-
Chương 20
Sau khi ngồi cùng ba anh chị em họ thì Sam Sam đứng dậy, cô nhìn họ.
- Có vẻ đại gia tộc không bình yên cho lắm?
- Ừm, đánh hơi tốt đấy. Tập đoàn chính đang sắp rơi vào tay người khác rồi.
Liz tay chống cằm, tay cầm cái dĩa huơ huơ mỉm cười. Sam Sam quay người.
- Cẩn thận.
Nói rồi cô rời khỏi Happy thì chạm mặt Mạc Đình. Sam Sam lên xe ngồi một lúc để yên tĩnh lại, cô nhìn thẻ bài đặc biệt này.
- Sinh nhi....
Sam Sam thoáng buồn, cô đạp ga rồi đến ngọn đồi hoa mặt trời nơi Sinh nhi vẫn đang nằm đó hoàn toàn không biết có người đi theo.
Tại Lovely Land, trong phòng vip Dương Chí Phong đáp ngay cái áo vest bên ngoài lên sofa. Thiên Kỳ chỉ cười và cười. Lăng Phong lắc đầu ngán ngẩm còn Thiên Bảo chẳng nói gì ngồi xuống. Thiên Kỳ hình như không biết sợ còn thấy Dương Chí Phong chưa đủ điên hay sao mà còn 'thêm dầu vô chảo'.
- Đại ca, anh có biết chị dâu báo tin có thai cho ai biết đầu tiên không?
- LÀ AI?
Dương Chí Phong tức giận hét lớn, Thiên Kỳ mỉm cười thích thú. Lăng Phong ngồi đó lờ mờ đoán được cũng nhếch miệng cười.
- Người tốt số đó là em đó.
- Là cậu?
Thấy Dương Chí Phong nhíu mày vẻ không tin thì Thiên Kỳ tự hào kể.
- Là hôm qua chị dâu đến bệnh viện rồi đột ngột gọi cho em sau đó báo tin. Thế là đến quán Happy và phát hiện ra........
Thiên Kỳ chưa nói hết thì bị Lăng Phong bịt miệng, anh thừa biết thằng nhóc này sẽ phun ra chuyện anh theo đuổi Mạc Đình và nếu vậy mất hình tượng trước Thiên Bảo và hắn lắm.
- Ý cậu là tôi không bằng cậu?
- Ý của em đâu phải vậy. Nhưng anh không thấy kì lạ sao? Chị dâu với người đàn ông tuấn mỹ đó ôm nhau giữa thanh thiên bạch nhật này. Rất mờ ám đúng không? Dù có là anh em họ cũng.....
- Thôi im đi Thiên Kỳ.
Thiên Bảo lạnh lùng lên tiếng rồi vấp một tệp hồ sơ đến trước mặt Dương Chí Phong. Thiên Bảo đều đều lên tiếng làm mọi người ngạc nhiên.
- Lâm Hạo và Lâm Thiên là hai anh em ruột cùng cha cùng mẹ đặc biệt yêu thương sủng nịnh chị dâu trong đại gia tộc. Theo nguồn tin họ còn hơn tình anh em bà con thân thích. Lâm Thiên có vẻ đỡ hơn, dường như thằng nhóc còn có ý định nào đó rất khó hiểu với chị dâu. Còn Lâm Hạo đặc biệt có thể xem là 'cuồng' chị dâu. Anh ta luôn bảo vệ chị dâu trước toàn bộ gia tộc, dù sao cũng là cánh tay phải của người đứng dầu mà.
- Chà, anh hai còn thám tử hơn cả em.
Thiên Kỳ cười cười vỗ vỗ vai anh trai mình. Thiên Bảo lườm thằng em rồi không nói gì cả.
- Điều tra xem ai là người đang sắp hạ gục nhà họ Lâm đi.
- Ok.
- Sinh nhi, chị đến rồi đây.
Sam Sam mỉm cười đặt một bó hoa bách hợp trước mộ của Sinh Sinh, cô mỉm cười đưa tay miết nhẹ lên bia mộ.
- Thật kì lạ phải không Sinh nhi? Để họ luôn cảm nhận sự tồn tại của em chị đã trở thành một Sinh nhi thứ hai. Em có nghĩ đến lúc chị sống là Lâm Sam Sam hay không?
Sam Sam vẫn mỉm cười, cô nhìn những bông hoa đang rung rinh trước gió.
