Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 17
Nàng vốn nghĩ là có thể nhìn thấy một trận dã chiến kịch liệt ở ngự hoa viên, không nghĩ chỉ là một màn ooxx bình thường như vậy.
Thục phi ơi là Thục phi, ngươi lên cơn động dục chỉ có như vậy sao……
Hoàng đế nha hoàng đế, ngươi “làm xong” nhanh như vậy là vì sao nha nha nha……
Ngay lúc Tô Tiểu Tiểu đang thất vọng, có cảm giác như ăn nhầm phải trứng thối, Thục phi bỗng nhiên ưm lên một tiếng.
Âm thanh ưm này có thể nói là kinh thiên động địa, quỷ khiếp thần sợ, xưa nay chưa từng có……
Tô Tiểu Tiểu nghe thấy lập tức da gà trên tay đồng loạt nổi lên.
Mà hoàng đế bệ hạ nghe xong, lập tức có phản ứng, liền muốn đè lên Thục phi thì Thục phi đẩy Thượng Quan Mặc ra.
Nàng rút cái trâm cài trên đầu mình ra, trong nháy mắt, một mái tóc đen dài xõa xuống.
Thân mình trắng như tuyết, mái tóc đen như mun, ngực lại điểm hai điểm hồng hồng như anh đào làm người nhìn thấy muốn phun máu mũi.
Mắt Thục phi mơ màng.
Tiếng hoàng đế thở thật hổn hển nặng nề.
Thượng Quan Mặc túm lấy tay Thục phi, hai mắt thâm thúy.
“Tiểu yêu tinh, ngươi muốn thế nào?”
Thục phi lại ưm một tiếng.
Lại nghe nàng nói: “Bệ hạ, gần đây nô tì vừa mới học được một phương pháp mới……”
Hoàng đế chớp mi, tay bắt đầu vuốt ve bộ ngực rất tròn của Thục phi.
Thục phi rên rỉ một tiếng, sắc mặt ửng hồng né tránh vuốt ve của hoàng đế, “Bệ hạ, ngài nhẫn nại đi……”
“Ừm?”
Màn này thực kích thích.
Tô Tiểu Tiểu cảm giác được mình sắp trào máu mũi……
Tuy rằng lúc này, hai người bọn họ chưa làm thêm cái gì……
Nhưng là mà động tác đưa đẩy của hai người bọn họ làm Tô Tiểu Tiểu……
Rất muốn tìm cái nam nhân cùng ooxx……
Có phải đây là phương pháp khiêu khích ỡm ờ trong truyền thuyết?
Tô Tiểu Tiểu cảm giác chân mình bắt đầu bủn rủn ……
Nàng cảm thấy cái cảnh diễn trước mắt còn kích thích hơn xem phim điện ảnh 4D.
Nàng chịu không nổi.
Nàng tính chuồn đi trước.
Nếu không nàng tìm ai để dập tắt lửa trong người đây?
Nhưng mà…… Thực hiển nhiên, định luật là nữ nhân vật chính rình coi ooxx nhất định sẽ bị người phát hiện, Tô Tiểu Tiểu vừa lùi về sau vài bước thì âm thanh Thượng Quan Mặc văng vẳng truyền tới.
“Ai?”
“Mau đi ra cho trẫm.”
Tô Tiểu Tiểu nghe được âm thanh bất mãn của Thượng Quan Mặc, cũng không chạy trốn.
Nàng quang minh chính đại hiện thân.
Nàng ngáp một cái, làm ra vẻ như vừa mới đến. Nàng lại còn nhìn nhìn thân thể trần trụi của Thục phi cùng hoàng đế.
“Ôi chao, sớm nha. Chào bệ hạ buổi sáng, chào Thục phi buổi sáng, chào mọi người buổi sáng……” Dừng một chút, Tô Tiểu Tiểu cười nói: “Thục phi, dáng người của ngươi càng ngày càng đẹp. Nhìn xem này, ngực thiệt là bự nha. Bình thường nhà ngươi ăn trái đu đủ sao? Quái dị hoàng đế, cái thứ kia của ngươi xem ra tốt lắm…… Phù phù, thật là tốt quá. Trước ta còn lo lắng nhà ngươi có làm chuyện phòng the được nữa không. Ha ha…… Ha ha…… Các ngươi tiếp tục đi…… Hôm nay thời tiết thật đẹp……”
Tô Tiểu Tiểu lười biếng vươn cái thắt lưng.
