Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Lăng Tổng, Xin Hãy Yêu Em - Chương 41: Làm ơn, đừng rời xa anh
Trong căn phòng vắng lặng, yên tĩnh giữa màn đêm. Tần Tử Ninh nằm im trên giường, nhắm mắt như đã ngủ, nhưng thật ra cô chưa hề ngủ. Ở hiện tại thông tin Lăng Lập Thành và vợ cũ Hàn Vân Tranh cùng nhau đi quán bar, rồi cùng nhau lên xe rời đi là thông tin hot nhất, được chia sẻ khắp nơi.
Mọi người đặt ra câu hỏi rằng, mối quan hệ của cả hai ở hiện tại là như thế nào?
Lăng Lập Thành mở cửa đi vào phòng. Trong phòng tối om, anh bật đèn ngủ lên thì thấy hình dáng nhỏ nhắng của Tử Ninh đang nằm ngủ trên giường.
Anh cũng không nghĩ ngợi gì nhiều mà đi vào phòng tắm. Hơn 30 phút anh đi ra với chiếc quần đùi để ngủ, ngay lặp tức lên giường nằm cạnh Tần Tử Ninh.
Lăng Lập Thành để hai tay của Tần Tử Ninh vào trong chăn rồi ôm cô vào lòng, nếu là bình thường cô nhất định sẽ cuộn tròn trong lòng của anh nhưng hôm nay cô không làm vậy. Cô đẩy anh ra xa rồi nằm nghiêng quay lưng lại với anh.
" Ninh, em chưa ngủ à ?"1
Ngủ? Có người vợ nào ngủ ngon khi chồng mình đang ở bên ngoài cùng với người phụ nữ khác không? Người đó còn là vợ cũ. Anh bảo vợ chồng thì nên tin tưởng nhau, nhưng anh làm cô thật thất vọng. Cô cũng muốn tin lắm, nhưng những hình ảnh anh cùng Hàn Vân Tranh là như thế nào? Hết lần này đến lần khác gặp nhau. Hình như lần trước cô bỏ qua quá dễ dàng nên anh không thấy quan trọng. Anh nghĩ, anh muốn làm gì bên ngoài cũng được, về nhà năn nỉ vài câu thì cô đã hết giận rồi sao.
Không, lần này sẽ không như vậy.1
Làm ơn, đừng xem cô là trẻ con nữa.1
" Ninh, em sao vậy? "
Lăng Lập Thành ngồi dậy nhìn cô. Tần Tử Ninh đang giận dỗi vì anh về trễ sao? Nhưng anh có thể giải thích lý do mà.
" Tôi mệt lắm, hãy để tôi yên đi "1
" Giận vì anh về trễ sao? Hôm nay anh đi quán bar với Mộ Duật Hành..."
" Anh đừng nói nữa, tôi không cần nghe lý do của anh đâu "
Dù là lý do gì thì ở hiện tại cô cũng không muốn nghe. Cô muốn yên tĩnh để nhìn nhận lại mọi thứ, cô không muốn làm ồn ào lên vì mọi chuyện cũng đã xảy ra rồi.
" Em sao vậy? Chỉ vì anh về trễ mà em như vậy sao? "
Trong lòng của Lăng Lập Thành vô cùng khó chịu. Tại sao cô không nói gì? Thà là cô cứ la hét lên thì anh còn biết trong lòng của cô khó chịu chuyện gì. Đằng này cô cứ nằm im, không chịu nói lý do tại sao lại khó chịu với anh.1
Lăng Lập Thành khó chịu quăng chiếc gối qua một bên rồi bước ra khỏi phòng. Lúc này nước mắt của cô chảy dài xuống, cô tủi thân, vô cùng tủi thân.1
Tại sao anh không hiểu cho cô, nếu đổi ngược lại là cô làm vậy thì anh có vui không? Anh từng nói với cô những gì, anh đã quên hết rồi.
Tần Tử Ninh cuộn tròn lại trong chăn, cảm giác cô độc bao trùm lấy cô. Khi cô nhìn thấy hình ảnh của anh và Hàn Vân Tranh thân mật ở bên ngoài, rồi anh bế Hàn Vân Tranh lên xe, nó khiến cho cô đau đến tận tâm can, trái tim như ai cào xé nát.1
Trong màn đêm u tối, trong căn phòng rộng lớn chỉ có một mình Tần Tử Ninh nằm đó. Những chuyện này đều là do cô tự mình chuốc lấy, cô yêu anh thì cô phải chấp nhận. Trên đời này liệu có được mấy ai chung tình?1
Lăng Lập Thành đi qua thư phòng, anh lấy điếu thuốc ra hút. Ai biết rõ hôn nhân là phải có sóng gió nhưng anh không nghĩ sẽ nhanh đến như vậy. Tại sao Tử Ninh lại không chịu nghe anh giải thích? Anh không muốn giấu giếm cô việc gì cả, vì vợ chồng không nên che giấu hay có bí mật.1
Chưa bao giờ anh nghĩ sẽ che giấu cô về sự việc ngày hôm nay.1
*Reng reng reng *
" Nói "
(" Thiếu gia, có chuyện lớn rồi, ngài mau lên xem các trang mạng xã hội. Hình ảnh của ngài và Hàn tiểu thư đầy rẫy trên đó ")
" Cái gì? Mau cho người xóa hết cho tôi. Chết tiệt "
Lăng Lập Thành đập tay xuống bàn làm việc. Chết tiệt, hèn gì Tử Ninh lại giận đến như vậy.
" Vâng "
Lăng Lập Thành quăng điện thoại xuống bàn làm việc. Bây giờ phải nói với Tử Ninh làm sao đây? Thì ra là cô nhìn thấy những hình ảnh đó. Tại sao lại xảy ra sự việc này? Là Ngụy Mạch Khê sao?.
Lăng Lập Thành ngay lập tức đi về phòng. Tần Tử Ninh vẫn nằm đó, anh nhẹ nhàng đi lại giường ngồi xuống cạnh cô.
" Tử Ninh, em hiểu lầm rồi. Mọi chuyện không như em nghĩ đâu "
" Tôi đã nói là anh không được nói nữa. Tôi không muốn nghe "
Tần Tử Ninh hét lên. Hiểu lầm? Chẳng lẽ anh không đi gặp Hàn Vân Tranh? Chẳng lẽ anh không bế Hàn Vân Tranh lên xe. Chẳng lẽ mọi hình ảnh điều do người khác cắt ghép? Anh hoàn toàn vô tội sao?1
" Ninh, em phải nghe anh giải thích chứ "
" Giải thích cái gì? Giải thích rằng hôm nay anh không gặp vợ cũ của anh sao? "
" Anh có gặp, nhưng mà không phải như em nghĩ đâu. Anh chỉ tình cờ thấy Vân Tranh đang giằng co với người khác, anh chỉ muốn giúp thôi. Sau đó thì cô ấy ngất xỉu, anh phải đưa vào bệnh viện "
Tần Tử Ninh bật cười, nước mắt tự nhiên rơi xuống nhưng cô đã nhanh chóng gạt đi. Giúp đỡ? Đưa vào bệnh viện?1
Cô ngồi một mình đợi anh về suốt cả buổi tối nhưng anh lại chạy đi quan tâm người phụ nữ khác. Trong lòng của anh cô vẫn xếp sau Hàn Vân Tranh.1
" Tử Ninh, em đừng khóc mà "
" Không, tôi không có khóc đâu. Anh yên tâm mà đi lo cho vợ cũ của anh đi "1
Lăng Lập Thành đau lòng đưa tay vuốt ve khuôn mặt đỏ trạch của cô, nhưng bị cô gạt tay ra, quay sang hướng khác.
" Ninh, em phải tin tưởng anh, anh không có làm gì sai trái với em đâu "1
".... "
" Nếu em không tin, ngày mai có thể cho người điều tra "
" Ở hiện tại tôi không biết phải đối diện với người khác như thế nào? Bạn bè của tôi sẽ nghĩ gì? Xem tôi là kẻ đáng thương bị chồng bỏ rơi. Anh làm vậy có nghĩ cho tôi không? Nếu trong lòng anh, tôi không quan trọng thì xin đừng thương hại tôi, tôi không cần "1
Rồi đây, ngày mai cô đi học mọi người sẽ nhìn cô bằng ánh mắt thương sót, tội nghiệp vì bị chồng bỏ rơi sau khi đính hôn một tuần.
Cô phải làm sao, nói gì nếu mọi người hỏi cô về sự việc này.
Chẳng lẽ cô nói rằng mọi chuyện đều do có người đứng phía sau sắp xếp, Lăng Lập Thành hoàn toàn không xuất hiện tại nơi đó, đêm qua anh ở nhà cùng cô.
