Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
CHƯƠNG 27: CÓ THAI
Hạng Hạo vừa lo lắng lại vừa căng thẳng nhìn cô, sợ sẽ xảy ra vấn đề gì.
Mà Lưu Giai Ninh rất bình tĩnh, bình tĩnh đến mức giống như... trái tim kia đã không còn ở trong lồng ngực, không hề dao động.
"Giai Ninh, anh rất vui khi thấy em như vậy!" Từ sau lần tỏ tình trước thì Hạng Hạo nói chuyện đều rất thẳng thắn.
"Đồ ngốc." Lưu Giai Ninh mím môi khẽ cười, trong mắt có phần sáng lên.
Cô thò tay ra ngoài cửa sổ, cảm nhận gió thổi qua, cảm nhận sức sống của thiên nhiên.
Chín năm qua, thế giới của Lưu Giai Ninh quá hạn hẹp, tất cả tâm tư đều tập trung vào Hạ Thiên Tường nên đã bỏ lỡ rất nhiều điều tốt đẹp.
Từ hôm nay trở đi, cô muốn sống cho mình, đặt hạnh phúc của mình lên hàng đầu.
Khách sạn bảy sao ở thành phố Mộ…
Mặt Hạ Thiên Tường đờ ra như khúc gỗ nhìn Kiều Mạn cười tươi tắn mời rượu họ hàng và bạn bè.
Cho dù mọi người có tò mò về đám cưới mới bị tạm hoãn đã nhanh chóng được cử hành lại như vậy, hơn nữa vẻ mặt Hạ Thiên Tường rõ ràng không hề tình nguyện, nhưng bọn họ chỉ dám xì xào bàn tán, không ai dám tới quấy rầy anh.
VietWriter
Hạ Thiên Tường ngồi ngây người ở đó, tất cả mọi thứ phồn hoa trước mắt dường như không liên quan gì với anh, những tiếng động ồn ào náo nhiệt cũng không lọt vào tai, anh chỉ là một người ngoài cuộc.
Anh nghĩ, bây giờ Lưu Giai Ninh đang làm gì?
Bên bệnh viện nói ca phẫu thuật thành công, sau đó Hạ Thiên Tường vẫn luôn để ý tới tin tức bên đó, còn thuê thám tử tư chú ý tới từng hành động và cử chỉ của Lưu Giai Ninh.
Ảnh và video của Lưu Giai Ninh đã tiếp sức cho anh sống tiếp.
Điện thoại rung lên, một tin nhắn vừa được gửi tới…
"Tổng giám đốc Hạ, cô Lưu và anh Hạng tới sân bay rồi, xem ra có vẻ như sắp rời khỏi đây."
Cô thậm chí không cho anh có cơ hội được ở chung cùng một thành phố, ở dưới cùng một bầu trời sao?
Hạ Thiên Tường tốn rất nhiều sức lực mới nhắn lại được, bảo anh ta tiếp tục bám theo.
Cứ như vậy đi, có thể biết cô khỏe mạnh bình an là tốt rồi.
Đêm tân hôn, Hạ Thiên Tường uống rượu say như chết, trong lúc hoảng hốt dường như nhìn thấy vẻ mặt thẹn thùng của Lưu Giai Ninh trong đêm tân hôn thật sự của mình.
Chỗ này là biệt thự khác của Hạ Thiên Tường, nơi anh sống với Lưu Giai Ninh lúc trước đã trở thành vùng đất cấm, ngoại trừ bản thân anh thì không ai có thể ra vào được.
Anh muốn cố gắng giữ lại dấu vết của Lưu Giai Ninh ở lại đó càng nhiều càng tốt.
Kiều Mạn tức giận nhìn Hạ Thiên Tường uống say tới bất tỉnh nhân sự. Người đàn ông này định qua cầu rút ván à? Lúc nhận giấy chứng nhận kết hôn và trong đám cưới, anh đều bày ra bản mặt của một cái xác sống!
Nhưng ngày còn dài, tương lai còn rộng, chờ cô ta sinh con ra, cô ta không tin Hạ Thiên Tường còn thờ ơ như vậy nữa.
Kiều Mạn đã tính toán rất chu đáo nhưng Hạ Thiên Tường căn bản không cho cô ta có cơ hội tiếp cận anh, không chỉ chia phòng ngủ riêng với cô ta, thậm chí sau đó còn không quay lại nữa.
Kiều Mạn buồn bực đã mấy lần muốn tìm cơ hội leo lên giường, lại đều bị Hạ Thiên Tường từ chối. Cho dù anh không nói gì nhưng ánh mắt đó cũng đủ khiến cho cô ta xấu hổ và tức giận muốn chết.
