Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 296-300
Chương 296: Vũ Nghị Trưởng thất vọng
Bởi vì chỉ có ba người đứng đầu mới được thưởng, một khi nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ không thể lọt vào top ba, thì đánh tiếp cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa.
Mục Nghị Trưởng cũng đã cân nhắc những yếu tố này trước khi để Lâm Mộc chọn Cảnh Giới.
Anh nên chọn như thế nào đây?
"Chọn nhóm trung kỳ đi!"
Sau khi suy nghĩ xong, Lâm Mộc hạ quyết tâm.
Nếu đã tham gia thi đấu rồi thì cứ chơi lớn đi!
Dù sao anh cũng là người có Chí Tôn Tích, có gì phải sợ chứ?
"Bây giờ đăng ký ngay!"
Bên dưới những quy tắc có một cái nút đăng ký màu đỏ, Lâm Mộc trực tiếp bấm vào, sau đó chọn đăng ký nhóm.
Khi chọn nhóm, Lâm Mộc không chút do dự chọn nhóm trung kỳ.
Sau đó, Lâm Mộc lại lướt xuống xem phần thưởng của nhóm Linh Phách Cảnh đỉnh phong.
Hạng nhất: một Bồi Nguyên Đan, hạng hai: 300.000 Liên Minh tệ, hạng ba: 150.000 Liên Minh tệ.
Phần thưởng dành cho nhóm Linh Phách Cảnh đỉnh phong đúng là rất nhiều, nhưng chỉ có phần thưởng của hạng nhất mới là hấp dẫn nhất.
Nhưng trận đấu trong nhóm Linh Phách Cảnh đỉnh phong chắc chắn sẽ có độ khó Địa ngục, bởi vì có rất nhiều tu hành giả đăng ký vào nhóm Linh Phách Cảnh đỉnh phong.
Đã lâu rồi bọn họ vẫn chưa thể đột phá đến cảnh giới Kết Đan, nên chỉ có thể nâng cao những phương diện khác, do vậy những người này thường rất mạnh.
Ngoài phần thưởng là Bồi Nguyên Đan vô cùng hấp dẫn, nhóm này chắc chắn sẽ cố gắng hết mình để tranh chức vô địch.
“Chắc sư huynh cũng sẽ tham gia.” Lâm Mộc lẩm bẩm.
Lâm Mộc là tân binh nên ở liên minh chưa lâu, vẫn chưa đủ tư cách tham gia nhóm thi đấu này, nhưng sư huynh thì có thể.
Lâm Mộc biết rằng sư huynh rất muốn có được Bồi Nguyên Đan, nên anh ấy nhất định sẽ tranh đoạt!
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Sau khi Lâm Mộc đăng ký xong, anh lại bắt đầu luyện tập.
Bây giờ anh đã đăng ký vào nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ, do vậy Lâm Mộc đã không còn đường ra.
Tiếp theo Lâm Mộc định nâng cao tu vi đến Cảnh Giới Linh Phách Cảnh trung kỳ chỉ trong một lần.
Khi anh tập trung tu luyện, hai ngày đã nhanh chóng trôi qua.
"Viên cuối cùng."
Lâm Mộc dùng viên Huyết Tinh cấp B cuối cùng.
Hiện tại Cơ sở tu luyện của Lâm Mộc đã rất gần đạt tới cảnh giới linh phách cảnh trung kỳ.
Sau đó, Lâm Mộc nhanh chóng ăn viên Huyết Tinh cấp B.
Huyết Tinh đi vào trong cơ thể anh, nó lập tức hóa thành năng lượng mạnh mẽ, Lâm Mộc nhanh chóng hấp thu, rồi luyện hóa nó.
...
Thành phố Lăng Dương, bên trong một tòa nhà có tường cao bao bọc.
Vũ Nghị Trưởng đang xem danh sách tham gia vòng loại.
Đăng ký đã được mở được một thời gian, cuộc thi tuyển chọn này cũng khá được hoan nghênh, nên cũng có rất nhiều người đăng ký.
"Tại sao không có Lâm Mộc?"
Vũ Nghị Trưởng đã tìm trong danh sách đăng ký vào nhóm Linh Phách Cảnh sơ kỳ mấy lần, nhưng không tìm thấy Lâm Mộc.
Mặc dù Lâm Mộc đã được lên chính thức và ông ta cũng không còn là đạo sư của Lâm Mộc nữa, nhưng ông ta vẫn rất để ý đến Lâm Mộc.
“Tên tiểu tử này không định tham gia sao?” Vũ Nghị Trưởng nhíu mày.
...
Tổng bộ Liên Minh Tu Hành Giả.
Sau khi Lâm Mộc hấp thu năng lượng cấp bậc cuối cùng, cuối cùng căn cơ tu luyện của anh cũng được đột phá, lập tức có một làn sóng dâng lên trong cơ thể anh, sau đó lan ra toàn thân.
Hơi thở của Lâm Mộc cũng trở nên dồn dập!
Khi bình tĩnh trở lại, Lâm Mộc mở mắt ra, rồi bắt đầu kích hoạt nội lực.
Bùm!
Một cỗ nội lực mạnh mẽ lập tức dâng lên trong lòng bàn tay anh.
Khí tức của Lâm Mộc cũng đã đạt tới cảnh giới Linh Phách Cảnh trung kỳ!
"Thực lực của nội lực ở cảnh giới Linh Phách Cảnh trung kỳ đúng là mạnh hơn rất nhiều."
Lâm Mộc cảm nhận được nội lực mãnh liệt, trên mặt anh lộ ra vẻ hưng phấn.
Với sự cải thiện của Cảnh Giới, sức mạnh của cơ thể cũng được nâng cao dưới sự nuôi dưỡng của nội lực mạnh mẽ.
Trước khi Lâm Mộc gia nhập Liên Minh Tu Hành Giả, anh chưa từng dám tưởng tượng có thể đột phá tới Linh Phách Cảnh trung kỳ nhanh như vậy.
Nếu như với tốc độ tu luyện trước đây, từ Linh Phách Cảnh sơ kỳ đến trung kỳ, ít nhất cũng phải mất mười tám năm!
Tai họa lần này đã làm mọi thứ thay đổi, nó cũng giúp các tu sĩ có khả năng nâng cao cảnh giới.
“Bây giờ mình đã đạt tới Cảnh Giới Linh Phách Cảnh trung kỳ, nhưng mình vẫn phải nâng cao thêm những thứ khác nữa.” Lâm Mộc lẩm bẩm.
Đúng lúc này, đồng hồ Liên Minh của Lâm Mộc đột nhiên vang lên.
Là Vũ Nghị Trưởng gọi tới.
Sao đột nhiên Vũ Nghị Trưởng lai gọi cho anh, có chuyện gì sao?
Lâm Mộc khó hiểu trả lời điện thoại.
“Vũ Nghị Trưởng.” Lâm Mộc cung kính nói.
“Lâm Mộc, đăng ký đã mở nhiều ngày rồi, sao cậu còn chưa đăng ký?” Vũ Nghị dài hỏi.
"Vũ Nghị Trưởng, con đã đăng ký rồi! Con cũng đã nhận được tin nhắn thông báo về vòng loại rồi." Lâm Mộc nói.
"Ồ? Cậu đăng ký rồi? Nhưng là lão phu nhìn danh sách đăng ký nhóm Linh Phách Cảnh sơ kỳ cũng không có cậu." Vũ Nghị nói dài.
“Ừm...Vũ Nghị Trưởng, con đăng ký vào nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ.” Lâm Mộc lúng túng cười.
“Nhóm cảnh giới Linh Phách Cảnh trung kỳ?” Vũ Nghị Trưởng giật mình.
"Lâm Mộc, không phải tôi đã giải thích cụ thể với cậu rằng cậu tham gia thi đấu ở nhóm Linh Phách Cảnh sơ kỳ rồi sao! Tại sao cậu cứ phải lao vào Linh Phách Cảnh trung kỳ làm gì, đợi đến khi vòng loại kết thúc, cậu vào nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ cũng đâu có muộn đâu! "
Lâm Mộc nghe qua điện thoại cũng đã biết Vũ Nghị Trưởng có chút không hài lòng.
Nếu hai người mặt đối mặt, Lâm Mộc nghĩ Vũ Nghị Trưởng sẽ im lặng một lúc.
Dù sao ông cũng đã biệt giải thích kỹ càng, nhưng Lâm Mộc lại không làm theo lời ông nói.
“Vũ Nghị Trưởng, con đăng ký như vậy không phải vì sốt ruột muốn nhanh đột phá tới Linh Phách Cảnh trung kỳ.” Lâm Mộc nói.
"Ồ? Vậy nói cho tôi biết lý do là gì?" Một lúc sau Vũ Nghị Trưởng mới hỏi.
“Bởi vì phần thưởng ở Cảnh Giới Linh Phách Cảnh trung kỳ hấp dẫn hơn, nên con đã quyết định tham gia nhóm trung kỳ.” Lâm Mộc giải thích.
"Tự mình làm bừa!"
Vũ Nghị Trưởng nghiêm túc nói: "Phần thưởng của nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ đúng là cao hơn, nhưng cậu cũng phải cân nhắc xem bản thân mình có làm được hay không chứ!"
"Phần thưởng của nhóm Linh Phách Cảnh đỉnh phong còn cao hơn! Nhưng cậu phải đoạt được thì mới dùng được nó. Sao cậu có thể tham vọng như vậy? Sao lại có thể suy nghĩ sai lầm như vậy?"
Chương 297: Không có lối thoát
Nghe Vũ Nghị Trưởng nói như vậy, Lâm Mộc càng thêm xấu hổ.
Lâm Mộc vội vàng giải thích: "Vũ Nghị Trưởng, con cũng không phải quá tham vọng đâu, con chỉ đang nghĩ có thể thử độ khó cao hơn, thì đồng thời cũng có thể được thưởng cao hơn."
"Lâm Mộc, cậu có biết các thí sinh ở Linh Phách Cảnh trung kỳ có thời gian tu luyện lâu hơn cậu rất nhiều không, cậu là người mới, cậu có biết đấu với bọn họ để giành top ba khó thế nào không?" Vũ Nghị Trưởng nghiêm túc hỏi.
Lâm Mộc nói: “Vũ Nghị Trưởng, con biết người muốn nói gì, nhưng con cũng đã suy nghĩ kỹ nên mới đưa ra quyết định này.
"Quên đi, tôi cũng không còn là đạo sư của cậu nữa, tôi không đủ tư cách, nếu cậu đã hạ quyết tâm rồi vậy tôi cúp máy trước đây."
Vũ Nghị Trưởng nói xong liền cúp điện thoại.
Lâm Mộc im lặng một lúc.
Lâm Mộc biết Vũ Nghị Trưởng làm vậy cũng vì muốn tốt cho anh, hy vọng có thể đánh một cách ổn định, vững vàng giành thứ hạng tốt ở Linh Phách Cảnh sơ kỳ!
Nhưng ông lại hiểu lầm rằng anh quá tham vọng và quá kiêu ngạo khi đăng ký tham gia vào Cảnh Giới Linh Phách Cảnh trung kỳ.
