Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 36
Tại căn phòng nằm tách biệt khu trường học ở hướng bắc .Căn phòng được thiết kế tao nhã và sang trọng với đồ nội thất đắt tiền .Quân Du đẩy cửa bước vào .Chàng trai ngồi trên ghế tựa sau bàn gỗ bóng đẹp đan hai tay nhìn cậu hỏi :
- Cậu vừa đi đâu thế ?
- Đi dạo thôi .- Quân Du đáp .Cậu ngồi xuống ghế sopha đằng trước bàn gỗ .
- Tớ thách đấu với Giang Thiên .Một trận bóng rổ .- Chàng trai nói .Cậu xoay ghế ngồi nhìn ra cửa sổ .
Quân Du thoáng giật mình sau đó nhanh chóng trấn tĩnh ,tự nhiên nói :
- Vậy à ?Nhưng tại sao lại là bóng rổ ?
- Giang Thiên chưa từng chơi bóng rổ .Ít nhất đó là những gì tớ điều tra được .- Lạc Thần chậm rãi nói .
- Tớ nghĩ cậu tìm được điểm yếu của cậu ta rồi mà .Cô gái mà cậu nói thân thiết với cậu ta chẳng phải cũng là học sinh trao đổi sao ?- Quân Du ngẩng đầu hỏi .
- Cái này cũng thật lạ .Đáng lẽ phải là hai cô gái nhưng chỉ có một .Theo điều tra thì cô gái tính cách nhu nhược kia là bạn gái của Kiến Hàm còn người con gái kia lại không thấy mà thay vào đó là tên nhóc yếu đuối thích xen vào chuyện người khác .- Lạc Thần nhíu mày nghĩ .
Tên nhóc yếu đuối ?Quân Du chợt nhớ đến người chơi đuổi bắt với Tử Phong .Là cậu ta sao ?Nhưng trông yếu đuối chỗ nào chứ ?
- Dù không theo đúng kế hoạch nhưng ta có thể nắm bắt cơ hội lần này đánh bại cậu ta .Tớ nhất định sẽ chiến thắng ...bằng mọi giá...bằng mọi thủ đoạn...cũng phải khiến cậu ta nhục nhã trước đông người .- Lạc Thần xiết chặt tay ,nghiến răng thốt ra từng .Cậu bất ngờ nhìn thẳng Quân Du hỏi .- Cậu sẽ giúp tớ chứ ?
- Đương nhiên rồi .- Quân Du không do dự nói .
- Ha .Cũng phải thôi .Tớ là ân nhân của cậu ,cậu sẽ làm mọi thứ để báo đáp và sẽ không bao giờ phản bội tớ phải không ?
Quân Du chậm nói :
- Không bao giờ có chuyện đó .
Tại phòng của tụi nó .
- Cậu ta thách đấu bóng rổ sao ?- Tử Phong ngạc nhiên hỏi .
- Ừ .- Đan Bảo gật đầu .
- Cậu ta điên rồi .Bộ cậu ta không biết Giang Thiên chơi bóng rất giỏi sao ?- Tử Phong nói .
- Nếu biết đã chẳng thách đấu .- Giang Thiên nhàn nhạt nói .
- Hể ?Giang Thiên biết chơi sao ?- Lam Thanh hỏi .
- Thế cậu nghĩ sao bọn tớ bị thu thập mà làm việc cho hội kỉ luật ?Chỉ có Kiến Hàm là quen biết lâu với Giang Thiên ,ba người bọn tớ là lúc lên cao trung mới biết .Giang Thiên lần lượt đánh bại bọn tớ rồi ép gia nhập .- Tử Phong lấy cái bánh trong túi dưới đất vừa ăn vừa nói .
- Anh cao thủ vậy sao ?Tôi tưởng anh chỉ là tên hội trưởng lười chứ ?- Lam Thanh tròn mắt nhìn Giang Thiên như phát hiện ra điều lạ kỳ trên thế giới .
