-
Chương 8
_(Từ chương này gọi Lăng Thiên là Trang Thiên Vũ luôn nhé cho hợp hoàn cảnh) _
Đối với việc phát hiện ra trang sách đề cập đến phần trận pháp khiến Trang Thiên Vũ ngạc nhiên, tuy chỉ có cái tên và vài sự suy đoán.
....
Sau khi đọc hết những cuốn sách về văn hóa, lịch sử thì trời cũng tối, đã 7 giờ tối gấp quyển sách trong tay đưa cất, Trang Thiên Vũ đi xuống khỏi ghế đối với Lý Tiểu Y nói:
_Đi về thôi!
Ba người đi ra đến cửa của nhà sách Vọng Thiên thì đối diện đi tới một thân âu phục nữ nhân, thần sắc có chút vội vàng, lo lắng...
Thiên Vũ, sao con lại đi lại như vậy, cảm thấy thân thể sao rồi, thôi chúng ta về nhà trước rồi nói
Xong vươn tay bế Thiên Vũ lên đi về phía chiếc audi r8 màu đỏ... Hai người Lý Tiểu Y cũng bước đi mang chiếc xe điện hai chỗ lái trở về.
....
Bên trong xe, Trang Thiên Vũ ngồi ghế lái phụ, bên cạnh Phương Tĩnh vừa lái xe vừa hỏi về buổi chiều đi dạo. Trang Thiên Vũ không biết bao lâu chưa kể chuyện cho ai, giờ được kể với thân phận con của người bên cạnh mà mình gọi là mẹ khiến hắn cảm thấy mình được quan tâm, cái cảm giác thật tuyệt.
Chỉ chốc lát chiếc xe đã dừng lại trước cửa biệt thự cánh cổng,cổng mở ra, Phương Tĩnh lái xe vào trước cửa rồi đem Trang Thiên Vũ bế vào nhà.
_Mẹ à, người có thể để con xuống, con đã khỏe và có thể tự đi rồi.người xem này _ nói rồi cầm cánh tay của Phương Tĩnh lắc lư. Đi xuống được vài bước thì đã có người làm ra gọi:
Thưa phu nhân, lão gia nói hai người vào ăn tối ạ. nói rồi quay người đi làm việc.
_Thôi, chúng ta đi tắm rửa rồi ăn cơm thôi
_Phương Tĩnh bế Trang Thiên Vũ lên lầu đi vào phòng của Trang Thiên Vũ lấy một bộ đồ của Trang Thiên Vũ rồi tiến về phía căn phòng của nàng, rồi cởi quần áo tắm rửa cho Trang Thiên Vũ....
....
_Ngồi trên giường mà mặt Trang Thiên Vũ vẫn còn vẻ ngẩn ngơ, và nụ cười mỉm nơi khóe môi. Trang Thiên Vũ đang ngẩn người suy nghĩ thì bỗng quay trở lại thực tế bởi tiếng mở cửa buồng tắm, Phương Tĩnh mặc bộ quần áo ngủ với chất liệu mịn mịn, mát mát đi tới trước Trang Thiên Vũ, tay đưa ra vén mái tóc đen nhánh mới hong khô ra sau, ngồi xổm xuống trước Trang Thiên Vũ:
_Này Thiên Vũ, con cảm thấy khỏe hơn nhiều chưa, mẹ con mình đi ăn cơm nào.
_Con bình thường rồi mà, mẹ không cần bế con nữa đâu, con có thể tự mình đi mà, con lớn rồi đó. _Trang Thiên Vũ đối với việc mẹ bế mình tuy rất thích nhưng mới gần tám tuổi nhưng bề ngoài cũng như mười, mười một tuổi rồi, cũng hơn ba chục kí,nên việc để Phương Tĩnh với dáng người thon nhỏ bế bồng mãi, cậu cũng thấy thương đó chứ, suy cho cùng thì thân thể cũng là phàm thể nên vấn đề cảm xúc thật sự là rất tốt, không như trước dù xảy ra chuyện gì, nhỏ hay to đều chỉ một biểu cảm.
_Được rồi, con của mẹ lớn rồi giờ chúng ta đi xuống nào, không nên để ông và cha đợi. _ tay Phương Tĩnh ôm lấy Trang Thiên Vũ cọ cọ mặt mình vào khuôn mặt nhỏ mũm mĩm, mịn màng của nó.
Trên bàn ăn, sau khi ngồi vào Trang Thiên Vũ trong bát liên tục được gắp vào những món bổ dưỡng cùng với những câu hỏi của ông nội vốn rất yêu thương Thiên Vũ:
_Cháu cảm thấy trong người thế nào?
 _Cháu có cảm thấy mệt mỏi chỗ nào không?
_Cháu muốn mua thứ gì, thích thứ gì không, ông mua cho cháu nhé!
_Cháu ăn thêm những thứ này đi, cháu khỏe lại chúng ta đi chơi nhé.....
...
Qua bữa cơm, Trang Thiên Vũ được Phương Tĩnh đi cùng vào phòng ngủ của hắn:
_Mẹ sẽ ngủ cùng con nhé, con đi chuẩn bị đi rồi chúng ta xem phim một chút rồi mẹ sẽ hát ru con được không.
