-
Chương 22
Sam Sam không phải một người nhiều chuyện, tộc mạch xen vào chuyện của người khác nhưng mà đối với Vu Hiểu Mai và Đại Lực thì khác, dù sao trong suốt những năm tháng đại học của cô họ cũng là những người bạn bên cạnh cùng cô chia sẻ nhiều thứ. Đại Lực lúc nào cũng vui vẻ chọc cho cô cười còn Vu Hiểu Mai thì quan tâm theo một kiểu, lúc nào cũng 'khẩu xà tâm phật' với cô hết. Thế nên bằng mọi cách cô phải giúp cả hai đến với nhau.
- Chị kêu em làm tài xế đưa chị đến đây á?
Thiên Kỳ mặt nhăn mày nhó nhìn lên cái tập đoàn cao ngất ngưởng tương đương với nhà họ Dương của đại ca nhóc này chứ ít.
- Ừm, nhóc Kỳ không vui hả?
- Không, em chỉ tò mò là nhà ai có thế lực như vậy?
- Không có gì đâu.
Sam Sam cười cầm túi sách bước xuống xe, Thiên Kỳ nhìn cô.
- Có gì gọi em, hôm nay có chút chuyện em cần nói với chị.
- Ừm.
Sam Sam gật đầu, cô nhìn đồng hồ trên tay.
- Trưa nay, 11h tại Happy.
- Ok, chị dâu nhớ đó.
- Ừm.
Sam Sam vẫy tay tạm biệt rồi đi vào bên trong tập đoàn này. Vài nhân viên thấy cô vẻ lễ phép cúi đầu, dù sao họ cũng biết cô là khách quý của chủ tịch tập đoàn Golden Sun hùng mạnh này. Golden Sun là một tập đặt trụ sở chính ở thành phố A này nhưng thực chất hoạt động mạnh ở Tây Âu và Bắc Mỹ hơn. Tập đoàn này được xem đứng top đầu thế giới mà chưa từng ai biết thân phận thực sự của chủ tịch ngoại trừ nhân viên trực thuộc trụ sở chính và những giám đốc ở các chi nhánh.
Tại phòng của chủ tịch, tầng cao nhất.
- Bạn bè đến mà ngó lơ sao? Tớ buồn đó.
Sam Sam vờ ủy khuất ngồi xuống ghế sofa chân vắt chéo thưởng thức trà. Cái tên này để một bà bầu như cô khổ sở tìm tới tận đây đúng là đáng chết mà.
- Có chuyện gì không Sam Sam?
- Vào thẳng chuyện chính đi, mà cho tôi cốc sữa.
- Ừm.
Người con trai đó vẫn quay lưng với cô ngồi trên chiếc ghế nhìn ra cửa kính bên ngoài. Hắn ấn số trên điện thoại bàn gọi cho thư kí chuẩn bị sữa và bánh kem cho cô. Một lúc sau thư kí mang đến sữa và bánh cho Sam Sam rồi rời khỏi phòng. Lúc này vị chủ tịch tài năng mới đứng dậy bước tới ngồi đối diện với Sam Sam.
- Vào vấn đề chính đi công chúa.
- Cậu đúng là đáng yêu đó Đại Lực.
Sam Sam mỉm cười làm hơi hết nửa cốc sữa. Đây mà là gia cảnh 'khá giả' mà Sam Sam nói về Đại Lực sao?
- Tớ đã dấu chuyện gia thế nhà cậu rồi nhá. Tớ chỉ nói nhà cậu khá giả thôi. Nhưng mà sao cậu lại nói có thằng giàu hơn cậu?
Sam Sam ăn một miếng bánh ngây thơ hỏi thì Đại Lực thở dài.
- Tớ xét theo gia thế thứ 2 nhà mình thì đúng là nghèo hơn mà.
- Aizzzza, quên mất. Vậy cậu tính sao? Cứ để mặc Vu Hiểu Mai hành hạ bản thân hả?
