- Ảnh bìa
- Tác giả
- Tĩnh Phi Tuyết
- Tình trạng
- Hoàn thành
- Số chương
- 70+4PN
- Nguồn
- miyunblog.com
- Lượt đọc
- 22,507
- Cập nhật
Hàn Hiểu là một sinh viên y, cha mẹ yêu thương, cuộc sống hạnh phúc, không hiểu vì sao sau ngủ một đêm dậy cô lại xuyên thành Nghi Lâm- một nhân vật qua đường trong tiểu thuyết Tiếu ngạo giang hồ. Nghi Lâm 4 tuổi bệnh tật yếu ớt được nhận làm đệ tử phái Hằng Sơn, tuy cuộc sống có chút vất vả nhưng được sư phụ và các sư tỷ hết sức yêu thương, lại do cơ duyên được một “ông lão bí ẩn” ép làm đệ tử, truyền dạy cho cô toàn bộ y thuật của mình. Nghi Lâm coi như được sống yên ổn vui vẻ đến năm 9 tuổi, trong một lần xuống núi hành y cứu người thì bị người khác bắt đi, và lần bị bắt đi này là cả cuộc đời.
Nghi Lâm bị bắt đi chữa bệnh cho Đông Phương Triệt- chính là cái người Đông Phương Bất Bại vốn phải bán nam bán nữ trong truyền thuyết kia. Nhưng Đông Phương Triệt lại may mắn gặp Nghi Lâm y thuật tài giỏi, ý đức mẫu mực, có thể giúp Đông Phương Triệt luyện thành thần công mà không cần tự cung. Để cô ngoan ngoãn bên cạnh chữa trị cho mình, hắn hết dụ dỗ đến uy hiếp, Nghi Lâm vốn là cô bé quý trọng sinh mạng, sợ đau sợ chết nên bề ngoài ngoan ngoãn phục tùng, nội tâm vừa trăm ngày lần thăm hỏi mấy đời tổ tông của Đông Phương Triệt vừa hy vọng tương lai không xa có thể rời đi.
Đông Phương Triệt vẫn là Đông Phương Bất Bại tàn ác, tính cách cực đoan ngoan độc, ban đầu hắn vì y thuật cao minh của Nghi Lâm mà đối xử tốt với cô, chiều chuộng cô. Nhưng sau mười mấy năm chung sống bên nhau, sự chiều chuộng sủng ái đó đã trở thành thói quen của hắn, hư tình giả ý ban đầu cũng đã sớm thành nùng tình mật ý.
Cô biết “Nghi Lâm” ở thế giới này chỉ là con thí nhỏ bé, lợi thế duy nhất của cô ở thế giới này là nắm rõ bố cục tương lai, từ khi xuyên đến đây, cô luôn tự nhủ phải bảo vệ bản thân bảo vệ trái tim thật tốt mà không làm thay đổi nguyên tác, nhưng từ khi gặp hắn mọi thứ dần thay đổi. Trong mắt Nghi Lâm, Đông Phương Triệt vẫn là Đông Phương tiểu tặc mưu mô xảo quyệt, nham hiểm độc ác, nhưng sống chung với nhau cô mới biết ngoài ác độc hắn lại còn đa nghi, mặt dày vô sỉ. Nghi Lâm luôn cho rằng mình không “thánh mẫu”, cô sợ chết, dưới thủ đoạn uy hiếp của Đông Phương Triệt cô sợ hãi khuất phục, nhưng đến khi nhận ra Đông Phương Triệt yêu mình cô lại vùng lên phản kháng mạnh mẽ. Thời gian sống cùng nhau, ăn chung ngủ chung, Đông Phương Triệt sủng ái, thương yêu cô, dù đôi lúc tức giận uy hiếp, tính kế với cô nhưng chưa bao giờ đánh mắng cô, thuộc hạ của hắn kính trọng, quý mến, chăm sóc cô, Nghi Lầm gần như sống trong nhung lụa muốn gì được nấy, thứ duy nhất hắn không cho cô là tự do.
