Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Hướng Dẫn Trở Thành Người Tình Hoàn Hảo - Chương 5
“Anh, anh Tống… Không cần… Đừng làm ra chuyện xấu hổ như vậy…” Trần Khả Nhân xấu hổ lắc lắc mình không chịu, cả thân người cô đều nổi lên một màu hồng phấn xinh đẹp, trên mặt cô cũng đầy vẻ xấu hổ đến mức sắp khóc: “Đừng làm vậy có được không… Hu hu hu… Thật sự quá xấu hổ…”
Tống Hạo Hiên cũng không nhìn đến vẻ mặt đáng thương đó của cô mà giọng anh đầy sự thúc giục: “Nhanh lên.”
Thân người Trần Khả Nhân run lên rồi ngã vào ở giữa chăn. Cô xoay người vùi đầu mình vào trong, không dám lên tiếng phản kháng người đàn ông càng lúc càng bá đạo kia.
Tống Hạo Hiên thấy vậy thì nở nụ cười, nhưng nụ cười đó nhìn thế nào cũng thấy dọa người.
Bàn tay to lớn phiêu du trên từng tấc da thịt trắng nõn tinh tế, sau đó lại trượt từ phần cổ dọc theo sống lưng mà thẳng xuống tới cặp mông mềm mại đang vểnh lên kia để mà nhào nặn. Đầu ngón tay anh chọc ra chọc vào ở giữa khe mông trắng mịn, cứ như anh có thể đâm vào cái tiểu huyệt đáng xấu hổ ở phía sau cô bất cứ lúc nào, khiến cô sợ đến mức cả thân người không nhịn được mà run lên.
Cô vốn là người bảo thủ nên mỗi khi Tống Hạo Hiên có tư thế nào mới thì đều khiến cho cô sợ hãi chứ đừng nói gì đến phía sau… Không phải bọn họ chưa từng thử qua nhưng lần đó lại khiến cô sợ hãi tới mức cảm giác đau đớn đó cứ quanh quẩn trong đầu cô rất lâu, doạ cho cô vẫn phát run khi nhìn thấy Tống Hạo Hiên trong một thời gian dài sau đó.
Từ đó Tống Hạo Hiên phát hiện đây là chiêu hữu dụng nhất với cô, thế là anh cứ chọc chọc vào tiểu huyệt màu hồng phấn của cô bằng ngón tay mình. Anh đe dọa: “Nhanh lên, nếu không anh sẽ dùng thứ gì đó thô hơn và dài hơn để đâm vào đấy!”
Trần Khả Nhân vẫn còn trì hoãn một lúc lâu, cuối cùng cô vẫn sợ Tống Hạo Hiên sẽ ép cô làm phía sau. Thế là cô lật thân người lại, khóe mắt còn ngập đầy nước mắt, giọng nói cũng như sắp khóc đến nơi: “Anh, anh Tống… Cầu xin anh, đừng như vậy được không… Như vậy thật sự là rất, rất…”
Mặt của Tống Hạo Hiên không chút thay đổi nào mà chỉ chăm chú đâm ngón tay vào hậu huyệt của cô. Trần Khả Nhân sợ đến mức không dám nói gì nữa, cô xấu hổ di chuyển thân mình thành tư thế quỳ gối trên giường. Cô từ từ nâng hai bầu ngực của mình lên bằng hai theo tầm mắt của Tống Hạo Hiên, đầu ngón tay cứng ngắc xoa nắn nhũ hoa.
“Bình thường tôi xoa nắn bầu ngực của em như thế sao?” Tống Hạo Hiên rất không vừa lòng, anh vẫn sử dụng giọng điệu hung dữ của một người đàn ông khiến Trần Khả Nhân sợ đến mức không kiềm được nước mắt: “Trần Khả Nhân, em xoa nắn cho tốt đi, có biết chưa? Nếu em dám không ngoan ngoãn thì tôi sẽ cho em biết sự trừng phạt của tôi.”
Trần Khả Nhân không dám làm cho có lệ nữa, cô học theo từng động tác của Tống Hạo Hiên lúc trước để xoa nắn hai bầu ngực, đôi lúc lại dùng đầu ngón tay vân vê khiến cho đầu ngực của mình đỏ ửng lên vì khoái cảm dục vọng. Vì tự thủ dâm nên cô cảm thấy vô cùng xấu hổ, điều đó khiến toàn thân cô run lên thế nên khoái cảm lại càng tăng lên gấp bội. Cô không nhịn được mà lắc lắc cái mông của mình, khe rãnh mềm mại giữa hai chân không ngừng rỉ nước.
