-
Chương 67
- Đừng có động vào Yang, cậu ấy là bạn thân nhất của tôi.
Mia ngồi trên ghế nhìn cô gái xinh đẹp bên cạnh. Quen biết nhau nhiều năm cô biết người bên cạnh mình đủ quyền lực và đủ ngoan độc bao nhiêu. Một người có thể nhẫn nhịn hàng chục năm cho một sự trả thù vĩ đại liệu không đáng để dè chừng sao?
Lion ngồi uống trà, cô ngắm nhìn khu vườn nhỏ ngay trong phòng khách lớn toàn bộ là hoa violet kia mà mỉm cười.
- Tôi cũng rất thích Dương Chí Phong, cậu ấy là người thông minh, sâu sắc nhưng rất chung tình. Vì tình yêu mà cậu ấy đã trở nên yếu đi, cậu ấy không còn giữ được cái đầu lạnh để tìm được nguyên nhân thực sự. Cậu ấy đã từng là người mà tôi rất coi trọng.
Mia liếc mắt nhìn Lion, lời của Lion không sai một chút nào cả. Yang đã trở nên vô dụng rồi. Mia lại chăm chú nhìn phòng khách này, dù đã tới nhà của Lion nhiều lần nhưng lần nào cô cũng không khỏi kinh ngạc vì bất kể là ở đây hay bên kia thì Lion đều có biệt thự thiết kế y hệt nhau làm cô còn ngỡ mình đang ở bên kia chứ. Một phòng khách xây dựng rất cao lên tới 9m, chưa kể bố trí các cột trụ cũng rất đặt biệt. Trung tâm căn phòng lớn này là chỗ bàn uống nước và tiếp khách mà họ đang ngồi, bốn cột ngăn ở bốn đầu có dây leo bám đầy và xung quanh là một khe chảy nước dẫn tới bể cá vàng bên cạnh cùng khu vườn nhỏ trồng toàn bộ hoa violet mà Lion yêu thích nhất.
- Hoa violet... cậu thích nó sao?
- Ừ, đẹp phải không? Mọi đồ cổ trang trí trong căn phòng này đều mang họa tiết violet. Chúng tôi thích hoa violet.
Lion cười cười nhưng Mia vẫn nhìn ra nét đau thương trong đôi mắt xinh đẹp kia. Cô cũng có nghe loáng thoáng chuyện xảy ra đối với gia tộc nắm giữ tài chính lớn nhất trong thế giới ngầm - Paddington, cho nên cô có thể hiểu vì sao Lion lại điên cuồng trả thù như vậy.
Người ngoài không ai biết nhưng Mia thì rõ nhất, Lion Paddington là người đã tiêu diệt toàn bộ những người đứng đầu ngay cả ba mẹ ruột của mình để leo lên ngai vàng nắm trong tay quyền lực không ai có thể xâm phạm. Lúc đó Lion còn rất trẻ tuổi. Tất cả những điều này cuối cùng chỉ vì một người duy nhất, vì người quan trọng nhất.
- Chủ nhân, tam tiểu thư đã về.
Một vị quản gia tóc chải hết về sau gọn gàng, mặc vest đuôi én, tay đeo găng trắng rất phép tắc đưa lên trước ngực trái khẽ cúi đầu lên tiếng. Mia nghe vậy cũng liền quay đầu nhìn về phía cửa chính. Lion liếc nhìn quản gia.
- Để nó tới đây.
- Vâng.
Quản gia lập tức xoay người đi mở cửa cho vị tam tiểu thư kia. Mia mỉm cười nhìn Lion.
- Lạnh nhạt với đứa em gái cậu quá đó, dù sao nó cũng là đứa em cùng ba với cậu.
- Nó nên yên phận ngay từ đầu thì đã không có chuyện gì xảy ra cả.
Lion lạnh nhạt ngồi trên ghế bọc da mà chân bắt tréo, hai tay đan vào nhau, đôi mắt âm lãnh nhìn về phía cửa trong khi vài phút trước đôi mắt đó còn đang chứa đầy sự đau thương.
Cánh cửa nhanh chóng mở ra, một cô gái xinh đẹp bước vào, cô gái đó mặc bộ đồ công sở cao cấp, chân rảo bước đi qua đoạn đường dẫn thẳng tới trung tâm căn phòng lớn nơi hai người là Lion và Mia đang ngồi. Cô gái đó cúi đầu với Lion rồi lên tiếng.
