em tự đắt muốn làm gì thì làm, từ nay trở đi đừng nói chuyện như thế với anh nữa có biết chưa hả
Gia Kì không nói nên lời với sự chiếm hữu bá đạo của hắn cô nghẹn giọng nói.
"Tôi thật sự ghét anh, kinh tởm những gì anh làm với gia đình tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho anh đừng mong tôi sẽ thay đổi ".
Nói rồi cô mở cửa đi ra ngoài, Lệ Mỹ đứng gần đó nghe tất cả cuộc cãi vã của Gia Kì và Vu Quân, miệng nở nụ cười nham hiểm nhìn Gia Kì. Nhưng Gia Kì cũng không để tâm đến cô đi thẳng về phòng.
Sau sự việc vừa rồi Vu Quân đi vào phòng tắm điên cuồng đấm thẳng vào vào chiếc gương soi để trút giận, hắn liên tục đấm đến vỡ nát chiếc gương, bàn tay thấm đầy máu đỏ tươi từng giọt rơi xuống sàn tạo thành một mảng màu đỏ cảnh tượng trước mắt nhìn rất đáng sợ.
Gia Kì quay về phòng cô còn hơi sợ hãi với hành động của Vụ Quân lúc này thật sự hắn nhưng một người điên khi ở gần cô, cách đối xử của hắn với cô hiện tại càng làm cho cô thêm đau lòng hơn.
Gia Kì không thể nào làm chủ được cuộc sống của mình nó cứ xoay vòng trong một mớ hỗn độn khiến cô không thể nào thoát ra được càng làm cho cô mất niềm tin vào cuộc sống và tình yêu.
Đoạn video và những hình ảnh không tốt của Gia Kì đã được Đinh Tùng cho người đưa lên các trang báo chí, hiện tại nó đang là chủ đề đứng đầu ngày hôm nay, Vu Quân vẫn chưa biết chuyện gì hết, bởi vì lúc sáng hắn và Gia KÌ đã cãi nhau nên không có tâm trạng xem tin tức báo mới hôm nay.
Gia Kì đang ngồi bên cửa sổ nhìn ra ngoài thẩn thờ nghĩ ngợi lung tung, bỗng tiếng chuông điện thoại vang lên khiến cô bừng tỉnh lại, là Tiểu Minh gọi đến, cô chỉ nghĩ chắc cô ấy gọi đến chỉ để hỏi chuyện của Phi Ưng.
"Alo ".
Tiểu Minh nói với giọng hớt hải.
" Cậu xem tin tức mới hôm nay chưa vậy Gia Kì ?"
Gia Kì khó hiểu hỏi lại Tiểu Minh.
"Tin tức gì vậy, từ sáng đến giờ tớ chưa lên mạng"
Tiểu Minh chậc lưỡi vội vàng nói.
"Thì tin tức của cậu gian díu với vệ sĩ của Vụ Quân, ngặt nổi lại là Phi Ưng".
Gia Kì vội vàng lên mạng xem quả thật tin tức là có thật ( Thiếu phu nhân của nhà họ Bạch dang díu với chính vệ sĩ của chồng mình, nghi ngờ cái thai trong bụng của cô ta không phải của thiếu gia Vụ Quân).
Gia Kì đọc xong thất thần ngồi để người để rơi chiếc điện thoại lúc nào cũng không hay, Tiểu Minh tiếp tục gọi đến tiếng chuông điện thoại vang lên điên cuồng một lúc sau cô mới bừng tỉnh lại khom xuống nhặt chiếc điện thoại lên nghe máy.
" Gia Kì cậu sao vậy, sao tự nhiên cúp máy vậy, chuyện hôm đó là tớ nhờ cậu đưa túi quà cho Phi Ưng mà sao lại thành ra một một câu chuyện bôi nhọ danh dự của cậu vậy chứ, nào là dang díu ngoại tình nào là cái thai không phải con của Vu Quân thật sự không thể nào hiểu nổi".
