Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Kiều Thê Bướng Bỉnh Của Tổng Tài - Chương 115: Dũng khí
Mộng Uyên còn cố ý tò mò hỏi người đồng nghiệp:
"Hôm nay công ty có việc gì quan trọng hay sao mà chủ tịch lại đến sớm như vậy?"
Người đồng nghiệp nói:
"Không phải cô luôn được chủ tịch quan tâm sao? Chuyện này cô mới là người biết rõ chứ!"
Mọi ánh mắt đang đổ dồn về phía Mộng Uyên. Cô có chút chột dạ nói:
"Làm gì xó chứ, có lẽ ngài ấy thấy phòng IT có nữ nên có chút ưu ái hơn mà thôi!"
Mọi người đều không tin vẫn nhìn cô bằng ánh mắt đầy sự nghi ngờ. Cô quả thật không biết nói thế nào với họ nữa.
"Tôi nói thật mà!"
Một đồng nghiệp khác cũng lên tiếng:
"Tôi không tin!"
Lại thêm những đồng nghiệp khác nữa cũng đang đợi cây trả lời cửa cô. Mộng Uyên còn đang suy nghĩ nên trả lời họ như thế nào thì trưởng phòng bước vào.
"Mọi người không tập trung làm việc mà ở đây bàn tán việc gì thế hả?"
Mọi người lập tức quay về chỗ của mình làm việc không nói đến vấn đề lúc nảy nữa.
.....
Cả một ngày bận rộn với công việc, nên cũng không còn ai nhắc đến nữa. Đột nhiên Cao Trọng cùng với thư ký Hà lại xuống phòng IT, tất cả ánh mắt đều nhìn về phía Mộng Uyên.
Nhưng Cao Trọng không phải đến để tìm cô, mà đến để xem dự án game mới mà thôi, nhưng như vậy cũng đã khơi dậy sự hiếu kỳ trong lòng mọi người rồi.
Còn chưa ngưng sự nghi ngờ thì đã nghe trong văn phòng của trưởng phòng truyền đến sự tức giận của Cao Trọng.
Chỉ nhìn thấy Cao Trọng và thư ký Hà bước ra khỏi phòng. Cao Trọng bước đi một mạch còn thư ký Hà ở lại thông báo với mọi người.
"Chủ tịch, yêu cầu tất cả những người liên quan đều đến văn phòng của chủ tịch ngay bây giờ!"
Thư ký Hà vừa đi, trưởng phòng bước ra với vẻ mặt không còn một chút máu nào, ủ rủ nói với mọi người.
"Nhóm phụ trách dự án game mới cùng tôi đến văn phòng của chủ tịch ngay bây giờ!"
Mộng Uyên và những đồng nghiệp phụ trách đều cùng với trưởng phòng đi đến phòng của chủ tịch. Cả đoạn đường mọi người không một ai dám hỏi câu nào.
Thiên Minh trong thấy họ đã đến trong đó có cả Mộng Uyên, thì cũng biết Cao Trọng sẽ không làm căng thẳng như lúc nảy.
"Chủ tịch đang đợi mọi người bên trong!"
Vừa bước vào trong chỉ thấy Cao Trọng đứng quay lưng lại với họ, nhưng có thể cảm nhận được sự lạnh lẽo trong phòng lúc này. Trưởng phòng rung rảy nói:
"Thưa chủ tịch, nhóm phụ trách dự đã ở đây rồi thưa ngài!"
Cao Trọng quay người lại nhìn bọn họ với ánh mắt rực lửa, ngọn núi lửa sắp bùng nổ rồi. Mọi người đều cúi đầu đang đợi cơn thịnh nộ của anh. Nhưng chỉ nghe thấy một câu nói vô cùng nhẹ nhàng của anh.
"Dự án này là ai thiết kế nhân vật?"
Mộng Uyên sợ hãi bước lên trả lời:
" Là tôi thưa chủ tịch!"
Cao Trọng đập sắp tài liệu trên tay xuống bàn hỏi:
" Là cô tự ý sữa trang phục của nhân vật?"
