Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 47
Tháng thứ 5 mang thai.
Trình Nhiễm thật sự cảm thấy thân thể vô cùng nặng nề.
Mà cô không hiểu thế nào mà cô lại có thể mang thai đôi được nhỉ?
Từ khi mang thai, Trình Nhiễm đi đứng vô cùng khó khăn, đến cả khẩu phần ăn cũng rất khác. Kể cả lúc đi ngủ, cô cũng không thể quay ngang sang được... Thật sự rất là mệt mỏi...
"Tư Lăng, bao giờ mới đến ngày sinh đây... Mang thai hai đứa thật sự hơi nặng quá..."
Tần Tư Lăng đang ngồi xem sách thì đứng dậy đi về phía của Trình Nhiễm. Cô còn chưa hiểu chuyện gì thì Tần tư Lăng đã nắm lấy tay của cô kéo dậy.
"Có chuyện gì vậy?"
"Chẳng phải em kêu nặng bụng sao? Anh dẫn em đi đến bệnh viện mổ, lôi hai cái đứa bé kia ra ngoài."
Nghe đến đây, Trình Nhiễm bùng nổ rút tay của mình lại. Tần Tư Lăng lúc nào cũng vậy, cứ hở ra là lại bắt cô sinh sớm. Thậm chí hôm trước Tần Tư Lăng còn đưa một tập danh sách cho quản gia. Trình Nhiễm thấy lạ nên mới đi xem tập danh sách đó. Trên đó toàn là những kế hoạch dành cho hai đứa bé trong bụng của cô sau khi được ra đời.
Con trai, sau khi ra đời sẽ ở với mẹ đến 1 tuổi. Sau đó nó được giao cho ông bà nội chăm sóc cho tới lớn.
Còn con gái thì ở với mẹ đến năm 3 tuổi, sau 3 tuổi cũng phải cuốn gói đến ở với ông bà nội.
Đây là 2 nội dung chính mà Trình Nhiễm nhìn thấy. Tức ơi là tức...
..................
Bách Hải Thụy Đằng mấy hôm nay luôn trong tình trạng căng thẳng. Đơn giản vì tính tình của Tần Tư Lăng thay đổi thất thường liên tục, những nỗi nhỏ nhất cũng bị hắn để ý. Trợ lí đem cho Tần Tư Lăng một bản báo cáo, bị hán soi xét sai đến từng dấu chấm dấu phẩy. Trong cuộc họp cổ đông, hội đồng quản trị lúc nào cũng trong tình trạng rất căng thẳng. Chỉ cần sai sót một chút là lại chịu sự chỉ trích từ vị boss lớn nhất.
"Tôi không biết các vị còn có phương án khác nào không? Chứ suốt ngày ỷ lại để cấp dưới mang cái bản báo cáo thiết sót đưa cho tôi thì tốt nhất các vị nên suy nghĩ lại về chức vụ của mình hiện tại đi!"
Không ai dám nói một lời nào vì chỉ cần hé răng nửa ra là đã bị Tần Tư Lăng quét cho một cái nhìn không rét mà run rồi.
Đến cả trợ lí đứng bên cạnh của hắn mà tay không ngừng run rẩy. Anh ta nghe đồn rằng vợ của sếp mang thai, nhưng đáng lẽ ra như vậy thì sếp phải vui vẻ mới đúng chứ? Thật là chẳng thể hiểu nổi cái người này. Chẳng lẽ người càng tài giỏi thì cái suy nghĩ càng khác hay sao?
Cả buổi họp diễn ra như vậy, Tần Tư Lăng sau khi rời khỏi phòng họp thì lập tức lấy điện thoại ra gọi cho bác sĩ riêng.
"Nhiếp Minh Duật, Tư Khải, Trần Gia Thành, tâm trạng của tôi đang bức bối, gặp các cậu tại chỗ cũ. Đúng 15 phút nữa mà không có mặt thì đừng có trách."