- Cái này gọi là cao thủ giấu mình .Tôi không thích phô bày nên không ai biết .- Giang Thiên lạnh giọng nói trong đó pha chút tự cao .
- Mới nói một chút đã vênh mặt .Mà vậy là yên tâm rồi .- Lam Thanh gác tay sau đầu nói .
- Yên tâm ?Không phải cô muốn trả thù sao ?Nên luyện tập chút chứ ,tên nhóc "yếu đuối ".- Giang Thiên nhếch miệng cười nhìn nó .
- Nói ai yếu đuối hả tên kia ?- Lam Thanh lập tức nhảy lên lứng Giang Thiên đè đầu cậu xuống .
- Buông ra .Đau đấy !- Giang Thiên chật vật cố thoát khỏi ma trảo của nó .
- Các cậu định cho Lam Thanh tham gia thật à ?- Hạo Kỳ hỏi .
- Chứ cậu nghĩ để cậu ấy ngồi ngoài xem được sao ?- Đan Bảo liếc nhìn cậu hỏi .
Nhìn nó áp đảo Giang Thiên vẻ mặt hung dữ Hạo Kỳ khó khăn nói :
- Có lẽ không được .
- Không cần lo đâu .Một khi Lam Thanh quýêt định làm chuyện gì cũng đều làm tốt cả .- Khả Vi tự tin nói .Cô là hoàn toàn tin tưởng Lam Thanh mặc dù thật sự chẳng muốn nó tham gia nhưng cô không muốn người khác xem thường nó .Xem thường Lam Thanh thường phải trả một cái giá đắt .
Lam Thanh sau khi hành hạ Giang Thiên đủ bật ngờ đứng bật dậy ,đôi mặt tỏa sáng ,giơ nấm đấm lên hào hứng nói :
- Yosh .Bây giờ là lúc để xem nó .
- Xem nó ?- Những người còn lại tròn mắt nhìn nó không hiểu .Xem cái gì cơ ?
Ngày hôm sau đi học .
Hai cô nàng ngáp dài ngáp ngắn vào lớp .Khả Vi cũng không nhịn được dụi mắt mấy lần cho tỉnh táo .Hồi tối bị Lam Thanh dụ dỗ mà thức đến nửa đêm .
Lam Thanh lờ đờ bước vào lớp .Hai mắt nhắm nghiền bước đi liêu xiêu .Nếu không phải Hạo Nhiên dùng đôi mắt long lanh thuyết phục thì hôm nay nó đã ôm chăn ngủ ở nhà rồi .
Bụp .Nó đụng trúng ai đó .Sau đó thản nhiên tựa vào người ta ngáy khò khò .
Giọng nói run run đè nén từ trên đầu nó phát ra :
- Mày làm cài gì vậy hả ?
- Ngủ .Buồn ngủ chết đi được .- Nó khàn khàn noiq rồi ngủ tiếp .
Hai vai nó đột nhiên bị nắm lấy đẩy mạnh ra .Lam Thanh va vào Khả Vi mơ màng đằng sau .Hai người ngã nhào xuống đất .
Khả Vi hơi tỉnh táo đẩy nó đang nằm trên người mình ra .Bọn nó không biết tình huống của mình lúc này có bao nhiêu mất mặt .
Người bị nó đụng trúng quát với đám học sinh vây quanh xem :
- Còn không mau biến đi !Nhìn cái gì ?
Một tiếng quát làm đám học sinh vội vàng tản ra không dám nhìn nữa .
- Định nằm đó làm thảm hả ?- Phi Tuấn bực mình nhìn hai người vẫn đang nằm dưới đất .
- Sao giường cứng quá !- Lam Thanh xoay người ,giật giật nói .Mắt vẫn không mở .
- Thanh .Dậy đi !- Khả Vi quơ tay nói .
- Còn sớm ...- Lam Thanh theo thói quen đáp .
