Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Kế Hoạch Được Sủng Ái - Chương 35
Lý Đại Quý giương to giọng nói:” Đề mục thứ nhất, thanh nhã! Ở đề mục này có hai đề tài tự chọn, một là họa, hai là làm thơ! Không biết ai trong hai người chọn trước?”
Lý Bạch Ngọc cười dịu dàng hướng nàng khẽ cúi người nói:” Vương phi, người là người mà ta kính trọng, mời người chọn trước”.
Nàng cũng đáp lễ:” Đa tạ Ngọc cô nương đề bạc… Vậy ta sẽ chọn… họa!”
“ Được, người đâu chuẩn bị giấy mực!” Lý Đại Quý sai người chuẩn bị
Nàng lén lút khi không có người để ý liền thở phào một hơi, hai đề tài này nàng đều không biết. Nhưng nếu bắt nàng phải chọn nàng thà chọn vẽ tranh còn hơn là làm thơ. Phải nói nàng không có tâm hồn thơ cả, dù bắt nàng nhìn cảnh vật đẹp tuyệt trần đi nữa cũng không thể sáng tác ra bài thơ nào đâu a.
Khung tranh cùng mực vẽ được chuẩn bị kĩ càng, chủ đề để vẽ tranh chính là trong mắt hai người cái gì đẹp nhất. Nàng khổ sở nhìn nhìn bút lông trên tay, viết chữ nàng còn dùng than chì thì vẽ tranh làm sao dùng bút lông được?
Nàng nhìn Minh Ngọc bên dưới, biết nàng muốn gì Minh Ngọc liền nhanh chân chạy đi tìm than chì trong tay nải của nàng đem đến cho nàng. Mọi người ở đây không khỏi nghi hoặc, nàng cũng giải thích:” Ta không quen dùng bút lông, ta sẽ dùng thứ này để vẽ”
Giám khảo kiểm tra không có gì gian lận liền gật đầu đồng ý cho nàng sử dụng. Nàng cầm thanh than chì lên nhìn xung quanh, không biết ở đây có gì đẹp a. Vẽ phong cảnh thì nàng cũng biết vẽ đi, bất quá chỉ là kiểu vẽ nửa vời không sống động như thật, kiểu trẻ con vẫn thường vẽ. Nếu nói chân thật thì chân dung là được nhất mà nàng có thể…
Quyết định được kiểu vẽ, nàng liền tìm người nào đó, bất quá dừng ngay hắn đang ngồi bên khán đài kia. Chẳng phải ở đây hắn đẹp nhất sao? Nàng rốt cuộc cũng chọn được đối tượng cười cười nhìn hắn, mong rằng hắn sẽ ngồi yên cho nàng vẽ a.
Nàng giơ thanh than chì của mình về phía hắn nhắm một mắt xem xét tỉ lệ rồi bắt đầu phác thảo. Vì ở đây không có cục tẩy nên nàng chỉ có thể cẩn thận không quá nhiều sai phạm mà thôi.
Nhìn thấy hành động của nàng ai nấy đều cảm thấy kì quái, bất quá vẫn nhận ra nàng đang định vẽ hắn. Ánh mắt nàng chuyên chú vào bức tranh cùng hắn, mọi thứ xung quanh trở nên yên tĩnh lạ thường. Nàng trong lòng không khỏi cảm ơn đứa bạn thân của mình, người bạn thân này của nàng là người vẽ rất đẹp nha, hay đi chung nên cũng hưởng được chút kiến thức đi.
Còn Lý Bạch Ngọc bên cạnh cũng chăm chú vẽ nhưng đôi khi lại liếc nhìn nàng cùng hắn, ánh mắt không mấy hảo cảm. Tranh Lý Bạch Ngọc vẽ chính là một đóa hoa mẫu đơn diễm lệ, dù mới hoàn thành được phân nửa nhưng mọi người dưới khán đài không khỏi trầm trồ khen thưởng, thật sự rất xinh đẹp cùng sống động…
Thời gian vẽ kết thúc, hạ nhân đem bức tranh của nàng cùng Lý Bạch Ngọc đến cho giám khảo xem xét.
