-
Chương 40 Tôi đập xe của anh không phải là chuyện đương nhiên sao
Tại đại học Thiên Hải ở thành phố Thiên Hải.
Lúc này, có rất nhiều người qua lại trên con đường đến cổng trường .
Nhiều người trong số đó là sinh viên và nhân viên văn phòng của trường.
“Ôi chao, đứa trẻ này xui xẻo quá, sữa đậu nành với bánh chiên vừa mua xong đều rơi xuống xe người khác hết rồi.”
“Vậy thì đã sao, chiếc xe này không hề rẻ, là siêu xe, ít nhất cũng phải 500 vạn!”
“Không đúng, cho dù hắn ta lái siêu hay thậm chí là lái máy bay cũng không thể tông vào người khác như vậy. Nếu như không phải hắn ta bấm còi xe dọa thì có bị người ta có ném sữa đậu nành với bánh chiên vào xe không?”
“Suỵt! Nói nhỏ thôi. Cậu có biết người lái chiếc siêu xe này là ai không? Cậu nhìn biển số xe đi, T8888. Đây là xe của Đường Lỗi thiếu gia của nhà họ Đường!”
Những người chứng kiến chỉ vào Thẩm Lãng, người vừa bị tát hai cái, chảy cả máu mũi.
“Cô vừa gọi điện thoại đúng không?”
“Cứ gọi điện thoải mái. Nếu như cô có thể trở thành người của tôi thì tôi sẽ không chỉ bỏ qua chuyện này mà còn mua cho cô một chiếc siêu xe nữa!”
Một thanh niên tầm hai mươi tuổi mặc vest trắng, đi đôi giày da màu trắng, ngay cả tóc và lông mày cũng nhuộm trắng.
Lúc này, anh ta nhìn Thẩm Lãng và Thẩm Ngọc với vẻ ngạo mạn, thậm chí còn nhổ nước bọt vào mặt Thẩm Lãng.
“Sao con người anh có thể như thế chứ? Suýt chút nữa anh đã tông trúng chúng tôi. Nếu như anh không bấm còi thì làm sao tôi có thể đổ sữa đậu nành và bánh chiên lên xe của anh được?”
“Anh lại còn đánh anh trai của tôi. Luật pháp ở đâu, lẽ trời ở đâu?”
Thẩm Ngọc rất giống Thẩm Tuyết Nhi, xinh đẹp y như chị gái. Cô ấy vừa nói vừa rơi nước mắt.
“Tiểu Ngọc, thôi bỏ đi, em gọi chị gái đến làm gì?”
“Chuyện này đâu có liên quan đến chị gái chúng ta?”
Thẩm Lãng che mặt, nhìn xuống đất thấp giọng nói. Cậu ấy không dám nhìn thẳng mặt Đường Lỗi.
Cậu ấy biết Đường Lỗi là ai, anh ta chính là phú nhị đại!
Anh ta thường lái siêu xe đến Đại học Thiên Hải để săn đón các cô gái. Những sinh viên nào dám thách thức anh ta thì đều bị đánh cho tơi tả hoặc bị đuổi ra khỏi trường chỉ sau một cuộc điện thoại.
Hơn nữa, ngay cả việc kinh doanh của nhà đó cũng bị ảnh hưởng.
“Anh trai!”
“Sao anh hèn quá vậy!”
“Em không hề trách anh về chuyện xảy ra ngày hôm nay!”
“Dù sao thì em cũng đã gọi cho chị rồi, chị ấy sẽ đến sớm thôi!”
Thẩm Ngọc nhìn anh trai Thẩm Lãng hèn nhát mà cảm thấy tức giận.
Dù sao thì gia đình nhà họ cũng được coi là khá giả, tuy không có nhiều siêu xe trị giá hàng trăm vạn nhưng một vài cái thì vẫn có.
Thẩm Lãng anh cũng là phú nhị đại, sao anh lại hèn nhát như thế chứ?
Ngoài bố, anh cũng là một người đàn ông trong nhà. Đáng ra anh nên làm gương chứ!
“Đừng nói nữa!”
“Bây giờ em hãy gọi điện cho chị gái và bảo chị ấy quay về ngay!:
“Ngài Đường Lỗi, hôm nay tôi có mắt như mù mới đụng phải ngài!”
