Mod nhà sắc
Tác Giả
-
Chương 22
"Hẳn là cô đang nghĩ Mạc Thuần Uy là người đứng sau tổ chức của cô?" Ưu Vệ nhẹ nhàng bật cười: "Không phải vậy đâu."
Tất nhiên tôi biết không phải. Hiểu Thiên tự nói thầm với bản thân.
"Tôi đến đây, chỉ muốn nói cho cô biết một bí mật." Giọng nói của Ưu Vệ từ tốn, làm cho không gian càng trở nên thập phần bí hiểm và nghiêm trọng.
Bí mật?
Hiểu Thiên nhíu mày.
Sao cô có cảm giác người này không phải là Ưu Vệ? Cố nén cảm giác tò mò đang dâng lên.
Cô là Vô Ảnh. Cô có thể tìm hiểu hắn qua lần nói chuyện này. Không cần vội vàng, cô sẽ làm mọi thứ sáng tỏ.
Còn nếu hắn thật sự là Ưu Vệ, thì có hai khả năng.
Một, hắn là kẻ có tâm thần bất định. Hai, hắn là nội gián trong Mạc gia.
Dù là một hay hai thì cũng đều không có lợi cho cô. Bởi những kẻ có tâm thần bất định đều là những kẻ vô cùng đáng sợ và nguy hiểm, còn nếu hắn là nội gián, thì tất nhiên, với hiểu biết quá rõ về cô như thế này, cô nhất định sẽ bị hắn lợi dụng để giấu đi thân phận thật của mình.
Bây giờ Mạc Thuần Uy vẫn chỉ biết cô là Vô Sát, là một sát thủ chuyên nghiệp. Điều này đã làm cho hắn cảnh giác cô, và trông chừng cô rồi. Riêng việc đó đã có thể gây ra không ít khó khăn trong việc giết anh hoặc lợi dụng anh để tìm ra nguồn gốc của cô.
Nếu như Mạc Thuần Uy còn phát hiện ra thân phận là chuyên gia tâm lý bí mật của FBI thì hẳn là anh sẽ giam lỏng cô để tra khảo đến chết.
Ai cũng biết, bên ngoài thì Mạc gia và FBI hợp tác rất vui vẻ với lợi cả đôi bên.
Nhưng là ở bên trong, Mạc gia là thế lực hắc bang nắm toàn quyền. Mạc Thuần Uy nói gió nghiêng về phía đông, thì không ai dám nói hôm nay bên tây có gió thổi.
Bởi vậy, Mạc gia tựa hồ như cái gai trong mắt của những tổ chức mật như FBI, CIA hay tất cả các cục an ninh trên toàn thế giới.
Chỉ là bọn họ chưa có đủ khả năng để phá huỷ Mạc gia.
Bọn họ chỉ có thể bắt giữ và càn quét Mạc gia bằng những đợt sóng ngầm mặc danh.
Và dù là mặc danh, tức là đã che giấu đi thân phận của tổ chức càn quét Mạc gia, nhưng với một Mạc gia hùng mạnh đứng đầu hắc đạo và có tiếng nói trong bạch đạo thì để điều tra ra kẻ đứng sau là điều không quá khó.
Và đương nhiên, FBI đứng đầu trong việc bắt giữ người của Mạc Tiên, phá huỷ mối làm ăn của Mạc Tiên, gây tổn hại đến Mạc Tiên là vô số.
Vậy nên, với một mật viên cấp cao của FBI, Mạc gia hẳn sẽ không bỏ qua.
Nghĩ tới đây, Hiểu Thiên liền lấy lại bình tĩnh thường ngày. Cô nở nụ cười nhìn vào Ưu Vệ, nhướng mày, chậm rãi nói: "Nếu anh đã có lòng muốn nói, tôi cũng có lòng ngồi nghe. Mời."