Ba người kia nhận được cuộc gọi thì mặt ngẩn ra không hiểu gì. Hiếm khi lắm Tần Tư Lăng mới tức giận như vậy. Đúng là lại sắp có chuyện hay để nói rồi.
Điểm hẹn của ba người chính là một nhà hàng Kiểu Pháp quen thuộc. Từ lúc Tần Tư Lăng xuất hiện đến giờ thì hắn liên tục ăn điên cuồng. Ba người kia ngồi ngây tại chỗ, không những thế còn mở to mắt như không tin vào những gì mà bản thân thấy nữa.
Tần Tư Lăng trong mắt của ba người họ chính là một con người hoàn hảo. Còn Tần Tư Lăng trước mặt như này thì... Lại có cách cư xử rất lạ.
"Ở nhà vợ cậu không cho cậu ăn hay sao mà lại ăn nhiều thế?"
"Tôi đang phát tiết!"
"Phát tiết? Vì chuyện gì?"
"Không phải cậu rõ hơn ai hết sao? Trần Gia Thành, cậu giới thiệu cho tôi tên bác sĩ rởm, vì cái gì mà Trình Nhiễm vẫn có thể mang thai được chứ?"
Nghe đến đây, Tư Khải, Nhiếp Minh Duật và Trần Gai Thành đều cười phá lên. Thì ra lại là chuyện này. Cả ba người họ quen biết Tần Tư Lăng từ rất lâu rồi. Vấn đề hắn không thích trẻ con thì cả ba cũng rất hiểu. Người ta nói quả là không sai, ghét của nào thì trời trao của đó.
Tần Tư Lăng càng ghét trẻ con thì hắn lại sẽ có con. Không những vậy còn đẻ nhiều là đằng khác. Đây chỉ là suy nghĩ của Tư Khải mà thôi chứ thực ra anh ta cũng chẳng dám mở lời. Đành ngậm ngùi cười ngất trong lòng.
Nhiếp Minh Duật làm ra cái bản mặt có vẻ cảm, thông vỗ vỗ vai của Tần Tư Lăng.
"Không sao, có con là tốt. Không trách vị bác sĩ đó được. Tại mấy con "nòng nọc" của cậu quá mạnh mẽ thôi."
"Mà vợ cậu mang thai là trai hay gái vậy để khi nào đến ngày sinh tôi còn gửi quà đến?" Tư Khải nói.
Tần Tư Lăng tức tối, đưa mắt quét qua từng người, buông một câu lạnh lùng.
"Sinh đôi!"
Trần Gia Thành vừa uống được một cốc nước, bị sốc quá nên phu hết cả nước vào mặt của Tư Khải đối diện.
Đến giờ phút này thì không thể nào mà kiềm chế được nữa. Mặc dù sợ Tần Tư Lăng nhưng mà cả ba người bị chọc cho cười như điên. Đặc biệt là Trần Gia Thành.
"Tư Lăng, chúc mừng cậu song hỉ lâm môn. Đẻ một lần mà được cả trai và gái thì còn gì bằng nữa."
"Thôi, không nói về vấn đề này nữa. Theo như những gì tôi hiểu biết về cậu thì không thể nào có chuyện bỗng dưng cậu lôi bọn tôi ra đây chỉ để khoe con cả. Tư Lăng, cậu muốn gì? Nói đi, bọn tôi sẵn sàng giúp đỡ."
Tư Khải không biết rằng câu tiếp theo sau đó mà Tần Tư Lăng nói ra phải khiến cho anh ta muốn cắn cái lưỡi của mình ngay lập tức.
"Chỉ là tôi muốn nhờ các cậu chút thôi. Sau khi 2 đứa bé mà Trình Nhiễm sinh ra đủ 4 tuổi, tôi sẽ cho người đưa đến nhà các cậu làm con nuôi. Ai có nhu cầu nhận con tôi làm con nuôi không?"
Hả? Không gian dường như bị ngưng đọng lại. Ánh mắt của ba người kia nhìn nhau rồi thầm khẽ lắc đầu. Nhận con của Tần Tư Lăng làm con nuôi? Cái quái quỷ gì thế?
Bọn họ đã chịu được Tần Tư Lăng đã là quá mức cực hạn rồi. Thế mà hắn lại muốn đem con giao cho bọn họ nuôi? Đại ma vương bây giờ lại có tới hai tiểu ma vương? Đây là muốn hành hạ người khác mà không cần dùng vũ khi mà...
"Tư Lăng, tôi nói nghe này... Trẻ con là rất đáng yêu. Cậu đã làm ba rồi nên học cách làm một người ba tốt đi. Đừng khiến bọn trẻ khi sinh ra lại thất vọng về cậu."
"Cho tôi cái lí do cậu lại đi ghét con của mình đi? Vì sao? Vì sao?"
Dưới sự thúc ép dồn dập của đám bạn, cuối cùng, Tần Tư Lăng cũng đã miễn cưỡng nói ra tâm tư của hắn bây lâu nay.
"Nếu sinh hai đứa nó ra... Trình Nhiễm sẽ rất đau, có thể giống như chết đi sống lại... Tôi miễn cưỡng để 2 đứa nó ra đời cũng là quá nhân từ với chúng nó rồi. Cứ nhìn thấy chúng nó, tôi lại nghĩ đến những chuyện mà vợ tôi sẽ trải qua. Chính vì vậy, đem chúng nó đi đâu cho khuất mắt là tốt nhất!"
Cả Trần Gia Thành, Tư Khải và Nhiếp Lạc Duật nghe xong thì ngớ người ra. Tất cả đồng loạt thả một nút "like" cho Tần Tư Lăng vì sự yêu vợ quá mức.
Tư Khải bất giác thở dài.
"Trên đời này tôi chưa từng gặp người nào có sở thích và cách yêu vợ độc lạ như cậu. Tần tiên sinh, chúc cậu sau này có cuộc sống bình yên sống sót."
.............
Trình Nhiễm thật sự cảm thấy thân thể vô cùng nặng nề.
Mà cô không hiểu thế nào mà cô lại có thể mang thai đôi được nhỉ?
Từ khi mang thai, Trình Nhiễm đi đứng vô cùng khó khăn, đến cả khẩu phần ăn cũng rất khác. Kể cả lúc đi ngủ, cô cũng không thể quay ngang sang được... Thật sự rất là mệt mỏi...
"Tư Lăng, bao giờ mới đến ngày sinh đây... Mang thai hai đứa thật sự hơi nặng quá..."
Tần Tư Lăng đang ngồi xem sách thì đứng dậy đi về phía của Trình Nhiễm. Cô còn chưa hiểu chuyện gì thì Tần tư Lăng đã nắm lấy tay của cô kéo dậy.
"Có chuyện gì vậy?"
"Chẳng phải em kêu nặng bụng sao? Anh dẫn em đi đến bệnh viện mổ, lôi hai cái đứa bé kia ra ngoài."
Nghe đến đây, Trình Nhiễm bùng nổ rút tay của mình lại. Tần Tư Lăng lúc nào cũng vậy, cứ hở ra là lại bắt cô sinh sớm. Thậm chí hôm trước Tần Tư Lăng còn đưa một tập danh sách cho quản gia. Trình Nhiễm thấy lạ nên mới đi xem tập danh sách đó. Trên đó toàn là những kế hoạch dành cho hai đứa bé trong bụng của cô sau khi được ra đời.
Con trai, sau khi ra đời sẽ ở với mẹ đến 1 tuổi. Sau đó nó được giao cho ông bà nội chăm sóc cho tới lớn.
Còn con gái thì ở với mẹ đến năm 3 tuổi, sau 3 tuổi cũng phải cuốn gói đến ở với ông bà nội.
Đây là 2 nội dung chính mà Trình Nhiễm nhìn thấy. Tức ơi là tức...
..................
