Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 306-310
Chương 306: Thủ đoạn
Ông cụ vô cùng tự tin.
“Ồ, tôi thực sự tò mò ông dựa vào cái gì mà tự tin nhường ấy đấy.” Lâm Mộc cười nói.
Chưởng môn Tuyết Sơn Phái nói giọng âm vang: “Lâm Mộc, tôi là Chưởng môn của Tuyết Sơn Phái, tôi có thể điều động tất cả tài nguyên và nắm rõ mọi thủ đoạn của môn phái! Tuy cậu là thành viên liên minh, nhưng cậu nào nhận được toàn bộ tài nguyên hay các thủ đoạn mạnh nhất của liên minh?”
“Hơn nữa cậu còn quá trẻ, mới gia nhập liên minh chưa lâu! Không có cách nào sở hữu những Bí tịch [1] cường đại của liên minh, cậu dựa vào cái gì mà đấu với tôi đây?”
[1]” Sách quý chuyên ghi chép nội dung về đao pháp, dược liệu...
Lâm Mộc vừa nghịch móng tay vừa nói: “Tôi khuyên ông đừng tự tin quá sớm, Thượng Võ Các có bao người theo dõi trận đấu, lỡ như thua cuộc thì mất mặt lắm đấy!”
“Lâm Mộc, bớt nói nhảm, ra tay đi!” Chưởng môn Tuyết Sơn Phái phất tay lấy ra một chiến đao.
Sau đó, xuất đao!
Chiến đao mang theo cảm giác ớn lạnh kinh người, rạch ngang bầu trời, những nơi mà nó xẹt qua đều khiến không khí như đóng băng.
Chưởng môn Tuyết Sơn Phái đã hạ quyết tâm, hôm nay chẳng những ông cụ phải đánh bại Lâm Mộc, mà còn phải đánh anh tới trọng thương, chỉ vì một lẽ - báo thù!
Dù sao theo quy định thi đấu, chỉ khi đối phương nhận thua hoặc rớt đài mới tính là kết thúc.
Hơn nữa, đao kiếm nào có mắt, chỉ cần đối phương mãi chưa chịu nhận thua, có đánh trọng thương tuyển thủ cũng không bị tính là vi phạm quy tắc.
“Vậy thì tới đi!” Lâm Mộc đưa Thất Tinh Đao đỡ đòn công kích.
Choang!
Hai chiến đao va chạm, sức mạnh bùng phát, một làn sóng bất ngờ quét qua đấu trường tạo ra cơn gió mạnh.
Cùng là Linh Phách Cảnh trung kỳ, cú va chạm này chưa thể tạo nên cách biệt thực lực.
Choang choang choang!
Chiến đao của hai người biến thành dư ảnh, va chạm liên tục.
“Chưởng môn Tuyết Sơn Phái, đây chính là bản lĩnh mà ông luôn tự tin đó hả?” Lâm Mộc vừa tiếp chiêu vừa nói.
Choang!
Lại một cú va chạm!
“Lâm Mộc, tôi sẽ cho cậu thấy thủ đoạn mạnh nhất của Tuyết Sơn Phái!”
Chiến đao trong tay ông cụ lập tức phóng ra bạch quang, uy năng điên cuồng hội tụ về thanh đao.
“Lâm Mộc, xem tôi đánh bại cậu thế nào!”
“Hàn Nguyệt Trảm!” Chưởng môn Tuyết Sơn Phái cười dữ tợn, chém mạnh về phía Lâm Mộc.
Vút!
Uy lực hội tụ trên chiến đao bỗng chốc phóng ra rồi biến thành một thanh đao trắng sắc nhọn khổng lồ, chém về phía Lâm Mộc.
“Thủ đoạn công kích thật mạnh mẽ!”
“Chẳng ngờ Chưởng môn Tuyết Sơn Phái lại sở hữu thủ đoạn cường đại nhường này!”
Những người đứng xem quanh võ đài cảm khái không thôi.
“Nếu là tôi thì chắc chắn không đỡ nổi đòn công kích này rồi, Lâm Mộc cậu ấy...” La Văn Thành căng thẳng nói.
Rất nhiều tu sĩ cùng cảnh giới đều cảm thấy khó lòng ứng phó với đòn tấn công mạnh mẽ của Chưởng môn Tuyết Sơn Phái.
Phong Lôi Đao Quyết tầng thứ nhất!
Nội lực trong người Lâm Mộc điên cuồng dâng trào, Thất Tinh Đao trong tay khuấy động từng luồng khí xoáy, nghênh đón thanh kiếm sắc nhọn khổng lồ đang rú rít lao tới!
Choang!
Hai chiến đao va chạm.
Uy lực cường đại trên thanh kiếm sắc nhọn khổng lồ như con sóng lớn trút lên người Lâm Mộc.
Lâm Mộc lập tức bị đẩy lùi về sau, mỗi bước chân nện vào võ đài đến vang vọng.
“Lâm Mộc kia không đỡ được đòn công kích rồi!”
“Chiêu này của Chưởng môn Tuyết Sơn Phái quả thực quá mạnh, đòn công kích của Lâm Mộc không yếu nhưng không đủ để chống chọi với uy lực cường đại từ chiến đao của vị Chưởng môn kia.”
Đám người vây xem lại chắc lưỡi cảm khái.
“Xem ra Lâm Mộc sắp bị đánh bại rồi!” Phó minh chủ Hồ nói.
Trên võ đài.
“Ha ha! Thế nào hả Lâm Mộc? Cậu đã hài lòng với đòn tấn công của tôi chưa?” Chưởng môn Tuyết Sơn Phái cười vang.
Chiêu thức Hàn Nguyệt Trảm mà ông cụ thôi động ban nãy là Bí tịch độc môn chỉ truyền lại cho vị trí Chưởng môn.
Dẫu môn phái ẩn dật dần suy tàn trong thời đại Mạt Pháp thì trước đây vẫn có một thời huy hoàng, cho nên chắc chắn sở hữu chút thủ đoạn cường đại.
Cho nên phân nhóm Linh Phách Cảnh hôm nay đều có vài Chưởng môn lọt top 10.
Lúc này Lâm Mộc đã đứng vững.
“Quả thực bản lĩnh của ông nằm ngoài dự đoán của tôi.” Lâm Mộc nói.
Ban nãy anh dùng Phong Lôi Đao Quyết tầng thứ nhất nhưng vẫn rơi vào thế hạ phong?
Đây là Bí tịch Thiên Giai đấy nhé!
Vòng loại ngày hôm qua, anh chỉ dùng mỗi chiêu thức này đã đủ chiến thắng với ưu thế tuyệt đối.
Lâm Mộc thầm đoán, chiêu thức ban nãy Chưởng môn Tuyết Sơn Phái sử dụng, không phải Bí tịch Thiên Giai thì cũng đạt tới Địa Giai Thượng Phẩm.
Hơn nữa ông cụ còn tu luyện đến tầng cao.
Dẫu Bí tịch Thiên Giai mạnh mẽ, vẫn phải đánh giá cả tầng tu luyện, nếu chỉ tu luyện tới tầng thứ nhất, còn Địa Giai Thượng Phẩm của kẻ khác lại đạt tới tầng cao nhất, đương nhiên vẫn tồn tại cách biệt về uy lực, mà cách biệt này chính là: uy lực của Thất Tinh Đao kém hơn chiến đao của Chưởng môn Tuyết Sơn Phái.
“Lâm Mộc, ban nãy tôi cho cậu thời gian nghỉ xả hơi, nhưng tiếp theo thì chẳng còn cơ hội này đâu nhé!”
“Chuẩn bị thất bại đi!”
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
“Hàn Nguyệt Trảm!”
Chiến đao trong tay Chưởng môn Tuyết Sơn Phái một lần nữa chém mạnh về phía Lâm Mộc.
Cùng với luồng uy năng điên cuồng rót vào, một thanh đao trắng sắc bén khổng lồ lại hình thành trên không trung, sau đó lao về phía Lâm Mộc.
Đòn công kích mạnh phóng về phía Lâm Mộc.
Chưởng môn Tuyết Sơn Phái chỉ chờ Lâm Mộc tiếp chiêu, tranh thủ lúc anh bị đẩy lùi về sau thì nhanh chóng tiến lên công kích anh lần nữa.
Thẩm Trạch Thiên, La Văn Thành và Lăng Hiên đều lo lắng cho Lâm Mộc.
“Ông tưởng tôi hết thủ đoạn rồi hả!” Lâm Mộc cười lạnh.
Chí Tôn Tích trong cơ thể anh lập tức được kích hoạt, một luồng nội lực bung ra từ Chí Tôn Tích, chiến đao trong tay anh trở nên đỏ rực, hệt như lửa cháy ngùn ngụt.
Khi trước anh không đỡ được đòn công kích của ông cụ vì chưa điều động Chí Tôn Tích.
Nói chính xác hơn, từ khi tham gia thi đấu tới giờ, Lâm Mộc chưa từng thôi động Chí Tôn Tích.
“Phong Lôi Đao Quyết! Phong Khiếu !”
Thất Tinh Đao trong tay anh phóng vút ra mang theo uy lực mạnh mẽ.
Cơn lốc như ngọn lửa bốc cháy phừng phừng mang theo uy lực khổng lồ lập tức va chạm với thanh kiếm trắng sắc nhọn.
Ầm.
Sau tiếng động đinh tai nhức óc, hai luồng uy lực cường đại va chạm vào nhau khiến không gian xung quanh khẽ chấn động!
Chương 307: Top 5
Thanh đao trắng sắc bén mà Chưởng môn Tuyết Sơn Phái thôi động lập tức bị tan rã sau cú va chạm.
“Cái gì?”
Chưởng môn Tuyết Sơn Phái đang xông tới trước mặt Lâm Mộc bỗng khựng lại, sắc mặt thay đổi, chẳng ngờ Lâm Mộc lại chôn vùi đòn công kích của ông cụ dễ như trở bàn tay!
Sau khi phá xong chiêu thức của đối thủ, Thất Tinh Đao của Lâm Mộc nhanh chóng chém về phía Chưởng môn Tuyết Sơn Phái.
Choang!
Hai chiến đao lại va chạm!
Mặt Chưởng môn Tuyết Sơn Phái bỗng biến sắc, liên tiếp bị uy năng cường đại đẩy lùi về sau.
Cục diện đã hoàn toàn thay đổi.
Chưởng môn Tuyết Sơn Phái vô cùng kinh hãi trước uy lực cường đại từ đòn tấn công của Lâm Mộc.
Trong tình huống cùng cảnh giới, Lâm Mộc sử dụng Phong Lôi Đao Quyết, đồng thời bạo phát Chí Tôn Tích, đương nhiên uy lực cực kỳ mạnh mẽ rồi.
Hôm nay Lâm Mộc mặc áo giáp, cho nên ánh sáng nơi Chí Tôn Tích phóng ra cũng bị che giấu.
“Chẳng ngờ Lâm Mộc lại có thể đảo ngược tình thế?”
“Đòn công kích của cậu ấy quả thực quá mạnh mẽ! Không ngờ cậu ấy còn có thể bạo phát ra uy lực cường đại như này!”
Đám người vây xem ở Thượng Võ Các không khỏi tặc lưỡi thán phục trước màn đảo ngược tình thế của Lâm Mộc.
“Người anh em Lâm Mộc thật lợi hại mà!” Lăng Hiên kích động nói.
Khi nãy La Văn Thành và Thẩm Trạch Thiên còn lo lắng không thôi, lúc này hai người đều nở nụ cười.
Trên võ đài.
“Thế nào Chưởng môn Tuyết Sơn Phái? Ông có hài lòng với đòn tấn công của tôi không?” Lâm Mộc cười nói.
Chính là câu nói mà ông cụ đã hỏi anh hồi nãy.