"Cô tin hay không thì tuỳ, nhưng mà tôi không có ý xấu muốn hại cô đâu. Tôi chỉ là..." Ưu Vệ nhìn cô, đáy mắt nổi lên một tia quang mang: "Muốn cô nhanh chóng đạt được mục đích mà rời khỏi nơi này. Đừng ở đây cản đường tôi."
************
Hiểu Thiên đứng trước cửa phòng đóng kín.
Cánh cửa gỗ chắc chắn được chạm khắc tinh tế với những hoa văn cứng cáp mà không thô sơ.
Hiểu Thiên đưa bàn tay lên nắm đấm cửa. Cô trước giờ đều là người thâu tóm tâm lý người khác. Nhưng lần đầu tiên cô bị kẻ khác điều chế tâm lý của mình, không hiểu lý do gì mà hiện tại cô lại đang đứng ở trước cửa phòng của Mạc Thuần Uy theo lời chỉ dẫn của hắn.
Cô bị ngốc rồi sao?
Chẳng lẽ là cô muốn biết thân phận của mình đến ngốc rồi?
Không phải!
Là cô không ngốc mới tới đây, là cô đặt niềm tin vào lời khuyên của hắn nên mới tới đây.
Cô... tin hắn sao?
Bỗng chốc... Hiểu Thiên cảm thấy rùng mình.
Người tên Ưu Vệ này, quả thực đáng sợ.
Nhưng dù gì thì cô cũng nên thử một lần. Cứ coi như... cô một lần bất chấp vì bản thân.
Cạch một tiếng.
Đúng như Ưu Vệ nói, cánh cửa phòng Mạc Thuần Uy không khoá.
Hiểu Thiên đẩy cửa, bước chân nhẹ nhàng đưa vào lãnh thổ mang tên Mạc Thuần Uy.
Một mùi hương nhàn nhạt liền xông vào mũi cô, mùi thơm của hoa lưu ly thanh thuần mà xinh đẹp. Hiểu Thiên cắn cắn môi dưới, ngón tay thon dài siết chặt vào lòng bàn tay.
Trong lòng cô...
...không hiểu sao nổi lên một trận cuồng phong không rõ tên!
***21 2 24/4/2017***
Tất nhiên tôi biết không phải. Hiểu Thiên tự nói thầm với bản thân.
"Tôi đến đây, chỉ muốn nói cho cô biết một bí mật." Giọng nói của Ưu Vệ từ tốn, làm cho không gian càng trở nên thập phần bí hiểm và nghiêm trọng.
Bí mật?
Hiểu Thiên nhíu mày.
Sao cô có cảm giác người này không phải là Ưu Vệ? Cố nén cảm giác tò mò đang dâng lên.
Cô là Vô Ảnh. Cô có thể tìm hiểu hắn qua lần nói chuyện này. Không cần vội vàng, cô sẽ làm mọi thứ sáng tỏ.
Còn nếu hắn thật sự là Ưu Vệ, thì có hai khả năng.
Một, hắn là kẻ có tâm thần bất định. Hai, hắn là nội gián trong Mạc gia.
Dù là một hay hai thì cũng đều không có lợi cho cô. Bởi những kẻ có tâm thần bất định đều là những kẻ vô cùng đáng sợ và nguy hiểm, còn nếu hắn là nội gián, thì tất nhiên, với hiểu biết quá rõ về cô như thế này, cô nhất định sẽ bị hắn lợi dụng để giấu đi thân phận thật của mình.
Bây giờ Mạc Thuần Uy vẫn chỉ biết cô là Vô Sát, là một sát thủ chuyên nghiệp. Điều này đã làm cho hắn cảnh giác cô, và trông chừng cô rồi. Riêng việc đó đã có thể gây ra không ít khó khăn trong việc giết anh hoặc lợi dụng anh để tìm ra nguồn gốc của cô.
Nếu như Mạc Thuần Uy còn phát hiện ra thân phận là chuyên gia tâm lý bí mật của FBI thì hẳn là anh sẽ giam lỏng cô để tra khảo đến chết.