- Em về rồi.
- Mọi chuyện thế nào?
- Lily về nhà rồi, Nich đang gây sức ép với bọn chúng. Chị, cô ta đã trở về. Hai tháng rồi, sau sự yên lặng đó...
Cô gái nọ cúi đầu lên tiếng. Lion ngồi đó suy nghĩ sâu xa. Cũng đã hơn hai tháng kể từ ngày cô trực tiếp ra tay rồi. Phía nhà Taylor đang vô cùng khốn đốn không dám hành động trong khi người của cô đang chủ động tấn công. Nhà Paddington bây giờ không còn yếu như ngày đó nữa rồi, các thế lực ngầm vì miếng cơm của mình đang chủ động dâng người lên cho cô còn lo không thể đánh bại được nhà Taylor sao?
- Bọn chúng vốn kiêng dè nhà Taylor chẳng phải vì dòng máu sát thủ đáng sợ đó sao? Nay Paddington đang trên đà lớn mạnh hơn nữa nên bọn chúng muốn chống chèo hai nơi sao?
Mia nhếch miệng cười khinh bỉ. Gia đình cô vốn từ trước luôn hợp tác với nhà Paddington nên có thể thấy rõ điều đó. Lion nhìn cô em gái cùng ba khác mẹ của mình kia.
- Bọn chúng sẽ ngạc nhiên khi trông thấy Lily đó hơn nữa sự tồn tại của Nich cũng khiến chúng không ngờ được. Chỉ e cô ta lại là người rõ tất cả. Cô ta im lặng suốt hai tháng nay chẳng phải đã cho chúng ta câu trả lời sao? Sarah Taylor, con bé xấu xa đó, cô ta biết hết mọi thứ mà cứ làm như chẳng hay gì rồi dễ dàng bị mắc lừa.
- Chị có cần em gọi họ về đây?
- Không cần. Neon lập tức đi tìm Arthur Vilson, chúng ta có nhiều chuyện để nói với cậu ta, với người em trai đáng kính đáng lẽ sẽ thừa kế nhà Paddington.
Lion nhoẻn miệng cười lên tiếng. Gương mặt sắc xảo kia càng thêm xảo quyệt đáng sợ. Dù biết ngay từ đầu nhưng đến phút cuối cô mới chịu lên tiếng. Cô đang có mưu đồ gì đây?
- Vâng, em sẽ đưa anh trai về đây. Vợ anh ấy cũng đang ở đây mà.
Neon mỉm cười cúi đầu sau đó lập tức xoay người rời đi. Chị hai thật đáng sợ nhưng lại tuyệt vời vô cùng. Chị hai là người duy nhất khiến một tiểu thư kiêu ngạo như cô phải cúi đầu. Vì chị hai cô sẽ không từ bất cứ việc gì cả. Cô nợ chị hai rất nhiều, rất rất nhiều.
****
- Nếu phu nhân thấy lo lắng thì nên đi tìm họ.
- Ta sẽ không bao giờ gặp lại ông ta đâu Ren. Con bé sẽ tự biết lo liệu.
Phu nhân Vilson ngồi trước bàn trà nhấp một ngụm mà từ từ lên tiếng. Ren ngồi bên cạnh vừa rót trà vừa tiếp phu nhân Vilson. Bọn họ đã làm hết mình vì tiểu thư rồi. Hai tháng qua đã có quá nhiều chuyện xảy ra. Khi nghe tin Liz chỉ huy người tấn công nhà Taylor họ đã rất kinh ngạc nhưng không thể giúp gì. Đối phương có thể thao túng được Liz thì không còn đơn giản nữa rồi. Nhà Taylor đã động tới kẻ thù đáng sợ nào thế này?
Căn nhà gỗ trên biển, Dương Chí Phong không hiểu, hắn đột nhiên có cảm giác cái gì đó thôi thúc hắn phải đến đây trong khi suốt hai tháng qua hắn đã bỏ quân lực giúp nhà Taylor rất đau đầu với mọi việc hiện tại vậy mà lại có tâm tư để ý tới nơi này.
