Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-67
Chương 67
Nhạc Yên Nhi bị suy nghĩ trong đầu làm cho hoảng sợ nhưng rồi cũng không khỏi tự cười nhạo chính mình đã nghĩ nhiều quá rồi.
Cô do dự không biết có nên gọi điện cho Dạ Đình Sâm không.
Không gọi, quả thật là cô đang muốn hỏi xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sao Dạ Đình Sâm lại đột nhiên đến khu nghỉ dưỡng.
Gọi, cô lại thấy bản thân không có tư cách hỏi, Dạ Đình Sâm đi đâu lẽ nào còn phải báo cáo cho cô sao? Cầm điện thoại trên tay, mở rồi lại tắt đi đến độ điện thoại cũng nóng cả rồi, cuối cùng vẫn là không gọi.
Những người ở trường quay lần này ngược lại đều đến rất đông đủ, ngoại trừ Diệp Thiên Hạ ra thì tất cả diễn viên khác đều đến cả rồi, những diễn viên chính ở trong phòng nghỉ hoặc ở vị trí nghỉ ngơi của mình, diễn viên quần chúng tụ tập tốp năm tốp ba chung một chỗ, thì thầm nói chuyện.
Nhạc Yên Nhi vẫn còn đang ngây người chợt nghe thấy chị Lưu tổ đạo cụ hô lên:
- Dạ thiếu gia sắp đến rồi, mọi người ra ngoài chuẩn bị một chút đi.
Nhạc Yên Nhi “soạt”
một cái liền đứng dậy.
Dạ Đình Sâm sắp đến rồi ư? Cô phải đứng trước mặt bao nhiêu người nghênh đón hắn ta sao? Theo tính tình Dạ Đình Sâm, nhất định sẽ không bằng lòng diễn kịch, lỡ như quan hệ của bọn họ lộ ra thì phải làm sao đây? Diệp Hiểu Như ở bên cạnh cũng bị động tác của Nhạc Yên Nhi doạ sợ, ngẩn người hỏi:
- Bụng em không được thoải mái! Em vào nhà vệ sinh một lát, chị giúp em nói một tiếng với đạo diễn nhé.
Nói xong liền quay đầu, ngược dòng người đi về phía nhà vệ sinh.
Diệp Hiểu Như vẫn chưa phản ứng kịp, đứng tại chỗ kêu lên:
- Yên Nhi.
Nhạc Yên Nhi ngoái đầu lại, bảo:
- Chắc em sẽ đi rất rất lâu đấy, chị nhớ nói với đạo diễn nhé.
Sau đó mặc Diệp Hiểu Như có phản ứng như thế nào cô vẫn chạy thẳng vào nhà vệ sinh, nhanh tay khoá cửa, đậy nắp bồn cầu lại rồi ngồi xuống.
Xung quanh yên tĩnh trở lại Nhạc Yên Nhi mới nghe thấy tiếng tim đập đập thình thịch điên cuồng của mình.
Cô lùa tay vào trong tóc, kêu lên một tiếng.
Cô thật sự cảm thấy bản thân quá kém rồi! Nhưng cô không có dũng khí đối diện với Dạ Đình Sâm trước mặt nhiều người như thế.
Trường quay của White Lover chiếm dụng toàn bộ khu thương mại của khu nghỉ dưỡng, bên ngoài trường quay là quảng trường rộng nhất của khu này.
Giải trí Hoàn Vũ là nhà đầu tư lớn nhất của bộ phim, mà Hoàn Vũ lại là công ty con của LN nên việc lần này Dạ Đình Sâm đến thăm được đạo diễn Lộ cực kỳ coi trọng.
Tất cả mọi người trong tổ làm phim đều đứng dưới ánh mặt trời chói chang, vô cùng lo lắng chờ đợi Dạ Đình Sâm.
Ngoài dự kiến là không có ai tỏ vẻ bất mãn cả.
Tất cả đều hóng dài cổ muốn nhìn thấy người đàn ông mà đến cả thị trưởng cũng phải nhượng bộ ba phần trong truyền thuyết.
Không biết đã đợi bao lâu, một tiếng động cơ từ xa truyền lại.
Đến rồi! Đi đầu là chiếc xe màu xanh ngọc, lưu loát quẹo mấy vòng rồi dừng ở chính giữa quảng trường.
Có mấy cô gái mắt đã sáng lên rồi
- Aston Martin! Đạo diễn Lộ đang mừng, tưởng đây nhất định là xe của Dạ Đình Sâm rồi, chuẩn bị ra nghênh đón lại phát hiện ra vẫn chưa hết.
Theo sau chiếc xe là Ferrari màu đỏ rực.
Khung xe cực thấp, đường cong sắc nét, nước sơn sáng bóng dưới ánh mặt trời rực rỡ như chọc mù con mắt của mọi người.
Đây, đây lại là vị thần tài nào nữa vậy? Càng kích thích bọn họ đó là đằng sau vẫn còn một chiếc xe nữa.
Tốc độ chạy đỉnh cao trên thế giới, số lượng có hạn, cả thế giới chỉ có chín chiếc Lamborghini Veneno Roadster! Di chuyển một cách điêu nghệ rồi dừng bên cạnh chiếc Ferrari.
Đạo diễn Lộ cũng thấy thật hồ đồ, ba chiếc siêu xe, ông ta lại không biết chiếc nào là của Dạ thiếu gia, không biết nên ra mở cửa chiếc xe nào.
Khi đạo diễn Lộ còn đang do dự, cửa xe Aston Martin đã được mở ra rồi.
Một người đàn ông cao to nhã nhặn bước xuống, trông thấy trước mặt có nhiều người như vậy, dường như lộ ra một nụ cười giễu, nhẹ nâng mắt kính của mình.
Đồng thời, cửa xe Ferrari cũng được mở ra nhưng bước xuống trước lại là một người phụ nữ xinh đẹp, yểu điệu.
Âu Duyên Tây đi xuống từ bên cửa còn lại, biếng nhác quét mắt qua đám người, kéo Phi Phi vào lòng ngay trước mặt bọn họ.
Không đợi Đạo diễn Lộ đi đến, cửa xe đã chậm rãi mở ra, người bên trong bước xuống.
Bộ vest màu xám đậm được may thủ công tại Italy, thẳng tắp không một nếp nhăn, thân hình cao lớn, phong thái bắt mắt.
Tầm mắt hướng lên trên, là khuôn mặt hoàn mỹ như tượng điêu khắc Hy Lạp, có chiều sâu, mỗi chỗ đều tinh xảo đến độ không thể bắt bẻ được, đặc biệt là đôi mắt phượng màu đen trông hơi lơ đãng kia, dường như điều gì cũng không đáng để hắn chú ý đến, cả người càng lộ ra vẻ kiêu căng bất phàm.
Tất cả yên lặng một lát, sau đó lại điên cuồng kêu lên một cách cả kinh.
Đạo diễn Lộ nghe thấy những lời này, có phần lúng túng, chìa tay ra nghênh đón:
- Xin chào Dạ thiếu, tôi là Lộ Hoài An.
Dạ Đình Sâm đương nhiên cũng nghe thấy, cau mày vẻ như không vui cho lắm nhưng vẫn duy trì lễ nghi quý tộc, gật đầu nói:
- Tôi là Dạ Đình Sâm.
Một câu nói rất bình thường nhưng lại mang đến cảm giác cao quý vô cùng.
Một số diễn viên chưa từng thấy qua cảnh đời đã sắp phát điên đến nơi rồi, vốn dĩ đám diễn viên đứng đằng sau nhưng để nhìn cho rõ một chút liền ra sức kiễng chân lên.
- Đoàn phim của đạo diễn Lộ cũng náo nhiệt quá nhỉ.
Người nói lại là Âu Duyên Tây, anh ta ôm Phi Phi bước tới, nói nửa đùa nửa thật.
Đạo diễn Lộ cảm thấy trán mình sắp đổ mồ hôi lạnh đến nơi rồi.
Mặc dù ở trường quay ông ta vẫn luôn là người nghiêm khắc nhưng bây giờ nhiều người như vậy ông ta cũng quản không nổi.
Giờ ông ta mới kịp nhận ra bản thân đã đưa ra một quyết định sai lầm cỡ nào, vốn định để toàn bộ người trong đoàn phim ra đón tiếp Dạ thiếu, phô trương lớn một chút, không ngờ tình cảnh lại mất khống chế như vậy.
- Xin Âu thiếu thứ lỗi, thứ lỗi, đám diễn viên này chưa từng gặp những người có tiếng như Dạ thiếu, Âu thiếu và Bạch thiếu nên mới thất lễ.
Trong số ba người này, tuỳ ý một người chỉ cần dùng ngón út thôi cũng có thể bóp chết mình nên ông ta chỉ có thể ra sức nịnh nọt bọn họ.
Dạ Đình Sâm hờ hững mở miệng:
- Cho mấy diễn viên chính tới đây gặp tôi một chút đi, dù sao đây cũng là bộ phim mà Hoàn Vũ đã bỏ ra nhiều tiền đầu tư mà.
Lời vừa nói ra, Phi Phi liền cảm nhận được bàn tay đang đặt trên eo mình cứng lại.
Nhạc Yên Nhi bị suy nghĩ trong đầu làm cho hoảng sợ nhưng rồi cũng không khỏi tự cười nhạo chính mình đã nghĩ nhiều quá rồi.
Cô do dự không biết có nên gọi điện cho Dạ Đình Sâm không.
Không gọi, quả thật là cô đang muốn hỏi xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sao Dạ Đình Sâm lại đột nhiên đến khu nghỉ dưỡng.
Gọi, cô lại thấy bản thân không có tư cách hỏi, Dạ Đình Sâm đi đâu lẽ nào còn phải báo cáo cho cô sao? Cầm điện thoại trên tay, mở rồi lại tắt đi đến độ điện thoại cũng nóng cả rồi, cuối cùng vẫn là không gọi.
Những người ở trường quay lần này ngược lại đều đến rất đông đủ, ngoại trừ Diệp Thiên Hạ ra thì tất cả diễn viên khác đều đến cả rồi, những diễn viên chính ở trong phòng nghỉ hoặc ở vị trí nghỉ ngơi của mình, diễn viên quần chúng tụ tập tốp năm tốp ba chung một chỗ, thì thầm nói chuyện.
Nhạc Yên Nhi vẫn còn đang ngây người chợt nghe thấy chị Lưu tổ đạo cụ hô lên:
- Dạ thiếu gia sắp đến rồi, mọi người ra ngoài chuẩn bị một chút đi.
Nhạc Yên Nhi “soạt”
một cái liền đứng dậy.
Dạ Đình Sâm sắp đến rồi ư? Cô phải đứng trước mặt bao nhiêu người nghênh đón hắn ta sao? Theo tính tình Dạ Đình Sâm, nhất định sẽ không bằng lòng diễn kịch, lỡ như quan hệ của bọn họ lộ ra thì phải làm sao đây? Diệp Hiểu Như ở bên cạnh cũng bị động tác của Nhạc Yên Nhi doạ sợ, ngẩn người hỏi:
- Yên Nhi, sao em lại kích động thế?
- Em… em…
- Bụng em không được thoải mái! Em vào nhà vệ sinh một lát, chị giúp em nói một tiếng với đạo diễn nhé.
Nói xong liền quay đầu, ngược dòng người đi về phía nhà vệ sinh.
Diệp Hiểu Như vẫn chưa phản ứng kịp, đứng tại chỗ kêu lên:
- Yên Nhi.
Nhạc Yên Nhi ngoái đầu lại, bảo:
- Chắc em sẽ đi rất rất lâu đấy, chị nhớ nói với đạo diễn nhé.