Tống Hạo Hiên tùy ý ngồi dựa vào đầu giường và gập một chân lại. Anh không để ý đến thân người trần trụi của mình và lại càng không để ý đến cái thứ đầy dục vọng cao cao đang vểnh lên ở sát bụng mình, cùng với đó là khuôn mặt tuấn tú đang vô cùng bình tĩnh của anh, thật sự là gợi cảm đến mức không gì sánh bằng, điều đó càng khơi gợi nhiều dục vọng của cô hơn.
Người đàn ông cúi đầu nở nụ cười: “Sao vậy? Có phải tiểu huyệt đã ngứa rồi không?”
Hơi thở của Trần Khả Nhân hơi dồn dập: “Ưm… Anh Tống… Anh…”
Tống Hạo Hiên dùng ngón tay chặn miệng cô lại, giọng nói vô cùng dịu dàng: “Bé ngoan, trước đó tôi đã nói với em rồi, đừng nghĩ đến chuyện phạm quy. Nếu thực sự tiểu huyệt ngứa… thì em hãy tự dùng tay của mình để xoa bóp đi, nhé?”
Trần Khả Nhân ngậm lấy ngón tay của người đàn ông, đầu lưỡi mềm mại quấn lên một cái, nghe thấy lời nói vô tình của anh thì trong lòng không khỏi nức nở một tiếng đầy tuyệt vọng, cũng không chịu được tra tấn của tình dục nên cô từ từ đưa ngón tay mình xuống phía dưới.
Đôi mắt Tống Hạo Hiên dần dần tối lại, hơi thở cũng dần trở nên dồn dập, giọng điệu vô cùng dịu dàng mà lại hấp dẫn: “Đúng, chính là như vậy… Bé ngoan, mở hai chân ra đi… Lấy ngón tay sờ tiểu huyệt của em rồi thử đưa vào trong đi.”
Trần Khả Nhân cắn môi, làm theo lời Tống Hạo Hiên. Cô đưa thân mình về phía sau một chút, hai chân đang quỳ tự động tách ra, khe rãnh mềm mại giữa hai chân có thể thấy được một cách rõ ràng. Đầu ngón tay trắng noãn để ở bên cạnh tiểu huyệt đỏ bừng, cô thử chạm vào một chút thì lập tức cảm thấy cả người đều run rẩy.
Từ trước đến nay cô vốn rất ngoan ngoãn, mặc dù Tống Hạo Hiên đã để cô có được trải nghiệm tình dục nhưng trong đầu cô cũng chưa từng có suy nghĩ thủ dâm. Cô cũng chưa từng nghĩ thủ dâm sẽ kích thích đến như vậy, chỉ mới chạm nhẹ một chút mà đã khiến cho cô sung sướng không thôi.
Trần Khả Nhân không nhịn được nên rên rỉ thành tiếng: “A a…. Thật, thật là kích thích…”
Tống Hạo Hiên nở nụ cười: “Ngón tay em càng đi vào trong thì sẽ càng kích thích hơn.”
Trần Khả Nhân khẽ gật đầu, cô ngoan ngoãn đưa ngón tay vào trong. Thực tế thì cô không cần dùng sức, tiểu huyệt đã chảy đầy mật dịch, khe rãnh mềm mại trơn nhẵn, chỉ cần cô đặt ngón tay vào chỗ đó là có thể trượt vào trong. Khe rãnh khẽ mở ra một chút, cứ như là một cái miệng nho nhỏ không ngừng hút lấy ngón tay kia.
Cổ họng Tống Hạo Hiên khẽ cử động, anh nhớ đến mùi vị khi bị cái miệng nhỏ này mút thỏa thích vô số đêm, nếu ý chí anh không kiên định thì giờ phút này anh cũng sẽ nhào đến rồi. Cũng may ở thời điểm cuối cùng anh cũng đã nhịn xuống được, anh càng muốn nhìn thấy cô gái bị chìm sâu trong tình dục không thể tự kiềm chế hơn.
