Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 194
Quả nhiên, trong dầu bôi tóc của Thất Xảo quả nhiên là có thành phần kỳ hoa. Chẳng qua đây cũng không thể chứng minh ngay nhất định là Song Nhi làm.
Bản thân Thất Xảo đương nhiên cũng có khả năng làm như vậy.
Hôm nay theo dõi cũng chỉ là ở trước mặt đại hình, ai sẽ nói ra chân tướng.
Mà sự thật cũng không vượt ra ngoài dự đoán của rất nhiều người, dưới đại hình, Song Nhi khai báo là chủ tử Lý Yên Nhiên của nàng sai khiến nàng làm những thứ này. Từ vào cung tới nay, nàng chính là đều qua lại thân thiết với các cung.
Đương nhiên có người kia không thèm nể mặt mũi, nhưng cũng có loại người ham món lợi nhỏ như Thất Xảo.
Lý Yên Nhiên dĩ nhiên đã sớm muốn hại hoàng hậu nhưng khổ nổi không có cơ hội, theo ý tưởng của nàng, mượn đao giết người mới là tốt nhất.
Cũng chính là vì vậy, nàng không ngừng xúi giục Phương Từ thuở nhỏ chính là cực kỳ sùng bái nàng.
Phương Từ tuy có tâm cơ nhưng lại toàn ở mặt ngoài, dĩ nhiên là thành cây đao của nàng.
Nhưng dù tâm tư Phương Từ ác độc vậy mà cũng không thành công, cũng chính vì vậy, Lý Yên Nhiên hết sức không hài lòng.
Nhưng trong cung này người khác nơi nào sẽ bị nàng xúi giục, việc này tuyệt đối không thể nào. Mà thêm không tới hai năm nữa sẽ có người mới vào cung, nàng lo lắng là mình không đợi được lâu như vậy, chỉ đành bí quá hoá liều.
Lúc đầu cho dù là bị tra ra được cũng không liên quan tới các nàng, ai ngờ, dù là hoàng thượng hay là hoàng hậu đều tin tưởng An Tu nghi hơn một chút, kết quả chuyện này chính là như vậy rồi.
Do Song Nhi xác nhận, bọn người Lai Hỉ moi ra bột kỳ hoa chưa xài hết ở dưới đất sân Thính Vũ Các.
Bởi vì từ lúc chuyện xảy ra, Lý Yên Nhiên đã bị khống chế ở trong phòng, cũng không có cơ hội xử lý.
Nếu hỏi nàng tại sao lại có vật như vậy, vậy phải nói đến việc hãm hại của Phương Từ trước kia, Phương Từ hãm hại không thành công. Nàng ta lại nhớ đến chuyện Thẩm hoàng hậu dị ứng kỳ hoa lúc trước.
Hôm nay, kỳ hoa tuy nghiêm cấm nhưng cũng không có nghĩa là sẽ không có.
Lý Yên Nhiên đưa thư cho nhà, thừa dịp thời gian lễ mừng năm mới Lý phu nhân vào cung thăm viếng, mang bột kỳ hoa này vào cung giao cho Lý Yên Nhiên.
Chuyện vừa truyền ra, người khác đã nghĩ tới hậu quả của Lý Yên Nhiên này.
Nghĩ tới lúc trước trong cung ít người cũng không có những thứ phân tranh này, sau đó người mới không ngừng vào, không ngừng khiêu chiến ranh giới cuối cùng của hoàng thượng, xem ra, hôm nay hoàng thượng không nhịn được rồi.
Trải qua chuyện này, chủ tớ hai người Lý Yên Nhiên và Song Nhi song song bị ban chết.
Bởi vì chuyện này.
Lý đại nhân bị giáng chức quan, Lý phu nhân cũng bởi vì thông đồng tìm cách mưu hại hoàng hậu trong cung bị biếm làm thứ dân.
Trong khoảng thời gian ngắn, Lý gia cũng nhanh chóng suy bại xuống.
Mọi người thấy thì hiểu rõ, nếu như không phải thấy ở trong ngày thường Lý đại nhân đức cao vọng trọng, thì Lý phu nhân này phải không chết không được. Hôm nay như vậy, ngược lại cũng coi là cho Lý đại nhân mấy phần tình mọn, nhưng tuy cũng coi là cho vài phần tình mọn, thế nhưng cuối cùng thì Lý gia suy tàn rồi.