Từ sau khi Lưu Giai Ninh rời đi, Hạ Thiên Tường vẫn dùng công việc để làm cho mình tê liệt đi.
Nhìn Hạ Thiên Tường, Quách Đình than thở nhiều nhất là trên thế giới thật sự không có thuốc hối hận để mà uống.
Có một số người, anh tưởng cô ấy vẫn luôn ở đó cho nên anh mới diễu võ dương oai, phóng túng mà không hề kiêng nể, không hề hay biết trái tim cô cũng sẽ nguội lạnh, cũng sẽ không còn ấm áp nữa.
Đêm khuya, Hạ Thiên Tường ngồi xe trở về nhà… Đúng vậy, về nhà, căn nhà ở cùng với Lưu Giai Ninh kia mới là nhà của anh.
Hôm nay, Hạ Thiên Tường nhận được điện thoại do mẹ của Kiều Mạn gọi tới.
Anh nhíu mày, nhìn tên người gọi trên màn hình điện thoại. Đây chính là một người phụ nữ không hiểu rõ tình thế, ở bên ngoài luôn tự cho mình là mẹ vợ của anh, đã không ít lần diễu võ dương oai.
Điện thoại vừa được kết nối, giọng nói vui vẻ truyền đến: “Con rể à, Kiều Mạn có thai rồi, là con trai đấy! Con sắp làm ba rồi!"
Bà Kiều gửi máu đến Hồng Kông xét nghiệm giới tính xong, mới gọi đến báo tin vui. Cái bụng của con gái bà đúng là lợi hại!
Hạ Thiên Tường chắc chắn sẽ rất vui khi có con trai, cũng không biết anh sẽ thưởng gì cho Kiều Mạn nhỉ?
Bà ta càng nghĩ lại càng đắc ý, tới lúc hoàn hồn mới phát hiện Hạ Thiên Tường đã cúp máy, còn không thể gọi lại được.
Hạ Thiên Tường không hề có cảm giác gì về chuyện bị cắm sừng, thậm chí thở phào nhẹ nhõm, như vậy anh có thể nhanh chóng ly hôn với Kiều Mạn.
Nhưng nếu chẳng may Giai Ninh lại cần tới tủy của Kiều Mạn...
Trong lúc anh đang xoắn xuýt về điều này, thám tử tư bên kia lại gửi ảnh của Lưu Giai Ninh tới.
Hạ Thiên Tường nóng lòng cầm lên xem, đồng tử lập tức co lại vì chấn động...
Mà Lưu Giai Ninh rất bình tĩnh, bình tĩnh đến mức giống như... trái tim kia đã không còn ở trong lồng ngực, không hề dao động.
"Giai Ninh, anh rất vui khi thấy em như vậy!" Từ sau lần tỏ tình trước thì Hạng Hạo nói chuyện đều rất thẳng thắn.
"Đồ ngốc." Lưu Giai Ninh mím môi khẽ cười, trong mắt có phần sáng lên.
Cô thò tay ra ngoài cửa sổ, cảm nhận gió thổi qua, cảm nhận sức sống của thiên nhiên.
Chín năm qua, thế giới của Lưu Giai Ninh quá hạn hẹp, tất cả tâm tư đều tập trung vào Hạ Thiên Tường nên đã bỏ lỡ rất nhiều điều tốt đẹp.
Từ hôm nay trở đi, cô muốn sống cho mình, đặt hạnh phúc của mình lên hàng đầu.
Khách sạn bảy sao ở thành phố Mộ…
Mặt Hạ Thiên Tường đờ ra như khúc gỗ nhìn Kiều Mạn cười tươi tắn mời rượu họ hàng và bạn bè.
Cho dù mọi người có tò mò về đám cưới mới bị tạm hoãn đã nhanh chóng được cử hành lại như vậy, hơn nữa vẻ mặt Hạ Thiên Tường rõ ràng không hề tình nguyện, nhưng bọn họ chỉ dám xì xào bàn tán, không ai dám tới quấy rầy anh.
VietWriter
Hạ Thiên Tường ngồi ngây người ở đó, tất cả mọi thứ phồn hoa trước mắt dường như không liên quan gì với anh, những tiếng động ồn ào náo nhiệt cũng không lọt vào tai, anh chỉ là một người ngoài cuộc.
Anh nghĩ, bây giờ Lưu Giai Ninh đang làm gì?
Bên bệnh viện nói ca phẫu thuật thành công, sau đó Hạ Thiên Tường vẫn luôn để ý tới tin tức bên đó, còn thuê thám tử tư chú ý tới từng hành động và cử chỉ của Lưu Giai Ninh.
Ảnh và video của Lưu Giai Ninh đã tiếp sức cho anh sống tiếp.