Ai cũng biết, bên ngoài thì Mạc gia và FBI hợp tác rất vui vẻ với lợi cả đôi bên.
Nhưng là ở bên trong, Mạc gia là thế lực hắc bang nắm toàn quyền. Mạc Thuần Uy nói gió nghiêng về phía đông, thì không ai dám nói hôm nay bên tây có gió thổi.
Bởi vậy, Mạc gia tựa hồ như cái gai trong mắt của những tổ chức mật như FBI, CIA hay tất cả các cục an ninh trên toàn thế giới.
Chỉ là bọn họ chưa có đủ khả năng để phá huỷ Mạc gia.
Bọn họ chỉ có thể bắt giữ và càn quét Mạc gia bằng những đợt sóng ngầm mặc danh.
Và dù là mặc danh, tức là đã che giấu đi thân phận của tổ chức càn quét Mạc gia, nhưng với một Mạc gia hùng mạnh đứng đầu hắc đạo và có tiếng nói trong bạch đạo thì để điều tra ra kẻ đứng sau là điều không quá khó.
Và đương nhiên, FBI đứng đầu trong việc bắt giữ người của Mạc Tiên, phá huỷ mối làm ăn của Mạc Tiên, gây tổn hại đến Mạc Tiên là vô số.
Vậy nên, với một mật viên cấp cao của FBI, Mạc gia hẳn sẽ không bỏ qua.
Nghĩ tới đây, Hiểu Thiên liền lấy lại bình tĩnh thường ngày. Cô nở nụ cười nhìn vào Ưu Vệ, nhướng mày, chậm rãi nói: "Nếu anh đã có lòng muốn nói, tôi cũng có lòng ngồi nghe. Mời."
"Cô tin hay không thì tuỳ, nhưng mà tôi không có ý xấu muốn hại cô đâu. Tôi chỉ là..." Ưu Vệ nhìn cô, đáy mắt nổi lên một tia quang mang: "Muốn cô nhanh chóng đạt được mục đích mà rời khỏi nơi này. Đừng ở đây cản đường tôi."
************
Hiểu Thiên đứng trước cửa phòng đóng kín.
Cánh cửa gỗ chắc chắn được chạm khắc tinh tế với những hoa văn cứng cáp mà không thô sơ.
Hiểu Thiên đưa bàn tay lên nắm đấm cửa. Cô trước giờ đều là người thâu tóm tâm lý người khác. Nhưng lần đầu tiên cô bị kẻ khác điều chế tâm lý của mình, không hiểu lý do gì mà hiện tại cô lại đang đứng ở trước cửa phòng của Mạc Thuần Uy theo lời chỉ dẫn của hắn.
Cô bị ngốc rồi sao?
Chẳng lẽ là cô muốn biết thân phận của mình đến ngốc rồi?
Không phải!
Là cô không ngốc mới tới đây, là cô đặt niềm tin vào lời khuyên của hắn nên mới tới đây.
Cô... tin hắn sao?
Bỗng chốc... Hiểu Thiên cảm thấy rùng mình.
Người tên Ưu Vệ này, quả thực đáng sợ.
Nhưng dù gì thì cô cũng nên thử một lần. Cứ coi như... cô một lần bất chấp vì bản thân.
Cạch một tiếng.
Đúng như Ưu Vệ nói, cánh cửa phòng Mạc Thuần Uy không khoá.
Hiểu Thiên đẩy cửa, bước chân nhẹ nhàng đưa vào lãnh thổ mang tên Mạc Thuần Uy.
Một mùi hương nhàn nhạt liền xông vào mũi cô, mùi thơm của hoa lưu ly thanh thuần mà xinh đẹp. Hiểu Thiên cắn cắn môi dưới, ngón tay thon dài siết chặt vào lòng bàn tay.
Trong lòng cô...
...không hiểu sao nổi lên một trận cuồng phong không rõ tên!
***21