-
Chương 77
Phương Tĩnh đang thay đồ, mới đổi thành đồ ngủ thì đã thấy được Trang Thiên Vũ xuất hiện đi vào, Phương Tĩnh còn chẳng kịp phản ứng gì thì đã được Trang Thiên Vũ ôm eo rồi bỗng nhiên chỉ thấy lóe sáng một hồi, mang theo thân thể nhẹ nhàng xuất hiện tại trên mặt địa khác.
Phương Tĩnh vô cùng ngạc nhiên, nơi này không chỉ mang lại cho người ta cảm giác hít thở thoải mái thân thể sảng khoái, mà khung cảnh của nơi này cũng làm cho người ta không thể tưởng tượng nổi.
Một vườn hoa rộng lớn đủ sắc màu chủng loại hương thơm nhẹ nhàng khoan khoái. Một vùng hoa trải rộng vô cùng bên cạnh cũng có một thảm cỏ xanh mướt cùng với những rừng lâm vô cùng to lớn trải cho đến hết tầm mắt vẫn không thấy cuối.
Còn nổi bật ở giữa chính là một tòa thành cổ mà cũng không đúng không giống một tòa thành mà phải nói là một tòa cổ Vương điện. Không chỉ to lớn mà còn cùng vĩ vô cùng tráng lệ choáng ngợp đối với Phương Tĩnh.
Đối với Phương Tĩnh thì có lẽ những nơi như tòa cổ lâu này chỉ dành cho những bậc vua chúa thượng cổ thời xưa mới có thể bỏ tiền ra như vậy xây một nơi to lớn đẹp đẽ khi phái như thế này, cái này có vẻ là không phải là mơ, vậy nên Phương Tĩnh có thể khẳng định là mình được Trang Thiên Vũ đưa tới nơi này, Phương Tĩnh tò mò, chẳng lẽ đây là nơi Trang Thiên Vũ nhận được tài năng kia?
_Tiểu Thiên, Đây có phải hay không là nơi mà là con có thể nhận được những thứ tài năng đặc biệt?
Phương Tĩnh quay người đối với Trang Thiên Vũ một ánh mắt nhẹ nhàng dò hỏi, nàng hiếu kỳ đối với sức mạnh cùng với những tài năng siêu nhiên của Trang Thiên Vũ cực kì là muốn tìm hiểu thêm đứa con của chính mình. Bởi vì cho dù là lấy ánh mắt cao đến đâu của những người luôn ở bề trên cũng không thể đánh giá chính xác được năng lực của Trang Thiên Vũ, cái này tất nhiên là Phương Tĩnh cũng muốn tìm hiểu.
_Hì hì... Mẹ ah, nơi này không phải là nơi con nhận được những thứ đặc biệt này đâu, năng lực của con đây chính là tự nhiên mà có ah! Những thứ năng lực này nó vốn dĩ là gần như thức tỉnh là có rồi ah!
Trang Thiên Vũ nghe Phương Tĩnh hỏi thì biên lung tung một câu, trả lời Phương Tĩnh. Nhưng thực chất chính là có một phần chính xác, là không gian giới này thực ra là không phải to tát gì, đơn giản làm chơi đối với hắn cũng là đếm không hết, cho nên nơi này Trang Thiên Vũ hắn vốn dĩ không có thứ gì hấp dẫn. Cho dù là vứt đi Trang Thiên Vũ vẫn sẽ có được không gian giới to lớn hơn, hoàn thiện hơn nhiều. Như vậy hiện tại không gian giới chính là quá bé ấy chứ!
_Ồ, vậy là không phải do tiên nhân truyền thừa gì sao? Thật là, nhưng mà không sao, chúng ta lên đi thăm thú nơi này chứ?
Phương Tĩnh hiện tại không còn quá quan tâm đến vấn đề nơi này từ đâu mà ra làm gì nữa, Trang Thiên Vũ vì sao sở hữu năng lực đặc biệt Phương Tĩnh cũng không truy hỏi nhiều dù sao cũng là để cho Trang Thiên Vũ có bí mật. Hiện tại là tâm tính hồi trẻ yêu cái đẹp của phái nữ bên trong Phương Tĩnh lại hiện ra dẫn đường lý trí để cho Phương Tĩnh thăm thú nơi này.
_Tất nhiên là chúng ta phải thăm dò nơi này rồi, vậy mẹ phải chuẩn bị tinh thần trước nhé!