Chiến đao của Lâm Mộc vẫn mang theo thế công kích dữ dội, hệt như dòng nước lũ cuồn cuộn chảy bất tận tràn về phía đối thủ.
“Sao có thể như này? Sao cậu có thể bạo phát ra đòn tấn công cường đại dường ấy!” Chưởng môn Tuyết Sơn Phái liên tiếp nghênh đón đòn công kích, sắc mặt khó coi tới cực điểm.
Ông cụ đã điều động Hàn Nguyệt Trảm đấy nhé, sao dùng như thủ đoạn lợi hại như vậy mà vẫn rơi vào thế hạ phong? Lần đầu ông cụ biết tới Lâm Mộc, anh chỉ là Linh Ý Cảnh sơ kỳ, chứng tỏ anh tiến lên Linh Phách Cảnh trung kỳ chưa bao lâu, vì lý gì anh có được thực lực mạnh mẽ dường này?
“Chưởng môn Tuyết Sơn Phái, nhận thua đi, có kiên trì thêm nữa cũng chẳng có ý nghĩa gì!” Lâm Mộc vừa tấn công vừa nói.
“Nhận thua? Tuyệt đối không thể!” Hai mắt ông cụ lóe lên một tia cuồng dại.
Bại dưới tay Lâm Mộc ư? Ông cụ không cam lòng! Ông cụ vốn muốn mượn trận giao đấu này để trả thù rửa hận cơ mà!
“Không nhận thua? Thế thì đánh đến khi thất bại ê chề!” Thất Tinh Đao trong tay Lâm Mộc lại phát ra ánh sáng đỏ như lửa, mạnh mẽ vây lấy Chưởng môn Tuyết Sơn Phái.
Dưới thế tấn công ác liệt của anh, dẫu không muốn nhận thua, Chưởng môn Tuyết Sơn Phái vẫn bị đánh cho liên tiếp lùi về sau, ép lùi về đến rìa võ đài!
Vút!
Lâm Mộc tiếp tục tung ra đòn tấn công mạnh mẽ, Chưởng môn Tuyết Sơn Phái dốc hết sức lực tiếp chiêu, nhưng cuối cùng cũng rớt đài!
Trận chiến tuyên bố kết thúc!
Lâm Mộc thắng!
“Không ngờ Lâm Mộc lại thắng cuộc!” La Văn Thành vui mừng nói.
“Biểu hiện của Tiểu sư đệ nằm ngoài dự đoán của chúng ta!” Thẩm Trạch Thiên cười nói.
Đám người trong Thượng Võ Các cũng xôn xao bàn tán về chiến thắng của Lâm Mộc.
Trên gác lửng lầu hai.
“Chẳng ngờ Lâm Mộc lại đánh bại Chưởng môn Tuyết Sơn Phái, xem ra tôi dự đoán sai rồi, cậu nhóc này thú vị đó.” Phó minh chủ Hồ cười cảm khái.
Khi trước ông cụ còn nói Lâm Mộc thua trận này rồi.
Mục nghị trưởng cũng nhìn xuống bên dưới, nói : “Lâm Mộc đánh thắng Chưởng môn Tuyết Sơn Phái quả thực nằm ngoài dự đoán của tất cả chúng ta, xem ra cậu ta có chút bản lĩnh để tự tin tham gia thi đấu phân nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ.”
Phó minh chủ Hồ nói: “Nhìn thực lực mà cậu ta thể hiện, nếu tham gia phân nhóm Linh Phách Cảnh sơ kỳ thì rất có khả năng đoạt giải quán quân, có điều không rõ cậu ta có thể đi xa tới đâu trong phân nhóm trung kỳ này.”
Lâm Mộc đứng trên võ đài nhìn xuống, nói: “Chưởng môn Tuyết Sơn Phái, hi vọng ông nhìn thẳng vào hiện thực cách biệt thực lực giữa hai chúng ta, bây giờ tôi không cần dựa vào sự bảo vệ của bất cứ ai, một mình tôi cũng có thể đương đầu với ông và cả Tuyết Sơn Phái của ông!”
Khóe mắt Chưởng môn Tuyết Sơn Phái khẽ giật.
Ngay giây phút rớt đài, ông cụ đã nhận thức rõ một sự thật, Lâm Mộc mạnh hơn ông cụ.
Nói xong Lâm Mộc dứt khoát nhảy xuống võ đài.
Chiến thắng trận đấu này, anh chính thức lọt top 5.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Thành phố Lăng Dương.
“Bản lĩnh của tên nhóc này nằm ngoài dự đoán của mình!” Vũ nghị trưởng nhìn màn hình di động, không thôi cảm khái.
Đương nhiên ông cụ hoàn toàn thu vào mắt biểu hiện của Lâm Mộc khi đọ sức ban nãy.
Vũ nghị trưởng không ngờ, đương đầu với thủ đoạn và thực lực lợi hại của Chưởng môn Tuyết Sơn Phái, Lâm Mộc vẫn giành chiến thắng.
Khi Chưởng môn Tuyết Sơn Phái vừa bạo phát ra Hàn Nguyệt Trảm, Vũ nghị trưởng cứ ngỡ Lâm Mộc sẽ thua trận.
...
Tổng bộ của Liên minh.
Sau khi Lâm Mộc xuống đài, trận đấu mới lại bắt đầu trên võ đài.
Mấy trận đấu nhanh chóng kết thúc.
Đã có danh sách top 5.
Cao Thạch cũng dễ dàng tiến vào top 5.
Còn có Ngụy Văn Quang – Thành viên Liên minh đặc cấp mà Lâm Mộc chú ý tới, anh ta cũng thuận lợi tiến vào vòng trong.
Top 5 chỉ có một người duy nhất không phải thành viên liên minh, chính là một Chưởng môn của môn phái ẩn dật nào đó.
“Tiếp theo mời mọi người lên rút thăm, có bốn phiếu thăm ghi số, một phiếu trắng, hai tuyển thủ rút trúng lá thăm cùng số sẽ đối chiến với nhau, người rút trúng phiếu trắng phải chờ thi đấu với hai tuyển thủ thất bại từ hai trận đấu, ai giành được thắng lợi thì lọt top 3.”
Năm người lên trước rút thăm.
Người chiến thắng trong vòng đấu này đương nhiên lọt top 3.
Lâm Mộc không bận tâm rút trúng số nào, dẫu sao muốn tiến vào top 3 cũng cần dựa vào thực lực.
Ngụy Văn Quang là người đầu tiên lên trước rút thăm, sau đó tới lượt Lâm Mộc.
“Ồ! Phiếu trắng!” Lâm Mộc phát hiện ra phiếu rút thăm của anh không ghi bất cứ số gì.
Chương 308: Trận chiến của hắc mã
Quá trình rút thăm nhanh chóng kết thúc.
Cao Thạch giao đấu với Chưởng môn môn phái ẩn dật, Ngụy Văn Quang thì chạm trán với một thành viên liên minh khác.
Hai tuyển thủ thất bại từ hai trận đấu sẽ cùng Lâm Mộc giao đấu, người thắng được lọt vào top 3.
Trận đấu chính thức bắt đầu trên võ đài.
Trận thứ nhất, Cao Thạch thắng.
Trận thứ hai, Ngụy Văn Quang thắng.
Hai người họ nằm chắc trong danh sách top 3.
Tuyển thủ còn lại được ghi tên trong danh sách này được quyết định bằng trận đấu giữa Lâm Mộc và hai người bại trận kia.
Lâm Mộc lên đài giao đấu với vị Chưởng môn của môn phái ẩn dật.
“Chỉ cần đánh thắng cả hai người kia, Lâm Mộc có thể lọt vào top 3 rồi, tình huống tệ nhất cũng lấy được giải thưởng hạng 3.”
“Nhất định phải thắng nha!”
Thẩm Trạch Thiên và La Văn Thành đều cầu nguyện cho Lâm Mộc.
Hai người họ hiểu rõ, thay vì giậm chân ở Linh Phách Cảnh sơ kỳ, Lâm Mộc chọn đột phá cảnh giới để tham gia phân nhóm trung kỳ, điều này khiến anh chịu đủ lời bàn tán.
Không ít người cảm thấy Lâm Mộc quá tự kiêu tự đại.
Chỉ cần anh lọt top 3 thì có thể chứng minh thực lực và sự lựa chọn của bản thân rồi!
Cho nên hai trận đấu tiếp theo có ý nghĩa vô cùng đặc biệt với Lâm Mộc.
May sao đối thủ của anh đều là hai tuyển thủ bị đánh bại từ trận đấu trước, cho nên anh không chịu quá nhiều áp lực.
Gác lửng lầu hai.
“Đến thời khắc mấu chốt rồi.” Phó minh chủ Hồ nhìn xuống võ đài.
Đến Phó Minh chủ cũng vô cùng tò mò liệu Lâm Mộc có thể ghi tên vào danh sách top 3 hay không.
“Nếu Lâm Mộc lọt top 3 thì coi như Vũ nghị trưởng đã hiểu lầm và xem nhẹ thực lực của cậu ta, tôi rất hiếu kỳ, không rõ cậu ta có thể khiến Vũ nghị trưởng phải nhìn bằng con mắt khác xưa hay không.” Mục nghị trưởng cười nói.
Trận đấu dưới đài nhanh chóng bắt đầu.
Vị Chưởng môn của môn phái ẩn dật này có thực lực không tồi, thậm chí còn mạnh hơn Chưởng môn Tuyết Sơn Phái một chút.
Có điều Lâm Mộc sử dụng Phong Lôi Đao Quyết và thôi động Chí Tôn Tích nên thuận lợi giành được ưu thế rồi đánh bại đối phương.
Trận thứ hai, Lâm Mộc giao đấu với một thành viên liên minh, anh tiếp tục sử dụng hai thủ đoạn vừa rồi và chiếm được ưu thế.
Sau một phen giao chiến kịch liệt, Lâm Mộc tung ra đòn tấn công cuối cùng, đối phương bị đánh cho rớt đài.
“Thắng rồi!”
“Tốt quá! Lâm Mộc lọt top 3 rồi!”
“Người anh em Lâm Mộc lợi hại quá, thi đấu trong phân nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ mà còn có thể ghi danh top 3!” Lăng Hiên kích động reo lên.
“Đánh hay lắm!” Thẩm Trạch Thiên và La Văn Thành đều nở nụ cười.
Thượng Võ Các lại xôn xao bàn tán.
Chẳng ai ngờ được một người mới như Lâm Mộc có thể lọt top 3!
“Thằng nhóc này ghi danh top 3 ư?” Thanh tra Lỗ hồ nghi nói.
Thành tích của Lâm Mộc vượt xa dự đoán của anh ta.
Cao Thạch vỗ ngực đảm bảo: “Anh Lỗ yên tâm, cậu ta lọt top 3 thì đương nhiên sẽ chạm trán tôi, tôi nhất định sẽ dạy dỗ cậu ta như dạy La Văn Thành!”
Gác lửng lầu hai.
“Lợi hại đấy, thằng nhóc này lọt top 3 rồi, ha ha, phen này Vũ nghị trưởng phải hối hận rồi!” Mục nghị trưởng cười nói.
Phó minh chủ Hồ không khỏi cảm khái: “Nhóc con này tiến lên Linh Phách Cảnh trung kỳ chưa bao lâu đã có thể đánh bại một đám đối thủ cùng cảnh giới có thời gian tu luyện dài hơn nhiều, quả thực ưu tú đấy, Vũ nghị trưởng đánh giá thấp thực lực của cậu ta rồi.”
Lâm Mộc có thể lọt top 3, Phó minh chủ Hồ cũng phải nhìn anh thêm vài lần.
Thành phố Lăng Dương, trong phòng.
