Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 10: Bị hạ thuốc
Hạ Kiều Tâm vừa định quay người đi đã bị gọi lại..
"Chào cô!" Nữ nhân viên tươi cười đi tới phía cô.
Hạ Kiều Tâm lịch sự cúi chào lại nữ nhân viên.
"Bên công ty chúng tôi đang có chương trình khuyến mãi với loại thức uống mới. Chỉ cần uống thử và cho cảm nhận về mùi vị của nó thì cô sẽ nhận được một phiếu ưu đãi ở bất kỳ hệ thống nào của nhãn hàng nước uống này."
"Tôi.." cô lắc đầu chưa nói hết.
"Chỉ còn thiếu một khách hàng nữa là tôi đạt doanh số của công ty yêu cầu. Coi như cô giúp tôi đi!" Cô nhân viên tiếp tục thuyết phục.
Hạ Kiều Tâm suy nghĩ lại gật đầu. Dù gì cũng không tìm được, thôi cứ giúp người ta vậy. Thử một chút cũng không mất nhiều thời gian, vì cô cũng hiểu được đi làm công ăn lương khó khăn như thế nào.
Sau khi cho cảm nhận về các loại vị cô vừa uống xong, thì cô nhân viên liền niềm nở rời đi.
Hạ Kiều Tâm cũng tươi cười chào lại, cô đi lòng vòng thêm một lúc, gọi lại lần nữa vẫn không được. Thấy trong người cứ sao sao, vừa bồn chồn lại khó chịu nên cô quyết định mặc kệ cô ta, vừa quay người đến cửa thang máy đầu óc cô bất ngờ say sẩm không đứng vững. Cả người nóng bừng lên như bị ai thêu đốt..
"Sao chóng mặt khó chịu như vậy chứ?"
Hai người đàn ông lạ mặt không biết từ đâu xuất hiện liền bước qua đưa cô đi.
"Các người là ai buông tôi ra." Cô ra sức la hét vùng vẫy nhưng không ít gì, cả người cô không còn chút sức lực nào.
Ở một góc nào đó, ai kia với nụ cười nham hiểm..
"Buông tôi ra, có ai không cứu tôi với.."
Cảnh Vũ Thần cùng đối tác từ trong căn phòng VIP gần đó vừa bước ra, anh loáng thoáng nghe thanh âm có hơi quen liền quay đầu nhìn lại.
"Kiều Tâm?"
Cảnh Vũ Thần nghi hoặc, lý ra giờ này cô phải ở cửa hàng bách hoá. Đi được vài bước anh nghĩ chắc không nhầm, anh phát tay ám chỉ cho Tôn Quân tiễn khách hàng ra ngoài, anh liền chạy vội theo tay ấn gọi đi..
"..." Khách hàng. "Ngài Cảnh sao thế nhỉ?"
"..." Người bên cạnh chỉ nhún vai không dám tò mò.
"..." Tôn Quân ngẩn ra hết mấy giây mới nhanh chóng phục tùng mệnh lệnh. Tuy trong lòng thắc mắc không hiểu sao boss lại vội vậy.
Phòng 403
Một trong hai tên đàn ông chưa kịp đóng cửa lại đã bị Cảnh Vũ Thần níu đầu ra đánh cho mấy cái đo sàn.
Tên còn lại chưa kịp chạm vào Hạ Kiều Tâm đã đen mặt. "Mày là thằng nào?"
Hắn ta hét lên, vừa xông ra đã bị Cảnh Vũ Thần đấm cho một phát ngã nhào. Anh bước qua tóm tóc hắn ngửa mặt ra sau.
"Đến người của ông mà mày cũng dám động. Mày chán sống thì để tao cho mày toại nguyện."
Lời vừa thốt ra cánh tay của tên đàn ông đã kêu "rắc" một tiếng giòn tan.
"Á, tay của tôi." Người đàn ông la hét thất thanh, nhận thêm mấy đấm vào mặt lập tức ngất đi.
Cảnh Vũ Thần vừa vung tay định đánh hắn thêm một trận liền khựng lại..
"Um.. khó chịu quá.." Hạ Kiều Tâm vật vã trên giường với hơi thở rã rít.
Cảnh Vũ Thần liền nén cơn giận xuống ném hắn ta ra, đóng cửa lại.
"A.." cô bức rức với bộ quần áo ướt đẫm mồ hôi trên người.
Anh bước qua phía cô mới đầu anh nghĩ cô uống say nhưng đến gần anh mới biết là không phải.