Trang Thiên Vũ cầm tay Phương Tĩnh, chuẩn bị dẫn Phương Tĩnh đi thăm thủ mở rộng tầm mắt của nơi này, dù sao bình thường thì Phương Tĩnh chỉ chứng kiến một chút những năng lực bình thường cùng tài năng cơ bản. Còn những chuyện khác thì có lẽ là phải để Phương Tĩnh tận lực sở thị thì mới là của chính mình được, như vậy cũng thích hợp hơn với bản thân Phương Tĩnh.
_Không phải là còn có con ở đây sao, chắc là con gặp nạn sẽ sợ bỏ mẹ mà chạy đó chứ?
Phương Tĩnh cầm tay Trang Thiên Vũ mà nói, không khỏi tỏ vẻ sợ hãi. Quả thật, không nói không sợ mới là lạ. Con người luôn chỉ sợ cái không biết, biết rồi lại có gan phản kháng, nhưng Phương Tĩnh cũng tu hành một chút, chuyện này cũng chỉ là giải trí mà thôi.
_Tất nhiên là không rồi! Làm sao mà có thể như vậy được với người mẹ xinh đẹp yêu dấu của con chứ? Chúng ta cùng đi thôi!
_Ừm....
Phương Tĩnh nhẹ gật đầu, hai người cầm tay nhau tiến bước trên đường tiến qua khu vực vạn hoa, đến gần hơn với phía tòa cổ lâu khổng lồ. Hai người vừa đến trước cửa lớn thì cánh cửa bỗng nhiên từ từ mở ra, Cửu Vĩ Hồ bóng hình quen thuộc đi ra để cho Phương Tĩnh ngạc nhiên:
_A ly, tại sao ta không thấy con bên ngoài, bỗng nhiên lại xuất hiện tại nơi này rồi!
Phương Tĩnh vỗ vỗ ngực, hỏi Cửu Vĩ Hồ, bởi vì Cửu Vĩ Hồ bỗng nhiên biến mất tiếp tục để cho Phương Tĩnh đối với cô gái nhỏ không phải nhân loại này tình cảm rất tốt.
_Dì, hì hì, ta được tiểu thiếu gia cho ở tại nơi này tu hành a, giống như là dì ngươi tu hành vậy, tu hành ở đây rất nhanh mạnh mẽ hơn a, vì vậy ta thích tiểu thiếu gia cho ta ở nơi này đó. Người cứ tự nhiên nhé, nơi đây thật sự vô cùng tuyệt vời đó....
_A.....chào...chào dì...
Nguyệt hỏa phía sau Cửu Vĩ Hồ từ bên trong đi ra, đối với Phương Tĩnh ấp úng chào hỏi. Haha mẹ của tiểu thiếu gia ah, tất nhiên là cần phải cẩn thận rồi. Làm tiểu thị nữ cũng cần Phương Tĩnh không phản đối này.
_Được rồi, không cần khẩn trương, ta cũng sẽ không can thiệp quá vào cuộc sống riêng tư của các con, nhưng nhớ là nên hạn chế nghe chưa? Ta tự do ngắm cảnh là được!
Phương Tĩnh nhắc nhở cho cả ba người, nhưng phần lớn là dành cho hai người Cửu Vĩ Hồ cùng Nguyệt hỏa, bọn họ đòi hỏi quá nhiều dễ ảnh hưởng tới thân thể Trang Thiên Vũ. Hai người con gái nghe thấy Phương Tĩnh nói như vậy tất nhiên biết là Phương Tĩnh đang ám chỉ việc gì, ngại ngùng không thôi.
...
_Tiểu thiếu gia, có phải là bà chủ biết chuyện của chúng ta không?
Phương Tĩnh đi rồi thì Cửu Vĩ Hồ đi tới bên cạnh Trang Thiên Vũ, nhẹ nhàng hỏi, nàng sợ Phương Tĩnh quá sớm đánh giá không tốt về vấn đề này, tuy Phương Tĩnh không cấm cản, nhưng cần phải hạn chế moi móc thể lực của Trang Thiên Vũ là được.
_Bắt đầu hầu hạ, uyển chuyển đi thôi.
Trang Thiên Vũ nhận thấy Phương Tĩnh đã đi về phía xa thì tới bên trong, Trang Thiên Vũ ngả người tại ghế, nói với hai người. Cửu Vĩ Hồ cùng Nguyệt hỏa đối với Trang Thiên Vũ để Phương Tĩnh tự nhiên thăm thú, dành không gian cho mình hành sự đúng là ngại ngùng. Nhưng rất nhanh Cửu Vĩ Hồ cùng Nguyệt hỏa uyển chuyển quỳ phía dưới phục vụ Trang Thiên Vũ.