Tiểu huyệt tuy nhỏ, một ngón tay cũng có vẻ hơi khó khăn nhưng không phải chỉ một ngón tay nho nhỏ thì có thể thỏa mãn được. Huống chi một ngón tay kia cũng không thể đi vào sâu trong đó để giảm bớt sự ngứa ngáy của cô được. Trần Khả Nhân cảm thấy không đủ nhưng không biết làm sao, trong đầu cô đều là hình ảnh Tống Hạo Hiên đưa cô lên cao trào chỉ bằng hai ngón tay, cô học tập theo nhưng lại không có một chút tác dụng nào.
Cô yêu kiều khóc lóc, giọng nói mang theo sự bất lực và một chút nũng nịu: “Anh Tống… Cầu xin anh, cầu xin anh giúp em… Em không, thật sự không…”
Tống Hạo Hiên bất đắc dĩ thở dài một tiếng, anh luôn không biết nên làm thế nào với Trần Khả Nhân, thế là anh vươn tay ra và tìm được hạt châu nhỏ đang được che giấu rất sâu trong đó, xoa xoa nhẹ vài cái: “Có thoải mái không? Tự xoa đi nhé?”
Anh nói xong thì thả tay mình ra, Trần Khả Nhân chỉ có thể tự làm. Cô học theo động tác vừa rồi của Tống Hạo Hiên, nhẹ nhàng xoa vào hạt châu nhỏ kia. Lần này giống như là tìm đươc một cánh cửa lớn bị che giấu đi, trong đó cất giấu vô số vật báu quý hiếm, khiến cho cô lún sâu trong đó mà không thể tự kiềm chế được.
Ánh mắt của Tống Hạo Hiên vẫn luôn nhìn chằm chằm vào cô, anh nhìn cô gái vẫn luôn ngoan hiền mà giờ đây lại lộ ra thần thái quyến rũ khác thường như vậy, quả thật khiến cho tâm trạng anh trở nên rất tốt, cơn tức giận trong lòng cũng tan đi nhiều. Thế là với tâm trạng đã tốt hơn một chút nên anh Tống cũng mở lòng từ bi: “Có cần anh giúp em không?”
Trần Khả Nhân chỉ chờ những lời này, cô ngã nhào vào ngực Tống Hạo Hiên. Cô không quan tâm rằng bản thân đang vội vàng ra sao, cô chỉ có một suy nghĩ duy nhất là cho dù như thế nào thì cũng phải để anh Tống giải quyết dục vọng đang mãnh liệt như nước giúp cho cô trước đã.
Tống Hạo Hiên ôm lấy thân người mềm mại của cô, anh cho hai ngón tay vào trong tiểu huyệt đang ướt sũng kia. Động tác của anh có hơi vội vàng, anh đưa ngón tay mình cùng với ngón tay của Trần Khả Nhân đâm vào trong tiểu huyệt, sự kích thích khiến bụng dưới của cô co rụt lại, sau đó phun rất nhiều nước khiến tay của Tống Hạo Hiên ướt đẫm.
“Thật là nhiều nước nha…” Tống Hạo Hiên nở nụ cười, có vẻ anh rất thích biểu hiện của Trần Khả Nhân: “Thật sự là dâm đãng khiến cho người khác thích thú…”
Tát nhiên là câu cuối cùng anh nói với giọng rất nhỏ, may mà Trần Khả Nhân vẫn đang đắm chìm vào trong dư vị cao trào kia nên không nghe được những lời anh nói. Nếu không thì Trần Khả Nhân vẫn luôn nhút nhát này sẽ xấu hổ đến như thế nào cũng không biết nữa, quý ông họ Tống này thực sự rất để tâm đến Trần Khả Nhân.
Trần Khả Nhân vẫn chưa phục hồi lại tinh thần như trước, Tống Hạo Hiên thấy thế cũng không quấy rầy cô, động tác nhẹ nhàng giúp cô mở rộng ra. Tiểu huyệt của cô luôn nhỏ hẹp, chặt chẽ, chỉ cần hai ba ngày không làm thì sẽ trở nên chặt chẽ như “xử nữ”, mỗi lần anh đều phải kiên nhẫn mở rộng ra cho cô, anh cũng không muốn làm cô đau.
