Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 82: Ta cự tuyệt
Lăng Thiên Mặc biểu cảm phức tạp nhìn Lãnh Nguyệt Tâm, cũng không nói gì thêm, chỉ là nhìn Lạc Ảnh một chút.
Ở đây ngoại trừ Lăng Sở Thiên, còn không có ai biết chuyện gì xảy ra, chỉ là bị gọi tới.
Lạc Ảnh tiến lên một bước, chậm rãi đi đến trước mặt Lãnh Nguyệt Tâm, nhìn Lãnh Nguyệt Tâm nói: “Nguyệt Tâm, công tử quyết định thu nhận ngươi làm đồ đệ.”
Một câu nói hời hợt, lại làm cho Lăng Nam, Lăng Tiêu cùng với Lãnh Lâm đều kinh ngạc.
Đệ nhất thiên hạ công tử luôn luôn thần bí kia muốn thu nhận Lãnh Nguyệt Tâm làm đồ đệ?
Lãnh Nguyệt Tâm trong lòng cũng hơi kinh ngạc, nhưng ngoài mặt lại không có biểu cảm gì, chỉ là đứng tại chỗ, không nói gì.
Bái Tiêu Lương Sinh làm sư phụ?
Hoàn toàn chính xác, đây chính là ý nghĩ ban đầu của nàng, chỉ là bây giờ cũng không phải là…
Nàng có ý nghĩ của nàng, chỉ là chuyện này nàng phải suy nghĩ một chút mới được.
Trầm tư thật lâu, Lãnh Nguyệt Tâm vẫn là quyết định không báo Tiêu Lương Sinh làm sư phụ, nhíu nhíu mày lại, Lãnh Nguyệt Tâm nhẹ nói: “Ta cự tuyệt.”
Câu nói cự tuyệt này khiến cho toàn bộ người trong điện Kim Loan bị hù không nhẹ, liền ngay cả Lạc Ảnh cũng đều có chút kinh ngạc.
Đây là có chuyện gì?
Không phải trước kia nàng muốn bái công tử làm sư phụ sao a?
Sở dĩ cự tuyệt bái Tiêu Lương Sinh làm sư phụ, một là bởi thân phận của Tiêu Lương Sinh, mặc khác, trên người hắn có khí tức vương giả, chứng ỏ hắn không phải là một người đơn giản, cõ lẽ là sinh ra ở trong Hoàng gia, mà nàng không thích nhất chính là người Hoàng gia, sau đó là bởi vì nam nhân kia cho nàng có cảm giác phi thường kỳ quái, trực giác nói cho nàng, phải tránh xa nam nhân kia, hắn quá nguy hiểm!
Huống chi, muốn nàng tùy tiện bái một người làm sư phụ, liền cho dù người kia là thiên hạ đệ nhất công tử, nàng cũng làm không được.
“Nguyệt Tâm, vừa rồi ngươi nói cái gì?” Lạc Ảnh không tin được hỏi lần nữa.
Lãnh Nguyệt Tâm hạ mắt, thanh âm bình tĩnh tràn ra, “Ta cự tuyệt.”
Nếu như nói vừa rồi có thể đã nghe lầm, nhưng hiện tại tuyệt đối sẽ không sai, nàng thật sự cự tuyệt…
“Vì sao?” Lạc Ảnh có chút không hiểu, theo hắn biết, Lăng Sở Thiên đang bức bách nàng, nếu như nàng trở thành đồ đệ của công tử, Lăng quốc liền sẽ không thể làm khó nàng nữa!
“Không có vì sao cả.” Lãnh Nguyệt Tâm nhìn nhìn máu trên vòng ngọc ở tay, trong đầu nghĩ đến lời của Nham đã nói.
“Con hồ ly kia mặc dù yêu thích rượu, nhưng cũng sẽ không tùy tiện đi theo một người, huống chi, hắn bị giam lâu như vậy, nhưng Ngự vẫn lựa chọn đi theo bên người Tiêu Lương Sinh, điều này cho thấy rằng, Tiêu Lương Sinh, cũng không phải là người.”
Cũng không phải là người, thân thế của nàng có thể là ma, chính vì thế, nàng tất nhiên sẽ càng không thể bái Tiêu Lương Sinh làm sư phụ được.
“Nguyệt Tâm, ngươi cũng biết năm ngày sau, chính là ngày đi săn linh thú ba năm một lần của đế đô?”
Ngày đi săn linh thú?
Lãnh Nguyệt Tâm nhìn Lãnh Lâm một chút, nha nha, nàng thế mà trong lúc nhất thời quên mất cái này a. Ba năm một lần, đây chính là một cái tai họa cho mỗi đệ tử của thế gia gia tộc…
Ngày đi săn linh thú được tổ chức ba năm một lần, tất cả các đệ tử trưởng thành ở các gia tộc đều muốn đi, nếu dựa theo thực lực của ba năm trước, nàng nhất định phải tham gia, đáng tiếc nàng lại trở thành phế vật, cho nên lúc đầu nàng có thể không tham gia, nhưng là đại hội luận võ lần này đã làm nàng bại lộ thực lực, tất nhiên là không thể không đi.
Dựa vào, vì cái gì hết lần này tới lần khác đều phải là một năm này chứ?
Bên trong Linh thú sơn mạch, Linh thú đẳng cấp thấp nhất là linh thú cấp ba, mà linh thú cấp ba này tương đương với thực lực ổn linh cấp cao nhất, nàng chỉ là một người thực lực ổn linh ngũ tinh, nếu tiến vào bên tỏng dãy núi kia, chẳng khác gì nàng tự đem mình đi nộp mạng cho những linh thú đó!