- Cậu chăm sóc cô ấy dùm tớ.
Đại Lực mệt mỏi lên tiếng. Sam Sam mỉm cười thần bí.
- Từ trước giờ thấy hai người cứ tranh cãi hoài ai ngờ lại hẹn hò. Nhưng mà tớ chỉ biết nhà cậu là chủ Golden Sun chứ không biết cậu là CEO đâu.
- Ba mẹ đi du lịch vòng quanh thế giới nên tớ đảm nhận. Có đứa em gái nhưng nó lại đang ở Mỹ.
- À, tớ mong cậu đừng bỏ Vu Hiểu Mai lúc này.
Sam Sam mỉm cười ngả người ra ghế. Đại Lực nhìn cô.
- Cho cậu cái này.
Đại Lực nói rồi lấy ra một tấm ảnh đưa tới trước mặt Sam Sam, cô mỉm cười cầm lên xem. Sam Sam lúc này chết nặng, cô đang xem cái gì thế này.
- Giống cậu phải không? Tớ đang hỏi liệu đây có phải em gái song sinh của cậu?
- Ở đâu? Chụp ở đâu đây?
- Một sòng bạc ở Las Vegas, đối tác làm ăn gặp nhau. Theo như điều tra cô gái này tên Lucian Taylor, bằng tuổi tụi mình. Cô ta là một tỉ phú con nuôi của một ông trùm nổi tiếng trong thế giới ngầm. Tớ nghĩ cậu dựa vào chồng mình điều tra được cha nuôi của cô ta thôi.
- Cô ta là người đang thu mua K?
Sam Sam ngờ vực hỏi thì Đại Lực gật đầu, dù sao cô gái này không ảnh hưởng đến cậu chỉ có điều cậu lo cho Sam Sam nên mới điều tra chút.
- Cô ta đang hạ gục một vài thành viên của đại gia tộc nhà cậu. Hoàn toàn chưa động đến các anh chị em họ của cậu mà chỉ có trưởng bối.
- Tớ không quan tâm. Cứ kệ cô gái này đi.
Sam Sam mỉm cười rồi cô nhìn Đại Lực hơi suy tư.
- Dù sao cũng mất công tớ đến đây cậu cũng nên mời tớ một bữa nhỉ?
- Được thôi, chỉ sợ công chúa Sam Sam lại không ăn nổi thôi.
Đại Lực cười cười và hai người dùng thang máy chuyên dụng đi xuống đã có xe chờ sẵn. Đại Lực lịch sự mở cửa xe cho Sam Sam làm nhân viên nhìn mà càng kinh ngạc hơn. Họ cùng nhau đến một nhà hàng Tứ Xuyên để ăn món cay.
- A, tớ nhớ công chúa không nên ăn cay nhỉ? Hay là mình....
- Không sao đâu.
- Vậy kêu người đi mua thêm vài món dễ ăn ở nơi khác đến.
Đại Lực mỉm cười. Sam Sam nhìn cậu bạn, đôi khi cô nghĩ Đại Lực thật giống anh hai của mình chăm cô từng chút một. Nghĩ đến đây cô lại nhớ Lâm Hạo. Ngày trước anh cũng rất cưng chiều cô, ngay hiện tại cũng vậy.
- Tớ nghĩ công chúa ít nhiều cũng chuẩn bị tinh thần. K sụp đổ liên quan không ít đến tình hình của cậu đấy.
- Có lẽ, nhưng cái đó ba mẹ tớ nên lo không phải tớ.
Sam Sam mỉm cười rồi rút điện thoại nhắn tin cho ai đó. Chỉ sau 10 phút bóng một cô gái quen thuộc xuất hiện.
- Vu Hiểu Mai?
Đại Lực kinh ngạc nhìn Vu Hiểu Mai đứng ngoài cửa phòng. Sam Sam mỉm cười đứng dậy kéo Vu Hiểu Mai ngồi xuống bên cạnh mình.
