Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 55: Có việc cầu ngươi
Nàng lắc lắc đầu, cũng không hề tiếp tục nghĩ nhiều, mà là tìm được phòng bếp, đi vào.
Sáng sớm hôm sau, Lãnh Nguyệt Tâm liền sớm đi đến, đầu tiên là rèn luyện một vòng ở bên trong sân, sau đó mới đi rửa mặt, thay quần áo, rồi mới hướng tới đài luận võ mà đi.
Khi ra cửa không nhìn thấy Lạc Ảnh, Lãnh Nguyệt Tâm cũng không kinh ngạc, bởi vì Lạc Ảnh vào thời điểm tối qua nàng chuẩn bị nghỉ ngơi đã rời đi.
Chờ tới khi đến đài luận võ, Lãnh Nguyệt Tâm trùng hợp gặp được Đông Phương Ẩn, chẳng qua Lãnh Nguyệt Tâm cũng chỉ coi hắn như có như không mà thôi.
“Nguyệt Tâm cô nương, ngày hôm qua ta đã giúp ngươi, không lẽ cũng không có một tiếng cảm ơn hay sao?” Đông Phương Ẩn thanh âm không nóng không lạnh vang lên.
Lãnh Nguyệt Tâm nghe vậy, bước chân dừng lại, quay đầu lại nhìn hắn một cái, sau đó nói: “Đông Phương Thái tử, chuyện ngày hôm qua xin đa tạ.”
Tuy rằng nàng đối với Đông Phương Ẩn cũng không có hảo cảm gì, nhưng là ngày hôm qua việc hắn đã giúp nàng là sự thật, nàng từ trước tới nay đều luôn phân rõ ràng những chuyện này!
Sau khi cùng Đông Phương Ẩn nói chuyện, Lãnh Nguyệt Tâm đang chuẩn bị đi vào, lại nghe có người kêu mình, quay đầu nhìn lại, phát hiện được đó là người nàng không hề quen, hơi hơi nhăn nhăn mày, ở bên trong trí nhớ tìm tòi một chút, Lãnh Nguyệt Tâm mới nhớ tới nàng ta là ai.
Đúng là Lãnh phủ tứ di nương Diệp Nhu, cũng tức là mẹ ruột của lục thiếu gia Lãnh gia Lãnh Thiên Thần, mà Lãnh Thiên Thần trước kia trừ bỏ Lãnh Nguyệt Tâm, chính là người mà Lãnh Lâm thích nhất, bởi vì tuổi còn nhỏ nhưng lại có thiên phú không tồi, hiện tại thực lực càng là luyện linh tam tinh, cũng được xem là nổi bật nhất trong đám trẻ cùng trang lứa.
Nhìn Lãnh Nguyệt Tâm dừng lại, Diệp Nhu bảo nha hoàn chờ ở đó, chính mình hướng tới Lãnh Nguyệt Tâm mà đi đến.
Chờ đến thời điểm đi đến bên người Lãnh Nguyệt Tâm, Diệp Nhu mở miệng nói: “Tam tiểu thư, lần này tới, ta là có việc cầu ngươi.”
Nghe được bà ta nói như vậy, Lãnh Nguyệt Tâm nhăn nhăn mày, “Tứ di nương, ngươi hẳn là biết năng lực của ta, liền tính là có chuyện cầu ta, ta cũng không giúp được gì cho ngươi.”
Lãnh Nguyệt Tâm nói xong, liền chuẩn bị xoay người đi.
Thấy Lãnh Nguyệt Tâm thật sự quay đi, Diệp Nhu hoảng loạn vươn tay, bắt được y phục của Lãnh Nguyệt Tâm.
Lãnh Nguyệt Tâm quay đầu lại, ý bảo Diệp Nhu buông tay.
Diệp Nhu trong lòng hoảng hốt, nói: “Tam tiểu thư, ngày hôm qua thời điểm đại tiểu thư bị đưa về phủ, ta đã thấy, cũng đã nghe nói lại.”
“Nga?” Lãnh Nguyệt Tâm cười như không cười nói, “Tứ di nương muốn nói gì, nói ta tàn nhẫn độc ác, hay là cái gì khác?”