Khi chiếc xe dừng lại trên bãi cát, Dương Chí Phong vô cùng kinh ngạc khi chứng kiến cảnh tượng trước mặt. Sarah đang đứng trước hiên nhà mặc thường phục mà cầm lấy khăn bông đi về phía bãi biển nơi một cô bé đang ngồi nhặt sò. Sarah quay trở lại rồi. Dương Chí Phong nhanh chân bước về phía căn nhà gỗ, tuy hắn không chạy nhưng bước chân vội vã của hắn đã nói hết lòng hắn nhớ mong người vợ mà hắn yêu thế nào.
Nana được lau tóc cho liền kinh ngạc nhìn người đàn ông đáng tiến về phía họ kia.
- Chị hai nhìn kìa.
Sarah nghe Nana nói vậy liền quay đầu nhìn về hướng Nana chỉ. Sự xuất hiện của Dương Chí Phong làm cô không nghĩ tới nhưng cũng không hề có ý định rút lui. Nana nhìn lên Sarah liền hiểu ý lui về sau tiếp tục nhặt sò để nghịch.
- Đã lâu không gặp.
- Em vẫn không còn câu nào khác sao Sarah.
Dương Chí Phong nói rồi tiến lên ôm lấy Sarah vào lòng. Tại sao họ phải chia cắt lâu như vậy? Hắn nhớ cô, hắn không muốn mất cô, hắn thề từ hôm nay sẽ không để cô phải xa hắn thêm ngày nào nữa. Lần trước những lời cô nói hắn sẽ coi như chưa nghe, hắn sẽ cố gắng hơn nữa vì hạnh phúc của bọn họ.
- Các con vẫn khỏe chứ?
- Chúng vẫn khỏe, ba đứa đều nhớ em.
****
Cả hai vợ chồng ngồi ở bộ bàn ghế gỗ sơn trắng trước căn nhà nhỏ nói chuyện mà nhìn Nana vẫn đang đùa nghịch kia. Sarah mỉm cười quay sang nhìn Dương Chí Phong.
- Em đã nhớ hết rồi, em không còn loạn kí ức nữa rồi. Em thực sự là một ác quỷ, em sinh ra đã mang trong mình dòng máu sát thủ đáng sợ. Hai tuổi em đã nhuốm máu người, em hoàn toàn sinh trưởng trong môi trường không giống người bình thường. Em cũng chính là người giết Lâm Sam Sam, người bạn thân của em. Em là người gây ra mọi tội lỗi, em xin lỗi vì đã để anh gặp rắc rối với em, em cũng xin lỗi vì đã nói như vậy với anh Chí Phong. Nhưng bây giờ em muốn anh hãy rút lui, em không muốn mất anh, em cần anh bảo vệ con chúng ta.
- Tôi sẽ không để em một mình nữa. Tôi là chồng em, là ba của con em, là người sẽ bảo vệ em và các con của chúng ta. Tôi muốn ở bên em mãi mãi, tôi sẽ cho em một gia đình hạnh phúc. Tôi xin lỗi vì ngày đó, khi bình tĩnh lại tôi chợt nhận ra, ngày đó em hẳn phải rất đau lòng.
Dương Chí Phong đưa tay nắm lấy bàn tay của Sarah, hắn nắm thật chặt như không muốn buông. Hợp đồng của bọn họ chưa chấm rứt đâu, có lẽ cô chưa đọc hết hợp đồng của họ mà đã vội kí tên đồng ý rồi. Điều hắn mong muốn làm nhất lúc này chính là ở bên cô cùng cô vượt qua mọi chuyện, cùng cô bảo vệ gia đình của bọn họ. Sky và cả Simon Taylor đều đã kể cho hắn nghe nhiều chuyện của cô, Anna cũng cho hắn biết rất nhiều. Hắn lúc đó đã nhận ra hắn chưa từng hiểu cô chỉ là cô luôn hiểu hắn. Cho nên hắn muốn bù đắp nhiều hơn nữa.
- Hiện tại chưa thể về được. Em cũng đã theo sát mọi chuyện rồi, em sẽ kết thúc chuyện này sớm thôi. Phong tha thứ cho em.
Sarah nói rồi đứng dậy đi tới bên cạnh Dương Chí Phong mà ôm lấy hắn. Cô thích cảm giác này, gần gũi hắn thật dễ chịu chỉ là trước kia cô cũng không nhận ra mà thôi.