Sau khi Tống Hạo Hiên mở rộng ra, anh lấy côn th*t của mình rồi từ từ đâm vào trong, tiểu huyệt trơn nhẵn ẩm ướt khiến anh phải rên lên thành tiếng, dễ chịu đến mức không nhịn được.
“A a…” Bàn tay nhỏ bé của Trần Khả Nhân đặt ở bụng dưới của người đàn ông, ưỡn bụng lên: “Căng quá… Anh, anh Tống, nó nó to quá… A a a…”
Tống Hạo Hiên cầm lấy cái tay nhỏ bé của cô, kéo cả người cô vào trong ngực, cũng vì thế mà côn th*t đâm mạnh vào trong tiểu huyệt. Trần Khả Nhân bị đâm đến nỗi cả người cô như muốn tan thành từng mảnh, cô không kìm được mà thét ra một tiếng chói tai. Sau đó Tống Hạo Nhiên tiếp tục di chuyển, tiếng thét chói tai dừng lại, rốt cuộc cô cũng không thể lên tiếng được nữa.
côn th*t vừa thô vừa dài như vậy mà đâm vào trong tiểu huyệt khiến bụng cô căng đầy. Mà động tác của Tống Hạo Hiên lại rất nhanh chóng, rất mạnh mẽ khiến cô không thể nói được gì.
Tống Hạo Hiên vừa hung hăng làm cô vừa thở hổn hển nói: “Bé ngoan, có thoải mái không? Nói cho anh biết em có thích anh làm em như thế không?”
Người tự tin như Tống Hạo Hiên chắc hẳn chưa bao giờ hỏi những chuyện thể hiện rõ sự không tự tin như thế này trên giường. Nhưng mà tin tức anh thu được trong hai ngày nay lại giống như một cú tát mạnh vào anh, khiến anh Tống luôn mạnh mẽ từ xưa đến nay không thể chịu đựng được,bây giờ mới nhìn thì như tình thú nhưng thật ra là sự trừng phạt.
Trần Khả Nhân không nói nên lời, tất nhiên là không thể trả lời anh, điều này khiến cho Tống Hạo Hiên càng tức giận hơn, động tác va chạm càng nhanh hơn, càng sâu hơn và càng mạnh hơn. Điều đó càng khiến cô càng không nói nên lời hơn và hai người lại rơi vào một vòng tuần hoàn rắc rối, cho đến khi…
Tống Hạo Hiên sắp bắn.
Mỗi khi sắp bắn thì anh thường có thói quen rút ra và bắn bên ngoài cơ thể. Kể từ một lần không đeo bao cao su với Trần Khả Nhân thì anh càng ngày càng thích cảm giác không đeo bao cao su, vì vậy anh đã cố gắng tự kiềm chế bản thân rồi. Nhưng mà bây giờ bản thân anh cũng đang do dự.
Nếu, anh nói là nếu Trần Khả Nhân sinh ra một cô con gái hiền lành giống cô… Như vậy thì có phải cuộc sống tương lai sẽ càng thêm tốt đẹp hay không?
Nghĩ đến đây, Tống Hạo Hiên không muốn rút ra nữa mà thay vào đó anh càng ngày càng đâm vào sâu hơn, sau đó…
Tinh dịch nóng bỏng đã tràn vào bụng của Trần Khả Nhân, khiến cả người cô run lên. Đợi cho đến khi cô đã hồi phục tinh thần thì cô có hơi sợ hãi nhìn Tống Hạo Hiên: “Anh, anh Tống …”
Tống Hạo Hiên rất bình tĩnh: “Anh rất xin lỗi, anh đã đã không thể kiềm chế được. Khả Nhân ngoan, đừng sợ, không nhất định sẽ mang thai đâu, biết không?”
Trần Khả Nhân gật gật đầu, nhưng trong lòng vẫn là có chút lo lắng: “Có nên đi mua thuốc không? ”
“Đừng đi!” Dường như nhận ra giọng điệu của mình quá nghiêm khắc nên Tống Hạo Nhiên nhẹ nhàng nói thêm: “Những loại thuốc đó không tốt cho sức khỏe, em đừng uống nữa, không chắc chắn rằng em sẽ mang thai đâu. Mọi thứ đều có anh ở đây rồi, hiểu không?”
