Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Hoan Hoan Ái - Cách Yêu Của Chủ Tịch Phong - Chương 74: Kế hoạch chạy trốn
Hắn đến đây để ngủ, xem đây là nơi nào vậy?
Đúng là cô đang ở chỗ của hắn nhưng cũng là do hắn ép buộc chứ không phải cam tâm tình nguyện
Ít ra cũng phải tôn trọng cô chứ
Hỗn đản
Nhưng Hoan Hoan nhát gan không dám đánh hắn, đành phải nằm yên để hắn ôm
Lại 1 đêm mất ngủ ...
Hôm sau phải đợi hắn đi khỏi cô mới ngủ được
Phải giả vờ nằm yên cả đêm cho nên bây giờ 1 bên tay cô gần như tê liệt, vai và cổ mỏi muốn chết
Trước khi đi, Lãnh Phong in lên môi cô 1 nụ hôn
Hoan Hoan đưa tay lên sờ, vẫn còn cảm giác ở đó
Tên ác ma đó lại dám lợi dụng lúc cô ngủ mà giở trò
Mặc kệ, cô buồn ngủ lắm rồi
Tối nay sẽ rời khỏi cho nên bây giờ phải ngủ lấy sức
Lăng Huệ có vào phòng gọi vài lần nhưng Hoan Hoan không muốn ngủ, cô ấy sốt ruột
Chị Hoan Hoan hôm qua đi ngủ từ rất sớm, đến bây giờ vẫn chưa dậy chẳng lẽ cơ thể không khoẻ?
Nhưng không biết lúc vào phòng Hoan Hoan cũng vừa thiếp đi
Cô ngủ 1 mạch đến tận trưa sau đó như thường lệ đi dạo ngắm hoa
Tránh để người khác sinh nghi
Chuyện đến cũng sẽ đến
Tối đó 7 giờ...
'Lăng Huệ, chị có chút buồn ngủ, em lấy cho chị cái chăn khác được không'
'Nhưng ... chăng này em vừa thay lúc trưa' Lăng Huệ ngây ngốc gãi đầu
Hoan Hoan liếm môi, sao lại trùng hợp vậy chứ?
Nhưng không sao, Doãn tỷ bảo luôn phải bình tĩnh trong mọi chuyện
'Lúc nãy chị không cẩn thận làm bẩn rồi, phiền em được không?'
'Thì ra là vậy, được rồi, chị đợi em 1 chút nha'
Lăng Huệ vui vẻ chạy đi
Lúc sau Diệp Tử vội vã bước vào
'Sắp không kịp rồi, chúng ta mau chóng đổi quần áo cho nhau đi'
Hoan Hoan không biết kế hoạch cụ thể là gì nhưng bộ dạng cô ta gấp gáp như vậy thì tạm thời cứ làm theo rồi tính sau vậy
Sau khi đã đổi xong, Diệp Tử mới nói thêm
'Ở phía Đông vườn hoa có 1 chiếc xe chở rau củ người lái tên là Lương Sa, cô cứ đến hắn ta sẽ chở cô ra khỏi đây'
'Nhưng nếu như bị phát hiện ...' Hoan Hoan trong đầu chỉ có mỗi nghi vấn này
Tuy cô và Diệp Tử vóc dáng tương đương nhau, nhìn từ phía sau sẽ chẳng phát hiện được nhưng gương mặt thì sao có thể che giấu được?
Nếu kế hoạch thất bại không chỉ cô, ngay cả cô ta và người lái xe Lương Sa gì đó cũng sẽ bị liên lụy
Diệp Tử đeo khẩu trang cho cô, miệng nhếch lên đầy tự tin
'Từ hôm qua tôi đã giả vờ bị cảm đến mức không thể nói chuyện, trong người khó chịu cư xử thô lỗ. Cho nên chẳng ai muốn tiếp cận, cô cứ nhanh chóng đến chỗ tôi nói là được'
Không ngờ cô ta lại lên kế hoạch chu đáo như vậy
Cô theo lời đi đến phía Đông vườn hoa quả thật có người đang đợi
Trên đường đi cũng chẳng có ai hỏi han gì dù nơi này rất nhiều người
Hoan Hoan thở phào nhẹ nhõm
Mọi chuyện đều theo đúng kế hoạch của Diệp Tử
'Cô là Hoan Hoan có đúng không?' Người đàn ông này có chút đầy đặn, gương mặt tươi cười khi nhìn thấy cô
Hoan Hoan nhanh chóng gật đầu
'Tôi là Lương Sa đây, không nói nhiều nữa, tôi sẽ đưa cô rời khỏi nơi này, mau lên xe'
Cô ngồi bên ghế phụ gài dây an toàn, để đề phòng vẫn để khẩu trang như cũ chưa gỡ xuống
An ninh nơi này rất nghiêm ngặc, cô ngồi bên ghế đan tay vào nhau
Mong rằng sẽ không bị phát hiện
Đến cửa cổng, bảo vệ yêu cầu mở cửa xe để xác minh, Hoan Hoan hồn bay phách lạc
'Tôi đến giao rau củ hằng ngày, người ngồi bên cạnh là Diệp Tử, cô ấy bị sốt rồi sắp không chịu được nên mới nhờ tôi chở đi bệnh viện. Anh xem, vì mệt mỏi nên ngất đi rồi'
Lương Sa nhìn bảo vệ nói dối bình thường đến mức làm cô kinh ngạc
Những bảo vệ thì thầm với nhau 1 lúc rồi nói
'Được rồi, anh mau qua đi'
'Haha, tôi đi đây, ngày mai muốn ăn gì có thể nói tôi biết nha'
Thoát rồi, làm cô sợ đến mức sắp khóc
Về phía Lăng Huệ, khi cô đem chăn về phòng thì thấy người trong phòng đem chăn trùm kín
'Chị Hoan Hoan, em đem chăn đến rồi'
Không nghe trả lời
Chẳng lẽ đã ngủ rồi sao?
'Chị Hoan Hoan?'
Vẫn không trả lời, xem ra nên để chị ấy ngủ thôi
Đúng là cô đang ở chỗ của hắn nhưng cũng là do hắn ép buộc chứ không phải cam tâm tình nguyện
Ít ra cũng phải tôn trọng cô chứ
Hỗn đản
Nhưng Hoan Hoan nhát gan không dám đánh hắn, đành phải nằm yên để hắn ôm
Lại 1 đêm mất ngủ ...
Hôm sau phải đợi hắn đi khỏi cô mới ngủ được
Phải giả vờ nằm yên cả đêm cho nên bây giờ 1 bên tay cô gần như tê liệt, vai và cổ mỏi muốn chết
Trước khi đi, Lãnh Phong in lên môi cô 1 nụ hôn
Hoan Hoan đưa tay lên sờ, vẫn còn cảm giác ở đó
Tên ác ma đó lại dám lợi dụng lúc cô ngủ mà giở trò
Mặc kệ, cô buồn ngủ lắm rồi
Tối nay sẽ rời khỏi cho nên bây giờ phải ngủ lấy sức
Lăng Huệ có vào phòng gọi vài lần nhưng Hoan Hoan không muốn ngủ, cô ấy sốt ruột
Chị Hoan Hoan hôm qua đi ngủ từ rất sớm, đến bây giờ vẫn chưa dậy chẳng lẽ cơ thể không khoẻ?
Nhưng không biết lúc vào phòng Hoan Hoan cũng vừa thiếp đi
Cô ngủ 1 mạch đến tận trưa sau đó như thường lệ đi dạo ngắm hoa
Tránh để người khác sinh nghi
Chuyện đến cũng sẽ đến
Tối đó 7 giờ...
'Lăng Huệ, chị có chút buồn ngủ, em lấy cho chị cái chăn khác được không'
'Nhưng ... chăng này em vừa thay lúc trưa' Lăng Huệ ngây ngốc gãi đầu
Hoan Hoan liếm môi, sao lại trùng hợp vậy chứ?
Nhưng không sao, Doãn tỷ bảo luôn phải bình tĩnh trong mọi chuyện
'Lúc nãy chị không cẩn thận làm bẩn rồi, phiền em được không?'
'Thì ra là vậy, được rồi, chị đợi em 1 chút nha'
Lăng Huệ vui vẻ chạy đi
Lúc sau Diệp Tử vội vã bước vào
'Sắp không kịp rồi, chúng ta mau chóng đổi quần áo cho nhau đi'
Hoan Hoan không biết kế hoạch cụ thể là gì nhưng bộ dạng cô ta gấp gáp như vậy thì tạm thời cứ làm theo rồi tính sau vậy
Sau khi đã đổi xong, Diệp Tử mới nói thêm
'Ở phía Đông vườn hoa có 1 chiếc xe chở rau củ người lái tên là Lương Sa, cô cứ đến hắn ta sẽ chở cô ra khỏi đây'
'Nhưng nếu như bị phát hiện ...' Hoan Hoan trong đầu chỉ có mỗi nghi vấn này
Tuy cô và Diệp Tử vóc dáng tương đương nhau, nhìn từ phía sau sẽ chẳng phát hiện được nhưng gương mặt thì sao có thể che giấu được?
Nếu kế hoạch thất bại không chỉ cô, ngay cả cô ta và người lái xe Lương Sa gì đó cũng sẽ bị liên lụy
Diệp Tử đeo khẩu trang cho cô, miệng nhếch lên đầy tự tin
'Từ hôm qua tôi đã giả vờ bị cảm đến mức không thể nói chuyện, trong người khó chịu cư xử thô lỗ. Cho nên chẳng ai muốn tiếp cận, cô cứ nhanh chóng đến chỗ tôi nói là được'
Không ngờ cô ta lại lên kế hoạch chu đáo như vậy
Cô theo lời đi đến phía Đông vườn hoa quả thật có người đang đợi
Trên đường đi cũng chẳng có ai hỏi han gì dù nơi này rất nhiều người
Hoan Hoan thở phào nhẹ nhõm
Mọi chuyện đều theo đúng kế hoạch của Diệp Tử
'Cô là Hoan Hoan có đúng không?' Người đàn ông này có chút đầy đặn, gương mặt tươi cười khi nhìn thấy cô
Hoan Hoan nhanh chóng gật đầu
'Tôi là Lương Sa đây, không nói nhiều nữa, tôi sẽ đưa cô rời khỏi nơi này, mau lên xe'
Cô ngồi bên ghế phụ gài dây an toàn, để đề phòng vẫn để khẩu trang như cũ chưa gỡ xuống
An ninh nơi này rất nghiêm ngặc, cô ngồi bên ghế đan tay vào nhau
Mong rằng sẽ không bị phát hiện
Đến cửa cổng, bảo vệ yêu cầu mở cửa xe để xác minh, Hoan Hoan hồn bay phách lạc
'Tôi đến giao rau củ hằng ngày, người ngồi bên cạnh là Diệp Tử, cô ấy bị sốt rồi sắp không chịu được nên mới nhờ tôi chở đi bệnh viện. Anh xem, vì mệt mỏi nên ngất đi rồi'
Lương Sa nhìn bảo vệ nói dối bình thường đến mức làm cô kinh ngạc
Những bảo vệ thì thầm với nhau 1 lúc rồi nói
'Được rồi, anh mau qua đi'
'Haha, tôi đi đây, ngày mai muốn ăn gì có thể nói tôi biết nha'
Thoát rồi, làm cô sợ đến mức sắp khóc
Về phía Lăng Huệ, khi cô đem chăn về phòng thì thấy người trong phòng đem chăn trùm kín
'Chị Hoan Hoan, em đem chăn đến rồi'
Không nghe trả lời
Chẳng lẽ đã ngủ rồi sao?
'Chị Hoan Hoan?'
Vẫn không trả lời, xem ra nên để chị ấy ngủ thôi