“Không ngờ Lâm Mộc ghi danh top 3 rồi.”
“Phù.... Lâm Mộc, chỉ trách tôi không hiểu rõ thực lực của cậu nên mới hiểu lầm như vậy.” Vũ nghị trưởng thở dài một hơi.
Ông cụ bỗng thấy hối hận, thậm chí còn hổ thẹn vì hiểu nhầm Lâm Mộc tự cao tự đại.
Xem ra, Lâm Mộc có bản lĩnh để mà tự tin!
Dù anh chỉ đứng thứ 3 trong phân nhóm này, cũng đủ chứng minh bản thân rồi!
..
Tổng bộ của Liên minh.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Lâm Mộc bước xuống khỏi võ đài.
“Phù, cuối cùng cũng thành công lọt top 3.” Lâm Mộc mừng rơn.
Đồng thời, anh cũng thở phào nhẹ nhõm.
Lựa chọn thi đấu trong phân nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ, anh phải chịu áp lực vô cùng lớn.
Nếu không thể lọt top 3, ngày sau người khác sẽ nhìn anh thế nào? Họ sẽ cười nhạo sau lưng rằng anh tự cao tự đại! Còn có bao người sẽ thất vọng vì lựa chọn của anh?
Chỉ cần ghi danh top 3, dẫu không thể đoạt giải quán quân, anh cũng chẳng thấy nuối tiếc.
“Chúc mừng ba tuyển thủ đã lọt top 3 phân nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ!” Thành viên Liên minh đặc cấp phụ trách rút thăm nói lời chúc mừng.
Anh ta nói tiếp: “Tiếp theo có tổng cộng ba trận đấu để tìm ra á quân và quán quân.”
“Vòng đầu tiên, Ngụy Văn Quang giao đấu với Lâm Mộc. Mời hai tuyển thủ lên võ đài, người chiến thắng sẽ ở lại võ đài để nghênh đón thử thách tiếp theo.”
Trong cuộc cạnh tranh chức vô địch và á quân, mỗi người sẽ đấu với hai người còn lại, vì vậy thứ tự lên đài không quan trọng đối với Lâm Mộc.
Lâm Mộc lập tức đi lên võ đài.
Ngụy Văn Quang cũng nhanh chóng lên võ đài.
“Cuối cùng cũng đến lúc tranh đấu chọn quán quân, không rõ Lâm Mộc sẽ xếp hạng gì đây.” La Văn Thành nhìn lên đài nói.
“Dù Tiểu sư đệ xếp hạng 3 cũng không quan trọng, cậu ấy có thể tiến xa và đạt được thành tích nổi bật dường này thì thắng thua không còn là vấn đề phải bận tâm nữa.” Thẩm Trạch Thiên nghiêm túc nói.
La Văn Thành cười: “Anh Thẩm, nếu Lâm Mộc đoạt quán quân hoặc á quân chẳng phải càng tốt hơn sao, chúng ta vẫn nên kỳ vọng đi.”
Thẩm Trạch Thiên gật đầu: “Để xem nhóc con này có tạo bất ngờ cho chúng ta không!”
Đám người ở Thượng Võ Các lại rỉ tai bình luận.
“Khi trước ở liên minh, Ngụy Văn Quang không có biểu hiện gì nổi bật, nhưng lần Thi đấu tuyển chọn này, cậu ta bỗng xuất sắc hẳn, có thể coi như hắc mã trong phân nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ rồi!”
“Xem biểu hiện của hai người này ở trận đấu trước thì cả hai đều không dễ đối phó, Lâm Mộc cùng Ngụy Văn Quang đều được coi như hắc mã, không biết ai sẽ giành chiến thắng đây?”
Chương 309: Không thể không phục
Trên võ đài.
Cả hai đã lên và sẵn sàng.
Ngụy Văn Quang nhìn Lâm Mộc nói: "Lâm Mộc, anh vừa mới đạt cảnh giới trung kỳ không lâu, nhưng lại có thể xếp vào top 3, biểu hiện của anh khiến tôi phải kinh ngạc, tôi đã rất chú ý tới anh đó."
Lâm Mộc cười nhẹ: "Tôi cũng rất chú ý đến anh, phong độ của anh cũng rất tốt."
“Hiện tại giữa hai người chúng ta chỉ có một người có thể thắng và giành hạng nhất mà thôi, thật ngại quá, tôi lại muốn vô địch! Vì vậy, tôi đành phải đánh bại anh rồi." Ngụy Văn Quang nói.
“Ngụy đạo hữu, mặc dù mục tiêu của tôi lúc đầu chỉ là lọt vào top 3, nhưng nếu đã đi đến bước này, dù thế nào đi nữa thì tôi cũng sẽ cố gắng tranh giành.” Lâm Mộc vẫn cười.
“Đã như vậy thì dùng thực lực để nói chuyện đi!”
Ngụy Văn Quang lấy ra một thanh trường kiếm chói lóa.
Nội lực của Ngụy Văn Quang bắt đầu chuyển động, kiếm quang trong tay anh ta lóe lên, hóa thành một tia ánh sáng lạnh lẽo, hướng thẳng về phía Lâm Mộc.
“Đúng vậy, dựa vào thực lực nói chuyện!”
Phong Lôi Đao Pháp tầng thứ nhất, Phong Khiếu!
Lâm Mộc nhanh chóng lấy ra Thất Tinh Đao, Chí Tôn Tích cũng nhanh chóng được khởi động, anh đối mặt với Ngụy Văn Quang, một đao đánh thẳng.
Anh đã từng chứng kiến Ngụy Văn Quang đánh nhau, anh cũng hiểu rõ thực lực của anh ta.
Vì vậy, Lâm Mộc không dám xem thường anh ta, vừa ra tay đã nhanh chóng sử dụng Chí Tôn Tích để chống lại đòn đánh của anh ta.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Keng!
Đao kiếm chạm vào nhau, chấn động mạnh cả một vùng.
Ngụy Văn Quang cầm thanh trường kiếm trong tay, nhanh nhẹn như một con rắn độc, tiếp tục tấn công Lâm Mộc.
Bang bang bang bang!
Hai bên liên tục đánh nhau.
Phải biết rằng trong những trận chiến trước đây của Lâm Mộc, một khi anh sử dụng Chí Tôn Tích, cộng thêm Phong Lôi Đao Pháp tầng thứ nhất, trong tình huống cùng cảnh giới, anh đều có thể nhanh chóng giành được lợi thế.
Nhưng bây giờ, dưới tình huống Lâm Mộc đã sử dụng Chí Tôn Tích, hai bên đối đầu nhau nhưng anh lại rơi vào thế phải lo lắng.
“Kiếm pháp này thật kỳ quái, khó đối phó!” Lâm Mộc sửng sốt.
Nhìn bề ngoài, hai người đánh nhau qua lại, không phân biệt được ai là người đang chiếm thế thượng phong.
Nhưng Lâm Mộc rõ ràng cảm thấy kiếm pháp của Ngụy Văn Quang rất linh hoạt, thậm chí là kỳ quái, rất khó đối phó!
Thực tế thì anh có hơi bị động.
Đối mặt với những đòn công kích khó khăn này, mặc dù hiện tại Lâm Mộc hoàn toàn có thể ngăn chặn được nhưng một khi anh làm thế thì đối phương cũng có thể dễ dàng ép anh phải lộ ra điểm yếu!
Kỹ năng kiếm thuật của anh ta thật đáng kinh ngạc!
Khó trách anh ta có thể lọt vào top 3.
Mặc dù Lâm Mộc đã quan sát Ngụy Văn Quang chiến đấu trước đó, anh cũng đã cảm thấy kiếm thuật của anh ta có chút đặc biệt.
Nhưng chỉ sau khi tự bản thân trải nghiệm, Lâm Mộc mới biết kiếm pháp của anh ta kỳ lạ và khó đối phó đến mức nào!
Anh nhớ tới lúc trước xem anh ta đánh nhau, mấy lần Ngụy Văn Quang đánh với người khác, lúc đầu nhìn không ra ai đang chiếm ưu thế nhưng anh ta lại đột nhiên đánh bại được đối thủ!
Hiện tại cũng giống như các trận trước, nếu anh không cẩn thận thì sẽ có thể bị anh ta đánh bại!
“Không được, mình không thể đấu với anh ta như vậy, không thể để bị anh ta dắt mũi được!”
“Chính anh phải nhanh chóng tạo ra lợi thế!”
Lâm Mộc thầm hạ quyết tâm.
Chỉ có thể sử dụng chiêu thức kia mà thôi!
Oanh!
Hai bên lại xảy ra va chạm.
“Phong Lôi Đao Pháp tầng thứ hai, Thiên Phong Sát!”
Lâm Mộc hai mắt rực lửa, nội lực điên cuồng tập trung lại.
Ngay lập tức, thanh đao trong tay anh tỏa ra ánh sáng!
Bùm!
Với sức mạnh đáng sợ, cây đao đánh thẳng vào thanh kiếm dài của Ngụy Văn Quang.
Vụ va chạm kinh hoàng khiến hiện trường chấn động, một luồng khí cực mạnh xuất hiện và quét sạch mọi thứ sau vụ va chạm.
Sức mạnh kinh khủng ẩn chứa trong đòn đánh của Lâm Mộc giống như miệng núi lửa phun trào vậy, điên cuồng bùng phát!
Một lực lượng mạnh mẽ buộc Ngụy Văn Quang phải không ngừng lùi về phía sau!
Sư huynh trước đó cũng chỉ học đến Phong Lôi Đao Pháp tầng thứ hai, nhưng cảnh giới của anh ta cao hơn Lâm Mộc một cấp, vậy là đã đủ để cho sư huynh lọt vào mười người trong Bảng xếp hạng Chiến Thần!
Nhưng phải biết rằng Lâm Mộc không chỉ đánh ra Phong Lôi Đao Pháp tầng thứ hai mà còn có cả sức mạnh của Chí Tôn Tích nữa!
Sức mạnh của một chiêu này khó có thể mà tưởng tượng được!
“Cái gì!?”
Sắc mặt của Ngụy Văn Quang nhanh chóng thay đổi, anh ta tưởng rằng Lâm Mộc đã bộc phát ra thực lực mạnh nhất rồi.
Anh ta chưa từng nghĩ Lâm Mộc còn giữ lại một chiêu này!
Ngụy Văn Quang còn chưa kịp ổn định thân thể thì thanh đao của Lâm Mộc đã giống như một ngọn lửa dài, tiếp tục công kích anh ta!
Ngụy Văn Quang chỉ có thể cắn răng ngăn cản tất cả sức mạnh của anh ta.
Bùm!
Thêm một vụ va chạm khác, sức mạnh khủng khiếp lại tuôn ra một cách điên cuồng.
Sau một nhát đao, chiến đao lại tiếp tục công kích thêm một lần nữa.
Bùm!
Lại thêm một lần va chạm, một làn sóng mạnh mẽ xuất hiện, hoàn toàn đánh bật Ngụy Văn Quang ra khỏi võ đài.
Lâm Mộc, chiến thắng!
Trong phút chốc, hiện trường rơi vào im lặng đến kỳ lạ.
Mọi người kinh ngạc nhìn Lâm Mộc đang đứng trên võ đài.
“Ngụy Văn Quang… thật sự thua nhanh như vậy?”
Ban đầu ai cũng nghĩ rằng trận chiến này sẽ rất khó phân thắng bại.
Kết quả là Lâm Mộc lại đột nhiên bùng nổ, lấy thế sét đánh nhanh chóng đánh bay Ngụy Văn Quang ra khỏi võ đài?
Điều mà mọi người tưởng là một trận chiến khốc liệt lại trở thành một trận chiến từ một phía!
