Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 316-320
Chương 316: Trùng kích Bảng Chiến Thần
Lâm Mộc và La Văn Thành đến nơi ở của Thẩm Trạch Thiên, anh ấy lấy rượu và đồ ăn ra để chúc mừng chiến thắng.
Trong phòng.
“Tiểu sư đệ, tốc độ trưởng thành của cậu trên con đường tu luyện khiến anh rất bất ngờ, chúc mừng cậu đoạt giải quán quân!” Thẩm Trạch Thiên nâng ly.
“Cảm ơn Sư huynh!” Lâm Mộc cụng ly với Thẩm Trạch Thiên rồi uống cạn.
“Lâm Mộc, tôi cũng kính cậu một ly” La Văn Thành cũng nâng ly.
“Lâm Mộc quả nhiên là hậu sinh khả úy, cậu gia nhập liên minh chưa lâu mà thực lực đã vượt tôi rồi.”
Lâm Mộc và La Văn Thành cụng ly rồi uống cạn ly rượu.
Lúc này Di động Liên minh của Lâm Mộc bỗng vang chuông nhắc nhở.
Anh bấm xem, hóa ra phần thưởng hai mươi vạn Liên minh tệ đã được chuyển vào tài khoản của anh.
Thẩm Trạch Thiên cũng cùng lúc nhận được tiền thưởng.
“Số Liên minh tệ được thưởng lần này cộng với số tiền tôi dành dụm bao năm qua và số Liên minh tệ kiếm được khi săn giết Thể biến dị là bốn mươi lăm vạn, còn thiếu năm lăm vạn Liên minh tệ nữa là đủ để đổi Bồi Nguyên Đan rồi.” Ánh mắt Thẩm Trạch Thiên lại lóe lên sự kiên định.
“Mục tiêu duy nhất của tôi trong những ngày tiếp theo là kiếm đủ năm lăm vạn Liên minh tệ!”
Lâm Mộc ngẩng đầu hỏi: “Sư huynh lại định ra ngoài săn giết Thể biến dị sao?”
“Anh tính kiếm phần thưởng từ Trùng kích Bảng chiến thần trước rồi mới đi giết Thể biến dị, cả hai đều là phương thức kiếm Liên minh tệ mà. ” Thẩm Trạch Thiên nói.
“Đúng rồi Sư huynh, cơ chế kiếm giải thưởng từ việc Trùng kích Bảng chiến thần là gì? ” Lâm Mộc tò mò hỏi.
Đương nhiên anh cũng muốn kiếm tiền từ phương thức này.
Sư huynh đặt ly rượu xuống, nghiêm túc giải thích: “Khi trước không có phương thức tiêu diệt Thể biến dị đổi Liên minh tệ, cho nên trùng kích Bảng chiến thần chính là một kênh quan trọng để kiếm tiền.”
“Bảng Chiến Thần có tổng cộng hai mươi người, tất cả những người có cấp bậc từ Thanh tra viên trở xuống đều có thể trùng kích bảng, cơ chế tặng thưởng từ việc trùng kích cũng khá đặc biệt. ”
“Nếu cậu chưa từng có tên trong danh sách Bảng Chiến Thần, một khi được ghi tên trên bảng, cậu có thể nhận ngay phần thưởng. Mỗi khi tăng một thứ hạng sẽ được thưởng một vạn Liên minh tệ.”
“Tỷ như cậu khiêu chiến với người đứng thứ hai mươi trong Bảng Chiến Thần, một khi chiến thắng, cậu sẽ nhận được phần thưởng một vạn Liên minh tệ.”
“Nếu cậu khiêu chiến luôn với người xếp thứ mười chín trong Bảng Chiến Thần và đánh bại kẻ này, phần thưởng sẽ là hai vạn Liên minh tệ.”
“Nếu cậu khiêu chiến rồi đánh bại người đứng thứ hai mươi, nhận được một vạn tệ, sau đó tiếp tục khiêu chiến người thứ mười chín và giành được chiến thắng, thứ hạng tăng lên một bậc thì nhận tiếp một vạn tệ.”
“Tăng một thứ hạng sẽ được thưởng một vạn Liên minh tệ.”
Lâm Mộc nghe xong cũng hiểu được đại khái.
“Cũng có thể hiểu là, những người chưa được ghi danh trong Bảng Chiến Thần đều xếp thứ 21, mỗi khi tăng lên một thứ hạng sẽ nhận được phần thưởng một vạn Liên minh tệ đúng không? Xếp hạng tăng càng nhiều bậc thì phần thưởng sẽ càng nhiều.” Lâm Mộc nói.
Thẩm Trạch Thiên gật đầu: “Không sai, nếu cậu chưa từng có tên trong Bảng Chiến Thần, khi trực tiếp khiêu chiến với người xếp thứ mười trong bảng và giành chiến thắng, cậu sẽ nhận được phần thưởng mười một vạn Liên minh tệ, tương đương với xếp hạng của cậu cũng tăng lên mười một bậc trong Bảng Chiến Thần..”
“Nếu cậu bắt đầu khiêu chiến từ người thứ hai mươi trong Bảng Chiến Thần, sau đó khiêu chiến lần lượt từng người ở thứ bậc cao dần lên, cũng sẽ nhận được phần thưởng mười một vạn nếu đánh bại mười một người này, dù sao xếp hạng cũng tăng mười một bậc mà.”
“Đương nhiên, nếu cậu rớt từ vị trí số mười xuống vị trí thấp hơn, sau đó lại khiêu chiến để quay lại vị trí thứ mười thì chẳng được phần thưởng nào hết.”
“Chỉ khi vươn lên vị trí cao hơn trên Bảng Chiến Thần mới có thể nhận được giải thưởng.”
“Tỷ như hiện giờ anh đứng thứ bảy trong Bảng Chiến Thần, nếu anh lên được vị trí thứ sáu thì nhận được một vạn Liên minh tệ.”
“Nếu anh rớt xuống hạng mười, sau đó khiêu chiến để quay lại hạng bảy thì không nhận được tiền thưởng.”
Nghe tới đây, Lâm Mộc đã hiểu rõ cơ chế.
“Đúng rồi Sư huynh, đây là phần thưởng của việc trùng kích bảng, vậy nếu giữ được một vị trí bất kỳ trong Bảng Chiến Thần trong thời gian dài thì có phần thưởng gì không?” Lâm Mộc tò mò hỏi.
Thẩm Trạch Thiên gật đầu: “Có, nhưng không nhiều, phải tích lũy qua thời gian, hạng thứ hai mươi sẽ nhận được một ngàn Liên minh tệ mỗi năm, hạng thứ mười chín là một ngàn rưỡi Liên minh tệ.... Nếu tăng hạng trong bảng thì tiền thưởng sẽ tính theo thời gian ở thứ hạng nào lâu hơn trong một năm để tính thưởng.”
Sau đó Thẩm Trạch Thiên lấy Di động Liên minh ra.
“Giờ anh sẽ khiêu chiến.”
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Thẩm Trạch Thiên kích vào hai chữ ‘khiêu chiến’ sau cái tên Thái Minh – người xếp thứ ba trên Bảng Chiến Thần.
Vì đánh bại Thái Minh trong Thi đấu tuyển chọn, Thẩm Trạch Thiên hoàn toàn tự tin anh ấy có thể thay thế vị trí của Thái Minh trên Bảng Chiến Thần.
“Nếu Sư huynh muốn trùng kích bảng thì em cũng phải chọn đối thủ để khiêu chiến rồi kiếm chút phần thưởng!”
Lâm Mộc mở Bảng Chiến Thần trong Di động Liên minh.
Mười một người đầu tiên trong bảng đều là Thanh tra viên có tu vi Linh Phách Cảnh đỉnh phong.
Từ vị trí mười hai trở xuống đều là Linh Phách Cảnh trung kỳ.
Người xếp thứ mười hai có tên Đỗ Tu.
Khi trước Lâm Mộc đánh bại anh ta trong lần đấu năm chọn ba ở Thi đấu tuyển chọn, đương nhiên Lâm Mộc tự tin có thể thay thế vị trí xếp hạng của Đỗ Tu trên Bảng Chiến Thần rồi.
Thực lực của Ngụy Văn Quang và Cao Thạch vốn cao hơn Đỗ Tu, có điều hai người này mới tiến bộ gần đây và biểu hiện sáng chói trong Thi đấu tuyển chọn, trước đó thứ hạng của họ trong Bảng Chiến Thần vẫn thấp hơn Đỗ Tu.
Lâm Mộc dứt khoát kích vào nút khiêu chiến sau cái tên Đỗ Tu.
Lòi thách đấu đã được gửi đi.
Mọi người có tên trong Bảng Chiến Thần chỉ có thể bị động nhận lời khiêu chiến và giao đấu.
Sáng hôm sau, Thẩm Trạch Thiên và Lâm Mộc đến Thượng Võ Các để giao đấu.
Lâm Mộc thành công nhảy lên vị trí số mười hai, Thẩm Trạch Thiên thì lên vị trí số ba trên Bảng Chiến Thần.
Khi trước Thẩm Trạch Thiên giậm chân ở vị trí số bảy vì anh ấy chưa nắm được Phong Lôi Đao Quyết tầng thứ ba, bây giờ tình thế đã thay đổi.
Sau khi giao chiến xong, hai người rời khỏi Thượng Võ Các.
Di động Liên minh reo tiếng chuông nhắc nhở.
Lâm Mộc mở ra xem, là tin tức được gửi khắp Liên minh Tu Hành Giả.
“Chúc mừng Thẩm Trạch Thiên đánh bại Thái Minh, tiến lên vị trí số ba trong Bảng Chiến Thần.”
Lâm Mộc kinh ngạc: “Sư huynh, chẳng ngờ xếp hạng của anh tăng bậc trên Bảng Chiến Thần lại được thông báo khắp liên minh?”
Chương 317: Thỉnh cầu của Lâm Mộc
“Tiến vào top 3 trong Bảng Chiến Thần sẽ có tin nhắn thông báo toàn liên minh, những thứ hạng còn lại sẽ không được thông báo.” Thẩm Trạch Thiên cười giải thích.
Cùng với sự tăng hạng của hai người, Thẩm Trạch Thiên nhận được bốn vạn Liên minh tệ tiền thưởng. Lâm Mộc cũng nhận được chín vạn Liên minh tệ về tài khoản.
Sau khi ra khỏi Thượng Võ Các.
Thẩm Trạch Thiên nói: “Tiểu sư đệ, sắp tới anh sẽ ra ngoài săn giết Thể biến dị, cậu và Lão La ở lại liên minh để tu luyện nâng cao cảnh giới nhé. Bây giờ hai người đều có đủ tài nguyên để tiến lên Linh Phách Cảnh đỉnh phong, đợi hai người đột phá bình cảnh xong, nếu có hứng thú thì thành lập đội cùng anh, chúng ta lại kề vai chiến đấu tiêu diệt Thể biến dị và kiếm Liên minh tệ.”
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Lâm Mộc nói: “Sư huynh, cộng thêm cả số tiền thưởng trùng kích Bảng chiến thần hôm nay thì anh chỉ còn thiếu năm mốt vạn Liên minh tệ là có thể đổi Bồi Nguyên Đan đúng không?”
Thẩm Trạch Thiên gật đầu: “Ừm, còn thiếu năm mốt vạn, chỉ e phải mất rất nhiều thời gian mới có thể kiếm đủ, anh dự tính sẽ hoàn thành con số này trong ba năm.”
Muốn đột phá lên Kết Đan Cảnh, Bồi Nguyên Đan có vai trò quá quan trọng, cho nên Thẩm Trạch Thiên nhất định phải dốc toàn lực để đổi được đan dược này.