Sau đó mặc Diệp Hiểu Như có phản ứng như thế nào cô vẫn chạy thẳng vào nhà vệ sinh, nhanh tay khoá cửa, đậy nắp bồn cầu lại rồi ngồi xuống.
Xung quanh yên tĩnh trở lại Nhạc Yên Nhi mới nghe thấy tiếng tim đập đập thình thịch điên cuồng của mình.
Cô lùa tay vào trong tóc, kêu lên một tiếng.
Cô thật sự cảm thấy bản thân quá kém rồi! Nhưng cô không có dũng khí đối diện với Dạ Đình Sâm trước mặt nhiều người như thế.
Trường quay của White Lover chiếm dụng toàn bộ khu thương mại của khu nghỉ dưỡng, bên ngoài trường quay là quảng trường rộng nhất của khu này.
Giải trí Hoàn Vũ là nhà đầu tư lớn nhất của bộ phim, mà Hoàn Vũ lại là công ty con của LN nên việc lần này Dạ Đình Sâm đến thăm được đạo diễn Lộ cực kỳ coi trọng.
Tất cả mọi người trong tổ làm phim đều đứng dưới ánh mặt trời chói chang, vô cùng lo lắng chờ đợi Dạ Đình Sâm.
Ngoài dự kiến là không có ai tỏ vẻ bất mãn cả.
Tất cả đều hóng dài cổ muốn nhìn thấy người đàn ông mà đến cả thị trưởng cũng phải nhượng bộ ba phần trong truyền thuyết.
Không biết đã đợi bao lâu, một tiếng động cơ từ xa truyền lại.
Đến rồi! Đi đầu là chiếc xe màu xanh ngọc, lưu loát quẹo mấy vòng rồi dừng ở chính giữa quảng trường.
Có mấy cô gái mắt đã sáng lên rồi
- Aston Martin! Đạo diễn Lộ đang mừng, tưởng đây nhất định là xe của Dạ Đình Sâm rồi, chuẩn bị ra nghênh đón lại phát hiện ra vẫn chưa hết.
Theo sau chiếc xe là Ferrari màu đỏ rực.
Khung xe cực thấp, đường cong sắc nét, nước sơn sáng bóng dưới ánh mặt trời rực rỡ như chọc mù con mắt của mọi người.
Đây, đây lại là vị thần tài nào nữa vậy? Càng kích thích bọn họ đó là đằng sau vẫn còn một chiếc xe nữa.
Tốc độ chạy đỉnh cao trên thế giới, số lượng có hạn, cả thế giới chỉ có chín chiếc Lamborghini Veneno Roadster! Di chuyển một cách điêu nghệ rồi dừng bên cạnh chiếc Ferrari.
Đạo diễn Lộ cũng thấy thật hồ đồ, ba chiếc siêu xe, ông ta lại không biết chiếc nào là của Dạ thiếu gia, không biết nên ra mở cửa chiếc xe nào.
Khi đạo diễn Lộ còn đang do dự, cửa xe Aston Martin đã được mở ra rồi.
Một người đàn ông cao to nhã nhặn bước xuống, trông thấy trước mặt có nhiều người như vậy, dường như lộ ra một nụ cười giễu, nhẹ nâng mắt kính của mình.
- Ôi trời ơi đẹp trai quá đi!
- Đây là Dạ thiếu gia à? Trời ơi, thật mê người.
Đồng thời, cửa xe Ferrari cũng được mở ra nhưng bước xuống trước lại là một người phụ nữ xinh đẹp, yểu điệu.
Âu Duyên Tây đi xuống từ bên cửa còn lại, biếng nhác quét mắt qua đám người, kéo Phi Phi vào lòng ngay trước mặt bọn họ.
- Người này cũng đẹp trai! Lucifer đấy à! Vừa tà khí lại vừa mê người!
- Cô đừng nghĩ xa xôi, không thấy người ta đem phụ nữ theo sao, cô không có hy vọng đâu!