Đây là cuộc đua của top 3, trong cùng một cảnh giới, những người có thể bước vào top 3 về cơ bản đều là những người giỏi nhất trong cùng một cảnh giới.
Sự cạnh tranh ở các trận đánh trước và tranh giành vị trí thứ ba đều rất khốc liệt, một trận đánh áp đảo thế này chưa từng xuất hiện bao giờ!
Sao mà mọi người lại có thể không bị chấn động được?
“Người anh em Lâm Mộc, anh mạnh như vậy?” Lăng Hiên sửng sốt.
"Anh... Anh..."
Ngay cả Ngụy Văn Qunag, người đã rơi xuống dưới võ đài, trong mắt đều là vẻ kinh ngạc.
Lâm Mộc nhìn Ngụy Văn Quang ở dưới võ đài, nói: “Ngụy đạo hữu, thật xin lỗi, tôi cũng phải tranh thứ hạng cao hơn, đành phải đánh bại anh thôi!”
Nói xong, anh liền ôm quyền hành lễ với anh ta.
Đây là lần đầu tiên Lâm Mộc sử dụng Phong Lôi Đao Pháp tầng thứ hai trong chiến đấu thực tế kể từ sau khi anh học được nó.
Sức mạnh ghê gớm của nó thậm chí còn vượt quá sự mong đợi của Lâm Mộc, nó xứng đáng là Thiên Giai Đao Pháp!
"Cuộc thi tuyển chọn vốn là để chọn ra người mạnh hơn, anh mạnh hơn tôi, vì vậy không có gì phải xin lỗi cả." Ngụy Văn Quang ôm quyền đáp lại.
Sức mạnh của Lâm Mộc đã bày ra đó, Ngụy Văn Quang không thể không phục được!
Chương 310: Chiến đấu với Cao Thạch
“Sư đệ cuối cùng cũng học được thành công chiêu này.” Thẩm Trạch Thiên mỉm cười.
Trước khi Lâm Mộc dùng 'Phong Lôi Đao Pháp tầng thứ hai', Thẩm Trạch Thiên không chắc liệu rằng sư đệ đã học thành công hay chưa.
Dù sao thì Lâm Mộc cũng không có bao lâu để học được tầng thứ hai của Phong Lôi Đao Pháp.
Trên phòng ở tầng hai.
“Lâm Mộc này mạnh như vậy sao?!” Phó Minh chủ Hồ ngồi dậy nhìn võ đài, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc.
Mục Nghị Trưởng cũng đang kinh ngạc: "Thật sự là quá bất ngờ, sức mạnh mà Lâm Mộc vừa mới biểu hiện ra dùng để đánh nhau với đỉnh phong Linh Ý Cảnh chắc cũng có thể đánh được một trận!"
"Bây giờ xem ra Lâm Mộc có đủ tư cách tranh quán quân của cảnh giới trung kỳ!"
Phó Minh chủ Hồ cũng thành thật: "Chẳng trách cậu ấy muốn tham gia vào đội cảnh giới trung kỳ. Nếu là ta, có được sức mạnh như thế thì ta cũng sẽ tham gia vào nhóm càng mạnh để được thưởng cao hơn.”
“Tiếp theo cậu ấy sẽ chiến đấu với Cao Thạch, chỉ cần cậu ấy thắng trận này thì sẽ trở thành quán quân.” Mục Nghị Trưởng nhìn xuống võ đài với ánh mắt mong đợi.
Phía dưới.
“Tên này thực sự có thể đánh bại Nguỵ Văn Quang!” Sắc mặt thanh tra Lỗ tái đi.
Biểu hiện của Lâm Mộc càng xuất sắc thì thanh tra Lỗ đương nhiên càng không vui rồi.
"Cao Thạch, đến lượt cậu! Đánh thắng cậu ta cho tôi!" Thanh tra Lỗ quay đầu lại và nói với Cao Thạch.
“Anh Lỗ, em sẽ cố gắng hết sức.” Vẻ mặt của Cao Thạch cũng đang không được vui cho lắm.
Thực lực mà Lâm Mộc vừa mới thể hiện cũng khiến anh ta vô cùng kinh ngạc!
“Điều tôi muốn không phải là cố hết sức, mà là phải chiến thắng bằng bất cứ giá nào!” Thanh tra Lỗu hằn học nói.
“Vâng!”
Sau khi Cao Thạch trả lời, anh ta đi thẳng về phía võ đài.
“Cao Thạch lên võ đài!”
“Trận đấu này là trận tranh chức vô địch của nhóm trung kỳ Linh Phách Cảnh!”
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
“Dựa vào thành tích của Cao Thạch trong hai ván đầu tiên, gần đây thực lực của anh ta đã được cải thiện hơn rất nhiều, còn Lâm Mộc thì vừa màn thể hiện sức mạnh vô cùng lớn."
"Khi hai đối thủ cường đại gặp nhau, ai sẽ là nhà vô địch?"
"Tôi nhớ rằng Lâm Mộc đã từng đánh bại Cao Thạch một lần rồi, đúng không? Chỉ là lúc đó cả hai đều không được dùng bất kỳ thủ đoạn nào."
"Cao Thạch là người của thanh tra Lỗ, còn Lâm Mộc lại là sư đệ của thanh tra Thẩm. Hai người họ gặp nhau là tràn ngập mùi thuốc súng.
"Ai cũng biết rằng trận chiến này không chỉ xoay quanh chức vô địch, mà còn là những ân oán cá nhân.
Giờ phút này, trận chiến đã trở nên rất thú vị và hấp dẫn hơn nhiều.
“Lâm Mộc, nhất định phải đánh bại tên khốn kiếp này, chúng ta không thể để tên khốn kiếp này có quyền kiêu ngạo lần nữa!” La Văn Thành nghiến răng nghiến lợi.
Trước kia anh ta bị Cao Thạch đánh bại, bị anh ta làm bẽ mặt như thế nào La Văn Thành đương nhiên vẫn còn nhớ rõ.
Trên võ đài.
Cao Thạch bước lên võ đài và đi đến trước mặt Lâm Mộc.
Lâm Mộc nhìn anh ta: "Cao Thạch, tôi cuối cùng cũng gặp được anh, nhưng mà tôi chưa từng nghĩ sẽ gặp lại anh trong cuộc đấu tranh giành chức quán quân."
"Lâm Mộc, tôi cũng không ngờ tới là cậu có thể có mặt trong cuộc thi hôm nay, lại còn đi đến bước này!” Cao Thạch nói.
Sau đó, anh ta lại nói tiếp: “Tuy rằng biểu hiện của cậu rất xuất sắc, nhưng hôm nay cậu lại gặp tôi, tôi sẽ kết liễu cậu!”
Lâm Mộc cười nhạt: “Anh chính là một người từng bại dưới tay tôi, hôm nay lại dám nói những lời này, không thấy xấu hổ sao?"
"Cậu..." Cơ mặt của Cao Thạch khẽ co giật.
Đương nhiên anh ta biết Lâm Mộc đang nói đến cuộc chiến lần trước mà anh ta đã thua.
Đó là nỗi nhục nhã mà Cao Thạch đã phải chịu đựng.
“Yên tâm đi, Lâm Mộc, hôm nay tôi không còn giống như lần trước đâu!” Cao Thạch ánh mắt độc ác, giọng điệu lạnh lùng.
"Cao Thạch, nếu đã như vậy, anh có muốn kiếm thêm một ít tiền riêng không? Một trăm nghìn Liên minh tệ thì sao? Ai thua sẽ phải đưa cho đối phương một trăm nghìn Liên minh tệ." Lâm Mộc cười nói.
“Đừng nói nhảm nữa, chỉ cần đánh bại cậu thì đương nhiên tôi sẽ có phần thưởng vô địch là hai trăm nghìn liên minh tệ!”
Sau khi nói xong, Cao Thạch đã lập tức rút đao ra.
“Đừng lo lắng, hai trăm nghìn liên minh tệ này không đến lượt anh đâu.” Lâm Mộc mỉm cười.
Quán quân là hai trăm nghìn liên mình tệ và á quân là một trăm nghìn.
Khoảng cách là rất lớn, tất nhiên Lâm Mộc phải chiến đấu hết mình để có thể giành vị trí quán quân cho bằng được.
“Hừm, kiêu ngạo!”
“Tiếp chiêu đi!”
“Huyết Diễm Đao!”
Cao Thạch hét lên, ánh sáng đỏ rực của cây đao trong tay bắt đầu bùng nổ, chém thẳng vào người Lâm Mộc một cách vô cùng giận dữ, giống như một làn sóng máu quái dị đang bao trùm trên bầu trời vậy.
Hưu!
Bất cứ nơi nào thanh đao đi qua, tiếng gió rít tạo nên một âm thanh vô cùng chói tai.
Cao Thạch đã dùng chính cách này để đnáh bại La Văn Thành!
“Thực xin lỗi, chỉ với đòn tấn công này của anh mà đòi đánh bại tôi sao, còn lâu!”
“Phong Lôi Đao Pháp tầng thứ hai, Thiên Phong Sát!”
Giọng điệu của Lâm Mộc sắc bén, những tia sáng của thanh kiếm lần lượt xuất hiện, tấn công thẳng về phía đối thủ!
Keng!
Một loại âm thanh va chạm giữa hai thanh đao vô cùng chói tai, sắp nổ tung cả võ đài.
Đòn tấn công của Cao Thạch đã ngay lập tức bị phá hủy bởi cú chạm đó!
Mặc dù chiêu thức của Cao Thạch rất mạnh, nhưng đối mặt với tầng thứ hai của Phong Lôi Đao Pháp, cộng thêm sức mạnh từ Chí Tôn Tích nữa thì công kích của anh ta là không đủ!
Chính xác mà nói, với sự kết hợp của hai phương pháp này, thì ở cùng cảnh giới trung kỳ Linh Phách Cảnh khó có thể tìm được người có thể đánh thắng Lâm Mộc!
Lâm Mộc sắc bén nói: "Cao Thạch, anh yên tâm, tôi sẽ không đánh anh ra khỏi võ đài dễ dàng đâu, bởi vì như vậy sẽ quá nhàm chán!"
“Anh đối xử với La Văn Thành như thế nào, hôm nay tôi sẽ thay cậu ấy đòi lại hơn thế!”
Lâm Mộc trầm giọng, sau đó tiếp tục tấn công một cách dữ dội, điên cuồng đánh về phía Cao Thạch.
Anh không đẩy lùi anh ta ra khỏi võ đài như những trận chiến trước với người khác, anh chỉ nhằm mục đích tấn công anh ta mà thôi.
Phì phò!
Thanh đao của Lâm Mộc giống như một cơn bão dữ dội, tiếp tục công kích về phía Cao Thạch với sức mạnh khủng khiếp của nó.
Bất cứ khi nào Cao Thạch sắp bị đánh đến rìa võ đài thì Lâm Mộc đã nhanh chóng thay đổi phương hướng, buộc anh ta phải di chuyển theo hướng khác, anh đang muốn không cho Cao Thạch rời khỏi võ đài.
Dù sao thì Lâm Mộc cũng kiểm soát được thế chủ động, anh cũng có thể kiểm soát được cục diện trận đấu này!
Dưới công kích điên cuồng như vậy, Cao Thạch cũng bị đánh khá đau, nội tạng và cơ quan trong cơ thể bị nhiều sức mạnh tác động vào khiến chúng đau nhức.
Nhưng Lâm Mộc lại không cho anh ta cơ hội rời khỏi võ đài, anh ta hiện tại chỉ có thể nhận thì thì mới kết thúc trận chiến này được!
Nhưng nếu như thừa nhận thất bại dưới tay Lâm Mộc trước mặt tất cả mọi người là một điều đáng xấu hổ đối với anh ta!
Còn nếu không thừa nhận thất bại, anh ta chỉ có thể tiếp tục bị đánh!
