Viet Writer
Và Mai Có Nắng
Trấn Hồn, Tấn Giang tác giả Priest tác phẩm một trong, đô thị linh dị đam mỹ văn. Đăng lần đầu 28-11-2012, chính văn hoàn tất ngày 07-03-2013, ngày 1-4-2013 hoàn tất phiên ngoại.
“Thầy Thẩm, anh có tâm nguyện gì chưa xong không?”
…
“Có một người, tôi và y bèo nước gặp nhau, không có bất cứ một quan hệ gì, ở trong lòng y, có lẽ tôi chỉ là một kẻ xa lạ từng nói chuyện qua mấy câu thôi. Nhưng tôi vẫn muốn… nhìn y nhiều hơn một chút.”
“Những thứ khác ta cũng có, chỉ là có khi phần lớn chúng, ngươi đều chướng mắt, chỉ có chút chân tâm này…nếu như ngươi không nhận, thì cứ quên đi thôi.”
“Ta đón được rồi, một đời này của ngươi, sinh sinh tử tử, tử tử sinh sinh ta cũng sẽ không buông tay, nếu ngày nào đó ngươi thấy phiền, thấy chán ghét, muốn rời đi, ta cũng tuyệt đối sẽ không buông ngươi ra. Cho dù phải ép buộc, cũng ép ngươi chết ở trong lòng ta.”
“Chỉ cần y còn muốn ta, ta nhất định sống chết không phụ.”
Sơ kiến Côn Luân Quân dưới bóng rừng Đặng, kinh hồng thoáng nhìn, loạn ngã tâm khúc. Nguy bút.
“Con của mẹ hao tâm tổn trí suốt hơn nửa năm, vừa dỗ vừa lừa, nông thôn phối hợp thành thị, phát động quần chúng rộng khắp, ba mươi sáu kế thượng vàng hạ cám đều đã dùng hết, gian nan hơn cả tạo phản mới ôm được người vào tay. Mẹ muốn giết muốn chém cứ tìm con chứ tí nữa ra ngoài đừng ném tâm huyết của con đi nha, con sẽ đau lòng đến chết mất.”
“Ở trong lòng con, anh ấy chính là ‘như chuốt như mài, có một không hai’”
“Trước kia con quả thật có kết giao với bạn gái cũng có qua lại với mấy nhóc con, nhưng chỉ vì anh ấy, con nguyện ý bẻ cong mình đến cùng.”
“Trên thế gian có một loại người, không phải mình thấy người ta tốt đẹp thế nào, hoa nhường nguyệt thẹn, có một không hai ra làm sao để mà vì người đó làm một quân vương chẳng màng triều sớm; chỉ là con cảm thấy nếu có lỗi với anh ấy thì bản thân con chẳng ra cái thá gì.”
– Triệu Vân Lan – Trấn Hồn [Chương 74]
“Một đời con người có bốn chuyện là không thể quá cố chấp, một là là trường cửu, hai là thị phi, ba là thiện ác, bốn là sinh tử. Cố chấp đôi khi là một loại đức tính, nhưng nếu cứ rối rắm với ‘trường cửu’, thì con lại càng dễ lo được lo mất mà thấy không rõ con đường dưới chân; quá quan tâm đến ‘thị phi’, con sẽ dễ sa đà quan tâm đến những chuyện vụn vặt, trên thế giới vốn dĩ không có gì là tuyệt đối đúng hay tuyệt đối sai; quá coi trọng ‘thiện ác’, thì trong mắt con không dung nổi một hạt cát, có lúc sẽ tự cho là phải, mong muốn quy tắc phải thay đổi theo góc cạnh của mình, cuối cùng sẽ thất vọng; quá lấn cấn với ‘sinh tử’, tầm nhìn của con sẽ trở nên hạn hẹp, một đời này cao nhất cũng chỉ có thể trở thành tầng lớp hạng hai mà thôi.”
– Thần Nông Dược Bát – Trấn Hồn [Chương 74]
“Người trong cả thiên hạ này đều có lỗi với ta, nhưng mà ngươi thì không.”