Không đợi Đạo diễn Lộ đi đến, cửa xe đã chậm rãi mở ra, người bên trong bước xuống.
Bộ vest màu xám đậm được may thủ công tại Italy, thẳng tắp không một nếp nhăn, thân hình cao lớn, phong thái bắt mắt.
Tầm mắt hướng lên trên, là khuôn mặt hoàn mỹ như tượng điêu khắc Hy Lạp, có chiều sâu, mỗi chỗ đều tinh xảo đến độ không thể bắt bẻ được, đặc biệt là đôi mắt phượng màu đen trông hơi lơ đãng kia, dường như điều gì cũng không đáng để hắn chú ý đến, cả người càng lộ ra vẻ kiêu căng bất phàm.
Tất cả yên lặng một lát, sau đó lại điên cuồng kêu lên một cách cả kinh.
- Ông trời ơi! Mau cứu con, con sắp ngất mất rồi, bị đôi mắt của anh ta nhìn qua một cái liền cảm thấy cả người đều không động đậy nổi!
- Thật đẹp trai! Còn đẹp trai hơn rất nhiều so với tất cả những ngôi sao mà tôi từng gặp qua nữa! Đặc biệt là khí chất, cả tổng thể quả thực chính là trời sinh đã làm quý tộc!
- Anh ấy thực sự không phải là nam diễn viên à? Tiếc quá đi thôi, nếu mà anh ấy gia nhập giới giải trí thì tôi sẽ xem tất cả những bộ phim mà anh ấy đóng! Chỉ cần là đồ vật có in ảnh của anh ấy thì tôi cũng sẽ mua hết!
Đạo diễn Lộ nghe thấy những lời này, có phần lúng túng, chìa tay ra nghênh đón:
- Xin chào Dạ thiếu, tôi là Lộ Hoài An.
Dạ Đình Sâm đương nhiên cũng nghe thấy, cau mày vẻ như không vui cho lắm nhưng vẫn duy trì lễ nghi quý tộc, gật đầu nói:
- Tôi là Dạ Đình Sâm.
Một câu nói rất bình thường nhưng lại mang đến cảm giác cao quý vô cùng.
Một số diễn viên chưa từng thấy qua cảnh đời đã sắp phát điên đến nơi rồi, vốn dĩ đám diễn viên đứng đằng sau nhưng để nhìn cho rõ một chút liền ra sức kiễng chân lên.
- Đoàn phim của đạo diễn Lộ cũng náo nhiệt quá nhỉ.
Người nói lại là Âu Duyên Tây, anh ta ôm Phi Phi bước tới, nói nửa đùa nửa thật.
Đạo diễn Lộ cảm thấy trán mình sắp đổ mồ hôi lạnh đến nơi rồi.
Mặc dù ở trường quay ông ta vẫn luôn là người nghiêm khắc nhưng bây giờ nhiều người như vậy ông ta cũng quản không nổi.
Giờ ông ta mới kịp nhận ra bản thân đã đưa ra một quyết định sai lầm cỡ nào, vốn định để toàn bộ người trong đoàn phim ra đón tiếp Dạ thiếu, phô trương lớn một chút, không ngờ tình cảnh lại mất khống chế như vậy.
- Xin Âu thiếu thứ lỗi, thứ lỗi, đám diễn viên này chưa từng gặp những người có tiếng như Dạ thiếu, Âu thiếu và Bạch thiếu nên mới thất lễ.
Trong số ba người này, tuỳ ý một người chỉ cần dùng ngón út thôi cũng có thể bóp chết mình nên ông ta chỉ có thể ra sức nịnh nọt bọn họ.
Dạ Đình Sâm hờ hững mở miệng:
- Cho mấy diễn viên chính tới đây gặp tôi một chút đi, dù sao đây cũng là bộ phim mà Hoàn Vũ đã bỏ ra nhiều tiền đầu tư mà.
Lời vừa nói ra, Phi Phi liền cảm nhận được bàn tay đang đặt trên eo mình cứng lại.