- Sẽ thật đau đầu vì Liz biết quá nhiều, chị ấy thậm chí không muốn chia sẻ thông tin. Nhưng dù sao Liz là người duy nhất trong gia tộc không phải kẻ xấu muốn hại chúng ta. Lần tới khi chị đến đây sẽ là dắt theo nhóc đang ở trong bụng mình đến. Sắp tới không đến thăm em được nên xin lỗi nhé. Hẹn gặp em sau.
Nói rồi Sam Sam đi xuống đồi, đang định bước vào xe cô nhìn thấy bóng dáng của một người mặc đồ đen tòa tập đeo kính nhìn về phía cô. Sam Sam chỉ mỉm cười rồi vào xe đi mất. Người đó cầm thiện thoại lên, mắt vẫn nhìn theo Sam Sam rồi gọi cho ai đó.
- Bắt đầu thu mua đi. Cho đến mùa xuân phải thu mua bằng được tất cả. Tập đoàn đó là của chúng ta.
Nói rồi cô ta tắt máy sau đó nhìn về hướng ngôi mộ lần cuối rồi phóng đi mất.
Sam Sam có ý định về nhà gặp ba mẹ mình, dù sao cũng nên cho họ biết tin mình mang thai.
- Tiểu thư về rồi sao?
Quản gia Trương mỉm cười đầy yêu thương nhìn cô tiểu thư mà trong mắt ông lúc nào cũng là bé bỏng hết. Sam Sam gật đầu.
- Ba mẹ cháu có nhà chứ?
- Vâng, ông bà chủ đang ở thư phòng.
- Cháu đi gặp họ.
Sam Sam nhanh chóng đi gặp ba mẹ mình, cô gõ cửa vài cái rồi tự tiện mở vào luôn chứ không đợi câu trả lời.
- Con đến đây có chuyện gì sao?
Mẹ cô lên tiếng hỏi, Sam Sam mỉm cười ngồi xuống ghế sofa trong phòng.
- Con muốn đến nói cho ba mẹ một chuyện.
- Tin vui sao?
Mẹ cô ý tứ hỏi thì Sam Sam gật đầu mỉm cười.
- Con có thai rồi, được 1 tháng.
- Ồ, thật chúc mừng con. Nếu cần gì cứ gọi cho ba mẹ.
Mẹ cô ất vui mừng, ba cô mỉm cười hài lòng vì điều này đối với bên nội hay ngoại đều lợi ích cho Sam Sam và cho ông.
- Tạm thời con nghĩ chúng ta không nên công khai. Con không muốn mất đứa bé.
- Ừm, cái đó ba mẹ hiểu.
Mẹ cô mỉm cười xoa đầu cô. Hôm đó Sam Sam ở lại nhà ba mẹ ăn cơm. Chính vì thế ba con họ Dương phải ăn cơm một mình.
- Con không qua bên nhà ba mẹ vợ sao?
- Cô ấy đi con còn chẳng biết.
Dương Chí Phong nói rồi tiếp tục ăn, ông Dương nhìn thằng con duy nhất của mình.
- Chuẩn bị tinh thần đi vì K (tập đoàn của đại gia tộc họ Lâm) sắp đổi chủ.
- Con biết, hình như là một thế lực rất lớn, có quen biết với cả thế giới ngầm. Có lẽ được thế giới ngầm hậu thuẫn trên đà tấn công K.
- Ba nghĩ đó là kẻ thù của Lâm gia.
- Con nghĩ vậy, nhưng kẻ thù nào lại lớn mạnh vậy chứ? K dường như đứng nhất nhì thế giới cơ mà?
Dương Chí Phong đang rất đau đầu suy nghĩ về chuyện này. Ông Dương hiểu điều con trai mình nói, ông cũng đang truy tìm ra kẻ đó, một kẻ đủ mạnh để đánh gục K mà không gây ra bất kì to tiếng nào trên thế giới. Một kẻ thù âm thầm vờn quanh con mồi, đây là kẻ nguy hiểm không tưởng được.
"Chúc mừng cậu, nghe nói cậu kết hôn với con trai của Dương thị. Có lẽ vài năm nữa tớ sẽ trở lại. Khâu Nhược Linh."
Sam Sam nhìn vào tin nhắn mà có chút buồn. Khâu Nhược Linh hoàn toàn không biết gì. Nếu ngày đó cô nhất định phải nói cho Khâu Nhược Linh thì mọi chuyện sẽ thế nào? Sam Sam không muốn nghĩ tới, cô đã từng suy nghĩ liệu Khâu Nhược Linh có xứng đáng với Dương Chí Phong? Đây có lẽ là số phận đi, số phận buộc hai người họ không đến được với nhau.