“Không, ta không có ý này.” Diệp Nhu vội vàng lắc đầu, “Đại tiểu thư những năm này đối với tam tiểu thư như thế nào, ta đều rất rõ ràng, tam tiểu thư làm như vậy, cũng là chuyện không có gì đáng trách, không dối gạt tam tiểu thư, Thiên Thần ngày hôm qua cũng được thăng cấp vào trong trận đấu tiếp theo, cho nên ta muốn cầu tam tiểu thư, nếu hôm nay đối thủ là Thiên Thần, còn thỉnh tam tiểu thư thủ hạ lưu tình.”
Lãnh Nguyệt Tâm nghe vậy, nhăn nhăn mày, ngày hôm qua sau khi nàng thi đấu xong liền rời đi, nghĩ đến Lãnh Thiên Thần chắc là sau khi nàng rời đi mới tiến vào vòng trong.
Nhìn Diệp Nhu, Lãnh Nguyệt Tâm đem tay mình từ bên trong tay nàng rút ra, từng chữ một nói: “Con người ta ân oán phân minh, trong ba năm này, tứ di nương cùng với lục đệ vẫn chưa làm gì tổn hại đối với ta, vậy nên ta cũng sẽ không đối với hắn như vậy.”
Dứt lời, Lãnh Nguyệt Tâm liền xoay người hướng tới bên trong đài thi đấu đi đến.
Đông Phương Ẩn vẫn luôn đứng ở bên cạnh, thời điểm nghe được Lãnh Nguyệt Tâm nói như vậy, có chút ngoài ý muốn, hắn còn tưởng rằng nàng sẽ cao ngạo rồi nói không.
Không nghĩ tới nàng cư nhiên nói một câu như vậy, khóe miệng hơi hơi giơ lên, Đông Phương Ẩn tâm tình cực tốt đi theo Lãnh Nguyệt Tâm vào bên trong đài thi đấu, đem Diệp Nhu lưu lại ở đó.
Diệp Nhu tâm tình cảm kích, hướng tới bóng dáng đang rời đi của Lãnh Nguyệt Tâm cười cười, lúc này mới xoay người rời đi!
Sáng sớm hôm sau, Lãnh Nguyệt Tâm liền sớm đi đến, đầu tiên là rèn luyện một vòng ở bên trong sân, sau đó mới đi rửa mặt, thay quần áo, rồi mới hướng tới đài luận võ mà đi.
Khi ra cửa không nhìn thấy Lạc Ảnh, Lãnh Nguyệt Tâm cũng không kinh ngạc, bởi vì Lạc Ảnh vào thời điểm tối qua nàng chuẩn bị nghỉ ngơi đã rời đi.
Chờ tới khi đến đài luận võ, Lãnh Nguyệt Tâm trùng hợp gặp được Đông Phương Ẩn, chẳng qua Lãnh Nguyệt Tâm cũng chỉ coi hắn như có như không mà thôi.
“Nguyệt Tâm cô nương, ngày hôm qua ta đã giúp ngươi, không lẽ cũng không có một tiếng cảm ơn hay sao?” Đông Phương Ẩn thanh âm không nóng không lạnh vang lên.
Lãnh Nguyệt Tâm nghe vậy, bước chân dừng lại, quay đầu lại nhìn hắn một cái, sau đó nói: “Đông Phương Thái tử, chuyện ngày hôm qua xin đa tạ.”
Tuy rằng nàng đối với Đông Phương Ẩn cũng không có hảo cảm gì, nhưng là ngày hôm qua việc hắn đã giúp nàng là sự thật, nàng từ trước tới nay đều luôn phân rõ ràng những chuyện này!
Sau khi cùng Đông Phương Ẩn nói chuyện, Lãnh Nguyệt Tâm đang chuẩn bị đi vào, lại nghe có người kêu mình, quay đầu nhìn lại, phát hiện được đó là người nàng không hề quen, hơi hơi nhăn nhăn mày, ở bên trong trí nhớ tìm tòi một chút, Lãnh Nguyệt Tâm mới nhớ tới nàng ta là ai.
