- Ảnh bìa
- Tác giả
- Hải Diêm Chi Sĩ Quyển
- Thể loại
- Ngôn tình
- Sủng
- Tiên hiệp
- Huyền Huyễn
- Cổ đại
- Xuyên không
- HE
- Trọng Sinh
- Tình trạng
- Hoàn thành
- Số chương
- Hoàn 140 chương + x ngoại truyện
- Nguồn
- tiembansuon
- Lượt đọc
- 6,333
- Cập nhật
Tống Trường Ly xuyên tới tiểu thuyết tu chân, thể loại nữ chính thăng cấp, mà nàng không phải là nữ chính, nhưng có liên quan mật thiết với nữ chính.
Nàng là kiếm linh thanh kiếm Trường Ly bản mạng của nữ chính.
Nghĩ tới trong tiểu thuyết, linh kiếm này vì nữ chính vào sinh ra tử, theo nữ chính mấy chục năm, ngăn căn công kích, săn giết yêu thú, dãi nắng dầm sương, bị thương vô số lần trong bí cảnh, tu sửa mấy lần, còn xém chút nữa này rơi vào kết cục kiếm gãy linh tan…Tống Trường Ly cảm thấy toàn thân (kiếm) đau nhức, xót xa,
Ai thích làm thanh kiếm đứng đầu thiên hạ thì đi mà làm, nàng quyết không đâm đầu chịu tội.
Tống Trường Ly xuyên tới đúng hôm Mộ Kiếm mở cửa cho nữ chính và đám đệ tử xuất sắc của Quy Nguyên Kiếm tông vào chọn kiếm.
Ngay khi nữ chính chìa tay về phía mình, Tống Trường Ly vặn thân kiếm, lướt qua cổ tay áo nữ chính, ngã thẳng vào lòng một gã đệ tử hết sức bình thường.
Rời xa nữ chính mới mong yên thân.
Tống Trường Ly rất hài lòng về gã đệ tử mình chọn: Chẳng những mặt mày sáng sủa, gia thế giàu có lại còn yêu thương linh kiếm.
Nàng nằm trên giá kiếm làm bằng gỗ phượng một tấc đáng giá nghìn vàng, để gã đệ tử kia ngày ngày rót linh khí nuôi nấng, sống rất phởn phơ an lạc.
Tống Trường Ly: Làm kiếm linh sướng hơn mình nghĩ nhiều.
Cho đến một ngày nọ, Tống Trường Ly ngủ trưa dậy sớm hơn lệ thường nên bắt gặp gã đệ tử vừa tắm xong...
Ơ, cái đuôi to bông xù dưới bộ áo ngủ trắng là gì vậy?!
Vốn dĩ đại yêu Yên Cửu lẻn vào Quy Nguyên Kiếm tông là để xem thiên tài kiếm đạo lừng lẫy có gì hơn người, chẳng ngờ lại bị một thanh linh kiếm ăn vạ.
Đã vậy thanh linh kiếm này còn đỏng đà đỏng đảnh, không chịu ngủ trên giá kiếm đểu, một ngày không rót linh khí cho nó là nó sẽ rên hừ hừ.
Yên Cửu: May mà mình chăm chỉ tích cóp của cải bao nhiêu năm qua, bản thân lại là đại yêu có tài khơi thông linh khí trong trời đất, nếu không sức đâu mà nuôi nổi kiếm.
Vả lại thanh linh kiếm còn ham ăn biếng làm, chàng mới khua có 200 nhát còn chưa kịp nóng người, nó đã mệt rũ rượi đòi bãi công ngay lập tức.
Yên Cửu: May mà Yêu tộc mạnh mẽ bẩm sinh, không ỷ lại vào vật ngoài thân chứ Kiếm tu chân chính mà vớ phải thanh kiếm này thì đường tu hành thật quá đỗi truân chuyên.
Sau đó, Yêu tộc gửi tin mật báo...
