Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 69
Xuy xuy xuy...
Tro tàn chi khí đặc biệt âm độc, không ngừng ăn mòn chân khí La Hành Liệt, La Hành Liệt hừ lạnh một tiếng, hồng quang bắn ra từ lòng bàn tay, đem tro tàn chi khí đốt thành hư vô.
Đang định tiến thêm một bước điều tra, La Hành Liệt đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về hướng Đông Bắc.
Phía chân trời, mây trắng tách ra làm đôi.
Một đường thân ảnh mạnh mẽ bắn tới, bất cứ thứ gì ngăn cản hắn, đều bị đao khí vô tình cắt nát, bao hồm cả không khí vô hình vô chất.
Lạch cạch!
Một người đáp xuống cách La Hành Liệt mười mét.
Người này bạch y thắng tuyết, mặt trắng không râu, cũng đứng chắp tay, bình thản giữa đao khí tung hoành, thẳng tới vân tiêu, ẩn chứa sức mạnh to lớn không thể tưởng tượng.
- Tiết Vô Nhận, đao ý của ngươi còn mạnh hơn cả ba năm trước.
La Hành Liệt thận trọng đánh giá đối phương, chậm rãi nói.
Bạch y trung niên cười nhạt một tiếng:
- Đao ý vô hình, nói không chừng có một ngày không bén, huống hồ Đại La thần công của ngươi cũng luyện đến đệ thập nhất trọng thiên.
La Hành Liệt không nói gì, người trước mắt là Trang chủ Bắc Tuyết Sơn Trang Tiết Vô Nhận, chín tuổi luyện khí, mười sáu tuổi tiến nhập Ngưng Chân Cảnh, hai mươi tám tuổi Bão Nguyên Cảnh, từ những số liệu đó có thể thấy, tư chất rất bình thường, thậm chí không bằng thiên tài bình thường, nhưng giật mình chính là giật mình ở điểm này, đối phương lúc trước đột phá đến Bão Nguyên Cảnh trung kì, lĩnh ngộ vạn trung vô nhất đao ý, đao ý vừa xuất, thần quỷ lui tránh, thực lực cho đến hôm nay không ai có thể nhìn thấu, bao gồm cả La Hành Liệt.
Ba năm trước hắn một phần dám chắc đánh bại đối phương cũng không có, ba năm sau đối phương càng cao thâm khó đoán hơn, La Hành Liệt không thể không thừa nhận, nếu như hai người đối quyết, tỷ lệ chiến thắng của hắn chỉ có bốn phần rưỡi, đương nhiên, hắn có tuyệt chiêu bí mật, nhưng khó đảm bảo đối phương không có.
Tiết Vô Nhận chuyển ánh mắt lên trên thi thể Tương Thiên Sát, dò hỏi:
- Tra được cái gì không?
La Hành Liệt thở ra một hơi khí tức,
- Tra được một chút, bên trong cơ thể Tương Thiên Sát tồn tại một luồng sát khí vạn phần âm độc, cách nửa tháng mà vẫn chưa tiêu tán.
- Ồ!
Tiết Vô Nhận nhướng mày, phương thức tu luyện của Địa Sát Môn không giống như tông môn của hắn, trong chân khí có cả sát khí, hung hãn dị thường, về lý mà nói, sát khí có lẽ không có hiệu quả với bọn họ, khó tin nhất là, Tương Thiên Sát trên phương diện sát khí có thể gọi là Thiên Phong Quốc đệ nhất, người nào có thể dùng sát khí giết chết hắn, hơn nữa tàn lưu trong cơ thể đối phương nửa tháng vẫn chưa tiêu tán.
- Mặt khác người xem biểu tình Tương Thiên Sát, trong khiếp sợ có một chút bội phục, rõ ràng là gặp phải sự tình khiến hắn không khỏi tán thưởng, cho nên ta cho rằng, có lão quái vật rời núi.
Thân là Bão Nguyên Cảnh hậu kì đỉnh phong, La Hành Liệt quan sát rất tỉ mỉ, có thể suy luận ra chân tướng từ những manh mối nhỏ nhất, rất không phù hợp với tướng mạo lực lưỡng khí phách bên ngoài.
Nghe vậy, Tiết Vô Nhận biểu tình hơi biến,
- Lão quái vật xuất núi, ngươi chắc chứ?
- Dám chắc bảy tám phần! Nếu không còn ai có thể một đêm tàn sát cả Địa Sát Môn, hơn nữa sát khí hơn cả Tương Thiên Sát.
Tiết Vô Nhận khẽ gật đầu, thở dài:
- Nói như vậy, Thiên Phong Quốc sắp biến rồi.
La Hành Liệt cười lạnh, ngẩng đầu nói:
- Đồ Trọng Sơn đến!