Lâm Mộc hỏi tiếp: “Tức là trong tay Sư huynh đang có bốn chín vạn Liên minh tệ à?”
“Đúng.” Thẩm Trạch Thiên gật đầu.
“Sư huynh, em... em có một yêu cầu quá đáng.” Lâm Mộc bỗng ngập ngừng ấp úng.
“Tiểu sư đệ, giữa hai chúng ta không cần phải giấu điều gì, cậu cứ nói thẳng ra đi.” Thẩm Trạch Thiên cười nói.
Lâm Mộc ngẩng đầu: “Sư huynh, vậy em nói thẳng nhé, em muốn anh cho em mượn bốn chín vạn Liên minh tệ, sau này em sẽ trả cho anh.”
“Cậu cần nhiều Liên minh tệ như vậy làm gì, số tiền trong tay cậu đủ để đột phá lên Linh Phách Cảnh đỉnh phong rồi mà.” Thẩm Trạch Thiên chân thành nói.
Lâm Mộc toét miệng cười: “Em đang ngấp nghé một món bảo vật Thiên Giai trong cửa hàng mua sắm của liên minh.”
“Sư huynh còn phải kiếm tiền ba năm mới gom đủ một trăm vạn, trong thời gian này em kiếm đủ bốn chín vạn Liên minh tệ để trả anh, có được không?”
“Tiểu sư đệ, đây là lần đầu tiên cậu mượn tiền anh từ khi vào liên minh, người làm Sư huynh là anh nếu không cho mượn thì chẳng phải không trượng nghĩa hay sao? Cậu nhận trước bốn chín vạn Liên minh tệ này để đổi bảo vật ưng ý, giờ anh sẽ chuyển cho cậu luôn.”
Nói rồi Thẩm Trạch Thiên lập tức lấy di động chuyển tiền tới tài khoản của Lâm Mộc.
m thanh nhắc nhở vang lên, Lâm Mộc nhận được tiền.
Đây là con số vô cùng lớn, Thẩm Trạch Thiên phải gom góp từ việc giành giải Thi đấu tuyển chọn, săn giết Thể biến dị và cả trùng kích Bảng chiến thần mới có được.
Khi trước Thẩm Trạch Thiên không bao giờ dám nghĩ tới số tiền lớn như này.
Thẩm Trạch Thiên nói: “Tiểu sư đệ, ngày mai anh sẽ lên đường bắt đầu giết Thể biến dị, bây giờ phải đi kéo thêm vài Thanh tra viên muốn tiêu diệt Thể biến dị lập chung đội với anh, anh đi trước đã nhé. ”
Bởi vì có cơ chế đổi Thể biến dị lấy Liên minh tệ, số Thanh tra viên muốn tham gia săn giết Thể biến dị rất nhiều.
Giờ đây Thẩm Trạch Thiên đã xếp thứ ba trong Bảng Chiến Thần, cho nên chắc chắn có Thanh tra viên muốn lập chung đội với anh ấy!
“Được Sư huynh!” Lâm Mộc mỉm cười gật đầu.
Sau khi tạm biệt Thẩm Trạch Thiên, Lâm Mộc đi thẳng về chỗ ở của mình.
Nhận được số Liên minh tệ của Sư huynh, cộng thêm tiền kiếm được từ mấy cuộc đại chiến kiểm kê dọn dẹp Thể biến dị, tiền trùng kích Bảng chiến thần và tiền thưởng Thi đấu tuyển chọn, hiện giờ tài khoản của Lâm Mộc có tám tư vạn Liên minh tệ.
“Còn thiếu mười sáu vạn nữa mới đủ một trăm vạn, phải làm cách nào để kiếm nốt số tiền này đây?” Lâm Mộc vừa đi vừa trầm ngâm.
Mục đích duy nhất của Lâm Mộc khi mượn tiền Sư huynh, gom đủ một trăm vạn Liên minh tệ chính là đổi Bồi Nguyên Đan!
Đương nhiên không đổi Bồi Nguyên Đan cho bản thân mình, mà đổi cho Sư huynh!
Từ khi vào liên minh, Sư huynh luôn bảo vệ và giúp đỡ anh. Lần tham gia Thi đấu tuyển chọn này, Sư huynh xiết bao hi vọng đoạt giải quán quân để nhận Bồi Nguyên Đan, tiếc thay không được như ý muốn.
Lâm Mộc muốn giúp Sư huynh hoàn thành nguyện vọng này!
Anh không nói rõ mục đích cho Sư huynh mà mượn cớ vay tiền đổi tài nguyên Thiên Giai chỉ vì lo sợ Sư huynh không đồng ý để anh tiêu tốn tiền của vì anh ấy.
Sau khi về tới nơi ở.
“Đúng rồi, có thể vay Vũ nghị trưởng.” Hai mắt Lâm Mộc lấp lánh.
Mười sáu vạn Liên minh tệ đâu có ít, người bình thường khó lòng kiếm được số tiền này.
còn Vũ nghị trưởng là nghị trưởng, lại có thâm niên lâu đời, đương nhiên có sẵn số tiền này.
Huống chi Lâm Mộc vào liên minh chưa bao lâu, không quen biết nhiều người, ngoài việc tìm Vũ nghị trưởng mượn tiền, quả thực anh không nghĩ ra cách nào khác.
Đợi sau khi kiếm đủ tiền, anh sẽ trả lại cho Vũ nghị trưởng.
Để giúp Sư huynh hoàn thành tâm nguyện, chỉ còn cách này thôi.
Hạ quyết tâm xong, Lâm Mộc gọi điện cho Vũ nghị trưởng.
Cuộc gọi được kết nối.
“Lâm Mộc, cậu bỗng nhiên gọi điện cho tôi thế này vì có chuyện gì sao?” Vũ nghị trưởng hỏi.
“Vũ nghị trưởng, con.... con có chuyện muốn nhờ người giúp.” Lâm Mộc nói.
“Chuyện gì thế, chỉ cần không vi phạm nguyên tắc và trong khả năng của mình, tôi nhất định sẽ giúp.”
“Cái đó.... ” Lời ra đến miệng rồi Lâm Mộc bỗng thấy khó xử, không biết nói ra thế nào.
“Lâm Mộc, không cần căng thẳng, có chuyện gì cứ nói ra.” Vũ nghị trưởng nói.
“Vũ nghị trưởng, con... con muốn mượn người mười sáu vạn Liên minh tệ.” Nghĩ tới tâm nguyện của Sư huynh, Lâm Mộc bấm bụng mở lời.
“Mười sáu vạn Liên minh tệ? Được, lát nữa tôi sẽ gửi tiền cho cậu ngay.” Vũ nghị trưởng lập tức đồng ý.
Lâm Mộc ngẩn người? Vũ nghị trưởng không hỏi anh mượn tiền làm gì ư? Không hỏi bao giờ có thể trả tiền à? Cứ vậy mà đồng ý luôn sao?
“Vũ nghị trưởng, con nhất định trả số tiền này trong vòng một năm, hơn nữa còn tính lãi theo lãi suất 5% một năm.” Lâm Mộc vừa căng thẳng vừa lắp bắp nói.
Chương 318: Món quà của Lâm Mộc
ĐÃ ĐĂNG 5 CHƯƠNG CỦA NGÀY HÔM NAY, MỖI CHƯƠNG GIÁ 4 COIN Ạ
Vũ nghị trưởng trầm giọng nói: “Lâm Mộc, cậu nói tiền lãi với tôi, chẳng phải đang ghê tởm tôi sao? Tôi không thiếu vài đồng tiền lãi của cậu.”
“Vũ nghị trưởng, con không muốn chiếm hời từ người mà.” Lâm Mộc cười khan nói.
“Cậu cứ cầm mười sáu vạn Liên minh tệ này mà dùng, coi như phần thưởng tôi tặng cậu vì đoạt giải quán quân!” Vũ nghị trưởng nói.
“Vũ nghị trưởng, như vậy sao được, dù người không cần số tiền lãi kia thì con cũng phải trả đủ gốc cho người!” Lâm Mộc khẩn thiết nói.
Vốn dĩ anh đã thấy xấu hổ khi mở lời vay tiền từ Vũ nghị trưởng rồi. Anh nào có mặt mũi lấy luôn tiền của ông cụ.
“Lâm Mộc, cậu đừng có lằng nhằng nữa, kêu cậu nhận thì cứ nhận đi, chỗ tôi còn có chút chuyện phải xử lý, tôi cúp máy trước đây.” Vũ nghị trưởng nói rồi ngắt cuộc gọi.
Thành phố Lăng Dương.
Một thành viên liên minh đang chờ báo tình huống bất thường cho Vũ nghị trưởng.
Sau khi cúp điện thoại của Lâm Mộc, ông cụ nói: “Tiếp tục báo cáo đi!”
“Vũ nghị trưởng, tin tình báo cho hay Thú biến dị có chút động tĩnh rồi. ” Thành viên liên minh đưa cho Vũ nghị trưởng bản tình báo.
Vũ nghị trưởng trấn giữ Thành phố Lăng Dương, cũng tương đương với thành chủ.
“Được, cậu về trước đi, tiếp tục giám sát.” Vũ nghị trưởng nói.
...
Tổng bộ của Liên minh.
Ba phút sau khi cúp điện thoại, Lâm Mộc nhận được một khoản tiền.
Chính là mười sáu vạn Liên minh tệ mà Vũ nghị trưởng cho mượn.
“Khoản tiền này của Vũ nghị trưởng, bất luận thế nào mình cũng phải trả đủ.” Lâm Mộc thầm hạ quyết tâm.
Vũ nghị trưởng muốn nhận lại hay không là chuyện của ông cụ, nhưng anh nhất định phải kiếm đủ tiền hoàn trả, bằng không anh chẳng thể yên lòng.
Lúc này tài khoản của Lâm Mộc vừa đủ một trăm vạn Liên minh tệ!
“Cuối cùng có thể đổi Bồi Nguyên Đan rồi!”
Lâm Mộc phấn khích mở Di động Liên minh, vào cửa hàng mua sắm trong Tàng Bảo Các, tìm Bồi Nguyên Đan trong danh mục đan dược.
Giá trị quy đổi, một trăm vạn Liên minh tệ .
Lâm Mộc dứt khoát click vào nút đổi, sau đó click xác định.
Ba chữ ‘Đổi thành công’ hiện ra.
Chừng mười lăm phút sau, thành viên liên minh phụ trách giao hàng gõ cửa phòng Lâm Mộc.
“Thành viên Liên minh đặc cấp Lâm Mộc, đây là đồ mà anh đã đổi.” Người giao hàng đưa cho Lâm Mộc một cái hộp tinh xảo.
“Cảm ơn.”
Sau khi đối phương rời đi, Lâm Mộc phấn khích mở hộp ra, bên trong đặt một viên đan dược.
Bồi Nguyên Đan này quả thực không dễ gì có được!
“Mình phải tặng Sư huynh một bất ngờ!” Lâm Mộc nở nụ cười.
Sau đó anh gọi điện cho Thẩm Trạch Thiên.
“Sư huynh, chẳng phải ngày mai anh xuất phát sao, tối nay em tới tổ chức tiệc tiễn biệt cho anh, gọi cả La huynh luôn nhé, chúng ta cùng nhau uống rượu.” Lâm Mộc nói.
“Được!” Thẩm Trạch Thiên đáp.
Nhá nhem tối, Lâm Mộc đến chỗ ở của Thẩm Trạch Thiên.
Khi anh tới nơi, La Văn Thành và Thẩm Trạch Thiên đã ngồi trong phòng.
