Một lần say rượu, cô đắc tội nhân vật máu mặt. Cô có việc cầu xin anh giúp, anh ham hố sắc đẹp của cô. Lâu dần, cô mới biết trong lòng anh có người khác, khi bạch nguyệt quang của anh trở lại, anh dần dần không về nhà nữa, cô chỉ đành trải qua vô số đêm không có anh trong ngôi nhà trống trải. Sau đó, cô nhận được một tờ chi phiếu và một tiếng tạm biệt của anh. Vốn tưởng cô sẽ khóc lóc, nào ngờ cô cầm lấy tờ chi phiếu rời đi: "Anh Hoắc, sau này chúng ta sẽ không gặp lại!".
.... Lần tiếp theo gặp lại, bên cạnh cô đã có người khác. Mắt anh đỏ hoe: "Vốn dĩ là anh bên e trước".
Cô chỉ cười nhàn nhạt: "Luật sư Hoắc, cũng là anh nói lời chia tay trước! Nếu muốn hẹn tôi, anh sẽ phải xếp hàng".
Hôm sau, cô nhận được số tiền hàng trăm tỉ kèm nhẫn kim cương. Luật sư Hoắc quỳ một gối: "Anh muốn chen hàng!"