"Ưm, khó chịu quá.." cô vật vã ưỡn ngực rên rĩ.
"Kiều Tâm! Em thấy sao rồi?" Anh lo lắng.
"Khó chịu quá đi.."
Cơ thể cô lúc này đều đã nhuộm hồng vì cái nóng đang thêu đốt bên trong.
Cảnh Vũ Thần nhíu mày. "Bị hạ thuốc rồi. Ai lại muốn hại cô ấy như vậy chứ, đây rõ là muốn giết người mới dùng liều mạnh như vậy."
Anh vừa chạm vào cô, định bế vào phòng tắm xả nước lạnh thì đã bị cô vật ngã ra giường.
"Um.. khó chịu quá.." đôi môi cô vụng về càng quấy lên người anh, bàn tay nhỏ không an phận sờ soạng lung tung, gấp gáp cởi chiếc vest trên người anh xuống.
Cảnh Vũ Thần giữ tay cô lại, nhưng lúc này cô đã hoàn toàn không thể tự làm chủ bản thân.
"Kiều Tâm, em.."
Lời chưa kịp nói đã bị môi cô chặn lại. Môi hôn vụng về quấn lấy môi anh như đang chọc ngứa, lại khiến cô có phần thỏa mãn.. .
Nhìn cô như vậy anh thật sự không đành lòng. Nhưng anh lại càng không muốn lợi dụng cô.
Mặc cô hôn hít sờ soạng thế nào, anh bế bổng cô lên đi thẳng vào phòng tắm xả nước lạnh để cô dễ chịu hơn.
"Thỏ con, bình tĩnh lại sẽ ổn thôi." Anh bế cô vào bồn nước ngâm mình, ôm chặt lấy cô tránh sự càng quấy.
“A, khó chịu quá..” cô bức rức với lớp vải gò bó, rướn người tới cọ cọ vào người anh, liên tục quấn lấy môi anh với thanh âm đầy câu dẫn..
"Thỏ con, em cứ như vậy tôi không chắc mình sẽ kìm lòng nỗi đâu nha." Anh cố gắng tránh né.
Hạ Kiều Tâm hoàn toàn không nghe thấy những gì anh nói, cô liên tục càng quấy lên môi anh mà sờ soạng, con người khi mất lý trí sức lực quả thực rất lớn.
"Chào cô!" Nữ nhân viên tươi cười đi tới phía cô.
Hạ Kiều Tâm lịch sự cúi chào lại nữ nhân viên.
"Bên công ty chúng tôi đang có chương trình khuyến mãi với loại thức uống mới. Chỉ cần uống thử và cho cảm nhận về mùi vị của nó thì cô sẽ nhận được một phiếu ưu đãi ở bất kỳ hệ thống nào của nhãn hàng nước uống này."
"Tôi.." cô lắc đầu chưa nói hết.
"Chỉ còn thiếu một khách hàng nữa là tôi đạt doanh số của công ty yêu cầu. Coi như cô giúp tôi đi!" Cô nhân viên tiếp tục thuyết phục.
Hạ Kiều Tâm suy nghĩ lại gật đầu. Dù gì cũng không tìm được, thôi cứ giúp người ta vậy. Thử một chút cũng không mất nhiều thời gian, vì cô cũng hiểu được đi làm công ăn lương khó khăn như thế nào.
Sau khi cho cảm nhận về các loại vị cô vừa uống xong, thì cô nhân viên liền niềm nở rời đi.
Hạ Kiều Tâm cũng tươi cười chào lại, cô đi lòng vòng thêm một lúc, gọi lại lần nữa vẫn không được. Thấy trong người cứ sao sao, vừa bồn chồn lại khó chịu nên cô quyết định mặc kệ cô ta, vừa quay người đến cửa thang máy đầu óc cô bất ngờ say sẩm không đứng vững. Cả người nóng bừng lên như bị ai thêu đốt..
"Sao chóng mặt khó chịu như vậy chứ?"
Hai người đàn ông lạ mặt không biết từ đâu xuất hiện liền bước qua đưa cô đi.
"Các người là ai buông tôi ra." Cô ra sức la hét vùng vẫy nhưng không ít gì, cả người cô không còn chút sức lực nào.
Ở một góc nào đó, ai kia với nụ cười nham hiểm..
"Buông tôi ra, có ai không cứu tôi với.."
Cảnh Vũ Thần cùng đối tác từ trong căn phòng VIP gần đó vừa bước ra, anh loáng thoáng nghe thanh âm có hơi quen liền quay đầu nhìn lại.