Ông cụ vô cùng tự tin.
“Ồ, tôi thực sự tò mò ông dựa vào cái gì mà tự tin nhường ấy đấy.” Lâm Mộc cười nói.
Chưởng môn Tuyết Sơn Phái nói giọng âm vang: “Lâm Mộc, tôi là Chưởng môn của Tuyết Sơn Phái, tôi có thể điều động tất cả tài nguyên và nắm rõ mọi thủ đoạn của môn phái! Tuy cậu là thành viên liên minh, nhưng cậu nào nhận được toàn bộ tài nguyên hay các thủ đoạn mạnh nhất của liên minh?”
“Hơn nữa cậu còn quá trẻ, mới gia nhập liên minh chưa lâu! Không có cách nào sở hữu những Bí tịch [1] cường đại của liên minh, cậu dựa vào cái gì mà đấu với tôi đây?”
[1]” Sách quý chuyên ghi chép nội dung về đao pháp, dược liệu...
Lâm Mộc vừa nghịch móng tay vừa nói: “Tôi khuyên ông đừng tự tin quá sớm, Thượng Võ Các có bao người theo dõi trận đấu, lỡ như thua cuộc thì mất mặt lắm đấy!”
“Lâm Mộc, bớt nói nhảm, ra tay đi!” Chưởng môn Tuyết Sơn Phái phất tay lấy ra một chiến đao.
Sau đó, xuất đao!
Chiến đao mang theo cảm giác ớn lạnh kinh người, rạch ngang bầu trời, những nơi mà nó xẹt qua đều khiến không khí như đóng băng.
Chưởng môn Tuyết Sơn Phái đã hạ quyết tâm, hôm nay chẳng những ông cụ phải đánh bại Lâm Mộc, mà còn phải đánh anh tới trọng thương, chỉ vì một lẽ - báo thù!
Dù sao theo quy định thi đấu, chỉ khi đối phương nhận thua hoặc rớt đài mới tính là kết thúc.
Hơn nữa, đao kiếm nào có mắt, chỉ cần đối phương mãi chưa chịu nhận thua, có đánh trọng thương tuyển thủ cũng không bị tính là vi phạm quy tắc.
“Vậy thì tới đi!” Lâm Mộc đưa Thất Tinh Đao đỡ đòn công kích.
Choang!
Hai chiến đao va chạm, sức mạnh bùng phát, một làn sóng bất ngờ quét qua đấu trường tạo ra cơn gió mạnh.
Cùng là Linh Phách Cảnh trung kỳ, cú va chạm này chưa thể tạo nên cách biệt thực lực.
Choang choang choang!
Chiến đao của hai người biến thành dư ảnh, va chạm liên tục.
“Chưởng môn Tuyết Sơn Phái, đây chính là bản lĩnh mà ông luôn tự tin đó hả?” Lâm Mộc vừa tiếp chiêu vừa nói.
Choang!
Lại một cú va chạm!
“Lâm Mộc, tôi sẽ cho cậu thấy thủ đoạn mạnh nhất của Tuyết Sơn Phái!”
Chiến đao trong tay ông cụ lập tức phóng ra bạch quang, uy năng điên cuồng hội tụ về thanh đao.
“Lâm Mộc, xem tôi đánh bại cậu thế nào!”
“Hàn Nguyệt Trảm!” Chưởng môn Tuyết Sơn Phái cười dữ tợn, chém mạnh về phía Lâm Mộc.
Vút!
Uy lực hội tụ trên chiến đao bỗng chốc phóng ra rồi biến thành một thanh đao trắng sắc nhọn khổng lồ, chém về phía Lâm Mộc.
“Thủ đoạn công kích thật mạnh mẽ!”
“Chẳng ngờ Chưởng môn Tuyết Sơn Phái lại sở hữu thủ đoạn cường đại nhường này!”
Những người đứng xem quanh võ đài cảm khái không thôi.
“Nếu là tôi thì chắc chắn không đỡ nổi đòn công kích này rồi, Lâm Mộc cậu ấy...” La Văn Thành căng thẳng nói.
Rất nhiều tu sĩ cùng cảnh giới đều cảm thấy khó lòng ứng phó với đòn tấn công mạnh mẽ của Chưởng môn Tuyết Sơn Phái.
Phong Lôi Đao Quyết tầng thứ nhất!
Nội lực trong người Lâm Mộc điên cuồng dâng trào, Thất Tinh Đao trong tay khuấy động từng luồng khí xoáy, nghênh đón thanh kiếm sắc nhọn khổng lồ đang rú rít lao tới!
Choang!
Hai chiến đao va chạm.
Uy lực cường đại trên thanh kiếm sắc nhọn khổng lồ như con sóng lớn trút lên người Lâm Mộc.
Lâm Mộc lập tức bị đẩy lùi về sau, mỗi bước chân nện vào võ đài đến vang vọng.
“Lâm Mộc kia không đỡ được đòn công kích rồi!”
“Chiêu này của Chưởng môn Tuyết Sơn Phái quả thực quá mạnh, đòn công kích của Lâm Mộc không yếu nhưng không đủ để chống chọi với uy lực cường đại từ chiến đao của vị Chưởng môn kia.”
Đám người vây xem lại chắc lưỡi cảm khái.
“Xem ra Lâm Mộc sắp bị đánh bại rồi!” Phó minh chủ Hồ nói.
Trên võ đài.
“Ha ha! Thế nào hả Lâm Mộc? Cậu đã hài lòng với đòn tấn công của tôi chưa?” Chưởng môn Tuyết Sơn Phái cười vang.
Chiêu thức Hàn Nguyệt Trảm mà ông cụ thôi động ban nãy là Bí tịch độc môn chỉ truyền lại cho vị trí Chưởng môn.
Dẫu môn phái ẩn dật dần suy tàn trong thời đại Mạt Pháp thì trước đây vẫn có một thời huy hoàng, cho nên chắc chắn sở hữu chút thủ đoạn cường đại.
Cho nên phân nhóm Linh Phách Cảnh hôm nay đều có vài Chưởng môn lọt top 10.
Lúc này Lâm Mộc đã đứng vững.
“Quả thực bản lĩnh của ông nằm ngoài dự đoán của tôi.” Lâm Mộc nói.
Ban nãy anh dùng Phong Lôi Đao Quyết tầng thứ nhất nhưng vẫn rơi vào thế hạ phong?
Đây là Bí tịch Thiên Giai đấy nhé!
Vòng loại ngày hôm qua, anh chỉ dùng mỗi chiêu thức này đã đủ chiến thắng với ưu thế tuyệt đối.
Lâm Mộc thầm đoán, chiêu thức ban nãy Chưởng môn Tuyết Sơn Phái sử dụng, không phải Bí tịch Thiên Giai thì cũng đạt tới Địa Giai Thượng Phẩm.
Hơn nữa ông cụ còn tu luyện đến tầng cao.
Dẫu Bí tịch Thiên Giai mạnh mẽ, vẫn phải đánh giá cả tầng tu luyện, nếu chỉ tu luyện tới tầng thứ nhất, còn Địa Giai Thượng Phẩm của kẻ khác lại đạt tới tầng cao nhất, đương nhiên vẫn tồn tại cách biệt về uy lực, mà cách biệt này chính là: uy lực của Thất Tinh Đao kém hơn chiến đao của Chưởng môn Tuyết Sơn Phái.
“Lâm Mộc, ban nãy tôi cho cậu thời gian nghỉ xả hơi, nhưng tiếp theo thì chẳng còn cơ hội này đâu nhé!”
“Chuẩn bị thất bại đi!”
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
“Hàn Nguyệt Trảm!”
Chiến đao trong tay Chưởng môn Tuyết Sơn Phái một lần nữa chém mạnh về phía Lâm Mộc.
Cùng với luồng uy năng điên cuồng rót vào, một thanh đao trắng sắc bén khổng lồ lại hình thành trên không trung, sau đó lao về phía Lâm Mộc.
Đòn công kích mạnh phóng về phía Lâm Mộc.
Chưởng môn Tuyết Sơn Phái chỉ chờ Lâm Mộc tiếp chiêu, tranh thủ lúc anh bị đẩy lùi về sau thì nhanh chóng tiến lên công kích anh lần nữa.
Thẩm Trạch Thiên, La Văn Thành và Lăng Hiên đều lo lắng cho Lâm Mộc.
“Ông tưởng tôi hết thủ đoạn rồi hả!” Lâm Mộc cười lạnh.
Chí Tôn Tích trong cơ thể anh lập tức được kích hoạt, một luồng nội lực bung ra từ Chí Tôn Tích, chiến đao trong tay anh trở nên đỏ rực, hệt như lửa cháy ngùn ngụt.
Khi trước anh không đỡ được đòn công kích của ông cụ vì chưa điều động Chí Tôn Tích.
Nói chính xác hơn, từ khi tham gia thi đấu tới giờ, Lâm Mộc chưa từng thôi động Chí Tôn Tích.
“Phong Lôi Đao Quyết! Phong Khiếu !”
Thất Tinh Đao trong tay anh phóng vút ra mang theo uy lực mạnh mẽ.
Cơn lốc như ngọn lửa bốc cháy phừng phừng mang theo uy lực khổng lồ lập tức va chạm với thanh kiếm trắng sắc nhọn.
Ầm.
Sau tiếng động đinh tai nhức óc, hai luồng uy lực cường đại va chạm vào nhau khiến không gian xung quanh khẽ chấn động!
Chương 307: Top 5
Thanh đao trắng sắc bén mà Chưởng môn Tuyết Sơn Phái thôi động lập tức bị tan rã sau cú va chạm.
“Cái gì?”
Chưởng môn Tuyết Sơn Phái đang xông tới trước mặt Lâm Mộc bỗng khựng lại, sắc mặt thay đổi, chẳng ngờ Lâm Mộc lại chôn vùi đòn công kích của ông cụ dễ như trở bàn tay!
Sau khi phá xong chiêu thức của đối thủ, Thất Tinh Đao của Lâm Mộc nhanh chóng chém về phía Chưởng môn Tuyết Sơn Phái.
Choang!
Hai chiến đao lại va chạm!
Mặt Chưởng môn Tuyết Sơn Phái bỗng biến sắc, liên tiếp bị uy năng cường đại đẩy lùi về sau.
Cục diện đã hoàn toàn thay đổi.
Chưởng môn Tuyết Sơn Phái vô cùng kinh hãi trước uy lực cường đại từ đòn tấn công của Lâm Mộc.
Trong tình huống cùng cảnh giới, Lâm Mộc sử dụng Phong Lôi Đao Quyết, đồng thời bạo phát Chí Tôn Tích, đương nhiên uy lực cực kỳ mạnh mẽ rồi.
Hôm nay Lâm Mộc mặc áo giáp, cho nên ánh sáng nơi Chí Tôn Tích phóng ra cũng bị che giấu.
“Chẳng ngờ Lâm Mộc lại có thể đảo ngược tình thế?”
“Đòn công kích của cậu ấy quả thực quá mạnh mẽ! Không ngờ cậu ấy còn có thể bạo phát ra uy lực cường đại như này!”
Đám người vây xem ở Thượng Võ Các không khỏi tặc lưỡi thán phục trước màn đảo ngược tình thế của Lâm Mộc.
“Người anh em Lâm Mộc thật lợi hại mà!” Lăng Hiên kích động nói.
Khi nãy La Văn Thành và Thẩm Trạch Thiên còn lo lắng không thôi, lúc này hai người đều nở nụ cười.
Trên võ đài.
“Thế nào Chưởng môn Tuyết Sơn Phái? Ông có hài lòng với đòn tấn công của tôi không?” Lâm Mộc cười nói.
Chính là câu nói mà ông cụ đã hỏi anh hồi nãy.