Anh còn muốn có một đứa con gái, sao có thể để cô uống thuốc được.
“Anh, anh Tống… Không cần… Đừng làm ra chuyện xấu hổ như vậy…” Trần Khả Nhân xấu hổ lắc lắc mình không chịu, cả thân người cô đều nổi lên một màu hồng phấn xinh đẹp, trên mặt cô cũng đầy vẻ xấu hổ đến mức sắp khóc: “Đừng làm vậy có được không… Hu hu hu… Thật sự quá xấu hổ…”
Tống Hạo Hiên cũng không nhìn đến vẻ mặt đáng thương đó của cô mà giọng anh đầy sự thúc giục: “Nhanh lên.”
Thân người Trần Khả Nhân run lên rồi ngã vào ở giữa chăn. Cô xoay người vùi đầu mình vào trong, không dám lên tiếng phản kháng người đàn ông càng lúc càng bá đạo kia.
Tống Hạo Hiên thấy vậy thì nở nụ cười, nhưng nụ cười đó nhìn thế nào cũng thấy dọa người.
Bàn tay to lớn phiêu du trên từng tấc da thịt trắng nõn tinh tế, sau đó lại trượt từ phần cổ dọc theo sống lưng mà thẳng xuống tới cặp mông mềm mại đang vểnh lên kia để mà nhào nặn. Đầu ngón tay anh chọc ra chọc vào ở giữa khe mông trắng mịn, cứ như anh có thể đâm vào cái tiểu huyệt đáng xấu hổ ở phía sau cô bất cứ lúc nào, khiến cô sợ đến mức cả thân người không nhịn được mà run lên.
Cô vốn là người bảo thủ nên mỗi khi Tống Hạo Hiên có tư thế nào mới thì đều khiến cho cô sợ hãi chứ đừng nói gì đến phía sau… Không phải bọn họ chưa từng thử qua nhưng lần đó lại khiến cô sợ hãi tới mức cảm giác đau đớn đó cứ quanh quẩn trong đầu cô rất lâu, doạ cho cô vẫn phát run khi nhìn thấy Tống Hạo Hiên trong một thời gian dài sau đó.
Từ đó Tống Hạo Hiên phát hiện đây là chiêu hữu dụng nhất với cô, thế là anh cứ chọc chọc vào tiểu huyệt màu hồng phấn của cô bằng ngón tay mình. Anh đe dọa: “Nhanh lên, nếu không anh sẽ dùng thứ gì đó thô hơn và dài hơn để đâm vào đấy!”
Trần Khả Nhân vẫn còn trì hoãn một lúc lâu, cuối cùng cô vẫn sợ Tống Hạo Hiên sẽ ép cô làm phía sau. Thế là cô lật thân người lại, khóe mắt còn ngập đầy nước mắt, giọng nói cũng như sắp khóc đến nơi: “Anh, anh Tống… Cầu xin anh, đừng như vậy được không… Như vậy thật sự là rất, rất…”
Mặt của Tống Hạo Hiên không chút thay đổi nào mà chỉ chăm chú đâm ngón tay vào hậu huyệt của cô. Trần Khả Nhân sợ đến mức không dám nói gì nữa, cô xấu hổ di chuyển thân mình thành tư thế quỳ gối trên giường. Cô từ từ nâng hai bầu ngực của mình lên bằng hai theo tầm mắt của Tống Hạo Hiên, đầu ngón tay cứng ngắc xoa nắn nhũ hoa.
“Bình thường tôi xoa nắn bầu ngực của em như thế sao?” Tống Hạo Hiên rất không vừa lòng, anh vẫn sử dụng giọng điệu hung dữ của một người đàn ông khiến Trần Khả Nhân sợ đến mức không kiềm được nước mắt: “Trần Khả Nhân, em xoa nắn cho tốt đi, có biết chưa? Nếu em dám không ngoan ngoãn thì tôi sẽ cho em biết sự trừng phạt của tôi.”
Trần Khả Nhân không dám làm cho có lệ nữa, cô học theo từng động tác của Tống Hạo Hiên lúc trước để xoa nắn hai bầu ngực, đôi lúc lại dùng đầu ngón tay vân vê khiến cho đầu ngực của mình đỏ ửng lên vì khoái cảm dục vọng. Vì tự thủ dâm nên cô cảm thấy vô cùng xấu hổ, điều đó khiến toàn thân cô run lên thế nên khoái cảm lại càng tăng lên gấp bội. Cô không nhịn được mà lắc lắc cái mông của mình, khe rãnh mềm mại giữa hai chân không ngừng rỉ nước.