“Ngài Vũ Nghị Trưởng có vẻ thất vọng trước hành động của mình.” Lâm Mộc lẩm bẩm.
Nhưng Lâm Mộc không hối hận về quyết định của mình.
Cho dù ông cũng chỉ vì tốt cho anh, nhưng Lâm Mộc cũng biết rõ tình huống của bản thân mình.
Lựa chọn như thế nào, trong lòng anh cũng rất rõ ràng.
“Chỉ có thể tự mình chứng minh bằng màn trình diễn của mình.” Lâm Mộc âm thầm hạ quyết tâm.
Tất cả đều phải chứng minh bằng thực lực.
Chỉ cần anh có thể đạt được top ba ở Cảnh Giới Linh Phách Cảnh trung kỳ, cũng đủ cho thấy tham vọng của anh không quá cao.
Nhưng sau cuộc điện thoại kéo dài với Vũ Nghị Trưởng, Lâm Mộc lại cảm thấy như rơi vào đường cùng.
Nếu không đạt được thứ hạng tốt thì anh sẽ thực sự trở thành một kẻ “kiêu ngạo” và “tham vọng” như cách gọi của Vũ Nghị Trưởng.
“Vẫn còn một khoảng thời gian trước khi trận đấu bắt đầu, mình phải cố gắng hết sức để chinh phục được tầng thứ hai của Phong Lôi Đao Quyết.” Lâm Mộc thầm hạ quyết tâm.
Sau đó Lâm Mộc đứng dậy ra khỏi phòng, đi đến phía sau thung lũng của Liên Minh.
Không khí ở thung lũng khá yên tĩnh, bên cạnh còn có một con suối nhỏ.
Lâm Mộc giơ Thất Tinh Đao lên, bắt đầu vận hành Phong Lôi Đao Quyết tầng hai.
Sau khi vận hành, Lâm Mộc nâng thanh Thất Tinh Đao trong tay lên, bắt đầu luyện tập.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Ngày đêm luân phiên nhau.
Cho dù màn đêm buông xuống, Lâm Mộc vẫn tiếp tục luyện Phong Lôi Đao Quyết, không hề có ý định nghỉ ngơi hay rời đi.
Sau ba ngày luyện tập cả ngày lẫn đêm.
"Độ khó của tầng thứ hai này đúng là cao thật đấy!"
Lâm Mộc lau mồ hôi trên trán, ngồi xuống tảng đá bên cạnh nghỉ ngơi.
Phong Lôi Đao Quyết này, rất khác với 'Lưu Quang Quyết' mà Lâm Mộc đã từng học.
Lưu Quang Quyết chủ yếu là do nội lực thúc đẩy, sau khi nắm vững phương pháp thúc đẩy của Lưu Quang Quyết, chỉ cần nâng cao Cảnh Giới và nội lực mạnh hơn thì không khó để thúc đẩy Lưu Quang Quyết lên cao hơn.
Nên rất khác với Phong Lôi Đao Quyết này.
Mỗi khi thăng cấp Phong Lôi Đao Quyết đều cần lĩnh hội đao pháp ở trình độ cao hơn, như vậy mới có thể ra trận được!
Vì là đao pháp Thiên Giai, nên độ khó của nó mới như vậy!
Sư huynh nói trước đây anh ấy chỉ học Phong Lôi Đao Quyết đến cấp hai, còn chưa tinh thông cấp ba nên khó có thể là đối thủ của Thanh tra Lỗ.
Có thể tưởng tượng được độ khó của việc nắm được Phong Lôi Đao Quyết.
“Chỉ còn bảy ngày nữa là vòng loại bắt đầu.” Lâm Mộc có cảm giác hơi căng thẳng.
Lâm Mộc có thể học từ từ nếu nó được duy trì một cách thường xuyên.
Nhưng bây giờ không còn quá nhiều thời gian.
Lâm Mộc cũng không dám nghỉ ngơi lâu, anh chỉ ngồi vài phút, sau đó nhanh chóng đứng dậy, tiếp tục học tập, lĩnh hội.
Thời gian trôi nhanh, hai ngày nữa lại trôi qua.
"Vẫn không được!"
Lâm Mộc chán nản ngồi xuống tảng đá.
Xem ra, trong khoảng thời gian ngắn thì gần như sẽ không thể thành thục được Phong Lôi Đao Quyết tầng thứ hai.
"Đúng rồi, mình có thể nhờ sự viện trợ từ bên ngoài mà!"
"Sư huynh đã nắm giữ được Phong Lôi Đao Quyết tầng hai, mình có thể nhờ sư huynh giúp mình xem xét xem sao."
Hai mắt Lâm Mộc tỏa sáng.
Sau đó, Lâm Mộc nhanh chóng gọi điện thoại cho sư huynh.
Sau khi cuộc gọi được kết nối.
“Tiểu sư đệ, có chuyện gì vậy?” Giọng của Thẩm Trạch Thiên từ trong điện thoại truyền đến.
“Sư huynh, em đang luyện Phong Lôi Đao Quyết ở thung lũng phía sau Liên Minh, anh có thể tới chỉ dẫn em được không?” Lâm Mộc hỏi.
"Được, anh sẽ tới ngay!Cậu chờ anh!" Thẩm Trạch Thiên nhanh chóng đồng ý.
Lâm Mộc ngồi trên phiến đá vừa nghỉ ngơi vừa chờ đợi.
Trước khi sư huyn tới, Lâm Mộc cũng không vội vàng luyện tập tiếp, anh định nghỉ ngơi thêm một lúc nữa.
Mấy ngày nay, Lâm Mộc ngày đêm tu luyện đao pháp, nên bây giờ đã kiệt sức, hơn nữa vẫn chưa đạt được kết quả gì nên áp lực tinh thần cũng rất lớn.
Chừng mười phút sau, tiền bối đã đến.
“Sư huynh!” Lâm Mộc lập tức đứng dậy nở nụ cười khi nhìn thấy Thẩm Trạch Thiên.
“Tiểu sư đệ, cậu đang luyện Phong Lôi Đao Quyết cấp hai sao?” Thẩm Trạch Thiên hỏi.
Lâm Mộc giải thích: “Đúng vậy, em đã đăng ký tham gia vòng loại và muốn nâng cao kỹ năng của mình thêm một bước nữa.
"Phong Lôi Đao Quyết yêu cầu với người tu luyện rất cao, Phong Lôi Đao Quyết tầng thứ hai lại là Cảnh Giới Linh Phách Cảnh trung kỳ, nội lực của nó đủ để thúc đẩy tu vi của cậu. Cậu đã ở Cảnh Giới Linh Phách Cảnh trung kỳ rồi sao?" ”Thẩm Trạch Thiên kinh ngạc.
“Đúng vậy, em đã trao đổi Huyết Tinh sau khi kết thúc trận chiến trước đó, dựa vào Huyết Tinh, em đã thành công tiến vào Linh Phách Cảnh trung kỳ.” Lâm Mộc giải thích.
“Tại sao cậu không ở lại Linh Phách Cảnh trung kỳ rồi tham gia cuộc thi, như vậy sẽ có thể lọt vào tốp ba dễ dàng hơn.” Sư huynh nghi ngờ hỏi.
"Sư huynh, em muốn thử độ khó cao hơn."
Lâm Mộc cười nhạt nói: "Vũ Nghị Trưởng đã đặc biệt dặn em phải đăng ký Linh Phách Cảnh sơ kỳ, nhưng em lại chọn Linh Phách Cảnh trung kỳ để nâng cao trình độ hơn, nên hình như Vũ Nghị Trưởng rất thất vọng về em. "
"Vũ Nghị Trưởng bảo cậu đăng ký Linh Phách Cảnh sơ kỳ để dự thi, nhưng cậu lại muốn thử độ khó cao hơn. Sư huynh ủng hộ cậu! Dám nghĩ dám làm là rất tốt!" "
Sư huynh vừa nói vừa cười, rồi vỗ vỗ vai Lâm Mộc.
Chương 298: Sư huynh chỉ dạy
Lâm Mộc nói: "Em cũng tự tin với bản thân mình."
"Chỉ là không biết rõ thực lực của những thí sinh khác, nên không thể đảm bảo sẽ giành được top ba, chỉ có thể nâng Phong Lôi Đao Quyết lên một bậc, nếu có thể làm được thì em nghĩ sẽ tốt hơn nhiều. "
Thẩm Trạch Thiên gật đầu: "Ừm, trước khi trận đấu bắt đầu, nếu càng nâng cao thực lực thì sẽ càng nắm chắc được phần thắng."
"Đúng rồi, sư huynh, lần này quán quân sẽ được thưởng một viên Bồi Nguyên Đan. Đây là thứ mà anh mong muốn từ lâu, anh đã đăng ký chưa?" Lâm Mộc tò mò hỏi.
“Đây là cơ hội để có được Bồi Nguyên Đan, đương nhiên anh cũng đã đăng ký rồi!” Thẩm Trạch Thiên cười nhạt.
Sau đó Thẩm Trạch Thiên đổi đề tài: "Tuy nhiên, cuộc cạnh tranh này rất lớn, những người đứng đầu trong danh sách Chiến thần cũng sẽ tham gia, đặc biệt là hai người đứng đầu là Sài Thiệu, Liễu Vô Song, hai gã này đều là những thiên tài, được coi là những nhân vật quái vật. "
“Sư huynh, anh cũng giỏi lắm, cứ cố gắng lên.” Lâm Mộc cười.
“Anh cũng chỉ có thể cố gắng thôi, được rồi, về phần cậu ấy, hiện tại cậu thử luyện tập để ta xem cậu lĩnh ngộ Phong Lôi Đao Quyết tầng hai đến đâu rồi.” Thẩm Trạch Thiên nhìn Lâm Mộc nói.
"Được, sư huynh."
Lâm Mộc đi tới phía trước với Thất Tinh Đao trong tay, sau đó bắt đầu biểu diễn cho sư huynh xem.
Sau khi kết thúc.
"Vẫn còn nhiều vấn đề lắm, cậu còn chưa nắm được bản chất của Phong Lôi Đao Quyết tầng hai, muốn luyện được tầng hai của Phong Lôi Đao Quyết thì trước tiên phải nâng cao đao pháp của mình đã."
Sau đó, Thẩm Trạch Thiên đi tới chỗ Lâm Mộc.
"Tiểu sư đệ, bây giờ anh sẽ luyện cho câu, anh sẽ cố gắng hết sức để nói chi tiết cho cậu hiểu."
Thẩm Trạch Thiên nói xong, anh cũng cầm thanh đao lên, bắt đầu thi triển cho Lâm Mộc xem.
Thẩm Trạch Thiên không thi triển Phong Lôi Đao Quyết tầng hai ngay, trước tiên anh thể hiện kỹ năng trình độ đao pháp cho Lâm Mộc xem.
"Tiểu sư đệ, đây là dùng khí để tác động vào đao, không dùng khí để chuyển thành lực, dùng lực tác động vào đao là sai!"