Hôm nay công ty của Bạch gia đang rất hỗn loạn vì giá cổ phiếu giảm liên tục vì tin tức xấu ảnh hưởng đến công ty, Vu Quân mặt mày tối sầm không ai dám đến gần hắn dù chỉ là nữa bước, đoạn video trên báo mạng là chính Lệ Mỹ đã đưa cho hắn xem, Vu Quân không ngờ cô ta lại làm như vậy, liền cầm lấy điện thoại gọi cho Lệ Mỹ.
Lệ Mỹ nhận được cuộc gọi của Vu Quân biết chắc là hắn đã biết được tin tức đang tràn lan trên các mặt báo nhưng cố giữ bình tĩnh lại nghe máy.
" Alo anh gọi em có chuyện gì không vậy anh ?".
Vụ Quân lạnh giọng nói.
" Đoạn video tại sao lại lộ ra bên ngoài ?".
Lệ Mỹ nói với giọng uất ức vội giải thích.
" Hôm đó anh ném điện thoại em xuống sàn bị vỡ màn hình em đem đi sửa lại không ngờ lại bị lấy cắp dữ liệu em không biết thật sự em xin lỗi anh, xin anh hãy tin em"
Vụ Quân nghe Lệ Mỹ vừa khóc vừa nói cũng không nỡ trách cô ta, hắn cúp máy ngồi tựa lưng vào ghế mệt mỏi đưa tay xoa hai vầng thái dương, mọi chuyện như một đống hỗn độn rối mù đó lại là nút thắt khó có thể gỡ được của hai người.
Thật sự tin tức lan truyền rất nhanh Bạch Vu Cảnh ba của Vụ Quân đã thật sự tức giận, trước giờ ông ấy luôn im lặng trước mọi chuyện của hắn làm vì ông ấy rất tin tưởng và tôn trọng mọi quyết định của Vụ Quân, kể cả việc hắn lấy Gia kì ông cũng không cấm cản gì để rồi nhận lấy tai họa mà cô mang lại cho gia đình của họ.
Vụ Cảnh ra lệnh cho Vụ Quân đưa Gia Kì về nhà chính để làm rõ mọi chuyện cho ra lẽ, ông ta vô cùng tức giận khi nghe tin về sự hoài nghi của cái thai trong bụng Gia Kì, về phía bà Hạnh Nghi thật sự bà cũng đang rất là sốc đứa con dâu mà bà rất mực yêu thương tin tưởng sao lại có thể làm ra những chuyện như thế này, gia tộc nhà họ Bạch đã bị cô bôi nhọ sự việc này khó có thể tha thứ được.
Gia Kì thật sự mệt mỏi trước mọi chuyện xảy ra cô không biết nên làm thế nào để tin đồn đó có thể giảm xuống, thật sự nó đang là chủ đề để mọi người bàn tán.
Về phía Lệ Mỹ cô ta vô cùng vui sướng vì những gì mình đã làm tình hình bây giờ không thể nào cứu được Gia Kì có thể cô sẽ bị đuổi ra khỏi nhà vì đã tạo nên một vết nhơ cho gia tộc nhà họ Bạch nhưng điều đó cũng là điều Gia Kì mong muốn.
Ông Vu Cảnh triệu tập tất cả mọi người về nhà chính tất nhiên là không thể nào thiếu Gia Kì bởi vì cô là nhân vật chính của ngày hôm nay.
Bà quản gia Dung đi vào gọi Gia Kì.
"Thưa thiếu phu nhân, lão gia cho gọi cô và cậu Vụ Quân đến nhà chính có chuyện cần nói ạ".