" Tôi quyết định rồi, tôi sẽ đi du học, tôi không muốn ở lại đây nữa. Tôi không biết phải đối diện với mọi người như thế nào "1
" Anh sẽ giải quyết ổn thỏa chuyện này. Làm ơn, đừng rời xa anh "1
Lăng Lập Thành ôm chặt Tần Tử Ninh vào lòng. Anh không ngờ câu chuyện này lại dẫn đi ra xa đến như vậy. Cô lại muốn bỏ đi. Anh không bao giờ cho phép cô rời xa anh, mãi mãi cô phải ở bên cạnh anh.1
Mọi người đặt ra câu hỏi rằng, mối quan hệ của cả hai ở hiện tại là như thế nào?
Lăng Lập Thành mở cửa đi vào phòng. Trong phòng tối om, anh bật đèn ngủ lên thì thấy hình dáng nhỏ nhắng của Tử Ninh đang nằm ngủ trên giường.
Anh cũng không nghĩ ngợi gì nhiều mà đi vào phòng tắm. Hơn 30 phút anh đi ra với chiếc quần đùi để ngủ, ngay lặp tức lên giường nằm cạnh Tần Tử Ninh.
Lăng Lập Thành để hai tay của Tần Tử Ninh vào trong chăn rồi ôm cô vào lòng, nếu là bình thường cô nhất định sẽ cuộn tròn trong lòng của anh nhưng hôm nay cô không làm vậy. Cô đẩy anh ra xa rồi nằm nghiêng quay lưng lại với anh.
" Ninh, em chưa ngủ à ?"1
Ngủ? Có người vợ nào ngủ ngon khi chồng mình đang ở bên ngoài cùng với người phụ nữ khác không? Người đó còn là vợ cũ. Anh bảo vợ chồng thì nên tin tưởng nhau, nhưng anh làm cô thật thất vọng. Cô cũng muốn tin lắm, nhưng những hình ảnh anh cùng Hàn Vân Tranh là như thế nào? Hết lần này đến lần khác gặp nhau. Hình như lần trước cô bỏ qua quá dễ dàng nên anh không thấy quan trọng. Anh nghĩ, anh muốn làm gì bên ngoài cũng được, về nhà năn nỉ vài câu thì cô đã hết giận rồi sao.
Không, lần này sẽ không như vậy.1
Làm ơn, đừng xem cô là trẻ con nữa.1
" Ninh, em sao vậy? "
Lăng Lập Thành ngồi dậy nhìn cô. Tần Tử Ninh đang giận dỗi vì anh về trễ sao? Nhưng anh có thể giải thích lý do mà.
" Tôi mệt lắm, hãy để tôi yên đi "1
" Giận vì anh về trễ sao? Hôm nay anh đi quán bar với Mộ Duật Hành..."
" Anh đừng nói nữa, tôi không cần nghe lý do của anh đâu "
Dù là lý do gì thì ở hiện tại cô cũng không muốn nghe. Cô muốn yên tĩnh để nhìn nhận lại mọi thứ, cô không muốn làm ồn ào lên vì mọi chuyện cũng đã xảy ra rồi.
" Em sao vậy? Chỉ vì anh về trễ mà em như vậy sao? "
Trong lòng của Lăng Lập Thành vô cùng khó chịu. Tại sao cô không nói gì? Thà là cô cứ la hét lên thì anh còn biết trong lòng của cô khó chịu chuyện gì. Đằng này cô cứ nằm im, không chịu nói lý do tại sao lại khó chịu với anh.1
Lăng Lập Thành khó chịu quăng chiếc gối qua một bên rồi bước ra khỏi phòng. Lúc này nước mắt của cô chảy dài xuống, cô tủi thân, vô cùng tủi thân.1
Tại sao anh không hiểu cho cô, nếu đổi ngược lại là cô làm vậy thì anh có vui không? Anh từng nói với cô những gì, anh đã quên hết rồi.
Tần Tử Ninh cuộn tròn lại trong chăn, cảm giác cô độc bao trùm lấy cô. Khi cô nhìn thấy hình ảnh của anh và Hàn Vân Tranh thân mật ở bên ngoài, rồi anh bế Hàn Vân Tranh lên xe, nó khiến cho cô đau đến tận tâm can, trái tim như ai cào xé nát.1
Trong màn đêm u tối, trong căn phòng rộng lớn chỉ có một mình Tần Tử Ninh nằm đó. Những chuyện này đều là do cô tự mình chuốc lấy, cô yêu anh thì cô phải chấp nhận. Trên đời này liệu có được mấy ai chung tình?1
Lăng Lập Thành đi qua thư phòng, anh lấy điếu thuốc ra hút. Ai biết rõ hôn nhân là phải có sóng gió nhưng anh không nghĩ sẽ nhanh đến như vậy. Tại sao Tử Ninh lại không chịu nghe anh giải thích? Anh không muốn giấu giếm cô việc gì cả, vì vợ chồng không nên che giấu hay có bí mật.1
Chưa bao giờ anh nghĩ sẽ che giấu cô về sự việc ngày hôm nay.1
*Reng reng reng *
" Nói "
(" Thiếu gia, có chuyện lớn rồi, ngài mau lên xem các trang mạng xã hội. Hình ảnh của ngài và Hàn tiểu thư đầy rẫy trên đó ")
" Cái gì? Mau cho người xóa hết cho tôi. Chết tiệt "
Lăng Lập Thành đập tay xuống bàn làm việc. Chết tiệt, hèn gì Tử Ninh lại giận đến như vậy.
