Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 30
Đi chơi xong anh chở cậu đi ăn vào nhà hằng bổi tiếng nhất ở đây khiến cậu hoang mang nhìn anh nói
- Uể anh có cần đi nơi như vầy khum hẻ
- Cần chứ cho có nhiều đồ ăn ngon để vổ béo em lên em gầy quá rồi
- Xí kệ tôi gầy gầy như tôi mới đẹp
- Nhưng mùa đông ôm hum đã á
- Hơ hơ mùa đông ai cho anh ôm chứ đồ biến thái như anh
- Thôi không nói nữa vào ăn rồi về nè trễ rồi
- Ò
Anh kéo cậu vào gọi hết luông nguyên cái menu làm cậu càng hoang mang hơn nữa trong đầu nghỉ " trời ạ anh ta nghỉ mình là heo hay sao dậy trời mà kêu lắm thế,một hơi tôi ăn không hết tôi thồn anh thấy mama luôn hehe",anh thấy cậu cứ trầm tư suy nghỉ nghỉ gì đó liền tò mò hỏi
- Em nghỉ cái gì mà ngẩn ngơ ra đó thế bảo bối
- À đang nghỉ cách nếu tôi không ăn hết đống đồ ăn mà anh gọi đó á,tôi thồn vào miệng anh cho anh thấy mama đại nhân thôi
- Trời sao em ác với tôi quá vậy
- Ác với anh dậy mới vui á,nhưng đó còn nhẹ cuộc vui của tôi đối với anh á còn dài hehe
- Gì nghe ghê vậy em đừng hù anh đó chứ
- Ai dám hù anh đâu chứ,có quỷ nó mới dám anh á
- Thôi thôi đừng nói nữa đồ ăn ra rồi kìa ăn đi không nguội hết không ngon
- Anh ăn ngon miệng
- Em cũng vậy
Cậu bắt đầu ăn ăn đến nổi anh phải kinh ngạc nhìn cậu ròi cười,cậu hiện giờ dang ăn rất ngon lành hết cái này đến cái kia,trong chóc lác cái bàn đầy thức ăn kia đã vơi đi hết,đang ăn ngon cứ thấy anh nhìn mình hoài cậu liền ngừng lại hỏi
- Uể sao anh không ăn đi nhìn tôi quài nghe
- Thôi khỏi đâu anh nhìn em đủ ròi
- Hơ hơ nhìn đã đi tối về chết đói
- Không đâu tôi ăn em là đỡ đói chứ gì
- Hứ đồ lưu manh nhà anh mau ăn đi
Cậu đứng dậy kéo ghế qua chỗ anh múc hết muỗng này đến muỗng kia cho vào miệng anh,anh mà không ăn thì cậu lin làm nũng hoặc dỗi nói này nói nọ,nên anh đành bất lực mà ăn vậy,ăn xong anh chở cậu đến cửa hàng tiện lợi kéo cậu vào,cậu hỏi
- Chưa đi về nữa à nói ăn xong về mà giờ vào đây làm gì hẻ
- Vào đây mua đồ ăn vặt cho em đấy bảo bối
- Uầy anh tính cho tôi thành heo à,cho ăn gì ghê thế
- Tôi phải vỗ béo em lên,hiện giờ em đang gầy lắm á biết không
- Gầy cái đầu anh á mập như vầy mà gầy cho ăn quài chắc thành heo lắm sớm quá
- Kệ em,em cứ việc làm theo anh là được chứ gì
- Uầy cho ăn giữ zô rồi nữa chê mập bắt đi tập gym chết với tôi nghe
- Không bao giờ có chuyện đó đâu bảo bối à
- Ồ
Cãi qua cãi lại ngoài cửa xong anh kéo cậu vào trong đu hết quầy bánh kẹo này tới quầy bánh kẹo kia,1 tay thì cầm giỏ 1 tay thì nắm tay cậu kéo đi,mà nảy giờ đi cũng hơn chục cái quầy bánh kẹo mà trong giỏ vẫn chưa có cái gì cả cậu đứng lại ngồi xỏm xuống nói
- Anh làm cái gì mà không mua cái gì hết đ hết quầy này đến quầy kia mang cái giỏ trống không éo có gì vậy,kéo tôi đi muốn rụng hai cái chân ra dậy đó trời
- Ơ ơ anh xin lỗi bảo bối mà,tại anh đi kiếm bánh kẹo loại tốt mua cho em đấy mà
- Hơ hơ ăn thôi mà có cần tới dậy không hẻ
- Cần chứ sức khỏe của bảo bối anh là trên hết mà