Thẩm Trạch Thiên giải thích kỹ càng cho Lâm Mộc, mỗi động tác đều chậm hết mức có thể, chỉ rõ các chi tiết để Lâm Mộc có thể nhìn rõ.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Sau khi diễn tập và giải thích cặn kẽ, Thẩm Trạch Thiên bảo Lâm Mộc cầm thanh đao lên, để nếu có vấn đề gì thì Thẩm Trạch Thiên sẽ kịp thời sửa lại cho anh.
Sau mấy lần luyện tập.
"Ừm, không tệ, tiến bộ rất nhanh. Tiểu sư đệ, cậu rất nhanh hiểu đấy! Rất nhanh đã có thể nắm được các bản chất cơ bản rồi." Thẩm Trạch Thiên gật đầu khẳng định.
Thẩm Trạch Thiên nói tiếp: "Được rồi, tiếp đến anh sẽ cho cậu xem một số chi tiết rõ về Phong Lôi Đao Quyết tầng hai."
Thẩm Trạch Thiên lại cầm đao biểu diễn cho Lâm Mộc xem.
Anh vẫn vừa làm vừa giải thích cho Lâm Mộc, anh xem rất kỹ, cố gắng không bỏ sót chi tiết nào.
Thẩm Trạch Thiên cũng hướng dẫn anh thêm vài lần nữa.
Không bao lâu sau thì màn đêm cũng đã buông xuống.
“Tiểu sư đệ, những gì anh có thể dạy cậu thì anh cũng đã dạy rồi, sư phụ có thể dẫn cậu vào cửa, nhưng tu hành phải tùy vào từng người. Sau này, phải dưạ vào chính bản thân cậu rồi.” Thẩm Trạch Thiên nói.
“Sư huynh, anh đã dạy em rất nhiều, em cũng đã học được rất nhiều rồi. Cảm ơn anh.” Lâm Mộc cười tươi.
Sự chỉ dạy của sư huynh đúng là có thể giúp Lâm Mộc tránh được nhiều đường vòng và tiết kiệm rất nhiều thời gian.
“Vậy tôi đi trước đây, mấy ngày nữa anh sẽ mong màn trình diễn của cậu, anh cũng phải trở về chuẩn bị cho trận đấu nữa.” Thẩm Trạch Thiên nói xong liền rời đi.
“Được, sư huynh.” Lâm Mộc cười gật đầu.
Sau khi sư huynh rời đi, Lâm Mộc lại tiếp tục nghiên cứu Phong Lôi Đao Quyết tầng thứ hai.
...
Rất nhanh đã đến một ngày trước khi diễn ra cuộc thi vòng loại.
Vì ngày mai là vòng loại, hơn nữa vòng loại dành cho tất cả các học viên, nên cũng có rất nhiều học viên của Ẩn Môn đã đăng ký tham gia cuộc thi.
Hôm nay Các thí sinh Ẩn Môn này, đã đến hiện trường.
Một số trong số đó còn có cả các chưởng môn của Ẩn Môn.
Dù sao thì phần thưởng cũng rất hấp dẫn, nên đương nhiên những cao thủ này cũng muốn thử!
Ví dụ chưởng môn Tuyết Sơn Phái, ông ta đăng ký vào nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ.
Gần đây chưởng môn Tuyết Sơn Phái cũng đã đạt đến Linh Phách Cảnh đỉnh phong, nhưng ông ta biết tranh giành trong nhóm Linh Phách Cảnh đỉnh phong rất khốc liệt!
Vì vậy ông ta chỉ có thể đăng ký để thi đấu trong nhóm của Cảnh Giới Linh Phách Cảnh trung kỳ!
Với trường hợp của chưởng môn Tuyết Sơn Phái, ông ta chỉ có một sự lựa chọn duy nhất mà thôi.
Nhiều tu hành giả của Ẩn Môn lần đầu tiên đến Tổng bộ Liên Minh nên rất tò mò.
Với sự xuất hiện của các tu hành giả của Ẩn Môn này, dường như toàn bộ Tổng bộ Liên Minh cũng nóng lên.
Tuy nhiên, Liên Minh vẫn cấm bọn họ di chuyển, chỉ cho bọn họ hoạt động một phạm vi nhất định, xếp họ vào một tòa nhà.
Buổi tối, Lâm Mộc từ thung lũng phía sau trở về, vừa vào tòa nhà thì tình cờ gặp được chưởng môn Tuyết Sơn Phái và Đại trưởng lão của Tuyết Sơn Phái.
"Lâm Mộc!"
Khi hai người nhìn thấy Lâm Mộc, vẻ mặt đều thay đổi.
“Hai vị, trùng hợp quá.” Lâm Mộc nhìn thấy hai người thì cũng vui vẻ chào hỏi
“Lâm Mộc, bởi vì có sư huynh là thanh tra nên cậu mới vào Liên Minh được đúng không?” chưởng môn Tuyết Sơn Phái lạnh nhạt hỏi.
Kể từ việc lần trước, nhờ có sư huynh nên ân oán của Lâm Mộc và Tuyết Sơn Phái đã kết thúc.
Nhưng chưởng môn Tuyết Sơn Phái vẫn luôn không ưa Lâm Mộc.
Dù sao thì bởi vì anh nên Tuyết Sơn Phái ông ta mới mất đi mấy vị trưởng lão mạnh mẽ.
Nhưng bởi vì sư huynh của Lâm Mộc, nên bọn họ không dám báo thù.
“Tôi không dựa vào ai cả, tôi tự mình vào.” Lâm Mộc bình tĩnh nói.
Sau khi nói xong, anh trực tiếp đi vào trong tòa nhà.
Lúc này đương nhiên Lâm Mộc vẫn chưa biết anh sẽ gặp lại hai người họ ở vòng loại ngày mai.
Chương 299: Thi đấu tuyển chọn
Sáng ngày hôm sau.
Thượng Võ Các.
Đây là nơi tổ chức Thi đấu tuyển chọn.
Hôm nay là ngày chính thức tổ chức cuộc thi.
Rất nhiều người dự thi đã tới Thượng Võ Các.
Lâm Mộc, Sư huynh và La Văn Thành cùng vào đấu trường.
“Lâm Mộc, tôi nghe Sư huynh cậu nói, cậu cũng tham gia thi đấu ở phân nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ, thế hai chúng ta ở trung một nhóm rồi.” La Văn Thành nói.
Số Liên minh tệ mà La Văn Thành kiếm được khi tham gia năm cuộc đại chiến dọn dẹp và kiểm kê Thể biến dị đủ để anh ta đổi Huyết Tinh rồi tiến lên Linh Phách Cảnh đỉnh phong. Thế nhưng anh ta không vội vã đột phá bình cảnh lên cảnh giới này vì muốn tham gia Thi đấu tuyển chọn ở phân nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ.
“Đúng vậy La huynh, chúng ta cùng một nhóm rồi.” Lâm Mộc cười nói.
“Chưa biết chừng hai người còn gặp nhau trên võ đài đấy!” Thẩm Trạch Thiên nói.
Lâm Mộc ngẩn người, chuyện này đương nhiên có khả năng xảy ra rồi.
“La huynh, lỡ như chúng ta chạm trán, anh không được nhường tôi đâu nhé, chúng ta cạnh tranh công bằng.” Lâm Mộc nói.
Hôm nay Lăng Hiên cũng tới dự thi, vừa vào Thượng Võ Các, anh ta đã chạy qua tìm Lâm Mộc.
“Chẳng ngờ nhiều người tới tham gia thi đấu dường này.” Lăng Hiên nói.
“Ừm, xem ra người trong môn phái ẩn dật lớn cũng tham gia khá nhiều đấy.” Lâm Mộc nói.
Ngoài thành viên liên minh, các Tu hành Giả trong môn phái ẩn dật lớn cũng tham gia không ít.
Lâm Mộc chẳng những trông thấy người của Tuyết Sơn Phái, còn thấy người của Thanh Thương Phái.
“Đại Gia Gia, Nhị Gia Gia!” Lăng Hiên chợt vẫy tay với hai người vừa bước vào địa điểm thi đấu.
Hai người này nhanh chóng đi tới.
“Thiếu gia!” Họ hành lễ với Lăng Hiên.
Lâm Mộc lập tức hiểu ra, mấy người này chính là người của Tử Sơn Phái .
“Thiếu gia, cậu ở trong liên minh đã quen chưa?” Ông cụ dẫn đầu nhóm người hỏi.
“Cũng tạm, nơi này quả thực là thiên hạ của nhân tài.” Lăng Hiên cảm khái.
Anh ta nói tiếp: “Đúng rồi, giới thiệu với mọi người, đây là người bạn mà con quen trong liên minh – Lâm Mộc.”
Sau đó Lăng Hiên nói với Lâm Mộc “Đây là Đại Gia Gia và Nhị Gia Gia của tôi, họ đều là Trưởng lão của Tử Sơn Phái .”
“Chào hai vị Trưởng lão!” Lâm Mộc cười, chắp tay chào hỏi.
“Xin chào Đạo hữu Lâm Mộc!” Hai vị Trưởng lão cũng chắp tay chào Lâm Mộc.
Thi đấu tuyển chọn do Mục nghị trưởng phụ trách chủ trì, lúc này ông cụ đã dẫn theo vài người tiến vào.
Thượng Võ Các bỗng chốc im phăng phắc.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Ông cụ đi đến trước một võ đài, tuyên bố lịch thi đấu tiếp theo.
Hôm nay là vòng loại của Thi đấu tuyển chọn.
Theo quy định, hôm nay sẽ tiến hành thi đấu sàng lọc, mỗi phân nhóm chọn ra mười người đứng đầu để tiến vào cuộc thi đấu ngày mai.
Thượng Võ Các có ba võ đài, cho nên các nhóm của Linh Ý Cảnh sẽ thi đấu trước.
Mỗi nhóm đều có một Thành viên Liên minh đặc cấp phụ trách kiểm soát rút thăm thi đấu, người thất bại sẽ bị loại bỏ, cho tới khi mỗi phân nhóm chỉ còn chín người dự thi.
Sau đó những người bị loại bỏ sẽ được tham gia Vòng loại bổ sung để tìm ra người xuất sắc nhất trong số này cho vòng thi đấu ngày mai.
Sở dĩ tiến hành như vậy để tránh trường hợp ứng cử viên có khả năng giành vị trí top 3 chẳng may bị loại bỏ do gặp phải người mạnh nhất ngay từ khi bắt đầu. Thông qua Vòng loại bổ sung, người này có thể dành được tư cách thi đấu bán kết.
Linh Ý Cảnh sẽ tham gia thi đấu trước, nên Lâm Mộc không cần nóng ruột mà có thể quan sát thi đấu trước.
Ba phân nhóm nhanh chóng hoàn tất rút thăm, Vòng loại đầu tiên chính thức bắt đầu.
Ba võ đài cùng lúc triển khai thi đấu. Sau vài vòng thi đấu.
“Tổng kết lại, vẫn là Linh Ý Cảnh của liên minh mạnh hơn Tu hành Giả cùng cảnh giới bên ngoài.” Lâm Mộc lẩm bẩm.
Đây là kết luận mà anh rút ra sau khi quan sát vài vòng đấu.
Sư huynh nói: “Đương nhiên ,Linh Ý Cảnh có thể gia nhập liên minh đều là Tu hành Giả có thiên phú mà.”