Gia Kì gật đầu nhẹ rồi đi đến tủ quần áo lấy ra một chiếc đầm để thay, chuẩn bị mọi thứ xong xuôi cô đi ra ngoài có một chiếc xe đã đợi sẵn ở cửa nhà Gia Kì đi ra một tên vệ sĩ đưa tay mở cửa cho Gia Kì, cô nhìn thấy người đàn ông ngồi trong xe toát lên vẻ lạnh lùng gương mặt tối sầm đó là Vu Quân hắn ta không nhìn lấy Gia kì một lần cô cũng không quan tâm đến có thể sao vụ việc này cô và hắn sẽ đường ai nấy đi.Gia Kì rất bình tĩnh trước mọi chuyện cô không có lý do gì để giải thích bởi vì cô không làm gì sai cả.
Đến nhà chính hai người đi vào trong tất cả mọi người trong nhà họ Bạch đã có mặt đầy đủ có Thiên Ngọc, mọi người điều đổ dồn ánh mắt về phía Gia Kì, mặt cô không biến sắc trước những ánh mắt như muốn giết người đó cô vẫn bình tĩnh.
Bà Hạnh Nghi đi đến lên tiếng trước.
" Chuyện này là sao hai đứa giải thích cho mọi người biết đi, từ sáng đến giờ cả nhà đều loại lên vì hai đứa đấy".
Vu Quân đưa tay vào túi quần nhàn nhã đi đến ghế ngồi nói.
" Không có chuyện gì to tát đâu mọi người đừng để tâm".
Cả nhà điều sửng sốt trước câu nói của Vụ Quân ông Vu Cảnh tức giận quát lớn.
" Sao lại không to tát, con có biết là gia đình chúng ta đang bị bôi nhọ danh dự hay không rồi sao này ra ngoài ta còn dám nhìn mặt ai nữa".
Bà Hạnh Nghi vội đi đến ngồi kế bên ông Vu Cảnh vuốt lưng cho ông mở miệng khuyên nhủ.
Bà Hạnh Nghi nhìn Gia Kì hỏi cô đang đứng giữ nhà như một phạm nhân bị họ tra khảo.
" Gia Kì là con mau giải thích mọi việc đi đừng để ba con tức giận nữa".
Ông Vu Cảnh tức giận nhìn bà Hạnh Nghi quát lớn.
"Tôi không có loại con dâu như vậy".
Gia Kì đứng im lặng từ nãy đến giờ để xem phản ứng của mọi người đối với cô như thế nào quả thật như cô dự đoán họ chỉ nghĩ đến danh dự của gia đình họ mà thôi, nhưng bản thân cô là người chịu thiệt thòi nhất bị chà đạp danh dự sự tôn nghiêm của bản thân cũng không còn, cô thật sự quá đau lòng trái tim như bị bóp nghẹn đến khó thở
Thiên Ngọc bắt đầu lên tiếng nói.
" Có chối cũng không ai tin chị đâu, chính mắt con đã thấy chị ta cười nói rất vui vẻ với tên vệ sĩ đó".
Cả gia đình nhìn về phía Thiên Ngọc bây giờ cô ta biết thế nào là cái miệng nhanh hơn cái não vội ấp úng giải thích.
" Con và chị Lệ Mỹ đứng trên lầu nhìn xuống thấy ".
Gia Kì đã biết được nguồn gốc của sự việc chắc chắn là do Lệ Mỹ làm ra tất cả mọi chuyện cô lên tiếng.
"Vậy chỉ có hai người thấy, nhưng tại sao tin tức lại bị lan truyền ra bên ngoài vậy có Thiên Ngọc ?".
Thiên Ngọc đơ người mặt mày tái mét ngập ngừng nói.
" Là do........."
+
+
+
+
+
Bà Hạnh Nghi tức giận nhìn Thiên Ngọc nói.
" Lại là cô ta, ta đã cấm con qua lại với cô ta rồi mà tại sao không nghe lời hả
Thiên Ngọc sợ hãi nhưng cũng còn mạnh miệng nói lớn.