Tối đó ba người họ cùng nhau ăn cơm, cùng nói chuyện. Dương Chí Phong khá ngạc nhiên khi biết về thân phận của Nana nhưng hắn cũng không ý kiến gì nhiều. Sarah đã về phòng nghỉ ngơi trước để mặc hai người kia ngồi lại phòng khách nhỏ hẹp còn đang xem tivi.
Ngồi trong phòng, Sarah nhìn vào màn hình điện thoại đang phát sáng của cô, cô ta lại gọi tới.
- Cô muốn gì? Tôi không nghĩ cô thích nghe giọng tôi đến vậy Mia.
- "Sarah, nếu cô cứ tiếp tục như vậy thì tôi sẽ cho Lâm Sinh Sinh và Tôn Thiên Kỳ biết chuyện cô đã giết Kevin như thế nào và cả chuyện cô đã bí mật gây ra với họ."
- Cứ làm gì cô thích. Việc họ tổn thương hay thù hận không nằm trong phận sự của tôi. Nhưng nhân đây cô đã gọi đến thì hãy chuyển lời cho Lion, tôi nhớ Leo tôi nhớ Leo rất nhiều đến mức tôi muốn giết chị ta.
Vừa rứt lời Sarah liền tắt máy rồi cô đi ngủ. Sarah không muốn suy nghĩ nhiều nữa, không thể để những điều đó ảnh hưởng cô lúc này. Họ đã liên lạc với cô, họ muốn sự thật thực sự được phơi bày ra ánh sáng. Cô cũng đã đồng ý với họ nên không thể thay đổi được. Trong chuyện này không thể nói ai là người sai và ai là người đúng cả vì tới cuối cùng nhìn lại thì nguyên nhân dẫn tới tất cả bi kịch này lại chẳng là gì cả.
Bên kia, Mia hoàn toàn không hiểu gì cả. Leo thì có liên quan gì đến Lion mà hơn cả Leo là ai? Leo khiến cho Sarah nhớ thương là ai đến mức muốn giết Lion? Thôi thì cứ đi nói lại với Lion để tránh sau này lại có thêm chuyện gì phát sinh.
Đêm đó, khi đã chắc chắn Sarah ngủ rồi, Nana nhẹ nhàng khép cánh cửa lại, cô bé trở lại ghế sofa dài duy nhất trong phòng khách nhỏ hẹp và kể lại toàn bộ những việc Sarah đã làm từ việc Sarah đã giết Kevin như thế nào đến chuyện Sarah vì sao trở nên như vậy.
Dương Chí Phong hoàn toàn bình tĩnh nghe Nana kể hết mọi chuyện, hắn xoa đầu cô bé.
- Đừng lo lắng Nana, chúng ta đều sẽ ổn thôi.
- Vâng, vậy thì chú mau vào với chị hai đi.
Nana gật đầu nhìn Dương Chí Phong có chút thúc dục. Cô bé biết họ đều lâu ngày không gặp lại nên chẳng thể làm kì đà cản mũi cho hai người gặp nhau. Dương Chí Phong đứng dậy đi về phía cánh cửa nhưng vẫn quay đầu nhìn cô bé đang ngồi xem phim dù đã đêm khuya, Nana không hề đơn giản, cô bé có rất nhiều thứ hay ho, thậm chí hắn còn có chút so sánh, Băng Băng và Vũ Vũ hoàn toàn không phải đối thủ của Nana.
Đóng cửa lại, Dương Chí Phong nhìn Sarah đang ngủ an tĩnh kia, hắn tiến tới bên Sarah nằm xuống bên cạnh cô, ôm lấy cô cùng ngủ. Hắn không thể tưởng tượng được cô có thể vượt qua mọi nỗi đau như thế nào. Hắn vẫn nhớ cô vui mừng thế nào khi nói về con của họ, cô luôn hướng tới một gia đình hạnh phúc. Nếu như họ không xuất hiện thì cô và hắn đã có một gia đình hạnh phúc.
Nana vui vẻ ngồi ở gian khách mở laptop ra chat với phu nhân Vilson về mọi việc đang diễn ra. Cô bé vui vì chị hai đã có thể hạnh phúc một chút rồi.
Mia ngồi trên ghế nhìn cô gái xinh đẹp bên cạnh. Quen biết nhau nhiều năm cô biết người bên cạnh mình đủ quyền lực và đủ ngoan độc bao nhiêu. Một người có thể nhẫn nhịn hàng chục năm cho một sự trả thù vĩ đại liệu không đáng để dè chừng sao?
Lion ngồi uống trà, cô ngắm nhìn khu vườn nhỏ ngay trong phòng khách lớn toàn bộ là hoa violet kia mà mỉm cười.
- Tôi cũng rất thích Dương Chí Phong, cậu ấy là người thông minh, sâu sắc nhưng rất chung tình. Vì tình yêu mà cậu ấy đã trở nên yếu đi, cậu ấy không còn giữ được cái đầu lạnh để tìm được nguyên nhân thực sự. Cậu ấy đã từng là người mà tôi rất coi trọng.
Mia liếc mắt nhìn Lion, lời của Lion không sai một chút nào cả. Yang đã trở nên vô dụng rồi. Mia lại chăm chú nhìn phòng khách này, dù đã tới nhà của Lion nhiều lần nhưng lần nào cô cũng không khỏi kinh ngạc vì bất kể là ở đây hay bên kia thì Lion đều có biệt thự thiết kế y hệt nhau làm cô còn ngỡ mình đang ở bên kia chứ. Một phòng khách xây dựng rất cao lên tới 9m, chưa kể bố trí các cột trụ cũng rất đặt biệt. Trung tâm căn phòng lớn này là chỗ bàn uống nước và tiếp khách mà họ đang ngồi, bốn cột ngăn ở bốn đầu có dây leo bám đầy và xung quanh là một khe chảy nước dẫn tới bể cá vàng bên cạnh cùng khu vườn nhỏ trồng toàn bộ hoa violet mà Lion yêu thích nhất.
- Hoa violet... cậu thích nó sao?
- Ừ, đẹp phải không? Mọi đồ cổ trang trí trong căn phòng này đều mang họa tiết violet. Chúng tôi thích hoa violet.
Lion cười cười nhưng Mia vẫn nhìn ra nét đau thương trong đôi mắt xinh đẹp kia. Cô cũng có nghe loáng thoáng chuyện xảy ra đối với gia tộc nắm giữ tài chính lớn nhất trong thế giới ngầm - Paddington, cho nên cô có thể hiểu vì sao Lion lại điên cuồng trả thù như vậy.
Người ngoài không ai biết nhưng Mia thì rõ nhất, Lion Paddington là người đã tiêu diệt toàn bộ những người đứng đầu ngay cả ba mẹ ruột của mình để leo lên ngai vàng nắm trong tay quyền lực không ai có thể xâm phạm. Lúc đó Lion còn rất trẻ tuổi. Tất cả những điều này cuối cùng chỉ vì một người duy nhất, vì người quan trọng nhất.
- Chủ nhân, tam tiểu thư đã về.
Một vị quản gia tóc chải hết về sau gọn gàng, mặc vest đuôi én, tay đeo găng trắng rất phép tắc đưa lên trước ngực trái khẽ cúi đầu lên tiếng. Mia nghe vậy cũng liền quay đầu nhìn về phía cửa chính. Lion liếc nhìn quản gia.
- Để nó tới đây.
- Vâng.
Quản gia lập tức xoay người đi mở cửa cho vị tam tiểu thư kia. Mia mỉm cười nhìn Lion.
- Lạnh nhạt với đứa em gái cậu quá đó, dù sao nó cũng là đứa em cùng ba với cậu.
- Nó nên yên phận ngay từ đầu thì đã không có chuyện gì xảy ra cả.
Lion lạnh nhạt ngồi trên ghế bọc da mà chân bắt tréo, hai tay đan vào nhau, đôi mắt âm lãnh nhìn về phía cửa trong khi vài phút trước đôi mắt đó còn đang chứa đầy sự đau thương.
Cánh cửa nhanh chóng mở ra, một cô gái xinh đẹp bước vào, cô gái đó mặc bộ đồ công sở cao cấp, chân rảo bước đi qua đoạn đường dẫn thẳng tới trung tâm căn phòng lớn nơi hai người là Lion và Mia đang ngồi. Cô gái đó cúi đầu với Lion rồi lên tiếng.
