Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 150
Long U là ai chứ, hắn vung tay một hai nhát là bắt được Lạc Dư một bên cướp quả dưa chuột cậu đang cầm ném đi, một bên thò tay rút quả dưa bên trong hậu **** của cậu ra.
Phốc
Âm thanh d*m mĩ khiến mặt Lạc Dư muốn nhỏ ra máu, Long U đỏ mắt trừng trừng nhìn chằm chằm tiểu **** chảy ra dòng nước màu đỏ.
- Đáng chết, bảo bối, sao em có thể lãng đến mức này chứ.
Long U vùi đầu vào giữa hai chân cậu đầu lưỡi hẹp dài của loài rắn lộ ra chui vào vách tràng ấm nóng.
- Á. Long U, ngươi chơi ăn gian, ngươi còn chưa nhét dưa chuột vào nơi đó đâu. Ngươi chơi xấu dám "chơi" ta... ta... ặc.
Chiếc lưỡi linh hoạt, có hai đầu nhọn hoắt không ngừng đâm đâm tìm kiếm điểm d*m bên trong cậu.
Ực
Ngọt quá.
Long U li*m môi, khóe mắt muốn nứt ra, hai tay hắn tách hai quả đào ra ép Lạc Dư phải nhếch m*ng thật cao để lộ tiểu **** đỏ hồng mê người ướt đẫm.
Lạc Dư không phải lần đầu làm chuyện này nhưng thân thể nguyên chủ là lần đầu, Long U đỏ mắt.
- Long U, khoan đã. Ngươi phải thực hiện lời hứa của mình trước.Ai chơi xấu như ngươi, dám chơi không dám chịu, ngươi tốt nhất vẫn nên để ta th**ngươi đi.
Lạc Dư thấp giọng kháng nghị, Long U mặt đen sì trong lòng vừa tức vừa buồn cười.
- Đã đến nước này rồi mà còn đòi th** ta? ha, bảo bối, để ta cho em thấy sự lợi hại của Long Thần đại nhân, lúc ở trong trận pháp em chế giễu ta như thế nào ta vẫn chưa quên đâu.
Bàn tay lành lạnh lướt qua từng tấc da th*t non mềm mại. Lạc Dư rùng mình:
- Đừng, Long U, ta là xử nam, ngươi cho ta ở trong ngươi đi.
- ...
Lạc Dư không từ bỏ, cậu lí nhí nói:
- Của ta nhỏ hơn ngươi nhiều lắm, cho ta vào trong đó một lần. Ta... cho ta thử cảm giác đè người khác đi.
Đôi mắt ướt sũng, Long U nhìn chằm chằm đôi môi mềm mại đang mấp máy hoàn toàn không nghe thấy cậu nói gì hết.
- Bảo bối... Người như em đều thích nói dối như vậy sao? Ngay cả nữ nhân kia cũng vậy, rõ ràng thích bị bốn nam nhân cùng cha chồng th** muốn chết nhưng lại bày ra vẻ kháng cự nói gì mà không nên, gì mà trái luân thường đạo lí.
- Nhưng lúc không có cây gậy của nam nhân thì lại phát ta*, cố ý để cho đám người trong cổ tộc thấy ả dùng ngón tay an ủi, cuối cùng còn bị mấy tên đó đè ra th** đến không đứng dậy nổi, bụng cũng bị cái thứ kia làm nhô lên, chân cũng run lẩy bẩy đứng không vững.
Long U rút lưỡi ra, hắn tiến lên giữ lấy má cậu hung hăng cọ sát đầu ngón tay vào đôi môi nóng hầm hập.
- Bảo bối... em đừng giống như mấy người đấy mau li*m cho ta, lát nữa ta dùng cây gậy này *** vào ** nhỏ của em. Mau, bảo bối của ta.
Gương mặt Long U vẫn thanh lãnh giống như những lời kia không phải do hắn phát ra.
Lạc Dư lắc đầu không muốn chú ý đến nơi vừa bị đầu lưỡi Long U chơi qua.
