Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1550
Dịch: black
Mỗi lần đấu nhau đều là Lục Nguyên chiếm ưu thế, chủ di thất văn minh rất muốn phản kích lại nhưng dùng hết mọi cách cũng không thể, gã không cách nào lật ngược thế cờ, chỉ đành mặc cho Lục Nguyên mở rộng ưu thế từng chút một.
Chiêu thứ mười lăm! Lần này di thất chi nhẫn bùng phát ra lực lượng cường địa, đấy là di thất chi bí, có thể đưa người vào di thất thiên đường, là một trong đại chiêu của chủ di thất văn minh. Đã rơi vào thế yếu trong mười bốn chiêu, không vùng lên nữa thì hơi muộn. Gã muốn dựa vào chiêu này lật ngược bàn cờ, nhưng kiếm quang của Lục Nguyên như kinh hồng chặt đứt tất cả, gã lại thất bại.
Chiêu thứ hai mươi.
Chiêu thứ hai mươi lăm.
Chiêu thứ ba mươi.
Chiêu thứ ba mươi bảy. Giờ phút này, bởi vì ba mươi sáu chiêu trước tích lũy thế yếu, chủ di thất văn minh hoàn toàn suy sụp.
Chiêu thứ bốn mươi, đến đây thì nhân vật lợi hại như chủ di thất văn minh thể làm được cả phản kích.
Chiêu thứ năm mươi.
Kiếm quang của Lục Nguyên ở không trung nhẹ nhàng xẹt qua.
Hắn nói:
- Đại diễn có con số năm mươi, bây giờ giết chết mười chín kỷ nguyên chủ văn minh như ngươi vừa lúc là năm mươi chiêu.
Kiếm quang của Lục Nguyên đâm và trái tim chủ di thất văn minh.
Chủ di thất văn minh thở dài, nói:
- Ta thua không oan.
Gã hiểu mình thua đúng là không oan chút nào, bây giờ Lục Nguyên dùng thực lực từng chút một nghiền gã, trong năm mươi chiêu này gã không thể làm được phản công một chiêu. Lục Nguyên quá mạnh, thua dưới tay cg như vậy đúng là không lời gì để nói.
Chủ di thất văn minh nói:
- Ta thua không oan nhưng Lục Nguyên, thật ra ngươi rất oan. Nếu không phải chủ vĩnh hằng xuất thế thì thực lực hiện tại của ngươi đã vượt qua đệ nhất cao thủ chủ kiếm cổ văn minh trước, có thể trấn áp chư thiên vạn giới, mà hiện tại, thực lực của ngươi cách chủ vĩnh hằng một khe rãnh rất lớn không thể vượt qua.
- Đáng tiếc.
Chủ di thất văn minh nghiêng đầu một bên, tắt thở.
Lục Nguyên vác kiếm trên vai, lại nói hắn không khả năng ngang bằng với chủ vĩnh hằng, hơn nữa hắn phát hiện mới nãy chủ di thất văn minh dùng giọng điệu chân thành nhất nói, vậy chứng minh gã lây pháp lực mười chín kỷ nguyên quan sát vẫn thấy chênh lệch giữa hắn và chủ vĩnh hằng rất lớn.
Mặc kệ nó, dù có thể nào mình phải chiến đấu.
Nhất định phải tiêu diệt tên đầu trọc đó.
Chủ di thất văn minh còn có nhiều di vật, như là thần vật cao thiên giai, nhưng Lục Nguyên không cần nữa, từ mười chín kỷ nguyên đến hai mươi kỷ nguyên có nhiều hơn thần vật cao thiên giai cũng vô dụng, đây là bước cuối cùng cũng là bước khó vượt qua nhất. Từ xưa đến nay chỉ có chủ vĩnh hằng mới vượt qua bước này, bây giờ phải xem hắn có thể vượt qua được không. Lục Nguyên ở trong di sản của chủ di thất văn minh tìm thấy cách khống chế những cơ quan, mượn chúng nó cuối cùng đã bắt giữ được đạo tự phân thân. Đạo tự phân thân còn muốn giãy dụa nhưng pháp lực mười chín kỷ nguyên của Lục Nguyên bao trùm, cưỡng ép trấn áp.