– Thẩm Nguy – Trấn Hồn [Chương 75]
“Một đời người chỉ có thể vì hai việc mà cam tâm chịu chết, vì thiên hạ gia quốc thành toàn trung hiếu đạo nghĩa, và vì tri kỉ thành toàn chính mình – tiền lệ từ xưa có thể bỏ mình vì tri kỉ, ta nếu có thể vì ngươi mà chết, đương nhiên cũng chịu vì ngươi mà sống, ta không có gì phải tiếc nuối. Ngươi chưa từng rơi nước mắt, đừng khóc vì ta.”
– Thẩm Nguy – Trấn Hồn [Chương 75]
“Có đôi khi ta cũng nghĩ, nếu có một ngày ngươi nhớ ra mọi chuyện, ta có thể nói với ngươi, ngươi thấy không, tất cả những gì đã đáp ứng ngươi ta đều làm được, không một tia cắt xén, không một câu nuốt lời, khi đó ngươi sẽ cho ta biểu tình gì đây?.”
– Thẩm Nguy – Trấn Hồn [Chương 75]
“Ngay cả hồn phách của ta cũng ngập đầy bóng tối, duy chỉ có trái tim để đặt ngươi bên trong là còn chút sạch sẽ mà thôi, máu vẫn còn màu đỏ, dùng nó bảo vệ ngươi, ta nguyện ý.”
– Thẩm Nguy – Trấn Hồn [Chương 81]
Thì ra có một loại tình yêu, là dao cắm ở trong lòng.
– Trấn Hồn [Chương 81]
Thì ra có một loại tình yêu, là dao cắm ở trong lòng.
– Trấn Hồn [Chương 81]
“Đến địa bàn của ngươi rồi, còn quanh quẩn với ta làm gì?”
“Thích ngươi.”
“Vô lễ. Ngươi thích gì ở ta?”
“Nhìn đẹp, muốn ôm ngươi.”
“Chẳng có chút ý theo đuổi nào, ta khinh bỉ ngươi.”
– Côn Luân Quân & Quỷ Vương – Trấn Hồn [Chương 86]
“Ta có cả danh sơn đại xuyên khắp thiên hạ này, nghĩ đến cũng không có gì để mà kiêu ngạo, bất quá chỉ là một đống đá vụn nước sông mà thôi. Toàn thân ta, đại khái cũng chỉ có vài phần chân tâm này là xứng bán được mấy phân, ngươi muốn hay không?”
– Côn Luân Quân - Trấn Hồn [Chương 87]
Vận mệnh chính là một lúc nào đó, ngươi có thể lên trời xuống đất, lại chỉ biết chọn cho mình duy nhất một con đường……
– Trấn Hồn [Chương 89]
Kiên nhẫn cả một đời của y dường như đều dùng hết trên người Thẩm Nguy.
– Trấn Hồn [Chương 90]
“Ta thật sự thực thích ngươi, thật sự là…… Một đời này của ta, chưa từng thích người nào khác đến thế.”
– Trấn Hồn Triệu Vân Lan – [Chương 90]
“Thẩm Nguy, thống khổ lớn nhất chân chính trong đời người, ngươi có biết là cái gì không? Chính là lấy phải một bà xã vừa không tự nhiên vừa xấu xa, ý tưởng trong đầu quá nhiều dò không ra nổi…Khụ, một câu thôi, sớm muộn ngươi cũng bị những ý tưởng ùn ùn không ngớt của hắn làm cho không biết đường nào mà lần.”
– Triệu Vân Lan – Trấn Hồn [Chương 93]
“Bất tử bất diệt bất thành thần”
Không hiểu suy nghĩ như thế nào, trong lòng Thẩm Nguy lại đột nhiên buông xuống, bất chợt có loại cảm giác “bản thân có thể xứng với y rồi ”, thế nhưng……
Đáng tiếc không thể gặp lại.
– Trấn Hồn [Chương 105]
-----------------------
Cre: Duy Lam
------------
Viết xuống "Kinh điển trích lời Trấn Hồn" không dễ, mọi người tán dương chính là động lực để tiểu biên tiếp tục kiên trì viết tiếp! Hẹn gặp lại a...
Kinh điển trích lời Trấn Hồn
Ở trong lòng ta, vô số vô số lần. Ta không dám gặp ngươi, nhưng mỗi việc ngươi làm, mỗi bước ngươi đi, ta đều biết rõ……– Thẩm Nguy – Trấn Hồn [Chương 08]
“Thầy Thẩm, anh có tâm nguyện gì chưa xong không?”
…
“Có một người, tôi và y bèo nước gặp nhau, không có bất cứ một quan hệ gì, ở trong lòng y, có lẽ tôi chỉ là một kẻ xa lạ từng nói chuyện qua mấy câu thôi. Nhưng tôi vẫn muốn… nhìn y nhiều hơn một chút.”
– Thẩm Nguy – Trấn Hồn [Chương 14]
“Những thứ khác ta cũng có, chỉ là có khi phần lớn chúng, ngươi đều chướng mắt, chỉ có chút chân tâm này…nếu như ngươi không nhận, thì cứ quên đi thôi.”
– Triệu Vân Lan – Trấn Hồn [Chương 50]
“Ta đón được rồi, một đời này của ngươi, sinh sinh tử tử, tử tử sinh sinh ta cũng sẽ không buông tay, nếu ngày nào đó ngươi thấy phiền, thấy chán ghét, muốn rời đi, ta cũng tuyệt đối sẽ không buông ngươi ra. Cho dù phải ép buộc, cũng ép ngươi chết ở trong lòng ta.”
– Thẩm Nguy – Trấn Hồn [Chương 50]
“Chỉ cần y còn muốn ta, ta nhất định sống chết không phụ.”
– Thẩm Nguy – Trấn Hồn [Chương 62]
Sơ kiến Côn Luân Quân dưới bóng rừng Đặng, kinh hồng thoáng nhìn, loạn ngã tâm khúc. Nguy bút.
– Thẩm Nguy – Trấn Hồn [Chương 65]
“Con của mẹ hao tâm tổn trí suốt hơn nửa năm, vừa dỗ vừa lừa, nông thôn phối hợp thành thị, phát động quần chúng rộng khắp, ba mươi sáu kế thượng vàng hạ cám đều đã dùng hết, gian nan hơn cả tạo phản mới ôm được người vào tay. Mẹ muốn giết muốn chém cứ tìm con chứ tí nữa ra ngoài đừng ném tâm huyết của con đi nha, con sẽ đau lòng đến chết mất.”
– Triệu Vân Lan – Trấn Hồn [Chương 66]
“Ở trong lòng con, anh ấy chính là ‘như chuốt như mài, có một không hai’”
– Triệu Vân Lan – Trấn Hồn [Chương 66]
“Trước kia con quả thật có kết giao với bạn gái cũng có qua lại với mấy nhóc con, nhưng chỉ vì anh ấy, con nguyện ý bẻ cong mình đến cùng.”
– Triệu Vân Lan – Trấn Hồn [Chương 66]
“Trên thế gian có một loại người, không phải mình thấy người ta tốt đẹp thế nào, hoa nhường nguyệt thẹn, có một không hai ra làm sao để mà vì người đó làm một quân vương chẳng màng triều sớm; chỉ là con cảm thấy nếu có lỗi với anh ấy thì bản thân con chẳng ra cái thá gì.”
– Triệu Vân Lan – Trấn Hồn [Chương 74]
“Một đời con người có bốn chuyện là không thể quá cố chấp, một là là trường cửu, hai là thị phi, ba là thiện ác, bốn là sinh tử. Cố chấp đôi khi là một loại đức tính, nhưng nếu cứ rối rắm với ‘trường cửu’, thì con lại càng dễ lo được lo mất mà thấy không rõ con đường dưới chân; quá quan tâm đến ‘thị phi’, con sẽ dễ sa đà quan tâm đến những chuyện vụn vặt, trên thế giới vốn dĩ không có gì là tuyệt đối đúng hay tuyệt đối sai; quá coi trọng ‘thiện ác’, thì trong mắt con không dung nổi một hạt cát, có lúc sẽ tự cho là phải, mong muốn quy tắc phải thay đổi theo góc cạnh của mình, cuối cùng sẽ thất vọng; quá lấn cấn với ‘sinh tử’, tầm nhìn của con sẽ trở nên hạn hẹp, một đời này cao nhất cũng chỉ có thể trở thành tầng lớp hạng hai mà thôi.”
– Thần Nông Dược Bát – Trấn Hồn [Chương 74]
“Người trong cả thiên hạ này đều có lỗi với ta, nhưng mà ngươi thì không.”
– Thẩm Nguy – Trấn Hồn [Chương 75]
“Một đời người chỉ có thể vì hai việc mà cam tâm chịu chết, vì thiên hạ gia quốc thành toàn trung hiếu đạo nghĩa, và vì tri kỉ thành toàn chính mình – tiền lệ từ xưa có thể bỏ mình vì tri kỉ, ta nếu có thể vì ngươi mà chết, đương nhiên cũng chịu vì ngươi mà sống, ta không có gì phải tiếc nuối. Ngươi chưa từng rơi nước mắt, đừng khóc vì ta.”
– Thẩm Nguy – Trấn Hồn [Chương 75]
“Có đôi khi ta cũng nghĩ, nếu có một ngày ngươi nhớ ra mọi chuyện, ta có thể nói với ngươi, ngươi thấy không, tất cả những gì đã đáp ứng ngươi ta đều làm được, không một tia cắt xén, không một câu nuốt lời, khi đó ngươi sẽ cho ta biểu tình gì đây?.”
– Thẩm Nguy – Trấn Hồn [Chương 75]
“Ngay cả hồn phách của ta cũng ngập đầy bóng tối, duy chỉ có trái tim để đặt ngươi bên trong là còn chút sạch sẽ mà thôi, máu vẫn còn màu đỏ, dùng nó bảo vệ ngươi, ta nguyện ý.”
– Thẩm Nguy – Trấn Hồn [Chương 81]
Thì ra có một loại tình yêu, là dao cắm ở trong lòng.
– Trấn Hồn [Chương 81]
Thì ra có một loại tình yêu, là dao cắm ở trong lòng.
– Trấn Hồn [Chương 81]
“Đến địa bàn của ngươi rồi, còn quanh quẩn với ta làm gì?”
“Thích ngươi.”
“Vô lễ. Ngươi thích gì ở ta?”
“Nhìn đẹp, muốn ôm ngươi.”
“Chẳng có chút ý theo đuổi nào, ta khinh bỉ ngươi.”
– Côn Luân Quân & Quỷ Vương – Trấn Hồn [Chương 86]
“Ta có cả danh sơn đại xuyên khắp thiên hạ này, nghĩ đến cũng không có gì để mà kiêu ngạo, bất quá chỉ là một đống đá vụn nước sông mà thôi. Toàn thân ta, đại khái cũng chỉ có vài phần chân tâm này là xứng bán được mấy phân, ngươi muốn hay không?”
– Côn Luân Quân - Trấn Hồn [Chương 87]
Vận mệnh chính là một lúc nào đó, ngươi có thể lên trời xuống đất, lại chỉ biết chọn cho mình duy nhất một con đường……
– Trấn Hồn [Chương 89]
Kiên nhẫn cả một đời của y dường như đều dùng hết trên người Thẩm Nguy.
– Trấn Hồn [Chương 90]
“Ta thật sự thực thích ngươi, thật sự là…… Một đời này của ta, chưa từng thích người nào khác đến thế.”
– Trấn Hồn Triệu Vân Lan – [Chương 90]
“Thẩm Nguy, thống khổ lớn nhất chân chính trong đời người, ngươi có biết là cái gì không? Chính là lấy phải một bà xã vừa không tự nhiên vừa xấu xa, ý tưởng trong đầu quá nhiều dò không ra nổi…Khụ, một câu thôi, sớm muộn ngươi cũng bị những ý tưởng ùn ùn không ngớt của hắn làm cho không biết đường nào mà lần.”
– Triệu Vân Lan – Trấn Hồn [Chương 93]
“Bất tử bất diệt bất thành thần”
Không hiểu suy nghĩ như thế nào, trong lòng Thẩm Nguy lại đột nhiên buông xuống, bất chợt có loại cảm giác “bản thân có thể xứng với y rồi ”, thế nhưng……
Đáng tiếc không thể gặp lại.
– Trấn Hồn [Chương 105]
-----------------------
Cre: Duy Lam
------------
Viết xuống "Kinh điển trích lời Trấn Hồn" không dễ, mọi người tán dương chính là động lực để tiểu biên tiếp tục kiên trì viết tiếp! Hẹn gặp lại a...