- Hai người...Ngủ thì đi chỗ khác !!!- Phi Tuấn đá vào lưng nó một phát .
- Ui !Tên nào đánh lén !- Lam Thanh bật dậy nhìn qua nhìn lại rồi ngẩng đầu nhìn lên .1 giây ...2 giây...3 giây ...4 giây...5 giây ..một tiếng hét động trời :
- ĂN TRỘM !!!
- Nói ai ăn trộm ?- Phi Tuấn cúi đầu hét vào mặt nó .
- Vậy sao cậu lại ở trong phòng tôi ?- Lam Thanh hỏi .
Phi Tuấn dùng hai tay bưng mặt nó chỉnh sang trái chỉnh sang phải :
- Nhìn kĩ !Đây là đâu ?
- Là đâu ?- Lam Thanh dù đã nhìn nhưng vẫn hỏi .
- Đây là lớp học !!!Đi học mà không biết là đâu thì vác xác tới làm gì ???
- Hở ?- Nghiêng đầu nhìn .- Vậy sao ?Thôi kệ .Ngủ tiếp .- Tiếp tục lăn ra sàn .
- Cái loại người gì thế này ?- Phi Tuấn giật giật khóe miệng nhìn nó .Cậu vuốt mặt lầm bầm .-Đúng là mình lo lắng thừa rồi .Tên khùng này không thể thắng được .
- Ai nói không thắng được ?- Lam Thanh bất ngờ tỉnh táo hẳn trừng mắt đứng nhìn Phi Tuấn .
Phi Tuấn giật mình lùi lại mấy bước .Người này là quỷ sao ?
- Nói cho cậu biết tôi nhất định sẽ thắng và bắt cậu cúi đầu xin lỗi .- Lam Thanh chỉ tay về phía Phi Tuấn tuyên bố .
- Còn lâu .Tao nhất định không bao giờ cúi đầu xin lỗi .Người tự dưng nhảy ra cản đường là mày ,tao không sai .- Phi Tuấn cứng rắn nói .
- Đã sai mà không chịu nhận lỗi .Cậu đánh người ta gần chết mà không sai sao ?- Lam Thanh rướn cổ cãi lại .
- Thanh .Cậu cũng hay đánh người mà ...- Khả Vi đứng dậy mơ mơ nói .
- Nhưng tớ không đánh đến mức đó...- Lam Thanh ngập ngừng biện minh .
- Tên đó đáng bị như vậy .Ai biểu nói điều không nên nói làm chi .- Phi Tuấn khoanh tay nói .
- Chỉ vậy mà cậu đánh người ta hả ? Sao không có lí lẽ gì hết trơn vậy ?
- Lí lẽ ?Nếu thứ đó có thể giải quyết mọi thứ thì đã không cần dùng đến nắm đấm .Cái loại người lúc nào cũng tỏ ra biết mọi thứ như mày không thể nào hiểu được lí do tao phải đánh thằng đó .Mày là loại người mà tao ghét nhất .- Phi Tuấn hung ác nói .Đôi mătq bộc lộ lửa giận vô cớ .Cậu đẩy Lam Thanh qua một bên đi ra ngoài .
Lam Thanh ở sau lè lưỡi nói :
- Ai cần cậu thích .- Sau đó rụt đầu nhăn mặt .- Tên này đúng là có vấn đề nặng .
Tử Phong đang đi nửa đường thì lén lút chuồn về .Ai .Hôm qua thức khuya ,ngủ không đủ .Bữa nay mà lên lớp thì rất mất phong độ ,phải về ngủ trước đã .Về gần khu kí túc thì cậu nhận được tin nhắn từ Giang Thiên :" Cho cậu ngủ lấy sức để lo liệu bữa trưa !Nhớ lo cho tốt không thì...tự biết hậu quả ."
- Hèn gì cậu ấy không ngăn mình lại .Quá gian xảo !- Tử Phong ảo não mắng .Cậu nhanh chóng lấy lại tinh thần nghĩ .Thôi kệ nó .Ngủ trước lo .Còn cách bữa trưa ba bốn tiếng lo chi chi sớm .