Lâm Mộc nói: “Thi đấu cùng cảnh giới thường khó phân thắng bại, em xem giao đấu của Linh Ý Cảnh đỉnh phong hồi nãy, thực lực hai bên cách biệt quá ít, muốn giành thắng lợi chỉ có thể dựa vào kinh nghiệm chiến đấu phong phú hơn mà thôi.”
Phải biết rằng mỗi phân nhóm thi đấu đều sắp xếp những người cùng cảnh giới.
Đây chính là điểm thú vị của Thi đấu tuyển chọn, không so cảnh giới, so bản lĩnh tự thân.
Nếu không giới hạn về cảnh giới thì đa phần ai có cảnh giới cao hơn kẻ đó lợi hại hơn, điều này không công bằng với những Tu hành Giả có thời gian tu luyện ngắn.
Cho nên Thi đấu tuyển chọn phân nhóm dựa trên cảnh giới, muốn thắng cuộc phải có bản lĩnh hơn người.
Đương nhiên trong thi đấu, cảnh giới cao không phải không có lợi, phần thưởng cho phân nhóm cảnh giới cao hơn đương nhiên phong phú hơn rồi.
Sau bốn giờ thi đấu sàng lọc, mỗi phân nhóm chọn ra chín người. Lúc này đã là 12h trưa.
Mục nghị trưởng thông báo, Linh Ý Cảnh sơ kỳ, trung kỳ, đỉnh phong sẽ tổ chức Vòng loại bổ sung sau nửa giờ nữa ở quảng trường bên ngoài.
Những người bị loại bỏ trong vòng sơ loại có thể tự nguyện tham gia Vòng loại bổ sung.
“Nửa giờ sau đến lượt chúng ta thi đấu rồi.” Lăng Hiên nóng lòng muốn lên võ đài.
Nửa giờ sau.
“Ba phân nhóm của Linh Phách Cảnh tập hợp về gần võ đài, chuẩn bị rút thăm thi đấu.” Mục nghị trưởng tuyên bố.
Linh Phách Cảnh sơ kỳ ở võ đài bên trái, trung kỳ ở giữa và đỉnh phong ở võ đài bên phải.
“Sư huynh, em đi trước nhé.” Lâm Mộc chắp tay chào Thẩm Trạch Thiên.
“Anh cũng phải đến võ đài bên phải tham gia thi đấu, Tiểu sư đệ, chúng ta đều cố gắng nhé.” Thẩm Trạch Thiên nói.
“Người anh em Lâm Mộc, chúng ta đi nào!” Lăng Hiên cùng Lâm Mộc đi về phía trái.
La Văn Thành cũng đi theo hai người họ.
Khi đi tới võ đài trung tâm, Lâm Mộc và La Văn Thành dừng bước.
Chương 300: Lên đài
“Lâm Mộc, sao anh không đi tiếp, võ đài thi đấu của Linh Phách Cảnh sơ kỳ chúng ta ở bên trái mà.” Lăng Hiên quay đầu lại nhìn Lâm Mộc đầy hồ nghi.
“Đạo hữu Lăng Hiên, tôi báo danh tham gia thi đấu ở phân nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ.” Lâm Mộc giải thích.
“A! Anh tham gia phân nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ ư?” Lăng Hiên kinh ngạc quá đỗi. Anh ta vẫn luôn cho rằng Lâm Mộc cùng báo danh tham gia phân nhóm Linh Phách Cảnh sơ kỳ giống mình.
“Dạo trước tôi đã đột phá bình cảnh lên trung kỳ rồi.” Lâm Mộc nói.
“Sao... sao không tạm thời giậm chân ở Linh Phách Cảnh sơ kỳ thôi?” Lăng Hiên khó hiểu hỏi.
“Phần thưởng cho Linh Phách Cảnh trung kỳ phong phú hơn mà.” Lâm Mộc cười nói.
“Cái này... được, tôi qua võ đài bên trái trước nhé.” Lăng Hiên nói. Còn Lâm Mộc thì dừng chân ở võ đài trung tâm.
Tất cả Tu hành Giả dự thi phân nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ cũng lần lượt tập trung về đây.
Lâm Mộc nhanh chóng nhìn thấy vài bóng người quen thuộc.
Vị Nhị Gia Gia mà Lăng Hiên gọi ban nãy cũng tới võ đài trung gian.
Sau đó Lâm Mộc trông thấy Chưởng môn Tuyết Sơn Phái cũng tới đây.
Vừa trông thấy Lâm Mộc, Chưởng môn kinh ngạc không thôi.
“Cậu.... không ngờ cậu lại đạt tới Linh Phách Cảnh trung kỳ rồi!” Chưởng môn Tuyết Sơn Phái không dám tin vào điều này.
Chưởng môn nhớ rõ, hồi đầu biết đến cái tên Lâm Mộc, anh chỉ mới có tu vi Linh Ý Cảnh sơ kỳ.
Khi ấy ông ta chẳng coi Lâm Mộc ra gì, còn nghĩ chỉ phái bừa một Trưởng lão đã có thể dễ dàng tiêu diệt anh.
Thậm chí ông cụ còn cho rằng, Lâm Mộc vào được liên minh là nhờ đi cửa sau, dựa vào mối quan hệ với Sư huynh của anh.
Chớp mắt, Lâm Mộc đã lên tới Linh Phách Cảnh trung kỳ ư? Chưởng môn Tuyết Sơn Phái chấn động trong lòng!
“Không sai, tôi thực sự đã đạt tới Linh Phách Cảnh trung kỳ!” Lâm Mộc cười nói.
Trước đây, Lâm Mộc cảm thấy Tuyết Sơn Phái chính là một ngọn núi cao vời vợi, là môn phái khó nhằn có Chưởng môn Linh Phách Cảnh.
Thậm chí khi môn phái này bắt Thẩm Tịch Dương đi, nếu không có Thẩm Trạch Thiên giúp đỡ, Lâm Mộc cũng không biết làm sao mới cứu được cô ấy.
Tuyết Sơn Phái từng là môn phái quá lớn mạnh trong mắt anh!
Mà bây giờ, chính anh đã đạt tới cùng một cảnh giới với Chưởng môn Tuyết Sơn Phái!
Dù không có Sư huynh giúp đỡ, Lâm Mộc cũng chẳng chút kiêng dè môn phái này nữa.
Trong lúc Lâm Mộc đang nói chuyện, một bóng người quen thuộc bước tới võ đài trung tâm.
Người đến là Cao Thạch.
“Lâm Mộc, cậu chạy tới phân nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ à?” Cao Thạch kinh ngạc hỏi.
“Sao nào? Không được hả?” Lâm Mộc bình tĩnh đáp.
“Hừ, nhóc con không biết trời cao đất dày, rõ ràng cậu có thể tạm giậm chân ở Linh Phách Cảnh sơ kỳ để tham gia thi đấu giành thưởng, đằng này lại một
mực chạy tới phân nhóm trung kỳ để làm bia đỡ đạn, đúng là ngu ngốc!” Cao Thạch cười lạnh.
Anh ta chẳng mảy may thấy bất ngờ khi Lâm Mộc lên được Linh Phách Cảnh trung kỳ nhanh như vậy.
Trước kia, đột phá cảnh giới nhanh dường này là điều quá khoa trương. Nhưng bây giờ đã có Huyết Tinh để tu sĩ hấp thu rồi nâng cao cảnh giới nhanh hơn.
Cao Thạch đương nhiên biết rõ, khi trước Lâm Mộc kề vai chiến đấu với Thẩm Trạch Thiên và La Văn Thành trong mấy trận đại chiến, cho nên kiếm được không ít chiến lợi phẩm.
Lâm Mộc vẫn trưng ra bản mặt tươi cười: “Tôi là bia đỡ đạn, thì bại tướng dưới tay bia đỡ đạn là anh lấy đâu ra tự tin để tham gia Thi đấu tuyển chọn Linh Phách Cảnh trung kỳ thế?”
“Cậu...” Mặt Cao Thạch bỗng biến sắc.
“Nếu tôi nhớ không nhầm thì lần trước anh đọ sức thất bại ở chính võ đài này nhỉ?” Lâm Mộc nói.
“Hừ, lần ấy tôi phải áp chế cảnh giới, thậm chí không được dùng bất cứ thủ đoạn nào, tính chất thi đấu lần này hoàn toàn khác nhé!” Cao Thạch lạnh lùng nói.
“Thi đấu tuyển chọn này, tuy vẫn cùng cảnh giới, nhưng không hạn chế thủ đoạn, tốt nhất cậu hãy cầu nguyện không chạm trán tôi trên võ đài đi, bằng không tôi sẽ cho cậu biết mặt!”
Lúc này, Thành viên Liên minh đặc cấp phụ trách rút thăm bước tới trước võ đài.
Anh ta nói: “Phân nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ có tổng cộng 58 người dự thi, mời mọi người bước lên rút thăm.”
“Trong hộp rút thăm có 29 con số khác nhau, mỗi con số sẽ có hai phiếu thăm, người rút được con số giống nhau sẽ trở thành đối thủ của nhau trong vòng thi đấu đầu tiên.”
Mọi người lần lượt lên rút thăm.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Lâm Mộc rút được số 13.
Hiện giờ anh vẫn chưa rõ ai là người rút được số giống anh.
“Mời hai người rút được số 1 đưa phiếu thăm cho tôi.” Thành viên Liên minh đặc cấp nói.
Hai tuyển thủ lập tức bước ra.
Thành viên Liên minh đặc cấp kiểm tra số trong phiếu thăm của hai người này rồi nói: “Mời hai vị lên đài!”
Hai tuyển thủ lập tức lên đài, trận đấu chính thức bắt đầu.
Lâm Mộc chăm chú quan sát, hai đối thủ có cùng cảnh giới, ai có thủ đoạn hơn thì kẻ đó mạnh hơn.
Sau màn giao chiến kịch liệt, một tuyển thủ rơi khỏi võ đài, trận đấu tuyên bố kết thúc.
Sau đó là trận đấu thứ hai, thứ ba...
Trận đấu thứ năm, Chưởng môn Tuyết Sơn Phái lên đài.
Tuy Tu hành Giả của môn phái ẩn dật không thể so với thành viên liên minh, nhưng dẫu sao ông cụ cũng là Chưởng môn, nhận được nguồn tài nguyên dồi dào nhất cùng những thủ đoạn lợi hại nhất của cả môn phái.
Sau màn giao đấu kịch liệt, Chưởng môn Tuyết Sơn Phái thành công bước vào vòng đấu ngày mai.
Thi đấu tuyển chọn tiếp tục.
Trận đấu thứ mười hai nhanh chóng tuyên bố kết thúc.
“Tiếp theo, mời tuyển thủ rút trúng số 13 đưa phiếu thăm cho tôi.” Thành viên Liên minh đặc cấp nói.
Lâm Mộc lập tức bước lên trước.
Đồng thời anh cũng để ý xem ai cũng bước lên cùng mình.
Lâm Mộc không quen người này, là một ông cụ tóc bạc trắng của môn phái ẩn dật lớn nào đó.