Hơn nữa Sư huynh đã chuẩn bị sẵn một bàn đồ ăn và rượu.
“Sư huynh, tiệc tiễn biệt thịnh soạn như này sao!” Lâm Mộc cười nói.
“Săn giết Thể biến dị vốn đương đầu với hiểm nguy trùng trùng, chưa biết chừng anh không thể quay về nữa, cho nên hôm nay chúng ta vui vẻ uống một bữa, ngày sau có thể không còn cơ hội tụ tập như này đâu.” Thẩm Trạch Thiên nói đùa.
“Sư huynh, đừng nói mấy lời không may mắn này có được không!” Lâm Mộc nghẹn họng.
“Tính cách Sư huynh của cậu vốn vậy mà!” La Văn Thành nói.
“Tiểu sư đệ, cậu ngồi trước đi.” Thẩm Trạch Thiên kéo Lâm Mộc ngồi xuống.
“Sư huynh, anh tìm người lập chung đội săn giết Thể biến dị thế nào rồi?” Lâm Mộc hỏi.
Thẩm Trạch Thiên đáp: “Trước mắt mới tìm được một Thanh tra viên làm bạn đồng hành, ngày mai trước khi xuất phát anh sẽ tìm thêm xem thế nào, anh hỏi qua Sài Thiệu và Liễu Vô Song, Sài Thiệu nói anh ta nhận được phần thưởng Bồi Nguyên Đan nên phải bế quan tu luyện.”
“Liễu Vô Song cũng từ chối, hình như anh ta không thích lập đội với anh. Có thể vì anh ta có giao tình với Thanh tra Lỗ nhiều hơn với anh.”
Lâm Mộc cười nói: “Sư huynh, em thấy sắp tới anh cũng không cần ra ngoài săn Thể biến dị nữa đâu.”
“Là sao cơ?” Thẩm Trạch Thiên chẳng hiểu ra sao.
“Sư huynh, em chuẩn bị cho anh một món quà.” Lâm Mộc toét miệng cười.
Sau đó anh lấy ra một cái hộp gỗ nhỏ.
“Tặng quà cho anh sao? Là thứ gì thế?” Thẩm Trạch Thiên càng lơ mơ hơn.
“Sư huynh, anh mở ra xem là biết.” Lâm Mộc đưa hộp gỗ cho Thẩm Trạch Thiên.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
“Nhóc con này còn chuẩn bị quà nữa cơ, không lẽ là đồ trang sức?” Thẩm Trạch Thiên cười nhận hộp gỗ.
“Anh Thẩm thật hạnh phúc, còn có Tiểu sư đệ tặng quà.” La Văn Thành sáp tới gần Thẩm Trạch Thiên ngó xem bên trong hộp quà có gì.
Thẩm Trạch Thiên mở hộp gỗ nhỏ.
Một viên đan dược đập vào mắt La Văn Thành và Thẩm Trạch Thiên.
Đồng thời, trong không khí thoảng một mùi thơm của đan dược.
“Đây... đây là..” Sắc mặt Thẩm Trạch Thiên và La Văn Thành bỗng thay đổi.
“Sư huynh, đây chính là thứ anh nằm mơ cũng muốn có – Bồi Nguyên Đan!” Lâm Mộc cười nói.
“Bồi Nguyên Đan!” Thẩm Trạch Thiên và La Văn Thành kinh ngạc quá đỗi.
Hay tay đang cầm hộp gỗ của Thẩm Trạch Thiên khẽ run rẩy.
Hai người họ đều hiểu rõ, Bồi Nguyên Đan trân quý biết dường nào.
“Lâm Mộc... hôm qua... hôm qua cậu mượn bốn chín vạn Liên minh tệ của anh chính vì muốn gom đủ tiền đổi Bồi Nguyên Đan cho anh sao?” Thẩm Trạch Thiên kinh hãi nhìn Lâm Mộc.
Lúc này Thẩm Trạch Thiên mới bừng tỉnh ngộ, hóa ra mục đích vay tiền của Lâm Mộc là vì muốn đổi Bồi Nguyên Đan cho anh ấy .
“Đúng rồi Sư huynh, Tiểu sư đệ giúp anh hoàn thành tâm nguyện.” Lâm Mộc cười nói.
“Tiểu sư đệ, sao.. sao cậu có thể làm như vậy!” Giọng nói của Thẩm Trạch Thiên đã bắt đầu run rẩy.
Thẩm Trạch Thiên hiểu rõ, anh chỉ cho Lâm Mộc mượn bốn chín vạn Liên minh tệ, vậy thì số tiền còn lại Lâm Mộc phải bù vào mới đủ đổi Bồi Nguyên Đan, đây là con số lớn dường nào chứ!
Chương 319: Liên Minh võ quán
KHUYẾN CÁO: ĐÂY LÀ NHỮNG CHƯƠNG CỦA NGÀY MAI Ạ, MỌI NGƯỜI ĐỌC PHẢI TRẢ GIÁ GẤP ĐÔI, NGÀY MAI CÁC CHƯƠNG NÀY SẼ VỀ LẠI GIÁ 4 COIN NHƯ BÌNH THƯỜNG
Đương nhiên Thẩm Trạch Thiên cảm động trong lòng.
Không ngờ Tiểu sư đệ lại tặng cho anh ấy một phần quà lớn như này!
Nhưng Thẩm Trạch Thiên còn cảm thấy hổ thẹn, bởi vì trong một trăm vạn Liên minh tệ này, Lâm Mộc còn bỏ ra nhiều tiền hơn anh ấy.
“Tiểu sư đệ, món quà này quá quý giá, anh thực không thể nhận.”
Thẩm Trạch Thiên nói tiếp: “Thế này nhé, để anh nói với bên Tàng Bảo Các một tiếng rồi xin trả lại Bồi Nguyên Đan, nhận về một trăm vạn Liên minh tệ.”
Nói rồi Thẩm Trạch Thiên đóng hộp gỗ lại. Tuy Bồi Nguyên Đan có sức hấp dẫn vô cùng lớn với Thẩm Trạch Thiên, là thứ đan dược mà nằm mơ anh ấy cũng muốn có. Nhưng anh ấy vẫn giữ được cái đầu tỉnh táo.
Anh ấy không thể nhận món quà này!
“Sư huynh, đừng trả.” Lâm Mộc lập tức khoát tay.
“Đây là tấm lòng của người làm sư đệ là em, hơn nữa chẳng phải anh luôn khao khát có được Bồi Nguyên Đan ư? Bây giờ nó đang ở trong tay anh, sao có thể trả lại được?”
Thẩm Trạch Thiên chân thành nói: “Nhưng anh là Sư huynh của cậu, không thể để cậu tiêu tốn tiền của vì anh, ngoài bốn chín vạn Liên minh tệ anh chuyển cho cậu hôm qua, cậu phải tự mình gom góp hẳn năm mốt vạn, đây đâu phải con số nhỏ! Thậm chí anh còn không rõ cậu làm thế nào để gom góp đủ!”
“Bây giờ cậu cũng cần Liên minh tệ để đột phá cảnh giới như anh, anh không thể lấy tài nguyên của cậu!”
Lâm Mộc cười nói: “Sư huynh, Liên minh tệ hết rồi có thể tiếp tục kiếm, bây giờ thời buổi loạn lạc, phương thức kiếm Liên minh tệ đa dạng hơn nhiều, anh không cần lo lắng chuyện đó.”
“Nếu Sư huynh phục dùng Bồi Nguyên Đan đột phá Kết Đan Cảnh, ngày sau cũng có thể kiếm nhiều Liên minh tệ hơn, đây chẳng phải chuyện tốt ư?”
“Lẽ nào Sư huynh không muốn sớm ngày lên Kết Đan Cảnh?”
Thẩm Trạch Thiên ngẩn người.
Đương nhiên, anh ấy khao khát có được Bồi Nguyên Đan. Dĩ nhiên, anh ấy mỏi mắt ngóng trông ngày đột phá lên Kết Đan Cảnh.
Chỉ là, Thẩm Trạch Thiên không đành lòng để Lâm Mộc tiêu tốn tiền của vì anh ấy.
Lâm Mộc nói tiếp: “Như này đi, số tiền em bỏ ra coi như em cho anh mượn, sau này anh kiếm được Liên minh tệ trả lại em là được chứ gì?”
Lâm Mộc hiểu, nếu anh không nói vậy, Sư huynh sẽ chẳng nguyện ý nhận Bồi Nguyên Đan.
“Cái này...”
Thẩm Trạch Thiên trầm ngâm giây lát, cuối cùng cũng đưa ra quyết định: “Được!”
“Tiểu sư đệ, Sư huynh thật lòng cảm ơn cậu!”
“Đây là món quà cảm động nhất mà anh nhận được từ trước tới nay!”
“Sau này Liên minh tệ anh kiếm được nhất định sẽ trả cho cậu!” Thẩm Trạch Thiên cười nói.
La Văn Thành cũng cười: “Anh Thẩm, có một sư đệ như này thật quá hạnh phúc nhỉ, tiếc thay tôi chẳng có Sư huynh sư đệ gì hết!”
Lâm Mộc toét miệng cười: “Có một Sư huynh tốt như này, tôi cũng vô cùng hạnh phúc!”
“Ha ha, sến rện quá đi!” La Văn Thành cười nói.
“Nào nào, chúng ta cùng cụng ly!” Thẩm Trạch Thiên nâng ly rượu lên.
Ba người cụng ly.
Thẩm Trạch Thiên đã có Bồi Nguyên Đan thì ngày mai đương nhiên không cần ra ngoài săn giết Thể biến dị nữa. Dù sao lần này mục đích tiêu diệt Thể biến dị của anh ấy cũng là gom góp đủ Liên minh tệ để đổi Bồi Nguyên Đan.
Bồi Nguyên Đan đã về tay.
Anh ấy cần bế quan tu luyện.
Sau khi dùng cơm xong, Thẩm Trạch Thiên nói, thời gian tiếp theo anh ấy sẽ bắt đầu bế quan, phục dùng Bồi Nguyên Đan để trùng kích lên Kết Đan Cảnh.
Gần đây La Văn Thành cũng đang hấp thu Linh khí từ Huyết Tinh để đột phá lên Linh Phách Cảnh đỉnh phong.
Tan tiệc rượu, Lâm Mộc về nơi ở của mình.
Đổi Bồi Nguyên Đan cho Thẩm Trạch Thiên xong, bây giờ Lâm Mộc không còn một đồng Liên minh tệ.
Hơn nữa anh còn nợ Vũ nghị trưởng mười sáu vạn.
“Phải nghĩ cách kiếm thêm Liên minh tệ thôi, hơn nữa mình cũng phải rèn luyện nhiều hơn.” Lâm Mộc lẩm bẩm.
Sau đó anh lấy di động ra, tìm xem gần đây liên minh có nhiệm vụ gì phù hợp để nhận làm.
Trước khi xem nhiệm vụ, Lâm Mộc lướt mạng đọc chút tin tức.
Thời gian trước, anh bận bịu cho Thi đấu tuyển chọn, cho nên không nắm rõ tình hình bên ngoài.
Năm thành phố khi trước Lâm Mộc tham gia vào cuộc đại chiến dọn dẹp kiểm kê, cộng với Đế Đô, tổng cộng có sáu thành phố an toàn.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Hiện nay phần lớn dân thường đều sống trong sáu thành phố này.
Đương nhiên vẫn có một bộ phận dân thường vẫn sống bên ngoài Thành phố an toàn, dù sao mỗi thành phố an toàn cũng chỉ chứa được một lượng người nhất định.
