Rumtr9x
Tác giả VW
-
Chương 147: Tiếp tục chịch Phương Nhi
Lúc này đã quá trưa, mặt trời đã đứng bóng, Thiên Tú còn đang ngủ say thì bị đánh thức bởi tiếng động bên cạnh, thì ra là tiếng khóc thút thít của Phương Nhi, nàng đang nằm xoay lưng về phía cậu. Tú nghĩ nàng vẫn còn e sợ mình vì cậu đã chịch nàng như trời giáng suốt mấy tiếng đồng hồ.
Nghĩ rằng mình có chút quá đáng nên Tú khẽ xoay cô bé lại ôm nàng vào lòng an ủi, cậu cảm nhận được cơ thể nàng đang run run vì sợ. Tú cất tiếng: "Anh xin lỗi, lẽ ra anh không nên vồ vập như thế."
Phương Nhi thút thít nói: "Anh có biết em sợ lắm không hả? Đàn ông con trai gì mà mạnh bạo cứ như... hiếp dâm người ta ấy. Em không thích thế đâu."
Tú cười nói: "Ừ thì đúng là vậy mà. Nếu em không thích thì lần sau anh sẽ nhẹ nhàng."
Nàng trừng mắt nhìn cậu: "Còn có lần sau nữa à?"
Thiên Tú khinh khỉnh: "Thì hai ta đã như thế này rồi, em còn muốn sao nữa. Trinh tiết của em giờ bị anh lấy mất, em đâu thể lấy ai được nữa. Chi bằng làm nô lệ tình dục cho anh không phải tốt hơn sao?"
Nàng á hậu ngồi bật dậy trợn mắt nhìn Tú, nghẹn giọng: "Anh..."
Vị vua anh hùng nhàn nhạt nói tiếp: "Bổn phận của em từ giờ là phục vụ tình dục cho anh mỗi khi anh cần đến, anh gọi điện là phải có mặt, không thì anh tiết lộ chuyện của em cho em gái em và đám truyền thông biết, hậu quả thế nào chắc em tự biết."
Phương Nhi trân trân nhìn Thiên Tú, không thể tin cách đây vài giờ cậu còn là một người nho nhã giờ đã hóa thành sói. Nàng gắt lên: "Anh tránh xa tôi ra, tôi không ngờ anh là một kẻ đốn mạt đến thế. Không hiểu sao em gái tôi lại yêu một kẻ tồi như anh."
Cảm thấy bị sỉ nhục, Thiên Tú quát ầm lên: "Cô nói gì? Nói lại xem, có tin tôi hiếp cô nữa không?"
Lời đe dọa làm Phương Nhi giật nảy mình, nàng nghĩ nếu ở lại sẽ bị hiếp đến chết chi bằng chạy khỏi đây là cách tốt nhất. Nàng đứng dậy rời khỏi giường hướng ánh mắt căm hận nhìn Tú nói: "Tôi không phải là búp bê tình dục của anh. Thật uổng công tôi đã xem anh là người tốt, thậm chí tôi muốn cùng anh xây dựng gia đình của riêng chúng ta nhưng xem ra tôi đã lầm. Chào!"
Nói xong, Phương Nhi quay người cất bước, còn Thiên Tú thì bị đánh động bởi lời nói của nàng, thì ra cô nàng đã có tình ý rõ ràng với cậu thế mà. Khẽ mỉm cười, cậu quyết định đưa nàng vào dàn harem. Thấy Phương Nhi đang mở cửa đi ra thì lập tức Thiên Tú ngồi bật dậy phóng tới chỗ nàng ôm chặt lấy: "Đừng bỏ anh mà."
Nàng hốt hoảng la lên: "Anh làm gì vậy? Bỏ tôi ra."
Tú cười ha hả: "Ngoan cưng ơi chiều anh thêm lần nữa đi.
Rồi Tú đưa mặt hôn cổ Phương Nhi, hương thơm của nàng một lần nữa làm Tú bị kích thích, nàng vùng vẫy nhưng thân hình của King of Heroes to cao và giữ quá chặt làm cô bé không cử động được, cậu quật nàng nằm lăn ra giường rồi cậu nhào tới đè hai tay nàng ra hai bên, Tú cố gắng hôn môi nàng nhưng không được, Phương Nhi lắc đầu liên tục kêu cứu: "Buông tôi ra, có ai không cứu với!"