Mộng Uyên giật nảy mình lắp bắp nói:
"Dạ.., Đúng vậy ạ. Là vì...là vì tôi thấy trang phục đưa ra có chút... có chút không ổn, nên tôi đã sữa lại một chút thưa ngài!"
"Tốt lắm các người chỉnh sửa mà lại không thông qua tôi sao?"
"Tôi....tôi...thật sự xin lỗi. Đây là của một mình tôi!"
"Ồ vậy sao? Vậy nhân vật code của sk cũng là cô phụ trách?"
Đồng nghiệp phụ trách sk tự động bước lên nói:
"Thưa ngài, code đó là tôi là phụ trách!"
Cao Trọng gật gật đầu, quát lên:
"TỐT LẮM, TỐT LẮM. CÁC NGƯỜI CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÔI MÀ DÁM CHỈNH SỬA CODE SAO HẢ?"
Mộng Uyên tuy có chút sợ hãi nhưng cô vẫn cố gắng đứng thẳng, nhìn Cao Trọng mà khẳng định.
"Chủ tịch, tuy chúng tôi thay đổi code và trang phục của nhân vật khi chưa có sự đồng ý của ngài. Nhưng tôi xin đảm với ngài game khi phát hành sẽ thu hút được người chơi!"
"Tôi lấy gì để tin tưởng nhóm của cô hả?"
"Việc này....tôi... Nếu khi game phát hành mà số lượng người chơi đạt mốc 1 triệu người dùng trong vòng 1 tháng thì xin ngài có thể để nhóm tôi lấy công chuột tội. Nếu như không được thì tôi xin từ chức!"
"Được! Tôi muốn xem thử nhóm các người làm thế nào. Thời gian 1 tháng!"
"Vâng, cảm ơn chủ tịch!"
Đây là lần đầu tiên cô lấy hết dũng khí của mình ra nói chuyện với Cao Trọng. Làm anh có chút ngạt nhiên.
Cho dù cô có làm không được thì anh cũng sẽ giúp nhóm của cô. Bởi vì, cô là người tham gia dự án này anh đương nhiên phải giúp rồi. Đây thể để cô mất mặt được.
"Hôm nay công ty có việc gì quan trọng hay sao mà chủ tịch lại đến sớm như vậy?"
Người đồng nghiệp nói:
"Không phải cô luôn được chủ tịch quan tâm sao? Chuyện này cô mới là người biết rõ chứ!"
Mọi ánh mắt đang đổ dồn về phía Mộng Uyên. Cô có chút chột dạ nói:
"Làm gì xó chứ, có lẽ ngài ấy thấy phòng IT có nữ nên có chút ưu ái hơn mà thôi!"
Mọi người đều không tin vẫn nhìn cô bằng ánh mắt đầy sự nghi ngờ. Cô quả thật không biết nói thế nào với họ nữa.
"Tôi nói thật mà!"
Một đồng nghiệp khác cũng lên tiếng:
"Tôi không tin!"
Lại thêm những đồng nghiệp khác nữa cũng đang đợi cây trả lời cửa cô. Mộng Uyên còn đang suy nghĩ nên trả lời họ như thế nào thì trưởng phòng bước vào.
"Mọi người không tập trung làm việc mà ở đây bàn tán việc gì thế hả?"
Mọi người lập tức quay về chỗ của mình làm việc không nói đến vấn đề lúc nảy nữa.
.....
Cả một ngày bận rộn với công việc, nên cũng không còn ai nhắc đến nữa. Đột nhiên Cao Trọng cùng với thư ký Hà lại xuống phòng IT, tất cả ánh mắt đều nhìn về phía Mộng Uyên.
Nhưng Cao Trọng không phải đến để tìm cô, mà đến để xem dự án game mới mà thôi, nhưng như vậy cũng đã khơi dậy sự hiếu kỳ trong lòng mọi người rồi.
Còn chưa ngưng sự nghi ngờ thì đã nghe trong văn phòng của trưởng phòng truyền đến sự tức giận của Cao Trọng.
