Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 61: Diễn suất
Mọi minh tinh...đều tập trung đầy đủ trên thảm đỏ. Ngay cả Duật Thiên và Nhã Yến đều đứng đó. Ánh đèn phòng đã tắt đi, khi đó đèn Neon trên sân khấu sáng rộ lên.
"Xin chào quý vị đã đến với giải bầu cử vàng giành cho người xuất sắc nhất."
Sau đó một tràn pháo tay vỗ dài. Khi tiếng vỗ tay đã kết thúc, MC lại tiếp tục nói. "Chắc chắn mọi người trong đây rất hài hứng đúng không? Không chần chờ gì nữa, chúng ta cũng bắt đầu."
"Giải khuyến khích,..."
(Lượt bỏ hết các tên không liên quan)
.....
"Giải nhất là... Lâm Nhã Yến!"
Nhã Yến dường như dự đoán trước được nên cô chậm rãi tiến lên sân khấu. Duật Thiên đứng bên dưới nhìn cô bước lên sau đó khẽ lướt nhẹ đôi mắt nhìn về phía sau hậu trường. Đôi con ngươi đen nhánh co lại như sợ hãi, Duật Thiên vội vã rời khỏi mà không một lời với Nhã Yến.
Nhã Yến cũng nhìn thấy Duật Thiên rời đi, đôi mày cô nhíu lại rồi dãn ra. Dường như đối với hành động này của cậu cô cũng không quá để ý.
Lúc nào thằng nhóc đó cũng luôn như vậy!
.....
Rời khỏi nơi đó, Duật Thiên liền lái xe đi trước ống kính của bè phái báo chí.
Vừa lái xe đi chưa bao xa thì tiếng chuông điện thoại vang lên. Duật Thiên tấp xe vào lề rồi nhìn dòng số lạ trên điện thoại. Cậu chần chừ bắt máy. "Ai vậy?"
"..."
"Alo, ai vậy?"
"..."
"..." Gì vậy? Thích chơi đểu nhau à? Duật Thiên có chút không kiên nhẫn hỏi lại lần nữa: "Alo, ai vậy? Nếu là người làm ơn lên tiếng."
"Chào em....lâu rồi kh__"
"Tút tút"
Duật Thiên liền tắt máy rồi cho số điện thoại này vào sổ đen, mặt không thay đổi sắc, chân nhấn ga chạy đi.
Người đầu bên kia: "..."
.....
Về đến Triệu gia, Duật Thiên liền treo thân lên giường rồi ngủ, không thèm thay quần áo mà rơi vào cơn mộng.
Lúc đó điện thoại cậu reo lên liên tục nhưng chủ nhân của nó không muốn bắt máy.
Nửa đêm tỉnh dậy với cơn đói, Duật Thiên mới chịu đi thay đổi đồ thành đồ ngủ, nhẹ nhàng đi xuống lấy một ít đồ ăn rồi phi thân lên phòng mà ăn ngon lành.
Sáng hôm sau đầu bếp phát hiện đồ ăn trong tủ lạnh hết sạch, hắn liền ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Tối qua có trộm à???
Kết quả kiểm tra camera an ninh thì không phát hiện có ai lén vào nhà. Đầu bếp đành bỏ cuộc mà đi nấu ăn.
.....
Trong một chiếc xe thân một màu đen nhánh, Duật Thiên ngồi ở ghế sau đọc kịch bản mà cậu nhận quay cách đây 2 tháng.
Hôm nay cậu phải đến hậu trường quay diễn bộ phim chuyển thể "Lạc Du". Đây là một kịch bản khá mới lạ. Nhân vật nữ chính là người từ cổ đại xuyên về tương lai, gặp được nam chính và được nhận bao nuôi. Sau đó thì hai người sống chung mái nhà nhưng mỗi ngày đều gây sự nhau và một ngày hai người liền rơi vào lỗ hỏng thời gian và quay lại cổ đại, thời của nữ chính. Lúc này nữ chính lại bao nuôi lại nhưng không như lần trước, lần này hai người đã có tình cảm, trải qua bao nhiêu biến cô thăng trầm và cuối cùng cùng nhau chung sống hạnh phúc với nhau.
Kịch bản khá đơn giản nhưng khi phân tích kĩ, trong kịch bản cũng có một số nhân vật phản diện gây hiệu ứng "thích làm khó nhau" nên tình cảm của hai nhân vật chính khá vặn vẹo. Đến cùng vẫn là kết có hậu.
Hiện tại cậu đang đóng phim ở khúc sống chung một nhà với nữ chính.
Duật Thiên ngước mặt nhìn ra ngoài cửa sổ.