Sau khi giao nộp phiếu thăm, hai người lên đài.
Bởi vì chỉ có ba người đứng đầu mới được thưởng, một khi nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ không thể lọt vào top ba, thì đánh tiếp cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa.
Mục Nghị Trưởng cũng đã cân nhắc những yếu tố này trước khi để Lâm Mộc chọn Cảnh Giới.
Anh nên chọn như thế nào đây?
"Chọn nhóm trung kỳ đi!"
Sau khi suy nghĩ xong, Lâm Mộc hạ quyết tâm.
Nếu đã tham gia thi đấu rồi thì cứ chơi lớn đi!
Dù sao anh cũng là người có Chí Tôn Tích, có gì phải sợ chứ?
"Bây giờ đăng ký ngay!"
Bên dưới những quy tắc có một cái nút đăng ký màu đỏ, Lâm Mộc trực tiếp bấm vào, sau đó chọn đăng ký nhóm.
Khi chọn nhóm, Lâm Mộc không chút do dự chọn nhóm trung kỳ.
Sau đó, Lâm Mộc lại lướt xuống xem phần thưởng của nhóm Linh Phách Cảnh đỉnh phong.
Hạng nhất: một Bồi Nguyên Đan, hạng hai: 300.000 Liên Minh tệ, hạng ba: 150.000 Liên Minh tệ.
Phần thưởng dành cho nhóm Linh Phách Cảnh đỉnh phong đúng là rất nhiều, nhưng chỉ có phần thưởng của hạng nhất mới là hấp dẫn nhất.
Nhưng trận đấu trong nhóm Linh Phách Cảnh đỉnh phong chắc chắn sẽ có độ khó Địa ngục, bởi vì có rất nhiều tu hành giả đăng ký vào nhóm Linh Phách Cảnh đỉnh phong.
Đã lâu rồi bọn họ vẫn chưa thể đột phá đến cảnh giới Kết Đan, nên chỉ có thể nâng cao những phương diện khác, do vậy những người này thường rất mạnh.
Ngoài phần thưởng là Bồi Nguyên Đan vô cùng hấp dẫn, nhóm này chắc chắn sẽ cố gắng hết mình để tranh chức vô địch.
“Chắc sư huynh cũng sẽ tham gia.” Lâm Mộc lẩm bẩm.
Lâm Mộc là tân binh nên ở liên minh chưa lâu, vẫn chưa đủ tư cách tham gia nhóm thi đấu này, nhưng sư huynh thì có thể.
Lâm Mộc biết rằng sư huynh rất muốn có được Bồi Nguyên Đan, nên anh ấy nhất định sẽ tranh đoạt!
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Sau khi Lâm Mộc đăng ký xong, anh lại bắt đầu luyện tập.
Bây giờ anh đã đăng ký vào nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ, do vậy Lâm Mộc đã không còn đường ra.
Tiếp theo Lâm Mộc định nâng cao tu vi đến Cảnh Giới Linh Phách Cảnh trung kỳ chỉ trong một lần.
Khi anh tập trung tu luyện, hai ngày đã nhanh chóng trôi qua.
"Viên cuối cùng."
Lâm Mộc dùng viên Huyết Tinh cấp B cuối cùng.
Hiện tại Cơ sở tu luyện của Lâm Mộc đã rất gần đạt tới cảnh giới linh phách cảnh trung kỳ.
Sau đó, Lâm Mộc nhanh chóng ăn viên Huyết Tinh cấp B.
Huyết Tinh đi vào trong cơ thể anh, nó lập tức hóa thành năng lượng mạnh mẽ, Lâm Mộc nhanh chóng hấp thu, rồi luyện hóa nó.
...
Thành phố Lăng Dương, bên trong một tòa nhà có tường cao bao bọc.
Vũ Nghị Trưởng đang xem danh sách tham gia vòng loại.
Đăng ký đã được mở được một thời gian, cuộc thi tuyển chọn này cũng khá được hoan nghênh, nên cũng có rất nhiều người đăng ký.
"Tại sao không có Lâm Mộc?"
Vũ Nghị Trưởng đã tìm trong danh sách đăng ký vào nhóm Linh Phách Cảnh sơ kỳ mấy lần, nhưng không tìm thấy Lâm Mộc.
Mặc dù Lâm Mộc đã được lên chính thức và ông ta cũng không còn là đạo sư của Lâm Mộc nữa, nhưng ông ta vẫn rất để ý đến Lâm Mộc.
“Tên tiểu tử này không định tham gia sao?” Vũ Nghị Trưởng nhíu mày.
...
Tổng bộ Liên Minh Tu Hành Giả.
Sau khi Lâm Mộc hấp thu năng lượng cấp bậc cuối cùng, cuối cùng căn cơ tu luyện của anh cũng được đột phá, lập tức có một làn sóng dâng lên trong cơ thể anh, sau đó lan ra toàn thân.
Hơi thở của Lâm Mộc cũng trở nên dồn dập!
Khi bình tĩnh trở lại, Lâm Mộc mở mắt ra, rồi bắt đầu kích hoạt nội lực.
Bùm!
Một cỗ nội lực mạnh mẽ lập tức dâng lên trong lòng bàn tay anh.
Khí tức của Lâm Mộc cũng đã đạt tới cảnh giới Linh Phách Cảnh trung kỳ!
"Thực lực của nội lực ở cảnh giới Linh Phách Cảnh trung kỳ đúng là mạnh hơn rất nhiều."
Lâm Mộc cảm nhận được nội lực mãnh liệt, trên mặt anh lộ ra vẻ hưng phấn.
Với sự cải thiện của Cảnh Giới, sức mạnh của cơ thể cũng được nâng cao dưới sự nuôi dưỡng của nội lực mạnh mẽ.
Trước khi Lâm Mộc gia nhập Liên Minh Tu Hành Giả, anh chưa từng dám tưởng tượng có thể đột phá tới Linh Phách Cảnh trung kỳ nhanh như vậy.
Nếu như với tốc độ tu luyện trước đây, từ Linh Phách Cảnh sơ kỳ đến trung kỳ, ít nhất cũng phải mất mười tám năm!
Tai họa lần này đã làm mọi thứ thay đổi, nó cũng giúp các tu sĩ có khả năng nâng cao cảnh giới.
“Bây giờ mình đã đạt tới Cảnh Giới Linh Phách Cảnh trung kỳ, nhưng mình vẫn phải nâng cao thêm những thứ khác nữa.” Lâm Mộc lẩm bẩm.
Đúng lúc này, đồng hồ Liên Minh của Lâm Mộc đột nhiên vang lên.
Là Vũ Nghị Trưởng gọi tới.
Sao đột nhiên Vũ Nghị Trưởng lai gọi cho anh, có chuyện gì sao?
Lâm Mộc khó hiểu trả lời điện thoại.
“Vũ Nghị Trưởng.” Lâm Mộc cung kính nói.
“Lâm Mộc, đăng ký đã mở nhiều ngày rồi, sao cậu còn chưa đăng ký?” Vũ Nghị dài hỏi.
"Vũ Nghị Trưởng, con đã đăng ký rồi! Con cũng đã nhận được tin nhắn thông báo về vòng loại rồi." Lâm Mộc nói.
"Ồ? Cậu đăng ký rồi? Nhưng là lão phu nhìn danh sách đăng ký nhóm Linh Phách Cảnh sơ kỳ cũng không có cậu." Vũ Nghị nói dài.
“Ừm...Vũ Nghị Trưởng, con đăng ký vào nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ.” Lâm Mộc lúng túng cười.
“Nhóm cảnh giới Linh Phách Cảnh trung kỳ?” Vũ Nghị Trưởng giật mình.
"Lâm Mộc, không phải tôi đã giải thích cụ thể với cậu rằng cậu tham gia thi đấu ở nhóm Linh Phách Cảnh sơ kỳ rồi sao! Tại sao cậu cứ phải lao vào Linh Phách Cảnh trung kỳ làm gì, đợi đến khi vòng loại kết thúc, cậu vào nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ cũng đâu có muộn đâu! "
Lâm Mộc nghe qua điện thoại cũng đã biết Vũ Nghị Trưởng có chút không hài lòng.
Nếu hai người mặt đối mặt, Lâm Mộc nghĩ Vũ Nghị Trưởng sẽ im lặng một lúc.
Dù sao ông cũng đã biệt giải thích kỹ càng, nhưng Lâm Mộc lại không làm theo lời ông nói.
“Vũ Nghị Trưởng, con đăng ký như vậy không phải vì sốt ruột muốn nhanh đột phá tới Linh Phách Cảnh trung kỳ.” Lâm Mộc nói.
"Ồ? Vậy nói cho tôi biết lý do là gì?" Một lúc sau Vũ Nghị Trưởng mới hỏi.
“Bởi vì phần thưởng ở Cảnh Giới Linh Phách Cảnh trung kỳ hấp dẫn hơn, nên con đã quyết định tham gia nhóm trung kỳ.” Lâm Mộc giải thích.
"Tự mình làm bừa!"
Vũ Nghị Trưởng nghiêm túc nói: "Phần thưởng của nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ đúng là cao hơn, nhưng cậu cũng phải cân nhắc xem bản thân mình có làm được hay không chứ!"
"Phần thưởng của nhóm Linh Phách Cảnh đỉnh phong còn cao hơn! Nhưng cậu phải đoạt được thì mới dùng được nó. Sao cậu có thể tham vọng như vậy? Sao lại có thể suy nghĩ sai lầm như vậy?"
Chương 297: Không có lối thoát
Nghe Vũ Nghị Trưởng nói như vậy, Lâm Mộc càng thêm xấu hổ.
Lâm Mộc vội vàng giải thích: "Vũ Nghị Trưởng, con cũng không phải quá tham vọng đâu, con chỉ đang nghĩ có thể thử độ khó cao hơn, thì đồng thời cũng có thể được thưởng cao hơn."
"Lâm Mộc, cậu có biết các thí sinh ở Linh Phách Cảnh trung kỳ có thời gian tu luyện lâu hơn cậu rất nhiều không, cậu là người mới, cậu có biết đấu với bọn họ để giành top ba khó thế nào không?" Vũ Nghị Trưởng nghiêm túc hỏi.
Lâm Mộc nói: “Vũ Nghị Trưởng, con biết người muốn nói gì, nhưng con cũng đã suy nghĩ kỹ nên mới đưa ra quyết định này.
"Quên đi, tôi cũng không còn là đạo sư của cậu nữa, tôi không đủ tư cách, nếu cậu đã hạ quyết tâm rồi vậy tôi cúp máy trước đây."
Vũ Nghị Trưởng nói xong liền cúp điện thoại.
Lâm Mộc im lặng một lúc.
Lâm Mộc biết Vũ Nghị Trưởng làm vậy cũng vì muốn tốt cho anh, hy vọng có thể đánh một cách ổn định, vững vàng giành thứ hạng tốt ở Linh Phách Cảnh sơ kỳ!
Nhưng ông lại hiểu lầm rằng anh quá tham vọng và quá kiêu ngạo khi đăng ký tham gia vào Cảnh Giới Linh Phách Cảnh trung kỳ.