Cậu nói lớn: "La lớn nữa đi, phòng này đã được cách âm rồi chỉ có anh và em thôi ngoan nha cưng."
Thiên Tú đè nàng cứng ngắc không cục cựa nổi, hai bầu vú trắng ngần với cái núm vú hồng hào nhỏ xinh, Tú há miệng mút chùn chụt, Phương Nhi ưỡn người lên khóc: "Buông ra hu hu, cứu chị với Trúc ơi hu hu."
Thiên Tú bú xong bầu vú này rồi qua bú tiếp bầu vú còn lại, cậu cứ bú liên tục hết vú này tới vú kia làm Phương Nhi mệt lã người vì gồng mình chống chả, nàng khóc lóc van xin nhưng cậu không thèm nghe vẫn ngậm, mút, nhay vú nàng say mê, cặp vú đẹp như vậy khiến Tú mê mẩn: "Mềm quá Nhi ơi, thích quá đi!"
Bất giác Tú trườn xuống hạ thể Phương Nhi, cậu thì thầm: "Đẹp quá, chân bé yêu đẹp quá”
Khen xong Tú cúi xuống thè lưỡi ra liếm, cậu liếm một cách chăm chú cẩn thận từ gót chân, đến cẳng chân rồi tới bắp đùi Phương Nhi, mặt nàng á hậu lúc này trắng bệch không còn giọt máu vì quá hoảng sợ, cảm nhận chiếc lưỡi đang du ngoạn trên da thịt mình khiến nàng kinh hãi tột độ.
Sau khi liếm thỏa thích, Tú cười ha hả nắm lấy hai chân nàng banh ra khiến cô nàng giật thót.
"Không… hu hu… đừng… hu hu… không..." Phương Nhi phản kháng lại, nàng không muốn để Thiên Tú được như ý nên tính co chân đạp mạnh một cái ra phía sau nhưng không may hai chân nàng đã bị King of Heroes nắm chặt không nhúc nhích được. Nàng giãy dụa một hồi không có kết quả đành buông xuôi.
“A… thơm quá… âm hộ cô thơm quá… a..." Tú cúi xuống hít hà âm hộ Phương Nhi một cách mê say.
Rồi cậu kề sát côn thịt của mình vào ngay đường chẻ giữa hai mép môi âm hộ Phương Nhi mà chà sát, chưa đút vào mà chỉ sàng qua sàng lại đã khiến cậu phê như vậy rồi.
"Không… đừng… xin anh… anh muốn gì cũng được… xin anh bỏ qua… hu hu..." Nàng nức nở cầu xin.
Không để ý đến nàng á hậu đang nức nở cầu xin, Tú vẫn cứ chà sát một hồi mới dừng lại. Cậu khẽ đẩy tới, quy đầu tách hai mép thịt chui vào bên trong.
"Hu hu… đừng… tôi xin anh… đừng mà… hu hu… á… á… khônggggg..." Phương Nhi gào lên đau đớn khi cảm nhận được quy đầu côn thịt của Tú đang phình to ra làm căng trướng cửa âm đạo của nàng bởi Tú đang vận "Cửu Dương Chân Khí" làm côn thịt to dài và cứng ra thêm.
Thiên Tú giữ chặt lấy hông Phương Nhi, cậu dùng lực đẩy một cú thật mạnh lút cán vào sâu trong âm đạo nàng.
"Đau... đau quá… đừng… ư… a… đau quá… ư… a… a..." Nàng gào khóc vì đau đớn khi đón nhận một côn thịt to lớn như vậy đâm sâu vào bên trong mình.
Thiên Tú vì còn tức lời mắng của nàng khi nãy nên giờ đâu thèm thương hoa tiếc ngọc là gì mà chỉ biết nắc vào lỗ thịt của Phương Nhi như một cái máy: "Bạch… ư… quá bót… có ngon thì dám cãi lại ta xem… bên trong bé cưng thật tuyệt… ư… co bóp mạnh quá… ư… ơi… bót quá… a… bạch… bạch."
Tú nắc điên cuồng vào cái lỗ thịt mới mấy tiếng trước đã bị đâm chọt liên tục của Phương Nhi một cách không thương tiếc, cậu còn ép sát để có thể đâm vào sâu nhất có thể.
"Không… ư… hu hu… không… đừng mà… đau quá… nhẹ… đau quá… a… ư… tôi đau quá… ư… đừng mà… ư… a..." Nàng không biết làm sao ngoài cầu xin vị vua anh hùng, những cú nắc của Tú vào tới tận tử cung làm cô bé không thể không rên rỉ.