- Tớ gọi cô ấy đến đó. Hiểu Mai rất thích ăn món cay mà.
- Đây là lí do cậu muốn đến nhà hàng Tứ Xuyên?
Đại Lực hơi nhíu mày, Sam Sam chỉ cười rồi đứng dậy nhìn hai người bạn.
- Hai người có gì từ từ nói chuyện đi. Tớ mong nhận thiệp mời từ hai người đó, tạm biệt.
Nói rồi Sam Sam rời khỏi đây, bây giờ vẫn dư thời gian trước khi hẹn Thiên Kỳ ở Happy. Vì Sam Sam mang thai mà cả hai nhà đều không muốn cô tới nhà hàng làm việc đâm ra Sam Sam hơi buồn vì chẳng còn gì làm cả. Đến rủ nhóc Lâm Thiên đi chơi thì không được vì bây giờ đại gia tộc đang sục sôi nhiều chuyện họ đều ở hết bên đó rồi.
- Ôi, cũng có lúc mình buồn chán đến vậy sao?
- Vậy à?
Giọng nói quen thuộc vang lên làm Sam Sam giật mình suýt nữa thì ngã, cô quay lại định mắng cái tên hù dọa cô kia. Uả nhưng sao Dương Chí Phong lại ở đây?
- Anh làm gì ở đây hả chồng?
- Vậy cô làm gì ở đây hả vợ?
Dương Chí Phong không trả lời mà hỏi lại cô. Sam Sam cười trừ.
- Gắn kết đôi bạn trẻ.
- Chà, cao thượng quá nhỉ?
Dương Chí Phong đá đểu cô, Sam Sam đột nhiên khoác tay hắn.
- Chồng ơi...
Vẫn là giọng điệu ngọt sớt khiến Dương Chí Phong đề phòng, hắn không tin tưởng cô những lúc thế này được.
- Đi ăn bít tết đi, tự dưng thấy thèm.
- Ừm.
Cô là đòi ăn bít tết mới dở cái giọng điệu đó với hắn sao? Bình thường cô nói hắn cũng cho, nhưng xem ra còn ẩn ý sâu xa nào đó đây. Hắn càng nghĩ càng thấy cô vợ mình sao mà ma ranh khó đoán.
- Chị kêu em làm tài xế đưa chị đến đây á?
Thiên Kỳ mặt nhăn mày nhó nhìn lên cái tập đoàn cao ngất ngưởng tương đương với nhà họ Dương của đại ca nhóc này chứ ít.
- Ừm, nhóc Kỳ không vui hả?
- Không, em chỉ tò mò là nhà ai có thế lực như vậy?
- Không có gì đâu.
Sam Sam cười cầm túi sách bước xuống xe, Thiên Kỳ nhìn cô.
- Có gì gọi em, hôm nay có chút chuyện em cần nói với chị.
- Ừm.
Sam Sam gật đầu, cô nhìn đồng hồ trên tay.
- Trưa nay, 11h tại Happy.
- Ok, chị dâu nhớ đó.
- Ừm.
Sam Sam vẫy tay tạm biệt rồi đi vào bên trong tập đoàn này. Vài nhân viên thấy cô vẻ lễ phép cúi đầu, dù sao họ cũng biết cô là khách quý của chủ tịch tập đoàn Golden Sun hùng mạnh này. Golden Sun là một tập đặt trụ sở chính ở thành phố A này nhưng thực chất hoạt động mạnh ở Tây Âu và Bắc Mỹ hơn. Tập đoàn này được xem đứng top đầu thế giới mà chưa từng ai biết thân phận thực sự của chủ tịch ngoại trừ nhân viên trực thuộc trụ sở chính và những giám đốc ở các chi nhánh.
Tại phòng của chủ tịch, tầng cao nhất.
- Bạn bè đến mà ngó lơ sao? Tớ buồn đó.