Chuyện này phát sinh cực kỳ nhanh chóng, cũng chỉ có thơì gian nửa tháng lại là cảnh còn người mất.
Trong cung mọi người càng thêm cẩn thận dè dặt, không dám có một chút khinh thường.
Ngay cả Tịch Nguyệt cũng nổi lên cảm giác, cho dù là tính tình Phó Cẩn Dao như vậy mà cũng rất là biết điều. Làm sao có thể không đàng hoàng, hôm đó ánh mắt lạnh lẽo của Cảnh đế khiến rất nhiều người đều trở nên co rúm lại. Cũng bao gồm cả nàng ta.
Mọi người càng thêm biết rõ, dù như thế nào thì tuyệt đối không thể đắc tội hoàng hậu, nếu không thì chuyện ra sao, đúng là phát triển không tốt.
Dưới tình huống ngay lúc mọi người đều cho rằng chuyện đã kết thúc, rốt cuộc trong cung này lại có phong thưởng mới.
Phó Cẩn Nghiên bởi vì nhiều lần trợ giúp xử lý sự vật trong cung, được phong làm Hiền phi. Mà An Tu nghi cũng được phong làm Đức Phi. Người bị hại của sự kiện kỳ hoa, Trương quý nhân lại được phong làm Trương tần.
Tất cả thứ này xảy ra quá đột ngột, người khác càng là kinh ngạc không dứt.
Hai nữ nhi Phó gia này, thứ nữ lại mạnh hơn đích nữ.
Trong vòng một năm ngắn ngủi, Phó Cẩn Nghiên đã thăng lên làm phi tử không chỉ có như thế, còn cao hơn một phẩm cấp so nhị tỷ của nàng ấy.
Nói cho cùng, Huệ phi cuối cùng là phi tử, mà cũng không phải là tứ phi.
Dù người khác, dù là Tịch Nguyệt cũng cực kỳ không hiểu dụng ý Cảnh đế làm như vậy.
Mỗi ngày, hắn nói ra tình yêu đối với nàng, nhưng lại sẽ phong thưởng những người khác?
Cảnh đế cũng không thương lượng với nàng, nghe nói tin tức này, Tịch Nguyệt lại ngốc trệ, sắc mặt không vui.
"Hoàng thượng giá lâm ——"
Tịch Nguyệt nghe được tiếng, vừa ngẩng đầu đã thấy Cảnh đế vào cửa.
Không còn kịp thu hồi thái độ trên mặt, Cảnh đế thấy nàng như thế, nào còn cái gì không hiểu.
"Nguyệt Nhi tủi thân?" Thấy nàng mất hứng, Cảnh đế càng là vui mừng.
Trong lòng hắn dĩ nhiên là vui mừng, Nguyệt Nhi như thế, sao không phải nói rõ là có tình cảm thân thiết với hắn, nếu không phải thì làm sao như thế.
Ngược lại thì bản thân Tịch Nguyệt không ý thức được rất nhiều tâm tư của mình.
Chỉ bĩu môi uất ức.
"Hoàng thượng nói cái gì đó? Thần thiếp nơi nào có uất ức gì có thể nói."
Lời nói này chua xót cực kỳ, chính là Cảnh đế cũng cảm nhận được.
Cười ôm eo của nàng: "Nếu như một tý uất ức cũng không có, sao thái độ Tiểu Nguyệt Nhi của ta như vầy? Chớ đừng nói chi là, trẫm vừa vào cửa chính là ngửi được mùi dấm nồng nặc rồi hả?"
Thấy hắn còn trêu chọc mình, Tịch Nguyệt càng thêm uất ức.
Nhưng cắn cắn môi, cuối cùng khôi phục.
Lại nhìn hắn, cười kiều mỵ: "Thần thiếp đâu có đâu! Hoàng thượng nhất định là ngửi lầm rồi."
Cảnh đế nơi nào chịu tin.
Đặt tay ở chỗ ưỡn lên ngạo nghễ trước ngực nàng, Cảnh đế mỉm cười nói: "Nàng có thể ghen, trẫm thật vui mừng."