Chỉ nhìn thấy Cao Trọng và thư ký Hà bước ra khỏi phòng. Cao Trọng bước đi một mạch còn thư ký Hà ở lại thông báo với mọi người.
"Chủ tịch, yêu cầu tất cả những người liên quan đều đến văn phòng của chủ tịch ngay bây giờ!"
Thư ký Hà vừa đi, trưởng phòng bước ra với vẻ mặt không còn một chút máu nào, ủ rủ nói với mọi người.
"Nhóm phụ trách dự án game mới cùng tôi đến văn phòng của chủ tịch ngay bây giờ!"
Mộng Uyên và những đồng nghiệp phụ trách đều cùng với trưởng phòng đi đến phòng của chủ tịch. Cả đoạn đường mọi người không một ai dám hỏi câu nào.
Thiên Minh trong thấy họ đã đến trong đó có cả Mộng Uyên, thì cũng biết Cao Trọng sẽ không làm căng thẳng như lúc nảy.
"Chủ tịch đang đợi mọi người bên trong!"
Vừa bước vào trong chỉ thấy Cao Trọng đứng quay lưng lại với họ, nhưng có thể cảm nhận được sự lạnh lẽo trong phòng lúc này. Trưởng phòng rung rảy nói:
"Thưa chủ tịch, nhóm phụ trách dự đã ở đây rồi thưa ngài!"
Cao Trọng quay người lại nhìn bọn họ với ánh mắt rực lửa, ngọn núi lửa sắp bùng nổ rồi. Mọi người đều cúi đầu đang đợi cơn thịnh nộ của anh. Nhưng chỉ nghe thấy một câu nói vô cùng nhẹ nhàng của anh.
"Dự án này là ai thiết kế nhân vật?"
Mộng Uyên sợ hãi bước lên trả lời:
" Là tôi thưa chủ tịch!"
Cao Trọng đập sắp tài liệu trên tay xuống bàn hỏi:
" Là cô tự ý sữa trang phục của nhân vật?"
Mộng Uyên giật nảy mình lắp bắp nói:
"Dạ.., Đúng vậy ạ. Là vì...là vì tôi thấy trang phục đưa ra có chút... có chút không ổn, nên tôi đã sữa lại một chút thưa ngài!"
"Tốt lắm các người chỉnh sửa mà lại không thông qua tôi sao?"
"Tôi....tôi...thật sự xin lỗi. Đây là của một mình tôi!"
"Ồ vậy sao? Vậy nhân vật code của sk cũng là cô phụ trách?"
Đồng nghiệp phụ trách sk tự động bước lên nói:
"Thưa ngài, code đó là tôi là phụ trách!"
Cao Trọng gật gật đầu, quát lên:
"TỐT LẮM, TỐT LẮM. CÁC NGƯỜI CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÔI MÀ DÁM CHỈNH SỬA CODE SAO HẢ?"
Mộng Uyên tuy có chút sợ hãi nhưng cô vẫn cố gắng đứng thẳng, nhìn Cao Trọng mà khẳng định.
"Chủ tịch, tuy chúng tôi thay đổi code và trang phục của nhân vật khi chưa có sự đồng ý của ngài. Nhưng tôi xin đảm với ngài game khi phát hành sẽ thu hút được người chơi!"
"Tôi lấy gì để tin tưởng nhóm của cô hả?"
"Việc này....tôi... Nếu khi game phát hành mà số lượng người chơi đạt mốc 1 triệu người dùng trong vòng 1 tháng thì xin ngài có thể để nhóm tôi lấy công chuột tội. Nếu như không được thì tôi xin từ chức!"
"Được! Tôi muốn xem thử nhóm các người làm thế nào. Thời gian 1 tháng!"
"Vâng, cảm ơn chủ tịch!"
Đây là lần đầu tiên cô lấy hết dũng khí của mình ra nói chuyện với Cao Trọng. Làm anh có chút ngạt nhiên.
Cho dù cô có làm không được thì anh cũng sẽ giúp nhóm của cô. Bởi vì, cô là người tham gia dự án này anh đương nhiên phải giúp rồi. Đây thể để cô mất mặt được.