.....
Đến trường quay, Duật Thiên nhận áo khoác từ trợ lý rồi đi đến vị trí của mình chuẩn bị quay phim.
Đạo diễn Hải là người đảm đương trách nhiệm cho bộ phim này.
Khi mọi người đã vào vị trí, tiếng hô diễn bắt đầu. Duật Thiên cùng nữ chính bắt đầu giành nhau cái hộp bánh ngọt.
"Cô là nữ vì sao ăn nhiều thế!"
"Tôi đương nhiên phải ăn nhiều rồi. Ở đây không có linh khí sao tôi tu luyện được."
"Nhưng không có nghĩa cô giành ăn với tôi."
"Huynh là nam nhân phải nhường cho nữ nhi tình cơ chứ. Có ai như huynh keo kiệt đến vậy không?"
"Vậy à..." Rồi sau đó Duật Thiên buông tay ra, nữ chính thành công giành được hộp bánh ngọt và ăn nó một cách ngon lành trước mặt cậu.
"Cắt! Hai người diễn tốt lắm."
"Nữ chính" kia nghe vậy vẫn chưa dừng ăn, Duật Thiên đành phải thở dài. "Cô ăn mãi không mập lên cũng hay chứ."
"Đương nhiên rồi. Muốn ăn không?"
"Không, cô ăn đi." Duật Thiên từ chối bánh ngọt rồi xoay sang bên nhận chai nước từ trợ lý.
"Nữ chính" này trước mặt cậu chính là một diễn viên mới vào nghề tên Thù Oanh. Khác với cậu, Thù Oanh là được dạy dỗ từ bé nên kinh nghiệm diễn rất đa dạng, bất cứ vai diễn nào cô cũng nhập vai tốt.
Mặc dù chỉ gặp qua trong vai diễn, nhưng Thù Oanh để lại cho Duật Thiên một cảm nhận tốt về cô đó chính là tính cách thật thà hiếu động và cũng rất tham ăn. Chỉ cần ai cho cô ấy đồ ăn, cô liền cho người đó một thái độ hòa nhã lại. Cô cũng rất thích nhận đồ ăn và chia sẽ lại cho người khác.
Có vài lần Duật Thiên lén đem bánh cùng kẹo ngọt đến trường quay, cả hai liềm núp lùm ăn vặt cả buổi. Kết quả cả hai đều bị đạo diễn chửi cho một trận vì cái tội ăn vặt trong giờ làm việc.
"Xin chào quý vị đã đến với giải bầu cử vàng giành cho người xuất sắc nhất."
Sau đó một tràn pháo tay vỗ dài. Khi tiếng vỗ tay đã kết thúc, MC lại tiếp tục nói. "Chắc chắn mọi người trong đây rất hài hứng đúng không? Không chần chờ gì nữa, chúng ta cũng bắt đầu."
"Giải khuyến khích,..."
(Lượt bỏ hết các tên không liên quan)
.....
"Giải nhất là... Lâm Nhã Yến!"
Nhã Yến dường như dự đoán trước được nên cô chậm rãi tiến lên sân khấu. Duật Thiên đứng bên dưới nhìn cô bước lên sau đó khẽ lướt nhẹ đôi mắt nhìn về phía sau hậu trường. Đôi con ngươi đen nhánh co lại như sợ hãi, Duật Thiên vội vã rời khỏi mà không một lời với Nhã Yến.
Nhã Yến cũng nhìn thấy Duật Thiên rời đi, đôi mày cô nhíu lại rồi dãn ra. Dường như đối với hành động này của cậu cô cũng không quá để ý.
Lúc nào thằng nhóc đó cũng luôn như vậy!
.....
Rời khỏi nơi đó, Duật Thiên liền lái xe đi trước ống kính của bè phái báo chí.
Vừa lái xe đi chưa bao xa thì tiếng chuông điện thoại vang lên. Duật Thiên tấp xe vào lề rồi nhìn dòng số lạ trên điện thoại. Cậu chần chừ bắt máy. "Ai vậy?"
"..."
"Alo, ai vậy?"
"..."
"..." Gì vậy? Thích chơi đểu nhau à? Duật Thiên có chút không kiên nhẫn hỏi lại lần nữa: "Alo, ai vậy? Nếu là người làm ơn lên tiếng."
"Chào em....lâu rồi kh__"
"Tút tút"
Duật Thiên liền tắt máy rồi cho số điện thoại này vào sổ đen, mặt không thay đổi sắc, chân nhấn ga chạy đi.
Người đầu bên kia: "..."
.....