- Chậc, ta* h*** của bảo bối thật đẹp, nhưng ta vừa mới uống hết nước xong giờ này chảy nhiều như vậy. Bảo bối à lãng h*** này của em đang cầu ta tới làm nó kìa.
- Nói láo, mau ngậm miệng.
- Nha vậy sao.
Long U cười lạnh, đáy mắt một mảng trầm lặng như nước nhàn nhạt:
- Bảo bối không thành thật. Từ ngày mai em không cần mặc quần áo nữa. Ngày ngày dâng ta* m*ng ra cho ta chơi là được rồi, sớm muộn... em cũng không tách khỏi cây gậy này của ta.
Long U nổi giận, hắn kéo Lạc Dư dậy dùng sợi dây thủy tinh thể kéo hai tay cậu trói đằng sau lưng khiến gương mặt đỏ ửng dán sát vào chiếc giường hàn ngọc, m*ng nhếch cao lên.
- Ta mới không có thèm khát như vậy, ngươi đừng nói bậ...
Long U chỉ mới nghe cậu nói đến một nửa đã đem cây gậy đầu tiên tiến vào.
- Bảo bối, nói tiếp nha, bên trong thắt chặt như vậy mà còn dám nói mình không cần cây gậy này của nam nhân. Bảo bối, đừng lừa mình dối người nữa, em rõ ràng là một tiểu ta*hóa.
- Đừng nói nữa.
Long U tiếp tục lẩm bẩm, vẻ mặt trở nên điên cuồng, đâm chọc cũng không nương tình một chút nào.
- Bảo bối, em biết không, lần đầu tiên ta nhìn thấy em ở trên thuyền băng ta đã muốn th** em rồi.
- Bảo bối, ngày nào em cũng lắc lư trước mặt ca ca, để ca ca nhìn m*ng th*t của em, em có biết mỗi lúc như vậy ca ca đều muốn phát điên hận không thể th** chết em.
- Bảo bối, em rõ ràng là một tiểu *** đãng. Bình thường cao ngạo như vậy có phải trong lòng âm thầm ý *** với cây gậy này của ca ca không hả?
Lạc Dư bị xúc cảm bên dưới đáng úp không thể phản bác nổi.
- Tên thúi tha, đừng dừng lại. Ca ca, em muốn.
Đầu óc bị làm đến mơ hồ, Long U nghiến răng ken két nhịn không nổi biến về bản thể cỡ nhỏ. Con rắn đôi mắt hẹp dài liếc cậu một cái liền quấn lấy đem cậu siết chặt vào trong lòng dưới thân không ngừng thúc.
'Phạch Phạch'
Lạc Dư nhìn đầu rắn trước mặt há miệng không nói được lời nào.
- Ân...ư.
Một chiếc gậy khác vô thanh vô tức chui ra tiến gần hậu **** Lạc Dư.
- Á, không,Long U đừng. Ca ca ta xin lỗi, ta sai rồi, đừng cho nó vào.
Nhiệt độ nóng bóng truyền tới, Lạc Dư siết chặt.
Hít!?!
Mắt rắn màu lam hằn lên tia đỏ rực, dưới thân càng ra sức thúc.
- Sao? Cho một cây vào, cây còn lại em muốn ghẻ lạnh nó sao? Mau, mở ta* **** cho ta vào đó chơi.
- Không.
Lạc Dư mếu máo, nhưng Long U đã mất kiểm soát rồi, rắn có tính d*m đây chẳng phải là bí mật gì. Hắn muốn, muốn làm chết cái tên *** đãng này.
- Đừng... Long U.
Ọp ~
- Hự. Long U, đồ chết bầm nhà ngươi.
- Bảo bối, vào hết rồi thấy chưa. Hai cây đối với em rất nhẹ nhàng mà, hay ca ca biến thêm hai phân thân, bốn người chúng ta cùng nhau chơi ba năm. Đến lúc đó nhất định sẽ có thể làm nát cái ** nhỏ này của em.