" Con chơi với chị ấy thì có gì là sai, từ trước đến nay chỉ có một mình chị Lệ Mỹ mới xứng đáng với anh hai thôi".
Thiên Ngọc liếc nhìn Gia Kì rồi nói tiếp.
" Còn cô ta là hạn phụ nữ nào mọi người cũng biết rồi đó, đã là vợ của anh hai mà còn đi hẹn hò với biết bao nhiêu người đàn ông, cô ta còn qua lại với thiếu gia nhà họ Trần đối thủ của gia đình chúng ta nữa đó ".
Ba Thiên Ngọc thấy con gái ngày càng ăn nói lung tung gằn giọng răn đe.
" Im lặng cho ba ngay lập tức ".
Thiên Ngọc vẫn bướng bỉnh nói.
" Mọi chuyện con nói là sự thật mọi người đừng có nghĩ tốt cho cô ta nữa".
Ba Thiên Ngọc nhìn cô với vẻ mặt tức giận, lúc này cô mới im lặng ngồi im.
Thật sự Gia Kì quá mệt mỏi không muốn giải thích gì thêm nữa cô không muốn sống cái cảnh luôn bị nghi ngờ, mọi người luôn nhìn cô bằng ánh mắt khinh thường, Gia Kì hít một hơi lạnh lùng nói.
" Bây giờ có giải thích ra sao thì chắc chắn mọi người cũng chẳng tin tôi vậy thì giải thích để làm gì cho mệt, hôm nay sẽ là lần cuối tôi bước chân đến. đây cũng là lần cuối tôi gặp mọi người, đứa con trong bụng của tôi của ai đi chăng nữa nó cũng sẽ là con của tôi, tôi sẽ chấp nhận tất cả lỗi lầm về phía mình, chấp nhận ly hôn từ nay trở đi sẽ không liên quan gì đến gia đình nhà họ Bạch nữa nếu điều đó là điều các người muốn ".
Ông Vu Cảnh lên tiếng.
"Ta sẽ cho người đưa cô đến bệnh viện để xét nghiệm ADN đến khi mọi chuyện sáng toả cô không được đi đâu cả"
Gia Kì phẫn nộ nói.
" Sao lại vô lý như vậy, chẳng phải các người hoài nghi đứa con trong bụng tôi đã thừa nhận tất cả rồi đừng làm khó nhau nữa tôi và Vụ Quân ly hôn thì mọi chuyện sẽ kết thúc hay sao ".
Vụ Quân đứng lên tiến về phía Gia Kì bóp chặt lấy vờ vai của cô.
"Em làm như vậy chỉ để ly hôn thôi sao ?"
Gia Kì tức giận xô Vu Quân ra nói.
" Nếu các người muốn đưa tôi đi xét nghiệm chi bằng tôi bỏ đứa bé này".
Bà Hạnh Nghi vội đứng lên khuyên ngăn.
" Con hãy bình tĩnh lại đi, ta biết là con đang rất sốc trước mọi chuyện nhưng đừng làm gì ảnh hưởng đến đứa bé trong bụng".
Gia Kì nhìn từng người trong gia đình họ gằn giọng nói.
" Cuối cùng thì các người cũng chỉ cần có người nối dõi, còn tôi thì sao các người có bao giờ nghĩ đến tôi chưa, nếu đã vậy thì tìm người khác mà xin. cháu cho các người đi".
Vu Quân tức giận đưa tay lên định tát Gia Kì những bàn tay khựng lại trong không trung, Gia Kì đau đớn nhìn hắn nghẹn ngào nói.
"Thích đánh lắm chứ gì, đánh tôi đi, tôi đã chịu đựng quá đủ rồi, tôi không còn sức đề kháng cự nữa, con người anh không biết đâu là đúng đầu là sai, có chuyện gì anh cũng chỉ oán trách giày vò tôi, tôi đã không còn xem anh là chồng từ lâu rồi"
Câu nói của cô đã khiến gia đình nhà họ Bạch chết lặng Vụ Quân tức giận gằn giọng nói với Gia Kì.