Đúng là Lãnh phủ tứ di nương Diệp Nhu, cũng tức là mẹ ruột của lục thiếu gia Lãnh gia Lãnh Thiên Thần, mà Lãnh Thiên Thần trước kia trừ bỏ Lãnh Nguyệt Tâm, chính là người mà Lãnh Lâm thích nhất, bởi vì tuổi còn nhỏ nhưng lại có thiên phú không tồi, hiện tại thực lực càng là luyện linh tam tinh, cũng được xem là nổi bật nhất trong đám trẻ cùng trang lứa.
Nhìn Lãnh Nguyệt Tâm dừng lại, Diệp Nhu bảo nha hoàn chờ ở đó, chính mình hướng tới Lãnh Nguyệt Tâm mà đi đến.
Chờ đến thời điểm đi đến bên người Lãnh Nguyệt Tâm, Diệp Nhu mở miệng nói: “Tam tiểu thư, lần này tới, ta là có việc cầu ngươi.”
Nghe được bà ta nói như vậy, Lãnh Nguyệt Tâm nhăn nhăn mày, “Tứ di nương, ngươi hẳn là biết năng lực của ta, liền tính là có chuyện cầu ta, ta cũng không giúp được gì cho ngươi.”
Lãnh Nguyệt Tâm nói xong, liền chuẩn bị xoay người đi.
Thấy Lãnh Nguyệt Tâm thật sự quay đi, Diệp Nhu hoảng loạn vươn tay, bắt được y phục của Lãnh Nguyệt Tâm.
Lãnh Nguyệt Tâm quay đầu lại, ý bảo Diệp Nhu buông tay.
Diệp Nhu trong lòng hoảng hốt, nói: “Tam tiểu thư, ngày hôm qua thời điểm đại tiểu thư bị đưa về phủ, ta đã thấy, cũng đã nghe nói lại.”
“Nga?” Lãnh Nguyệt Tâm cười như không cười nói, “Tứ di nương muốn nói gì, nói ta tàn nhẫn độc ác, hay là cái gì khác?”
“Không, ta không có ý này.” Diệp Nhu vội vàng lắc đầu, “Đại tiểu thư những năm này đối với tam tiểu thư như thế nào, ta đều rất rõ ràng, tam tiểu thư làm như vậy, cũng là chuyện không có gì đáng trách, không dối gạt tam tiểu thư, Thiên Thần ngày hôm qua cũng được thăng cấp vào trong trận đấu tiếp theo, cho nên ta muốn cầu tam tiểu thư, nếu hôm nay đối thủ là Thiên Thần, còn thỉnh tam tiểu thư thủ hạ lưu tình.”
Lãnh Nguyệt Tâm nghe vậy, nhăn nhăn mày, ngày hôm qua sau khi nàng thi đấu xong liền rời đi, nghĩ đến Lãnh Thiên Thần chắc là sau khi nàng rời đi mới tiến vào vòng trong.
Nhìn Diệp Nhu, Lãnh Nguyệt Tâm đem tay mình từ bên trong tay nàng rút ra, từng chữ một nói: “Con người ta ân oán phân minh, trong ba năm này, tứ di nương cùng với lục đệ vẫn chưa làm gì tổn hại đối với ta, vậy nên ta cũng sẽ không đối với hắn như vậy.”
Dứt lời, Lãnh Nguyệt Tâm liền xoay người hướng tới bên trong đài thi đấu đi đến.
Đông Phương Ẩn vẫn luôn đứng ở bên cạnh, thời điểm nghe được Lãnh Nguyệt Tâm nói như vậy, có chút ngoài ý muốn, hắn còn tưởng rằng nàng sẽ cao ngạo rồi nói không.
Không nghĩ tới nàng cư nhiên nói một câu như vậy, khóe miệng hơi hơi giơ lên, Đông Phương Ẩn tâm tình cực tốt đi theo Lãnh Nguyệt Tâm vào bên trong đài thi đấu, đem Diệp Nhu lưu lại ở đó.
Diệp Nhu tâm tình cảm kích, hướng tới bóng dáng đang rời đi của Lãnh Nguyệt Tâm cười cười, lúc này mới xoay người rời đi!