" Vâng "
Lăng Lập Thành quăng điện thoại xuống bàn làm việc. Bây giờ phải nói với Tử Ninh làm sao đây? Thì ra là cô nhìn thấy những hình ảnh đó. Tại sao lại xảy ra sự việc này? Là Ngụy Mạch Khê sao?.
Lăng Lập Thành ngay lập tức đi về phòng. Tần Tử Ninh vẫn nằm đó, anh nhẹ nhàng đi lại giường ngồi xuống cạnh cô.
" Tử Ninh, em hiểu lầm rồi. Mọi chuyện không như em nghĩ đâu "
" Tôi đã nói là anh không được nói nữa. Tôi không muốn nghe "
Tần Tử Ninh hét lên. Hiểu lầm? Chẳng lẽ anh không đi gặp Hàn Vân Tranh? Chẳng lẽ anh không bế Hàn Vân Tranh lên xe. Chẳng lẽ mọi hình ảnh điều do người khác cắt ghép? Anh hoàn toàn vô tội sao?1
" Ninh, em phải nghe anh giải thích chứ "
" Giải thích cái gì? Giải thích rằng hôm nay anh không gặp vợ cũ của anh sao? "
" Anh có gặp, nhưng mà không phải như em nghĩ đâu. Anh chỉ tình cờ thấy Vân Tranh đang giằng co với người khác, anh chỉ muốn giúp thôi. Sau đó thì cô ấy ngất xỉu, anh phải đưa vào bệnh viện "
Tần Tử Ninh bật cười, nước mắt tự nhiên rơi xuống nhưng cô đã nhanh chóng gạt đi. Giúp đỡ? Đưa vào bệnh viện?1
Cô ngồi một mình đợi anh về suốt cả buổi tối nhưng anh lại chạy đi quan tâm người phụ nữ khác. Trong lòng của anh cô vẫn xếp sau Hàn Vân Tranh.1
" Tử Ninh, em đừng khóc mà "
" Không, tôi không có khóc đâu. Anh yên tâm mà đi lo cho vợ cũ của anh đi "1
Lăng Lập Thành đau lòng đưa tay vuốt ve khuôn mặt đỏ trạch của cô, nhưng bị cô gạt tay ra, quay sang hướng khác.
" Ninh, em phải tin tưởng anh, anh không có làm gì sai trái với em đâu "1
".... "
" Nếu em không tin, ngày mai có thể cho người điều tra "
" Ở hiện tại tôi không biết phải đối diện với người khác như thế nào? Bạn bè của tôi sẽ nghĩ gì? Xem tôi là kẻ đáng thương bị chồng bỏ rơi. Anh làm vậy có nghĩ cho tôi không? Nếu trong lòng anh, tôi không quan trọng thì xin đừng thương hại tôi, tôi không cần "1
Rồi đây, ngày mai cô đi học mọi người sẽ nhìn cô bằng ánh mắt thương sót, tội nghiệp vì bị chồng bỏ rơi sau khi đính hôn một tuần.
Cô phải làm sao, nói gì nếu mọi người hỏi cô về sự việc này.
Chẳng lẽ cô nói rằng mọi chuyện đều do có người đứng phía sau sắp xếp, Lăng Lập Thành hoàn toàn không xuất hiện tại nơi đó, đêm qua anh ở nhà cùng cô.
" Tôi quyết định rồi, tôi sẽ đi du học, tôi không muốn ở lại đây nữa. Tôi không biết phải đối diện với mọi người như thế nào "1
" Anh sẽ giải quyết ổn thỏa chuyện này. Làm ơn, đừng rời xa anh "1
Lăng Lập Thành ôm chặt Tần Tử Ninh vào lòng. Anh không ngờ câu chuyện này lại dẫn đi ra xa đến như vậy. Cô lại muốn bỏ đi. Anh không bao giờ cho phép cô rời xa anh, mãi mãi cô phải ở bên cạnh anh.1