" Em ăn nói hồ đồ quá rồi đó, mau về nhà thôi".
Nói rồi hắn nắm lấy cổ tay của Gia Kì kéo cô đi ra ngoài nhưng Gia Kì dùng sức giật tay mình khỏi tay hắn, cô nước mắt lưng tròng bỏ đi một mạch, nơi này không bao giờ thuộc về cô chỉ đem đến đau đớn tuổi nhục cho Gia Kì, cô đau đớn lê từng bước chân nặng nề đi trên đường có thật sự mệt mỏi bây giờ mọi người ai cũng biết đến cô với cái danh là ngoại tình lăng loạn trắc nết xã hội này thật là khắt nghiệt với một cô gái nhỏ không có sức kháng cự.
Vu Quân đi theo níu lấy tay Gia Kì lại, cô tức giận nhìn hắn đầy căm phẫn.
" Buông tay ra ngay anh đừng nói thêm lời nào nữa chúng ta đã thật sự kết thúc rồi xin anh hãy buông tha cho tôi".
Vụ Quân đau đớn nhìn theo bóng lưng của Gia Kì hắn thật sự đã đẩy Gia Kì. ra khỏi vòng tay của mình lúc nào cũng không hay, hắn không biết trân trọng một người mà mình yêu thương.
Vụ Quân chạy đến nói với Gia Kì với giọng quyết đoán.
" Anh sẽ không ly hôn đầu, anh sẽ không buông tha cho em đâu cả đời này em chỉ có thể là của anh".
Gia Kì tức giận đưa tay tát vào mặt hắn một cái thật mạnh.
"Anh điên rồi ở bên nhau mà không có được hạnh phúc hay sự tin tưởng thì hãy giải thoát cho nhau đi tôi đã không còn yêu anh từ lâu rồi, sống với nhau chỉ vì trách nhiệm thì tôi không cần tôi sẽ phá bỏ cái thai này để chúng ta không còn gì để ràng buộc nhau nữa"
Vụ Quân Kéo Gia Kì ôm vào lòng nói.
" Anh biết là em đang giận, nên ăn nói hồ đồ khi nào em bình tĩnh lại chúng ta sẽ nói chuyện ".
Gia Kì dùng hết sức lực cuối cùng đẩy hắn ra xa nước đã không còn để cô có thể rơi xuống vì hắn một lần nữa.
" Anh mà còn đi theo tôi, ngay bây giờ tôi sẽ chạy ra giữ đường cho xe đâm chết, tôi đã nói thì sẽ làm".
Cô nhìn hắn bằng đôi mắt đầy căm phẫn rồi quay người bỏ đi, Vụ Quân cũng đã không còn đi theo cô nữa ngay lúc này cô đang rất kích động có thể sẽ làm hại đến bản thân.
Gia Kì bước đi nhưng đôi mắt vô hồn cô không biết mình đã đi đâu và đi bao xa nữa, trái tim cô vô cùng đau đớn khi bị hắn đem ra chơi đùa một cách tàn nhẫn.
Đi được một quãng đường rất xa Gia Kì mệt mỏi ngồi xuống một hàng ghế công cộng bên vệ đường, nhìn làn đường xe chạy tấp nập nhưng trong lòng cô đầy trống rỗng và đau đớn.
Gia Kì lang thang như vậy đến gần tối cơ thể cô đã mệt mỏi cô lại còn đang mang thai, tại sao cô lại tự hành hạ bản thân mình đến như vậy cũng chỉ vì chữ " Yêu " mà khiến con người ta luôn làm những điều ngu ngốc chính bản thân cũng không muốn nghĩ đến.