Điện thoại rung lên, một tin nhắn vừa được gửi tới…
"Tổng giám đốc Hạ, cô Lưu và anh Hạng tới sân bay rồi, xem ra có vẻ như sắp rời khỏi đây."
Cô thậm chí không cho anh có cơ hội được ở chung cùng một thành phố, ở dưới cùng một bầu trời sao?
Hạ Thiên Tường tốn rất nhiều sức lực mới nhắn lại được, bảo anh ta tiếp tục bám theo.
Cứ như vậy đi, có thể biết cô khỏe mạnh bình an là tốt rồi.
Đêm tân hôn, Hạ Thiên Tường uống rượu say như chết, trong lúc hoảng hốt dường như nhìn thấy vẻ mặt thẹn thùng của Lưu Giai Ninh trong đêm tân hôn thật sự của mình.
Chỗ này là biệt thự khác của Hạ Thiên Tường, nơi anh sống với Lưu Giai Ninh lúc trước đã trở thành vùng đất cấm, ngoại trừ bản thân anh thì không ai có thể ra vào được.
Anh muốn cố gắng giữ lại dấu vết của Lưu Giai Ninh ở lại đó càng nhiều càng tốt.
Kiều Mạn tức giận nhìn Hạ Thiên Tường uống say tới bất tỉnh nhân sự. Người đàn ông này định qua cầu rút ván à? Lúc nhận giấy chứng nhận kết hôn và trong đám cưới, anh đều bày ra bản mặt của một cái xác sống!
Nhưng ngày còn dài, tương lai còn rộng, chờ cô ta sinh con ra, cô ta không tin Hạ Thiên Tường còn thờ ơ như vậy nữa.
Kiều Mạn đã tính toán rất chu đáo nhưng Hạ Thiên Tường căn bản không cho cô ta có cơ hội tiếp cận anh, không chỉ chia phòng ngủ riêng với cô ta, thậm chí sau đó còn không quay lại nữa.
Kiều Mạn buồn bực đã mấy lần muốn tìm cơ hội leo lên giường, lại đều bị Hạ Thiên Tường từ chối. Cho dù anh không nói gì nhưng ánh mắt đó cũng đủ khiến cho cô ta xấu hổ và tức giận muốn chết.
Từ sau khi Lưu Giai Ninh rời đi, Hạ Thiên Tường vẫn dùng công việc để làm cho mình tê liệt đi.
Nhìn Hạ Thiên Tường, Quách Đình than thở nhiều nhất là trên thế giới thật sự không có thuốc hối hận để mà uống.
Có một số người, anh tưởng cô ấy vẫn luôn ở đó cho nên anh mới diễu võ dương oai, phóng túng mà không hề kiêng nể, không hề hay biết trái tim cô cũng sẽ nguội lạnh, cũng sẽ không còn ấm áp nữa.
Đêm khuya, Hạ Thiên Tường ngồi xe trở về nhà… Đúng vậy, về nhà, căn nhà ở cùng với Lưu Giai Ninh kia mới là nhà của anh.
Hôm nay, Hạ Thiên Tường nhận được điện thoại do mẹ của Kiều Mạn gọi tới.
Anh nhíu mày, nhìn tên người gọi trên màn hình điện thoại. Đây chính là một người phụ nữ không hiểu rõ tình thế, ở bên ngoài luôn tự cho mình là mẹ vợ của anh, đã không ít lần diễu võ dương oai.
Điện thoại vừa được kết nối, giọng nói vui vẻ truyền đến: “Con rể à, Kiều Mạn có thai rồi, là con trai đấy! Con sắp làm ba rồi!"
Bà Kiều gửi máu đến Hồng Kông xét nghiệm giới tính xong, mới gọi đến báo tin vui. Cái bụng của con gái bà đúng là lợi hại!
Hạ Thiên Tường chắc chắn sẽ rất vui khi có con trai, cũng không biết anh sẽ thưởng gì cho Kiều Mạn nhỉ?
Bà ta càng nghĩ lại càng đắc ý, tới lúc hoàn hồn mới phát hiện Hạ Thiên Tường đã cúp máy, còn không thể gọi lại được.
Hạ Thiên Tường không hề có cảm giác gì về chuyện bị cắm sừng, thậm chí thở phào nhẹ nhõm, như vậy anh có thể nhanh chóng ly hôn với Kiều Mạn.
Nhưng nếu chẳng may Giai Ninh lại cần tới tủy của Kiều Mạn...
Trong lúc anh đang xoắn xuýt về điều này, thám tử tư bên kia lại gửi ảnh của Lưu Giai Ninh tới.
Hạ Thiên Tường nóng lòng cầm lên xem, đồng tử lập tức co lại vì chấn động...