- Có vẻ đại gia tộc không bình yên cho lắm?
- Ừm, đánh hơi tốt đấy. Tập đoàn chính đang sắp rơi vào tay người khác rồi.
Liz tay chống cằm, tay cầm cái dĩa huơ huơ mỉm cười. Sam Sam quay người.
- Cẩn thận.
Nói rồi cô rời khỏi Happy thì chạm mặt Mạc Đình. Sam Sam lên xe ngồi một lúc để yên tĩnh lại, cô nhìn thẻ bài đặc biệt này.
- Sinh nhi....
Sam Sam thoáng buồn, cô đạp ga rồi đến ngọn đồi hoa mặt trời nơi Sinh nhi vẫn đang nằm đó hoàn toàn không biết có người đi theo.
Tại Lovely Land, trong phòng vip Dương Chí Phong đáp ngay cái áo vest bên ngoài lên sofa. Thiên Kỳ chỉ cười và cười. Lăng Phong lắc đầu ngán ngẩm còn Thiên Bảo chẳng nói gì ngồi xuống. Thiên Kỳ hình như không biết sợ còn thấy Dương Chí Phong chưa đủ điên hay sao mà còn 'thêm dầu vô chảo'.
- Đại ca, anh có biết chị dâu báo tin có thai cho ai biết đầu tiên không?
- LÀ AI?
Dương Chí Phong tức giận hét lớn, Thiên Kỳ mỉm cười thích thú. Lăng Phong ngồi đó lờ mờ đoán được cũng nhếch miệng cười.
- Người tốt số đó là em đó.
- Là cậu?
Thấy Dương Chí Phong nhíu mày vẻ không tin thì Thiên Kỳ tự hào kể.
- Là hôm qua chị dâu đến bệnh viện rồi đột ngột gọi cho em sau đó báo tin. Thế là đến quán Happy và phát hiện ra........
Thiên Kỳ chưa nói hết thì bị Lăng Phong bịt miệng, anh thừa biết thằng nhóc này sẽ phun ra chuyện anh theo đuổi Mạc Đình và nếu vậy mất hình tượng trước Thiên Bảo và hắn lắm.
- Ý cậu là tôi không bằng cậu?
- Ý của em đâu phải vậy. Nhưng anh không thấy kì lạ sao? Chị dâu với người đàn ông tuấn mỹ đó ôm nhau giữa thanh thiên bạch nhật này. Rất mờ ám đúng không? Dù có là anh em họ cũng.....
- Thôi im đi Thiên Kỳ.
Thiên Bảo lạnh lùng lên tiếng rồi vấp một tệp hồ sơ đến trước mặt Dương Chí Phong. Thiên Bảo đều đều lên tiếng làm mọi người ngạc nhiên.
- Lâm Hạo và Lâm Thiên là hai anh em ruột cùng cha cùng mẹ đặc biệt yêu thương sủng nịnh chị dâu trong đại gia tộc. Theo nguồn tin họ còn hơn tình anh em bà con thân thích. Lâm Thiên có vẻ đỡ hơn, dường như thằng nhóc còn có ý định nào đó rất khó hiểu với chị dâu. Còn Lâm Hạo đặc biệt có thể xem là 'cuồng' chị dâu. Anh ta luôn bảo vệ chị dâu trước toàn bộ gia tộc, dù sao cũng là cánh tay phải của người đứng dầu mà.
- Chà, anh hai còn thám tử hơn cả em.
Thiên Kỳ cười cười vỗ vỗ vai anh trai mình. Thiên Bảo lườm thằng em rồi không nói gì cả.
- Điều tra xem ai là người đang sắp hạ gục nhà họ Lâm đi.
- Ok.
- Sinh nhi, chị đến rồi đây.
Sam Sam mỉm cười đặt một bó hoa bách hợp trước mộ của Sinh Sinh, cô mỉm cười đưa tay miết nhẹ lên bia mộ.
- Thật kì lạ phải không Sinh nhi? Để họ luôn cảm nhận sự tồn tại của em chị đã trở thành một Sinh nhi thứ hai. Em có nghĩ đến lúc chị sống là Lâm Sam Sam hay không?
Sam Sam vẫn mỉm cười, cô nhìn những bông hoa đang rung rinh trước gió.