Vụ Quân luôn âm thầm đi theo Gia Kì nhưng không đi lên khuyên nhủ cô quay về, để cho cô làm những gì mình muốn, hắn bỏ tất cả công việc chỉ để đi theo Gia Kì, hắn đã thật sự yêu cô sâu đậm nhưng không biết cách để bộc lộ tình cảm của mình chỉ luôn làm tổn thương cô theo cách của hắn.
Trời bắt đầu đổ mưa, những giọt nước mưa trút xuống nặng hạt, cơ thể của Gia Kì đang thấm ướt từ từ, cô cười khổ thầm nghĩ cả ông trời cũng muốn trêu đùa mình huốn chi là người khác, nhưng cơ thể cô đã đạt đến giới hạn tột cùng đôi mắt Gia Kì mờ dần, rồi cô ngã xuống nền đất lạnh lẽo ngất lịm đi, Vụ Quân vội mở cửa xe chạy ra bế lấy cô đi vào trong xe.
Về đến nhà hắn gọi Tuấn Kiệt đến khám cho Gia Kì, khám một hồi xong Tuấn Kiệt đi đến nói với Vu Quân.
" Cô ấy không sao chỉ bị suy nhược cơ thể, nhưng đang mang thai nên cần cẩn thận hơn ".
Vụ Quân gật đầu rồi tiễn Tuấn Kiệt ra về trước lúc về Tuấn Kiệt còn quay lại nói với Vụ Quân một câu.
Vết thương nếu có lành lại cũng để lại sẹo đó sẽ là một quá khứ đáng quên nhưng trong tâm trí lúc nào cũng hiện ra giày vò con tim của nhau.
Sáng sớm Gia Kì thức dậy cô mệt mỏi nằm trên giường cơ thể nặng trìu, Cô đưa tay sờ lên bụng mình một sinh linh bé nhỏ chưa được chào đời đã bị sự hoài nghi dè bỉu của xã hội, càng nghĩ đến Gia Kì càng đau đớn nước mắt lại một lần nữa rơi xuống cô có người lại vùi mặt vào gối khóc nức nở từng cơn, thần trí như phát điên, cô không muốn đứa con mà mình chưa sinh ra lại chịu những lời chỉ trích đáng sợ của người đời, Gia Kì đã có một suy nghĩ điên rồ trong đầu, thật sự tội nghiệp cho cô gái trẻ khi lần đầu làm mẹ lại chịu những đã kích quá lớn.
Gia Kì ngồi dậy đi xuống khỏi giường, cô đi vào phòng tắm vệ sinh cá nhân xong thay một bộ váy thoải mái như gương mặt lại không chút biểu cảm, nhìn rất khó đoán.
Gia Kì lấy túi đi xuống lầu, Vu Quân đang ngồi ăn sáng ở trong phòng ăn, cô đi đến hiên ngang ngồi xuống xem như không có chuyện gì xảy ra quay sang nói với người hầu.
" Mang đồ ăn lên đây cho tôi".
Vụ Quân thấy Gia Kì có vẻ gì đó hơi khác lạ hắn không hề rời tầm mắt khỏi cô.
"Em định đi đâu à".
Gia Kì không nhìn hắn gương mặt thờ ơ nói.
"Đến nhà bạn".
Vụ Quân không hỏi gì thêm ăn xong hắn căn dặn người hầu điều gì đó rồi mới đi làm.
Gia Kì biết hắn sẽ cho người giám sát mình cô bỏ chiếc nĩa xuống đi đến nói với Vụ Quân.
"Tôi không cần anh cho người giám sát tôi không phải là trẻ con ".
Vu Quân nhìn cô đưa tay vuốt nhẹ tóc của Gia Kì nói.
" Anh chỉ muốn em luôn được an toàn".
Gia Kì né tránh cánh tay của hắn cô không thể nào nghe nổi những lời giả dối này của hắn thêm chút nào nữa nên quay người bỏ đi.
Ăn sáng xong Gia Kì gọi điện hẹn Tiểu Minh đến một quán cafe hai người gặp nhau Tiểu Minh đi đến ôm lấy Gia kì thẩm thiết nói.
" Cậu đã vất vả rồi, tớ sẽ đứng ra giải thích mọi chuyện cho mọi người biết để họ không hiểu lầm cậu nữa ".
Gia Kì cười nhẹ nói.
" Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến, tớ nghĩ họ hiểu lầm như vậy càng tốt, được rồi chúng ta đi vào trong thôi".
Hai người đi vào trong ngồi ở một bàn gần cửa sổ, vệ sĩ mà Vụ Quân cử đi theo để giám sát Gia Kì vẫn luôn để mắt đến cô, Gia Kì nhìn Tiểu Minh đề nghị nói.
"Tớ muốn cậu giúp tớ một việc ".
Tiểu Minh khó hiểu nhưng cũng gật đầu.
"Việc gì cậu cứ nói đi".
Gia Kì hít một hơi nhìn ra cửa sổ phía tên vệ sĩ đang đứng rồi quay sang nói với Tiểu Minh.
"Chúng ta đi vào nhà vệ sinh đổi đồ cho nhau có được không ?"
Tiểu Minh lộ vẻ mặt khó hiểu tò mò hỏi.
" Để làm gì vậy ?".
Gia Kì :" Tớ có chút việc cần giải quyết mà tên vệ sĩ đó cứ đi theo làm tớ thấy khó chịu nên tớ muốn cậu mặc đồ của tớ, đóng giả làm tớ khoảng mấy canh giờ để tên vệ sĩ đó không phát hiện ".
Tiểu Minh :" Cậu định đi đâu vậy ?".
Gia Kì :" Tớ có việc quan trọng cần làm xin cậu hãy giúp tớ".
Tiểu Minh :" Hôm nay cậu lạ lắm đấy có biết không hả ?"
Gia Kì cười nhẹ.
" Có gì đâu mà lạ nào chúng ta vào nhà vệ sinh thôi".
Hai người đi vào nhà vệ sinh đổi đồ cho nhau Gia Kì mang một chiếc mũ và một chiếc kính râm, cô bảo Tiểu Minh xoã tóc xuống để che đi khuôn mặt rồi hai người đi ra ngoài Gia Kì thì thào vào tai của Tiểu Minh.
" Cậu cứ ngồi đây chờ đến khi tớ đi khỏi, nếu tên vệ sĩ đó phát hiện ra cậu thì cứ nói tất cả mọi chuyện điều do tớ sắp đặt".
Tiểu Minh nắm lấy tay Gia Kì lo lắng nói.
" Cậu định đi đâu vậy, sao không nói với tớ".
Gia Kì cười nhẹ vỗ vai Tiểu Minh nói.
" Sau này có nhiều thời gian hơn tớ sẽ kể cho cậu nghe mọi chuyện, cám ơn cậu đã giúp tớ ".
Rồi hai người chia tay nhau Gia Kì cố kéo chiếc mũ xuống rời đi một cách bình thường tên vệ sĩ có nhìn về phía cô nhưng hai người đã đổi do cho nhau nên hắn không để ý đến, cứ tưởng cô là Tiểu Minh.
Gia Kì đưa tay bắt một chiếc taxi gần đó cô vào xe bảo tài xế.
" Cho tôi đến bệnh viện ".
Mọi chuyện đều đúng như dự định của Gia Kì. Còn Tiểu Minh ngồi trong quán cafe mà tâm trạng hồi hộp khó tả bỗng có một cuộc điện thoại gọi đến là mẹ của Gia Kì, cô liền bắt máy.
"Alo có chuyện gì vậy bác ?".
Mẹ Gia Kì nói với giọng hớt hải.
"Từ hôm qua đến nay bác gọi cho nó nhưng không được con có gặp nó không ?".
Tiểu Minh vội vàng nói.