Chiến đao của Lâm Mộc vẫn mang theo thế công kích dữ dội, hệt như dòng nước lũ cuồn cuộn chảy bất tận tràn về phía đối thủ.
“Sao có thể như này? Sao cậu có thể bạo phát ra đòn tấn công cường đại dường ấy!” Chưởng môn Tuyết Sơn Phái liên tiếp nghênh đón đòn công kích, sắc mặt khó coi tới cực điểm.
Ông cụ đã điều động Hàn Nguyệt Trảm đấy nhé, sao dùng như thủ đoạn lợi hại như vậy mà vẫn rơi vào thế hạ phong? Lần đầu ông cụ biết tới Lâm Mộc, anh chỉ là Linh Ý Cảnh sơ kỳ, chứng tỏ anh tiến lên Linh Phách Cảnh trung kỳ chưa bao lâu, vì lý gì anh có được thực lực mạnh mẽ dường này?
“Chưởng môn Tuyết Sơn Phái, nhận thua đi, có kiên trì thêm nữa cũng chẳng có ý nghĩa gì!” Lâm Mộc vừa tấn công vừa nói.
“Nhận thua? Tuyệt đối không thể!” Hai mắt ông cụ lóe lên một tia cuồng dại.
Bại dưới tay Lâm Mộc ư? Ông cụ không cam lòng! Ông cụ vốn muốn mượn trận giao đấu này để trả thù rửa hận cơ mà!
“Không nhận thua? Thế thì đánh đến khi thất bại ê chề!” Thất Tinh Đao trong tay Lâm Mộc lại phát ra ánh sáng đỏ như lửa, mạnh mẽ vây lấy Chưởng môn Tuyết Sơn Phái.
Dưới thế tấn công ác liệt của anh, dẫu không muốn nhận thua, Chưởng môn Tuyết Sơn Phái vẫn bị đánh cho liên tiếp lùi về sau, ép lùi về đến rìa võ đài!
Vút!
Lâm Mộc tiếp tục tung ra đòn tấn công mạnh mẽ, Chưởng môn Tuyết Sơn Phái dốc hết sức lực tiếp chiêu, nhưng cuối cùng cũng rớt đài!
Trận chiến tuyên bố kết thúc!
Lâm Mộc thắng!
“Không ngờ Lâm Mộc lại thắng cuộc!” La Văn Thành vui mừng nói.
“Biểu hiện của Tiểu sư đệ nằm ngoài dự đoán của chúng ta!” Thẩm Trạch Thiên cười nói.
Đám người trong Thượng Võ Các cũng xôn xao bàn tán về chiến thắng của Lâm Mộc.
Trên gác lửng lầu hai.
“Chẳng ngờ Lâm Mộc lại đánh bại Chưởng môn Tuyết Sơn Phái, xem ra tôi dự đoán sai rồi, cậu nhóc này thú vị đó.” Phó minh chủ Hồ cười cảm khái.
Khi trước ông cụ còn nói Lâm Mộc thua trận này rồi.
Mục nghị trưởng cũng nhìn xuống bên dưới, nói : “Lâm Mộc đánh thắng Chưởng môn Tuyết Sơn Phái quả thực nằm ngoài dự đoán của tất cả chúng ta, xem ra cậu ta có chút bản lĩnh để tự tin tham gia thi đấu phân nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ.”
Phó minh chủ Hồ nói: “Nhìn thực lực mà cậu ta thể hiện, nếu tham gia phân nhóm Linh Phách Cảnh sơ kỳ thì rất có khả năng đoạt giải quán quân, có điều không rõ cậu ta có thể đi xa tới đâu trong phân nhóm trung kỳ này.”
Lâm Mộc đứng trên võ đài nhìn xuống, nói: “Chưởng môn Tuyết Sơn Phái, hi vọng ông nhìn thẳng vào hiện thực cách biệt thực lực giữa hai chúng ta, bây giờ tôi không cần dựa vào sự bảo vệ của bất cứ ai, một mình tôi cũng có thể đương đầu với ông và cả Tuyết Sơn Phái của ông!”
Khóe mắt Chưởng môn Tuyết Sơn Phái khẽ giật.
Ngay giây phút rớt đài, ông cụ đã nhận thức rõ một sự thật, Lâm Mộc mạnh hơn ông cụ.
Nói xong Lâm Mộc dứt khoát nhảy xuống võ đài.
Chiến thắng trận đấu này, anh chính thức lọt top 5.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Thành phố Lăng Dương.
“Bản lĩnh của tên nhóc này nằm ngoài dự đoán của mình!” Vũ nghị trưởng nhìn màn hình di động, không thôi cảm khái.
Đương nhiên ông cụ hoàn toàn thu vào mắt biểu hiện của Lâm Mộc khi đọ sức ban nãy.
Vũ nghị trưởng không ngờ, đương đầu với thủ đoạn và thực lực lợi hại của Chưởng môn Tuyết Sơn Phái, Lâm Mộc vẫn giành chiến thắng.
Khi Chưởng môn Tuyết Sơn Phái vừa bạo phát ra Hàn Nguyệt Trảm, Vũ nghị trưởng cứ ngỡ Lâm Mộc sẽ thua trận.
...
Tổng bộ của Liên minh.
Sau khi Lâm Mộc xuống đài, trận đấu mới lại bắt đầu trên võ đài.
Mấy trận đấu nhanh chóng kết thúc.
Đã có danh sách top 5.
Cao Thạch cũng dễ dàng tiến vào top 5.
Còn có Ngụy Văn Quang – Thành viên Liên minh đặc cấp mà Lâm Mộc chú ý tới, anh ta cũng thuận lợi tiến vào vòng trong.
Top 5 chỉ có một người duy nhất không phải thành viên liên minh, chính là một Chưởng môn của môn phái ẩn dật nào đó.
“Tiếp theo mời mọi người lên rút thăm, có bốn phiếu thăm ghi số, một phiếu trắng, hai tuyển thủ rút trúng lá thăm cùng số sẽ đối chiến với nhau, người rút trúng phiếu trắng phải chờ thi đấu với hai tuyển thủ thất bại từ hai trận đấu, ai giành được thắng lợi thì lọt top 3.”
Năm người lên trước rút thăm.
Người chiến thắng trong vòng đấu này đương nhiên lọt top 3.
Lâm Mộc không bận tâm rút trúng số nào, dẫu sao muốn tiến vào top 3 cũng cần dựa vào thực lực.
Ngụy Văn Quang là người đầu tiên lên trước rút thăm, sau đó tới lượt Lâm Mộc.
“Ồ! Phiếu trắng!” Lâm Mộc phát hiện ra phiếu rút thăm của anh không ghi bất cứ số gì.
Chương 308: Trận chiến của hắc mã
Quá trình rút thăm nhanh chóng kết thúc.
Cao Thạch giao đấu với Chưởng môn môn phái ẩn dật, Ngụy Văn Quang thì chạm trán với một thành viên liên minh khác.
Hai tuyển thủ thất bại từ hai trận đấu sẽ cùng Lâm Mộc giao đấu, người thắng được lọt vào top 3.
Trận đấu chính thức bắt đầu trên võ đài.
Trận thứ nhất, Cao Thạch thắng.
Trận thứ hai, Ngụy Văn Quang thắng.
Hai người họ nằm chắc trong danh sách top 3.
Tuyển thủ còn lại được ghi tên trong danh sách này được quyết định bằng trận đấu giữa Lâm Mộc và hai người bại trận kia.
Lâm Mộc lên đài giao đấu với vị Chưởng môn của môn phái ẩn dật.
“Chỉ cần đánh thắng cả hai người kia, Lâm Mộc có thể lọt vào top 3 rồi, tình huống tệ nhất cũng lấy được giải thưởng hạng 3.”
“Nhất định phải thắng nha!”
Thẩm Trạch Thiên và La Văn Thành đều cầu nguyện cho Lâm Mộc.
Hai người họ hiểu rõ, thay vì giậm chân ở Linh Phách Cảnh sơ kỳ, Lâm Mộc chọn đột phá cảnh giới để tham gia phân nhóm trung kỳ, điều này khiến anh chịu đủ lời bàn tán.
Không ít người cảm thấy Lâm Mộc quá tự kiêu tự đại.
Chỉ cần anh lọt top 3 thì có thể chứng minh thực lực và sự lựa chọn của bản thân rồi!
Cho nên hai trận đấu tiếp theo có ý nghĩa vô cùng đặc biệt với Lâm Mộc.
May sao đối thủ của anh đều là hai tuyển thủ bị đánh bại từ trận đấu trước, cho nên anh không chịu quá nhiều áp lực.
Gác lửng lầu hai.
“Đến thời khắc mấu chốt rồi.” Phó minh chủ Hồ nhìn xuống võ đài.
Đến Phó Minh chủ cũng vô cùng tò mò liệu Lâm Mộc có thể ghi tên vào danh sách top 3 hay không.
“Nếu Lâm Mộc lọt top 3 thì coi như Vũ nghị trưởng đã hiểu lầm và xem nhẹ thực lực của cậu ta, tôi rất hiếu kỳ, không rõ cậu ta có thể khiến Vũ nghị trưởng phải nhìn bằng con mắt khác xưa hay không.” Mục nghị trưởng cười nói.
Trận đấu dưới đài nhanh chóng bắt đầu.
Vị Chưởng môn của môn phái ẩn dật này có thực lực không tồi, thậm chí còn mạnh hơn Chưởng môn Tuyết Sơn Phái một chút.
Có điều Lâm Mộc sử dụng Phong Lôi Đao Quyết và thôi động Chí Tôn Tích nên thuận lợi giành được ưu thế rồi đánh bại đối phương.
Trận thứ hai, Lâm Mộc giao đấu với một thành viên liên minh, anh tiếp tục sử dụng hai thủ đoạn vừa rồi và chiếm được ưu thế.
Sau một phen giao chiến kịch liệt, Lâm Mộc tung ra đòn tấn công cuối cùng, đối phương bị đánh cho rớt đài.
“Thắng rồi!”
“Tốt quá! Lâm Mộc lọt top 3 rồi!”
“Người anh em Lâm Mộc lợi hại quá, thi đấu trong phân nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ mà còn có thể ghi danh top 3!” Lăng Hiên kích động reo lên.
“Đánh hay lắm!” Thẩm Trạch Thiên và La Văn Thành đều nở nụ cười.
Thượng Võ Các lại xôn xao bàn tán.
Chẳng ai ngờ được một người mới như Lâm Mộc có thể lọt top 3!
“Thằng nhóc này ghi danh top 3 ư?” Thanh tra Lỗ hồ nghi nói.
Thành tích của Lâm Mộc vượt xa dự đoán của anh ta.
Cao Thạch vỗ ngực đảm bảo: “Anh Lỗ yên tâm, cậu ta lọt top 3 thì đương nhiên sẽ chạm trán tôi, tôi nhất định sẽ dạy dỗ cậu ta như dạy La Văn Thành!”
Gác lửng lầu hai.
“Lợi hại đấy, thằng nhóc này lọt top 3 rồi, ha ha, phen này Vũ nghị trưởng phải hối hận rồi!” Mục nghị trưởng cười nói.
Phó minh chủ Hồ không khỏi cảm khái: “Nhóc con này tiến lên Linh Phách Cảnh trung kỳ chưa bao lâu đã có thể đánh bại một đám đối thủ cùng cảnh giới có thời gian tu luyện dài hơn nhiều, quả thực ưu tú đấy, Vũ nghị trưởng đánh giá thấp thực lực của cậu ta rồi.”
Lâm Mộc có thể lọt top 3, Phó minh chủ Hồ cũng phải nhìn anh thêm vài lần.
Thành phố Lăng Dương, trong phòng.
“Không ngờ Lâm Mộc ghi danh top 3 rồi.”