Bách Hải Thụy Đằng mấy hôm nay luôn trong tình trạng căng thẳng. Đơn giản vì tính tình của Tần Tư Lăng thay đổi thất thường liên tục, những nỗi nhỏ nhất cũng bị hắn để ý. Trợ lí đem cho Tần Tư Lăng một bản báo cáo, bị hán soi xét sai đến từng dấu chấm dấu phẩy. Trong cuộc họp cổ đông, hội đồng quản trị lúc nào cũng trong tình trạng rất căng thẳng. Chỉ cần sai sót một chút là lại chịu sự chỉ trích từ vị boss lớn nhất.
"Tôi không biết các vị còn có phương án khác nào không? Chứ suốt ngày ỷ lại để cấp dưới mang cái bản báo cáo thiết sót đưa cho tôi thì tốt nhất các vị nên suy nghĩ lại về chức vụ của mình hiện tại đi!"
Không ai dám nói một lời nào vì chỉ cần hé răng nửa ra là đã bị Tần Tư Lăng quét cho một cái nhìn không rét mà run rồi.
Đến cả trợ lí đứng bên cạnh của hắn mà tay không ngừng run rẩy. Anh ta nghe đồn rằng vợ của sếp mang thai, nhưng đáng lẽ ra như vậy thì sếp phải vui vẻ mới đúng chứ? Thật là chẳng thể hiểu nổi cái người này. Chẳng lẽ người càng tài giỏi thì cái suy nghĩ càng khác hay sao?
Cả buổi họp diễn ra như vậy, Tần Tư Lăng sau khi rời khỏi phòng họp thì lập tức lấy điện thoại ra gọi cho bác sĩ riêng.
"Nhiếp Minh Duật, Tư Khải, Trần Gia Thành, tâm trạng của tôi đang bức bối, gặp các cậu tại chỗ cũ. Đúng 15 phút nữa mà không có mặt thì đừng có trách."
Ba người kia nhận được cuộc gọi thì mặt ngẩn ra không hiểu gì. Hiếm khi lắm Tần Tư Lăng mới tức giận như vậy. Đúng là lại sắp có chuyện hay để nói rồi.
Điểm hẹn của ba người chính là một nhà hàng Kiểu Pháp quen thuộc. Từ lúc Tần Tư Lăng xuất hiện đến giờ thì hắn liên tục ăn điên cuồng. Ba người kia ngồi ngây tại chỗ, không những thế còn mở to mắt như không tin vào những gì mà bản thân thấy nữa.
Tần Tư Lăng trong mắt của ba người họ chính là một con người hoàn hảo. Còn Tần Tư Lăng trước mặt như này thì... Lại có cách cư xử rất lạ.
"Ở nhà vợ cậu không cho cậu ăn hay sao mà lại ăn nhiều thế?"
"Tôi đang phát tiết!"
"Phát tiết? Vì chuyện gì?"
"Không phải cậu rõ hơn ai hết sao? Trần Gia Thành, cậu giới thiệu cho tôi tên bác sĩ rởm, vì cái gì mà Trình Nhiễm vẫn có thể mang thai được chứ?"
Nghe đến đây, Tư Khải, Nhiếp Minh Duật và Trần Gai Thành đều cười phá lên. Thì ra lại là chuyện này. Cả ba người họ quen biết Tần Tư Lăng từ rất lâu rồi. Vấn đề hắn không thích trẻ con thì cả ba cũng rất hiểu. Người ta nói quả là không sai, ghét của nào thì trời trao của đó.
Tần Tư Lăng càng ghét trẻ con thì hắn lại sẽ có con. Không những vậy còn đẻ nhiều là đằng khác. Đây chỉ là suy nghĩ của Tư Khải mà thôi chứ thực ra anh ta cũng chẳng dám mở lời. Đành ngậm ngùi cười ngất trong lòng.
Nhiếp Minh Duật làm ra cái bản mặt có vẻ cảm, thông vỗ vỗ vai của Tần Tư Lăng.