- Long Bích Vân cũng đến, còn có, hừ, tên Trang Khánh Hiền không đến mà phái trưởng lão tới lừa gạt người khác, xem ra hắn không coi chúng ta ra gì.
Tiết Vô Nhận cảm giác không hề thua kém La Hành Liệt, ngẩng đầu nhìn, mắt hơi nheo lại.
Hướng Đông Nam, quầng sánh vàng kim xuyên qua tầng mây, hòa tan không khí, tựa như một khối cầu lửa đang bắn sang bên này, những tiếng lôi đình bạo liệt vang lên liên tiếp, thanh thế đáng sợ.
Hướng Nam, nước mưa đìu hiu rơi rụng, trong màn mưa, tuyệt đại giai nhân tay cầm ô, đạp sóng mà đi, rõ ràng tốc độ rất nhanh, nhưng lại cho người ta ảo giác như đang nhàn nhã dạo chơi.
Hướng Tây, có lão giả chân đạp lưu quang, ngạo khí mười phần, tốc độc kém hơn hai người trước.
Ba!
Tuyệt đại giai nhân tay cầm ô đến trước, nàng tóc xanh như nước, thân hình xinh đẹp, bộ y phục màu xanh lam trên người nàng chuyển động như sóng nước, không nhiễm bụi trần.
- Hai vị tới sớm.
Tuyệt địa giai nhân thu ô, mỉm cười nói.
La Hành Liệt nói:
- Nam La Tông Thần thủy quyết quả nhiên danh bất hư truyền, La Hành Liệt ta xem như mở rộng tầm mắt.
Tuyệt đại giai nhân không ai khác chính là một trong tam tông Nam La Tông tông chủ Long Bích Vân, tuổi đời nhỏ nhất trong số ngũ đại tông chủ, trên dưới ba mươi, lai lịch có chút thần bí, không ai biết nàng sinh ra ở đây, cũng không ai biết một thân võ học của nàng thừa hưởng từ vị sư phụ nào.
Long Bích Vân đùa giỡn nói:
- Thần thủy quyết có lợi hại cũng không địch nổi Chiếu nhật đại pháp của Đồ Trọng Sơn, đương nhiên, còn có Đại la công pháp của La sư huynh.
Chiếu nhật đại pháp và Đại la thần công đều ẩn chứa hỏa kình, vế trước như liệt nhật, không có gì là không thể đốt, ngoài ra còn ẩn chứa một luồng cương kình bùng nổ, vế sau không phân âm dương, có cương có nhu, rất nhiều diệu dụng, cần bản thân đi sâu nghiên cứu.
Tiết Vô Nhận lắc đầu nói:
- Trong chúng ta chỉ có nàng là thần bí nhất, ai dám nói chắc thắng nàng?
- Không dám cái khác, đao ý của Tiết huynh ta không cách nào ngăn cản.
Long Bích Vân không biết thiên tính như thế hay cố ra vẻ khiêm tốn, một mặt hạ thấp mình, nâng cao người khác, nhưng La Hành Liệt và Tiết Vô Nhận đều không dám vì vậy mà xem thường nàng, nếu không sẽ chết rất thảm, trước kia từ Đa La Quốc đến một vị Bão Nguyên Cảnh hậu kì đỉnh phong võ giả, thấy Long Bích Vân phong hoa tuyệt đại, dung mạo vô song, không khỏi nổi tâm tư, muốn được cùng nàng kết thành lương duyên, bị Long Bích Vân dịu dàng cự tuyệt, đối phương không có chừng mực, đưa ra đề nghị tỷ võ, thua, làm người của hắn, thắng, hắn lập tức rời đi. Mười chiêu, chỉ mười chiêu, Đà La Quốc cao thủ thất bại thảm hại, nản lòng thoái ý, đấy là Long Bích Vân vẫn chưa dùng toàn lực.
Từ đó về sau, không còn ai dám coi thường người phụ nữ thần bí Long Bích Vân nữa.
- Ha ha ha ha, Đồ Trọng Sơn ta đến rồi.
Quầng sáng hoàng kim phá không bay đến, không hề có ý định giảm bớt tốc độ, vọt thẳng tới chỗ La Hành Liệt, nhất thời, khí tức nóng rực tràn ngập khắp quảng trời, như sao băng rơi xuống thế gian.
- Thất phu, ngươi dám.
La Hành Liệt nhướng mày, ánh mắt tựa hồ ẩn chứa bạt ngàn lửa giận, hai tay một trên một dưới duỗi ra, như ôm một quả cầu lớn, chống lại thế tốn công của đối phương.
Ầm ầm!