Nhìn một chút, hắn chính là một người xấu như vậy.
Mỗi lần không để cho nàng vui vẻ, ngược lại thì tự mình vui vẻ.
Cảnh đế gặm cắn cổ của nàng, * nói: "Hôm nay ở trong triều đình, trẫm phong Thẩm Thư Bình làm Phó Thống Lĩnh cấm vệ quân rồi."
Một câu nói hời hợt, Tịch Nguyệt kinh ngạc nhìn hắn.
Chuyện này lại là một chút tiếng gió cũng không có.
Lại nghĩ một chút Cảnh đế này, quả thật là người có thủ đoạn.
Nghĩ đến, đây là cố ý lừa gạt, chờ nàng ở chỗ này!
Ca ca có thể thăng chức, Tịch Nguyệt dĩ nhiên là vui mừng. Ca ca của nàng, Thẩm Thư Bình này cũng không thích văn, tâm tư lại không nhiều lắm.
Ngược lại cực kỳ yêu thích đối với võ nghệ. Giờ người bên ngoài cười nhạo hắn, chính là một câu mãng phu (người đàn ông thô bạo).
Thậm chí có lúc Tịch Nguyệt cũng nghĩ, nếu như tâm tư ca ca nhiều hơn chút, thì có thể sẽ không bị Bạch Tiểu Điệp làm hại hay không.
Nhưng đợi sau khi biết rõ chân tướng nàng mới hiểu được, dù ca ca phòng bị như thế nào, chỉ cần có người chỗ cao kia mưu toan hãm hại, luôn có thể tìm được sơ hở.
Hôm nay nhìn Thẩm gia càng là tất cả đều tốt, hòa hòa mỹ mỹ.
Ca ca cũng không tham lam quyền thế, nhưng có thể được người khác tán thành, có lẽ cũng là cực kỳ vui mừng nhỉ.
"Nguyệt Nhi thay mặt ca ca tạ hoàng thượng."
Thấy nàng cười dịu dàng, Cảnh đế lại có mấy phần ghen ghét.
Lầm bầm: "Chính là biết, nàng thương ca ca muội muội nàng nhất. Hắn thăng quan, nơi nào cần nàng tới tạ ơn thay. Nàng và trẫm mới là một nhà."
Vốn cho rằng hắn dùng chuyện này để lắng lại chuyện phong phi.
Nhưng hôm nay nhìn dáng vẻ hắn buồn bực, Tịch Nguyệt lại cảm thấy có mấy phần buồn cười.
Vậy mà...... Ăn dấm của ca ca!
Thật là không nên!
"Thần thiếp và hoàng thượng dĩ nhiên là một nhà, không chỉ là một nhà còn có mấy bảo bối đấy! Nhưng dù là như thế, thần thiếp cũng muốn tạ! Ca ca chất phát như vậy, hoàng thượng chịu trọng dụng ca ca, tất nhiên là nhìn ở mặt mũi của Nguyệt Nhi. Làm sao Nguyệt Nhi có thể không cảm động?"
Tịch Nguyệt nói lời êm tai.
Cho dù là Cảnh đế thật lòng yêu nàng, cũng sẽ không vì nàng lấy chuyện này tìm cớ cho ca ca nàng, tất nhiên là ca ca của nàng, Thẩm Thư Bình vẫn có chỗ đáng giá ủy thác trọng trách.
Nhưng mà lúc này Tịch Nguyệt cũng không nói như vậy.
Chậm rãi nịnh nọt Cảnh đế, quả nhiên là thấy hắn bật cười.
"Nàng chính là con tiểu hồ ly. Biết rõ, trẫm cũng không phải là người ngu ngốc kia. Vốn chính là muốn thăng, chỉ là không có cơ hội thích hợp. 0di33xn0dafnl330fys0doon Vừa vặn thừa dịp lần này cùng giải quyết. Người khác cho rằng trẫm cảm thấy muốn bồi thường nàng chuyện phong phi. Cứ như vậy, ca ca nàng đi nhậm chức, sẽ càng trôi chảy hơn nhiều. Yên tâm đi, Chu Nam là một người biết dùng người giỏi, nếu hắn cho rằng ca ca nàng giỏi, vậy chính là nhất định có thể."
Tịch Nguyệt cười chọt ngực của hắn: "Cái gì người khác cho là ngài cảm thấy muốn bồi thường thiếp chuyện phong phi. Ngược lại thần thiếp cũng cảm thấy, chính là có chuyện này đấy!"
Nhìn nàng xinh đẹp như thế, Cảnh đế hí mắt, có chút tâm viên ~ ý mã.
"Nha đầu nàng đó, lúc nào thì đần như vậy rồi. Trẫm đâu có cần như thế."
Nhẹ nhàng hôn xuống ở môi nàng, Cảnh đế mở miệng: "Phong bọn họ, tự có đạo lý phong bọn họ. Nàng phải biết, hôm nay trong lòng trẫm chỉ có nàng, tại sao có thể có tâm tư nhìn người khác. Phong các nàng lên, chỗ tốt cũng rất nhiều. Nghe trẫm nói từng cái với nàng."
Tịch Nguyệt ngửa đầu nhìn hắn, ngược lại là muốn xem hắn sẽ nói ra nguyên cớ gì.
"Thứ nhất chính là tốt với nàng. Trong cung ngoài cung này đều biết nàng Tiêu Phòng chuyên sủng. Một chốc đúng là cũng còn tốt, đã qua lâu dài tất nhiên có người sẽ gây chuyện. Mà bây giờ nên thu dọn sạch sẽ còn vẫn chưa thu dọn sạch sẽ, trẫm chẳng muốn tìm phiền toái cho mình và nàng. Thứ hai lại là có thể giúp đỡ nàng một chút, nàng cũng nhìn ra được, người trẫm phong cũng có chú ý, mấy người các nàng đều là người đàng hoàng, hoặc là nói, là người thông minh, biết nàng là vạn không thể tội được. Hôm nay trẫm phong bọn họ, thì bọn họ đương nhiên cũng phải biết, mình có thể làm cái gì. Thứ ba, sau đó đợi một chút thời gian trẫm sẽ để cho bọn họ biết, hậu cung này phi tần lên chức cũng không chút quan hệ tới hưng suy của gia tộc bọn họ. Trẫm muốn cắt đứt ý nghĩ này của bọn họ, tránh cho bọn họ luôn cho là có thể đưa một đứa con gái vào cung, thì bản thân có thể một bước lên mây. Nghĩ cùng đừng nghĩ."
Cảnh đế nói xong, Tịch Nguyệt cười hỏi: "Nếu phi tần hậu cung không có quan hệ với hưng suy gia tộc, vậy vào lúc này ngài trên miệng tấn phong ca ca thiếp, người khác nghĩ như thế nào? Ngược lại tự mâu thuẫn nhỉ!"
Cảnh đế lơ đễnh: "Nguyệt Nhi của Trẫm, sao có thể giống với người khác?"
Thấy hắn như thế, Tịch Nguyệt bĩu môi: "Chà chà!"
Mặt mày Cảnh đế nhíu một cái: "Thế nào? Nàng có hoài nghi đối với lời này của trẫm?"
Tịch Nguyệt vội vàng cười theo: "Dĩ nhiên là không, hoàng thượng đa nghi rồi."
Cảnh đế vỗ xuống cái mông nhỏ của nàng, nói: "Thời gian lâu dài, bọn họ tự nhiên sẽ hiểu. Tuy Thẩm Thư Bình không coi là thông minh, nhưng cũng có ưu điểm của mình. Ưu điểm của hắn ngoại trừ tài giỏi, trung thành và nghe lời cũng ở vị trí đầu não. Dĩ nhiên, cho dù là hắn không có những ưu điểm này, trẫm cũng sẽ trọng dụng hắn giống như vậy. Dù sao, hắn là ca ca tốt của Nguyệt Nhi! Có điều, vị trí này lại khác biệt giống như phụ thân nàng và nhị thúc."
Cảnh đế nói đều là lời tâm huyết,Tịch Nguyệt cười gật đầu, dựa vào trong ngực của hắn.
Hai người rất là ấm áp.
"Hoàng thượng, Quế ma ma sắp trở về rồi chứ? Lúc trước thái hậu nương nương nói để cho bà tới đây giúp đỡ thần thiếp."
"Trẫm biết."
Bản thân Thất Xảo đương nhiên cũng có khả năng làm như vậy.
Hôm nay theo dõi cũng chỉ là ở trước mặt đại hình, ai sẽ nói ra chân tướng.
Mà sự thật cũng không vượt ra ngoài dự đoán của rất nhiều người, dưới đại hình, Song Nhi khai báo là chủ tử Lý Yên Nhiên của nàng sai khiến nàng làm những thứ này. Từ vào cung tới nay, nàng chính là đều qua lại thân thiết với các cung.
Đương nhiên có người kia không thèm nể mặt mũi, nhưng cũng có loại người ham món lợi nhỏ như Thất Xảo.
Lý Yên Nhiên dĩ nhiên đã sớm muốn hại hoàng hậu nhưng khổ nổi không có cơ hội, theo ý tưởng của nàng, mượn đao giết người mới là tốt nhất.
Cũng chính là vì vậy, nàng không ngừng xúi giục Phương Từ thuở nhỏ chính là cực kỳ sùng bái nàng.
Phương Từ tuy có tâm cơ nhưng lại toàn ở mặt ngoài, dĩ nhiên là thành cây đao của nàng.
Nhưng dù tâm tư Phương Từ ác độc vậy mà cũng không thành công, cũng chính vì vậy, Lý Yên Nhiên hết sức không hài lòng.
Nhưng trong cung này người khác nơi nào sẽ bị nàng xúi giục, việc này tuyệt đối không thể nào. Mà thêm không tới hai năm nữa sẽ có người mới vào cung, nàng lo lắng là mình không đợi được lâu như vậy, chỉ đành bí quá hoá liều.
Lúc đầu cho dù là bị tra ra được cũng không liên quan tới các nàng, ai ngờ, dù là hoàng thượng hay là hoàng hậu đều tin tưởng An Tu nghi hơn một chút, kết quả chuyện này chính là như vậy rồi.
Do Song Nhi xác nhận, bọn người Lai Hỉ moi ra bột kỳ hoa chưa xài hết ở dưới đất sân Thính Vũ Các.
Bởi vì từ lúc chuyện xảy ra, Lý Yên Nhiên đã bị khống chế ở trong phòng, cũng không có cơ hội xử lý.
Nếu hỏi nàng tại sao lại có vật như vậy, vậy phải nói đến việc hãm hại của Phương Từ trước kia, Phương Từ hãm hại không thành công. Nàng ta lại nhớ đến chuyện Thẩm hoàng hậu dị ứng kỳ hoa lúc trước.
Hôm nay, kỳ hoa tuy nghiêm cấm nhưng cũng không có nghĩa là sẽ không có.
Lý Yên Nhiên đưa thư cho nhà, thừa dịp thời gian lễ mừng năm mới Lý phu nhân vào cung thăm viếng, mang bột kỳ hoa này vào cung giao cho Lý Yên Nhiên.
Chuyện vừa truyền ra, người khác đã nghĩ tới hậu quả của Lý Yên Nhiên này.
Nghĩ tới lúc trước trong cung ít người cũng không có những thứ phân tranh này, sau đó người mới không ngừng vào, không ngừng khiêu chiến ranh giới cuối cùng của hoàng thượng, xem ra, hôm nay hoàng thượng không nhịn được rồi.
Trải qua chuyện này, chủ tớ hai người Lý Yên Nhiên và Song Nhi song song bị ban chết.
Bởi vì chuyện này.
Lý đại nhân bị giáng chức quan, Lý phu nhân cũng bởi vì thông đồng tìm cách mưu hại hoàng hậu trong cung bị biếm làm thứ dân.
Trong khoảng thời gian ngắn, Lý gia cũng nhanh chóng suy bại xuống.
Mọi người thấy thì hiểu rõ, nếu như không phải thấy ở trong ngày thường Lý đại nhân đức cao vọng trọng, thì Lý phu nhân này phải không chết không được. Hôm nay như vậy, ngược lại cũng coi là cho Lý đại nhân mấy phần tình mọn, nhưng tuy cũng coi là cho vài phần tình mọn, thế nhưng cuối cùng thì Lý gia suy tàn rồi.