Yêu chúa, trong một năm ở Quy Nguyên Kiếm tông, ngài đã gặp thiên tài kiếm đạo sau này sẽ phá sập Yêu giới chưa ạ?
Yên Cửu: Thiên tài kiếm đạo? Ai thế nhỉ?
Đến giờ chăm linh kiếm hàng ngày rồi, bữa khác rảnh hồi âm sau ha.
Nàng là kiếm linh thanh kiếm Trường Ly bản mạng của nữ chính.
Nghĩ tới trong tiểu thuyết, linh kiếm này vì nữ chính vào sinh ra tử, theo nữ chính mấy chục năm, ngăn căn công kích, săn giết yêu thú, dãi nắng dầm sương, bị thương vô số lần trong bí cảnh, tu sửa mấy lần, còn xém chút nữa này rơi vào kết cục kiếm gãy linh tan…Tống Trường Ly cảm thấy toàn thân (kiếm) đau nhức, xót xa,
Ai thích làm thanh kiếm đứng đầu thiên hạ thì đi mà làm, nàng quyết không đâm đầu chịu tội.
Tống Trường Ly xuyên tới đúng hôm Mộ Kiếm mở cửa cho nữ chính và đám đệ tử xuất sắc của Quy Nguyên Kiếm tông vào chọn kiếm.
Ngay khi nữ chính chìa tay về phía mình, Tống Trường Ly vặn thân kiếm, lướt qua cổ tay áo nữ chính, ngã thẳng vào lòng một gã đệ tử hết sức bình thường.
Rời xa nữ chính mới mong yên thân.
Tống Trường Ly rất hài lòng về gã đệ tử mình chọn: Chẳng những mặt mày sáng sủa, gia thế giàu có lại còn yêu thương linh kiếm.
Nàng nằm trên giá kiếm làm bằng gỗ phượng một tấc đáng giá nghìn vàng, để gã đệ tử kia ngày ngày rót linh khí nuôi nấng, sống rất phởn phơ an lạc.
Tống Trường Ly: Làm kiếm linh sướng hơn mình nghĩ nhiều.
Cho đến một ngày nọ, Tống Trường Ly ngủ trưa dậy sớm hơn lệ thường nên bắt gặp gã đệ tử vừa tắm xong...
Ơ, cái đuôi to bông xù dưới bộ áo ngủ trắng là gì vậy?!
Vốn dĩ đại yêu Yên Cửu lẻn vào Quy Nguyên Kiếm tông là để xem thiên tài kiếm đạo lừng lẫy có gì hơn người, chẳng ngờ lại bị một thanh linh kiếm ăn vạ.
Đã vậy thanh linh kiếm này còn đỏng đà đỏng đảnh, không chịu ngủ trên giá kiếm đểu, một ngày không rót linh khí cho nó là nó sẽ rên hừ hừ.
Yên Cửu: May mà mình chăm chỉ tích cóp của cải bao nhiêu năm qua, bản thân lại là đại yêu có tài khơi thông linh khí trong trời đất, nếu không sức đâu mà nuôi nổi kiếm.
Vả lại thanh linh kiếm còn ham ăn biếng làm, chàng mới khua có 200 nhát còn chưa kịp nóng người, nó đã mệt rũ rượi đòi bãi công ngay lập tức.
Yên Cửu: May mà Yêu tộc mạnh mẽ bẩm sinh, không ỷ lại vào vật ngoài thân chứ Kiếm tu chân chính mà vớ phải thanh kiếm này thì đường tu hành thật quá đỗi truân chuyên.
Sau đó, Yêu tộc gửi tin mật báo...
Yêu chúa, trong một năm ở Quy Nguyên Kiếm tông, ngài đã gặp thiên tài kiếm đạo sau này sẽ phá sập Yêu giới chưa ạ?
Yên Cửu: Thiên tài kiếm đạo? Ai thế nhỉ?
Đến giờ chăm linh kiếm hàng ngày rồi, bữa khác rảnh hồi âm sau ha.
Last edited: