Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Kế Hoạch Của Bảo Bối-297
Kế Hoạch Của Bảo Bối: Người Mẹ Này Con Muốn - Chương 278: Anh mang em đi chung có được không?
Edit Mạc Vân Trà Sữa
Cố Hành Thâm không rời mắt khỏi cô, "Rất nhiều chuyện sau này anh sẽ nói với em sau, hiện tại không tiện, em"
Không đợi anh nói xong, Tiểu Kiều lập tức khẩn trương hỏi, "anh lại muốn đi sao? Anh muốn đi nơi nào? Anh mang em đi chung đi!"
Cố Hành Thâm bất đắc dĩ nhìn cô, "Thời gian quá lâu sẽ làm người khác nổi lên nghi ngờ Sau này tìm thời gian chúng ta lại"
Tiểu Kiều ôm lấy eo của anh, "Không được! Anh lo lắng bị người ta biết anh không chết sao? Nại Nại cùng Lãnh Tĩnh coi như biết cũng nhất định sẽ bảo mật, anh đề phòng Tần Nghiêu? Thật ra thì hiểu lầm đã giải trừ, Tần Nghiêu hiện tại là người của chúng ta , anh ta sẽ giúp chúng ta cùng đối phó Hoắc Ngạn Đông"
Tiểu Kiều vừa nói vừa lập tức im miệng, cẩn thận từng li từng tí nhìn lấy anh, "Thật xin lỗi, anh không vui sao? Em không nhắc tới Tần Nghiêu nữa, anh đừng tức giận"
Cô thật sự bị dọa sợ
Cố Hành Thâm đau lòng ôm cô vào trong ngực, "Bảo bối, đừng sợ, anh sẽ không biến mất nữa "
Tiểu Kiều đau xót, trong nháy mắt tất cả ủy khuất đều bạo phát ra ngoài, hai tay nhéo quần áo của anh lớn tiếng khóc
"Tốt rồi, không sao Em mà còn khóc cẩn thận bị người khác nghe thấy được Mặc dù bọn họ đều rất đáng tin, nhưng mà người biết càng ít càng tốt, huống chi bên ngoài mỗi một người đều là đối tượng Hoắc Ngạn Đông đang giám thị , bây giờ bọn họ tụ ở chung một chỗ làm sao có thể không có người giám sát!"
Tiểu Kiều ở trong ngực anh thút thít, "Cố Hành Thâm, anh thật sự không chết? Anh nói thêm mấy câu với em đi"
"Mới vừa rồi không phải em còn cố ý giả bộ bất tỉnh phải không?" Cố Hành Thâm hỏi
Tiểu Kiều vô cùng thành thực gật đầu thừa nhận
"Thật ra em cũng không xác định, em chính là muốn thử xem, cũng còn máy em thử"
Thật là Tiểu Hồ Ly giảo hoạt , lại có thể lừa tất cả mọi người !
Quả nhiên, vẫn là chạy không khỏi lòng bàn tay cô
Mặc dù không bỏ được, nhưng mà nơi này không thích hợp ở lâu, "Đi về trước đi! Đỡ cho mọi người lo lắng"
Tiểu Kiều ôm anh lắc đầu, một mặt tố cáo, "Có phải anh lại đang lừa em không? Anh cố ý vội vàng lừa em rời đi, sau đó anh liền chạy đi đúng hay không? ?"
"Anh sẽ không lừa em" Cố Hành Thâm kiên nhẫn trấn an, anh biết thời khắc này cô giống như chim sợ ná, quá dễ dàng bị giật mình cùng bất an
"Cố Hành Thâm, có phải anh bị thương không?"
Cố Hành Thâm trầm mặc
Rất lâu, thanh âm anh mờ ảo hỏi cô, "Nếu như mặt của anh bị hủy dụng , hai chân cũng tàn phế Nếu như anh thành một phế nhân vô dụng , em còn muốn ở bên cạnh anh không?"
Tiểu Kiều trong lòng hơi hồi hộp , tại sao ngữ khí của anh lại tự ti như vậy?
Chẳng lẽ Chẳng lẽ chỗ đó của anh cũng bị phế mất rồi à?
Khó trách anh lại thống khổ như vậy, chết cũng muốn troón mình
Tiểu Kiều càng nghĩ càng cảm thấy mình đoán không sai
"Muốn! Mặc kệ anh có ra sao! Chỉ cần anh còn sống!"
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Edit Mạc Vân Trà Sữa
Cố Hành Thâm không rời mắt khỏi cô, "Rất nhiều chuyện sau này anh sẽ nói với em sau, hiện tại không tiện, em"
Không đợi anh nói xong, Tiểu Kiều lập tức khẩn trương hỏi, "anh lại muốn đi sao? Anh muốn đi nơi nào? Anh mang em đi chung đi!"
Cố Hành Thâm bất đắc dĩ nhìn cô, "Thời gian quá lâu sẽ làm người khác nổi lên nghi ngờ Sau này tìm thời gian chúng ta lại"
Tiểu Kiều ôm lấy eo của anh, "Không được! Anh lo lắng bị người ta biết anh không chết sao? Nại Nại cùng Lãnh Tĩnh coi như biết cũng nhất định sẽ bảo mật, anh đề phòng Tần Nghiêu? Thật ra thì hiểu lầm đã giải trừ, Tần Nghiêu hiện tại là người của chúng ta , anh ta sẽ giúp chúng ta cùng đối phó Hoắc Ngạn Đông"
Tiểu Kiều vừa nói vừa lập tức im miệng, cẩn thận từng li từng tí nhìn lấy anh, "Thật xin lỗi, anh không vui sao? Em không nhắc tới Tần Nghiêu nữa, anh đừng tức giận"
Cô thật sự bị dọa sợ
Cố Hành Thâm đau lòng ôm cô vào trong ngực, "Bảo bối, đừng sợ, anh sẽ không biến mất nữa "
Tiểu Kiều đau xót, trong nháy mắt tất cả ủy khuất đều bạo phát ra ngoài, hai tay nhéo quần áo của anh lớn tiếng khóc
"Tốt rồi, không sao Em mà còn khóc cẩn thận bị người khác nghe thấy được Mặc dù bọn họ đều rất đáng tin, nhưng mà người biết càng ít càng tốt, huống chi bên ngoài mỗi một người đều là đối tượng Hoắc Ngạn Đông đang giám thị , bây giờ bọn họ tụ ở chung một chỗ làm sao có thể không có người giám sát!"
Tiểu Kiều ở trong ngực anh thút thít, "Cố Hành Thâm, anh thật sự không chết? Anh nói thêm mấy câu với em đi"
"Mới vừa rồi không phải em còn cố ý giả bộ bất tỉnh phải không?" Cố Hành Thâm hỏi
Tiểu Kiều vô cùng thành thực gật đầu thừa nhận
"Thật ra em cũng không xác định, em chính là muốn thử xem, cũng còn máy em thử"
Thật là Tiểu Hồ Ly giảo hoạt , lại có thể lừa tất cả mọi người !
Quả nhiên, vẫn là chạy không khỏi lòng bàn tay cô
Mặc dù không bỏ được, nhưng mà nơi này không thích hợp ở lâu, "Đi về trước đi! Đỡ cho mọi người lo lắng"
Tiểu Kiều ôm anh lắc đầu, một mặt tố cáo, "Có phải anh lại đang lừa em không? Anh cố ý vội vàng lừa em rời đi, sau đó anh liền chạy đi đúng hay không? ?"
"Anh sẽ không lừa em" Cố Hành Thâm kiên nhẫn trấn an, anh biết thời khắc này cô giống như chim sợ ná, quá dễ dàng bị giật mình cùng bất an
"Cố Hành Thâm, có phải anh bị thương không?"
Cố Hành Thâm trầm mặc
Rất lâu, thanh âm anh mờ ảo hỏi cô, "Nếu như mặt của anh bị hủy dụng , hai chân cũng tàn phế Nếu như anh thành một phế nhân vô dụng , em còn muốn ở bên cạnh anh không?"
Tiểu Kiều trong lòng hơi hồi hộp , tại sao ngữ khí của anh lại tự ti như vậy?
Chẳng lẽ Chẳng lẽ chỗ đó của anh cũng bị phế mất rồi à?
Khó trách anh lại thống khổ như vậy, chết cũng muốn troón mình
Tiểu Kiều càng nghĩ càng cảm thấy mình đoán không sai
"Muốn! Mặc kệ anh có ra sao! Chỉ cần anh còn sống!"
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn