-
Chương 42
Tiểu tử kia bỏ nàng ra rồi cút đi nếu không. Chết
Tên Ma tộc cắn răng rít lên từng tiếng mang theo sát khí lạnh buốt, nhất là khi chữ chết kia phát ra nhiệt độ căn phòng như bị giảm xuống. Nhưng tên Vô Thiên dù bị sát khí tập trung nhưng đến mắt cũng không nháy hơn nữa còn mở lớn, đương nhiên phải mở lớn rồi vì lúc nàng vặn vẹo thân thể trên người hắn thì chiếc yếm nhỏ bé kia dần bị lệch xuống để lộ ra non nữa hai bầu sữa trắng mịn khiến hắn không thể rời mắt.
- Ta không bỏ đấy ngươi làm gì được ta.
Hắn miệng thì nói, mắt vẫn không rời khỏi hai quả cầu tuyết trắng kia, còn tên Ma tộc thì tức muốn thổ huyết. Rõ ràng tên này không không thèm nhìn đến hắn một cái, hơn nữa trong giọng nói hắn lại có chút không quan tâm nữa chứ. Còn mắt hắn thì cứ nhìn chằm chằm ngực nàng nữa làm sao hắn chịu được.
Gặp cảnh này dù là người bình thường còn không chịu nỗi huống chi là kẻ tâm cao khí ngạo như hắn.
- Ngươi phải chết.
Hắn hét lên một tiếng bỗng dưng bàn tay xuất hiện một đôi lang trảo màu tím đen, bốc lên từng trận tử diễm mang theo sát khí khủng khiếp.
- Đoạ Lang Ma Trảo
Bỗng dưng hắn vung trảo một trảo ảnh màu tím đen rạch phá không gian bay về phía Vô Thiên. Trảo ảnh mang theo ma khí phô thiên cái địa lao về phía trước, những nơi trảo ảnh đi qua không gian như tờ giấy bị xé rách để lộ ra từng vết nứt không gian đen ngòm. Rõ ràng tên này chỉ là một tên Quy Chân sơ kỳ không thể nào phát ra công kích cường đại đến mức xé rách không gian như Bán Thánh thế kia, chắc chắn đây là đôi tử trảo kia bất phàm có thể tăng công kích của một tên Quy Chân lên ngang với Bán Thánh thì chắc chắn không phải phàm vật.
Trong khí Trảo ảnh mang theo khí thế khủng bố tiến về phía Vô Thiên nhưng hắn phản phất như chẳng hề nhìn thấy mắt cứ nhìn chằm chằm vào cảnh xuân tuyệt vời kia. Còn nàng thì không cần phải nói hai cánh tay nhỏ bé ôm chặt lấy eo hắn, vòng eo nhỏ nhắn như xà không ngừng uốn éo đen cơ thể mê người kia cọ vào người hắn, miệng không ngừng hôn loạn lên mặt hắn mặc cho hắn nhìn hết xuân quang.
Đến khi trảo ảnh còn cách hai người chừng nửa thước thì đột ngột dừng lại sau đó vô thanh vô thức tiêu tán cứ như chưa từng có gì xảy ra.
- Hừ. Tự tạo nghiệp không thể sống. Cắt
Hắn hô lên chữ cắt hai ngón tay cũng kẹp lại làm động tắc kéo cắt vào không khí. Lúc đó bên cạnh tên Ma tộc kia không gian xuất hiện vài đợt ba động sau đó như tờ giấy bị người ta dùng kiếm cắt đôi. Vết cắt như chia đôi cả căn phòng nhưng những đồ đạc hoàn toàn nguyên vẹn duy chỉ có một thứ biến dạng đó là cơ thể tên Ma tộc.
Bỗng dưng ở bụng hắn xuất hiện một đường máu nhỏ rồi cả cơ thể vô lực ngả xuống phân thành hai khúc, nhưng kì lạ là không hề có máu hay bất cứ gì chảy ra. Rồi một luồng hắc khí từ người hắn bốc ra lượng lờ quanh người hắn, cái cơ thể không nguyên vẹn kia vậy mà quỷ dị hợp lại với nhau còn từ từ đứng lên. Vốn lúc trước sinh cơ của hắn trôi đi gần hết nhưng khi hắc khí xuất hiện thì giống như bị giữ lại tuy còn mỏng manh nhưng cũng không tiếp tục trôi đi nữa.
Hắn mở mắt ra, từng sợi tơ máu như hiện rõ ra tròng mắt trở nên đen kịt cùng với từng đoàn hắc khí lượng lờ xung quanh khiến hắn như một ma thần tàn nhẫn, thị huyết.
- Tiểu tử dám làm thương cháu ta hôm nay ta sẽ khiến ngươi hối hận.
"Hắn" mở miệng giọng nói ồm ồm mang theo sát khí trực tiếp ép về phía Vô Thiên nhưng cũng như lần trước hoàn toàn vô dụng. Thấy sát khí của mình không làm đối phương có chút lay động gì khiến hắn cũng hơi ngạc nhiên. Tuy đây chỉ là một đạo linh hồn của hắn dù chỉ có pháp lực Bán Thánh sơ kỳ nhưng uy áp và sát khí thì không thua kém bản tôn bao nhiêu nhưng tên này lại như là không bị tí ảnh hưởng gì chỉ mãi nhìn nữ nhân trong ngực.