Bức tranh của nàng đúng như mọi người dự đoán, là vẽ hắn. Nét vẽ tuy rằng đơn giản nhưng nhìn cũng khá giống hắn, bức tranh chỉ có hiện hữu của màu đen cùng trắng nhưng lại có thể phân biệt mọi thứ. Trong tranh, hắn đang ngồi, tóc được búi cao có vài loạn tóc bị gió thổi bay, y phục đương nhiên là màu đen, còn có nơi được vẽ đậm nơi được vẽ nhạt. Dù không biết cách vẽ của nàng từ đâu ra nhưng so với những người vẽ tranh ngoài kia thì không tồi.
Hắn cầm lấy bức tranh của nàng rồi lại nhoẻn cười… Đến lượt bức tranh của Lý Bạch Ngọc, một đóa mẫu đơn màu đỏ kiều diễm hiện ra y như thật khiến người xem tán thưởng không dứt.
Cuối cùng kết quả cũng được tuyên bố, trong năm vị giám khảo được mời ai nấy đều chọn Lý Bạch Ngọc là người chiến thắng. Nàng xem như không có chuyện gì nhún vai, nàng biết bức tranh của mình không có gì đặc sắc, nàng không tài năng hội họa a.
Người xem bên dưới vỗ tay một trận khen Lý Bạch Ngọc không dứt, nói rằng là một tài nữ không kém tài nữ trong kinh thành kia…bla…bla…
Nghỉ ngơi một khắc sau đó liền tiếp tục trận đấu. Đề mục thứ 2, khéo léo! Đề mục này cũng có hai đề tài, một là ẩm thực, hai là may vá. Lần này là đến lượt Lý Bạch Ngọc.
Nàng trong lòng không khỏi hoảng a, nếu cô ta mà chọn may vá là nàng chết chắc, chết chắc đó. Cái gọi là thêu thùa may vá đối với nàng thì tránh xa được bao nhiêu thì tránh xa bấy nhiêu. Còn về phần ẩm thực… Ừm… cũng không được…
Rốt cuộc Lý Bạch Ngọc chọn chính là ẩm thực. Nói ẩm thực đương nhiên sẽ nghĩ đến món ăn ngon, và đây là thử thách a. Nàng cùng Lý Bạch Ngọc kia phải làm ra một món ăn thật ngon, thỏa mãn khẩu vị của những vị giám khảo này a.
Lý Bạch Ngọc cười dịu dàng hướng nàng khẽ cúi người nói:” Vương phi, người là người mà ta kính trọng, mời người chọn trước”.
Nàng cũng đáp lễ:” Đa tạ Ngọc cô nương đề bạc… Vậy ta sẽ chọn… họa!”
“ Được, người đâu chuẩn bị giấy mực!” Lý Đại Quý sai người chuẩn bị
Nàng lén lút khi không có người để ý liền thở phào một hơi, hai đề tài này nàng đều không biết. Nhưng nếu bắt nàng phải chọn nàng thà chọn vẽ tranh còn hơn là làm thơ. Phải nói nàng không có tâm hồn thơ cả, dù bắt nàng nhìn cảnh vật đẹp tuyệt trần đi nữa cũng không thể sáng tác ra bài thơ nào đâu a.
Khung tranh cùng mực vẽ được chuẩn bị kĩ càng, chủ đề để vẽ tranh chính là trong mắt hai người cái gì đẹp nhất. Nàng khổ sở nhìn nhìn bút lông trên tay, viết chữ nàng còn dùng than chì thì vẽ tranh làm sao dùng bút lông được?
Nàng nhìn Minh Ngọc bên dưới, biết nàng muốn gì Minh Ngọc liền nhanh chân chạy đi tìm than chì trong tay nải của nàng đem đến cho nàng. Mọi người ở đây không khỏi nghi hoặc, nàng cũng giải thích:” Ta không quen dùng bút lông, ta sẽ dùng thứ này để vẽ”
Giám khảo kiểm tra không có gì gian lận liền gật đầu đồng ý cho nàng sử dụng. Nàng cầm thanh than chì lên nhìn xung quanh, không biết ở đây có gì đẹp a. Vẽ phong cảnh thì nàng cũng biết vẽ đi, bất quá chỉ là kiểu vẽ nửa vời không sống động như thật, kiểu trẻ con vẫn thường vẽ. Nếu nói chân thật thì chân dung là được nhất mà nàng có thể…
Quyết định được kiểu vẽ, nàng liền tìm người nào đó, bất quá dừng ngay hắn đang ngồi bên khán đài kia. Chẳng phải ở đây hắn đẹp nhất sao? Nàng rốt cuộc cũng chọn được đối tượng cười cười nhìn hắn, mong rằng hắn sẽ ngồi yên cho nàng vẽ a.