- Không không... Long U, nhẹ chút, hức.
Phốc
Âm thanh d*m mĩ khiến mặt Lạc Dư muốn nhỏ ra máu, Long U đỏ mắt trừng trừng nhìn chằm chằm tiểu **** chảy ra dòng nước màu đỏ.
- Đáng chết, bảo bối, sao em có thể lãng đến mức này chứ.
Long U vùi đầu vào giữa hai chân cậu đầu lưỡi hẹp dài của loài rắn lộ ra chui vào vách tràng ấm nóng.
- Á. Long U, ngươi chơi ăn gian, ngươi còn chưa nhét dưa chuột vào nơi đó đâu. Ngươi chơi xấu dám "chơi" ta... ta... ặc.
Chiếc lưỡi linh hoạt, có hai đầu nhọn hoắt không ngừng đâm đâm tìm kiếm điểm d*m bên trong cậu.
Ực
Ngọt quá.
Long U li*m môi, khóe mắt muốn nứt ra, hai tay hắn tách hai quả đào ra ép Lạc Dư phải nhếch m*ng thật cao để lộ tiểu **** đỏ hồng mê người ướt đẫm.
Lạc Dư không phải lần đầu làm chuyện này nhưng thân thể nguyên chủ là lần đầu, Long U đỏ mắt.
- Long U, khoan đã. Ngươi phải thực hiện lời hứa của mình trước.Ai chơi xấu như ngươi, dám chơi không dám chịu, ngươi tốt nhất vẫn nên để ta th**ngươi đi.
Lạc Dư thấp giọng kháng nghị, Long U mặt đen sì trong lòng vừa tức vừa buồn cười.
- Đã đến nước này rồi mà còn đòi th** ta? ha, bảo bối, để ta cho em thấy sự lợi hại của Long Thần đại nhân, lúc ở trong trận pháp em chế giễu ta như thế nào ta vẫn chưa quên đâu.
Bàn tay lành lạnh lướt qua từng tấc da th*t non mềm mại. Lạc Dư rùng mình:
- Đừng, Long U, ta là xử nam, ngươi cho ta ở trong ngươi đi.
- ...
Lạc Dư không từ bỏ, cậu lí nhí nói:
- Của ta nhỏ hơn ngươi nhiều lắm, cho ta vào trong đó một lần. Ta... cho ta thử cảm giác đè người khác đi.
Đôi mắt ướt sũng, Long U nhìn chằm chằm đôi môi mềm mại đang mấp máy hoàn toàn không nghe thấy cậu nói gì hết.
- Bảo bối... Người như em đều thích nói dối như vậy sao? Ngay cả nữ nhân kia cũng vậy, rõ ràng thích bị bốn nam nhân cùng cha chồng th** muốn chết nhưng lại bày ra vẻ kháng cự nói gì mà không nên, gì mà trái luân thường đạo lí.
- Nhưng lúc không có cây gậy của nam nhân thì lại phát ta*, cố ý để cho đám người trong cổ tộc thấy ả dùng ngón tay an ủi, cuối cùng còn bị mấy tên đó đè ra th** đến không đứng dậy nổi, bụng cũng bị cái thứ kia làm nhô lên, chân cũng run lẩy bẩy đứng không vững.
Long U rút lưỡi ra, hắn tiến lên giữ lấy má cậu hung hăng cọ sát đầu ngón tay vào đôi môi nóng hầm hập.
- Bảo bối... em đừng giống như mấy người đấy mau li*m cho ta, lát nữa ta dùng cây gậy này *** vào ** nhỏ của em. Mau, bảo bối của ta.
Gương mặt Long U vẫn thanh lãnh giống như những lời kia không phải do hắn phát ra.
Lạc Dư lắc đầu không muốn chú ý đến nơi vừa bị đầu lưỡi Long U chơi qua.