Chuyện này phát sinh cực kỳ nhanh chóng, cũng chỉ có thơì gian nửa tháng lại là cảnh còn người mất.
Trong cung mọi người càng thêm cẩn thận dè dặt, không dám có một chút khinh thường.
Ngay cả Tịch Nguyệt cũng nổi lên cảm giác, cho dù là tính tình Phó Cẩn Dao như vậy mà cũng rất là biết điều. Làm sao có thể không đàng hoàng, hôm đó ánh mắt lạnh lẽo của Cảnh đế khiến rất nhiều người đều trở nên co rúm lại. Cũng bao gồm cả nàng ta.
Mọi người càng thêm biết rõ, dù như thế nào thì tuyệt đối không thể đắc tội hoàng hậu, nếu không thì chuyện ra sao, đúng là phát triển không tốt.
Dưới tình huống ngay lúc mọi người đều cho rằng chuyện đã kết thúc, rốt cuộc trong cung này lại có phong thưởng mới.
Phó Cẩn Nghiên bởi vì nhiều lần trợ giúp xử lý sự vật trong cung, được phong làm Hiền phi. Mà An Tu nghi cũng được phong làm Đức Phi. Người bị hại của sự kiện kỳ hoa, Trương quý nhân lại được phong làm Trương tần.
Tất cả thứ này xảy ra quá đột ngột, người khác càng là kinh ngạc không dứt.
Hai nữ nhi Phó gia này, thứ nữ lại mạnh hơn đích nữ.
Trong vòng một năm ngắn ngủi, Phó Cẩn Nghiên đã thăng lên làm phi tử không chỉ có như thế, còn cao hơn một phẩm cấp so nhị tỷ của nàng ấy.
Nói cho cùng, Huệ phi cuối cùng là phi tử, mà cũng không phải là tứ phi.
Dù người khác, dù là Tịch Nguyệt cũng cực kỳ không hiểu dụng ý Cảnh đế làm như vậy.
Mỗi ngày, hắn nói ra tình yêu đối với nàng, nhưng lại sẽ phong thưởng những người khác?
Cảnh đế cũng không thương lượng với nàng, nghe nói tin tức này, Tịch Nguyệt lại ngốc trệ, sắc mặt không vui.
"Hoàng thượng giá lâm ——"
Tịch Nguyệt nghe được tiếng, vừa ngẩng đầu đã thấy Cảnh đế vào cửa.
Không còn kịp thu hồi thái độ trên mặt, Cảnh đế thấy nàng như thế, nào còn cái gì không hiểu.
"Nguyệt Nhi tủi thân?" Thấy nàng mất hứng, Cảnh đế càng là vui mừng.
Trong lòng hắn dĩ nhiên là vui mừng, Nguyệt Nhi như thế, sao không phải nói rõ là có tình cảm thân thiết với hắn, nếu không phải thì làm sao như thế.
Ngược lại thì bản thân Tịch Nguyệt không ý thức được rất nhiều tâm tư của mình.
Chỉ bĩu môi uất ức.
"Hoàng thượng nói cái gì đó? Thần thiếp nơi nào có uất ức gì có thể nói."
Lời nói này chua xót cực kỳ, chính là Cảnh đế cũng cảm nhận được.
Cười ôm eo của nàng: "Nếu như một tý uất ức cũng không có, sao thái độ Tiểu Nguyệt Nhi của ta như vầy? Chớ đừng nói chi là, trẫm vừa vào cửa chính là ngửi được mùi dấm nồng nặc rồi hả?"
Thấy hắn còn trêu chọc mình, Tịch Nguyệt càng thêm uất ức.
Nhưng cắn cắn môi, cuối cùng khôi phục.
Lại nhìn hắn, cười kiều mỵ: "Thần thiếp đâu có đâu! Hoàng thượng nhất định là ngửi lầm rồi."
Cảnh đế nơi nào chịu tin.
Đặt tay ở chỗ ưỡn lên ngạo nghễ trước ngực nàng, Cảnh đế mỉm cười nói: "Nàng có thể ghen, trẫm thật vui mừng."
Nhìn một chút, hắn chính là một người xấu như vậy.