- Sẽ thật đau đầu vì Liz biết quá nhiều, chị ấy thậm chí không muốn chia sẻ thông tin. Nhưng dù sao Liz là người duy nhất trong gia tộc không phải kẻ xấu muốn hại chúng ta. Lần tới khi chị đến đây sẽ là dắt theo nhóc đang ở trong bụng mình đến. Sắp tới không đến thăm em được nên xin lỗi nhé. Hẹn gặp em sau.
Nói rồi Sam Sam đi xuống đồi, đang định bước vào xe cô nhìn thấy bóng dáng của một người mặc đồ đen tòa tập đeo kính nhìn về phía cô. Sam Sam chỉ mỉm cười rồi vào xe đi mất. Người đó cầm thiện thoại lên, mắt vẫn nhìn theo Sam Sam rồi gọi cho ai đó.
- Bắt đầu thu mua đi. Cho đến mùa xuân phải thu mua bằng được tất cả. Tập đoàn đó là của chúng ta.
Nói rồi cô ta tắt máy sau đó nhìn về hướng ngôi mộ lần cuối rồi phóng đi mất.
Sam Sam có ý định về nhà gặp ba mẹ mình, dù sao cũng nên cho họ biết tin mình mang thai.
- Tiểu thư về rồi sao?
Quản gia Trương mỉm cười đầy yêu thương nhìn cô tiểu thư mà trong mắt ông lúc nào cũng là bé bỏng hết. Sam Sam gật đầu.
- Ba mẹ cháu có nhà chứ?
- Vâng, ông bà chủ đang ở thư phòng.
- Cháu đi gặp họ.
Sam Sam nhanh chóng đi gặp ba mẹ mình, cô gõ cửa vài cái rồi tự tiện mở vào luôn chứ không đợi câu trả lời.
- Con đến đây có chuyện gì sao?
Mẹ cô lên tiếng hỏi, Sam Sam mỉm cười ngồi xuống ghế sofa trong phòng.
- Con muốn đến nói cho ba mẹ một chuyện.
- Tin vui sao?
Mẹ cô ý tứ hỏi thì Sam Sam gật đầu mỉm cười.
- Con có thai rồi, được 1 tháng.
- Ồ, thật chúc mừng con. Nếu cần gì cứ gọi cho ba mẹ.
Mẹ cô ất vui mừng, ba cô mỉm cười hài lòng vì điều này đối với bên nội hay ngoại đều lợi ích cho Sam Sam và cho ông.
- Tạm thời con nghĩ chúng ta không nên công khai. Con không muốn mất đứa bé.
- Ừm, cái đó ba mẹ hiểu.
Mẹ cô mỉm cười xoa đầu cô. Hôm đó Sam Sam ở lại nhà ba mẹ ăn cơm. Chính vì thế ba con họ Dương phải ăn cơm một mình.
- Con không qua bên nhà ba mẹ vợ sao?
- Cô ấy đi con còn chẳng biết.
Dương Chí Phong nói rồi tiếp tục ăn, ông Dương nhìn thằng con duy nhất của mình.
- Chuẩn bị tinh thần đi vì K (tập đoàn của đại gia tộc họ Lâm) sắp đổi chủ.
- Con biết, hình như là một thế lực rất lớn, có quen biết với cả thế giới ngầm. Có lẽ được thế giới ngầm hậu thuẫn trên đà tấn công K.
- Ba nghĩ đó là kẻ thù của Lâm gia.
- Con nghĩ vậy, nhưng kẻ thù nào lại lớn mạnh vậy chứ? K dường như đứng nhất nhì thế giới cơ mà?
Dương Chí Phong đang rất đau đầu suy nghĩ về chuyện này. Ông Dương hiểu điều con trai mình nói, ông cũng đang truy tìm ra kẻ đó, một kẻ đủ mạnh để đánh gục K mà không gây ra bất kì to tiếng nào trên thế giới. Một kẻ thù âm thầm vờn quanh con mồi, đây là kẻ nguy hiểm không tưởng được.
"Chúc mừng cậu, nghe nói cậu kết hôn với con trai của Dương thị. Có lẽ vài năm nữa tớ sẽ trở lại. Khâu Nhược Linh."
Sam Sam nhìn vào tin nhắn mà có chút buồn. Khâu Nhược Linh hoàn toàn không biết gì. Nếu ngày đó cô nhất định phải nói cho Khâu Nhược Linh thì mọi chuyện sẽ thế nào? Sam Sam không muốn nghĩ tới, cô đã từng suy nghĩ liệu Khâu Nhược Linh có xứng đáng với Dương Chí Phong? Đây có lẽ là số phận đi, số phận buộc hai người họ không đến được với nhau.