"Quá bót… quá tuyệt… quá đã… ư… bạch… bạch… ư… a.”
"Nhẹ… xin anh… ư… bạch… bạch..." Phương Nhi rên rỉ van xin.
Sau gần chục phút, bên trong nàng như dần thích nghi với côn thịt to lớn của Tú, cơn đau vẫn còn nhưng đã giảm, thay vào đó là xúc cảm do tình dục mang tới, lỗ thịt âm đạo của nàng bắt đầu ra nhiều nước.
Bạch... bạch...
"Ư… bé yêu sướng rồi nha… ô nước ra nhiều quá… anh có thể nhấp dễ dàng hơn rôi này… bạch…” Tú phấn khích kêu lên.
Bạch... bạch…
“Không… không có… ư… a… nhẹ… ư… a… ư… ư… a... ư… a… ư… ư..." Phương Nhi đã quá mệt rồi, cô bé lúc này chỉ còn là hứng chịu những cú nắc như vũ bão của Tú thôi, tiếng rên rỉ và thở dốc của nàng hòa quyện với tiếng va chạm của bộ phận sinh dục tràn ngập căn phòng.
Một lúc sau, Tú chán tư thế này rồi cậu bắt nàng quỳ, hai tay nàng chống lên giường và mông chổng lên cao, cậu từ phía sau đút tiếp côn thịt vào lỗ âm đạo đã ướt nhẹp của nàng á hậu mà nhấp.
"Vẫn còn bót… quá đã… ư… ư… anh có thể cảm nhận cửa tử cung của bé cưng đang sắp mở ra luôn đó… ư… chổng mông cao lên xíu nữa… bạch.” Thiên Tú gằn giọng.
Bạch… bạch… bạch… bạch… bạch… bạch…
"Ư… ư… a… ư… a..." Phương Nhi cắn môi rên rỉ trước từng cú chọc sâu vào trong tử cung của côn thịt bên dưới thân mình.
"Ư… bé cưng… sao không mắng anh như khi nãy nữa hả… ư… á hậu này… ư… haha… ư… bót thế này… haha…” Thiên Tú thì thầm vào tai Phương Nhi những âm thanh dâm dục và thô bỉ làm nàng run lên, các thớ thịt non mềm như lụa bên trong bụng dưới của nàng co bóp mạnh, làm Tú sướng phê không ít.
Nghĩ rằng mình có chút quá đáng nên Tú khẽ xoay cô bé lại ôm nàng vào lòng an ủi, cậu cảm nhận được cơ thể nàng đang run run vì sợ. Tú cất tiếng: "Anh xin lỗi, lẽ ra anh không nên vồ vập như thế."
Phương Nhi thút thít nói: "Anh có biết em sợ lắm không hả? Đàn ông con trai gì mà mạnh bạo cứ như... hiếp dâm người ta ấy. Em không thích thế đâu."
Tú cười nói: "Ừ thì đúng là vậy mà. Nếu em không thích thì lần sau anh sẽ nhẹ nhàng."
Nàng trừng mắt nhìn cậu: "Còn có lần sau nữa à?"
Thiên Tú khinh khỉnh: "Thì hai ta đã như thế này rồi, em còn muốn sao nữa. Trinh tiết của em giờ bị anh lấy mất, em đâu thể lấy ai được nữa. Chi bằng làm nô lệ tình dục cho anh không phải tốt hơn sao?"
Nàng á hậu ngồi bật dậy trợn mắt nhìn Tú, nghẹn giọng: "Anh..."
Vị vua anh hùng nhàn nhạt nói tiếp: "Bổn phận của em từ giờ là phục vụ tình dục cho anh mỗi khi anh cần đến, anh gọi điện là phải có mặt, không thì anh tiết lộ chuyện của em cho em gái em và đám truyền thông biết, hậu quả thế nào chắc em tự biết."
Phương Nhi trân trân nhìn Thiên Tú, không thể tin cách đây vài giờ cậu còn là một người nho nhã giờ đã hóa thành sói. Nàng gắt lên: "Anh tránh xa tôi ra, tôi không ngờ anh là một kẻ đốn mạt đến thế. Không hiểu sao em gái tôi lại yêu một kẻ tồi như anh."