“Không trở ngại hai người nữa. Tiếp tục đi, tiếp tục đi…… Vận động buổi sáng sẽ làm thể xác và tinh thần khỏe mạnh nha.”
Thượng Quan Mặc lại hi hí mắt, “Hoàng hậu, không ói sao?”
Tô Tiểu Tiểu nháy mắt mấy cái, theo thói quen hỏi tiếp: “Ói cái gì?”
Vừa mới dứt lời, nàng liền lập tức phản ứng lại.
“Ta không. Đồ hoàng đế quái dị! Ngươi thật không biết xấu hổ mà hỏi ta ói hay không ói! Tối hôm qua ngươi thừa dịp ta uống rượu, ý đồ chà đạp ta! Cũng may ta nôn đến chết đi sống lại, mới tránh được độc thủ nhà người. Có điều……” Tô Tiểu Tiểu rất đắc ý chớp chớp mi,“Xem ra, tối hôm qua ngươi ói cũng thật là sung sướng.”
Thượng Quan Mặc nghe không lọt tai.
Vừa nghe, cái thời điểm hỏng bét kia liền hiện ra ở trong đầu.
Hắn chính là thiên tử một triều đình……
Hắn chính là hoàng đế một quốc gia……
Hắn gặp vô số nữ nhân ở trên giường……
Nhưng mà chưa từng có ai lại kiêu ngạo như Đoan Mộc Lang Hoàn……
Mỗi lần muốn ooxx, không phải bị đá đến suýt chết thì cũng chính là bị nôn mửa hôi hám đầy người.
Thêm vài lần như thế nữa, hắn sợ rằng sẽ cả đời “bất lực”.
Hoàng hậu này thật sự là biến thái bà cụ!
Chẳng qua, càng biến thái hắn lại càng thích.
Hoàng đế mà, chính là thêm chút biến thái lại thêm phần mang tính khiêu chiến.
Thượng Quan Mặc thân lõa lồ đi đến trước mặt Tô Tiểu Tiểu, hắn từ trên cao nhìn xuống nàng.
“Hoàng hậu cũng muốn lại thử sao?”
Tô Tiểu Tiểu vừa nghe, lập tức lắc đầu giống như con gà trống bỏi.
Không!
Không không không.
Có tài nào nàng lại muốn a!
Nam nhân này sao lại vô sỉ như vậy!
Vừa mới cùng Thục phi ooxx nay lại muốn tìm nàng ooxx?
Nằm mơ đi!
Thân thể thanh bạch của nàng là để dành cho ôn nhu mĩ mạo phu quân!
Hoàng đế này xách dép cho mĩ mạo phu quân của nàng cũng không xứng!
Tuy nói rằng phu quân của nàng trước mắt còn chưa có xuất hiện……
Hơn nữa khả năng xuất hiện càng ngày càng bé……
Trong hoàng cung này, ngoại trừ hoàng đế ra không có nam nhân nào đáng giá.
Mà trong Trường Nhạc vương triều này, nam nhân có diện mạo không tốt lắm.
Không thể không nói là Thượng Quan Mặc này thế mà thông minh.
Chọn thị vệ trong cung đều là đầu trâu mặt ngựa, diện mạo hay dáng người đều không đẹp, tùy tiện vớt ra một tên, miễn cưỡng coi tạm được, thậm chí có thể nói là khó coi.
Phỏng chừng là Thượng Quan Mặc sợ phi tử của mình hồng hạnh leo tường, mới dùng thị vệ có hình dạng khó coi như vậy để đối phó……
Muốn tiến cung làm thị vệ sao?
Được thôi, hủy dung trước đi.
Hủy dung sẽ cho người làm thị vệ, tự cung sẽ cho ngươi làm thái giám.