Cuộc sống của người dân trong Thành phố an toàn đã đi vào quỹ đạo.
Lâm Mộc phát hiện, Liên minh Tu Hành Giả đã mở Liên Minh võ quán ở sáu thành phố này để tuyển nhận người dân thường rồi bồi dưỡng thành Tu hành Giả.
Theo nội dung tin tức, yêu cầu tuyển nhận của Liên Minh võ quán rất cao, chỉ những người dưới 24 tuổi mới có thể đăng ký, tất cả những người đăng ký đều phải được sàng lọc nghiêm ngặt.
Tính trung bình, cứ một trăm thanh niên bình thường đăng ký, chỉ có một người có thể vượt qua sàng lọc và trở thành thành viên Liên Minh võ quán.
Mặc dù vậy, vẫn có một lượng lớn người dân bình thường đăng ký tham gia.
“Liên minh công khai tuyển nhận Học Đồ vì muốn bồi dưỡng số lượng lớn Tu hành Giả đây mà.” Lâm Mộc lẩm bẩm.
Khi trước, tu hành vốn là nghề mà ít người biết tới.
Cho nên, số người có thể trở thành Tu hành Giả vô cùng ít.
Rất nhiều người dân thường có thiên phú tu hành, nhưng không có cơ duyên xảo hợp, cho nên mãi làm một người bình phàm.
Như trường hợp của Lâm Mộc, anh có Chí Tôn Tích, nhưng nếu gia đình không gặp biến cố thì chẳng có dịp gặp Sư phụ, cũng không thể trở thành Tu hành Giả.
Bây giờ Liên minh Tu Hành Giả chiêu mộ Học Đồ trong toàn dân, nhất định vì muốn tìm ra người có thiên phú, bồi dưỡng thành Tu hành Giả.
Theo tin tức vừa đọc, Liên Minh võ quán chịu sự quản lý của Liên minh Tu Hành Giả.
Những người có biểu hiện xuất sắc ở Liên Minh võ quán sẽ có cơ hội tiến vào Tổng bộ của Liên minh.
Khi trước Liên minh Tu Hành Giả không bao giờ mặc sức tuyển người như này, bởi vì thời đại Mạt Pháp lấy đâu ra tài nguyên mà bồi dưỡng số lượng lớn, cho nên thay vì chú trọng số lượng, chỉ có thể chú trọng chất lượng.
Bây giờ mọi thứ đã hoàn toàn thay đổi, sự ra đời của Huyết Tinh đã tạo điều kiện cho việc bồi dưỡng lượng lớn Tu hành Giả.
Chương 320: Vũ khí kiểu mới
KHUYẾN CÁO: ĐÂY LÀ NHỮNG CHƯƠNG CỦA NGÀY MAI Ạ, MỌI NGƯỜI ĐỌC PHẢI TRẢ GIÁ GẤP ĐÔI, NGÀY MAI CÁC CHƯƠNG NÀY SẼ VỀ LẠI GIÁ 4 COIN NHƯ BÌNH THƯỜNG
Nhất là những Tu hành Giả cảnh giới thấp, yêu cầu về tài nguyên của họ không cao, chỉ cần phục dùng Huyết Tinh cấp D đã có tác dụng.
Càng chiêu mộ số lượng lớn càng có khả năng tìm ra nhân vật thiên tài.
Ngoài Liên Minh võ quán, rất nhiều môn phái ẩn dật cũng mở Võ Quán trong các Thành phố an toàn và tuyển nhận người mới.
Tuy thực lực của những Võ Quán này không thể so với Liên Minh võ quán, nhưng yêu cầu tuyển nhận của họ thấp hơn. Có thể những người không được nhận vào Liên Minh võ quán lại thông qua cuộc thi sàng lọc Học Đồ của các Ẩn Môn Võ Quán, trở thành tu sĩ.
Chính vì vậy, các Võ Quán mà môn phái ẩn dật mở ra luôn có nhiều người nô nức tới đăng ký tham gia.
Trong sáu Thành phố an toàn, Tu hành Giả có thân phận cực kỳ cao.
Đây cũng là nguyên nhân người dân hăng hái báo danh.
Ngoài ra, Lâm Mộc còn nhìn thấy một tin tức khiến anh kinh ngạc quá đỗi.
Quang Minh Hội tuyên bố với toàn thế giới đã nghiên cứu chế tạo thành công loại vũ khí mới có thể tiêu diệt Thể biến dị.
Loại vũ khí mới này có uy lực cực đại, hơn nữa người thường cũng có thể thao tác sử dụng.
Còn có các video ghi lại nội dung sử dụng loại vũ khí mới của Quang Minh Hội.
Lâm Mộc nhanh chóng mở video ra xem.
Trong video, chỉ thấy một người đàn ông tóc vàng mắt xanh cầm loại vũ khí đặc biệt dài khoảng nửa mét, bề ngoài trông giống như một khẩu súng trường, tuy nhiên vẫn có nhiều điểm khác biệt.
Trước mặt anh ta là một Người biến dị bị giam cầm.
Người đàn ông cầm vũ khí nói: “Đây là một Người biến dị cấp C, chúng ta hãy cùng nhìn xem uy lực của vũ khí cấp C của Quang Minh Hội nhé!”
Đoàng!
Một tia sáng chói lọi bắn ra, Người biến dị ở phía xa lập tức bị xuyên thủng!
Đoạn video sau đó chuyển sang cảnh khác.
Vẫn là người đàn ông tóc vàng mắt xanh kia, anh ta dẫn theo hơn chục người, ai cũng cầm vũ khí cấp C trên tay.
Họ đều mặc một bộ trang phục bằng kim loại khá đặc biệt, gần giống một bộ giáp chiến đấu.
Còn Người đàn ông tóc vàng mắt xanh này đang vác một vũ khí hình trụ tròn trên vai.
Anh ta nói trước ống kính: “Trong tay tôi đang cầm vũ khí cấp B của Quang Minh Hội, chỉ cần một phát bắn đã có thể khiến Thể biến dị cấp B bị thương nghiêm trọng, nếu bắn hai đến ba phát, Thể biến dị cấp B tất sẽ bỏ mạng! Loại vũ khí này vô cùng trân quý ở Quang Minh Hội!”
Anh ta nói tiếp: “Bây giờ tôi sẽ dẫn theo một đội tiến vào thị trấn nhỏ phía trước để thực chiến! Cho các bạn thấy hiệu quả thực chiến của loại vũ khí này!”
Sau đó anh tay phất tay ra hiệu hơn mười người phía sau cùng tiến vào thị trấn nhỏ.
Vừa vào đến cổng thị trấn, bọn họ đã chạm trán với một nhóm Thể biến dị.
Nhóm Người biến dị này lập tức lao về phía họ.
“Bắn!” Người đàn ông tóc vàng mắt xanh này ra lệnh, tất cả những người theo sau nhất loạt dùng vũ khí cấp C trong tay bắn về phía Thể biến dị.
Cơ thể tất cả Người biến dị đều bị xuyên thủng.
Thậm chí vũ khí cấp B trong tay Người đàn ông tóc vàng mắt xanh kia còn chưa dùng đến.
Đoạn video dừng lại ở đây.
Lâm Mộc vô cùng chấn động!
“Hình thức công kích của vũ khí cấp C kia thật giống với vũ khí mình lấy được từ Khô Lâu Hội ở Thành phố Thân Giang! Có điều vũ khí cấp C này có uy lực mạnh hơn loại vũ khí đặc biệt trước đây.”
Khi ấy anh vẫn là Linh Ý Cảnh, vũ khí kia không thể làm anh bị thương.
Nhưng uy lực của vũ khí ngày ấy đủ để tu sĩ Khai Linh Cảnh bị trọng thương.
Nói vậy thì, vũ khí cấp C của Quang Minh Hội dư sức bắn trọng thương, thậm chí tiêu diệt tu sĩ Linh Ý Cảnh và Thể biến dị cấp C ư?
“Tức là Khô Lâu Hội có mối quan hệ với Quang Minh Hội?”
Lâm Mộc kinh ngạc không thôi.
Theo như những gì Quang Minh Hội công bố ra bên ngoài, loại vũ khí mới này mới được nghiên cứu và chế tạo gần đây vì mục đích đối phó với Thể biến dị.
Ánh mắt Lâm Mộc nặng nề: “Khi trước mình đã thấy loại vũ khí này ở Thành phố Thân Giang, không có khả năng gần đây mới được Quang Minh Hội nghiên cứu chế tạo!”
Anh có thể đoán được, Quang Minh Hội đang nói dối!
Nhưng tại sao họ phải lường gạt thế giới?
Lâm Mộc thoáng cảm thấy chuyện này không đơn giản.
Dù thế nào, loại vũ khí này cũng khiến anh chấn động trong lòng, uy lực của nó mạnh hơn súng ống thông thường quá nhiều.
Sự biến đổi về chất này giống như sự thay đổi từ một cây giáo dài sang một khẩu súng vậy!
Thậm chí có thể nói, sự xuất hiện của loại vũ khí mới này sẽ thay đổi mô hình thế giới!
Lâm Mộc tiếp tục lướt đọc thêm tin tức liên quan tới vấn đề này.
Quang Minh Hội tuyên bố rằng loại vũ khí này quá quý hiếm nên sẽ không bán ra bên ngoài, một lý do nữa là họ sợ vũ khí rơi vào tay kẻ xấu sẽ dẫn tới những ảnh hưởng tồi tệ.
Quang Minh Hội còn cho biết thêm, loại vũ khí này bị ràng buộc vào người sử dụng, thời điểm bóp cò bắt buộc phải nghiệm chứng thông tin người dùng, chỉ khi thông tin trùng khớp mới được kích hoạt.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Nói cách khác, dù vũ khí này bị kẻ khác cướp đi cũng chẳng thể sử dụng, muốn cưỡng ép thay đổi sự ràng buộc này, vũ khí sẽ khởi động chương trình tự hủy.
Những điểm hạn chế này khiến vũ khí mới trở thành độc nhất vô nhị, chỉ thuộc về Quang Minh Hội!
Có điều Quang Minh Hội nói rõ, họ sẽ điều động nhân lực của mình, sử dụng vũ khí này tới giúp các quốc gia trên thế giới, tiêu diệt các Thể biến dị và đem lại sự bình yên.
Phải biết rằng, ngoài Trung Quốc, các quốc gia khác đều không có tu sĩ.
Cho nên từ khi đại nạn bạo phát, những đất nước này đều bị Thể biến dị tấn công đến thảm hại.
Trung quốc có thể xây dựng Thành phố an toàn có Nghị Trưởng trấn giữ để bảo vệ người dân, các quốc gia kia thì không.
Các quốc gia trên thế giới gặp phải vấn đề bất cập trong việc đối phó với Thể biến dị ở chỗ: Vũ khí súng ống thông thường khó lòng khiến Thể biến dị bị thương.
Các loại vũ khí có uy lực cường đại như tên lửa đạn đạo lại không thể thi triển, bởi vì Người biến dị vẫn ở lẫn cùng người dân thường.
Kết quả, sau khi Quang Minh Hội công bố về uy lực của loại vũ khí mới này, một làn sóng dư luận đã nổi lên.
Rất nhiều người ở nước ngoài đều mong chờ Quang Minh Hội đem vũ khí này tới cứu họ.
Gần đây, Quang Minh Hội lợi dụng loại vũ khí này, bắt đầu đến giúp đỡ các quốc gia phương tây tiêu diệt Thể biến dị, cứu rỗi loài người.
Đương nhiên cũng có đất nước không nguyện ý cho Quang Minh Hội đem vũ khí mới vào địa bàn của họ, tiến hành dọn dẹp Thể biến dị.