Tử Phong ngủ một mạch đến khi nghe thấy tiếng gõ cửa mới giật mình tỉnh lại .Cậu rối loạn hết cả lên .Chẳng lẽ nhóm Giang Thiên về rồi .Tử Phong lật đật ngã nhào xuống giường phóng ra cửa .Do thắng không ăn nên đã tiếp đất "hoàn hảo " .Tử Phong ôm đứng dậy .Mặt bị đập xuống sàn đau đớn .
- Còn đâu nhan sắc của mình ...
Đang thầm thương tiếc cho khuôn mặt Tử Phong mới chợt nhớ lí do mình lao ra .Cậu nhìn quanh :
- Giang Thiên...Ể ?Có thấy ai đâu ?
Tử Phong gãi gãi đầu .Chẳng lẽ lo lắng quá nên năm mộng ?Tử Phong vừa đi bước vào trong thì chân giẫm lên một bức thư .Tử Phong tò mò cầm lên nhìn một lượt bên ngoài .
- Của ai đây ?Sao không ghi tên gì hết vậy ?
Cậu nhìn bức thư chằm chằm một lúc .Đôi mắt mở lớn .Không lẽ...không lẽ...đây là thư tình của Giang Thiên .Ôi chao .Có nên nói với Lam Thanh không ta ?Không ngờ nữ sinh trường này cũng lãng mạng ghê viết thư để tỏ tình .Trong đầu Tử Phong chợt dâng lên một ý nghĩ sâu xa .Xem một chút chắc không sao .
Tử Phong lấy lá thư ra đọc .Cậu sửng sốt nhìn dòng chữ ngắn bên trên :" Trận thi đấu sắp tới nhất định phải cẩn thận với King !"
- Ai lại viết bức thư này ?Người trong trường sao ?Còn nét chữ này hơi nghệch ngoặc nhưng sao lại rất thân quen .Là ai nhỉ ?
***************************
Chap tiếp theo : Nhị tướng xuất hiện .Nhớ đón xem nha .
- Cậu vừa đi đâu thế ?
- Đi dạo thôi .- Quân Du đáp .Cậu ngồi xuống ghế sopha đằng trước bàn gỗ .
- Tớ thách đấu với Giang Thiên .Một trận bóng rổ .- Chàng trai nói .Cậu xoay ghế ngồi nhìn ra cửa sổ .
Quân Du thoáng giật mình sau đó nhanh chóng trấn tĩnh ,tự nhiên nói :
- Vậy à ?Nhưng tại sao lại là bóng rổ ?
- Giang Thiên chưa từng chơi bóng rổ .Ít nhất đó là những gì tớ điều tra được .- Lạc Thần chậm rãi nói .
- Tớ nghĩ cậu tìm được điểm yếu của cậu ta rồi mà .Cô gái mà cậu nói thân thiết với cậu ta chẳng phải cũng là học sinh trao đổi sao ?- Quân Du ngẩng đầu hỏi .
- Cái này cũng thật lạ .Đáng lẽ phải là hai cô gái nhưng chỉ có một .Theo điều tra thì cô gái tính cách nhu nhược kia là bạn gái của Kiến Hàm còn người con gái kia lại không thấy mà thay vào đó là tên nhóc yếu đuối thích xen vào chuyện người khác .- Lạc Thần nhíu mày nghĩ .
Tên nhóc yếu đuối ?Quân Du chợt nhớ đến người chơi đuổi bắt với Tử Phong .Là cậu ta sao ?Nhưng trông yếu đuối chỗ nào chứ ?
- Dù không theo đúng kế hoạch nhưng ta có thể nắm bắt cơ hội lần này đánh bại cậu ta .Tớ nhất định sẽ chiến thắng ...bằng mọi giá...bằng mọi thủ đoạn...cũng phải khiến cậu ta nhục nhã trước đông người .- Lạc Thần xiết chặt tay ,nghiến răng thốt ra từng .Cậu bất ngờ nhìn thẳng Quân Du hỏi .- Cậu sẽ giúp tớ chứ ?
- Đương nhiên rồi .- Quân Du không do dự nói .
- Ha .Cũng phải thôi .Tớ là ân nhân của cậu ,cậu sẽ làm mọi thứ để báo đáp và sẽ không bao giờ phản bội tớ phải không ?
Quân Du chậm nói :
- Không bao giờ có chuyện đó .
Tại phòng của tụi nó .
- Cậu ta thách đấu bóng rổ sao ?- Tử Phong ngạc nhiên hỏi .
- Ừ .- Đan Bảo gật đầu .
- Cậu ta điên rồi .Bộ cậu ta không biết Giang Thiên chơi bóng rất giỏi sao ?- Tử Phong nói .
- Nếu biết đã chẳng thách đấu .- Giang Thiên nhàn nhạt nói .
- Hể ?Giang Thiên biết chơi sao ?- Lam Thanh hỏi .
- Thế cậu nghĩ sao bọn tớ bị thu thập mà làm việc cho hội kỉ luật ?Chỉ có Kiến Hàm là quen biết lâu với Giang Thiên ,ba người bọn tớ là lúc lên cao trung mới biết .Giang Thiên lần lượt đánh bại bọn tớ rồi ép gia nhập .- Tử Phong lấy cái bánh trong túi dưới đất vừa ăn vừa nói .
- Anh cao thủ vậy sao ?Tôi tưởng anh chỉ là tên hội trưởng lười chứ ?- Lam Thanh tròn mắt nhìn Giang Thiên như phát hiện ra điều lạ kỳ trên thế giới .
- Cái này gọi là cao thủ giấu mình .Tôi không thích phô bày nên không ai biết .- Giang Thiên lạnh giọng nói trong đó pha chút tự cao .
- Mới nói một chút đã vênh mặt .Mà vậy là yên tâm rồi .- Lam Thanh gác tay sau đầu nói .
- Yên tâm ?Không phải cô muốn trả thù sao ?Nên luyện tập chút chứ ,tên nhóc "yếu đuối ".- Giang Thiên nhếch miệng cười nhìn nó .
- Nói ai yếu đuối hả tên kia ?- Lam Thanh lập tức nhảy lên lứng Giang Thiên đè đầu cậu xuống .
- Buông ra .Đau đấy !- Giang Thiên chật vật cố thoát khỏi ma trảo của nó .
- Các cậu định cho Lam Thanh tham gia thật à ?- Hạo Kỳ hỏi .
- Chứ cậu nghĩ để cậu ấy ngồi ngoài xem được sao ?- Đan Bảo liếc nhìn cậu hỏi .
Nhìn nó áp đảo Giang Thiên vẻ mặt hung dữ Hạo Kỳ khó khăn nói :
- Có lẽ không được .
- Không cần lo đâu .Một khi Lam Thanh quýêt định làm chuyện gì cũng đều làm tốt cả .- Khả Vi tự tin nói .Cô là hoàn toàn tin tưởng Lam Thanh mặc dù thật sự chẳng muốn nó tham gia nhưng cô không muốn người khác xem thường nó .Xem thường Lam Thanh thường phải trả một cái giá đắt .
Lam Thanh sau khi hành hạ Giang Thiên đủ bật ngờ đứng bật dậy ,đôi mặt tỏa sáng ,giơ nấm đấm lên hào hứng nói :
- Yosh .Bây giờ là lúc để xem nó .
- Xem nó ?- Những người còn lại tròn mắt nhìn nó không hiểu .Xem cái gì cơ ?
Ngày hôm sau đi học .
Hai cô nàng ngáp dài ngáp ngắn vào lớp .Khả Vi cũng không nhịn được dụi mắt mấy lần cho tỉnh táo .Hồi tối bị Lam Thanh dụ dỗ mà thức đến nửa đêm .