Mỗi lần không để cho nàng vui vẻ, ngược lại thì tự mình vui vẻ.
Cảnh đế gặm cắn cổ của nàng, * nói: "Hôm nay ở trong triều đình, trẫm phong Thẩm Thư Bình làm Phó Thống Lĩnh cấm vệ quân rồi."
Một câu nói hời hợt, Tịch Nguyệt kinh ngạc nhìn hắn.
Chuyện này lại là một chút tiếng gió cũng không có.
Lại nghĩ một chút Cảnh đế này, quả thật là người có thủ đoạn.
Nghĩ đến, đây là cố ý lừa gạt, chờ nàng ở chỗ này!
Ca ca có thể thăng chức, Tịch Nguyệt dĩ nhiên là vui mừng. Ca ca của nàng, Thẩm Thư Bình này cũng không thích văn, tâm tư lại không nhiều lắm.
Ngược lại cực kỳ yêu thích đối với võ nghệ. Giờ người bên ngoài cười nhạo hắn, chính là một câu mãng phu (người đàn ông thô bạo).
Thậm chí có lúc Tịch Nguyệt cũng nghĩ, nếu như tâm tư ca ca nhiều hơn chút, thì có thể sẽ không bị Bạch Tiểu Điệp làm hại hay không.
Nhưng đợi sau khi biết rõ chân tướng nàng mới hiểu được, dù ca ca phòng bị như thế nào, chỉ cần có người chỗ cao kia mưu toan hãm hại, luôn có thể tìm được sơ hở.
Hôm nay nhìn Thẩm gia càng là tất cả đều tốt, hòa hòa mỹ mỹ.
Ca ca cũng không tham lam quyền thế, nhưng có thể được người khác tán thành, có lẽ cũng là cực kỳ vui mừng nhỉ.
"Nguyệt Nhi thay mặt ca ca tạ hoàng thượng."
Thấy nàng cười dịu dàng, Cảnh đế lại có mấy phần ghen ghét.
Lầm bầm: "Chính là biết, nàng thương ca ca muội muội nàng nhất. Hắn thăng quan, nơi nào cần nàng tới tạ ơn thay. Nàng và trẫm mới là một nhà."
Vốn cho rằng hắn dùng chuyện này để lắng lại chuyện phong phi.
Nhưng hôm nay nhìn dáng vẻ hắn buồn bực, Tịch Nguyệt lại cảm thấy có mấy phần buồn cười.
Vậy mà...... Ăn dấm của ca ca!
Thật là không nên!
"Thần thiếp và hoàng thượng dĩ nhiên là một nhà, không chỉ là một nhà còn có mấy bảo bối đấy! Nhưng dù là như thế, thần thiếp cũng muốn tạ! Ca ca chất phát như vậy, hoàng thượng chịu trọng dụng ca ca, tất nhiên là nhìn ở mặt mũi của Nguyệt Nhi. Làm sao Nguyệt Nhi có thể không cảm động?"
Tịch Nguyệt nói lời êm tai.
Cho dù là Cảnh đế thật lòng yêu nàng, cũng sẽ không vì nàng lấy chuyện này tìm cớ cho ca ca nàng, tất nhiên là ca ca của nàng, Thẩm Thư Bình vẫn có chỗ đáng giá ủy thác trọng trách.
Nhưng mà lúc này Tịch Nguyệt cũng không nói như vậy.
Chậm rãi nịnh nọt Cảnh đế, quả nhiên là thấy hắn bật cười.
"Nàng chính là con tiểu hồ ly. Biết rõ, trẫm cũng không phải là người ngu ngốc kia. Vốn chính là muốn thăng, chỉ là không có cơ hội thích hợp. 0di33xn0dafnl330fys0doon Vừa vặn thừa dịp lần này cùng giải quyết. Người khác cho rằng trẫm cảm thấy muốn bồi thường nàng chuyện phong phi. Cứ như vậy, ca ca nàng đi nhậm chức, sẽ càng trôi chảy hơn nhiều. Yên tâm đi, Chu Nam là một người biết dùng người giỏi, nếu hắn cho rằng ca ca nàng giỏi, vậy chính là nhất định có thể."