Lâm Mộc và La Văn Thành đến nơi ở của Thẩm Trạch Thiên, anh ấy lấy rượu và đồ ăn ra để chúc mừng chiến thắng.
Trong phòng.
“Tiểu sư đệ, tốc độ trưởng thành của cậu trên con đường tu luyện khiến anh rất bất ngờ, chúc mừng cậu đoạt giải quán quân!” Thẩm Trạch Thiên nâng ly.
“Cảm ơn Sư huynh!” Lâm Mộc cụng ly với Thẩm Trạch Thiên rồi uống cạn.
“Lâm Mộc, tôi cũng kính cậu một ly” La Văn Thành cũng nâng ly.
“Lâm Mộc quả nhiên là hậu sinh khả úy, cậu gia nhập liên minh chưa lâu mà thực lực đã vượt tôi rồi.”
Lâm Mộc và La Văn Thành cụng ly rồi uống cạn ly rượu.
Lúc này Di động Liên minh của Lâm Mộc bỗng vang chuông nhắc nhở.
Anh bấm xem, hóa ra phần thưởng hai mươi vạn Liên minh tệ đã được chuyển vào tài khoản của anh.
Thẩm Trạch Thiên cũng cùng lúc nhận được tiền thưởng.
“Số Liên minh tệ được thưởng lần này cộng với số tiền tôi dành dụm bao năm qua và số Liên minh tệ kiếm được khi săn giết Thể biến dị là bốn mươi lăm vạn, còn thiếu năm lăm vạn Liên minh tệ nữa là đủ để đổi Bồi Nguyên Đan rồi.” Ánh mắt Thẩm Trạch Thiên lại lóe lên sự kiên định.
“Mục tiêu duy nhất của tôi trong những ngày tiếp theo là kiếm đủ năm lăm vạn Liên minh tệ!”
Lâm Mộc ngẩng đầu hỏi: “Sư huynh lại định ra ngoài săn giết Thể biến dị sao?”
“Anh tính kiếm phần thưởng từ Trùng kích Bảng chiến thần trước rồi mới đi giết Thể biến dị, cả hai đều là phương thức kiếm Liên minh tệ mà. ” Thẩm Trạch Thiên nói.
“Đúng rồi Sư huynh, cơ chế kiếm giải thưởng từ việc Trùng kích Bảng chiến thần là gì? ” Lâm Mộc tò mò hỏi.
Đương nhiên anh cũng muốn kiếm tiền từ phương thức này.
Sư huynh đặt ly rượu xuống, nghiêm túc giải thích: “Khi trước không có phương thức tiêu diệt Thể biến dị đổi Liên minh tệ, cho nên trùng kích Bảng chiến thần chính là một kênh quan trọng để kiếm tiền.”
“Bảng Chiến Thần có tổng cộng hai mươi người, tất cả những người có cấp bậc từ Thanh tra viên trở xuống đều có thể trùng kích bảng, cơ chế tặng thưởng từ việc trùng kích cũng khá đặc biệt. ”
“Nếu cậu chưa từng có tên trong danh sách Bảng Chiến Thần, một khi được ghi tên trên bảng, cậu có thể nhận ngay phần thưởng. Mỗi khi tăng một thứ hạng sẽ được thưởng một vạn Liên minh tệ.”
“Tỷ như cậu khiêu chiến với người đứng thứ hai mươi trong Bảng Chiến Thần, một khi chiến thắng, cậu sẽ nhận được phần thưởng một vạn Liên minh tệ.”
“Nếu cậu khiêu chiến luôn với người xếp thứ mười chín trong Bảng Chiến Thần và đánh bại kẻ này, phần thưởng sẽ là hai vạn Liên minh tệ.”
“Nếu cậu khiêu chiến rồi đánh bại người đứng thứ hai mươi, nhận được một vạn tệ, sau đó tiếp tục khiêu chiến người thứ mười chín và giành được chiến thắng, thứ hạng tăng lên một bậc thì nhận tiếp một vạn tệ.”
“Tăng một thứ hạng sẽ được thưởng một vạn Liên minh tệ.”
Lâm Mộc nghe xong cũng hiểu được đại khái.
“Cũng có thể hiểu là, những người chưa được ghi danh trong Bảng Chiến Thần đều xếp thứ 21, mỗi khi tăng lên một thứ hạng sẽ nhận được phần thưởng một vạn Liên minh tệ đúng không? Xếp hạng tăng càng nhiều bậc thì phần thưởng sẽ càng nhiều.” Lâm Mộc nói.
Thẩm Trạch Thiên gật đầu: “Không sai, nếu cậu chưa từng có tên trong Bảng Chiến Thần, khi trực tiếp khiêu chiến với người xếp thứ mười trong bảng và giành chiến thắng, cậu sẽ nhận được phần thưởng mười một vạn Liên minh tệ, tương đương với xếp hạng của cậu cũng tăng lên mười một bậc trong Bảng Chiến Thần..”
“Nếu cậu bắt đầu khiêu chiến từ người thứ hai mươi trong Bảng Chiến Thần, sau đó khiêu chiến lần lượt từng người ở thứ bậc cao dần lên, cũng sẽ nhận được phần thưởng mười một vạn nếu đánh bại mười một người này, dù sao xếp hạng cũng tăng mười một bậc mà.”
“Đương nhiên, nếu cậu rớt từ vị trí số mười xuống vị trí thấp hơn, sau đó lại khiêu chiến để quay lại vị trí thứ mười thì chẳng được phần thưởng nào hết.”
“Chỉ khi vươn lên vị trí cao hơn trên Bảng Chiến Thần mới có thể nhận được giải thưởng.”
“Tỷ như hiện giờ anh đứng thứ bảy trong Bảng Chiến Thần, nếu anh lên được vị trí thứ sáu thì nhận được một vạn Liên minh tệ.”
“Nếu anh rớt xuống hạng mười, sau đó khiêu chiến để quay lại hạng bảy thì không nhận được tiền thưởng.”
Nghe tới đây, Lâm Mộc đã hiểu rõ cơ chế.
“Đúng rồi Sư huynh, đây là phần thưởng của việc trùng kích bảng, vậy nếu giữ được một vị trí bất kỳ trong Bảng Chiến Thần trong thời gian dài thì có phần thưởng gì không?” Lâm Mộc tò mò hỏi.
Thẩm Trạch Thiên gật đầu: “Có, nhưng không nhiều, phải tích lũy qua thời gian, hạng thứ hai mươi sẽ nhận được một ngàn Liên minh tệ mỗi năm, hạng thứ mười chín là một ngàn rưỡi Liên minh tệ.... Nếu tăng hạng trong bảng thì tiền thưởng sẽ tính theo thời gian ở thứ hạng nào lâu hơn trong một năm để tính thưởng.”
Sau đó Thẩm Trạch Thiên lấy Di động Liên minh ra.
“Giờ anh sẽ khiêu chiến.”
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Thẩm Trạch Thiên kích vào hai chữ ‘khiêu chiến’ sau cái tên Thái Minh – người xếp thứ ba trên Bảng Chiến Thần.
Vì đánh bại Thái Minh trong Thi đấu tuyển chọn, Thẩm Trạch Thiên hoàn toàn tự tin anh ấy có thể thay thế vị trí của Thái Minh trên Bảng Chiến Thần.
“Nếu Sư huynh muốn trùng kích bảng thì em cũng phải chọn đối thủ để khiêu chiến rồi kiếm chút phần thưởng!”
Lâm Mộc mở Bảng Chiến Thần trong Di động Liên minh.
Mười một người đầu tiên trong bảng đều là Thanh tra viên có tu vi Linh Phách Cảnh đỉnh phong.
Từ vị trí mười hai trở xuống đều là Linh Phách Cảnh trung kỳ.
Người xếp thứ mười hai có tên Đỗ Tu.
Khi trước Lâm Mộc đánh bại anh ta trong lần đấu năm chọn ba ở Thi đấu tuyển chọn, đương nhiên Lâm Mộc tự tin có thể thay thế vị trí xếp hạng của Đỗ Tu trên Bảng Chiến Thần rồi.
Thực lực của Ngụy Văn Quang và Cao Thạch vốn cao hơn Đỗ Tu, có điều hai người này mới tiến bộ gần đây và biểu hiện sáng chói trong Thi đấu tuyển chọn, trước đó thứ hạng của họ trong Bảng Chiến Thần vẫn thấp hơn Đỗ Tu.
Lâm Mộc dứt khoát kích vào nút khiêu chiến sau cái tên Đỗ Tu.
Lòi thách đấu đã được gửi đi.
Mọi người có tên trong Bảng Chiến Thần chỉ có thể bị động nhận lời khiêu chiến và giao đấu.
Sáng hôm sau, Thẩm Trạch Thiên và Lâm Mộc đến Thượng Võ Các để giao đấu.
Lâm Mộc thành công nhảy lên vị trí số mười hai, Thẩm Trạch Thiên thì lên vị trí số ba trên Bảng Chiến Thần.
Khi trước Thẩm Trạch Thiên giậm chân ở vị trí số bảy vì anh ấy chưa nắm được Phong Lôi Đao Quyết tầng thứ ba, bây giờ tình thế đã thay đổi.
Sau khi giao chiến xong, hai người rời khỏi Thượng Võ Các.
Di động Liên minh reo tiếng chuông nhắc nhở.
Lâm Mộc mở ra xem, là tin tức được gửi khắp Liên minh Tu Hành Giả.
“Chúc mừng Thẩm Trạch Thiên đánh bại Thái Minh, tiến lên vị trí số ba trong Bảng Chiến Thần.”
Lâm Mộc kinh ngạc: “Sư huynh, chẳng ngờ xếp hạng của anh tăng bậc trên Bảng Chiến Thần lại được thông báo khắp liên minh?”
Chương 317: Thỉnh cầu của Lâm Mộc
“Tiến vào top 3 trong Bảng Chiến Thần sẽ có tin nhắn thông báo toàn liên minh, những thứ hạng còn lại sẽ không được thông báo.” Thẩm Trạch Thiên cười giải thích.
Cùng với sự tăng hạng của hai người, Thẩm Trạch Thiên nhận được bốn vạn Liên minh tệ tiền thưởng. Lâm Mộc cũng nhận được chín vạn Liên minh tệ về tài khoản.
Sau khi ra khỏi Thượng Võ Các.
Thẩm Trạch Thiên nói: “Tiểu sư đệ, sắp tới anh sẽ ra ngoài săn giết Thể biến dị, cậu và Lão La ở lại liên minh để tu luyện nâng cao cảnh giới nhé. Bây giờ hai người đều có đủ tài nguyên để tiến lên Linh Phách Cảnh đỉnh phong, đợi hai người đột phá bình cảnh xong, nếu có hứng thú thì thành lập đội cùng anh, chúng ta lại kề vai chiến đấu tiêu diệt Thể biến dị và kiếm Liên minh tệ.”
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Lâm Mộc nói: “Sư huynh, cộng thêm cả số tiền thưởng trùng kích Bảng chiến thần hôm nay thì anh chỉ còn thiếu năm mốt vạn Liên minh tệ là có thể đổi Bồi Nguyên Đan đúng không?”
Thẩm Trạch Thiên gật đầu: “Ừm, còn thiếu năm mốt vạn, chỉ e phải mất rất nhiều thời gian mới có thể kiếm đủ, anh dự tính sẽ hoàn thành con số này trong ba năm.”
Muốn đột phá lên Kết Đan Cảnh, Bồi Nguyên Đan có vai trò quá quan trọng, cho nên Thẩm Trạch Thiên nhất định phải dốc toàn lực để đổi được đan dược này.