Kể từ đó……
Phi tử muốn ngoại tình cũng khó.
Mà có hoàng đế Thượng Quan Mặc làm so sánh, đám đông thị vệ mặt mũi khó coi trông lại càng khó coi.
Tô Tiểu Tiểu nói: “Không cần.”
Hoàng đế trừng nàng:“Ngươi là hoàng hậu của trẫm.”
Tô Tiểu Tiểu: “Xin đừng nói ra sự thật làm đau lòng người khác.”
Hoàng đế lại trừng mắt: “Ngươi cùng trẫm ooxx là thiên kinh địa nghĩa.”
Tô Tiểu Tiểu: “Xin đừng trắng trợn nói ra cái sự bi thương lẫn nhau.”
Hoàng đế lấy tay ôm lấy thắt lưng Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu lập tức cảm thấy ghê tởm.
Trong suy nghĩ của Tô Tiểu Tiểu, ba chữ Thượng Quan Mặc đồng nghĩa với ba chữ “bệnh xi đa”……
“Ọe……”
Phỏng chừng tối hôm qua bị ói đến sợ, hoàng đế phản xạ có điều kiện buông lỏng Tô Tiểu Tiểu.
Kỳ thật là Tô Tiểu Tiểu muốn ói.
Nhưng mà tối hôm qua ói nhiều quá……
Dẫn đến hôm nay muốn ói cũng không thể ói được.
Cho nên Tô Tiểu Tiểu chính là chỉ phát ra âm thanh nôn mửa, thực tế là chưa ói ra cái gì.
Tô Tiểu Tiểu cũng thực ngoài ý muốn mình không thực sự ói ra được gì……
Nàng nháy mắt mấy cái, gặp hoàng đế buông lỏng ra chính mình, lập tức liền nhảy mấy cái ra xa.
“Hoàng đế quái dị, ta cảnh cáo ngươi, đừng gặp mặt ta, ngươi gặp mặt ta, ta liền ói chết ngươi!”
Thượng Quan Mặc híp mắt, một cơn gió thu thổi, hắn cảm giác được ý lạnh.
Thục phi ơi là Thục phi, ngươi lên cơn động dục chỉ có như vậy sao……
Hoàng đế nha hoàng đế, ngươi “làm xong” nhanh như vậy là vì sao nha nha nha……
Ngay lúc Tô Tiểu Tiểu đang thất vọng, có cảm giác như ăn nhầm phải trứng thối, Thục phi bỗng nhiên ưm lên một tiếng.
Âm thanh ưm này có thể nói là kinh thiên động địa, quỷ khiếp thần sợ, xưa nay chưa từng có……
Tô Tiểu Tiểu nghe thấy lập tức da gà trên tay đồng loạt nổi lên.
Mà hoàng đế bệ hạ nghe xong, lập tức có phản ứng, liền muốn đè lên Thục phi thì Thục phi đẩy Thượng Quan Mặc ra.
Nàng rút cái trâm cài trên đầu mình ra, trong nháy mắt, một mái tóc đen dài xõa xuống.
Thân mình trắng như tuyết, mái tóc đen như mun, ngực lại điểm hai điểm hồng hồng như anh đào làm người nhìn thấy muốn phun máu mũi.
Mắt Thục phi mơ màng.
Tiếng hoàng đế thở thật hổn hển nặng nề.
Thượng Quan Mặc túm lấy tay Thục phi, hai mắt thâm thúy.
“Tiểu yêu tinh, ngươi muốn thế nào?”
Thục phi lại ưm một tiếng.
Lại nghe nàng nói: “Bệ hạ, gần đây nô tì vừa mới học được một phương pháp mới……”
Hoàng đế chớp mi, tay bắt đầu vuốt ve bộ ngực rất tròn của Thục phi.
Thục phi rên rỉ một tiếng, sắc mặt ửng hồng né tránh vuốt ve của hoàng đế, “Bệ hạ, ngài nhẫn nại đi……”
“Ừm?”
Màn này thực kích thích.
Tô Tiểu Tiểu cảm giác được mình sắp trào máu mũi……
Tuy rằng lúc này, hai người bọn họ chưa làm thêm cái gì……
Nhưng là mà động tác đưa đẩy của hai người bọn họ làm Tô Tiểu Tiểu……
Rất muốn tìm cái nam nhân cùng ooxx……
Có phải đây là phương pháp khiêu khích ỡm ờ trong truyền thuyết?
Tô Tiểu Tiểu cảm giác chân mình bắt đầu bủn rủn ……
Nàng cảm thấy cái cảnh diễn trước mắt còn kích thích hơn xem phim điện ảnh 4D.
Nàng chịu không nổi.
Nàng tính chuồn đi trước.
Nếu không nàng tìm ai để dập tắt lửa trong người đây?
Nhưng mà…… Thực hiển nhiên, định luật là nữ nhân vật chính rình coi ooxx nhất định sẽ bị người phát hiện, Tô Tiểu Tiểu vừa lùi về sau vài bước thì âm thanh Thượng Quan Mặc văng vẳng truyền tới.
“Ai?”
“Mau đi ra cho trẫm.”
Tô Tiểu Tiểu nghe được âm thanh bất mãn của Thượng Quan Mặc, cũng không chạy trốn.
Nàng quang minh chính đại hiện thân.
Nàng ngáp một cái, làm ra vẻ như vừa mới đến. Nàng lại còn nhìn nhìn thân thể trần trụi của Thục phi cùng hoàng đế.
“Ôi chao, sớm nha. Chào bệ hạ buổi sáng, chào Thục phi buổi sáng, chào mọi người buổi sáng……” Dừng một chút, Tô Tiểu Tiểu cười nói: “Thục phi, dáng người của ngươi càng ngày càng đẹp. Nhìn xem này, ngực thiệt là bự nha. Bình thường nhà ngươi ăn trái đu đủ sao? Quái dị hoàng đế, cái thứ kia của ngươi xem ra tốt lắm…… Phù phù, thật là tốt quá. Trước ta còn lo lắng nhà ngươi có làm chuyện phòng the được nữa không. Ha ha…… Ha ha…… Các ngươi tiếp tục đi…… Hôm nay thời tiết thật đẹp……”
Tô Tiểu Tiểu lười biếng vươn cái thắt lưng.
“Không trở ngại hai người nữa. Tiếp tục đi, tiếp tục đi…… Vận động buổi sáng sẽ làm thể xác và tinh thần khỏe mạnh nha.”
Thượng Quan Mặc lại hi hí mắt, “Hoàng hậu, không ói sao?”
Tô Tiểu Tiểu nháy mắt mấy cái, theo thói quen hỏi tiếp: “Ói cái gì?”
Vừa mới dứt lời, nàng liền lập tức phản ứng lại.
“Ta không. Đồ hoàng đế quái dị! Ngươi thật không biết xấu hổ mà hỏi ta ói hay không ói! Tối hôm qua ngươi thừa dịp ta uống rượu, ý đồ chà đạp ta! Cũng may ta nôn đến chết đi sống lại, mới tránh được độc thủ nhà người. Có điều……” Tô Tiểu Tiểu rất đắc ý chớp chớp mi,“Xem ra, tối hôm qua ngươi ói cũng thật là sung sướng.”
Thượng Quan Mặc nghe không lọt tai.
Vừa nghe, cái thời điểm hỏng bét kia liền hiện ra ở trong đầu.
Hắn chính là thiên tử một triều đình……
Hắn chính là hoàng đế một quốc gia……
Hắn gặp vô số nữ nhân ở trên giường……
Nhưng mà chưa từng có ai lại kiêu ngạo như Đoan Mộc Lang Hoàn……
Mỗi lần muốn ooxx, không phải bị đá đến suýt chết thì cũng chính là bị nôn mửa hôi hám đầy người.
Thêm vài lần như thế nữa, hắn sợ rằng sẽ cả đời “bất lực”.
Hoàng hậu này thật sự là biến thái bà cụ!
Chẳng qua, càng biến thái hắn lại càng thích.
Hoàng đế mà, chính là thêm chút biến thái lại thêm phần mang tính khiêu chiến.
Thượng Quan Mặc thân lõa lồ đi đến trước mặt Tô Tiểu Tiểu, hắn từ trên cao nhìn xuống nàng.
“Hoàng hậu cũng muốn lại thử sao?”
Tô Tiểu Tiểu vừa nghe, lập tức lắc đầu giống như con gà trống bỏi.
Không!
Không không không.
Có tài nào nàng lại muốn a!
Nam nhân này sao lại vô sỉ như vậy!
Vừa mới cùng Thục phi ooxx nay lại muốn tìm nàng ooxx?
Nằm mơ đi!
Thân thể thanh bạch của nàng là để dành cho ôn nhu mĩ mạo phu quân!
Hoàng đế này xách dép cho mĩ mạo phu quân của nàng cũng không xứng!
Tuy nói rằng phu quân của nàng trước mắt còn chưa có xuất hiện……
Hơn nữa khả năng xuất hiện càng ngày càng bé……
Trong hoàng cung này, ngoại trừ hoàng đế ra không có nam nhân nào đáng giá.
Mà trong Trường Nhạc vương triều này, nam nhân có diện mạo không tốt lắm.
Không thể không nói là Thượng Quan Mặc này thế mà thông minh.
Chọn thị vệ trong cung đều là đầu trâu mặt ngựa, diện mạo hay dáng người đều không đẹp, tùy tiện vớt ra một tên, miễn cưỡng coi tạm được, thậm chí có thể nói là khó coi.
Phỏng chừng là Thượng Quan Mặc sợ phi tử của mình hồng hạnh leo tường, mới dùng thị vệ có hình dạng khó coi như vậy để đối phó……
Muốn tiến cung làm thị vệ sao?
Được thôi, hủy dung trước đi.
Hủy dung sẽ cho người làm thị vệ, tự cung sẽ cho ngươi làm thái giám.
Kể từ đó……
Phi tử muốn ngoại tình cũng khó.
Mà có hoàng đế Thượng Quan Mặc làm so sánh, đám đông thị vệ mặt mũi khó coi trông lại càng khó coi.
Tô Tiểu Tiểu nói: “Không cần.”
Hoàng đế trừng nàng:“Ngươi là hoàng hậu của trẫm.”
Tô Tiểu Tiểu: “Xin đừng nói ra sự thật làm đau lòng người khác.”
Hoàng đế lại trừng mắt: “Ngươi cùng trẫm ooxx là thiên kinh địa nghĩa.”
Tô Tiểu Tiểu: “Xin đừng trắng trợn nói ra cái sự bi thương lẫn nhau.”
Hoàng đế lấy tay ôm lấy thắt lưng Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu lập tức cảm thấy ghê tởm.
Trong suy nghĩ của Tô Tiểu Tiểu, ba chữ Thượng Quan Mặc đồng nghĩa với ba chữ “bệnh xi đa”……
“Ọe……”
Phỏng chừng tối hôm qua bị ói đến sợ, hoàng đế phản xạ có điều kiện buông lỏng Tô Tiểu Tiểu.
Kỳ thật là Tô Tiểu Tiểu muốn ói.
Nhưng mà tối hôm qua ói nhiều quá……
Dẫn đến hôm nay muốn ói cũng không thể ói được.
Cho nên Tô Tiểu Tiểu chính là chỉ phát ra âm thanh nôn mửa, thực tế là chưa ói ra cái gì.
Tô Tiểu Tiểu cũng thực ngoài ý muốn mình không thực sự ói ra được gì……
Nàng nháy mắt mấy cái, gặp hoàng đế buông lỏng ra chính mình, lập tức liền nhảy mấy cái ra xa.
“Hoàng đế quái dị, ta cảnh cáo ngươi, đừng gặp mặt ta, ngươi gặp mặt ta, ta liền ói chết ngươi!”
Thượng Quan Mặc híp mắt, một cơn gió thu thổi, hắn cảm giác được ý lạnh.