Viet Writer
Và Mai Có Nắng
- Ảnh bìa
- Tác giả
- Nguyệt Độ Mê Tân
- Thể loại
- Ngôn tình
- Tình trạng
- Đang viết
- Lượt đọc
- 19,845
- Cập nhật
Tô Yểu từ đại tiểu thư của Tô gia trở thành Lục phu nhân mang vô vàn tiếng xấu, ở giữa có một Lục Đông Đình.
Cô ở trên giường của anh, quay được video clip hạn chế người xem, mỉm cười: “Anh Lục, cưới tôi.”
Lục Đông Đình nhìn thoáng qua, cười như không cười: “Uy hiếp tôi?”
“Tôi cần tiền.”
Tô Yểu thành công bức hôn người cầm quyền của Lục gia, cái giá phải trả là thiếu chút nữa bị người đàn ông này vặn gãy cổ tay. Sau khi kết hôn, Lục Đông Đình vừa mắng cô là người phụ nữ lòng tham không đáy, vừa tận lực dung túng cho cô...
Mục đích đạt được, cô thu dọn xong hành lý, giấy ly hôn cũng đã viết xong, Lục Đông Đình lại cầm que thử thai bị cô giấu đi ném xuống đất, trong mắt không còn dung túng cưng chiều như trước nữa: “Sinh con xong rồi cút đâu thì cút.”
Đều nói thích người đàn ông dã tâm bừng bừng như Lục Đông Đình, chỉ có thể hoặc là chết, hoặc là sống không bằng chết. Về sau, cô trở thành đề tài những những cuộc trà chiều rượu say của người khác, cô bị phê bình vì tư lợi, chen chân vào tình cảm của người khác, xứng đáng trở thành người sống thực vật.
Nhưng không ai biết từ nay về sau, Lục Đông Đình dù cả đêm thức trông vợ mình, cũng chưa bao giờ tức giận...
Lục phu nhân sau khi tỉnh lại, bị truyền thông chụp được nhiều ảnh đang chơi bài ở Las Vegas cùng nhiều kẻ giàu có khác, một buổi tối thua hơn chín nghìn vạn. Mà Lục Đông Đình đối với việc này không hề nói dù chỉ một từ.
Cô thua tiền bạc của anh, dùng tiền của anh nuôi “tiểu bạch kiểm”, tiêu tiền như nước, vậy mà cô cần lúc nào thì có thể lấy lúc đấy.
Không ai biết sau khi Lục phu nhân trầm mê ở những nơi phù du kia về, lại giống như vợ hiền mẹ đảm ngồi chơi đùa với con trai mình, cũng sẽ tùy ý ôm anh hôn môi, sau đó vào lúc anh động tình nhất lại sâu xa hỏi một câu: “Khi nào thì ly hôn? Chờ sau khi anh táng gia bại sản, hay là đến lúc đầu anh trở thành đỉnh đồi?”
Lục Đông Đình chỉ biết hết lần này đến lần khác cắn môi cô: “Thua hay không chỉ cần làm đúng việc của em, những người đàn ông kia... em muốn thăm bệnh hay là thăm tù, anh đều mang em đi?”
Rốt cục thì Tô Yểu không nhịn được nữa, bị tức mà khóc: “Là anh TMD bảo em sinh con xong thì cút!”
Lục Đông Đình cười xoa mặt cô, lẩm bẩm nói: “Ngày em tỉnh lại anh cũng nói rồi, cho dù chặt đứt tay chân em, cũng đừng nghĩ đến chuyện cút đi.”
Cô ở trên giường của anh, quay được video clip hạn chế người xem, mỉm cười: “Anh Lục, cưới tôi.”
Lục Đông Đình nhìn thoáng qua, cười như không cười: “Uy hiếp tôi?”
“Tôi cần tiền.”
Tô Yểu thành công bức hôn người cầm quyền của Lục gia, cái giá phải trả là thiếu chút nữa bị người đàn ông này vặn gãy cổ tay. Sau khi kết hôn, Lục Đông Đình vừa mắng cô là người phụ nữ lòng tham không đáy, vừa tận lực dung túng cho cô...
Mục đích đạt được, cô thu dọn xong hành lý, giấy ly hôn cũng đã viết xong, Lục Đông Đình lại cầm que thử thai bị cô giấu đi ném xuống đất, trong mắt không còn dung túng cưng chiều như trước nữa: “Sinh con xong rồi cút đâu thì cút.”
Đều nói thích người đàn ông dã tâm bừng bừng như Lục Đông Đình, chỉ có thể hoặc là chết, hoặc là sống không bằng chết. Về sau, cô trở thành đề tài những những cuộc trà chiều rượu say của người khác, cô bị phê bình vì tư lợi, chen chân vào tình cảm của người khác, xứng đáng trở thành người sống thực vật.
Nhưng không ai biết từ nay về sau, Lục Đông Đình dù cả đêm thức trông vợ mình, cũng chưa bao giờ tức giận...
Lục phu nhân sau khi tỉnh lại, bị truyền thông chụp được nhiều ảnh đang chơi bài ở Las Vegas cùng nhiều kẻ giàu có khác, một buổi tối thua hơn chín nghìn vạn. Mà Lục Đông Đình đối với việc này không hề nói dù chỉ một từ.
Cô thua tiền bạc của anh, dùng tiền của anh nuôi “tiểu bạch kiểm”, tiêu tiền như nước, vậy mà cô cần lúc nào thì có thể lấy lúc đấy.
Không ai biết sau khi Lục phu nhân trầm mê ở những nơi phù du kia về, lại giống như vợ hiền mẹ đảm ngồi chơi đùa với con trai mình, cũng sẽ tùy ý ôm anh hôn môi, sau đó vào lúc anh động tình nhất lại sâu xa hỏi một câu: “Khi nào thì ly hôn? Chờ sau khi anh táng gia bại sản, hay là đến lúc đầu anh trở thành đỉnh đồi?”
Lục Đông Đình chỉ biết hết lần này đến lần khác cắn môi cô: “Thua hay không chỉ cần làm đúng việc của em, những người đàn ông kia... em muốn thăm bệnh hay là thăm tù, anh đều mang em đi?”
Rốt cục thì Tô Yểu không nhịn được nữa, bị tức mà khóc: “Là anh TMD bảo em sinh con xong thì cút!”
Lục Đông Đình cười xoa mặt cô, lẩm bẩm nói: “Ngày em tỉnh lại anh cũng nói rồi, cho dù chặt đứt tay chân em, cũng đừng nghĩ đến chuyện cút đi.”
Bình luận facebook