Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-3
Chương 3
#5
"Cửa phòng tắm thì hỏng, cháu không khoá cửa phòng thì sao? Lớ đâu lúc tắm có tên biến thái nào mò vào có phải lộ hết hàng họ hay không?"
Nghe Tiểu Du nói vậy, Trương Vũ thấy có vẻ có lí, con gái nên phòng thân vậy rất tốt. Anh không nói lại được nữa, quay người bước ra khỏi phòng. Nhưng vừa bước đến cửa thì chợt nhớ ra chuyện khiến mình phải xồng xộc vào phòng của Tiểu Du nên lập tức quay lại, tiến sát đến gần cô, nói:
"Con nhóc này chú quên mất hỏi tội cháu. Ai cho cháu đi kể linh tinh với bố mẹ hả? Có muốn ăn đòn không?"
Nhìn sắc mặt khó chịu của Trương Vũ, Tiểu Du đoán ngay chắc chắn chú bị bố mẹ la không ít. Trong lòng Tiểu Du đắc ý, ai bảo chú để cho người phụ nữ kia bước vào nhà, đã thế cô ta mồm miệng không sạch nói toàn những câu chẳng ra đâu.
"Ai dà, chú nói vậy oan cho con quá. Con chỉ nói sự thật cho bố mẹ thôi mà." Tiểu Du giấu sự tinh quái vào bên trong mà thay vào đó là bộ mặt đáng thương uỷ khuất.
Trương Vũ nhìn vẻ mặt này của Tiểu Du không nỡ mắng cô câu nào nữa. Anh thở dài: "Được rồi nếu cháu thấy khó chịu thì lần sau chú ra ngoài cũng được. Đỡ bị mang tội danh đầu độc trẻ em."
Câu nói này khiến thần kinh của Tiểu Du căng ra, cứ tưởng chú ấy sẽ dừng lại, ai ngờ lại mang sự ăn chơi phóng túng ra ngoài. Một phút không kiềm chế được cảm xúc của bản thân, Tiểu Du vội chạy đến ôm lấy cánh tay anh và nói:
"Chú không thể dừng những trò đó được sao?"
"Tại sao phải dừng?" Trương Vũ hơi khó hiểu trước câu hỏi và hành động của Tiểu Du.
Tiểu Du cắn môi liên tục, bối rối không biết trả lời câu hỏi này ra sao. Lẽ nào cô nói vì cô thích chú nên không muốn chú ở bên cạnh người phụ nữ khác hay sao? Trong lúc rối loạn, thật may cô đã nảy ra một lí do hợp lí:
"Trên mạng nói nếu đàn ông làm chuyện đó nhiều sẽ không tốt cho sức khoẻ đâu. Con đang lo lắng cho sức khoẻ của chú đấy."
Một công đôi việc. Không bị nghi ngờ lí do lại còn được cho là một đứa cháu ngoan khi biết quan tâm tới chú mình, Tiểu Du nghĩ bản thân mình thật thông minh khi nghĩ ra lí do này.
Nhưng Trương Vũ đâu để ý đến trọng tâm câu nói của cô mà để ý đến ý khác trong câu nói ấy.
"Cháu lên mạng tìm hiểu về chuyện người lớn làm gì? Tò mò quá rồi sao?"
Bị Trương Vũ bất ngờ hỏi như vậy, Tiểu Du đứng hình trong giây lát không biết nói sao.
"Thì...thì chú biết đấy. Môi trường học tập bên Mỹ, trẻ vị thành niên sớm tìm hiểu chút chuyện này có sao đâu."
"Vậy sao? Cháu tìm hiểu được bao nhiêu rồi?" Trương Vũ cố tình ép sát vào gương mặt Tiểu Du tiếp tục truy hỏi.
Bí quá không biết trả lời sao, Tiểu Du hừ lạnh một câu: "Cháu tìm hiểu được rất nhiều rồi. Cái này đều nhờ chú đấy, năm 12 tuổi đầu óc cháu đã bị bôi đen bởi mấy phim 'hành động' kịch tính của chú."
#6
"Cháu tìm hiểu được rất nhiều rồi. Cái này đều nhờ chú đấy, năm 12 tuổi đầu óc cháu đã bị bôi đen bởi mấy phim 'hành động' kịch tính của chú."
Nhắc lại "tai nạn" bất cẩn 6 năm trước của mình khiến Trương Vũ cứng họng không biết nói làm sao. Anh bối rối chưa kịp phản bác đã bị Tiểu Du nói thêm câu nữa.