Lâm Mộc hỏi tiếp: “Tức là trong tay Sư huynh đang có bốn chín vạn Liên minh tệ à?”
“Đúng.” Thẩm Trạch Thiên gật đầu.
“Sư huynh, em... em có một yêu cầu quá đáng.” Lâm Mộc bỗng ngập ngừng ấp úng.
“Tiểu sư đệ, giữa hai chúng ta không cần phải giấu điều gì, cậu cứ nói thẳng ra đi.” Thẩm Trạch Thiên cười nói.
Lâm Mộc ngẩng đầu: “Sư huynh, vậy em nói thẳng nhé, em muốn anh cho em mượn bốn chín vạn Liên minh tệ, sau này em sẽ trả cho anh.”
“Cậu cần nhiều Liên minh tệ như vậy làm gì, số tiền trong tay cậu đủ để đột phá lên Linh Phách Cảnh đỉnh phong rồi mà.” Thẩm Trạch Thiên chân thành nói.
Lâm Mộc toét miệng cười: “Em đang ngấp nghé một món bảo vật Thiên Giai trong cửa hàng mua sắm của liên minh.”
“Sư huynh còn phải kiếm tiền ba năm mới gom đủ một trăm vạn, trong thời gian này em kiếm đủ bốn chín vạn Liên minh tệ để trả anh, có được không?”
“Tiểu sư đệ, đây là lần đầu tiên cậu mượn tiền anh từ khi vào liên minh, người làm Sư huynh là anh nếu không cho mượn thì chẳng phải không trượng nghĩa hay sao? Cậu nhận trước bốn chín vạn Liên minh tệ này để đổi bảo vật ưng ý, giờ anh sẽ chuyển cho cậu luôn.”
Nói rồi Thẩm Trạch Thiên lập tức lấy di động chuyển tiền tới tài khoản của Lâm Mộc.
m thanh nhắc nhở vang lên, Lâm Mộc nhận được tiền.
Đây là con số vô cùng lớn, Thẩm Trạch Thiên phải gom góp từ việc giành giải Thi đấu tuyển chọn, săn giết Thể biến dị và cả trùng kích Bảng chiến thần mới có được.
Khi trước Thẩm Trạch Thiên không bao giờ dám nghĩ tới số tiền lớn như này.
Thẩm Trạch Thiên nói: “Tiểu sư đệ, ngày mai anh sẽ lên đường bắt đầu giết Thể biến dị, bây giờ phải đi kéo thêm vài Thanh tra viên muốn tiêu diệt Thể biến dị lập chung đội với anh, anh đi trước đã nhé. ”
Bởi vì có cơ chế đổi Thể biến dị lấy Liên minh tệ, số Thanh tra viên muốn tham gia săn giết Thể biến dị rất nhiều.
Giờ đây Thẩm Trạch Thiên đã xếp thứ ba trong Bảng Chiến Thần, cho nên chắc chắn có Thanh tra viên muốn lập chung đội với anh ấy!
“Được Sư huynh!” Lâm Mộc mỉm cười gật đầu.
Sau khi tạm biệt Thẩm Trạch Thiên, Lâm Mộc đi thẳng về chỗ ở của mình.
Nhận được số Liên minh tệ của Sư huynh, cộng thêm tiền kiếm được từ mấy cuộc đại chiến kiểm kê dọn dẹp Thể biến dị, tiền trùng kích Bảng chiến thần và tiền thưởng Thi đấu tuyển chọn, hiện giờ tài khoản của Lâm Mộc có tám tư vạn Liên minh tệ.
“Còn thiếu mười sáu vạn nữa mới đủ một trăm vạn, phải làm cách nào để kiếm nốt số tiền này đây?” Lâm Mộc vừa đi vừa trầm ngâm.
Mục đích duy nhất của Lâm Mộc khi mượn tiền Sư huynh, gom đủ một trăm vạn Liên minh tệ chính là đổi Bồi Nguyên Đan!
Đương nhiên không đổi Bồi Nguyên Đan cho bản thân mình, mà đổi cho Sư huynh!
Từ khi vào liên minh, Sư huynh luôn bảo vệ và giúp đỡ anh. Lần tham gia Thi đấu tuyển chọn này, Sư huynh xiết bao hi vọng đoạt giải quán quân để nhận Bồi Nguyên Đan, tiếc thay không được như ý muốn.
Lâm Mộc muốn giúp Sư huynh hoàn thành nguyện vọng này!
Anh không nói rõ mục đích cho Sư huynh mà mượn cớ vay tiền đổi tài nguyên Thiên Giai chỉ vì lo sợ Sư huynh không đồng ý để anh tiêu tốn tiền của vì anh ấy.
Sau khi về tới nơi ở.
“Đúng rồi, có thể vay Vũ nghị trưởng.” Hai mắt Lâm Mộc lấp lánh.
Mười sáu vạn Liên minh tệ đâu có ít, người bình thường khó lòng kiếm được số tiền này.
còn Vũ nghị trưởng là nghị trưởng, lại có thâm niên lâu đời, đương nhiên có sẵn số tiền này.
Huống chi Lâm Mộc vào liên minh chưa bao lâu, không quen biết nhiều người, ngoài việc tìm Vũ nghị trưởng mượn tiền, quả thực anh không nghĩ ra cách nào khác.
Đợi sau khi kiếm đủ tiền, anh sẽ trả lại cho Vũ nghị trưởng.
Để giúp Sư huynh hoàn thành tâm nguyện, chỉ còn cách này thôi.
Hạ quyết tâm xong, Lâm Mộc gọi điện cho Vũ nghị trưởng.
Cuộc gọi được kết nối.
“Lâm Mộc, cậu bỗng nhiên gọi điện cho tôi thế này vì có chuyện gì sao?” Vũ nghị trưởng hỏi.
“Vũ nghị trưởng, con.... con có chuyện muốn nhờ người giúp.” Lâm Mộc nói.
“Chuyện gì thế, chỉ cần không vi phạm nguyên tắc và trong khả năng của mình, tôi nhất định sẽ giúp.”
“Cái đó.... ” Lời ra đến miệng rồi Lâm Mộc bỗng thấy khó xử, không biết nói ra thế nào.
“Lâm Mộc, không cần căng thẳng, có chuyện gì cứ nói ra.” Vũ nghị trưởng nói.
“Vũ nghị trưởng, con... con muốn mượn người mười sáu vạn Liên minh tệ.” Nghĩ tới tâm nguyện của Sư huynh, Lâm Mộc bấm bụng mở lời.
“Mười sáu vạn Liên minh tệ? Được, lát nữa tôi sẽ gửi tiền cho cậu ngay.” Vũ nghị trưởng lập tức đồng ý.
Lâm Mộc ngẩn người? Vũ nghị trưởng không hỏi anh mượn tiền làm gì ư? Không hỏi bao giờ có thể trả tiền à? Cứ vậy mà đồng ý luôn sao?
“Vũ nghị trưởng, con nhất định trả số tiền này trong vòng một năm, hơn nữa còn tính lãi theo lãi suất 5% một năm.” Lâm Mộc vừa căng thẳng vừa lắp bắp nói.
Chương 318: Món quà của Lâm Mộc
ĐÃ ĐĂNG 5 CHƯƠNG CỦA NGÀY HÔM NAY, MỖI CHƯƠNG GIÁ 4 COIN Ạ
Vũ nghị trưởng trầm giọng nói: “Lâm Mộc, cậu nói tiền lãi với tôi, chẳng phải đang ghê tởm tôi sao? Tôi không thiếu vài đồng tiền lãi của cậu.”
“Vũ nghị trưởng, con không muốn chiếm hời từ người mà.” Lâm Mộc cười khan nói.
“Cậu cứ cầm mười sáu vạn Liên minh tệ này mà dùng, coi như phần thưởng tôi tặng cậu vì đoạt giải quán quân!” Vũ nghị trưởng nói.
“Vũ nghị trưởng, như vậy sao được, dù người không cần số tiền lãi kia thì con cũng phải trả đủ gốc cho người!” Lâm Mộc khẩn thiết nói.
Vốn dĩ anh đã thấy xấu hổ khi mở lời vay tiền từ Vũ nghị trưởng rồi. Anh nào có mặt mũi lấy luôn tiền của ông cụ.
“Lâm Mộc, cậu đừng có lằng nhằng nữa, kêu cậu nhận thì cứ nhận đi, chỗ tôi còn có chút chuyện phải xử lý, tôi cúp máy trước đây.” Vũ nghị trưởng nói rồi ngắt cuộc gọi.
Thành phố Lăng Dương.
Một thành viên liên minh đang chờ báo tình huống bất thường cho Vũ nghị trưởng.
Sau khi cúp điện thoại của Lâm Mộc, ông cụ nói: “Tiếp tục báo cáo đi!”
“Vũ nghị trưởng, tin tình báo cho hay Thú biến dị có chút động tĩnh rồi. ” Thành viên liên minh đưa cho Vũ nghị trưởng bản tình báo.
Vũ nghị trưởng trấn giữ Thành phố Lăng Dương, cũng tương đương với thành chủ.
“Được, cậu về trước đi, tiếp tục giám sát.” Vũ nghị trưởng nói.
...
Tổng bộ của Liên minh.
Ba phút sau khi cúp điện thoại, Lâm Mộc nhận được một khoản tiền.
Chính là mười sáu vạn Liên minh tệ mà Vũ nghị trưởng cho mượn.
“Khoản tiền này của Vũ nghị trưởng, bất luận thế nào mình cũng phải trả đủ.” Lâm Mộc thầm hạ quyết tâm.
Vũ nghị trưởng muốn nhận lại hay không là chuyện của ông cụ, nhưng anh nhất định phải kiếm đủ tiền hoàn trả, bằng không anh chẳng thể yên lòng.
Lúc này tài khoản của Lâm Mộc vừa đủ một trăm vạn Liên minh tệ!
“Cuối cùng có thể đổi Bồi Nguyên Đan rồi!”
Lâm Mộc phấn khích mở Di động Liên minh, vào cửa hàng mua sắm trong Tàng Bảo Các, tìm Bồi Nguyên Đan trong danh mục đan dược.
Giá trị quy đổi, một trăm vạn Liên minh tệ .
Lâm Mộc dứt khoát click vào nút đổi, sau đó click xác định.
Ba chữ ‘Đổi thành công’ hiện ra.
Chừng mười lăm phút sau, thành viên liên minh phụ trách giao hàng gõ cửa phòng Lâm Mộc.
“Thành viên Liên minh đặc cấp Lâm Mộc, đây là đồ mà anh đã đổi.” Người giao hàng đưa cho Lâm Mộc một cái hộp tinh xảo.
“Cảm ơn.”
Sau khi đối phương rời đi, Lâm Mộc phấn khích mở hộp ra, bên trong đặt một viên đan dược.
Bồi Nguyên Đan này quả thực không dễ gì có được!
“Mình phải tặng Sư huynh một bất ngờ!” Lâm Mộc nở nụ cười.
Sau đó anh gọi điện cho Thẩm Trạch Thiên.
“Sư huynh, chẳng phải ngày mai anh xuất phát sao, tối nay em tới tổ chức tiệc tiễn biệt cho anh, gọi cả La huynh luôn nhé, chúng ta cùng nhau uống rượu.” Lâm Mộc nói.
“Được!” Thẩm Trạch Thiên đáp.
Nhá nhem tối, Lâm Mộc đến chỗ ở của Thẩm Trạch Thiên.
Khi anh tới nơi, La Văn Thành và Thẩm Trạch Thiên đã ngồi trong phòng.