Lục Nguyên đã có kinh nghiệm trấn áp, dù sao năm đó hắn từng trấn áp bất khuất chi lưu quang mà.
Qua máy tháng, cuối cùng đã trấn áp được đạo tự phân thân.
Sau khi trấn áp đạo tự phân thân, Lục Nguyên liền phát hiện có thể nhìn thấu tất cả pháp, chất lượng pháp lực cũng tăng mảng lớn. Vốn là hai phần vĩnh hằng mạnh bây giờ lên tới mười phần. Còn có sáu phần vận mệnh mạnh. Ba pháp lực vượt qua văn minh không ngừng dung hợp trong người Lục Nguyên, biến thành pháp lực càng lúc càng mạnh.
Hư không trong người, dung hợp.
Dường như có vô tận pháp lực đang nổ đì đùng, dung hợp.
Đây là màu sắc thứ mười, khác với màu của vĩnh hằng mạnh nhưng đúng là màu thứ mười, dùng ngôn ngữ rất khó hình dung nó, bởi vì trước đó không một ai dùng màu sắc như vậy tất nhiên sẽ không người nào đặt tên tương ứng. Lục Nguyên chỉ có thể miễn cưỡng dùng từ mỹ lệ, lộng lẫy hình dung nó nhưng vẫn kém xa.
Hơn nữa chất lượng không tệ.
Lục Nguyên có từng đấu với chủ hoang đạo văn minh và chủ di thất văn minh, vĩnh hằng mạnh của họ một là năm phần, một là năm phần mốt, chất lượng pháp lực đều rất cao, nhưng bây giờ hắn cảm thấy pháp lực của mình còn cao hơn họ. Tất nhiên tuyệt đối không bằng Thái Cổ nhưng cũng xem như rất cao. Hắn thầm nhận định chắc khoảng sáu, bảy phần vĩnh hằng mạnh, thậm chí là mạnh hơn, dù sao đây chỉ là đoán thôi, chưa thấy ai có chất lượng pháp lực cao như vậy.
Đạo tự phân thân vào tay, vậy là bây giờ chỉ có một vận đề, còn lại bốn phần vận mệnh thiết tắt ở đâu? Chỉ có tìm ra bốn phần vận mệnh thiết tắt thì mình mới có khả năng chiến thắng Thái Cổ chủ vĩnh hằng được.
Lục Nguyên tùacute; bước trên di thất địa, rất nhanh ra khỏi đấy. Hắn vừa ra khỏi di thất địa thì nghe được một tin tức.
- Cái gì!? Vận mệnh thông đạo xuất hiện hả?
- Vận mệnh thông đạo ở bên trên Vĩnh Hằng Thiên Cung.
- Thái Cổ chủ vĩnh hằng đang đánh mở vận mệnh thông đạo.
- Nghe nói bốn phần vận mệnh thiết tắt ở trong vận mệnh thông đạo đấy.
- Thái Cổ chủ vĩnh hằng vốn có vĩnh hằng chi môn rồi, giờ thêm bốn phần vận mệnh thiết tắc nữa thì vô địch.
Tin tức là từ Vĩnh Hằng Thiên Cung truyền đến, đây vốn là bí mật thái cổ vương triều, nhưng thái cổ vương triều cũng có thám tử, vậy nên Lục Nguyên biết bí mật này. Sau khi biết bí mật thì Lục Nguyên kích động, vì hắn mới nghĩ ra mấu chốt chiến thắng Thái Cổ chủ vĩnh hằng là còn lại bốn phần vận mệnh thiết tắc, hợp nhất vận mệnh thiết tắt cùng đạo tự cộng thêm lực lượng của mình thì rất có thể chiến thắng Thái Cổ chủ vĩnh hằng, đây cũng là hy vọng duy nhất và cuối cùng.
Vậy nên Lục Nguyên đang suy nghĩ đi đâu tìm vận mệnh thiết tắt.
Kết quả!
Kết quả!
Kết quả!