- Em về rồi.
- Mọi chuyện thế nào?
- Lily về nhà rồi, Nich đang gây sức ép với bọn chúng. Chị, cô ta đã trở về. Hai tháng rồi, sau sự yên lặng đó...
Cô gái nọ cúi đầu lên tiếng. Lion ngồi đó suy nghĩ sâu xa. Cũng đã hơn hai tháng kể từ ngày cô trực tiếp ra tay rồi. Phía nhà Taylor đang vô cùng khốn đốn không dám hành động trong khi người của cô đang chủ động tấn công. Nhà Paddington bây giờ không còn yếu như ngày đó nữa rồi, các thế lực ngầm vì miếng cơm của mình đang chủ động dâng người lên cho cô còn lo không thể đánh bại được nhà Taylor sao?
- Bọn chúng vốn kiêng dè nhà Taylor chẳng phải vì dòng máu sát thủ đáng sợ đó sao? Nay Paddington đang trên đà lớn mạnh hơn nữa nên bọn chúng muốn chống chèo hai nơi sao?
Mia nhếch miệng cười khinh bỉ. Gia đình cô vốn từ trước luôn hợp tác với nhà Paddington nên có thể thấy rõ điều đó. Lion nhìn cô em gái cùng ba khác mẹ của mình kia.
- Bọn chúng sẽ ngạc nhiên khi trông thấy Lily đó hơn nữa sự tồn tại của Nich cũng khiến chúng không ngờ được. Chỉ e cô ta lại là người rõ tất cả. Cô ta im lặng suốt hai tháng nay chẳng phải đã cho chúng ta câu trả lời sao? Sarah Taylor, con bé xấu xa đó, cô ta biết hết mọi thứ mà cứ làm như chẳng hay gì rồi dễ dàng bị mắc lừa.
- Chị có cần em gọi họ về đây?
- Không cần. Neon lập tức đi tìm Arthur Vilson, chúng ta có nhiều chuyện để nói với cậu ta, với người em trai đáng kính đáng lẽ sẽ thừa kế nhà Paddington.
Lion nhoẻn miệng cười lên tiếng. Gương mặt sắc xảo kia càng thêm xảo quyệt đáng sợ. Dù biết ngay từ đầu nhưng đến phút cuối cô mới chịu lên tiếng. Cô đang có mưu đồ gì đây?
- Vâng, em sẽ đưa anh trai về đây. Vợ anh ấy cũng đang ở đây mà.
Neon mỉm cười cúi đầu sau đó lập tức xoay người rời đi. Chị hai thật đáng sợ nhưng lại tuyệt vời vô cùng. Chị hai là người duy nhất khiến một tiểu thư kiêu ngạo như cô phải cúi đầu. Vì chị hai cô sẽ không từ bất cứ việc gì cả. Cô nợ chị hai rất nhiều, rất rất nhiều.
****
- Nếu phu nhân thấy lo lắng thì nên đi tìm họ.
- Ta sẽ không bao giờ gặp lại ông ta đâu Ren. Con bé sẽ tự biết lo liệu.
Phu nhân Vilson ngồi trước bàn trà nhấp một ngụm mà từ từ lên tiếng. Ren ngồi bên cạnh vừa rót trà vừa tiếp phu nhân Vilson. Bọn họ đã làm hết mình vì tiểu thư rồi. Hai tháng qua đã có quá nhiều chuyện xảy ra. Khi nghe tin Liz chỉ huy người tấn công nhà Taylor họ đã rất kinh ngạc nhưng không thể giúp gì. Đối phương có thể thao túng được Liz thì không còn đơn giản nữa rồi. Nhà Taylor đã động tới kẻ thù đáng sợ nào thế này?
Căn nhà gỗ trên biển, Dương Chí Phong không hiểu, hắn đột nhiên có cảm giác cái gì đó thôi thúc hắn phải đến đây trong khi suốt hai tháng qua hắn đã bỏ quân lực giúp nhà Taylor rất đau đầu với mọi việc hiện tại vậy mà lại có tâm tư để ý tới nơi này.