Sam Sam vờ ủy khuất ngồi xuống ghế sofa chân vắt chéo thưởng thức trà. Cái tên này để một bà bầu như cô khổ sở tìm tới tận đây đúng là đáng chết mà.
- Có chuyện gì không Sam Sam?
- Vào thẳng chuyện chính đi, mà cho tôi cốc sữa.
- Ừm.
Người con trai đó vẫn quay lưng với cô ngồi trên chiếc ghế nhìn ra cửa kính bên ngoài. Hắn ấn số trên điện thoại bàn gọi cho thư kí chuẩn bị sữa và bánh kem cho cô. Một lúc sau thư kí mang đến sữa và bánh cho Sam Sam rồi rời khỏi phòng. Lúc này vị chủ tịch tài năng mới đứng dậy bước tới ngồi đối diện với Sam Sam.
- Vào vấn đề chính đi công chúa.
- Cậu đúng là đáng yêu đó Đại Lực.
Sam Sam mỉm cười làm hơi hết nửa cốc sữa. Đây mà là gia cảnh 'khá giả' mà Sam Sam nói về Đại Lực sao?
- Tớ đã dấu chuyện gia thế nhà cậu rồi nhá. Tớ chỉ nói nhà cậu khá giả thôi. Nhưng mà sao cậu lại nói có thằng giàu hơn cậu?
Sam Sam ăn một miếng bánh ngây thơ hỏi thì Đại Lực thở dài.
- Tớ xét theo gia thế thứ 2 nhà mình thì đúng là nghèo hơn mà.
- Aizzzza, quên mất. Vậy cậu tính sao? Cứ để mặc Vu Hiểu Mai hành hạ bản thân hả?
- Cậu chăm sóc cô ấy dùm tớ.
Đại Lực mệt mỏi lên tiếng. Sam Sam mỉm cười thần bí.
- Từ trước giờ thấy hai người cứ tranh cãi hoài ai ngờ lại hẹn hò. Nhưng mà tớ chỉ biết nhà cậu là chủ Golden Sun chứ không biết cậu là CEO đâu.
- Ba mẹ đi du lịch vòng quanh thế giới nên tớ đảm nhận. Có đứa em gái nhưng nó lại đang ở Mỹ.
- À, tớ mong cậu đừng bỏ Vu Hiểu Mai lúc này.
Sam Sam mỉm cười ngả người ra ghế. Đại Lực nhìn cô.
- Cho cậu cái này.
Đại Lực nói rồi lấy ra một tấm ảnh đưa tới trước mặt Sam Sam, cô mỉm cười cầm lên xem. Sam Sam lúc này chết nặng, cô đang xem cái gì thế này.
- Giống cậu phải không? Tớ đang hỏi liệu đây có phải em gái song sinh của cậu?
- Ở đâu? Chụp ở đâu đây?
- Một sòng bạc ở Las Vegas, đối tác làm ăn gặp nhau. Theo như điều tra cô gái này tên Lucian Taylor, bằng tuổi tụi mình. Cô ta là một tỉ phú con nuôi của một ông trùm nổi tiếng trong thế giới ngầm. Tớ nghĩ cậu dựa vào chồng mình điều tra được cha nuôi của cô ta thôi.
- Cô ta là người đang thu mua K?
Sam Sam ngờ vực hỏi thì Đại Lực gật đầu, dù sao cô gái này không ảnh hưởng đến cậu chỉ có điều cậu lo cho Sam Sam nên mới điều tra chút.
- Cô ta đang hạ gục một vài thành viên của đại gia tộc nhà cậu. Hoàn toàn chưa động đến các anh chị em họ của cậu mà chỉ có trưởng bối.
- Tớ không quan tâm. Cứ kệ cô gái này đi.
Sam Sam mỉm cười rồi cô nhìn Đại Lực hơi suy tư.
- Dù sao cũng mất công tớ đến đây cậu cũng nên mời tớ một bữa nhỉ?
- Được thôi, chỉ sợ công chúa Sam Sam lại không ăn nổi thôi.
Đại Lực cười cười và hai người dùng thang máy chuyên dụng đi xuống đã có xe chờ sẵn. Đại Lực lịch sự mở cửa xe cho Sam Sam làm nhân viên nhìn mà càng kinh ngạc hơn. Họ cùng nhau đến một nhà hàng Tứ Xuyên để ăn món cay.
- A, tớ nhớ công chúa không nên ăn cay nhỉ? Hay là mình....
- Không sao đâu.
- Vậy kêu người đi mua thêm vài món dễ ăn ở nơi khác đến.
Đại Lực mỉm cười. Sam Sam nhìn cậu bạn, đôi khi cô nghĩ Đại Lực thật giống anh hai của mình chăm cô từng chút một. Nghĩ đến đây cô lại nhớ Lâm Hạo. Ngày trước anh cũng rất cưng chiều cô, ngay hiện tại cũng vậy.
- Tớ nghĩ công chúa ít nhiều cũng chuẩn bị tinh thần. K sụp đổ liên quan không ít đến tình hình của cậu đấy.
- Có lẽ, nhưng cái đó ba mẹ tớ nên lo không phải tớ.
Sam Sam mỉm cười rồi rút điện thoại nhắn tin cho ai đó. Chỉ sau 10 phút bóng một cô gái quen thuộc xuất hiện.
- Vu Hiểu Mai?
Đại Lực kinh ngạc nhìn Vu Hiểu Mai đứng ngoài cửa phòng. Sam Sam mỉm cười đứng dậy kéo Vu Hiểu Mai ngồi xuống bên cạnh mình.
- Tớ gọi cô ấy đến đó. Hiểu Mai rất thích ăn món cay mà.
- Đây là lí do cậu muốn đến nhà hàng Tứ Xuyên?
Đại Lực hơi nhíu mày, Sam Sam chỉ cười rồi đứng dậy nhìn hai người bạn.
- Hai người có gì từ từ nói chuyện đi. Tớ mong nhận thiệp mời từ hai người đó, tạm biệt.
Nói rồi Sam Sam rời khỏi đây, bây giờ vẫn dư thời gian trước khi hẹn Thiên Kỳ ở Happy. Vì Sam Sam mang thai mà cả hai nhà đều không muốn cô tới nhà hàng làm việc đâm ra Sam Sam hơi buồn vì chẳng còn gì làm cả. Đến rủ nhóc Lâm Thiên đi chơi thì không được vì bây giờ đại gia tộc đang sục sôi nhiều chuyện họ đều ở hết bên đó rồi.
- Ôi, cũng có lúc mình buồn chán đến vậy sao?
- Vậy à?
Giọng nói quen thuộc vang lên làm Sam Sam giật mình suýt nữa thì ngã, cô quay lại định mắng cái tên hù dọa cô kia. Uả nhưng sao Dương Chí Phong lại ở đây?
- Anh làm gì ở đây hả chồng?
- Vậy cô làm gì ở đây hả vợ?
Dương Chí Phong không trả lời mà hỏi lại cô. Sam Sam cười trừ.
- Gắn kết đôi bạn trẻ.
- Chà, cao thượng quá nhỉ?
Dương Chí Phong đá đểu cô, Sam Sam đột nhiên khoác tay hắn.
- Chồng ơi...
Vẫn là giọng điệu ngọt sớt khiến Dương Chí Phong đề phòng, hắn không tin tưởng cô những lúc thế này được.
- Đi ăn bít tết đi, tự dưng thấy thèm.
- Ừm.
Cô là đòi ăn bít tết mới dở cái giọng điệu đó với hắn sao? Bình thường cô nói hắn cũng cho, nhưng xem ra còn ẩn ý sâu xa nào đó đây. Hắn càng nghĩ càng thấy cô vợ mình sao mà ma ranh khó đoán.