Còn về thân phận của " hắn" thì không ai khác chính là một Thái Thượng Trưởng Lão của ma tộc cũng là gia gia của tên nhóc ma tộc này. Vốn khi hắn đi ra ngoài lão đã cho hắn một cái Đoạ Lang Trảo là Bán Thánh khí đỉnh cấp có thể trực tiếp đề thăng công kích của tên nhóc kia lên cảnh giới Bán Thánh. Nhưng hắn cũng có chút không yên tâm nên đã vô thanh vô thức tách ra một đạo linh hồn phân thân tiềm ẩn trong cơ thể hắn khi nào hắn đến bờ vực sinh tử mới ra tay, nếu hắn không thể giải quyết kẻ địch của cháu hắn nhưng mang đi thì không quá khó, chỉ cần có thể giữ được mang là tốt rồi.
- Lại tới một tên nữa hả? Thật bực mình sao lại lắm kẻ cản đường vậy chớ. Cút đi cho lão tử.
Hắn lạnh giọng nói tuy trên người không có sát khí nhưng lại tỏa ra một cổ khí tức uy nghiêm mà dữ tợn, cứ như một con sư tử ngủ say nhưng vẫn khiến thỏ con sợ hãi. Hắn nói xon bàn tay cũng vung lên lại một chỉ tung ra nhưng chỉ này rất nhỏ chỉ khoảng nửa ngón tay nhưng lại có khí tức nguy hiểm nồng đậm.
Một chỉ kia dùng tốc độ nhanh kinh khủng đến nỗi khiến lão già trong thân xác thanh niên cũng thấy hoa mắt chỉ thấy thất thải quang mang lóe lên sau đó chui thẳng vào mi tâm lão. Cùng lúc đó thân xác tên ma tộc vốn được hắc khí bao bọc sinh cơ toàn vẹn bỗng dưng như bóng da xì hơi ngã rạp xuống đất hắc khí cũng tan biến một lần nữa biến thành thi thể.
.....................................
Cùng lúc này tại một tinh cầu vô danh hắc khí bao trùm, nơi này cứ như quanh năm không hề có mặt trời vậy đến cả một cọng cỏ cũng không có khắp nơi chỉ toàn đá đen và những dãy núi quái thạch lởm chởm.
Bên trong một động phủ, một lão giả chừng lục tuần đang ngồi trên bồ đoàn hai mắt nhắm chặc hắc khí hoàn toàn bao phủ căn bản không thể nhìn rõ dung mạo đang tu luyện.
Phụt
Lão bỗng phun ra một ngụm máu đen, khuôn mặt lộ ra chút tái nhợt, trong con ngươi toát lên vẻ sợ hãi cực điểm. Lão già này không ai khác chính là gia gia của tên Ma tộc xấu số kia Thái Thượng Trưởng Lão Ma Văn Lang của Ma tộc. Khi một chỉ của Vô Thiên đánh vào đạo linh hồn phân thân của lão thì bên này lão cũng biết được thông tin, nhưng khiến lão khiếp sợ là không ngờ một chỉ kia của hắn lại khủng bố như vậy chỉ vừa tiếp xúc thôi mà toàn bộ pháp lực và linh hồn lực mà lão tách ra bị hóa thành hư vô tan biến.
Nhưng rất nhanh lão từ trong khiếp sợ thoát ra tay liên tục kết ấn, hắc khí từ bốn phía lập tức như bị triệu hoán bay về phía lão cùng lúc đó từ trong thân thể lão hắc khí cũng không ngừng tuông ra hòa vào hắc khí kia tạo thành một cái lồng hắc ám bao trùm lấy lão.
Khi lão vừa làm xong thì bỗng dưng không gian phía trước xuất hiện ba động, tiếp theo đó là một luồng sáng nhỏ xé rách không gian đâm về phía cái lồng hắc khí kia. Vốn cái lồng hắc khí vô cùng chắc chắn nhưng lại bị tia sáng đó xé ra một cái lỗ trực tiếp đâm vào mi tâm lão giả rồi bay ra ngoài trực tiếp đâm vào tường hắc thạch mở ra một động phủ sâu thăm thẳm.
Còn lão giả thì hai mắt trợn trừng vẻ mặt không thể ngờ, trên mi tâm hiện ra một cái lỗ máu mang theo chút huyết dịch và não tương chảy ra ngoài, thân thể lão cũng ầm một cái ngã xuống đất.
Đến cuối cùng lão cũng không thể tưởng tượng nỗi, một môn phái nhỏ bé như vậy tại sao lại xuất hiện một tồn tại khủng bố như vậy. Nếu sớm biết có người như vậy lão cũng không dại gì mà để cho cháu mình đi đến nơi đó để rồi đắc tội với hắn tạo nên kết cục như bây giờ. Nhưng dù lão hối hận cũng đã muộn cuối cùng lão cũng phải trả giá cho hành động ngu ngốc của đứa cháu mà lão thương yêu nhất.