Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Hoan Hoan Ái - Cách Yêu Của Chủ Tịch Phong - Chương 34: Mộng xuân (H)
Socola hôm nay hắn đã nhờ Dương Hồng mua, vì hắn chẳng biết loại nào hợp với sở thích phải nữ, nhưng hắn quên rằng Dương Hồng cũng chẳng có tý kinh nghiệm nào trong việc này, không ngờ tên đầu gỗ đó lại chọn socola có rượu
Chắc chắn bị nhân viên cửa hàng lừa rồi
Hoan Hoan nằm trên ghế, phát ra hơi thở đều đều thỉnh thoảng còn rên rỉ
Lãnh Phong nghe thấy mà bụng dạ cồn cào
Hắn bế cô vào phòng ngủ phía sau để cô thoải mái hơn
Chết thật, cô nhẹ quá
Đây là do ăn uống không đủ chất, phải bồi bổ cho cô thật nhiều rồi
Hoan Hoan tựa đầu vào ngực hắn, hơi thở cô kích thích hắn làm chuyện xấu
Phảu kìm nén thật lâu mới có thể đặt cô lên giường
Hắn tự tay cởi giày cho cô, đắp chăn lại rồi đi vào phòng tắm giải quyết
Hoan Hoan bị rượu làm cho khắp người nóng như lửa, giở chân đá cái chăn xuống. Nút áo cũng được cô cởi ra gần hết, lộ cảnh xuân bên trong
Đi vào phòng tắm, hắn mặc dòng nước lạnh như băng kia gội rửa cơ thể
Dù có bị cảm thì hắn cũng không muốn nhân lúc cô không đồng ý mà làm ra loại chuyện đó
Lãnh Phong dập lửa xong tâm tình đã dễ chịu hơn, nào ngờ khi bước ra lại thấy cảnh tượng trước mắt. Lửa lúc nãy dập tắt bây giờ đã không thể dùng nước nữa rồi
Hắn đến bên cạnh cô thở dốc, đưa tay chạm lên đôi môi mềm căng mọng, lướt xuống cằm rồi đến khe ngực sâu gợi cảm
Áo ngực màu hồng bị kéo lên lộ khuôn ngực bên trong, hắn đưa tay đến xoa nhẹ
Không phải hắn xấu xa mà là vì cô câu dẫn hắn. Là do cô cố ý
Hắn viện cớ
'Ưm...'
Người nằm trên giường khẽ rên rỉ, hắn bạo gan hơn dùng ngón tay vân vê nụ hoa, tay còn lại kéo khoá quần cô xuống
Cúi người ngậm 1 bên đầy đặn, cảm nhận run rẩy của người dưới thân, tay hắn luồng vào trong quần lót trêu chọc
'Ưm .... a .... đừng ....'
Hoan Hoan cảm nhận cơ thể khác thường, nhưng mi mắt nặng triễu không thể mở ra mơ hồ kêu lên vài tiếng. Mặc dù cự tuyệt nhưng giọng nói lại không có vẻ như đang bài xích, ngược lại câu dẫn mị hoặc
Cảm giác cả người ngứa ngáy khó chịu, nhưng cô lại muốn nhìu thêm
Cái miệng nhỏ hé mở
Lãnh Phong hôn lên cái miệng đang mời gọi kia, cùng lưỡi cô dây dưa triền miên
Cô bị rượu làm choáng váng, lưỡi tự chuyển động đáp lại hắn
Hắn vui mừng quấn quých, bàn tay to không ngừng di chuyển khắp nơi
Nhưng nếu bây giờ hắn cho vào, cô chắc chắn sẽ phát hiện
Hắn kẹp đùi thon của cô vào nhau rồi khéo khoá quần chính mình, đưa vật sưng to kia vào giữa bắp đùi cô, chậm rãi luận động
Hắn không vào nhưng Hoan Hoan cảm nhận được nơi đó cứ liên tục cọ xác vào chỗ riêng tư của mình càng lúc càng nhanh. Cô đạt đến giới hạn rên lên yêu kiều rồi xụi lơ
Lãnh Phong phóng thích lên người cô rồi gục xuống
Đã trôi qua hơn nửa tiếng, cũng may là cô chưa tỉnh lại. Hắn mau chóng lau chùi vết tích của mình trên người cô, sửa lại quần áo rồi ngồi bên giường
Xem ra khiến cô say rượu cũng không hẳn là chuyện xấu, con sói đói đã nhiều năm không được ăn no, bây giờ lại được lấp đầy, tuy có chút không thoả mãn cho lắm nhưng thu hoạch không tệ
Sau khi Hoan Hoan tỉnh lại chỉ cảm thấy đầu có hơi đau, đưa tay lên xoa xoa
'Ư ... khó chịu quá ...'