Cảm thấy bị sỉ nhục, Thiên Tú quát ầm lên: "Cô nói gì? Nói lại xem, có tin tôi hiếp cô nữa không?"
Lời đe dọa làm Phương Nhi giật nảy mình, nàng nghĩ nếu ở lại sẽ bị hiếp đến chết chi bằng chạy khỏi đây là cách tốt nhất. Nàng đứng dậy rời khỏi giường hướng ánh mắt căm hận nhìn Tú nói: "Tôi không phải là búp bê tình dục của anh. Thật uổng công tôi đã xem anh là người tốt, thậm chí tôi muốn cùng anh xây dựng gia đình của riêng chúng ta nhưng xem ra tôi đã lầm. Chào!"
Nói xong, Phương Nhi quay người cất bước, còn Thiên Tú thì bị đánh động bởi lời nói của nàng, thì ra cô nàng đã có tình ý rõ ràng với cậu thế mà. Khẽ mỉm cười, cậu quyết định đưa nàng vào dàn harem. Thấy Phương Nhi đang mở cửa đi ra thì lập tức Thiên Tú ngồi bật dậy phóng tới chỗ nàng ôm chặt lấy: "Đừng bỏ anh mà."
Nàng hốt hoảng la lên: "Anh làm gì vậy? Bỏ tôi ra."
Tú cười ha hả: "Ngoan cưng ơi chiều anh thêm lần nữa đi.
Rồi Tú đưa mặt hôn cổ Phương Nhi, hương thơm của nàng một lần nữa làm Tú bị kích thích, nàng vùng vẫy nhưng thân hình của King of Heroes to cao và giữ quá chặt làm cô bé không cử động được, cậu quật nàng nằm lăn ra giường rồi cậu nhào tới đè hai tay nàng ra hai bên, Tú cố gắng hôn môi nàng nhưng không được, Phương Nhi lắc đầu liên tục kêu cứu: "Buông tôi ra, có ai không cứu với!"
Cậu nói lớn: "La lớn nữa đi, phòng này đã được cách âm rồi chỉ có anh và em thôi ngoan nha cưng."
Thiên Tú đè nàng cứng ngắc không cục cựa nổi, hai bầu vú trắng ngần với cái núm vú hồng hào nhỏ xinh, Tú há miệng mút chùn chụt, Phương Nhi ưỡn người lên khóc: "Buông ra hu hu, cứu chị với Trúc ơi hu hu."
Thiên Tú bú xong bầu vú này rồi qua bú tiếp bầu vú còn lại, cậu cứ bú liên tục hết vú này tới vú kia làm Phương Nhi mệt lã người vì gồng mình chống chả, nàng khóc lóc van xin nhưng cậu không thèm nghe vẫn ngậm, mút, nhay vú nàng say mê, cặp vú đẹp như vậy khiến Tú mê mẩn: "Mềm quá Nhi ơi, thích quá đi!"
Bất giác Tú trườn xuống hạ thể Phương Nhi, cậu thì thầm: "Đẹp quá, chân bé yêu đẹp quá”
Khen xong Tú cúi xuống thè lưỡi ra liếm, cậu liếm một cách chăm chú cẩn thận từ gót chân, đến cẳng chân rồi tới bắp đùi Phương Nhi, mặt nàng á hậu lúc này trắng bệch không còn giọt máu vì quá hoảng sợ, cảm nhận chiếc lưỡi đang du ngoạn trên da thịt mình khiến nàng kinh hãi tột độ.
Sau khi liếm thỏa thích, Tú cười ha hả nắm lấy hai chân nàng banh ra khiến cô nàng giật thót.
"Không… hu hu… đừng… hu hu… không..." Phương Nhi phản kháng lại, nàng không muốn để Thiên Tú được như ý nên tính co chân đạp mạnh một cái ra phía sau nhưng không may hai chân nàng đã bị King of Heroes nắm chặt không nhúc nhích được. Nàng giãy dụa một hồi không có kết quả đành buông xuôi.
“A… thơm quá… âm hộ cô thơm quá… a..." Tú cúi xuống hít hà âm hộ Phương Nhi một cách mê say.
Rồi cậu kề sát côn thịt của mình vào ngay đường chẻ giữa hai mép môi âm hộ Phương Nhi mà chà sát, chưa đút vào mà chỉ sàng qua sàng lại đã khiến cậu phê như vậy rồi.
"Không… đừng… xin anh… anh muốn gì cũng được… xin anh bỏ qua… hu hu..." Nàng nức nở cầu xin.