“Phù.... Lâm Mộc, chỉ trách tôi không hiểu rõ thực lực của cậu nên mới hiểu lầm như vậy.” Vũ nghị trưởng thở dài một hơi.
Ông cụ bỗng thấy hối hận, thậm chí còn hổ thẹn vì hiểu nhầm Lâm Mộc tự cao tự đại.
Xem ra, Lâm Mộc có bản lĩnh để mà tự tin!
Dù anh chỉ đứng thứ 3 trong phân nhóm này, cũng đủ chứng minh bản thân rồi!
..
Tổng bộ của Liên minh.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Lâm Mộc bước xuống khỏi võ đài.
“Phù, cuối cùng cũng thành công lọt top 3.” Lâm Mộc mừng rơn.
Đồng thời, anh cũng thở phào nhẹ nhõm.
Lựa chọn thi đấu trong phân nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ, anh phải chịu áp lực vô cùng lớn.
Nếu không thể lọt top 3, ngày sau người khác sẽ nhìn anh thế nào? Họ sẽ cười nhạo sau lưng rằng anh tự cao tự đại! Còn có bao người sẽ thất vọng vì lựa chọn của anh?
Chỉ cần ghi danh top 3, dẫu không thể đoạt giải quán quân, anh cũng chẳng thấy nuối tiếc.
“Chúc mừng ba tuyển thủ đã lọt top 3 phân nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ!” Thành viên Liên minh đặc cấp phụ trách rút thăm nói lời chúc mừng.
Anh ta nói tiếp: “Tiếp theo có tổng cộng ba trận đấu để tìm ra á quân và quán quân.”
“Vòng đầu tiên, Ngụy Văn Quang giao đấu với Lâm Mộc. Mời hai tuyển thủ lên võ đài, người chiến thắng sẽ ở lại võ đài để nghênh đón thử thách tiếp theo.”
Trong cuộc cạnh tranh chức vô địch và á quân, mỗi người sẽ đấu với hai người còn lại, vì vậy thứ tự lên đài không quan trọng đối với Lâm Mộc.
Lâm Mộc lập tức đi lên võ đài.
Ngụy Văn Quang cũng nhanh chóng lên võ đài.
“Cuối cùng cũng đến lúc tranh đấu chọn quán quân, không rõ Lâm Mộc sẽ xếp hạng gì đây.” La Văn Thành nhìn lên đài nói.
“Dù Tiểu sư đệ xếp hạng 3 cũng không quan trọng, cậu ấy có thể tiến xa và đạt được thành tích nổi bật dường này thì thắng thua không còn là vấn đề phải bận tâm nữa.” Thẩm Trạch Thiên nghiêm túc nói.
La Văn Thành cười: “Anh Thẩm, nếu Lâm Mộc đoạt quán quân hoặc á quân chẳng phải càng tốt hơn sao, chúng ta vẫn nên kỳ vọng đi.”
Thẩm Trạch Thiên gật đầu: “Để xem nhóc con này có tạo bất ngờ cho chúng ta không!”
Đám người ở Thượng Võ Các lại rỉ tai bình luận.
“Khi trước ở liên minh, Ngụy Văn Quang không có biểu hiện gì nổi bật, nhưng lần Thi đấu tuyển chọn này, cậu ta bỗng xuất sắc hẳn, có thể coi như hắc mã trong phân nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ rồi!”
“Xem biểu hiện của hai người này ở trận đấu trước thì cả hai đều không dễ đối phó, Lâm Mộc cùng Ngụy Văn Quang đều được coi như hắc mã, không biết ai sẽ giành chiến thắng đây?”
Chương 309: Không thể không phục
Trên võ đài.
Cả hai đã lên và sẵn sàng.
Ngụy Văn Quang nhìn Lâm Mộc nói: "Lâm Mộc, anh vừa mới đạt cảnh giới trung kỳ không lâu, nhưng lại có thể xếp vào top 3, biểu hiện của anh khiến tôi phải kinh ngạc, tôi đã rất chú ý tới anh đó."
Lâm Mộc cười nhẹ: "Tôi cũng rất chú ý đến anh, phong độ của anh cũng rất tốt."
“Hiện tại giữa hai người chúng ta chỉ có một người có thể thắng và giành hạng nhất mà thôi, thật ngại quá, tôi lại muốn vô địch! Vì vậy, tôi đành phải đánh bại anh rồi." Ngụy Văn Quang nói.
“Ngụy đạo hữu, mặc dù mục tiêu của tôi lúc đầu chỉ là lọt vào top 3, nhưng nếu đã đi đến bước này, dù thế nào đi nữa thì tôi cũng sẽ cố gắng tranh giành.” Lâm Mộc vẫn cười.
“Đã như vậy thì dùng thực lực để nói chuyện đi!”
Ngụy Văn Quang lấy ra một thanh trường kiếm chói lóa.
Nội lực của Ngụy Văn Quang bắt đầu chuyển động, kiếm quang trong tay anh ta lóe lên, hóa thành một tia ánh sáng lạnh lẽo, hướng thẳng về phía Lâm Mộc.
“Đúng vậy, dựa vào thực lực nói chuyện!”
Phong Lôi Đao Pháp tầng thứ nhất, Phong Khiếu!
Lâm Mộc nhanh chóng lấy ra Thất Tinh Đao, Chí Tôn Tích cũng nhanh chóng được khởi động, anh đối mặt với Ngụy Văn Quang, một đao đánh thẳng.
Anh đã từng chứng kiến Ngụy Văn Quang đánh nhau, anh cũng hiểu rõ thực lực của anh ta.
Vì vậy, Lâm Mộc không dám xem thường anh ta, vừa ra tay đã nhanh chóng sử dụng Chí Tôn Tích để chống lại đòn đánh của anh ta.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Keng!
Đao kiếm chạm vào nhau, chấn động mạnh cả một vùng.
Ngụy Văn Quang cầm thanh trường kiếm trong tay, nhanh nhẹn như một con rắn độc, tiếp tục tấn công Lâm Mộc.
Bang bang bang bang!
Hai bên liên tục đánh nhau.
Phải biết rằng trong những trận chiến trước đây của Lâm Mộc, một khi anh sử dụng Chí Tôn Tích, cộng thêm Phong Lôi Đao Pháp tầng thứ nhất, trong tình huống cùng cảnh giới, anh đều có thể nhanh chóng giành được lợi thế.
Nhưng bây giờ, dưới tình huống Lâm Mộc đã sử dụng Chí Tôn Tích, hai bên đối đầu nhau nhưng anh lại rơi vào thế phải lo lắng.
“Kiếm pháp này thật kỳ quái, khó đối phó!” Lâm Mộc sửng sốt.
Nhìn bề ngoài, hai người đánh nhau qua lại, không phân biệt được ai là người đang chiếm thế thượng phong.
Nhưng Lâm Mộc rõ ràng cảm thấy kiếm pháp của Ngụy Văn Quang rất linh hoạt, thậm chí là kỳ quái, rất khó đối phó!
Thực tế thì anh có hơi bị động.
Đối mặt với những đòn công kích khó khăn này, mặc dù hiện tại Lâm Mộc hoàn toàn có thể ngăn chặn được nhưng một khi anh làm thế thì đối phương cũng có thể dễ dàng ép anh phải lộ ra điểm yếu!
Kỹ năng kiếm thuật của anh ta thật đáng kinh ngạc!
Khó trách anh ta có thể lọt vào top 3.
Mặc dù Lâm Mộc đã quan sát Ngụy Văn Quang chiến đấu trước đó, anh cũng đã cảm thấy kiếm thuật của anh ta có chút đặc biệt.
Nhưng chỉ sau khi tự bản thân trải nghiệm, Lâm Mộc mới biết kiếm pháp của anh ta kỳ lạ và khó đối phó đến mức nào!
Anh nhớ tới lúc trước xem anh ta đánh nhau, mấy lần Ngụy Văn Quang đánh với người khác, lúc đầu nhìn không ra ai đang chiếm ưu thế nhưng anh ta lại đột nhiên đánh bại được đối thủ!
Hiện tại cũng giống như các trận trước, nếu anh không cẩn thận thì sẽ có thể bị anh ta đánh bại!
“Không được, mình không thể đấu với anh ta như vậy, không thể để bị anh ta dắt mũi được!”
“Chính anh phải nhanh chóng tạo ra lợi thế!”
Lâm Mộc thầm hạ quyết tâm.
Chỉ có thể sử dụng chiêu thức kia mà thôi!
Oanh!
Hai bên lại xảy ra va chạm.
“Phong Lôi Đao Pháp tầng thứ hai, Thiên Phong Sát!”
Lâm Mộc hai mắt rực lửa, nội lực điên cuồng tập trung lại.
Ngay lập tức, thanh đao trong tay anh tỏa ra ánh sáng!
Bùm!
Với sức mạnh đáng sợ, cây đao đánh thẳng vào thanh kiếm dài của Ngụy Văn Quang.
Vụ va chạm kinh hoàng khiến hiện trường chấn động, một luồng khí cực mạnh xuất hiện và quét sạch mọi thứ sau vụ va chạm.
Sức mạnh kinh khủng ẩn chứa trong đòn đánh của Lâm Mộc giống như miệng núi lửa phun trào vậy, điên cuồng bùng phát!
Một lực lượng mạnh mẽ buộc Ngụy Văn Quang phải không ngừng lùi về phía sau!
Sư huynh trước đó cũng chỉ học đến Phong Lôi Đao Pháp tầng thứ hai, nhưng cảnh giới của anh ta cao hơn Lâm Mộc một cấp, vậy là đã đủ để cho sư huynh lọt vào mười người trong Bảng xếp hạng Chiến Thần!
Nhưng phải biết rằng Lâm Mộc không chỉ đánh ra Phong Lôi Đao Pháp tầng thứ hai mà còn có cả sức mạnh của Chí Tôn Tích nữa!
Sức mạnh của một chiêu này khó có thể mà tưởng tượng được!
“Cái gì!?”
Sắc mặt của Ngụy Văn Quang nhanh chóng thay đổi, anh ta tưởng rằng Lâm Mộc đã bộc phát ra thực lực mạnh nhất rồi.
Anh ta chưa từng nghĩ Lâm Mộc còn giữ lại một chiêu này!
Ngụy Văn Quang còn chưa kịp ổn định thân thể thì thanh đao của Lâm Mộc đã giống như một ngọn lửa dài, tiếp tục công kích anh ta!
Ngụy Văn Quang chỉ có thể cắn răng ngăn cản tất cả sức mạnh của anh ta.
Bùm!
Thêm một vụ va chạm khác, sức mạnh khủng khiếp lại tuôn ra một cách điên cuồng.
Sau một nhát đao, chiến đao lại tiếp tục công kích thêm một lần nữa.
Bùm!
Lại thêm một lần va chạm, một làn sóng mạnh mẽ xuất hiện, hoàn toàn đánh bật Ngụy Văn Quang ra khỏi võ đài.
Lâm Mộc, chiến thắng!
Trong phút chốc, hiện trường rơi vào im lặng đến kỳ lạ.
Mọi người kinh ngạc nhìn Lâm Mộc đang đứng trên võ đài.
“Ngụy Văn Quang… thật sự thua nhanh như vậy?”
Ban đầu ai cũng nghĩ rằng trận chiến này sẽ rất khó phân thắng bại.
Kết quả là Lâm Mộc lại đột nhiên bùng nổ, lấy thế sét đánh nhanh chóng đánh bay Ngụy Văn Quang ra khỏi võ đài?
Điều mà mọi người tưởng là một trận chiến khốc liệt lại trở thành một trận chiến từ một phía!
Đây là cuộc đua của top 3, trong cùng một cảnh giới, những người có thể bước vào top 3 về cơ bản đều là những người giỏi nhất trong cùng một cảnh giới.