Khi chiếc xe dừng lại trên bãi cát, Dương Chí Phong vô cùng kinh ngạc khi chứng kiến cảnh tượng trước mặt. Sarah đang đứng trước hiên nhà mặc thường phục mà cầm lấy khăn bông đi về phía bãi biển nơi một cô bé đang ngồi nhặt sò. Sarah quay trở lại rồi. Dương Chí Phong nhanh chân bước về phía căn nhà gỗ, tuy hắn không chạy nhưng bước chân vội vã của hắn đã nói hết lòng hắn nhớ mong người vợ mà hắn yêu thế nào.
Nana được lau tóc cho liền kinh ngạc nhìn người đàn ông đáng tiến về phía họ kia.
- Chị hai nhìn kìa.
Sarah nghe Nana nói vậy liền quay đầu nhìn về hướng Nana chỉ. Sự xuất hiện của Dương Chí Phong làm cô không nghĩ tới nhưng cũng không hề có ý định rút lui. Nana nhìn lên Sarah liền hiểu ý lui về sau tiếp tục nhặt sò để nghịch.
- Đã lâu không gặp.
- Em vẫn không còn câu nào khác sao Sarah.
Dương Chí Phong nói rồi tiến lên ôm lấy Sarah vào lòng. Tại sao họ phải chia cắt lâu như vậy? Hắn nhớ cô, hắn không muốn mất cô, hắn thề từ hôm nay sẽ không để cô phải xa hắn thêm ngày nào nữa. Lần trước những lời cô nói hắn sẽ coi như chưa nghe, hắn sẽ cố gắng hơn nữa vì hạnh phúc của bọn họ.
- Các con vẫn khỏe chứ?
- Chúng vẫn khỏe, ba đứa đều nhớ em.
****
Cả hai vợ chồng ngồi ở bộ bàn ghế gỗ sơn trắng trước căn nhà nhỏ nói chuyện mà nhìn Nana vẫn đang đùa nghịch kia. Sarah mỉm cười quay sang nhìn Dương Chí Phong.
- Em đã nhớ hết rồi, em không còn loạn kí ức nữa rồi. Em thực sự là một ác quỷ, em sinh ra đã mang trong mình dòng máu sát thủ đáng sợ. Hai tuổi em đã nhuốm máu người, em hoàn toàn sinh trưởng trong môi trường không giống người bình thường. Em cũng chính là người giết Lâm Sam Sam, người bạn thân của em. Em là người gây ra mọi tội lỗi, em xin lỗi vì đã để anh gặp rắc rối với em, em cũng xin lỗi vì đã nói như vậy với anh Chí Phong. Nhưng bây giờ em muốn anh hãy rút lui, em không muốn mất anh, em cần anh bảo vệ con chúng ta.
- Tôi sẽ không để em một mình nữa. Tôi là chồng em, là ba của con em, là người sẽ bảo vệ em và các con của chúng ta. Tôi muốn ở bên em mãi mãi, tôi sẽ cho em một gia đình hạnh phúc. Tôi xin lỗi vì ngày đó, khi bình tĩnh lại tôi chợt nhận ra, ngày đó em hẳn phải rất đau lòng.
Dương Chí Phong đưa tay nắm lấy bàn tay của Sarah, hắn nắm thật chặt như không muốn buông. Hợp đồng của bọn họ chưa chấm rứt đâu, có lẽ cô chưa đọc hết hợp đồng của họ mà đã vội kí tên đồng ý rồi. Điều hắn mong muốn làm nhất lúc này chính là ở bên cô cùng cô vượt qua mọi chuyện, cùng cô bảo vệ gia đình của bọn họ. Sky và cả Simon Taylor đều đã kể cho hắn nghe nhiều chuyện của cô, Anna cũng cho hắn biết rất nhiều. Hắn lúc đó đã nhận ra hắn chưa từng hiểu cô chỉ là cô luôn hiểu hắn. Cho nên hắn muốn bù đắp nhiều hơn nữa.
- Hiện tại chưa thể về được. Em cũng đã theo sát mọi chuyện rồi, em sẽ kết thúc chuyện này sớm thôi. Phong tha thứ cho em.
Sarah nói rồi đứng dậy đi tới bên cạnh Dương Chí Phong mà ôm lấy hắn. Cô thích cảm giác này, gần gũi hắn thật dễ chịu chỉ là trước kia cô cũng không nhận ra mà thôi.