Đông Phương Triệt trong tình yêu vẫn là Đông Phương – bá – đạo, Đông Phương – gian - ác, đừng mong hắn có thể vì tình yêu, vì Nghi Lâm lập địa thành phật, nhưng hắn có thể vì sức khỏe Nghi Lâm bỏ qua kế hoạch hoài bão của bản thân, có thể để cho cô giận dữ làm nũng trong lòng mình, cũng có thể nhỏ giọng nhận lỗi cùng cô. Nghi Lâm vốn thông minh, giảo hoạt, bản tính lương thiện, cô cứ nghĩ bản thân sẽ không thể nào yêu Đông Phương Triệt được, nhưng cầu xin được tự do không được, tự tử bất thành, khổ nhục kế không xong, biết không có khả năng Đông Phương Triệt sẽ buông tha mình nên cô cũng đành thuận theo theo tự nhiên đi, bỏ qua lý trí, nghe lời con tim.
Nghi Lâm bị bắt đi chữa bệnh cho Đông Phương Triệt- chính là cái người Đông Phương Bất Bại vốn phải bán nam bán nữ trong truyền thuyết kia. Nhưng Đông Phương Triệt lại may mắn gặp Nghi Lâm y thuật tài giỏi, ý đức mẫu mực, có thể giúp Đông Phương Triệt luyện thành thần công mà không cần tự cung. Để cô ngoan ngoãn bên cạnh chữa trị cho mình, hắn hết dụ dỗ đến uy hiếp, Nghi Lâm vốn là cô bé quý trọng sinh mạng, sợ đau sợ chết nên bề ngoài ngoan ngoãn phục tùng, nội tâm vừa trăm ngày lần thăm hỏi mấy đời tổ tông của Đông Phương Triệt vừa hy vọng tương lai không xa có thể rời đi.
Đông Phương Triệt vẫn là Đông Phương Bất Bại tàn ác, tính cách cực đoan ngoan độc, ban đầu hắn vì y thuật cao minh của Nghi Lâm mà đối xử tốt với cô, chiều chuộng cô. Nhưng sau mười mấy năm chung sống bên nhau, sự chiều chuộng sủng ái đó đã trở thành thói quen của hắn, hư tình giả ý ban đầu cũng đã sớm thành nùng tình mật ý.
Cô biết “Nghi Lâm” ở thế giới này chỉ là con thí nhỏ bé, lợi thế duy nhất của cô ở thế giới này là nắm rõ bố cục tương lai, từ khi xuyên đến đây, cô luôn tự nhủ phải bảo vệ bản thân bảo vệ trái tim thật tốt mà không làm thay đổi nguyên tác, nhưng từ khi gặp hắn mọi thứ dần thay đổi. Trong mắt Nghi Lâm, Đông Phương Triệt vẫn là Đông Phương tiểu tặc mưu mô xảo quyệt, nham hiểm độc ác, nhưng sống chung với nhau cô mới biết ngoài ác độc hắn lại còn đa nghi, mặt dày vô sỉ. Nghi Lâm luôn cho rằng mình không “thánh mẫu”, cô sợ chết, dưới thủ đoạn uy hiếp của Đông Phương Triệt cô sợ hãi khuất phục, nhưng đến khi nhận ra Đông Phương Triệt yêu mình cô lại vùng lên phản kháng mạnh mẽ. Thời gian sống cùng nhau, ăn chung ngủ chung, Đông Phương Triệt sủng ái, thương yêu cô, dù đôi lúc tức giận uy hiếp, tính kế với cô nhưng chưa bao giờ đánh mắng cô, thuộc hạ của hắn kính trọng, quý mến, chăm sóc cô, Nghi Lầm gần như sống trong nhung lụa muốn gì được nấy, thứ duy nhất hắn không cho cô là tự do.
Đông Phương Triệt trong tình yêu vẫn là Đông Phương – bá – đạo, Đông Phương – gian - ác, đừng mong hắn có thể vì tình yêu, vì Nghi Lâm lập địa thành phật, nhưng hắn có thể vì sức khỏe Nghi Lâm bỏ qua kế hoạch hoài bão của bản thân, có thể để cho cô giận dữ làm nũng trong lòng mình, cũng có thể nhỏ giọng nhận lỗi cùng cô. Nghi Lâm vốn thông minh, giảo hoạt, bản tính lương thiện, cô cứ nghĩ bản thân sẽ không thể nào yêu Đông Phương Triệt được, nhưng cầu xin được tự do không được, tự tử bất thành, khổ nhục kế không xong, biết không có khả năng Đông Phương Triệt sẽ buông tha mình nên cô cũng đành thuận theo theo tự nhiên đi, bỏ qua lý trí, nghe lời con tim.
Last edited by a moderator:
Bình luận facebook