Nhìn xung quanh chỉ thấy xa xa lạ lạ, cô nhớ lúc nãy ...
Lúc nãy cô vào phòng chủ tịch, ăn socola, sau đó ...
'Tỉnh rồi sao' Lãnh Phong ngồi bên cạnh nhẹ nhàng quan tâm
Cô thấy hắn đang ngồi bên cạnh mình, súyt chút rớt xuống giường
Sao chủ tịch lại ở đây, còn ngồi bên cạnh cô nữa chứ
Hắn nhìn thỏ con đang loay hoay cố nén cười
'Lúc nãy em ăn nhầm socola có chứa rượu, tôi cho em mượn phòng ngủ 1 chút'
À, giờ thì cô nhớ ra rồi!
Lúc nãy đang ăn thì thấy rất buồn ngủ, cô định đi ra ngoài thì gục luôn trên ghế
Sau đó ...
Cô đỏ mặt nhanh chóng đứng lên chạy đi mất dưới sự ngỡ ngàng của Lãnh Phong
Chạy ra khỏi phòng chủ tịch, cô cố trấn an trái tim bé nhỏ đang chạy loạn của mình
Mình sao thế này? Mình và chủ tịch ...
Mình thèm khát chủ tịch đến mức mơ thấy giấc mơ vô liêm sĩ như vậy rồi sao?
Tuy ngài ấy đối đãi với mình rất tốt nhưng cũng không được vì thế mà mơ mộng viễn vong chứ
Hoan Hoan ơi là Hoan Hoan!!! Mày tỉnh táo lại đi
Mày nghĩ chủ tịch là ai, là người mà cả thành phố này kính sợ
Vậy mà mày lại dám có suy nghĩ đê tiện đó, còn dám mơ giấc mơ đó ...
Chẳng lẽ ... cô thích chủ tịch Phong?
Chắc chắn bị nhân viên cửa hàng lừa rồi
Hoan Hoan nằm trên ghế, phát ra hơi thở đều đều thỉnh thoảng còn rên rỉ
Lãnh Phong nghe thấy mà bụng dạ cồn cào
Hắn bế cô vào phòng ngủ phía sau để cô thoải mái hơn
Chết thật, cô nhẹ quá
Đây là do ăn uống không đủ chất, phải bồi bổ cho cô thật nhiều rồi
Hoan Hoan tựa đầu vào ngực hắn, hơi thở cô kích thích hắn làm chuyện xấu
Phảu kìm nén thật lâu mới có thể đặt cô lên giường
Hắn tự tay cởi giày cho cô, đắp chăn lại rồi đi vào phòng tắm giải quyết
Hoan Hoan bị rượu làm cho khắp người nóng như lửa, giở chân đá cái chăn xuống. Nút áo cũng được cô cởi ra gần hết, lộ cảnh xuân bên trong
Đi vào phòng tắm, hắn mặc dòng nước lạnh như băng kia gội rửa cơ thể
Dù có bị cảm thì hắn cũng không muốn nhân lúc cô không đồng ý mà làm ra loại chuyện đó
Lãnh Phong dập lửa xong tâm tình đã dễ chịu hơn, nào ngờ khi bước ra lại thấy cảnh tượng trước mắt. Lửa lúc nãy dập tắt bây giờ đã không thể dùng nước nữa rồi
Hắn đến bên cạnh cô thở dốc, đưa tay chạm lên đôi môi mềm căng mọng, lướt xuống cằm rồi đến khe ngực sâu gợi cảm
Áo ngực màu hồng bị kéo lên lộ khuôn ngực bên trong, hắn đưa tay đến xoa nhẹ
Không phải hắn xấu xa mà là vì cô câu dẫn hắn. Là do cô cố ý
Hắn viện cớ
'Ưm...'