Lam Thanh lờ đờ bước vào lớp .Hai mắt nhắm nghiền bước đi liêu xiêu .Nếu không phải Hạo Nhiên dùng đôi mắt long lanh thuyết phục thì hôm nay nó đã ôm chăn ngủ ở nhà rồi .
Bụp .Nó đụng trúng ai đó .Sau đó thản nhiên tựa vào người ta ngáy khò khò .
Giọng nói run run đè nén từ trên đầu nó phát ra :
- Mày làm cài gì vậy hả ?
- Ngủ .Buồn ngủ chết đi được .- Nó khàn khàn noiq rồi ngủ tiếp .
Hai vai nó đột nhiên bị nắm lấy đẩy mạnh ra .Lam Thanh va vào Khả Vi mơ màng đằng sau .Hai người ngã nhào xuống đất .
Khả Vi hơi tỉnh táo đẩy nó đang nằm trên người mình ra .Bọn nó không biết tình huống của mình lúc này có bao nhiêu mất mặt .
Người bị nó đụng trúng quát với đám học sinh vây quanh xem :
- Còn không mau biến đi !Nhìn cái gì ?
Một tiếng quát làm đám học sinh vội vàng tản ra không dám nhìn nữa .
- Định nằm đó làm thảm hả ?- Phi Tuấn bực mình nhìn hai người vẫn đang nằm dưới đất .
- Sao giường cứng quá !- Lam Thanh xoay người ,giật giật nói .Mắt vẫn không mở .
- Thanh .Dậy đi !- Khả Vi quơ tay nói .
- Còn sớm ...- Lam Thanh theo thói quen đáp .
- Hai người...Ngủ thì đi chỗ khác !!!- Phi Tuấn đá vào lưng nó một phát .
- Ui !Tên nào đánh lén !- Lam Thanh bật dậy nhìn qua nhìn lại rồi ngẩng đầu nhìn lên .1 giây ...2 giây...3 giây ...4 giây...5 giây ..một tiếng hét động trời :
- ĂN TRỘM !!!
- Nói ai ăn trộm ?- Phi Tuấn cúi đầu hét vào mặt nó .
- Vậy sao cậu lại ở trong phòng tôi ?- Lam Thanh hỏi .
Phi Tuấn dùng hai tay bưng mặt nó chỉnh sang trái chỉnh sang phải :
- Nhìn kĩ !Đây là đâu ?
- Là đâu ?- Lam Thanh dù đã nhìn nhưng vẫn hỏi .
- Đây là lớp học !!!Đi học mà không biết là đâu thì vác xác tới làm gì ???
- Hở ?- Nghiêng đầu nhìn .- Vậy sao ?Thôi kệ .Ngủ tiếp .- Tiếp tục lăn ra sàn .
- Cái loại người gì thế này ?- Phi Tuấn giật giật khóe miệng nhìn nó .Cậu vuốt mặt lầm bầm .-Đúng là mình lo lắng thừa rồi .Tên khùng này không thể thắng được .
- Ai nói không thắng được ?- Lam Thanh bất ngờ tỉnh táo hẳn trừng mắt đứng nhìn Phi Tuấn .
Phi Tuấn giật mình lùi lại mấy bước .Người này là quỷ sao ?
- Nói cho cậu biết tôi nhất định sẽ thắng và bắt cậu cúi đầu xin lỗi .- Lam Thanh chỉ tay về phía Phi Tuấn tuyên bố .
- Còn lâu .Tao nhất định không bao giờ cúi đầu xin lỗi .Người tự dưng nhảy ra cản đường là mày ,tao không sai .- Phi Tuấn cứng rắn nói .
- Đã sai mà không chịu nhận lỗi .Cậu đánh người ta gần chết mà không sai sao ?- Lam Thanh rướn cổ cãi lại .