Trang Thiên Vũ đối với việc cùng mẹ ngủ chung cũng không có gì lạ, nhưng ở chỗ là từ khi ba tuổi đã phải ở trong căn nhà chỉ có người ông nội cùng với những người giúp việc thì trong khi ngủ được nằm trong vòng tay mẹ là điều thật tuyệt. Đối với việc phá phong hòn đá thì dùng linh lực bao vây lại là được, quyết định xong nên sau khi chuẩn bị rồi leo lên giường vén chăn lên rồi chui vào lòng mẹ, khuôn mặt nhỏ cọ cọ phía trước ngực của Phương Tĩnh, rồi lòng bàn tay lóe lên màu trắng nhạt bao phủ Phương Tĩnh.
Vậy là ổn, khuôn mặt đầy nét ngây thơ của Trang Thiên Vũ bỗng nhiên đổi thành một khuôn mặt đầy nét nghiêm nghị, đôi mắt ánh lên vẻ nghiêm túc:
_Chắc được rồi _Trang Thiên Vũ lẩm bẩm rồi vung tay lên, cả căn phòng được ánh sáng màu vàng kim bao bọc, rồi bỗng nhiên giống như mở rộng ra gần như gấp 10 lần.
Trang Thiên Vũ đi đến gần tủ để đồ, nơi để ba món đồ mà Trang Thiên Vũ đã mua hồi chiều, lúc trở về đã được đem lên đặt vào trong phòng.
Vươn tay, khối đá như có cánh bay về phía tay của Trang Thiên Vũ, cầm lấy ngắm nghía, hắn cũng mong là thứ gì đó mạnh mẽ một chút nha.
Đặt hòn đá trên lòng bàn tay trái, Trang Thiên Vũ vận linh lực về phía cánh tay trái, đem hòn đá hoàn toàn bao bọc và trong, mắt nhắm lại hô một tiếnghá...
Răng... Rắc.... Những vết rạn dần hiện lên, vết rạn có quy luật lan ra sáu cạnh của hòn đá, ánh sáng trắng lóe ra từ những khe rạn của hòn đá. Bỗng không khí xung quanh chấn động, hòn đá lấy tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy to ra, chỉ chớp mắt đã to đến mức chiếm gần một mét khối, to đến như vậy rồi bỗng nhiên hòn đá kịch liệt lay động.
Một tiếng kêu bén nhọn vang ra từ bên trong, từ trong hòn đá ánh sáng bắn ra chói lòa, rồi hòn đá vỡ vụn tan thành bụi phấn, Trang Thiên Vũ phất tay, bụi mù lắng xuống, bên trong truyền đến một tiếng cười mang cảm giác cuồng ngạo,cùng tiếng nói:
_Ha..ha...cuối cùng cũng có thể ra khỏi cái phong ấn chết tiệt đó, người kia,ngươi đã giúp ta thoát ra nên nó việc gì khó khăn thì có thể nói với ta, ta sẽ giúp ngươi hoàn thành
_Đối với câu nói phát ra từ miệng một con hồ ly Trang Thiên Vũ cũng không quan tâm, thấy nó cũng khá đẹp bởi vì trên thân của nó thuần sắc trắng, bông bông xù xù, khá được nên mới nhìn nó như vậy.
Đối với Sự Cuồng ngạo của con hồ ly tranh Thiên Vũ mặc kệ rồi không bận tâm vung tay lên từ trong lòng bàn tay một lực lượng khó hiểu chỉ như những sợi tơ mảnh giành được sắp xếp thành hình một huyết ấn với hư ảnh tứ tượng thần thú,..
Đối với việc huyết ấn hiện ra, trong lòng cửu vĩ hồ cũng hiện lên nét sợ hãi:
_Nhân loại, ngươi không thể nô dịch ta được, ta đây đã là Địa tiên, mặc dù bị phong ấn, nhưng ngươi không đủ sức mạnh quản lý được ta đâu. Cửu vĩ hồ tuy nói vậy nhưng không thể không e ngại huyết ấn, bởi vì trong tu chân giới nó có tên là Cửu nô ấn, chính là dùng để thuần phục chín hồn của các linh thú nhưng yêu cầu người thi triển không được phép yếu hơn quá nhiều, nên Cửu vĩ hồ mới nói, tuy nó muốn chạy nhưng cảm nhận được cấm chế bao phủ nơi này thì chỉ có thể bỏ qua.
_Từ giờ ngươi là nô lệ của ta_ta ban cho ngươi tên gọi A_ly_Trang Thiên Vũ cũng không muốn nói nữa đánh huyết ấn vào trong đầu Cửu vĩ hồ, rồi vẫy tay bỏ đi cấm chế ngăn cách.
Túm lấy con hồ ly đặt ở cuối giường, trong mắt hồ ly chỉ còn lại vẻ lười biếng duỗi người.
Trang Thiên Vũ cũng khôi phục lại vẻ trong trẻo, ngây thơ trèo lên giường, chui vào lòng Phương Tĩnh, ôm lấy eo rồi đi vào giấc ngủ.