Người nằm trên giường khẽ rên rỉ, hắn bạo gan hơn dùng ngón tay vân vê nụ hoa, tay còn lại kéo khoá quần cô xuống
Cúi người ngậm 1 bên đầy đặn, cảm nhận run rẩy của người dưới thân, tay hắn luồng vào trong quần lót trêu chọc
'Ưm .... a .... đừng ....'
Hoan Hoan cảm nhận cơ thể khác thường, nhưng mi mắt nặng triễu không thể mở ra mơ hồ kêu lên vài tiếng. Mặc dù cự tuyệt nhưng giọng nói lại không có vẻ như đang bài xích, ngược lại câu dẫn mị hoặc
Cảm giác cả người ngứa ngáy khó chịu, nhưng cô lại muốn nhìu thêm
Cái miệng nhỏ hé mở
Lãnh Phong hôn lên cái miệng đang mời gọi kia, cùng lưỡi cô dây dưa triền miên
Cô bị rượu làm choáng váng, lưỡi tự chuyển động đáp lại hắn
Hắn vui mừng quấn quých, bàn tay to không ngừng di chuyển khắp nơi
Nhưng nếu bây giờ hắn cho vào, cô chắc chắn sẽ phát hiện
Hắn kẹp đùi thon của cô vào nhau rồi khéo khoá quần chính mình, đưa vật sưng to kia vào giữa bắp đùi cô, chậm rãi luận động
Hắn không vào nhưng Hoan Hoan cảm nhận được nơi đó cứ liên tục cọ xác vào chỗ riêng tư của mình càng lúc càng nhanh. Cô đạt đến giới hạn rên lên yêu kiều rồi xụi lơ
Lãnh Phong phóng thích lên người cô rồi gục xuống
Đã trôi qua hơn nửa tiếng, cũng may là cô chưa tỉnh lại. Hắn mau chóng lau chùi vết tích của mình trên người cô, sửa lại quần áo rồi ngồi bên giường
Xem ra khiến cô say rượu cũng không hẳn là chuyện xấu, con sói đói đã nhiều năm không được ăn no, bây giờ lại được lấp đầy, tuy có chút không thoả mãn cho lắm nhưng thu hoạch không tệ
Sau khi Hoan Hoan tỉnh lại chỉ cảm thấy đầu có hơi đau, đưa tay lên xoa xoa
'Ư ... khó chịu quá ...'
Nhìn xung quanh chỉ thấy xa xa lạ lạ, cô nhớ lúc nãy ...
Lúc nãy cô vào phòng chủ tịch, ăn socola, sau đó ...
'Tỉnh rồi sao' Lãnh Phong ngồi bên cạnh nhẹ nhàng quan tâm
Cô thấy hắn đang ngồi bên cạnh mình, súyt chút rớt xuống giường
Sao chủ tịch lại ở đây, còn ngồi bên cạnh cô nữa chứ
Hắn nhìn thỏ con đang loay hoay cố nén cười
'Lúc nãy em ăn nhầm socola có chứa rượu, tôi cho em mượn phòng ngủ 1 chút'
À, giờ thì cô nhớ ra rồi!
Lúc nãy đang ăn thì thấy rất buồn ngủ, cô định đi ra ngoài thì gục luôn trên ghế
Sau đó ...
Cô đỏ mặt nhanh chóng đứng lên chạy đi mất dưới sự ngỡ ngàng của Lãnh Phong
Chạy ra khỏi phòng chủ tịch, cô cố trấn an trái tim bé nhỏ đang chạy loạn của mình
Mình sao thế này? Mình và chủ tịch ...
Mình thèm khát chủ tịch đến mức mơ thấy giấc mơ vô liêm sĩ như vậy rồi sao?
Tuy ngài ấy đối đãi với mình rất tốt nhưng cũng không được vì thế mà mơ mộng viễn vong chứ
Hoan Hoan ơi là Hoan Hoan!!! Mày tỉnh táo lại đi
Mày nghĩ chủ tịch là ai, là người mà cả thành phố này kính sợ
Vậy mà mày lại dám có suy nghĩ đê tiện đó, còn dám mơ giấc mơ đó ...
Chẳng lẽ ... cô thích chủ tịch Phong?