Tối đó ba người họ cùng nhau ăn cơm, cùng nói chuyện. Dương Chí Phong khá ngạc nhiên khi biết về thân phận của Nana nhưng hắn cũng không ý kiến gì nhiều. Sarah đã về phòng nghỉ ngơi trước để mặc hai người kia ngồi lại phòng khách nhỏ hẹp còn đang xem tivi.
Ngồi trong phòng, Sarah nhìn vào màn hình điện thoại đang phát sáng của cô, cô ta lại gọi tới.
- Cô muốn gì? Tôi không nghĩ cô thích nghe giọng tôi đến vậy Mia.
- "Sarah, nếu cô cứ tiếp tục như vậy thì tôi sẽ cho Lâm Sinh Sinh và Tôn Thiên Kỳ biết chuyện cô đã giết Kevin như thế nào và cả chuyện cô đã bí mật gây ra với họ."
- Cứ làm gì cô thích. Việc họ tổn thương hay thù hận không nằm trong phận sự của tôi. Nhưng nhân đây cô đã gọi đến thì hãy chuyển lời cho Lion, tôi nhớ Leo tôi nhớ Leo rất nhiều đến mức tôi muốn giết chị ta.
Vừa rứt lời Sarah liền tắt máy rồi cô đi ngủ. Sarah không muốn suy nghĩ nhiều nữa, không thể để những điều đó ảnh hưởng cô lúc này. Họ đã liên lạc với cô, họ muốn sự thật thực sự được phơi bày ra ánh sáng. Cô cũng đã đồng ý với họ nên không thể thay đổi được. Trong chuyện này không thể nói ai là người sai và ai là người đúng cả vì tới cuối cùng nhìn lại thì nguyên nhân dẫn tới tất cả bi kịch này lại chẳng là gì cả.
Bên kia, Mia hoàn toàn không hiểu gì cả. Leo thì có liên quan gì đến Lion mà hơn cả Leo là ai? Leo khiến cho Sarah nhớ thương là ai đến mức muốn giết Lion? Thôi thì cứ đi nói lại với Lion để tránh sau này lại có thêm chuyện gì phát sinh.
Đêm đó, khi đã chắc chắn Sarah ngủ rồi, Nana nhẹ nhàng khép cánh cửa lại, cô bé trở lại ghế sofa dài duy nhất trong phòng khách nhỏ hẹp và kể lại toàn bộ những việc Sarah đã làm từ việc Sarah đã giết Kevin như thế nào đến chuyện Sarah vì sao trở nên như vậy.
Dương Chí Phong hoàn toàn bình tĩnh nghe Nana kể hết mọi chuyện, hắn xoa đầu cô bé.
- Đừng lo lắng Nana, chúng ta đều sẽ ổn thôi.
- Vâng, vậy thì chú mau vào với chị hai đi.
Nana gật đầu nhìn Dương Chí Phong có chút thúc dục. Cô bé biết họ đều lâu ngày không gặp lại nên chẳng thể làm kì đà cản mũi cho hai người gặp nhau. Dương Chí Phong đứng dậy đi về phía cánh cửa nhưng vẫn quay đầu nhìn cô bé đang ngồi xem phim dù đã đêm khuya, Nana không hề đơn giản, cô bé có rất nhiều thứ hay ho, thậm chí hắn còn có chút so sánh, Băng Băng và Vũ Vũ hoàn toàn không phải đối thủ của Nana.
Đóng cửa lại, Dương Chí Phong nhìn Sarah đang ngủ an tĩnh kia, hắn tiến tới bên Sarah nằm xuống bên cạnh cô, ôm lấy cô cùng ngủ. Hắn không thể tưởng tượng được cô có thể vượt qua mọi nỗi đau như thế nào. Hắn vẫn nhớ cô vui mừng thế nào khi nói về con của họ, cô luôn hướng tới một gia đình hạnh phúc. Nếu như họ không xuất hiện thì cô và hắn đã có một gia đình hạnh phúc.
Nana vui vẻ ngồi ở gian khách mở laptop ra chat với phu nhân Vilson về mọi việc đang diễn ra. Cô bé vui vì chị hai đã có thể hạnh phúc một chút rồi.