"Không sao, có con là tốt. Không trách vị bác sĩ đó được. Tại mấy con "nòng nọc" của cậu quá mạnh mẽ thôi."
"Mà vợ cậu mang thai là trai hay gái vậy để khi nào đến ngày sinh tôi còn gửi quà đến?" Tư Khải nói.
Tần Tư Lăng tức tối, đưa mắt quét qua từng người, buông một câu lạnh lùng.
"Sinh đôi!"
Trần Gia Thành vừa uống được một cốc nước, bị sốc quá nên phu hết cả nước vào mặt của Tư Khải đối diện.
Đến giờ phút này thì không thể nào mà kiềm chế được nữa. Mặc dù sợ Tần Tư Lăng nhưng mà cả ba người bị chọc cho cười như điên. Đặc biệt là Trần Gia Thành.
"Tư Lăng, chúc mừng cậu song hỉ lâm môn. Đẻ một lần mà được cả trai và gái thì còn gì bằng nữa."
"Thôi, không nói về vấn đề này nữa. Theo như những gì tôi hiểu biết về cậu thì không thể nào có chuyện bỗng dưng cậu lôi bọn tôi ra đây chỉ để khoe con cả. Tư Lăng, cậu muốn gì? Nói đi, bọn tôi sẵn sàng giúp đỡ."
Tư Khải không biết rằng câu tiếp theo sau đó mà Tần Tư Lăng nói ra phải khiến cho anh ta muốn cắn cái lưỡi của mình ngay lập tức.
"Chỉ là tôi muốn nhờ các cậu chút thôi. Sau khi 2 đứa bé mà Trình Nhiễm sinh ra đủ 4 tuổi, tôi sẽ cho người đưa đến nhà các cậu làm con nuôi. Ai có nhu cầu nhận con tôi làm con nuôi không?"
Hả? Không gian dường như bị ngưng đọng lại. Ánh mắt của ba người kia nhìn nhau rồi thầm khẽ lắc đầu. Nhận con của Tần Tư Lăng làm con nuôi? Cái quái quỷ gì thế?
Bọn họ đã chịu được Tần Tư Lăng đã là quá mức cực hạn rồi. Thế mà hắn lại muốn đem con giao cho bọn họ nuôi? Đại ma vương bây giờ lại có tới hai tiểu ma vương? Đây là muốn hành hạ người khác mà không cần dùng vũ khi mà...
"Tư Lăng, tôi nói nghe này... Trẻ con là rất đáng yêu. Cậu đã làm ba rồi nên học cách làm một người ba tốt đi. Đừng khiến bọn trẻ khi sinh ra lại thất vọng về cậu."
"Cho tôi cái lí do cậu lại đi ghét con của mình đi? Vì sao? Vì sao?"
Dưới sự thúc ép dồn dập của đám bạn, cuối cùng, Tần Tư Lăng cũng đã miễn cưỡng nói ra tâm tư của hắn bây lâu nay.
"Nếu sinh hai đứa nó ra... Trình Nhiễm sẽ rất đau, có thể giống như chết đi sống lại... Tôi miễn cưỡng để 2 đứa nó ra đời cũng là quá nhân từ với chúng nó rồi. Cứ nhìn thấy chúng nó, tôi lại nghĩ đến những chuyện mà vợ tôi sẽ trải qua. Chính vì vậy, đem chúng nó đi đâu cho khuất mắt là tốt nhất!"
Cả Trần Gia Thành, Tư Khải và Nhiếp Lạc Duật nghe xong thì ngớ người ra. Tất cả đồng loạt thả một nút "like" cho Tần Tư Lăng vì sự yêu vợ quá mức.
Tư Khải bất giác thở dài.
"Trên đời này tôi chưa từng gặp người nào có sở thích và cách yêu vợ độc lạ như cậu. Tần tiên sinh, chúc cậu sau này có cuộc sống bình yên sống sót."
.............
Bình luận facebook