Cả ngọn núi cũng phải rung động, hai người giao thủ sản sinh sóng xung kích, trực tiếp lột bỏ một tầng bề mặt quảng trường đón khách, trũng xuống bốn năm mét, một trăm mét vuông xung quanh hóa thành phế tích, không lưu lại bất cứ thứ gì, kể cả thi thể Tương Thiện Sát.
Long Bích Vân tựa hồ sớm đã đoán được, khởi động vòng phòng hộ màu thủy lam, làm cho sóng xung kích tách ra làm hai, không ảnh hưởng gì đến mình.
Tiết Vô Nhận có chút bực bội, nhảy lên trước một bước, từ trong cơ thể bắn ra một đường đao khí cự đại, đi vào giữa hai người.
Boang...!
Đao khí cắt đứt liên hệ hai người, dư thế không giảm sút cắt đứt một nửa đại điện đón khách Địa Sát Môn, vết cắt bóng loáng như gương, nửa trên từ từ rơi xuống, một lần nữa phát ra tiếng nổ ầm ầm.
Ba! Ba!
La Hành Liệt và Đồ Trọng Sơn cùng nhảy ngược ra ngoài.
Chân vừa chạm đất, La Hành Liệt trầm giọng nói:
- Đồ Trọng Sơn, ngươi bị điên à, nếu thực sự muốn độ cao thấp thì định thời gian.
- Hắc hắc, nhiều năm không gặp, Đại la thần công của ngươi càng thêm cao thâm, có điều đáng tiếc vừa rồi ta chỉ dùng sức mạnh cửu dương, nếu như phát huy đến thập dương, ngươi thua chắc.
Đồ Trọng Sơn phẩy phẩy tay áo, chẳng hề có ý xin lỗi.
La Hành Liệt cố kìm cảm xúc, cười lạnh nói:
- Cho dù thập dương thì đã làm sao, không lẽ ngươi tưởng Đại la chân khí của ta ăn chay.
Hai người tranh cãi qua lại, không ai nhường ai, về phần mâu thuẫn bắt đầu thế nào, họ đã không quan tâm, hình như Đại la thần công và Chiếu dương đại pháp thiên sinh đối chọi, người tu luyện chúng cũng kế thừa đặc điểm này, cả đời không ngừng tranh đấu.
Từ bỏ thù oán cá nhân, trong lòng cả hai đều sợ thực lực của Tiết Vô Nhận, mặc dù nói một đao vừa rồi rất khéo, vừa hay chém đúng khí kình tiếp xúc hai bên, nhưng nhãn lực và năng lực nắm bắt thời cơ không khỏi khiến người ta bội phục, ngoài ra, hai người ùng biết, chỉ lúc cầm đao Tiết Vô Nhận mới là trạng thái mạnh nhất, bây giờ hắn vẫn chưa thực sự nghiêm túc.
- Hai vị làm gì vậy, hôm này không phải ngày tỷ võ.
Long Bích Vân đi tới hòa giải.
Nguồn: https://truyenfull.vn
Đồ Trọng Sơn hắc hắc cười nói:
- Ta nể mặt Long Bích Vân, không biết La huynh có chịu hay không.
- Hừ, đợi xử lý xong việc của Địa Sát Môn, ta cũng muốn lĩnh giáo cao chiêu của ngươi, dám hay không dám.
La Hành Liệt không phải là người dễ tính, nhưng hôm nay thực lực không phải ngày tốt.
- Có gì không dám!
Đồ Trọng Sơn nheo mắt.
Tiết Vô Nhận vừa xuất thủ không nói gì, kì thực hắn cũng muốn xem hai nhân vật đỉnh phong đối quyết, với những người như bọn hắn, không dễ gì động thủ.
Rất nhanh, lão giả chân đạp lưu quang cũng đáp xuống quảng trường.
- Các vị, Cao Thiên Hạc tới chậm.
Lão giả quay sang nhìn tứ đại tông môn tông chủ, không hề tỏ ra câu nệ mà ngược lại còn có vẻ bề trên.
Tiết Vô Nhận nhíu mày nói:
- Trang Khánh Hiền đâu?
Lão giả hắng hắng giọng:
- Cốc chủ đang bế quan, không rảnh lo việc khác, chuyện hôm nay, các vị không cần mất công điều tra, Phỉ Thúy Cốc ta đã có được tin tức nội tình.
Nghe vậy, bốn người Tiết Vô Nhận đều biến sắc, nhất loạt quay sang nhìn Cao Thiên Hạc.