Kết quả là bây giờ vận mệnh thông đạo xuất hiện, một khi để cái tên Thái Cổ đầu trọc có được bốn phần vận mệnh thiết tắc vậy thì không thể tưởng tượng, cơ hội cuối cùng chiến thắng bốn phần vận mệnh thiết tắc cũng biến mất.
Không, không được.
Lục Nguyên bỗng nhiên hiểu ra, bây giờ hắn phải đi Vĩnh Hằng Thiên Cung, cướp lấy vận mệnh thông đạo.
Mặc dù trận chiến này rất khó khăn, có lẽ sẽ chết nhưng vẫn phải đi.
Không đi không được.
Nếu không đi thì một tia hy vọng cuối cùng sẽ vụt tắt.
Lập tức xuất phát, không thể mất một giây nà.
Khoan đã, mình còn có một chuyện phải làm, làm xong nó mới tiện đi đánh trận chiến cuối cùng được.
Sinh tử thành bại, toàn ở trong cuộc chiến cuối cùng này, tâm tình chợt trở nên kích động.
Vĩnh Hằng Thiên Cung.
Khu vực này vốn là thế giới hỏa sơn.
Bản thân nó chính là trung tâm thế giới này.
Thái Cổ chủ vĩnh hằng thống nhất thiên địa vạn giới rồi đóng đô tại đây, lập nên Vĩnh Hằng Thiên Cung.
Vĩnh Hằng Thiên Cung được gọi là cung điện nhưng nó rộng mênh mông, to hơn một tinh cầu rất nhiều. Vĩnh Hằng Thiên Cung có tổng cộng một ức tầng lầu, từng bước đi lên, qua một ức thang lầu mới triều bái Thái Cổ chủ vĩnh hằng được, qua đó làm nổi bật sự vĩ đại của gã.
Chủ thể Vĩnh Hằng Thiên Cung chính là một ức bậc thang này.
Ngang với tầng thấp nhất là từng gian phòng, đây là cho hỗn động cảnh thực lực kém nhất thái cổ vương triều ngụ ở.
Mỗi lần đấu nhau đều là Lục Nguyên chiếm ưu thế, chủ di thất văn minh rất muốn phản kích lại nhưng dùng hết mọi cách cũng không thể, gã không cách nào lật ngược thế cờ, chỉ đành mặc cho Lục Nguyên mở rộng ưu thế từng chút một.
Chiêu thứ mười lăm! Lần này di thất chi nhẫn bùng phát ra lực lượng cường địa, đấy là di thất chi bí, có thể đưa người vào di thất thiên đường, là một trong đại chiêu của chủ di thất văn minh. Đã rơi vào thế yếu trong mười bốn chiêu, không vùng lên nữa thì hơi muộn. Gã muốn dựa vào chiêu này lật ngược bàn cờ, nhưng kiếm quang của Lục Nguyên như kinh hồng chặt đứt tất cả, gã lại thất bại.
Chiêu thứ hai mươi.
Chiêu thứ hai mươi lăm.
Chiêu thứ ba mươi.
Chiêu thứ ba mươi bảy. Giờ phút này, bởi vì ba mươi sáu chiêu trước tích lũy thế yếu, chủ di thất văn minh hoàn toàn suy sụp.
Chiêu thứ bốn mươi, đến đây thì nhân vật lợi hại như chủ di thất văn minh thể làm được cả phản kích.
Chiêu thứ năm mươi.
Kiếm quang của Lục Nguyên ở không trung nhẹ nhàng xẹt qua.
Hắn nói:
- Đại diễn có con số năm mươi, bây giờ giết chết mười chín kỷ nguyên chủ văn minh như ngươi vừa lúc là năm mươi chiêu.
Kiếm quang của Lục Nguyên đâm và trái tim chủ di thất văn minh.
Chủ di thất văn minh thở dài, nói:
- Ta thua không oan.
Gã hiểu mình thua đúng là không oan chút nào, bây giờ Lục Nguyên dùng thực lực từng chút một nghiền gã, trong năm mươi chiêu này gã không thể làm được phản công một chiêu. Lục Nguyên quá mạnh, thua dưới tay cg như vậy đúng là không lời gì để nói.