“Ngài Vũ Nghị Trưởng có vẻ thất vọng trước hành động của mình.” Lâm Mộc lẩm bẩm.
Nhưng Lâm Mộc không hối hận về quyết định của mình.
Cho dù ông cũng chỉ vì tốt cho anh, nhưng Lâm Mộc cũng biết rõ tình huống của bản thân mình.
Lựa chọn như thế nào, trong lòng anh cũng rất rõ ràng.
“Chỉ có thể tự mình chứng minh bằng màn trình diễn của mình.” Lâm Mộc âm thầm hạ quyết tâm.
Tất cả đều phải chứng minh bằng thực lực.
Chỉ cần anh có thể đạt được top ba ở Cảnh Giới Linh Phách Cảnh trung kỳ, cũng đủ cho thấy tham vọng của anh không quá cao.
Nhưng sau cuộc điện thoại kéo dài với Vũ Nghị Trưởng, Lâm Mộc lại cảm thấy như rơi vào đường cùng.
Nếu không đạt được thứ hạng tốt thì anh sẽ thực sự trở thành một kẻ “kiêu ngạo” và “tham vọng” như cách gọi của Vũ Nghị Trưởng.
“Vẫn còn một khoảng thời gian trước khi trận đấu bắt đầu, mình phải cố gắng hết sức để chinh phục được tầng thứ hai của Phong Lôi Đao Quyết.” Lâm Mộc thầm hạ quyết tâm.
Sau đó Lâm Mộc đứng dậy ra khỏi phòng, đi đến phía sau thung lũng của Liên Minh.
Không khí ở thung lũng khá yên tĩnh, bên cạnh còn có một con suối nhỏ.
Lâm Mộc giơ Thất Tinh Đao lên, bắt đầu vận hành Phong Lôi Đao Quyết tầng hai.
Sau khi vận hành, Lâm Mộc nâng thanh Thất Tinh Đao trong tay lên, bắt đầu luyện tập.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Ngày đêm luân phiên nhau.
Cho dù màn đêm buông xuống, Lâm Mộc vẫn tiếp tục luyện Phong Lôi Đao Quyết, không hề có ý định nghỉ ngơi hay rời đi.
Sau ba ngày luyện tập cả ngày lẫn đêm.
"Độ khó của tầng thứ hai này đúng là cao thật đấy!"
Lâm Mộc lau mồ hôi trên trán, ngồi xuống tảng đá bên cạnh nghỉ ngơi.
Phong Lôi Đao Quyết này, rất khác với 'Lưu Quang Quyết' mà Lâm Mộc đã từng học.
Lưu Quang Quyết chủ yếu là do nội lực thúc đẩy, sau khi nắm vững phương pháp thúc đẩy của Lưu Quang Quyết, chỉ cần nâng cao Cảnh Giới và nội lực mạnh hơn thì không khó để thúc đẩy Lưu Quang Quyết lên cao hơn.
Nên rất khác với Phong Lôi Đao Quyết này.
Mỗi khi thăng cấp Phong Lôi Đao Quyết đều cần lĩnh hội đao pháp ở trình độ cao hơn, như vậy mới có thể ra trận được!
Vì là đao pháp Thiên Giai, nên độ khó của nó mới như vậy!
Sư huynh nói trước đây anh ấy chỉ học Phong Lôi Đao Quyết đến cấp hai, còn chưa tinh thông cấp ba nên khó có thể là đối thủ của Thanh tra Lỗ.
Có thể tưởng tượng được độ khó của việc nắm được Phong Lôi Đao Quyết.
“Chỉ còn bảy ngày nữa là vòng loại bắt đầu.” Lâm Mộc có cảm giác hơi căng thẳng.
Lâm Mộc có thể học từ từ nếu nó được duy trì một cách thường xuyên.
Nhưng bây giờ không còn quá nhiều thời gian.
Lâm Mộc cũng không dám nghỉ ngơi lâu, anh chỉ ngồi vài phút, sau đó nhanh chóng đứng dậy, tiếp tục học tập, lĩnh hội.
Thời gian trôi nhanh, hai ngày nữa lại trôi qua.
"Vẫn không được!"
Lâm Mộc chán nản ngồi xuống tảng đá.
Xem ra, trong khoảng thời gian ngắn thì gần như sẽ không thể thành thục được Phong Lôi Đao Quyết tầng thứ hai.
"Đúng rồi, mình có thể nhờ sự viện trợ từ bên ngoài mà!"
"Sư huynh đã nắm giữ được Phong Lôi Đao Quyết tầng hai, mình có thể nhờ sư huynh giúp mình xem xét xem sao."
Hai mắt Lâm Mộc tỏa sáng.
Sau đó, Lâm Mộc nhanh chóng gọi điện thoại cho sư huynh.
Sau khi cuộc gọi được kết nối.
“Tiểu sư đệ, có chuyện gì vậy?” Giọng của Thẩm Trạch Thiên từ trong điện thoại truyền đến.
“Sư huynh, em đang luyện Phong Lôi Đao Quyết ở thung lũng phía sau Liên Minh, anh có thể tới chỉ dẫn em được không?” Lâm Mộc hỏi.
"Được, anh sẽ tới ngay!Cậu chờ anh!" Thẩm Trạch Thiên nhanh chóng đồng ý.
Lâm Mộc ngồi trên phiến đá vừa nghỉ ngơi vừa chờ đợi.
Trước khi sư huyn tới, Lâm Mộc cũng không vội vàng luyện tập tiếp, anh định nghỉ ngơi thêm một lúc nữa.
Mấy ngày nay, Lâm Mộc ngày đêm tu luyện đao pháp, nên bây giờ đã kiệt sức, hơn nữa vẫn chưa đạt được kết quả gì nên áp lực tinh thần cũng rất lớn.
Chừng mười phút sau, tiền bối đã đến.
“Sư huynh!” Lâm Mộc lập tức đứng dậy nở nụ cười khi nhìn thấy Thẩm Trạch Thiên.
“Tiểu sư đệ, cậu đang luyện Phong Lôi Đao Quyết cấp hai sao?” Thẩm Trạch Thiên hỏi.
Lâm Mộc giải thích: “Đúng vậy, em đã đăng ký tham gia vòng loại và muốn nâng cao kỹ năng của mình thêm một bước nữa.
"Phong Lôi Đao Quyết yêu cầu với người tu luyện rất cao, Phong Lôi Đao Quyết tầng thứ hai lại là Cảnh Giới Linh Phách Cảnh trung kỳ, nội lực của nó đủ để thúc đẩy tu vi của cậu. Cậu đã ở Cảnh Giới Linh Phách Cảnh trung kỳ rồi sao?" ”Thẩm Trạch Thiên kinh ngạc.
“Đúng vậy, em đã trao đổi Huyết Tinh sau khi kết thúc trận chiến trước đó, dựa vào Huyết Tinh, em đã thành công tiến vào Linh Phách Cảnh trung kỳ.” Lâm Mộc giải thích.
“Tại sao cậu không ở lại Linh Phách Cảnh trung kỳ rồi tham gia cuộc thi, như vậy sẽ có thể lọt vào tốp ba dễ dàng hơn.” Sư huynh nghi ngờ hỏi.
"Sư huynh, em muốn thử độ khó cao hơn."
Lâm Mộc cười nhạt nói: "Vũ Nghị Trưởng đã đặc biệt dặn em phải đăng ký Linh Phách Cảnh sơ kỳ, nhưng em lại chọn Linh Phách Cảnh trung kỳ để nâng cao trình độ hơn, nên hình như Vũ Nghị Trưởng rất thất vọng về em. "
"Vũ Nghị Trưởng bảo cậu đăng ký Linh Phách Cảnh sơ kỳ để dự thi, nhưng cậu lại muốn thử độ khó cao hơn. Sư huynh ủng hộ cậu! Dám nghĩ dám làm là rất tốt!" "
Sư huynh vừa nói vừa cười, rồi vỗ vỗ vai Lâm Mộc.
Chương 298: Sư huynh chỉ dạy
Lâm Mộc nói: "Em cũng tự tin với bản thân mình."
"Chỉ là không biết rõ thực lực của những thí sinh khác, nên không thể đảm bảo sẽ giành được top ba, chỉ có thể nâng Phong Lôi Đao Quyết lên một bậc, nếu có thể làm được thì em nghĩ sẽ tốt hơn nhiều. "
Thẩm Trạch Thiên gật đầu: "Ừm, trước khi trận đấu bắt đầu, nếu càng nâng cao thực lực thì sẽ càng nắm chắc được phần thắng."
"Đúng rồi, sư huynh, lần này quán quân sẽ được thưởng một viên Bồi Nguyên Đan. Đây là thứ mà anh mong muốn từ lâu, anh đã đăng ký chưa?" Lâm Mộc tò mò hỏi.
“Đây là cơ hội để có được Bồi Nguyên Đan, đương nhiên anh cũng đã đăng ký rồi!” Thẩm Trạch Thiên cười nhạt.
Sau đó Thẩm Trạch Thiên đổi đề tài: "Tuy nhiên, cuộc cạnh tranh này rất lớn, những người đứng đầu trong danh sách Chiến thần cũng sẽ tham gia, đặc biệt là hai người đứng đầu là Sài Thiệu, Liễu Vô Song, hai gã này đều là những thiên tài, được coi là những nhân vật quái vật. "
“Sư huynh, anh cũng giỏi lắm, cứ cố gắng lên.” Lâm Mộc cười.
“Anh cũng chỉ có thể cố gắng thôi, được rồi, về phần cậu ấy, hiện tại cậu thử luyện tập để ta xem cậu lĩnh ngộ Phong Lôi Đao Quyết tầng hai đến đâu rồi.” Thẩm Trạch Thiên nhìn Lâm Mộc nói.
"Được, sư huynh."
Lâm Mộc đi tới phía trước với Thất Tinh Đao trong tay, sau đó bắt đầu biểu diễn cho sư huynh xem.
Sau khi kết thúc.
"Vẫn còn nhiều vấn đề lắm, cậu còn chưa nắm được bản chất của Phong Lôi Đao Quyết tầng hai, muốn luyện được tầng hai của Phong Lôi Đao Quyết thì trước tiên phải nâng cao đao pháp của mình đã."
Sau đó, Thẩm Trạch Thiên đi tới chỗ Lâm Mộc.
"Tiểu sư đệ, bây giờ anh sẽ luyện cho câu, anh sẽ cố gắng hết sức để nói chi tiết cho cậu hiểu."
Thẩm Trạch Thiên nói xong, anh cũng cầm thanh đao lên, bắt đầu thi triển cho Lâm Mộc xem.
Thẩm Trạch Thiên không thi triển Phong Lôi Đao Quyết tầng hai ngay, trước tiên anh thể hiện kỹ năng trình độ đao pháp cho Lâm Mộc xem.
"Tiểu sư đệ, đây là dùng khí để tác động vào đao, không dùng khí để chuyển thành lực, dùng lực tác động vào đao là sai!"