Bị tứ đại cường giả nhìn, dù Cao Thiên Hạc là Bão Nguyên Cảnh hậu kì đỉnh phong tu vi, vẫn có chút khó chịu, nhưng so với chuyện sắp nói, có chút không đáng nhắc tới, hắn hít một hơi thật sâu, tựa hồ như sử dụng hết chân khí toàn thân, nói:
- Nửa tháng trước, đệ tử Phỉ Thúy Cốc ta trong lúc làm nhiệm vụ, từng nhìn thấy trên trời xuất hiện hiện tượng ngũ quỷ đài quan, nửa tháng sau, tin tức Địa Sát Môn một đêm bị diệt môn truyền ra, liên hệ hai chuyện lại với nhau, Phỉ Thúy Cốc cẩn thận suy luận và điều tra, cuối cùng đưa ra kết luận, hai mươi năm trước, đám tro tàn Cửu U Giáo bị diệt lại cháy, hành động lần này có lẽ là Cửu U Giáo một trăm linh tám đại quỷ tướng Quỷ đạo nhân, chỉ có hắn mới thích nằm trong quan tài.
Lời vừa nói ra, bốn người đều phải khiếp sợ.
Long Bích Vân vội vàng nói:
- Chuyện này là thật?
Cao Thiên Hặc chậm rãi gật đầu,
- Cửu U Giáo sự tình trọng đại, sao ta dám nói giớn, có điều sự tình tạm thời không quá nghiêm trọng, Cửu U Giáo bị diệt mọi người đều biết, thế lực tàn dư dù mạnh cũng không được như xưa, nếu như đoán không lầm, trước mắt chúng đang tập trung tích lũy thực lực, trong một thời gian ngắn không dám hiêu chiến các đại tông môn Nam Trác Vực, nhưng những tông môn nhỏ thì không chắc, cho nên trong vòng ba đến năm năm, chúng ta có thể không cần lo lắng, ba đến năm năm sau, cả Nam Trác Vực sẽ đón nhận một trận chiến nghiệm trọng.
Ba đến năm năm, ai nói chuẩn, đợi chúng tiêu diệt toàn bộ tông môn nhỏ, tích lũy đủ tài phú, xui xẻo sẽ là đại tông môn.
Cửu U Giáo năm xưa đáng sợ thế nào ai cũng biết, thực lực cực mạnh, tương đương Nam Trác Vực tất cả tông môn cộng lại, nếu như không có thế lực bên ngoài giúp đỡ, mấy chục quốc gia Nam Trác Vực nói không chừng đã rơi vào tay Cửu U Giáo, so với Cửu U Giáo, Thiên Phong Quốc chỉ là một con kiến, ngũ đại tông môn đến kiến cũng không bằng.
Về phần Thi quỷ đạo nhân là một trong một trăm linh tám đại quỷ tướng Cửu U Giáo, thực lực trong Cửu U Giáo không là gì, ở Thiên Phong Quốc là vô địch, hôm nay hắn không động thủ, có lẽ là do năm đó trọng thương, đến bây giờ vẫn chưa hồi phục, nếu không bị đồ sát không chỉ Địa Sát Môn mà là một trong ngũ đại tông môn.
Ô ô ô!
Gió lạnh gào thét, mọi người tâm lạnh như tro.
Vào đêm!
Diệp Trần đang khoanh chân ngồi trên giường, đột nhiên mở trừng hai mắt, tay giơ lên, một đường khí kiếm do khí lưu tổ thành, vèo một tiếng bắn ra.
Phốc phốc!
Bức tường như miếng đậu phụ, bị xuyên qua dễ dàng, thêm một lỗ kiếm mỏng.
- Thuần Quân Chân Khí cuối cùng đạt tới tầng thứ bảy.
Tầng thứ sáu đỉnh phong vừa tầng thứ bảy trên cảnh giới chỉ cách nhau một bước nhỏ, nhưng uy lực lại khác một trời một vực, nếu như nói khí mang là một thanh đao kiếm bình thường, thì khí kiếm là bảo kiếm thực sự, không nói chặt sắt như chém bùn, cách trăm bước giết chết một Võ giả Luyện Khí Cảnh như ăn cơm uống nước, đơn giản vô cùng.
Từ trên giường nhảy xuống, Diệp Trần tung thân hình, xuyên cửa sổ ra ngoài sân.
Ánh mắt kiếm tìm, bức tường dày một tấc cũng có một lỗ kiếm, cũng không biết đường khí kiếm đó bắn đến đâu, hi vọng không làm ai bị thương.
...
Sáng sớm ngày thứ hai.
Đằng Vân đại điện.
- Nhiệm vụ bạch cấp năm sao không có?
Trước ngọc bích màu trắng bên phải cửa vào, Diệp Trần nhíu mày, vốn chuẩn bị tiếp nhận một nhiệm vụ bạch cấp năm sao luyện thủ, thuận tiện kiếm chút tiền lẻ, bây giờ xem ra nhiệm vụ bạch cấp năm sao rất được hoan nghênh, hơn nữa cũng rất ít.