- Thanh .Cậu cũng hay đánh người mà ...- Khả Vi đứng dậy mơ mơ nói .
- Nhưng tớ không đánh đến mức đó...- Lam Thanh ngập ngừng biện minh .
- Tên đó đáng bị như vậy .Ai biểu nói điều không nên nói làm chi .- Phi Tuấn khoanh tay nói .
- Chỉ vậy mà cậu đánh người ta hả ? Sao không có lí lẽ gì hết trơn vậy ?
- Lí lẽ ?Nếu thứ đó có thể giải quyết mọi thứ thì đã không cần dùng đến nắm đấm .Cái loại người lúc nào cũng tỏ ra biết mọi thứ như mày không thể nào hiểu được lí do tao phải đánh thằng đó .Mày là loại người mà tao ghét nhất .- Phi Tuấn hung ác nói .Đôi mătq bộc lộ lửa giận vô cớ .Cậu đẩy Lam Thanh qua một bên đi ra ngoài .
Lam Thanh ở sau lè lưỡi nói :
- Ai cần cậu thích .- Sau đó rụt đầu nhăn mặt .- Tên này đúng là có vấn đề nặng .
Tử Phong đang đi nửa đường thì lén lút chuồn về .Ai .Hôm qua thức khuya ,ngủ không đủ .Bữa nay mà lên lớp thì rất mất phong độ ,phải về ngủ trước đã .Về gần khu kí túc thì cậu nhận được tin nhắn từ Giang Thiên :" Cho cậu ngủ lấy sức để lo liệu bữa trưa !Nhớ lo cho tốt không thì...tự biết hậu quả ."
- Hèn gì cậu ấy không ngăn mình lại .Quá gian xảo !- Tử Phong ảo não mắng .Cậu nhanh chóng lấy lại tinh thần nghĩ .Thôi kệ nó .Ngủ trước lo .Còn cách bữa trưa ba bốn tiếng lo chi chi sớm .
Tử Phong ngủ một mạch đến khi nghe thấy tiếng gõ cửa mới giật mình tỉnh lại .Cậu rối loạn hết cả lên .Chẳng lẽ nhóm Giang Thiên về rồi .Tử Phong lật đật ngã nhào xuống giường phóng ra cửa .Do thắng không ăn nên đã tiếp đất "hoàn hảo " .Tử Phong ôm đứng dậy .Mặt bị đập xuống sàn đau đớn .
- Còn đâu nhan sắc của mình ...
Đang thầm thương tiếc cho khuôn mặt Tử Phong mới chợt nhớ lí do mình lao ra .Cậu nhìn quanh :
- Giang Thiên...Ể ?Có thấy ai đâu ?
Tử Phong gãi gãi đầu .Chẳng lẽ lo lắng quá nên năm mộng ?Tử Phong vừa đi bước vào trong thì chân giẫm lên một bức thư .Tử Phong tò mò cầm lên nhìn một lượt bên ngoài .
- Của ai đây ?Sao không ghi tên gì hết vậy ?
Cậu nhìn bức thư chằm chằm một lúc .Đôi mắt mở lớn .Không lẽ...không lẽ...đây là thư tình của Giang Thiên .Ôi chao .Có nên nói với Lam Thanh không ta ?Không ngờ nữ sinh trường này cũng lãng mạng ghê viết thư để tỏ tình .Trong đầu Tử Phong chợt dâng lên một ý nghĩ sâu xa .Xem một chút chắc không sao .
Tử Phong lấy lá thư ra đọc .Cậu sửng sốt nhìn dòng chữ ngắn bên trên :" Trận thi đấu sắp tới nhất định phải cẩn thận với King !"
- Ai lại viết bức thư này ?Người trong trường sao ?Còn nét chữ này hơi nghệch ngoặc nhưng sao lại rất thân quen .Là ai nhỉ ?
***************************
Chap tiếp theo : Nhị tướng xuất hiện .Nhớ đón xem nha .