“Xin ngài hãy rộng lượng tha cho anh em chúng tôi!”
Làm sao Thẩm Lãng không hiểu ý của em gái chứ?
Nói mới nhớ, em gái của cậu ấy mới đến học ở Đại học Thiên Hải chưa được bao lâu nên con bé hoàn toàn không hiểu tính cách của Đường Lỗi!
Hơn nữa, em gái cậu ấy xinh đẹp như vậy, lỡ như bị Đường Lỗi nhìn trúng thì toi!
Còn chị gái Thẩm Tuyết Nhi nữa, chị ấy cũng rất xinh đẹp. Nếu như chị ấy qua đây thì chẳng phải chói mù mắt chó của tên Đường Lỗi ư?
“Yo, nếu như anh trai của cô đã gọi tôi là Đường Lỗi thì cô nên biết tại sao tôi lại ở đây.”
“Chiếc siêu xe của tôi có giá 580 vạn. Giờ nhìn vết xước trên xe xem, lớp sơn xe bị bong tróc do cốc sữa đậu nành nóng của cậu. Chi phí sửa chữa chỗ đó cũng phải mất hơn 50 vạn.”
“Vốn dĩ tôi là người rất rộng lượng. Em gái của cậu xinh đẹp như vậy, để cô ta đi ăn với tôi một bữa cơm đi. Như vậy chuyện hôm nay coi như xong.”
“Nếu không thì…”
Đường Lỗi nhìn chằm chằm Thẩm Ngọc , trong mắt tràn ngập vẻ phù phiếm.
Thực ra, anh ta đã để ý tới Thẩm Ngọc từ hai ngày trước. Kiểu kiệt tác như vậy khiến cho anh ta kinh ngạc không thôi.
Đường Lỗi thường hay lang thang quanh các trường đại học khác nhau ở thành phố Thiên Hải chỉ để tìm được những em gái kiệt tác như thế.
Tính cách kín đáo một chút càng tốt.
Bởi vì những cô gái như thế đem lại cảm giác muốn chinh phục.
Vì thế mới xảy ra sự việc hiện tại, nếu không anh ta đi xe tới gần như vậy làm gì?
像
Đây là lần đầu tiên anh ta gặp một cô gái như Thẩm Ngọc, cô ấy lại không hề sợ anh ta tí nào.
Lúc này, anh ta không thể nhịn được nữa.
“Nếu không thì sao?”
Lúc này, một giọng nói hờ hững vang lên không đúng lúc.
Đám đông tản ra, Lâm Thần nắm tay Thẩm Tuyết Nhi đi vào.
“Mày là thằng nào?”
“Không biết ông đây là ai sao?”
“Mày là ai thì mặc xác mày, ai quan tâm mày là ai?”
Đường Lỗi sốt ruột nhìn Lâm Thần và hét lên.
“Chị!”
“Anh ta chính là người đã tát anh trai hai phát!”
“Anh ta còn bảo em đi ăn một bữa với anh ta!”
Nhìn thấy Thẩm Tuyết Nhi tới, ánh mắt của Thẩm Ngọc sáng lên, vội nói với cô.
Nhìn thấy Thẩm Lãng đang chảy máu mũi, Thẩm Tuyết Nhi nhìn sang Đường Lỗi.
“Không thể nói chuyện tử tế với nhau được à?”
“Tại sao anh lại đánh người?”
Thẩm Tuyết Nhi cau mày hỏi.
“ Ha ha ha ha!”
“Cười chết mất!”
“Tôi muốn đánh thì đánh, cần gì biết đó là ai!”
“Đừng tưởng rằng mình xinh đẹp thì muốn nói gì cũng được!”
“Hôm nay tôi nói cho mấy người biết, nếu như các người đã là anh chị em với nhau thì hoặc là bồi thường cho tôi 100 vạn, hoặc là hai chị em các cô đi ăn với tôi một bữa.”
Đường Lỗi thật sự không ngờ Thẩm Ngọc lại có một cô chị gái xinh đẹp như vậy.
Nếu như chị gái đã xinh đẹp như thế thì cả hai chị em cùng nhau đi uống rượu ăn tối cũng được chứ nhỉ?