Tống Hạo Hiên tùy ý ngồi dựa vào đầu giường và gập một chân lại. Anh không để ý đến thân người trần trụi của mình và lại càng không để ý đến cái thứ đầy dục vọng cao cao đang vểnh lên ở sát bụng mình, cùng với đó là khuôn mặt tuấn tú đang vô cùng bình tĩnh của anh, thật sự là gợi cảm đến mức không gì sánh bằng, điều đó càng khơi gợi nhiều dục vọng của cô hơn.
Người đàn ông cúi đầu nở nụ cười: “Sao vậy? Có phải tiểu huyệt đã ngứa rồi không?”
Hơi thở của Trần Khả Nhân hơi dồn dập: “Ưm… Anh Tống… Anh…”
Tống Hạo Hiên dùng ngón tay chặn miệng cô lại, giọng nói vô cùng dịu dàng: “Bé ngoan, trước đó tôi đã nói với em rồi, đừng nghĩ đến chuyện phạm quy. Nếu thực sự tiểu huyệt ngứa… thì em hãy tự dùng tay của mình để xoa bóp đi, nhé?”
Trần Khả Nhân ngậm lấy ngón tay của người đàn ông, đầu lưỡi mềm mại quấn lên một cái, nghe thấy lời nói vô tình của anh thì trong lòng không khỏi nức nở một tiếng đầy tuyệt vọng, cũng không chịu được tra tấn của tình dục nên cô từ từ đưa ngón tay mình xuống phía dưới.
Đôi mắt Tống Hạo Hiên dần dần tối lại, hơi thở cũng dần trở nên dồn dập, giọng điệu vô cùng dịu dàng mà lại hấp dẫn: “Đúng, chính là như vậy… Bé ngoan, mở hai chân ra đi… Lấy ngón tay sờ tiểu huyệt của em rồi thử đưa vào trong đi.”
Trần Khả Nhân cắn môi, làm theo lời Tống Hạo Hiên. Cô đưa thân mình về phía sau một chút, hai chân đang quỳ tự động tách ra, khe rãnh mềm mại giữa hai chân có thể thấy được một cách rõ ràng. Đầu ngón tay trắng noãn để ở bên cạnh tiểu huyệt đỏ bừng, cô thử chạm vào một chút thì lập tức cảm thấy cả người đều run rẩy.
Từ trước đến nay cô vốn rất ngoan ngoãn, mặc dù Tống Hạo Hiên đã để cô có được trải nghiệm tình dục nhưng trong đầu cô cũng chưa từng có suy nghĩ thủ dâm. Cô cũng chưa từng nghĩ thủ dâm sẽ kích thích đến như vậy, chỉ mới chạm nhẹ một chút mà đã khiến cho cô sung sướng không thôi.
Trần Khả Nhân không nhịn được nên rên rỉ thành tiếng: “A a…. Thật, thật là kích thích…”
Tống Hạo Hiên nở nụ cười: “Ngón tay em càng đi vào trong thì sẽ càng kích thích hơn.”
Trần Khả Nhân khẽ gật đầu, cô ngoan ngoãn đưa ngón tay vào trong. Thực tế thì cô không cần dùng sức, tiểu huyệt đã chảy đầy mật dịch, khe rãnh mềm mại trơn nhẵn, chỉ cần cô đặt ngón tay vào chỗ đó là có thể trượt vào trong. Khe rãnh khẽ mở ra một chút, cứ như là một cái miệng nho nhỏ không ngừng hút lấy ngón tay kia.
Cổ họng Tống Hạo Hiên khẽ cử động, anh nhớ đến mùi vị khi bị cái miệng nhỏ này mút thỏa thích vô số đêm, nếu ý chí anh không kiên định thì giờ phút này anh cũng sẽ nhào đến rồi. Cũng may ở thời điểm cuối cùng anh cũng đã nhịn xuống được, anh càng muốn nhìn thấy cô gái bị chìm sâu trong tình dục không thể tự kiềm chế hơn.
