Nhớ kĩ lại, kì thật thì nhiệm vụ ăn trộm kia tính nguy hiểm cũng không cao, so với những việc trước đây nàng làm thì nhỏ hơn rất nhiều, không có đạo lý xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Không phải nàng không tin xuyên qua, Tần Như Thương nàng chính là một người có được dị năng bẩm sinh, dĩ nhiên hiểu chuyện thời không biến đổi vị trí.
Chẳng qua, nàng vẫn luôn hoài nghi là có người cố ý ám hại nàng, muốn nàng chết.
Người kia có thể là quân địch, cũng có khả năng là người cùng phe, thậm chí là trưởng quan giao nhiệm vụ cho nàng, phạm vi nội bộ tất cả đều bị hoài nghi.
Người kia cố ý giao nhiệm vụ này cho nàng, là cố tình để cho nàng đi tiếp xúc viên Ngọc Châu có năng lượng dị thường đó, và chờ sau khi nàng chết đi, khi đó thu lợi về ình.
Lại không nghĩ rằng nàng cứ thế xuyên qua, lần nữa được tái sinh.
Dĩ nhiên, Tần Như Thương còn có một loại ý tưởng khác…..
Nàng có được một cái đầu óc đánh giá về mọi thứ, chỉ cần bất cứ chuyện gì vừa phát sinh, đầu tiên, nàng sẽ từ gốc độ xuất phát mà phân tích được tình huống xảy ra.
Sự kiện xuyên qua lần này cũng giống như vậy!
Nếu như không phải là có người muốn nàng chết, như vậy thì còn có một loại khả năng, đó chính là, cả sự kiện xuyên qua đều là giả, cổ đại này là giả, người cũng là giả .
Tựa như "Sở Môn Thế Giới", (nguyên văn là The Truman Show, các bạn có thể search gg để biết thêm về câu chuyện này) có người sáng lập ra huyễn tượng đem nàng hút đi vào, nói không chừng còn có mưu đồ khác. (huyễn tượng là hình ảnh không có thật)
Nàng còn nhớ rõ ràng trong nháy mắt lúc xuyên qua, quá trình tựa hồ cũng chưa chết, cũng chỉ nhớ là viên Ngọc Châu kia chợt sáng lên một cái, sau đó nàng liền mất đi tri giác. Khi tỉnh lại, người không phải, mà đồ vật cũng không thấy.
Nhưng nàng đã tra xét bốn năm, cũng không có tra ra cuộc sống hiện tại có gì khác thường, ngoại trừ cái niên đại này không có tồn tại trong lịch sử, mặc khác, tất cả hoàn toàn đều là thật.
Thấy nàng thật lâu không nói gì, Tiêu Phương cầm chiết phiến (quạt xếp) trong tay mở rộng ra, hạ xuống một cái nhưng không có quạt cái nào, giống như là mượn chuyện này để tâm bình tĩnh lại.