“Đây là xe của anh?”
Lâm Thần bình tĩnh hỏi Đường Lỗi.
“Mày bị mù à?”
“Đây không phải là xe của tao, chẳng lẽ là xe của mày chắc?”
“Mày có đủ tiền mua chiếc xe này không?”
“Mày có biết chiếc xe này trị giá bao nhiêu không?”
“Thằng nghèo kiết xác, mau cút đi!”
Khi nhìn thấy ánh mắt của Lâm Thần, Đường Lỗi vô cùng tức giận.
Bởi vì Lâm Thần nắm tay Thẩm Tuyết Nhi đi vào, vì thế có lẽ hai người là người yêu của nhau.
Ầm!
Lâm Thần đấm một phát vào mui xe tạo thành một lỗ lớn trên chiếc xe!
Sau đó, hắn mở mui xe ra và dùng một tay nắm lấy động cơ và lôi nó ra.
“Thứ đắt nhất trong xe của anh là động cơ đúng không?”
Lâm Thần cầm lấy động cơ và ném nó vào trong xe khiến cho kính xe bị vỡ tan tành.
“Mày dám đập nát xe của tao?”
Vẻ mặt của Đường Lỗi lập tức trở nên lạnh lùng khi nhìn thấy động cơ bị đập mạnh vào kính xe.
Anh ta là một võ tu ở Huyền Cảnh đỉnh phong, chỉ còn một bước nữa là có thể trở thành cường giả Địa Cảnh!
Tuy rằng anh ta chỉ là Huyền Cảnh đỉnh phong nhưng anh ta có thể đập Lâm Thần dễ dàng như cách hắn đập mui xe và dùng một tay nâng động cơ!
“Anh dám đánh em vợ của tôi, tôi đập lại xe của anh không phải là chuyện đương nhiên sao?”
“Kể từ khi tôi đứng đây, anh đã chửi tôi năm lần rồi.”
“Một lời bẩn thỉu, mất một mạng.”
“Gọi cả nhà anh tới đây, mạng của mỗi mình anh không đủ đâu.”
Lâm Thần bình tĩnh nói chuyện với Đường Lỗi.
Nhất thời, bầu không khí trở nên ngưng trọng!
Lúc này, có rất nhiều người qua lại trên con đường đến cổng trường .
Nhiều người trong số đó là sinh viên và nhân viên văn phòng của trường.
“Ôi chao, đứa trẻ này xui xẻo quá, sữa đậu nành với bánh chiên vừa mua xong đều rơi xuống xe người khác hết rồi.”
“Vậy thì đã sao, chiếc xe này không hề rẻ, là siêu xe, ít nhất cũng phải 500 vạn!”
“Không đúng, cho dù hắn ta lái siêu hay thậm chí là lái máy bay cũng không thể tông vào người khác như vậy. Nếu như không phải hắn ta bấm còi xe dọa thì có bị người ta có ném sữa đậu nành với bánh chiên vào xe không?”
“Suỵt! Nói nhỏ thôi. Cậu có biết người lái chiếc siêu xe này là ai không? Cậu nhìn biển số xe đi, T8888. Đây là xe của Đường Lỗi thiếu gia của nhà họ Đường!”
Những người chứng kiến chỉ vào Thẩm Lãng, người vừa bị tát hai cái, chảy cả máu mũi.
“Cô vừa gọi điện thoại đúng không?”
“Cứ gọi điện thoải mái. Nếu như cô có thể trở thành người của tôi thì tôi sẽ không chỉ bỏ qua chuyện này mà còn mua cho cô một chiếc siêu xe nữa!”
Một thanh niên tầm hai mươi tuổi mặc vest trắng, đi đôi giày da màu trắng, ngay cả tóc và lông mày cũng nhuộm trắng.
Lúc này, anh ta nhìn Thẩm Lãng và Thẩm Ngọc với vẻ ngạo mạn, thậm chí còn nhổ nước bọt vào mặt Thẩm Lãng.
“Sao con người anh có thể như thế chứ? Suýt chút nữa anh đã tông trúng chúng tôi. Nếu như anh không bấm còi thì làm sao tôi có thể đổ sữa đậu nành và bánh chiên lên xe của anh được?”