Hơn nữa Sư huynh đã chuẩn bị sẵn một bàn đồ ăn và rượu.
“Sư huynh, tiệc tiễn biệt thịnh soạn như này sao!” Lâm Mộc cười nói.
“Săn giết Thể biến dị vốn đương đầu với hiểm nguy trùng trùng, chưa biết chừng anh không thể quay về nữa, cho nên hôm nay chúng ta vui vẻ uống một bữa, ngày sau có thể không còn cơ hội tụ tập như này đâu.” Thẩm Trạch Thiên nói đùa.
“Sư huynh, đừng nói mấy lời không may mắn này có được không!” Lâm Mộc nghẹn họng.
“Tính cách Sư huynh của cậu vốn vậy mà!” La Văn Thành nói.
“Tiểu sư đệ, cậu ngồi trước đi.” Thẩm Trạch Thiên kéo Lâm Mộc ngồi xuống.
“Sư huynh, anh tìm người lập chung đội săn giết Thể biến dị thế nào rồi?” Lâm Mộc hỏi.
Thẩm Trạch Thiên đáp: “Trước mắt mới tìm được một Thanh tra viên làm bạn đồng hành, ngày mai trước khi xuất phát anh sẽ tìm thêm xem thế nào, anh hỏi qua Sài Thiệu và Liễu Vô Song, Sài Thiệu nói anh ta nhận được phần thưởng Bồi Nguyên Đan nên phải bế quan tu luyện.”
“Liễu Vô Song cũng từ chối, hình như anh ta không thích lập đội với anh. Có thể vì anh ta có giao tình với Thanh tra Lỗ nhiều hơn với anh.”
Lâm Mộc cười nói: “Sư huynh, em thấy sắp tới anh cũng không cần ra ngoài săn Thể biến dị nữa đâu.”
“Là sao cơ?” Thẩm Trạch Thiên chẳng hiểu ra sao.
“Sư huynh, em chuẩn bị cho anh một món quà.” Lâm Mộc toét miệng cười.
Sau đó anh lấy ra một cái hộp gỗ nhỏ.
“Tặng quà cho anh sao? Là thứ gì thế?” Thẩm Trạch Thiên càng lơ mơ hơn.
“Sư huynh, anh mở ra xem là biết.” Lâm Mộc đưa hộp gỗ cho Thẩm Trạch Thiên.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
“Nhóc con này còn chuẩn bị quà nữa cơ, không lẽ là đồ trang sức?” Thẩm Trạch Thiên cười nhận hộp gỗ.
“Anh Thẩm thật hạnh phúc, còn có Tiểu sư đệ tặng quà.” La Văn Thành sáp tới gần Thẩm Trạch Thiên ngó xem bên trong hộp quà có gì.
Thẩm Trạch Thiên mở hộp gỗ nhỏ.
Một viên đan dược đập vào mắt La Văn Thành và Thẩm Trạch Thiên.
Đồng thời, trong không khí thoảng một mùi thơm của đan dược.
“Đây... đây là..” Sắc mặt Thẩm Trạch Thiên và La Văn Thành bỗng thay đổi.
“Sư huynh, đây chính là thứ anh nằm mơ cũng muốn có – Bồi Nguyên Đan!” Lâm Mộc cười nói.
“Bồi Nguyên Đan!” Thẩm Trạch Thiên và La Văn Thành kinh ngạc quá đỗi.
Hay tay đang cầm hộp gỗ của Thẩm Trạch Thiên khẽ run rẩy.
Hai người họ đều hiểu rõ, Bồi Nguyên Đan trân quý biết dường nào.
“Lâm Mộc... hôm qua... hôm qua cậu mượn bốn chín vạn Liên minh tệ của anh chính vì muốn gom đủ tiền đổi Bồi Nguyên Đan cho anh sao?” Thẩm Trạch Thiên kinh hãi nhìn Lâm Mộc.
Lúc này Thẩm Trạch Thiên mới bừng tỉnh ngộ, hóa ra mục đích vay tiền của Lâm Mộc là vì muốn đổi Bồi Nguyên Đan cho anh ấy .
“Đúng rồi Sư huynh, Tiểu sư đệ giúp anh hoàn thành tâm nguyện.” Lâm Mộc cười nói.
“Tiểu sư đệ, sao.. sao cậu có thể làm như vậy!” Giọng nói của Thẩm Trạch Thiên đã bắt đầu run rẩy.
Thẩm Trạch Thiên hiểu rõ, anh chỉ cho Lâm Mộc mượn bốn chín vạn Liên minh tệ, vậy thì số tiền còn lại Lâm Mộc phải bù vào mới đủ đổi Bồi Nguyên Đan, đây là con số lớn dường nào chứ!
Chương 319: Liên Minh võ quán
KHUYẾN CÁO: ĐÂY LÀ NHỮNG CHƯƠNG CỦA NGÀY MAI Ạ, MỌI NGƯỜI ĐỌC PHẢI TRẢ GIÁ GẤP ĐÔI, NGÀY MAI CÁC CHƯƠNG NÀY SẼ VỀ LẠI GIÁ 4 COIN NHƯ BÌNH THƯỜNG
Đương nhiên Thẩm Trạch Thiên cảm động trong lòng.
Không ngờ Tiểu sư đệ lại tặng cho anh ấy một phần quà lớn như này!
Nhưng Thẩm Trạch Thiên còn cảm thấy hổ thẹn, bởi vì trong một trăm vạn Liên minh tệ này, Lâm Mộc còn bỏ ra nhiều tiền hơn anh ấy.
“Tiểu sư đệ, món quà này quá quý giá, anh thực không thể nhận.”
Thẩm Trạch Thiên nói tiếp: “Thế này nhé, để anh nói với bên Tàng Bảo Các một tiếng rồi xin trả lại Bồi Nguyên Đan, nhận về một trăm vạn Liên minh tệ.”
Nói rồi Thẩm Trạch Thiên đóng hộp gỗ lại. Tuy Bồi Nguyên Đan có sức hấp dẫn vô cùng lớn với Thẩm Trạch Thiên, là thứ đan dược mà nằm mơ anh ấy cũng muốn có. Nhưng anh ấy vẫn giữ được cái đầu tỉnh táo.
Anh ấy không thể nhận món quà này!
“Sư huynh, đừng trả.” Lâm Mộc lập tức khoát tay.
“Đây là tấm lòng của người làm sư đệ là em, hơn nữa chẳng phải anh luôn khao khát có được Bồi Nguyên Đan ư? Bây giờ nó đang ở trong tay anh, sao có thể trả lại được?”
Thẩm Trạch Thiên chân thành nói: “Nhưng anh là Sư huynh của cậu, không thể để cậu tiêu tốn tiền của vì anh, ngoài bốn chín vạn Liên minh tệ anh chuyển cho cậu hôm qua, cậu phải tự mình gom góp hẳn năm mốt vạn, đây đâu phải con số nhỏ! Thậm chí anh còn không rõ cậu làm thế nào để gom góp đủ!”
“Bây giờ cậu cũng cần Liên minh tệ để đột phá cảnh giới như anh, anh không thể lấy tài nguyên của cậu!”
Lâm Mộc cười nói: “Sư huynh, Liên minh tệ hết rồi có thể tiếp tục kiếm, bây giờ thời buổi loạn lạc, phương thức kiếm Liên minh tệ đa dạng hơn nhiều, anh không cần lo lắng chuyện đó.”
“Nếu Sư huynh phục dùng Bồi Nguyên Đan đột phá Kết Đan Cảnh, ngày sau cũng có thể kiếm nhiều Liên minh tệ hơn, đây chẳng phải chuyện tốt ư?”
“Lẽ nào Sư huynh không muốn sớm ngày lên Kết Đan Cảnh?”
Thẩm Trạch Thiên ngẩn người.
Đương nhiên, anh ấy khao khát có được Bồi Nguyên Đan. Dĩ nhiên, anh ấy mỏi mắt ngóng trông ngày đột phá lên Kết Đan Cảnh.
Chỉ là, Thẩm Trạch Thiên không đành lòng để Lâm Mộc tiêu tốn tiền của vì anh ấy.
Lâm Mộc nói tiếp: “Như này đi, số tiền em bỏ ra coi như em cho anh mượn, sau này anh kiếm được Liên minh tệ trả lại em là được chứ gì?”
Lâm Mộc hiểu, nếu anh không nói vậy, Sư huynh sẽ chẳng nguyện ý nhận Bồi Nguyên Đan.
“Cái này...”
Thẩm Trạch Thiên trầm ngâm giây lát, cuối cùng cũng đưa ra quyết định: “Được!”
“Tiểu sư đệ, Sư huynh thật lòng cảm ơn cậu!”
“Đây là món quà cảm động nhất mà anh nhận được từ trước tới nay!”
“Sau này Liên minh tệ anh kiếm được nhất định sẽ trả cho cậu!” Thẩm Trạch Thiên cười nói.
La Văn Thành cũng cười: “Anh Thẩm, có một sư đệ như này thật quá hạnh phúc nhỉ, tiếc thay tôi chẳng có Sư huynh sư đệ gì hết!”
Lâm Mộc toét miệng cười: “Có một Sư huynh tốt như này, tôi cũng vô cùng hạnh phúc!”
“Ha ha, sến rện quá đi!” La Văn Thành cười nói.
“Nào nào, chúng ta cùng cụng ly!” Thẩm Trạch Thiên nâng ly rượu lên.
Ba người cụng ly.
Thẩm Trạch Thiên đã có Bồi Nguyên Đan thì ngày mai đương nhiên không cần ra ngoài săn giết Thể biến dị nữa. Dù sao lần này mục đích tiêu diệt Thể biến dị của anh ấy cũng là gom góp đủ Liên minh tệ để đổi Bồi Nguyên Đan.
Bồi Nguyên Đan đã về tay.
Anh ấy cần bế quan tu luyện.
Sau khi dùng cơm xong, Thẩm Trạch Thiên nói, thời gian tiếp theo anh ấy sẽ bắt đầu bế quan, phục dùng Bồi Nguyên Đan để trùng kích lên Kết Đan Cảnh.
Gần đây La Văn Thành cũng đang hấp thu Linh khí từ Huyết Tinh để đột phá lên Linh Phách Cảnh đỉnh phong.
Tan tiệc rượu, Lâm Mộc về nơi ở của mình.
Đổi Bồi Nguyên Đan cho Thẩm Trạch Thiên xong, bây giờ Lâm Mộc không còn một đồng Liên minh tệ.
Hơn nữa anh còn nợ Vũ nghị trưởng mười sáu vạn.
“Phải nghĩ cách kiếm thêm Liên minh tệ thôi, hơn nữa mình cũng phải rèn luyện nhiều hơn.” Lâm Mộc lẩm bẩm.
Sau đó anh lấy di động ra, tìm xem gần đây liên minh có nhiệm vụ gì phù hợp để nhận làm.
Trước khi xem nhiệm vụ, Lâm Mộc lướt mạng đọc chút tin tức.
Thời gian trước, anh bận bịu cho Thi đấu tuyển chọn, cho nên không nắm rõ tình hình bên ngoài.
Năm thành phố khi trước Lâm Mộc tham gia vào cuộc đại chiến dọn dẹp kiểm kê, cộng với Đế Đô, tổng cộng có sáu thành phố an toàn.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Hiện nay phần lớn dân thường đều sống trong sáu thành phố này.
Đương nhiên vẫn có một bộ phận dân thường vẫn sống bên ngoài Thành phố an toàn, dù sao mỗi thành phố an toàn cũng chỉ chứa được một lượng người nhất định.
Cuộc sống của người dân trong Thành phố an toàn đã đi vào quỹ đạo.
Lâm Mộc phát hiện, Liên minh Tu Hành Giả đã mở Liên Minh võ quán ở sáu thành phố này để tuyển nhận người dân thường rồi bồi dưỡng thành Tu hành Giả.
Theo nội dung tin tức, yêu cầu tuyển nhận của Liên Minh võ quán rất cao, chỉ những người dưới 24 tuổi mới có thể đăng ký, tất cả những người đăng ký đều phải được sàng lọc nghiêm ngặt.
Tính trung bình, cứ một trăm thanh niên bình thường đăng ký, chỉ có một người có thể vượt qua sàng lọc và trở thành thành viên Liên Minh võ quán.
Mặc dù vậy, vẫn có một lượng lớn người dân bình thường đăng ký tham gia.
“Liên minh công khai tuyển nhận Học Đồ vì muốn bồi dưỡng số lượng lớn Tu hành Giả đây mà.” Lâm Mộc lẩm bẩm.
Khi trước, tu hành vốn là nghề mà ít người biết tới.
Cho nên, số người có thể trở thành Tu hành Giả vô cùng ít.
Rất nhiều người dân thường có thiên phú tu hành, nhưng không có cơ duyên xảo hợp, cho nên mãi làm một người bình phàm.
Như trường hợp của Lâm Mộc, anh có Chí Tôn Tích, nhưng nếu gia đình không gặp biến cố thì chẳng có dịp gặp Sư phụ, cũng không thể trở thành Tu hành Giả.
Bây giờ Liên minh Tu Hành Giả chiêu mộ Học Đồ trong toàn dân, nhất định vì muốn tìm ra người có thiên phú, bồi dưỡng thành Tu hành Giả.
Theo tin tức vừa đọc, Liên Minh võ quán chịu sự quản lý của Liên minh Tu Hành Giả.
Những người có biểu hiện xuất sắc ở Liên Minh võ quán sẽ có cơ hội tiến vào Tổng bộ của Liên minh.
Khi trước Liên minh Tu Hành Giả không bao giờ mặc sức tuyển người như này, bởi vì thời đại Mạt Pháp lấy đâu ra tài nguyên mà bồi dưỡng số lượng lớn, cho nên thay vì chú trọng số lượng, chỉ có thể chú trọng chất lượng.
Bây giờ mọi thứ đã hoàn toàn thay đổi, sự ra đời của Huyết Tinh đã tạo điều kiện cho việc bồi dưỡng lượng lớn Tu hành Giả.
Chương 320: Vũ khí kiểu mới
KHUYẾN CÁO: ĐÂY LÀ NHỮNG CHƯƠNG CỦA NGÀY MAI Ạ, MỌI NGƯỜI ĐỌC PHẢI TRẢ GIÁ GẤP ĐÔI, NGÀY MAI CÁC CHƯƠNG NÀY SẼ VỀ LẠI GIÁ 4 COIN NHƯ BÌNH THƯỜNG
Nhất là những Tu hành Giả cảnh giới thấp, yêu cầu về tài nguyên của họ không cao, chỉ cần phục dùng Huyết Tinh cấp D đã có tác dụng.
Càng chiêu mộ số lượng lớn càng có khả năng tìm ra nhân vật thiên tài.
Ngoài Liên Minh võ quán, rất nhiều môn phái ẩn dật cũng mở Võ Quán trong các Thành phố an toàn và tuyển nhận người mới.
Tuy thực lực của những Võ Quán này không thể so với Liên Minh võ quán, nhưng yêu cầu tuyển nhận của họ thấp hơn. Có thể những người không được nhận vào Liên Minh võ quán lại thông qua cuộc thi sàng lọc Học Đồ của các Ẩn Môn Võ Quán, trở thành tu sĩ.
Chính vì vậy, các Võ Quán mà môn phái ẩn dật mở ra luôn có nhiều người nô nức tới đăng ký tham gia.
Trong sáu Thành phố an toàn, Tu hành Giả có thân phận cực kỳ cao.
Đây cũng là nguyên nhân người dân hăng hái báo danh.
Ngoài ra, Lâm Mộc còn nhìn thấy một tin tức khiến anh kinh ngạc quá đỗi.
Quang Minh Hội tuyên bố với toàn thế giới đã nghiên cứu chế tạo thành công loại vũ khí mới có thể tiêu diệt Thể biến dị.
Loại vũ khí mới này có uy lực cực đại, hơn nữa người thường cũng có thể thao tác sử dụng.
Còn có các video ghi lại nội dung sử dụng loại vũ khí mới của Quang Minh Hội.
Lâm Mộc nhanh chóng mở video ra xem.
Trong video, chỉ thấy một người đàn ông tóc vàng mắt xanh cầm loại vũ khí đặc biệt dài khoảng nửa mét, bề ngoài trông giống như một khẩu súng trường, tuy nhiên vẫn có nhiều điểm khác biệt.
Trước mặt anh ta là một Người biến dị bị giam cầm.
Người đàn ông cầm vũ khí nói: “Đây là một Người biến dị cấp C, chúng ta hãy cùng nhìn xem uy lực của vũ khí cấp C của Quang Minh Hội nhé!”
Đoàng!
Một tia sáng chói lọi bắn ra, Người biến dị ở phía xa lập tức bị xuyên thủng!
Đoạn video sau đó chuyển sang cảnh khác.
Vẫn là người đàn ông tóc vàng mắt xanh kia, anh ta dẫn theo hơn chục người, ai cũng cầm vũ khí cấp C trên tay.
Họ đều mặc một bộ trang phục bằng kim loại khá đặc biệt, gần giống một bộ giáp chiến đấu.
Còn Người đàn ông tóc vàng mắt xanh này đang vác một vũ khí hình trụ tròn trên vai.
Anh ta nói trước ống kính: “Trong tay tôi đang cầm vũ khí cấp B của Quang Minh Hội, chỉ cần một phát bắn đã có thể khiến Thể biến dị cấp B bị thương nghiêm trọng, nếu bắn hai đến ba phát, Thể biến dị cấp B tất sẽ bỏ mạng! Loại vũ khí này vô cùng trân quý ở Quang Minh Hội!”
Anh ta nói tiếp: “Bây giờ tôi sẽ dẫn theo một đội tiến vào thị trấn nhỏ phía trước để thực chiến! Cho các bạn thấy hiệu quả thực chiến của loại vũ khí này!”
Sau đó anh tay phất tay ra hiệu hơn mười người phía sau cùng tiến vào thị trấn nhỏ.
Vừa vào đến cổng thị trấn, bọn họ đã chạm trán với một nhóm Thể biến dị.
Nhóm Người biến dị này lập tức lao về phía họ.
“Bắn!” Người đàn ông tóc vàng mắt xanh này ra lệnh, tất cả những người theo sau nhất loạt dùng vũ khí cấp C trong tay bắn về phía Thể biến dị.
Cơ thể tất cả Người biến dị đều bị xuyên thủng.
Thậm chí vũ khí cấp B trong tay Người đàn ông tóc vàng mắt xanh kia còn chưa dùng đến.
Đoạn video dừng lại ở đây.
Lâm Mộc vô cùng chấn động!
“Hình thức công kích của vũ khí cấp C kia thật giống với vũ khí mình lấy được từ Khô Lâu Hội ở Thành phố Thân Giang! Có điều vũ khí cấp C này có uy lực mạnh hơn loại vũ khí đặc biệt trước đây.”
Khi ấy anh vẫn là Linh Ý Cảnh, vũ khí kia không thể làm anh bị thương.
Nhưng uy lực của vũ khí ngày ấy đủ để tu sĩ Khai Linh Cảnh bị trọng thương.
Nói vậy thì, vũ khí cấp C của Quang Minh Hội dư sức bắn trọng thương, thậm chí tiêu diệt tu sĩ Linh Ý Cảnh và Thể biến dị cấp C ư?
“Tức là Khô Lâu Hội có mối quan hệ với Quang Minh Hội?”
Lâm Mộc kinh ngạc không thôi.
Theo như những gì Quang Minh Hội công bố ra bên ngoài, loại vũ khí mới này mới được nghiên cứu và chế tạo gần đây vì mục đích đối phó với Thể biến dị.
Ánh mắt Lâm Mộc nặng nề: “Khi trước mình đã thấy loại vũ khí này ở Thành phố Thân Giang, không có khả năng gần đây mới được Quang Minh Hội nghiên cứu chế tạo!”
Anh có thể đoán được, Quang Minh Hội đang nói dối!
Nhưng tại sao họ phải lường gạt thế giới?
Lâm Mộc thoáng cảm thấy chuyện này không đơn giản.
Dù thế nào, loại vũ khí này cũng khiến anh chấn động trong lòng, uy lực của nó mạnh hơn súng ống thông thường quá nhiều.
Sự biến đổi về chất này giống như sự thay đổi từ một cây giáo dài sang một khẩu súng vậy!
Thậm chí có thể nói, sự xuất hiện của loại vũ khí mới này sẽ thay đổi mô hình thế giới!
Lâm Mộc tiếp tục lướt đọc thêm tin tức liên quan tới vấn đề này.
Quang Minh Hội tuyên bố rằng loại vũ khí này quá quý hiếm nên sẽ không bán ra bên ngoài, một lý do nữa là họ sợ vũ khí rơi vào tay kẻ xấu sẽ dẫn tới những ảnh hưởng tồi tệ.
Quang Minh Hội còn cho biết thêm, loại vũ khí này bị ràng buộc vào người sử dụng, thời điểm bóp cò bắt buộc phải nghiệm chứng thông tin người dùng, chỉ khi thông tin trùng khớp mới được kích hoạt.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Nói cách khác, dù vũ khí này bị kẻ khác cướp đi cũng chẳng thể sử dụng, muốn cưỡng ép thay đổi sự ràng buộc này, vũ khí sẽ khởi động chương trình tự hủy.
Những điểm hạn chế này khiến vũ khí mới trở thành độc nhất vô nhị, chỉ thuộc về Quang Minh Hội!
Có điều Quang Minh Hội nói rõ, họ sẽ điều động nhân lực của mình, sử dụng vũ khí này tới giúp các quốc gia trên thế giới, tiêu diệt các Thể biến dị và đem lại sự bình yên.
Phải biết rằng, ngoài Trung Quốc, các quốc gia khác đều không có tu sĩ.
Cho nên từ khi đại nạn bạo phát, những đất nước này đều bị Thể biến dị tấn công đến thảm hại.
Trung quốc có thể xây dựng Thành phố an toàn có Nghị Trưởng trấn giữ để bảo vệ người dân, các quốc gia kia thì không.
Các quốc gia trên thế giới gặp phải vấn đề bất cập trong việc đối phó với Thể biến dị ở chỗ: Vũ khí súng ống thông thường khó lòng khiến Thể biến dị bị thương.
Các loại vũ khí có uy lực cường đại như tên lửa đạn đạo lại không thể thi triển, bởi vì Người biến dị vẫn ở lẫn cùng người dân thường.
Kết quả, sau khi Quang Minh Hội công bố về uy lực của loại vũ khí mới này, một làn sóng dư luận đã nổi lên.
Rất nhiều người ở nước ngoài đều mong chờ Quang Minh Hội đem vũ khí này tới cứu họ.
Gần đây, Quang Minh Hội lợi dụng loại vũ khí này, bắt đầu đến giúp đỡ các quốc gia phương tây tiêu diệt Thể biến dị, cứu rỗi loài người.
Đương nhiên cũng có đất nước không nguyện ý cho Quang Minh Hội đem vũ khí mới vào địa bàn của họ, tiến hành dọn dẹp Thể biến dị.