"Kiều Tâm?"
Cảnh Vũ Thần nghi hoặc, lý ra giờ này cô phải ở cửa hàng bách hoá. Đi được vài bước anh nghĩ chắc không nhầm, anh phát tay ám chỉ cho Tôn Quân tiễn khách hàng ra ngoài, anh liền chạy vội theo tay ấn gọi đi..
"..." Khách hàng. "Ngài Cảnh sao thế nhỉ?"
"..." Người bên cạnh chỉ nhún vai không dám tò mò.
"..." Tôn Quân ngẩn ra hết mấy giây mới nhanh chóng phục tùng mệnh lệnh. Tuy trong lòng thắc mắc không hiểu sao boss lại vội vậy.
Phòng 403
Một trong hai tên đàn ông chưa kịp đóng cửa lại đã bị Cảnh Vũ Thần níu đầu ra đánh cho mấy cái đo sàn.
Tên còn lại chưa kịp chạm vào Hạ Kiều Tâm đã đen mặt. "Mày là thằng nào?"
Hắn ta hét lên, vừa xông ra đã bị Cảnh Vũ Thần đấm cho một phát ngã nhào. Anh bước qua tóm tóc hắn ngửa mặt ra sau.
"Đến người của ông mà mày cũng dám động. Mày chán sống thì để tao cho mày toại nguyện."
Lời vừa thốt ra cánh tay của tên đàn ông đã kêu "rắc" một tiếng giòn tan.
"Á, tay của tôi." Người đàn ông la hét thất thanh, nhận thêm mấy đấm vào mặt lập tức ngất đi.
Cảnh Vũ Thần vừa vung tay định đánh hắn thêm một trận liền khựng lại..
"Um.. khó chịu quá.." Hạ Kiều Tâm vật vã trên giường với hơi thở rã rít.
Cảnh Vũ Thần liền nén cơn giận xuống ném hắn ta ra, đóng cửa lại.
"A.." cô bức rức với bộ quần áo ướt đẫm mồ hôi trên người.
Anh bước qua phía cô mới đầu anh nghĩ cô uống say nhưng đến gần anh mới biết là không phải.
"Ưm, khó chịu quá.." cô vật vã ưỡn ngực rên rĩ.
"Kiều Tâm! Em thấy sao rồi?" Anh lo lắng.
"Khó chịu quá đi.."
Cơ thể cô lúc này đều đã nhuộm hồng vì cái nóng đang thêu đốt bên trong.
Cảnh Vũ Thần nhíu mày. "Bị hạ thuốc rồi. Ai lại muốn hại cô ấy như vậy chứ, đây rõ là muốn giết người mới dùng liều mạnh như vậy."
Anh vừa chạm vào cô, định bế vào phòng tắm xả nước lạnh thì đã bị cô vật ngã ra giường.
"Um.. khó chịu quá.." đôi môi cô vụng về càng quấy lên người anh, bàn tay nhỏ không an phận sờ soạng lung tung, gấp gáp cởi chiếc vest trên người anh xuống.
Cảnh Vũ Thần giữ tay cô lại, nhưng lúc này cô đã hoàn toàn không thể tự làm chủ bản thân.
"Kiều Tâm, em.."
Lời chưa kịp nói đã bị môi cô chặn lại. Môi hôn vụng về quấn lấy môi anh như đang chọc ngứa, lại khiến cô có phần thỏa mãn.. .
Nhìn cô như vậy anh thật sự không đành lòng. Nhưng anh lại càng không muốn lợi dụng cô.
Mặc cô hôn hít sờ soạng thế nào, anh bế bổng cô lên đi thẳng vào phòng tắm xả nước lạnh để cô dễ chịu hơn.
"Thỏ con, bình tĩnh lại sẽ ổn thôi." Anh bế cô vào bồn nước ngâm mình, ôm chặt lấy cô tránh sự càng quấy.
“A, khó chịu quá..” cô bức rức với lớp vải gò bó, rướn người tới cọ cọ vào người anh, liên tục quấn lấy môi anh với thanh âm đầy câu dẫn..
"Thỏ con, em cứ như vậy tôi không chắc mình sẽ kìm lòng nỗi đâu nha." Anh cố gắng tránh né.
Hạ Kiều Tâm hoàn toàn không nghe thấy những gì anh nói, cô liên tục càng quấy lên môi anh mà sờ soạng, con người khi mất lý trí sức lực quả thực rất lớn.