"Vậy nên chú cũng có một phần trách nhiệm bù đắp lại tuổi thơ trong sáng của cháu đi."
"Rõ ràng là tại cháu tự tiện mò vào phòng chứ." Trương Vũ cố vớt vát lại chút lí lẽ cho mình.
"Cháu đã gõ cửa rồi. Tại chú xem chăm chú quá không nghe thấy thôi."
Trương Vũ thở dài bất lực, bắt anh bù đắp sự trong sáng thì bù đắp kiểu gì. Tô đen còn làm được chứ vẽ trắng sao nổi.
"Trẻ con 12 tuổi còn ngây thơ lắm, biết gì đâu. Chắc về sau sang nước ngoài cháu mới biết chứ gì. Đừng ở đây bắt đền chú này nọ."
Tiểu Du thực sự muốn đập đầu vào tường, Trương Vũ không hiểu biết gì cả.
"Chú bị sao vậy. 12 tuổi chứ có phải 3 tuổi đâu mà không biết về mấy thứ này. Lúc đó cháu học lớp 6 rồi, đã được nghe người ta nói về giáo dục giới tính rồi đó. Thật là hết nói nổi."
Tiểu Du buông tay Trương Vũ ra, không đôi co với chú nữa mà tiến đến chiếc bàn gần đó rót cốc nước uống cho hạ hoả. Lúc này, ánh mắt Trương Vũ dõi theo dáng người nhỏ con của Tiểu Du đứng cạnh bàn uống nước. Giờ anh mới để ý, đứa trẻ rắc rối ngày nào giờ đã trưởng thành rồi, rất ra dáng thiếu nữ.
Tâm trạng khó chịu ban đầutan hết, Trương Vũ bỗng nhiên nổi hứng muốn trêu đùa cô nhóc này một tí vì anh phát hiện khi Tiểu Du tức giận, khuôn mặt trông rất đáng yêu.
Anh sải bước tiến lại gần Tiểu Du, đứng ngay phía sau lưng cô, cất lời nói:
"Cháu đã học được bao nhiêu phần về giáo dục giới tính rồi. Nếu không hiểu cái gì thì hỏi chú, chú sẽ nhiệt tình chỉ dạy, đảm bảo hiểu bài mà không lấy của cháu một đồng nào. Cháu nghĩ xem, thấy có lãi không?"
#5
"Cửa phòng tắm thì hỏng, cháu không khoá cửa phòng thì sao? Lớ đâu lúc tắm có tên biến thái nào mò vào có phải lộ hết hàng họ hay không?"
Nghe Tiểu Du nói vậy, Trương Vũ thấy có vẻ có lí, con gái nên phòng thân vậy rất tốt. Anh không nói lại được nữa, quay người bước ra khỏi phòng. Nhưng vừa bước đến cửa thì chợt nhớ ra chuyện khiến mình phải xồng xộc vào phòng của Tiểu Du nên lập tức quay lại, tiến sát đến gần cô, nói:
"Con nhóc này chú quên mất hỏi tội cháu. Ai cho cháu đi kể linh tinh với bố mẹ hả? Có muốn ăn đòn không?"
Nhìn sắc mặt khó chịu của Trương Vũ, Tiểu Du đoán ngay chắc chắn chú bị bố mẹ la không ít. Trong lòng Tiểu Du đắc ý, ai bảo chú để cho người phụ nữ kia bước vào nhà, đã thế cô ta mồm miệng không sạch nói toàn những câu chẳng ra đâu.
"Ai dà, chú nói vậy oan cho con quá. Con chỉ nói sự thật cho bố mẹ thôi mà." Tiểu Du giấu sự tinh quái vào bên trong mà thay vào đó là bộ mặt đáng thương uỷ khuất.
Trương Vũ nhìn vẻ mặt này của Tiểu Du không nỡ mắng cô câu nào nữa. Anh thở dài: "Được rồi nếu cháu thấy khó chịu thì lần sau chú ra ngoài cũng được. Đỡ bị mang tội danh đầu độc trẻ em."
Câu nói này khiến thần kinh của Tiểu Du căng ra, cứ tưởng chú ấy sẽ dừng lại, ai ngờ lại mang sự ăn chơi phóng túng ra ngoài. Một phút không kiềm chế được cảm xúc của bản thân, Tiểu Du vội chạy đến ôm lấy cánh tay anh và nói:
"Chú không thể dừng những trò đó được sao?"
"Tại sao phải dừng?" Trương Vũ hơi khó hiểu trước câu hỏi và hành động của Tiểu Du.
Tiểu Du cắn môi liên tục, bối rối không biết trả lời câu hỏi này ra sao. Lẽ nào cô nói vì cô thích chú nên không muốn chú ở bên cạnh người phụ nữ khác hay sao? Trong lúc rối loạn, thật may cô đã nảy ra một lí do hợp lí:
"Trên mạng nói nếu đàn ông làm chuyện đó nhiều sẽ không tốt cho sức khoẻ đâu. Con đang lo lắng cho sức khoẻ của chú đấy."
Một công đôi việc. Không bị nghi ngờ lí do lại còn được cho là một đứa cháu ngoan khi biết quan tâm tới chú mình, Tiểu Du nghĩ bản thân mình thật thông minh khi nghĩ ra lí do này.
Nhưng Trương Vũ đâu để ý đến trọng tâm câu nói của cô mà để ý đến ý khác trong câu nói ấy.
"Cháu lên mạng tìm hiểu về chuyện người lớn làm gì? Tò mò quá rồi sao?"
Bị Trương Vũ bất ngờ hỏi như vậy, Tiểu Du đứng hình trong giây lát không biết nói sao.
"Thì...thì chú biết đấy. Môi trường học tập bên Mỹ, trẻ vị thành niên sớm tìm hiểu chút chuyện này có sao đâu."
"Vậy sao? Cháu tìm hiểu được bao nhiêu rồi?" Trương Vũ cố tình ép sát vào gương mặt Tiểu Du tiếp tục truy hỏi.
Bí quá không biết trả lời sao, Tiểu Du hừ lạnh một câu: "Cháu tìm hiểu được rất nhiều rồi. Cái này đều nhờ chú đấy, năm 12 tuổi đầu óc cháu đã bị bôi đen bởi mấy phim 'hành động' kịch tính của chú."
#6
"Cháu tìm hiểu được rất nhiều rồi. Cái này đều nhờ chú đấy, năm 12 tuổi đầu óc cháu đã bị bôi đen bởi mấy phim 'hành động' kịch tính của chú."
Nhắc lại "tai nạn" bất cẩn 6 năm trước của mình khiến Trương Vũ cứng họng không biết nói làm sao. Anh bối rối chưa kịp phản bác đã bị Tiểu Du nói thêm câu nữa.
"Vậy nên chú cũng có một phần trách nhiệm bù đắp lại tuổi thơ trong sáng của cháu đi."
"Rõ ràng là tại cháu tự tiện mò vào phòng chứ." Trương Vũ cố vớt vát lại chút lí lẽ cho mình.
"Cháu đã gõ cửa rồi. Tại chú xem chăm chú quá không nghe thấy thôi."
Trương Vũ thở dài bất lực, bắt anh bù đắp sự trong sáng thì bù đắp kiểu gì. Tô đen còn làm được chứ vẽ trắng sao nổi.
"Trẻ con 12 tuổi còn ngây thơ lắm, biết gì đâu. Chắc về sau sang nước ngoài cháu mới biết chứ gì. Đừng ở đây bắt đền chú này nọ."
Tiểu Du thực sự muốn đập đầu vào tường, Trương Vũ không hiểu biết gì cả.
"Chú bị sao vậy. 12 tuổi chứ có phải 3 tuổi đâu mà không biết về mấy thứ này. Lúc đó cháu học lớp 6 rồi, đã được nghe người ta nói về giáo dục giới tính rồi đó. Thật là hết nói nổi."
Tiểu Du buông tay Trương Vũ ra, không đôi co với chú nữa mà tiến đến chiếc bàn gần đó rót cốc nước uống cho hạ hoả. Lúc này, ánh mắt Trương Vũ dõi theo dáng người nhỏ con của Tiểu Du đứng cạnh bàn uống nước. Giờ anh mới để ý, đứa trẻ rắc rối ngày nào giờ đã trưởng thành rồi, rất ra dáng thiếu nữ.
Tâm trạng khó chịu ban đầutan hết, Trương Vũ bỗng nhiên nổi hứng muốn trêu đùa cô nhóc này một tí vì anh phát hiện khi Tiểu Du tức giận, khuôn mặt trông rất đáng yêu.
Anh sải bước tiến lại gần Tiểu Du, đứng ngay phía sau lưng cô, cất lời nói:
"Cháu đã học được bao nhiêu phần về giáo dục giới tính rồi. Nếu không hiểu cái gì thì hỏi chú, chú sẽ nhiệt tình chỉ dạy, đảm bảo hiểu bài mà không lấy của cháu một đồng nào. Cháu nghĩ xem, thấy có lãi không?"