“Anh lại còn đánh anh trai của tôi. Luật pháp ở đâu, lẽ trời ở đâu?”
Thẩm Ngọc rất giống Thẩm Tuyết Nhi, xinh đẹp y như chị gái. Cô ấy vừa nói vừa rơi nước mắt.
“Tiểu Ngọc, thôi bỏ đi, em gọi chị gái đến làm gì?”
“Chuyện này đâu có liên quan đến chị gái chúng ta?”
Thẩm Lãng che mặt, nhìn xuống đất thấp giọng nói. Cậu ấy không dám nhìn thẳng mặt Đường Lỗi.
Cậu ấy biết Đường Lỗi là ai, anh ta chính là phú nhị đại!
Anh ta thường lái siêu xe đến Đại học Thiên Hải để săn đón các cô gái. Những sinh viên nào dám thách thức anh ta thì đều bị đánh cho tơi tả hoặc bị đuổi ra khỏi trường chỉ sau một cuộc điện thoại.
Hơn nữa, ngay cả việc kinh doanh của nhà đó cũng bị ảnh hưởng.
“Anh trai!”
“Sao anh hèn quá vậy!”
“Em không hề trách anh về chuyện xảy ra ngày hôm nay!”
“Dù sao thì em cũng đã gọi cho chị rồi, chị ấy sẽ đến sớm thôi!”
Thẩm Ngọc nhìn anh trai Thẩm Lãng hèn nhát mà cảm thấy tức giận.
Dù sao thì gia đình nhà họ cũng được coi là khá giả, tuy không có nhiều siêu xe trị giá hàng trăm vạn nhưng một vài cái thì vẫn có.
Thẩm Lãng anh cũng là phú nhị đại, sao anh lại hèn nhát như thế chứ?
Ngoài bố, anh cũng là một người đàn ông trong nhà. Đáng ra anh nên làm gương chứ!
“Đừng nói nữa!”
“Bây giờ em hãy gọi điện cho chị gái và bảo chị ấy quay về ngay!:
“Ngài Đường Lỗi, hôm nay tôi có mắt như mù mới đụng phải ngài!”
“Xin ngài hãy rộng lượng tha cho anh em chúng tôi!”
Làm sao Thẩm Lãng không hiểu ý của em gái chứ?
Nói mới nhớ, em gái của cậu ấy mới đến học ở Đại học Thiên Hải chưa được bao lâu nên con bé hoàn toàn không hiểu tính cách của Đường Lỗi!
Hơn nữa, em gái cậu ấy xinh đẹp như vậy, lỡ như bị Đường Lỗi nhìn trúng thì toi!
Còn chị gái Thẩm Tuyết Nhi nữa, chị ấy cũng rất xinh đẹp. Nếu như chị ấy qua đây thì chẳng phải chói mù mắt chó của tên Đường Lỗi ư?
“Yo, nếu như anh trai của cô đã gọi tôi là Đường Lỗi thì cô nên biết tại sao tôi lại ở đây.”
“Chiếc siêu xe của tôi có giá 580 vạn. Giờ nhìn vết xước trên xe xem, lớp sơn xe bị bong tróc do cốc sữa đậu nành nóng của cậu. Chi phí sửa chữa chỗ đó cũng phải mất hơn 50 vạn.”
“Vốn dĩ tôi là người rất rộng lượng. Em gái của cậu xinh đẹp như vậy, để cô ta đi ăn với tôi một bữa cơm đi. Như vậy chuyện hôm nay coi như xong.”
“Nếu không thì…”
Đường Lỗi nhìn chằm chằm Thẩm Ngọc , trong mắt tràn ngập vẻ phù phiếm.
Thực ra, anh ta đã để ý tới Thẩm Ngọc từ hai ngày trước. Kiểu kiệt tác như vậy khiến cho anh ta kinh ngạc không thôi.
Đường Lỗi thường hay lang thang quanh các trường đại học khác nhau ở thành phố Thiên Hải chỉ để tìm được những em gái kiệt tác như thế.
Tính cách kín đáo một chút càng tốt.
Bởi vì những cô gái như thế đem lại cảm giác muốn chinh phục.
Vì thế mới xảy ra sự việc hiện tại, nếu không anh ta đi xe tới gần như vậy làm gì?
像
Đây là lần đầu tiên anh ta gặp một cô gái như Thẩm Ngọc, cô ấy lại không hề sợ anh ta tí nào.
Lúc này, anh ta không thể nhịn được nữa.
“Nếu không thì sao?”
Lúc này, một giọng nói hờ hững vang lên không đúng lúc.
Đám đông tản ra, Lâm Thần nắm tay Thẩm Tuyết Nhi đi vào.
“Mày là thằng nào?”
“Không biết ông đây là ai sao?”
“Mày là ai thì mặc xác mày, ai quan tâm mày là ai?”
Đường Lỗi sốt ruột nhìn Lâm Thần và hét lên.
“Chị!”
“Anh ta chính là người đã tát anh trai hai phát!”
“Anh ta còn bảo em đi ăn một bữa với anh ta!”
Nhìn thấy Thẩm Tuyết Nhi tới, ánh mắt của Thẩm Ngọc sáng lên, vội nói với cô.
Nhìn thấy Thẩm Lãng đang chảy máu mũi, Thẩm Tuyết Nhi nhìn sang Đường Lỗi.
“Không thể nói chuyện tử tế với nhau được à?”
“Tại sao anh lại đánh người?”
Thẩm Tuyết Nhi cau mày hỏi.
“ Ha ha ha ha!”
“Cười chết mất!”
“Tôi muốn đánh thì đánh, cần gì biết đó là ai!”
“Đừng tưởng rằng mình xinh đẹp thì muốn nói gì cũng được!”
“Hôm nay tôi nói cho mấy người biết, nếu như các người đã là anh chị em với nhau thì hoặc là bồi thường cho tôi 100 vạn, hoặc là hai chị em các cô đi ăn với tôi một bữa.”
Đường Lỗi thật sự không ngờ Thẩm Ngọc lại có một cô chị gái xinh đẹp như vậy.
Nếu như chị gái đã xinh đẹp như thế thì cả hai chị em cùng nhau đi uống rượu ăn tối cũng được chứ nhỉ?
“Đây là xe của anh?”
Lâm Thần bình tĩnh hỏi Đường Lỗi.
“Mày bị mù à?”
“Đây không phải là xe của tao, chẳng lẽ là xe của mày chắc?”
“Mày có đủ tiền mua chiếc xe này không?”
“Mày có biết chiếc xe này trị giá bao nhiêu không?”
“Thằng nghèo kiết xác, mau cút đi!”
Khi nhìn thấy ánh mắt của Lâm Thần, Đường Lỗi vô cùng tức giận.
Bởi vì Lâm Thần nắm tay Thẩm Tuyết Nhi đi vào, vì thế có lẽ hai người là người yêu của nhau.
Ầm!
Lâm Thần đấm một phát vào mui xe tạo thành một lỗ lớn trên chiếc xe!
Sau đó, hắn mở mui xe ra và dùng một tay nắm lấy động cơ và lôi nó ra.
“Thứ đắt nhất trong xe của anh là động cơ đúng không?”
Lâm Thần cầm lấy động cơ và ném nó vào trong xe khiến cho kính xe bị vỡ tan tành.
“Mày dám đập nát xe của tao?”
Vẻ mặt của Đường Lỗi lập tức trở nên lạnh lùng khi nhìn thấy động cơ bị đập mạnh vào kính xe.
Anh ta là một võ tu ở Huyền Cảnh đỉnh phong, chỉ còn một bước nữa là có thể trở thành cường giả Địa Cảnh!
Tuy rằng anh ta chỉ là Huyền Cảnh đỉnh phong nhưng anh ta có thể đập Lâm Thần dễ dàng như cách hắn đập mui xe và dùng một tay nâng động cơ!
“Anh dám đánh em vợ của tôi, tôi đập lại xe của anh không phải là chuyện đương nhiên sao?”
“Kể từ khi tôi đứng đây, anh đã chửi tôi năm lần rồi.”
“Một lời bẩn thỉu, mất một mạng.”
“Gọi cả nhà anh tới đây, mạng của mỗi mình anh không đủ đâu.”
Lâm Thần bình tĩnh nói chuyện với Đường Lỗi.
Nhất thời, bầu không khí trở nên ngưng trọng!
Bình luận facebook