Nàng giơ thanh than chì của mình về phía hắn nhắm một mắt xem xét tỉ lệ rồi bắt đầu phác thảo. Vì ở đây không có cục tẩy nên nàng chỉ có thể cẩn thận không quá nhiều sai phạm mà thôi.
Nhìn thấy hành động của nàng ai nấy đều cảm thấy kì quái, bất quá vẫn nhận ra nàng đang định vẽ hắn. Ánh mắt nàng chuyên chú vào bức tranh cùng hắn, mọi thứ xung quanh trở nên yên tĩnh lạ thường. Nàng trong lòng không khỏi cảm ơn đứa bạn thân của mình, người bạn thân này của nàng là người vẽ rất đẹp nha, hay đi chung nên cũng hưởng được chút kiến thức đi.
Còn Lý Bạch Ngọc bên cạnh cũng chăm chú vẽ nhưng đôi khi lại liếc nhìn nàng cùng hắn, ánh mắt không mấy hảo cảm. Tranh Lý Bạch Ngọc vẽ chính là một đóa hoa mẫu đơn diễm lệ, dù mới hoàn thành được phân nửa nhưng mọi người dưới khán đài không khỏi trầm trồ khen thưởng, thật sự rất xinh đẹp cùng sống động…
Thời gian vẽ kết thúc, hạ nhân đem bức tranh của nàng cùng Lý Bạch Ngọc đến cho giám khảo xem xét.
Bức tranh của nàng đúng như mọi người dự đoán, là vẽ hắn. Nét vẽ tuy rằng đơn giản nhưng nhìn cũng khá giống hắn, bức tranh chỉ có hiện hữu của màu đen cùng trắng nhưng lại có thể phân biệt mọi thứ. Trong tranh, hắn đang ngồi, tóc được búi cao có vài loạn tóc bị gió thổi bay, y phục đương nhiên là màu đen, còn có nơi được vẽ đậm nơi được vẽ nhạt. Dù không biết cách vẽ của nàng từ đâu ra nhưng so với những người vẽ tranh ngoài kia thì không tồi.
Hắn cầm lấy bức tranh của nàng rồi lại nhoẻn cười… Đến lượt bức tranh của Lý Bạch Ngọc, một đóa mẫu đơn màu đỏ kiều diễm hiện ra y như thật khiến người xem tán thưởng không dứt.
Cuối cùng kết quả cũng được tuyên bố, trong năm vị giám khảo được mời ai nấy đều chọn Lý Bạch Ngọc là người chiến thắng. Nàng xem như không có chuyện gì nhún vai, nàng biết bức tranh của mình không có gì đặc sắc, nàng không tài năng hội họa a.
Người xem bên dưới vỗ tay một trận khen Lý Bạch Ngọc không dứt, nói rằng là một tài nữ không kém tài nữ trong kinh thành kia…bla…bla…
Nghỉ ngơi một khắc sau đó liền tiếp tục trận đấu. Đề mục thứ 2, khéo léo! Đề mục này cũng có hai đề tài, một là ẩm thực, hai là may vá. Lần này là đến lượt Lý Bạch Ngọc.
Nàng trong lòng không khỏi hoảng a, nếu cô ta mà chọn may vá là nàng chết chắc, chết chắc đó. Cái gọi là thêu thùa may vá đối với nàng thì tránh xa được bao nhiêu thì tránh xa bấy nhiêu. Còn về phần ẩm thực… Ừm… cũng không được…
Rốt cuộc Lý Bạch Ngọc chọn chính là ẩm thực. Nói ẩm thực đương nhiên sẽ nghĩ đến món ăn ngon, và đây là thử thách a. Nàng cùng Lý Bạch Ngọc kia phải làm ra một món ăn thật ngon, thỏa mãn khẩu vị của những vị giám khảo này a.