Tịch Nguyệt cười chọt ngực của hắn: "Cái gì người khác cho là ngài cảm thấy muốn bồi thường thiếp chuyện phong phi. Ngược lại thần thiếp cũng cảm thấy, chính là có chuyện này đấy!"
Nhìn nàng xinh đẹp như thế, Cảnh đế hí mắt, có chút tâm viên ~ ý mã.
"Nha đầu nàng đó, lúc nào thì đần như vậy rồi. Trẫm đâu có cần như thế."
Nhẹ nhàng hôn xuống ở môi nàng, Cảnh đế mở miệng: "Phong bọn họ, tự có đạo lý phong bọn họ. Nàng phải biết, hôm nay trong lòng trẫm chỉ có nàng, tại sao có thể có tâm tư nhìn người khác. Phong các nàng lên, chỗ tốt cũng rất nhiều. Nghe trẫm nói từng cái với nàng."
Tịch Nguyệt ngửa đầu nhìn hắn, ngược lại là muốn xem hắn sẽ nói ra nguyên cớ gì.
"Thứ nhất chính là tốt với nàng. Trong cung ngoài cung này đều biết nàng Tiêu Phòng chuyên sủng. Một chốc đúng là cũng còn tốt, đã qua lâu dài tất nhiên có người sẽ gây chuyện. Mà bây giờ nên thu dọn sạch sẽ còn vẫn chưa thu dọn sạch sẽ, trẫm chẳng muốn tìm phiền toái cho mình và nàng. Thứ hai lại là có thể giúp đỡ nàng một chút, nàng cũng nhìn ra được, người trẫm phong cũng có chú ý, mấy người các nàng đều là người đàng hoàng, hoặc là nói, là người thông minh, biết nàng là vạn không thể tội được. Hôm nay trẫm phong bọn họ, thì bọn họ đương nhiên cũng phải biết, mình có thể làm cái gì. Thứ ba, sau đó đợi một chút thời gian trẫm sẽ để cho bọn họ biết, hậu cung này phi tần lên chức cũng không chút quan hệ tới hưng suy của gia tộc bọn họ. Trẫm muốn cắt đứt ý nghĩ này của bọn họ, tránh cho bọn họ luôn cho là có thể đưa một đứa con gái vào cung, thì bản thân có thể một bước lên mây. Nghĩ cùng đừng nghĩ."
Cảnh đế nói xong, Tịch Nguyệt cười hỏi: "Nếu phi tần hậu cung không có quan hệ với hưng suy gia tộc, vậy vào lúc này ngài trên miệng tấn phong ca ca thiếp, người khác nghĩ như thế nào? Ngược lại tự mâu thuẫn nhỉ!"
Cảnh đế lơ đễnh: "Nguyệt Nhi của Trẫm, sao có thể giống với người khác?"
Thấy hắn như thế, Tịch Nguyệt bĩu môi: "Chà chà!"
Mặt mày Cảnh đế nhíu một cái: "Thế nào? Nàng có hoài nghi đối với lời này của trẫm?"
Tịch Nguyệt vội vàng cười theo: "Dĩ nhiên là không, hoàng thượng đa nghi rồi."
Cảnh đế vỗ xuống cái mông nhỏ của nàng, nói: "Thời gian lâu dài, bọn họ tự nhiên sẽ hiểu. Tuy Thẩm Thư Bình không coi là thông minh, nhưng cũng có ưu điểm của mình. Ưu điểm của hắn ngoại trừ tài giỏi, trung thành và nghe lời cũng ở vị trí đầu não. Dĩ nhiên, cho dù là hắn không có những ưu điểm này, trẫm cũng sẽ trọng dụng hắn giống như vậy. Dù sao, hắn là ca ca tốt của Nguyệt Nhi! Có điều, vị trí này lại khác biệt giống như phụ thân nàng và nhị thúc."
Cảnh đế nói đều là lời tâm huyết,Tịch Nguyệt cười gật đầu, dựa vào trong ngực của hắn.
Hai người rất là ấm áp.
"Hoàng thượng, Quế ma ma sắp trở về rồi chứ? Lúc trước thái hậu nương nương nói để cho bà tới đây giúp đỡ thần thiếp."
"Trẫm biết."