Chủ di thất văn minh nói:
- Ta thua không oan nhưng Lục Nguyên, thật ra ngươi rất oan. Nếu không phải chủ vĩnh hằng xuất thế thì thực lực hiện tại của ngươi đã vượt qua đệ nhất cao thủ chủ kiếm cổ văn minh trước, có thể trấn áp chư thiên vạn giới, mà hiện tại, thực lực của ngươi cách chủ vĩnh hằng một khe rãnh rất lớn không thể vượt qua.
- Đáng tiếc.
Chủ di thất văn minh nghiêng đầu một bên, tắt thở.
Lục Nguyên vác kiếm trên vai, lại nói hắn không khả năng ngang bằng với chủ vĩnh hằng, hơn nữa hắn phát hiện mới nãy chủ di thất văn minh dùng giọng điệu chân thành nhất nói, vậy chứng minh gã lây pháp lực mười chín kỷ nguyên quan sát vẫn thấy chênh lệch giữa hắn và chủ vĩnh hằng rất lớn.
Mặc kệ nó, dù có thể nào mình phải chiến đấu.
Nhất định phải tiêu diệt tên đầu trọc đó.
Chủ di thất văn minh còn có nhiều di vật, như là thần vật cao thiên giai, nhưng Lục Nguyên không cần nữa, từ mười chín kỷ nguyên đến hai mươi kỷ nguyên có nhiều hơn thần vật cao thiên giai cũng vô dụng, đây là bước cuối cùng cũng là bước khó vượt qua nhất. Từ xưa đến nay chỉ có chủ vĩnh hằng mới vượt qua bước này, bây giờ phải xem hắn có thể vượt qua được không. Lục Nguyên ở trong di sản của chủ di thất văn minh tìm thấy cách khống chế những cơ quan, mượn chúng nó cuối cùng đã bắt giữ được đạo tự phân thân. Đạo tự phân thân còn muốn giãy dụa nhưng pháp lực mười chín kỷ nguyên của Lục Nguyên bao trùm, cưỡng ép trấn áp.
Lục Nguyên đã có kinh nghiệm trấn áp, dù sao năm đó hắn từng trấn áp bất khuất chi lưu quang mà.
Qua máy tháng, cuối cùng đã trấn áp được đạo tự phân thân.
Sau khi trấn áp đạo tự phân thân, Lục Nguyên liền phát hiện có thể nhìn thấu tất cả pháp, chất lượng pháp lực cũng tăng mảng lớn. Vốn là hai phần vĩnh hằng mạnh bây giờ lên tới mười phần. Còn có sáu phần vận mệnh mạnh. Ba pháp lực vượt qua văn minh không ngừng dung hợp trong người Lục Nguyên, biến thành pháp lực càng lúc càng mạnh.
Hư không trong người, dung hợp.
Dường như có vô tận pháp lực đang nổ đì đùng, dung hợp.
Đây là màu sắc thứ mười, khác với màu của vĩnh hằng mạnh nhưng đúng là màu thứ mười, dùng ngôn ngữ rất khó hình dung nó, bởi vì trước đó không một ai dùng màu sắc như vậy tất nhiên sẽ không người nào đặt tên tương ứng. Lục Nguyên chỉ có thể miễn cưỡng dùng từ mỹ lệ, lộng lẫy hình dung nó nhưng vẫn kém xa.
Hơn nữa chất lượng không tệ.
Lục Nguyên có từng đấu với chủ hoang đạo văn minh và chủ di thất văn minh, vĩnh hằng mạnh của họ một là năm phần, một là năm phần mốt, chất lượng pháp lực đều rất cao, nhưng bây giờ hắn cảm thấy pháp lực của mình còn cao hơn họ. Tất nhiên tuyệt đối không bằng Thái Cổ nhưng cũng xem như rất cao. Hắn thầm nhận định chắc khoảng sáu, bảy phần vĩnh hằng mạnh, thậm chí là mạnh hơn, dù sao đây chỉ là đoán thôi, chưa thấy ai có chất lượng pháp lực cao như vậy.