Thẩm Trạch Thiên giải thích kỹ càng cho Lâm Mộc, mỗi động tác đều chậm hết mức có thể, chỉ rõ các chi tiết để Lâm Mộc có thể nhìn rõ.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Sau khi diễn tập và giải thích cặn kẽ, Thẩm Trạch Thiên bảo Lâm Mộc cầm thanh đao lên, để nếu có vấn đề gì thì Thẩm Trạch Thiên sẽ kịp thời sửa lại cho anh.
Sau mấy lần luyện tập.
"Ừm, không tệ, tiến bộ rất nhanh. Tiểu sư đệ, cậu rất nhanh hiểu đấy! Rất nhanh đã có thể nắm được các bản chất cơ bản rồi." Thẩm Trạch Thiên gật đầu khẳng định.
Thẩm Trạch Thiên nói tiếp: "Được rồi, tiếp đến anh sẽ cho cậu xem một số chi tiết rõ về Phong Lôi Đao Quyết tầng hai."
Thẩm Trạch Thiên lại cầm đao biểu diễn cho Lâm Mộc xem.
Anh vẫn vừa làm vừa giải thích cho Lâm Mộc, anh xem rất kỹ, cố gắng không bỏ sót chi tiết nào.
Thẩm Trạch Thiên cũng hướng dẫn anh thêm vài lần nữa.
Không bao lâu sau thì màn đêm cũng đã buông xuống.
“Tiểu sư đệ, những gì anh có thể dạy cậu thì anh cũng đã dạy rồi, sư phụ có thể dẫn cậu vào cửa, nhưng tu hành phải tùy vào từng người. Sau này, phải dưạ vào chính bản thân cậu rồi.” Thẩm Trạch Thiên nói.
“Sư huynh, anh đã dạy em rất nhiều, em cũng đã học được rất nhiều rồi. Cảm ơn anh.” Lâm Mộc cười tươi.
Sự chỉ dạy của sư huynh đúng là có thể giúp Lâm Mộc tránh được nhiều đường vòng và tiết kiệm rất nhiều thời gian.
“Vậy tôi đi trước đây, mấy ngày nữa anh sẽ mong màn trình diễn của cậu, anh cũng phải trở về chuẩn bị cho trận đấu nữa.” Thẩm Trạch Thiên nói xong liền rời đi.
“Được, sư huynh.” Lâm Mộc cười gật đầu.
Sau khi sư huynh rời đi, Lâm Mộc lại tiếp tục nghiên cứu Phong Lôi Đao Quyết tầng thứ hai.
...
Rất nhanh đã đến một ngày trước khi diễn ra cuộc thi vòng loại.
Vì ngày mai là vòng loại, hơn nữa vòng loại dành cho tất cả các học viên, nên cũng có rất nhiều học viên của Ẩn Môn đã đăng ký tham gia cuộc thi.
Hôm nay Các thí sinh Ẩn Môn này, đã đến hiện trường.
Một số trong số đó còn có cả các chưởng môn của Ẩn Môn.
Dù sao thì phần thưởng cũng rất hấp dẫn, nên đương nhiên những cao thủ này cũng muốn thử!
Ví dụ chưởng môn Tuyết Sơn Phái, ông ta đăng ký vào nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ.
Gần đây chưởng môn Tuyết Sơn Phái cũng đã đạt đến Linh Phách Cảnh đỉnh phong, nhưng ông ta biết tranh giành trong nhóm Linh Phách Cảnh đỉnh phong rất khốc liệt!
Vì vậy ông ta chỉ có thể đăng ký để thi đấu trong nhóm của Cảnh Giới Linh Phách Cảnh trung kỳ!
Với trường hợp của chưởng môn Tuyết Sơn Phái, ông ta chỉ có một sự lựa chọn duy nhất mà thôi.
Nhiều tu hành giả của Ẩn Môn lần đầu tiên đến Tổng bộ Liên Minh nên rất tò mò.
Với sự xuất hiện của các tu hành giả của Ẩn Môn này, dường như toàn bộ Tổng bộ Liên Minh cũng nóng lên.
Tuy nhiên, Liên Minh vẫn cấm bọn họ di chuyển, chỉ cho bọn họ hoạt động một phạm vi nhất định, xếp họ vào một tòa nhà.
Buổi tối, Lâm Mộc từ thung lũng phía sau trở về, vừa vào tòa nhà thì tình cờ gặp được chưởng môn Tuyết Sơn Phái và Đại trưởng lão của Tuyết Sơn Phái.
"Lâm Mộc!"
Khi hai người nhìn thấy Lâm Mộc, vẻ mặt đều thay đổi.
“Hai vị, trùng hợp quá.” Lâm Mộc nhìn thấy hai người thì cũng vui vẻ chào hỏi
“Lâm Mộc, bởi vì có sư huynh là thanh tra nên cậu mới vào Liên Minh được đúng không?” chưởng môn Tuyết Sơn Phái lạnh nhạt hỏi.
Kể từ việc lần trước, nhờ có sư huynh nên ân oán của Lâm Mộc và Tuyết Sơn Phái đã kết thúc.
Nhưng chưởng môn Tuyết Sơn Phái vẫn luôn không ưa Lâm Mộc.
Dù sao thì bởi vì anh nên Tuyết Sơn Phái ông ta mới mất đi mấy vị trưởng lão mạnh mẽ.
Nhưng bởi vì sư huynh của Lâm Mộc, nên bọn họ không dám báo thù.
“Tôi không dựa vào ai cả, tôi tự mình vào.” Lâm Mộc bình tĩnh nói.
Sau khi nói xong, anh trực tiếp đi vào trong tòa nhà.
Lúc này đương nhiên Lâm Mộc vẫn chưa biết anh sẽ gặp lại hai người họ ở vòng loại ngày mai.
Chương 299: Thi đấu tuyển chọn
Sáng ngày hôm sau.
Thượng Võ Các.
Đây là nơi tổ chức Thi đấu tuyển chọn.
Hôm nay là ngày chính thức tổ chức cuộc thi.
Rất nhiều người dự thi đã tới Thượng Võ Các.
Lâm Mộc, Sư huynh và La Văn Thành cùng vào đấu trường.
“Lâm Mộc, tôi nghe Sư huynh cậu nói, cậu cũng tham gia thi đấu ở phân nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ, thế hai chúng ta ở trung một nhóm rồi.” La Văn Thành nói.
Số Liên minh tệ mà La Văn Thành kiếm được khi tham gia năm cuộc đại chiến dọn dẹp và kiểm kê Thể biến dị đủ để anh ta đổi Huyết Tinh rồi tiến lên Linh Phách Cảnh đỉnh phong. Thế nhưng anh ta không vội vã đột phá bình cảnh lên cảnh giới này vì muốn tham gia Thi đấu tuyển chọn ở phân nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ.
“Đúng vậy La huynh, chúng ta cùng một nhóm rồi.” Lâm Mộc cười nói.
“Chưa biết chừng hai người còn gặp nhau trên võ đài đấy!” Thẩm Trạch Thiên nói.
Lâm Mộc ngẩn người, chuyện này đương nhiên có khả năng xảy ra rồi.
“La huynh, lỡ như chúng ta chạm trán, anh không được nhường tôi đâu nhé, chúng ta cạnh tranh công bằng.” Lâm Mộc nói.
Hôm nay Lăng Hiên cũng tới dự thi, vừa vào Thượng Võ Các, anh ta đã chạy qua tìm Lâm Mộc.
“Chẳng ngờ nhiều người tới tham gia thi đấu dường này.” Lăng Hiên nói.
“Ừm, xem ra người trong môn phái ẩn dật lớn cũng tham gia khá nhiều đấy.” Lâm Mộc nói.
Ngoài thành viên liên minh, các Tu hành Giả trong môn phái ẩn dật lớn cũng tham gia không ít.
Lâm Mộc chẳng những trông thấy người của Tuyết Sơn Phái, còn thấy người của Thanh Thương Phái.
“Đại Gia Gia, Nhị Gia Gia!” Lăng Hiên chợt vẫy tay với hai người vừa bước vào địa điểm thi đấu.
Hai người này nhanh chóng đi tới.
“Thiếu gia!” Họ hành lễ với Lăng Hiên.
Lâm Mộc lập tức hiểu ra, mấy người này chính là người của Tử Sơn Phái .
“Thiếu gia, cậu ở trong liên minh đã quen chưa?” Ông cụ dẫn đầu nhóm người hỏi.
“Cũng tạm, nơi này quả thực là thiên hạ của nhân tài.” Lăng Hiên cảm khái.
Anh ta nói tiếp: “Đúng rồi, giới thiệu với mọi người, đây là người bạn mà con quen trong liên minh – Lâm Mộc.”
Sau đó Lăng Hiên nói với Lâm Mộc “Đây là Đại Gia Gia và Nhị Gia Gia của tôi, họ đều là Trưởng lão của Tử Sơn Phái .”
“Chào hai vị Trưởng lão!” Lâm Mộc cười, chắp tay chào hỏi.
“Xin chào Đạo hữu Lâm Mộc!” Hai vị Trưởng lão cũng chắp tay chào Lâm Mộc.
Thi đấu tuyển chọn do Mục nghị trưởng phụ trách chủ trì, lúc này ông cụ đã dẫn theo vài người tiến vào.
Thượng Võ Các bỗng chốc im phăng phắc.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Ông cụ đi đến trước một võ đài, tuyên bố lịch thi đấu tiếp theo.
Hôm nay là vòng loại của Thi đấu tuyển chọn.
Theo quy định, hôm nay sẽ tiến hành thi đấu sàng lọc, mỗi phân nhóm chọn ra mười người đứng đầu để tiến vào cuộc thi đấu ngày mai.
Thượng Võ Các có ba võ đài, cho nên các nhóm của Linh Ý Cảnh sẽ thi đấu trước.
Mỗi nhóm đều có một Thành viên Liên minh đặc cấp phụ trách kiểm soát rút thăm thi đấu, người thất bại sẽ bị loại bỏ, cho tới khi mỗi phân nhóm chỉ còn chín người dự thi.
Sau đó những người bị loại bỏ sẽ được tham gia Vòng loại bổ sung để tìm ra người xuất sắc nhất trong số này cho vòng thi đấu ngày mai.
Sở dĩ tiến hành như vậy để tránh trường hợp ứng cử viên có khả năng giành vị trí top 3 chẳng may bị loại bỏ do gặp phải người mạnh nhất ngay từ khi bắt đầu. Thông qua Vòng loại bổ sung, người này có thể dành được tư cách thi đấu bán kết.
Linh Ý Cảnh sẽ tham gia thi đấu trước, nên Lâm Mộc không cần nóng ruột mà có thể quan sát thi đấu trước.
Ba phân nhóm nhanh chóng hoàn tất rút thăm, Vòng loại đầu tiên chính thức bắt đầu.
Ba võ đài cùng lúc triển khai thi đấu. Sau vài vòng thi đấu.
“Tổng kết lại, vẫn là Linh Ý Cảnh của liên minh mạnh hơn Tu hành Giả cùng cảnh giới bên ngoài.” Lâm Mộc lẩm bẩm.
Đây là kết luận mà anh rút ra sau khi quan sát vài vòng đấu.
Sư huynh nói: “Đương nhiên ,Linh Ý Cảnh có thể gia nhập liên minh đều là Tu hành Giả có thiên phú mà.”