- Chậc, ta* h*** của bảo bối thật đẹp, nhưng ta vừa mới uống hết nước xong giờ này chảy nhiều như vậy. Bảo bối à lãng h*** này của em đang cầu ta tới làm nó kìa.
- Nói láo, mau ngậm miệng.
- Nha vậy sao.
Long U cười lạnh, đáy mắt một mảng trầm lặng như nước nhàn nhạt:
- Bảo bối không thành thật. Từ ngày mai em không cần mặc quần áo nữa. Ngày ngày dâng ta* m*ng ra cho ta chơi là được rồi, sớm muộn... em cũng không tách khỏi cây gậy này của ta.
Long U nổi giận, hắn kéo Lạc Dư dậy dùng sợi dây thủy tinh thể kéo hai tay cậu trói đằng sau lưng khiến gương mặt đỏ ửng dán sát vào chiếc giường hàn ngọc, m*ng nhếch cao lên.
- Ta mới không có thèm khát như vậy, ngươi đừng nói bậ...
Long U chỉ mới nghe cậu nói đến một nửa đã đem cây gậy đầu tiên tiến vào.
- Bảo bối, nói tiếp nha, bên trong thắt chặt như vậy mà còn dám nói mình không cần cây gậy này của nam nhân. Bảo bối, đừng lừa mình dối người nữa, em rõ ràng là một tiểu ta*hóa.
- Đừng nói nữa.
Long U tiếp tục lẩm bẩm, vẻ mặt trở nên điên cuồng, đâm chọc cũng không nương tình một chút nào.
- Bảo bối, em biết không, lần đầu tiên ta nhìn thấy em ở trên thuyền băng ta đã muốn th** em rồi.
- Bảo bối, ngày nào em cũng lắc lư trước mặt ca ca, để ca ca nhìn m*ng th*t của em, em có biết mỗi lúc như vậy ca ca đều muốn phát điên hận không thể th** chết em.
- Bảo bối, em rõ ràng là một tiểu *** đãng. Bình thường cao ngạo như vậy có phải trong lòng âm thầm ý *** với cây gậy này của ca ca không hả?
Lạc Dư bị xúc cảm bên dưới đáng úp không thể phản bác nổi.
- Tên thúi tha, đừng dừng lại. Ca ca, em muốn.
Đầu óc bị làm đến mơ hồ, Long U nghiến răng ken két nhịn không nổi biến về bản thể cỡ nhỏ. Con rắn đôi mắt hẹp dài liếc cậu một cái liền quấn lấy đem cậu siết chặt vào trong lòng dưới thân không ngừng thúc.
'Phạch Phạch'
Lạc Dư nhìn đầu rắn trước mặt há miệng không nói được lời nào.
- Ân...ư.
Một chiếc gậy khác vô thanh vô tức chui ra tiến gần hậu **** Lạc Dư.
- Á, không,Long U đừng. Ca ca ta xin lỗi, ta sai rồi, đừng cho nó vào.
Nhiệt độ nóng bóng truyền tới, Lạc Dư siết chặt.
Hít!?!
Mắt rắn màu lam hằn lên tia đỏ rực, dưới thân càng ra sức thúc.
- Sao? Cho một cây vào, cây còn lại em muốn ghẻ lạnh nó sao? Mau, mở ta* **** cho ta vào đó chơi.
- Không.
Lạc Dư mếu máo, nhưng Long U đã mất kiểm soát rồi, rắn có tính d*m đây chẳng phải là bí mật gì. Hắn muốn, muốn làm chết cái tên *** đãng này.
- Đừng... Long U.
Ọp ~
- Hự. Long U, đồ chết bầm nhà ngươi.
- Bảo bối, vào hết rồi thấy chưa. Hai cây đối với em rất nhẹ nhàng mà, hay ca ca biến thêm hai phân thân, bốn người chúng ta cùng nhau chơi ba năm. Đến lúc đó nhất định sẽ có thể làm nát cái ** nhỏ này của em.
- Không không... Long U, nhẹ chút, hức.