Đạo tự phân thân vào tay, vậy là bây giờ chỉ có một vận đề, còn lại bốn phần vận mệnh thiết tắt ở đâu? Chỉ có tìm ra bốn phần vận mệnh thiết tắt thì mình mới có khả năng chiến thắng Thái Cổ chủ vĩnh hằng được.
Lục Nguyên tùacute; bước trên di thất địa, rất nhanh ra khỏi đấy. Hắn vừa ra khỏi di thất địa thì nghe được một tin tức.
- Cái gì!? Vận mệnh thông đạo xuất hiện hả?
- Vận mệnh thông đạo ở bên trên Vĩnh Hằng Thiên Cung.
- Thái Cổ chủ vĩnh hằng đang đánh mở vận mệnh thông đạo.
- Nghe nói bốn phần vận mệnh thiết tắt ở trong vận mệnh thông đạo đấy.
- Thái Cổ chủ vĩnh hằng vốn có vĩnh hằng chi môn rồi, giờ thêm bốn phần vận mệnh thiết tắc nữa thì vô địch.
Tin tức là từ Vĩnh Hằng Thiên Cung truyền đến, đây vốn là bí mật thái cổ vương triều, nhưng thái cổ vương triều cũng có thám tử, vậy nên Lục Nguyên biết bí mật này. Sau khi biết bí mật thì Lục Nguyên kích động, vì hắn mới nghĩ ra mấu chốt chiến thắng Thái Cổ chủ vĩnh hằng là còn lại bốn phần vận mệnh thiết tắc, hợp nhất vận mệnh thiết tắt cùng đạo tự cộng thêm lực lượng của mình thì rất có thể chiến thắng Thái Cổ chủ vĩnh hằng, đây cũng là hy vọng duy nhất và cuối cùng.
Vậy nên Lục Nguyên đang suy nghĩ đi đâu tìm vận mệnh thiết tắt.
Kết quả!
Kết quả!
Kết quả!
Kết quả là bây giờ vận mệnh thông đạo xuất hiện, một khi để cái tên Thái Cổ đầu trọc có được bốn phần vận mệnh thiết tắc vậy thì không thể tưởng tượng, cơ hội cuối cùng chiến thắng bốn phần vận mệnh thiết tắc cũng biến mất.
Không, không được.
Lục Nguyên bỗng nhiên hiểu ra, bây giờ hắn phải đi Vĩnh Hằng Thiên Cung, cướp lấy vận mệnh thông đạo.
Mặc dù trận chiến này rất khó khăn, có lẽ sẽ chết nhưng vẫn phải đi.
Không đi không được.
Nếu không đi thì một tia hy vọng cuối cùng sẽ vụt tắt.
Lập tức xuất phát, không thể mất một giây nà.
Khoan đã, mình còn có một chuyện phải làm, làm xong nó mới tiện đi đánh trận chiến cuối cùng được.
Sinh tử thành bại, toàn ở trong cuộc chiến cuối cùng này, tâm tình chợt trở nên kích động.
Vĩnh Hằng Thiên Cung.
Khu vực này vốn là thế giới hỏa sơn.
Bản thân nó chính là trung tâm thế giới này.
Thái Cổ chủ vĩnh hằng thống nhất thiên địa vạn giới rồi đóng đô tại đây, lập nên Vĩnh Hằng Thiên Cung.
Vĩnh Hằng Thiên Cung được gọi là cung điện nhưng nó rộng mênh mông, to hơn một tinh cầu rất nhiều. Vĩnh Hằng Thiên Cung có tổng cộng một ức tầng lầu, từng bước đi lên, qua một ức thang lầu mới triều bái Thái Cổ chủ vĩnh hằng được, qua đó làm nổi bật sự vĩ đại của gã.
Chủ thể Vĩnh Hằng Thiên Cung chính là một ức bậc thang này.
Ngang với tầng thấp nhất là từng gian phòng, đây là cho hỗn động cảnh thực lực kém nhất thái cổ vương triều ngụ ở.