" Chúng con mới gặp nhau ở quán cafe nè bác, mà cậu ấy hôm nay trong lạ lắm còn nhờ con hoán đổi đồ với cậu ấy để tránh tên vệ sĩ mà Vụ Quân cử đi theo giám sát cậu ấy, còn nói là có chút việc cần giải quyết gì đó, con đã ngồi ở quán cafe được nữa tiếng rồi đấy mà không thấy cậu ấy quay lại ".
Mẹ Gia Kì bắt đầu rối bời bà nghẹn ngào nói.
"Thôi chết rồi có thể nó định đi phá cái thai trong bụng đấy".
Tiểu Minh trợn tròn mắt bất ngờ nói.
"Tại sao cậu ấy lại làm như vậy ?".
Mẹ Gia Kì đau đớn nói.
"Vì nó chịu sự đả kích quá lớn từ phía gia đình Vụ Quân còn bị lan truyền tin tức xấu lên các mặt báo nên nó đã lâm vào tình trạng khủng hoảng trầm trọng, chắc nó đã suy nghĩ nếu phá bỏ đứa bé đó nó sẽ được giải thoát nên mới làm như vậy, nó là con bác bác biết tính cách của nó đã làm thì sẽ làm cho đến cùng không dừng lại đâu con mau tìm Vu Quân nói cho nó biết còn bác sẽ đi đến bệnh viện để tìm nó ".
Tiểu Minh vội vàng đứng lên nói với mẹ Gia Kì.
" Được được con sẽ đi tìm Vu Quân ".
Rồi cô vội chạy ra ngoài, đi đến phía tên vệ sĩ nói.
"Tôi không phải là Gia Kì nhưng cô ấy đang gặp nguy hiểm mau đưa tôi đến chỗ Vụ Quân để nói cho hắn biết.
Tên vệ sĩ không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng Gia Kì có mệnh hệ gì thì hắn sẽ khó sống với tên Vu Quân nên đã lái xe đưa Tiểu Minh đi đến công ty của Vụ Quân.
quãng đường từ chỗ Tiểu Minh đến công ty của Vu Quân là 15 phút nhưng tên vệ sĩ chạy hết tốc lực có thể vì đây là chuyện sinh mạng không thể nào đùa giỡn được.
Đến nơi Tiểu Minh vội vàng chạy vào trong bảo vệ công ty giữ cô lại không cho vào, Tiểu Minh tức giận quát lớn.
" Các người cho tôi vào đi tôi có việc khắp cần gặp Vụ Quân".
Hai tên vệ sĩ có vẻ hoài nghi vẫn không cho Tiểu Minh vào. Một nhân viên quầy lễ tân đi đến hỏi Tiểu Minh.
" Cô cần gì ạ ?"
Tiểu Minh nhìn cô nhân viên nói.
" Tôi cần gặp Vụ Quân cho tôi gặp anh ta mau lên đi".
Cô nhân viên lễ tân tiếp tục nói.
" Xin lỗi cô giám đốc của chúng tôi đang bận họp rồi, cô có lịch hẹn trước không ?".
Tiểu Minh tức giận thật sự đang trong tình thế này mà còn bị bọn người này cảng trở.
May thay lúc đó Vụ Quân đang từ thang máy đi ra, Tiểu Minh ra sức gọi lớn.
" Này anh Vụ Quân, Gia Kì đang gặp nguy hiểm".
Vụ Quân nghe Tiểu Minh nói như tiếng sét ngang tai, quay người lại nhìn Tiểu Minh rồi tiến về phía cô.
" Cô nói gì ?".
Tiểu Minh nói với giọng luống cuống.
" Gia Kì đang đi đến bệnh viện để phá thai".
Vu Quân đơ người hắn bóp vai Tiểu Minh thật mạnh bạo nói.
" Làm sao cô biết được cô ấy đi phá thai ?"
Tiểu Minh vội vàng nói.