Tiểu huyệt tuy nhỏ, một ngón tay cũng có vẻ hơi khó khăn nhưng không phải chỉ một ngón tay nho nhỏ thì có thể thỏa mãn được. Huống chi một ngón tay kia cũng không thể đi vào sâu trong đó để giảm bớt sự ngứa ngáy của cô được. Trần Khả Nhân cảm thấy không đủ nhưng không biết làm sao, trong đầu cô đều là hình ảnh Tống Hạo Hiên đưa cô lên cao trào chỉ bằng hai ngón tay, cô học tập theo nhưng lại không có một chút tác dụng nào.
Cô yêu kiều khóc lóc, giọng nói mang theo sự bất lực và một chút nũng nịu: “Anh Tống… Cầu xin anh, cầu xin anh giúp em… Em không, thật sự không…”
Tống Hạo Hiên bất đắc dĩ thở dài một tiếng, anh luôn không biết nên làm thế nào với Trần Khả Nhân, thế là anh vươn tay ra và tìm được hạt châu nhỏ đang được che giấu rất sâu trong đó, xoa xoa nhẹ vài cái: “Có thoải mái không? Tự xoa đi nhé?”
Anh nói xong thì thả tay mình ra, Trần Khả Nhân chỉ có thể tự làm. Cô học theo động tác vừa rồi của Tống Hạo Hiên, nhẹ nhàng xoa vào hạt châu nhỏ kia. Lần này giống như là tìm đươc một cánh cửa lớn bị che giấu đi, trong đó cất giấu vô số vật báu quý hiếm, khiến cho cô lún sâu trong đó mà không thể tự kiềm chế được.
Ánh mắt của Tống Hạo Hiên vẫn luôn nhìn chằm chằm vào cô, anh nhìn cô gái vẫn luôn ngoan hiền mà giờ đây lại lộ ra thần thái quyến rũ khác thường như vậy, quả thật khiến cho tâm trạng anh trở nên rất tốt, cơn tức giận trong lòng cũng tan đi nhiều. Thế là với tâm trạng đã tốt hơn một chút nên anh Tống cũng mở lòng từ bi: “Có cần anh giúp em không?”
Trần Khả Nhân chỉ chờ những lời này, cô ngã nhào vào ngực Tống Hạo Hiên. Cô không quan tâm rằng bản thân đang vội vàng ra sao, cô chỉ có một suy nghĩ duy nhất là cho dù như thế nào thì cũng phải để anh Tống giải quyết dục vọng đang mãnh liệt như nước giúp cho cô trước đã.
Tống Hạo Hiên ôm lấy thân người mềm mại của cô, anh cho hai ngón tay vào trong tiểu huyệt đang ướt sũng kia. Động tác của anh có hơi vội vàng, anh đưa ngón tay mình cùng với ngón tay của Trần Khả Nhân đâm vào trong tiểu huyệt, sự kích thích khiến bụng dưới của cô co rụt lại, sau đó phun rất nhiều nước khiến tay của Tống Hạo Hiên ướt đẫm.
“Thật là nhiều nước nha…” Tống Hạo Hiên nở nụ cười, có vẻ anh rất thích biểu hiện của Trần Khả Nhân: “Thật sự là dâm đãng khiến cho người khác thích thú…”
Tát nhiên là câu cuối cùng anh nói với giọng rất nhỏ, may mà Trần Khả Nhân vẫn đang đắm chìm vào trong dư vị cao trào kia nên không nghe được những lời anh nói. Nếu không thì Trần Khả Nhân vẫn luôn nhút nhát này sẽ xấu hổ đến như thế nào cũng không biết nữa, quý ông họ Tống này thực sự rất để tâm đến Trần Khả Nhân.
Trần Khả Nhân vẫn chưa phục hồi lại tinh thần như trước, Tống Hạo Hiên thấy thế cũng không quấy rầy cô, động tác nhẹ nhàng giúp cô mở rộng ra. Tiểu huyệt của cô luôn nhỏ hẹp, chặt chẽ, chỉ cần hai ba ngày không làm thì sẽ trở nên chặt chẽ như “xử nữ”, mỗi lần anh đều phải kiên nhẫn mở rộng ra cho cô, anh cũng không muốn làm cô đau.
Sau khi Tống Hạo Hiên mở rộng ra, anh lấy côn th*t của mình rồi từ từ đâm vào trong, tiểu huyệt trơn nhẵn ẩm ướt khiến anh phải rên lên thành tiếng, dễ chịu đến mức không nhịn được.
“A a…” Bàn tay nhỏ bé của Trần Khả Nhân đặt ở bụng dưới của người đàn ông, ưỡn bụng lên: “Căng quá… Anh, anh Tống, nó nó to quá… A a a…”
Tống Hạo Hiên cầm lấy cái tay nhỏ bé của cô, kéo cả người cô vào trong ngực, cũng vì thế mà côn th*t đâm mạnh vào trong tiểu huyệt. Trần Khả Nhân bị đâm đến nỗi cả người cô như muốn tan thành từng mảnh, cô không kìm được mà thét ra một tiếng chói tai. Sau đó Tống Hạo Nhiên tiếp tục di chuyển, tiếng thét chói tai dừng lại, rốt cuộc cô cũng không thể lên tiếng được nữa.
côn th*t vừa thô vừa dài như vậy mà đâm vào trong tiểu huyệt khiến bụng cô căng đầy. Mà động tác của Tống Hạo Hiên lại rất nhanh chóng, rất mạnh mẽ khiến cô không thể nói được gì.
Tống Hạo Hiên vừa hung hăng làm cô vừa thở hổn hển nói: “Bé ngoan, có thoải mái không? Nói cho anh biết em có thích anh làm em như thế không?”
Người tự tin như Tống Hạo Hiên chắc hẳn chưa bao giờ hỏi những chuyện thể hiện rõ sự không tự tin như thế này trên giường. Nhưng mà tin tức anh thu được trong hai ngày nay lại giống như một cú tát mạnh vào anh, khiến anh Tống luôn mạnh mẽ từ xưa đến nay không thể chịu đựng được,bây giờ mới nhìn thì như tình thú nhưng thật ra là sự trừng phạt.
Trần Khả Nhân không nói nên lời, tất nhiên là không thể trả lời anh, điều này khiến cho Tống Hạo Hiên càng tức giận hơn, động tác va chạm càng nhanh hơn, càng sâu hơn và càng mạnh hơn. Điều đó càng khiến cô càng không nói nên lời hơn và hai người lại rơi vào một vòng tuần hoàn rắc rối, cho đến khi…
Tống Hạo Hiên sắp bắn.
Mỗi khi sắp bắn thì anh thường có thói quen rút ra và bắn bên ngoài cơ thể. Kể từ một lần không đeo bao cao su với Trần Khả Nhân thì anh càng ngày càng thích cảm giác không đeo bao cao su, vì vậy anh đã cố gắng tự kiềm chế bản thân rồi. Nhưng mà bây giờ bản thân anh cũng đang do dự.
Nếu, anh nói là nếu Trần Khả Nhân sinh ra một cô con gái hiền lành giống cô… Như vậy thì có phải cuộc sống tương lai sẽ càng thêm tốt đẹp hay không?
Nghĩ đến đây, Tống Hạo Hiên không muốn rút ra nữa mà thay vào đó anh càng ngày càng đâm vào sâu hơn, sau đó…
Tinh dịch nóng bỏng đã tràn vào bụng của Trần Khả Nhân, khiến cả người cô run lên. Đợi cho đến khi cô đã hồi phục tinh thần thì cô có hơi sợ hãi nhìn Tống Hạo Hiên: “Anh, anh Tống …”
Tống Hạo Hiên rất bình tĩnh: “Anh rất xin lỗi, anh đã đã không thể kiềm chế được. Khả Nhân ngoan, đừng sợ, không nhất định sẽ mang thai đâu, biết không?”
Trần Khả Nhân gật gật đầu, nhưng trong lòng vẫn là có chút lo lắng: “Có nên đi mua thuốc không? ”
“Đừng đi!” Dường như nhận ra giọng điệu của mình quá nghiêm khắc nên Tống Hạo Nhiên nhẹ nhàng nói thêm: “Những loại thuốc đó không tốt cho sức khỏe, em đừng uống nữa, không chắc chắn rằng em sẽ mang thai đâu. Mọi thứ đều có anh ở đây rồi, hiểu không?”
Anh còn muốn có một đứa con gái, sao có thể để cô uống thuốc được.