Về đến Triệu gia, Duật Thiên liền treo thân lên giường rồi ngủ, không thèm thay quần áo mà rơi vào cơn mộng.
Lúc đó điện thoại cậu reo lên liên tục nhưng chủ nhân của nó không muốn bắt máy.
Nửa đêm tỉnh dậy với cơn đói, Duật Thiên mới chịu đi thay đổi đồ thành đồ ngủ, nhẹ nhàng đi xuống lấy một ít đồ ăn rồi phi thân lên phòng mà ăn ngon lành.
Sáng hôm sau đầu bếp phát hiện đồ ăn trong tủ lạnh hết sạch, hắn liền ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Tối qua có trộm à???
Kết quả kiểm tra camera an ninh thì không phát hiện có ai lén vào nhà. Đầu bếp đành bỏ cuộc mà đi nấu ăn.
.....
Trong một chiếc xe thân một màu đen nhánh, Duật Thiên ngồi ở ghế sau đọc kịch bản mà cậu nhận quay cách đây 2 tháng.
Hôm nay cậu phải đến hậu trường quay diễn bộ phim chuyển thể "Lạc Du". Đây là một kịch bản khá mới lạ. Nhân vật nữ chính là người từ cổ đại xuyên về tương lai, gặp được nam chính và được nhận bao nuôi. Sau đó thì hai người sống chung mái nhà nhưng mỗi ngày đều gây sự nhau và một ngày hai người liền rơi vào lỗ hỏng thời gian và quay lại cổ đại, thời của nữ chính. Lúc này nữ chính lại bao nuôi lại nhưng không như lần trước, lần này hai người đã có tình cảm, trải qua bao nhiêu biến cô thăng trầm và cuối cùng cùng nhau chung sống hạnh phúc với nhau.
Kịch bản khá đơn giản nhưng khi phân tích kĩ, trong kịch bản cũng có một số nhân vật phản diện gây hiệu ứng "thích làm khó nhau" nên tình cảm của hai nhân vật chính khá vặn vẹo. Đến cùng vẫn là kết có hậu.
Hiện tại cậu đang đóng phim ở khúc sống chung một nhà với nữ chính.
Duật Thiên ngước mặt nhìn ra ngoài cửa sổ.
.....
Đến trường quay, Duật Thiên nhận áo khoác từ trợ lý rồi đi đến vị trí của mình chuẩn bị quay phim.
Đạo diễn Hải là người đảm đương trách nhiệm cho bộ phim này.
Khi mọi người đã vào vị trí, tiếng hô diễn bắt đầu. Duật Thiên cùng nữ chính bắt đầu giành nhau cái hộp bánh ngọt.
"Cô là nữ vì sao ăn nhiều thế!"
"Tôi đương nhiên phải ăn nhiều rồi. Ở đây không có linh khí sao tôi tu luyện được."
"Nhưng không có nghĩa cô giành ăn với tôi."
"Huynh là nam nhân phải nhường cho nữ nhi tình cơ chứ. Có ai như huynh keo kiệt đến vậy không?"
"Vậy à..." Rồi sau đó Duật Thiên buông tay ra, nữ chính thành công giành được hộp bánh ngọt và ăn nó một cách ngon lành trước mặt cậu.
"Cắt! Hai người diễn tốt lắm."
"Nữ chính" kia nghe vậy vẫn chưa dừng ăn, Duật Thiên đành phải thở dài. "Cô ăn mãi không mập lên cũng hay chứ."
"Đương nhiên rồi. Muốn ăn không?"
"Không, cô ăn đi." Duật Thiên từ chối bánh ngọt rồi xoay sang bên nhận chai nước từ trợ lý.
"Nữ chính" này trước mặt cậu chính là một diễn viên mới vào nghề tên Thù Oanh. Khác với cậu, Thù Oanh là được dạy dỗ từ bé nên kinh nghiệm diễn rất đa dạng, bất cứ vai diễn nào cô cũng nhập vai tốt.
Mặc dù chỉ gặp qua trong vai diễn, nhưng Thù Oanh để lại cho Duật Thiên một cảm nhận tốt về cô đó chính là tính cách thật thà hiếu động và cũng rất tham ăn. Chỉ cần ai cho cô ấy đồ ăn, cô liền cho người đó một thái độ hòa nhã lại. Cô cũng rất thích nhận đồ ăn và chia sẽ lại cho người khác.
Có vài lần Duật Thiên lén đem bánh cùng kẹo ngọt đến trường quay, cả hai liềm núp lùm ăn vặt cả buổi. Kết quả cả hai đều bị đạo diễn chửi cho một trận vì cái tội ăn vặt trong giờ làm việc.