Ở đây ngoại trừ Lăng Sở Thiên, còn không có ai biết chuyện gì xảy ra, chỉ là bị gọi tới.
Lạc Ảnh tiến lên một bước, chậm rãi đi đến trước mặt Lãnh Nguyệt Tâm, nhìn Lãnh Nguyệt Tâm nói: “Nguyệt Tâm, công tử quyết định thu nhận ngươi làm đồ đệ.”
Một câu nói hời hợt, lại làm cho Lăng Nam, Lăng Tiêu cùng với Lãnh Lâm đều kinh ngạc.
Đệ nhất thiên hạ công tử luôn luôn thần bí kia muốn thu nhận Lãnh Nguyệt Tâm làm đồ đệ?
Lãnh Nguyệt Tâm trong lòng cũng hơi kinh ngạc, nhưng ngoài mặt lại không có biểu cảm gì, chỉ là đứng tại chỗ, không nói gì.
Bái Tiêu Lương Sinh làm sư phụ?
Hoàn toàn chính xác, đây chính là ý nghĩ ban đầu của nàng, chỉ là bây giờ cũng không phải là…
Nàng có ý nghĩ của nàng, chỉ là chuyện này nàng phải suy nghĩ một chút mới được.
Trầm tư thật lâu, Lãnh Nguyệt Tâm vẫn là quyết định không báo Tiêu Lương Sinh làm sư phụ, nhíu nhíu mày lại, Lãnh Nguyệt Tâm nhẹ nói: “Ta cự tuyệt.”
Câu nói cự tuyệt này khiến cho toàn bộ người trong điện Kim Loan bị hù không nhẹ, liền ngay cả Lạc Ảnh cũng đều có chút kinh ngạc.
Đây là có chuyện gì?
Không phải trước kia nàng muốn bái công tử làm sư phụ sao a?
Sở dĩ cự tuyệt bái Tiêu Lương Sinh làm sư phụ, một là bởi thân phận của Tiêu Lương Sinh, mặc khác, trên người hắn có khí tức vương giả, chứng ỏ hắn không phải là một người đơn giản, cõ lẽ là sinh ra ở trong Hoàng gia, mà nàng không thích nhất chính là người Hoàng gia, sau đó là bởi vì nam nhân kia cho nàng có cảm giác phi thường kỳ quái, trực giác nói cho nàng, phải tránh xa nam nhân kia, hắn quá nguy hiểm!
Huống chi, muốn nàng tùy tiện bái một người làm sư phụ, liền cho dù người kia là thiên hạ đệ nhất công tử, nàng cũng làm không được.
“Nguyệt Tâm, vừa rồi ngươi nói cái gì?” Lạc Ảnh không tin được hỏi lần nữa.
Lãnh Nguyệt Tâm hạ mắt, thanh âm bình tĩnh tràn ra, “Ta cự tuyệt.”
Nếu như nói vừa rồi có thể đã nghe lầm, nhưng hiện tại tuyệt đối sẽ không sai, nàng thật sự cự tuyệt…
“Vì sao?” Lạc Ảnh có chút không hiểu, theo hắn biết, Lăng Sở Thiên đang bức bách nàng, nếu như nàng trở thành đồ đệ của công tử, Lăng quốc liền sẽ không thể làm khó nàng nữa!
“Không có vì sao cả.” Lãnh Nguyệt Tâm nhìn nhìn máu trên vòng ngọc ở tay, trong đầu nghĩ đến lời của Nham đã nói.
“Con hồ ly kia mặc dù yêu thích rượu, nhưng cũng sẽ không tùy tiện đi theo một người, huống chi, hắn bị giam lâu như vậy, nhưng Ngự vẫn lựa chọn đi theo bên người Tiêu Lương Sinh, điều này cho thấy rằng, Tiêu Lương Sinh, cũng không phải là người.”
Cũng không phải là người, thân thế của nàng có thể là ma, chính vì thế, nàng tất nhiên sẽ càng không thể bái Tiêu Lương Sinh làm sư phụ được.
“Nguyệt Tâm, ngươi cũng biết năm ngày sau, chính là ngày đi săn linh thú ba năm một lần của đế đô?”
Ngày đi săn linh thú?
Lãnh Nguyệt Tâm nhìn Lãnh Lâm một chút, nha nha, nàng thế mà trong lúc nhất thời quên mất cái này a. Ba năm một lần, đây chính là một cái tai họa cho mỗi đệ tử của thế gia gia tộc…
Ngày đi săn linh thú được tổ chức ba năm một lần, tất cả các đệ tử trưởng thành ở các gia tộc đều muốn đi, nếu dựa theo thực lực của ba năm trước, nàng nhất định phải tham gia, đáng tiếc nàng lại trở thành phế vật, cho nên lúc đầu nàng có thể không tham gia, nhưng là đại hội luận võ lần này đã làm nàng bại lộ thực lực, tất nhiên là không thể không đi.
Dựa vào, vì cái gì hết lần này tới lần khác đều phải là một năm này chứ?
Bên trong Linh thú sơn mạch, Linh thú đẳng cấp thấp nhất là linh thú cấp ba, mà linh thú cấp ba này tương đương với thực lực ổn linh cấp cao nhất, nàng chỉ là một người thực lực ổn linh ngũ tinh, nếu tiến vào bên tỏng dãy núi kia, chẳng khác gì nàng tự đem mình đi nộp mạng cho những linh thú đó!