Không để ý đến nàng á hậu đang nức nở cầu xin, Tú vẫn cứ chà sát một hồi mới dừng lại. Cậu khẽ đẩy tới, quy đầu tách hai mép thịt chui vào bên trong.
"Hu hu… đừng… tôi xin anh… đừng mà… hu hu… á… á… khônggggg..." Phương Nhi gào lên đau đớn khi cảm nhận được quy đầu côn thịt của Tú đang phình to ra làm căng trướng cửa âm đạo của nàng bởi Tú đang vận "Cửu Dương Chân Khí" làm côn thịt to dài và cứng ra thêm.
Thiên Tú giữ chặt lấy hông Phương Nhi, cậu dùng lực đẩy một cú thật mạnh lút cán vào sâu trong âm đạo nàng.
"Đau... đau quá… đừng… ư… a… đau quá… ư… a… a..." Nàng gào khóc vì đau đớn khi đón nhận một côn thịt to lớn như vậy đâm sâu vào bên trong mình.
Thiên Tú vì còn tức lời mắng của nàng khi nãy nên giờ đâu thèm thương hoa tiếc ngọc là gì mà chỉ biết nắc vào lỗ thịt của Phương Nhi như một cái máy: "Bạch… ư… quá bót… có ngon thì dám cãi lại ta xem… bên trong bé cưng thật tuyệt… ư… co bóp mạnh quá… ư… ơi… bót quá… a… bạch… bạch."
Tú nắc điên cuồng vào cái lỗ thịt mới mấy tiếng trước đã bị đâm chọt liên tục của Phương Nhi một cách không thương tiếc, cậu còn ép sát để có thể đâm vào sâu nhất có thể.
"Không… ư… hu hu… không… đừng mà… đau quá… nhẹ… đau quá… a… ư… tôi đau quá… ư… đừng mà… ư… a..." Nàng không biết làm sao ngoài cầu xin vị vua anh hùng, những cú nắc của Tú vào tới tận tử cung làm cô bé không thể không rên rỉ.
"Quá bót… quá tuyệt… quá đã… ư… bạch… bạch… ư… a.”
"Nhẹ… xin anh… ư… bạch… bạch..." Phương Nhi rên rỉ van xin.
Sau gần chục phút, bên trong nàng như dần thích nghi với côn thịt to lớn của Tú, cơn đau vẫn còn nhưng đã giảm, thay vào đó là xúc cảm do tình dục mang tới, lỗ thịt âm đạo của nàng bắt đầu ra nhiều nước.
Bạch... bạch...
"Ư… bé yêu sướng rồi nha… ô nước ra nhiều quá… anh có thể nhấp dễ dàng hơn rôi này… bạch…” Tú phấn khích kêu lên.
Bạch... bạch…
“Không… không có… ư… a… nhẹ… ư… a… ư… ư… a... ư… a… ư… ư..." Phương Nhi đã quá mệt rồi, cô bé lúc này chỉ còn là hứng chịu những cú nắc như vũ bão của Tú thôi, tiếng rên rỉ và thở dốc của nàng hòa quyện với tiếng va chạm của bộ phận sinh dục tràn ngập căn phòng.
Một lúc sau, Tú chán tư thế này rồi cậu bắt nàng quỳ, hai tay nàng chống lên giường và mông chổng lên cao, cậu từ phía sau đút tiếp côn thịt vào lỗ âm đạo đã ướt nhẹp của nàng á hậu mà nhấp.
"Vẫn còn bót… quá đã… ư… ư… anh có thể cảm nhận cửa tử cung của bé cưng đang sắp mở ra luôn đó… ư… chổng mông cao lên xíu nữa… bạch.” Thiên Tú gằn giọng.
Bạch… bạch… bạch… bạch… bạch… bạch…
"Ư… ư… a… ư… a..." Phương Nhi cắn môi rên rỉ trước từng cú chọc sâu vào trong tử cung của côn thịt bên dưới thân mình.
"Ư… bé cưng… sao không mắng anh như khi nãy nữa hả… ư… á hậu này… ư… haha… ư… bót thế này… haha…” Thiên Tú thì thầm vào tai Phương Nhi những âm thanh dâm dục và thô bỉ làm nàng run lên, các thớ thịt non mềm như lụa bên trong bụng dưới của nàng co bóp mạnh, làm Tú sướng phê không ít.
Last edited:
Bình luận facebook