- Èo ơi trước hắt hủi đã giờ quan tâm thấy ghê dậy á
- Trước khác giờ khác
- Uể anh có cần đi nơi như vầy khum hẻ
- Cần chứ cho có nhiều đồ ăn ngon để vổ béo em lên em gầy quá rồi
- Xí kệ tôi gầy gầy như tôi mới đẹp
- Nhưng mùa đông ôm hum đã á
- Hơ hơ mùa đông ai cho anh ôm chứ đồ biến thái như anh
- Thôi không nói nữa vào ăn rồi về nè trễ rồi
- Ò
Anh kéo cậu vào gọi hết luông nguyên cái menu làm cậu càng hoang mang hơn nữa trong đầu nghỉ " trời ạ anh ta nghỉ mình là heo hay sao dậy trời mà kêu lắm thế,một hơi tôi ăn không hết tôi thồn anh thấy mama luôn hehe",anh thấy cậu cứ trầm tư suy nghỉ nghỉ gì đó liền tò mò hỏi
- Em nghỉ cái gì mà ngẩn ngơ ra đó thế bảo bối
- À đang nghỉ cách nếu tôi không ăn hết đống đồ ăn mà anh gọi đó á,tôi thồn vào miệng anh cho anh thấy mama đại nhân thôi
- Trời sao em ác với tôi quá vậy
- Ác với anh dậy mới vui á,nhưng đó còn nhẹ cuộc vui của tôi đối với anh á còn dài hehe
- Gì nghe ghê vậy em đừng hù anh đó chứ
- Ai dám hù anh đâu chứ,có quỷ nó mới dám anh á
- Thôi thôi đừng nói nữa đồ ăn ra rồi kìa ăn đi không nguội hết không ngon
- Anh ăn ngon miệng
- Em cũng vậy
Cậu bắt đầu ăn ăn đến nổi anh phải kinh ngạc nhìn cậu ròi cười,cậu hiện giờ dang ăn rất ngon lành hết cái này đến cái kia,trong chóc lác cái bàn đầy thức ăn kia đã vơi đi hết,đang ăn ngon cứ thấy anh nhìn mình hoài cậu liền ngừng lại hỏi
- Uể sao anh không ăn đi nhìn tôi quài nghe
- Thôi khỏi đâu anh nhìn em đủ ròi
- Hơ hơ nhìn đã đi tối về chết đói
- Không đâu tôi ăn em là đỡ đói chứ gì
- Hứ đồ lưu manh nhà anh mau ăn đi
Cậu đứng dậy kéo ghế qua chỗ anh múc hết muỗng này đến muỗng kia cho vào miệng anh,anh mà không ăn thì cậu lin làm nũng hoặc dỗi nói này nói nọ,nên anh đành bất lực mà ăn vậy,ăn xong anh chở cậu đến cửa hàng tiện lợi kéo cậu vào,cậu hỏi
- Chưa đi về nữa à nói ăn xong về mà giờ vào đây làm gì hẻ
- Vào đây mua đồ ăn vặt cho em đấy bảo bối
- Uầy anh tính cho tôi thành heo à,cho ăn gì ghê thế
- Tôi phải vỗ béo em lên,hiện giờ em đang gầy lắm á biết không
- Gầy cái đầu anh á mập như vầy mà gầy cho ăn quài chắc thành heo lắm sớm quá
- Kệ em,em cứ việc làm theo anh là được chứ gì
- Uầy cho ăn giữ zô rồi nữa chê mập bắt đi tập gym chết với tôi nghe
- Không bao giờ có chuyện đó đâu bảo bối à
- Ồ
Cãi qua cãi lại ngoài cửa xong anh kéo cậu vào trong đu hết quầy bánh kẹo này tới quầy bánh kẹo kia,1 tay thì cầm giỏ 1 tay thì nắm tay cậu kéo đi,mà nảy giờ đi cũng hơn chục cái quầy bánh kẹo mà trong giỏ vẫn chưa có cái gì cả cậu đứng lại ngồi xỏm xuống nói
- Anh làm cái gì mà không mua cái gì hết đ hết quầy này đến quầy kia mang cái giỏ trống không éo có gì vậy,kéo tôi đi muốn rụng hai cái chân ra dậy đó trời
- Ơ ơ anh xin lỗi bảo bối mà,tại anh đi kiếm bánh kẹo loại tốt mua cho em đấy mà
- Hơ hơ ăn thôi mà có cần tới dậy không hẻ
- Cần chứ sức khỏe của bảo bối anh là trên hết mà
- Èo ơi trước hắt hủi đã giờ quan tâm thấy ghê dậy á
- Trước khác giờ khác