Sự cạnh tranh ở các trận đánh trước và tranh giành vị trí thứ ba đều rất khốc liệt, một trận đánh áp đảo thế này chưa từng xuất hiện bao giờ!
Sao mà mọi người lại có thể không bị chấn động được?
“Người anh em Lâm Mộc, anh mạnh như vậy?” Lăng Hiên sửng sốt.
"Anh... Anh..."
Ngay cả Ngụy Văn Qunag, người đã rơi xuống dưới võ đài, trong mắt đều là vẻ kinh ngạc.
Lâm Mộc nhìn Ngụy Văn Quang ở dưới võ đài, nói: “Ngụy đạo hữu, thật xin lỗi, tôi cũng phải tranh thứ hạng cao hơn, đành phải đánh bại anh thôi!”
Nói xong, anh liền ôm quyền hành lễ với anh ta.
Đây là lần đầu tiên Lâm Mộc sử dụng Phong Lôi Đao Pháp tầng thứ hai trong chiến đấu thực tế kể từ sau khi anh học được nó.
Sức mạnh ghê gớm của nó thậm chí còn vượt quá sự mong đợi của Lâm Mộc, nó xứng đáng là Thiên Giai Đao Pháp!
"Cuộc thi tuyển chọn vốn là để chọn ra người mạnh hơn, anh mạnh hơn tôi, vì vậy không có gì phải xin lỗi cả." Ngụy Văn Quang ôm quyền đáp lại.
Sức mạnh của Lâm Mộc đã bày ra đó, Ngụy Văn Quang không thể không phục được!
Chương 310: Chiến đấu với Cao Thạch
“Sư đệ cuối cùng cũng học được thành công chiêu này.” Thẩm Trạch Thiên mỉm cười.
Trước khi Lâm Mộc dùng 'Phong Lôi Đao Pháp tầng thứ hai', Thẩm Trạch Thiên không chắc liệu rằng sư đệ đã học thành công hay chưa.
Dù sao thì Lâm Mộc cũng không có bao lâu để học được tầng thứ hai của Phong Lôi Đao Pháp.
Trên phòng ở tầng hai.
“Lâm Mộc này mạnh như vậy sao?!” Phó Minh chủ Hồ ngồi dậy nhìn võ đài, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc.
Mục Nghị Trưởng cũng đang kinh ngạc: "Thật sự là quá bất ngờ, sức mạnh mà Lâm Mộc vừa mới biểu hiện ra dùng để đánh nhau với đỉnh phong Linh Ý Cảnh chắc cũng có thể đánh được một trận!"
"Bây giờ xem ra Lâm Mộc có đủ tư cách tranh quán quân của cảnh giới trung kỳ!"
Phó Minh chủ Hồ cũng thành thật: "Chẳng trách cậu ấy muốn tham gia vào đội cảnh giới trung kỳ. Nếu là ta, có được sức mạnh như thế thì ta cũng sẽ tham gia vào nhóm càng mạnh để được thưởng cao hơn.”
“Tiếp theo cậu ấy sẽ chiến đấu với Cao Thạch, chỉ cần cậu ấy thắng trận này thì sẽ trở thành quán quân.” Mục Nghị Trưởng nhìn xuống võ đài với ánh mắt mong đợi.
Phía dưới.
“Tên này thực sự có thể đánh bại Nguỵ Văn Quang!” Sắc mặt thanh tra Lỗ tái đi.
Biểu hiện của Lâm Mộc càng xuất sắc thì thanh tra Lỗ đương nhiên càng không vui rồi.
"Cao Thạch, đến lượt cậu! Đánh thắng cậu ta cho tôi!" Thanh tra Lỗ quay đầu lại và nói với Cao Thạch.
“Anh Lỗ, em sẽ cố gắng hết sức.” Vẻ mặt của Cao Thạch cũng đang không được vui cho lắm.
Thực lực mà Lâm Mộc vừa mới thể hiện cũng khiến anh ta vô cùng kinh ngạc!
“Điều tôi muốn không phải là cố hết sức, mà là phải chiến thắng bằng bất cứ giá nào!” Thanh tra Lỗu hằn học nói.
“Vâng!”
Sau khi Cao Thạch trả lời, anh ta đi thẳng về phía võ đài.
“Cao Thạch lên võ đài!”
“Trận đấu này là trận tranh chức vô địch của nhóm trung kỳ Linh Phách Cảnh!”
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
“Dựa vào thành tích của Cao Thạch trong hai ván đầu tiên, gần đây thực lực của anh ta đã được cải thiện hơn rất nhiều, còn Lâm Mộc thì vừa màn thể hiện sức mạnh vô cùng lớn."
"Khi hai đối thủ cường đại gặp nhau, ai sẽ là nhà vô địch?"
"Tôi nhớ rằng Lâm Mộc đã từng đánh bại Cao Thạch một lần rồi, đúng không? Chỉ là lúc đó cả hai đều không được dùng bất kỳ thủ đoạn nào."
"Cao Thạch là người của thanh tra Lỗ, còn Lâm Mộc lại là sư đệ của thanh tra Thẩm. Hai người họ gặp nhau là tràn ngập mùi thuốc súng.
"Ai cũng biết rằng trận chiến này không chỉ xoay quanh chức vô địch, mà còn là những ân oán cá nhân.
Giờ phút này, trận chiến đã trở nên rất thú vị và hấp dẫn hơn nhiều.
“Lâm Mộc, nhất định phải đánh bại tên khốn kiếp này, chúng ta không thể để tên khốn kiếp này có quyền kiêu ngạo lần nữa!” La Văn Thành nghiến răng nghiến lợi.
Trước kia anh ta bị Cao Thạch đánh bại, bị anh ta làm bẽ mặt như thế nào La Văn Thành đương nhiên vẫn còn nhớ rõ.
Trên võ đài.
Cao Thạch bước lên võ đài và đi đến trước mặt Lâm Mộc.
Lâm Mộc nhìn anh ta: "Cao Thạch, tôi cuối cùng cũng gặp được anh, nhưng mà tôi chưa từng nghĩ sẽ gặp lại anh trong cuộc đấu tranh giành chức quán quân."
"Lâm Mộc, tôi cũng không ngờ tới là cậu có thể có mặt trong cuộc thi hôm nay, lại còn đi đến bước này!” Cao Thạch nói.
Sau đó, anh ta lại nói tiếp: “Tuy rằng biểu hiện của cậu rất xuất sắc, nhưng hôm nay cậu lại gặp tôi, tôi sẽ kết liễu cậu!”
Lâm Mộc cười nhạt: “Anh chính là một người từng bại dưới tay tôi, hôm nay lại dám nói những lời này, không thấy xấu hổ sao?"
"Cậu..." Cơ mặt của Cao Thạch khẽ co giật.
Đương nhiên anh ta biết Lâm Mộc đang nói đến cuộc chiến lần trước mà anh ta đã thua.
Đó là nỗi nhục nhã mà Cao Thạch đã phải chịu đựng.
“Yên tâm đi, Lâm Mộc, hôm nay tôi không còn giống như lần trước đâu!” Cao Thạch ánh mắt độc ác, giọng điệu lạnh lùng.
"Cao Thạch, nếu đã như vậy, anh có muốn kiếm thêm một ít tiền riêng không? Một trăm nghìn Liên minh tệ thì sao? Ai thua sẽ phải đưa cho đối phương một trăm nghìn Liên minh tệ." Lâm Mộc cười nói.
“Đừng nói nhảm nữa, chỉ cần đánh bại cậu thì đương nhiên tôi sẽ có phần thưởng vô địch là hai trăm nghìn liên minh tệ!”
Sau khi nói xong, Cao Thạch đã lập tức rút đao ra.
“Đừng lo lắng, hai trăm nghìn liên minh tệ này không đến lượt anh đâu.” Lâm Mộc mỉm cười.
Quán quân là hai trăm nghìn liên mình tệ và á quân là một trăm nghìn.
Khoảng cách là rất lớn, tất nhiên Lâm Mộc phải chiến đấu hết mình để có thể giành vị trí quán quân cho bằng được.
“Hừm, kiêu ngạo!”
“Tiếp chiêu đi!”
“Huyết Diễm Đao!”
Cao Thạch hét lên, ánh sáng đỏ rực của cây đao trong tay bắt đầu bùng nổ, chém thẳng vào người Lâm Mộc một cách vô cùng giận dữ, giống như một làn sóng máu quái dị đang bao trùm trên bầu trời vậy.
Hưu!
Bất cứ nơi nào thanh đao đi qua, tiếng gió rít tạo nên một âm thanh vô cùng chói tai.
Cao Thạch đã dùng chính cách này để đnáh bại La Văn Thành!
“Thực xin lỗi, chỉ với đòn tấn công này của anh mà đòi đánh bại tôi sao, còn lâu!”
“Phong Lôi Đao Pháp tầng thứ hai, Thiên Phong Sát!”
Giọng điệu của Lâm Mộc sắc bén, những tia sáng của thanh kiếm lần lượt xuất hiện, tấn công thẳng về phía đối thủ!
Keng!
Một loại âm thanh va chạm giữa hai thanh đao vô cùng chói tai, sắp nổ tung cả võ đài.
Đòn tấn công của Cao Thạch đã ngay lập tức bị phá hủy bởi cú chạm đó!
Mặc dù chiêu thức của Cao Thạch rất mạnh, nhưng đối mặt với tầng thứ hai của Phong Lôi Đao Pháp, cộng thêm sức mạnh từ Chí Tôn Tích nữa thì công kích của anh ta là không đủ!
Chính xác mà nói, với sự kết hợp của hai phương pháp này, thì ở cùng cảnh giới trung kỳ Linh Phách Cảnh khó có thể tìm được người có thể đánh thắng Lâm Mộc!
Lâm Mộc sắc bén nói: "Cao Thạch, anh yên tâm, tôi sẽ không đánh anh ra khỏi võ đài dễ dàng đâu, bởi vì như vậy sẽ quá nhàm chán!"
“Anh đối xử với La Văn Thành như thế nào, hôm nay tôi sẽ thay cậu ấy đòi lại hơn thế!”
Lâm Mộc trầm giọng, sau đó tiếp tục tấn công một cách dữ dội, điên cuồng đánh về phía Cao Thạch.
Anh không đẩy lùi anh ta ra khỏi võ đài như những trận chiến trước với người khác, anh chỉ nhằm mục đích tấn công anh ta mà thôi.
Phì phò!
Thanh đao của Lâm Mộc giống như một cơn bão dữ dội, tiếp tục công kích về phía Cao Thạch với sức mạnh khủng khiếp của nó.
Bất cứ khi nào Cao Thạch sắp bị đánh đến rìa võ đài thì Lâm Mộc đã nhanh chóng thay đổi phương hướng, buộc anh ta phải di chuyển theo hướng khác, anh đang muốn không cho Cao Thạch rời khỏi võ đài.
Dù sao thì Lâm Mộc cũng kiểm soát được thế chủ động, anh cũng có thể kiểm soát được cục diện trận đấu này!
Dưới công kích điên cuồng như vậy, Cao Thạch cũng bị đánh khá đau, nội tạng và cơ quan trong cơ thể bị nhiều sức mạnh tác động vào khiến chúng đau nhức.
Nhưng Lâm Mộc lại không cho anh ta cơ hội rời khỏi võ đài, anh ta hiện tại chỉ có thể nhận thì thì mới kết thúc trận chiến này được!
Nhưng nếu như thừa nhận thất bại dưới tay Lâm Mộc trước mặt tất cả mọi người là một điều đáng xấu hổ đối với anh ta!
Còn nếu không thừa nhận thất bại, anh ta chỉ có thể tiếp tục bị đánh!