Lâm Mộc nói: “Thi đấu cùng cảnh giới thường khó phân thắng bại, em xem giao đấu của Linh Ý Cảnh đỉnh phong hồi nãy, thực lực hai bên cách biệt quá ít, muốn giành thắng lợi chỉ có thể dựa vào kinh nghiệm chiến đấu phong phú hơn mà thôi.”
Phải biết rằng mỗi phân nhóm thi đấu đều sắp xếp những người cùng cảnh giới.
Đây chính là điểm thú vị của Thi đấu tuyển chọn, không so cảnh giới, so bản lĩnh tự thân.
Nếu không giới hạn về cảnh giới thì đa phần ai có cảnh giới cao hơn kẻ đó lợi hại hơn, điều này không công bằng với những Tu hành Giả có thời gian tu luyện ngắn.
Cho nên Thi đấu tuyển chọn phân nhóm dựa trên cảnh giới, muốn thắng cuộc phải có bản lĩnh hơn người.
Đương nhiên trong thi đấu, cảnh giới cao không phải không có lợi, phần thưởng cho phân nhóm cảnh giới cao hơn đương nhiên phong phú hơn rồi.
Sau bốn giờ thi đấu sàng lọc, mỗi phân nhóm chọn ra chín người. Lúc này đã là 12h trưa.
Mục nghị trưởng thông báo, Linh Ý Cảnh sơ kỳ, trung kỳ, đỉnh phong sẽ tổ chức Vòng loại bổ sung sau nửa giờ nữa ở quảng trường bên ngoài.
Những người bị loại bỏ trong vòng sơ loại có thể tự nguyện tham gia Vòng loại bổ sung.
“Nửa giờ sau đến lượt chúng ta thi đấu rồi.” Lăng Hiên nóng lòng muốn lên võ đài.
Nửa giờ sau.
“Ba phân nhóm của Linh Phách Cảnh tập hợp về gần võ đài, chuẩn bị rút thăm thi đấu.” Mục nghị trưởng tuyên bố.
Linh Phách Cảnh sơ kỳ ở võ đài bên trái, trung kỳ ở giữa và đỉnh phong ở võ đài bên phải.
“Sư huynh, em đi trước nhé.” Lâm Mộc chắp tay chào Thẩm Trạch Thiên.
“Anh cũng phải đến võ đài bên phải tham gia thi đấu, Tiểu sư đệ, chúng ta đều cố gắng nhé.” Thẩm Trạch Thiên nói.
“Người anh em Lâm Mộc, chúng ta đi nào!” Lăng Hiên cùng Lâm Mộc đi về phía trái.
La Văn Thành cũng đi theo hai người họ.
Khi đi tới võ đài trung tâm, Lâm Mộc và La Văn Thành dừng bước.
Chương 300: Lên đài
“Lâm Mộc, sao anh không đi tiếp, võ đài thi đấu của Linh Phách Cảnh sơ kỳ chúng ta ở bên trái mà.” Lăng Hiên quay đầu lại nhìn Lâm Mộc đầy hồ nghi.
“Đạo hữu Lăng Hiên, tôi báo danh tham gia thi đấu ở phân nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ.” Lâm Mộc giải thích.
“A! Anh tham gia phân nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ ư?” Lăng Hiên kinh ngạc quá đỗi. Anh ta vẫn luôn cho rằng Lâm Mộc cùng báo danh tham gia phân nhóm Linh Phách Cảnh sơ kỳ giống mình.
“Dạo trước tôi đã đột phá bình cảnh lên trung kỳ rồi.” Lâm Mộc nói.
“Sao... sao không tạm thời giậm chân ở Linh Phách Cảnh sơ kỳ thôi?” Lăng Hiên khó hiểu hỏi.
“Phần thưởng cho Linh Phách Cảnh trung kỳ phong phú hơn mà.” Lâm Mộc cười nói.
“Cái này... được, tôi qua võ đài bên trái trước nhé.” Lăng Hiên nói. Còn Lâm Mộc thì dừng chân ở võ đài trung tâm.
Tất cả Tu hành Giả dự thi phân nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ cũng lần lượt tập trung về đây.
Lâm Mộc nhanh chóng nhìn thấy vài bóng người quen thuộc.
Vị Nhị Gia Gia mà Lăng Hiên gọi ban nãy cũng tới võ đài trung gian.
Sau đó Lâm Mộc trông thấy Chưởng môn Tuyết Sơn Phái cũng tới đây.
Vừa trông thấy Lâm Mộc, Chưởng môn kinh ngạc không thôi.
“Cậu.... không ngờ cậu lại đạt tới Linh Phách Cảnh trung kỳ rồi!” Chưởng môn Tuyết Sơn Phái không dám tin vào điều này.
Chưởng môn nhớ rõ, hồi đầu biết đến cái tên Lâm Mộc, anh chỉ mới có tu vi Linh Ý Cảnh sơ kỳ.
Khi ấy ông ta chẳng coi Lâm Mộc ra gì, còn nghĩ chỉ phái bừa một Trưởng lão đã có thể dễ dàng tiêu diệt anh.
Thậm chí ông cụ còn cho rằng, Lâm Mộc vào được liên minh là nhờ đi cửa sau, dựa vào mối quan hệ với Sư huynh của anh.
Chớp mắt, Lâm Mộc đã lên tới Linh Phách Cảnh trung kỳ ư? Chưởng môn Tuyết Sơn Phái chấn động trong lòng!
“Không sai, tôi thực sự đã đạt tới Linh Phách Cảnh trung kỳ!” Lâm Mộc cười nói.
Trước đây, Lâm Mộc cảm thấy Tuyết Sơn Phái chính là một ngọn núi cao vời vợi, là môn phái khó nhằn có Chưởng môn Linh Phách Cảnh.
Thậm chí khi môn phái này bắt Thẩm Tịch Dương đi, nếu không có Thẩm Trạch Thiên giúp đỡ, Lâm Mộc cũng không biết làm sao mới cứu được cô ấy.
Tuyết Sơn Phái từng là môn phái quá lớn mạnh trong mắt anh!
Mà bây giờ, chính anh đã đạt tới cùng một cảnh giới với Chưởng môn Tuyết Sơn Phái!
Dù không có Sư huynh giúp đỡ, Lâm Mộc cũng chẳng chút kiêng dè môn phái này nữa.
Trong lúc Lâm Mộc đang nói chuyện, một bóng người quen thuộc bước tới võ đài trung tâm.
Người đến là Cao Thạch.
“Lâm Mộc, cậu chạy tới phân nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ à?” Cao Thạch kinh ngạc hỏi.
“Sao nào? Không được hả?” Lâm Mộc bình tĩnh đáp.
“Hừ, nhóc con không biết trời cao đất dày, rõ ràng cậu có thể tạm giậm chân ở Linh Phách Cảnh sơ kỳ để tham gia thi đấu giành thưởng, đằng này lại một
mực chạy tới phân nhóm trung kỳ để làm bia đỡ đạn, đúng là ngu ngốc!” Cao Thạch cười lạnh.
Anh ta chẳng mảy may thấy bất ngờ khi Lâm Mộc lên được Linh Phách Cảnh trung kỳ nhanh như vậy.
Trước kia, đột phá cảnh giới nhanh dường này là điều quá khoa trương. Nhưng bây giờ đã có Huyết Tinh để tu sĩ hấp thu rồi nâng cao cảnh giới nhanh hơn.
Cao Thạch đương nhiên biết rõ, khi trước Lâm Mộc kề vai chiến đấu với Thẩm Trạch Thiên và La Văn Thành trong mấy trận đại chiến, cho nên kiếm được không ít chiến lợi phẩm.
Lâm Mộc vẫn trưng ra bản mặt tươi cười: “Tôi là bia đỡ đạn, thì bại tướng dưới tay bia đỡ đạn là anh lấy đâu ra tự tin để tham gia Thi đấu tuyển chọn Linh Phách Cảnh trung kỳ thế?”
“Cậu...” Mặt Cao Thạch bỗng biến sắc.
“Nếu tôi nhớ không nhầm thì lần trước anh đọ sức thất bại ở chính võ đài này nhỉ?” Lâm Mộc nói.
“Hừ, lần ấy tôi phải áp chế cảnh giới, thậm chí không được dùng bất cứ thủ đoạn nào, tính chất thi đấu lần này hoàn toàn khác nhé!” Cao Thạch lạnh lùng nói.
“Thi đấu tuyển chọn này, tuy vẫn cùng cảnh giới, nhưng không hạn chế thủ đoạn, tốt nhất cậu hãy cầu nguyện không chạm trán tôi trên võ đài đi, bằng không tôi sẽ cho cậu biết mặt!”
Lúc này, Thành viên Liên minh đặc cấp phụ trách rút thăm bước tới trước võ đài.
Anh ta nói: “Phân nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ có tổng cộng 58 người dự thi, mời mọi người bước lên rút thăm.”
“Trong hộp rút thăm có 29 con số khác nhau, mỗi con số sẽ có hai phiếu thăm, người rút được con số giống nhau sẽ trở thành đối thủ của nhau trong vòng thi đấu đầu tiên.”
Mọi người lần lượt lên rút thăm.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Lâm Mộc rút được số 13.
Hiện giờ anh vẫn chưa rõ ai là người rút được số giống anh.
“Mời hai người rút được số 1 đưa phiếu thăm cho tôi.” Thành viên Liên minh đặc cấp nói.
Hai tuyển thủ lập tức bước ra.
Thành viên Liên minh đặc cấp kiểm tra số trong phiếu thăm của hai người này rồi nói: “Mời hai vị lên đài!”
Hai tuyển thủ lập tức lên đài, trận đấu chính thức bắt đầu.
Lâm Mộc chăm chú quan sát, hai đối thủ có cùng cảnh giới, ai có thủ đoạn hơn thì kẻ đó mạnh hơn.
Sau màn giao chiến kịch liệt, một tuyển thủ rơi khỏi võ đài, trận đấu tuyên bố kết thúc.
Sau đó là trận đấu thứ hai, thứ ba...
Trận đấu thứ năm, Chưởng môn Tuyết Sơn Phái lên đài.
Tuy Tu hành Giả của môn phái ẩn dật không thể so với thành viên liên minh, nhưng dẫu sao ông cụ cũng là Chưởng môn, nhận được nguồn tài nguyên dồi dào nhất cùng những thủ đoạn lợi hại nhất của cả môn phái.
Sau màn giao đấu kịch liệt, Chưởng môn Tuyết Sơn Phái thành công bước vào vòng đấu ngày mai.
Thi đấu tuyển chọn tiếp tục.
Trận đấu thứ mười hai nhanh chóng tuyên bố kết thúc.
“Tiếp theo, mời tuyển thủ rút trúng số 13 đưa phiếu thăm cho tôi.” Thành viên Liên minh đặc cấp nói.
Lâm Mộc lập tức bước lên trước.
Đồng thời anh cũng để ý xem ai cũng bước lên cùng mình.
Lâm Mộc không quen người này, là một ông cụ tóc bạc trắng của môn phái ẩn dật lớn nào đó.
Sau khi giao nộp phiếu thăm, hai người lên đài.