Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1527
Dịch: black
Ai mà ngờ chưa bao nhiêu ngày khi Lục Nguyên lại xuất hiện, hắn lộ ra tốc độ giai đoạn thứ sáu, tốc chi cảnh.
Một hơi tăng tốc độ rất là nhiều.
Cái này thật khủng khiếp.
Lần này Lục Nguyên tăng tốc độ không biết khiến ba nhiêu người chấn kinh.
Đám người dưới mười lăm kỷ nguyên là như vậy, ví dụ như Thường Nga, Thái Cổ, tiên cổ, phật cổ, pháp cổ, võ cổ đều có biểu tình khác nhau. Chủ sát na văn minh cũng đánh giá cẩn thận Lục Nguyên, chủ bất tử văn minh nhìn hướng hắn, khẽ cười.
Lục Nguyên lộ ra tốc độ giai đoạn thứ sáu tốc chi cảnh đoạt được chư thiên thần vật thứ mười bảy, mười tám dẫn đến nhiều kinh ngạc.
Thật là Lục Nguyên ra tay thiên hạ chấn kinh!
Vốn đa số chủ văn minh trong vĩnh hằng tinh vực tuy có nghe nói chuyện về Lục Nguyên nhưng tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật, rốt cuộc để cho họ biết được.
Lúc này trên tam phẩm ngộ đạo chi địa của phe bất tử, một chủ văn minh mười bốn kỷ nguyên đứng ở bên cạnh chủ tốc chi văn minh, nói:
- Tốc Thần, Lục Nguyên này giao cho ngươi không thành vấn đề chứ?
Chủ tốc chi văn minh lạnh lùng quát rằng:
- Tốc độ của hắn và ta đều là tốc chi cảnh nhưng kém hơn ta một chút. Nghe nói hắn là mười hai kỷ nguyên còn ta là mười bốn, nếu ta không ngăn được hắn, không thắng, không giết chết hắn được thì ta làm sao lăn lộn?
Gã ghét một người có tốc độ nhanh như vậy.
Lục Nguyên ngồi trở lại trên tam phẩm ngộ đạo chi địa, không thèm để ý những người khác nói gì, ăn vào cao đẳng thần vật phải chờ nửa tháng mới ăn được nhưng với Lục Nguyên thì không thành vấn đề.
Một tay cầm bút, một tay câm sách.
Định lý chi thư, chân lý chi bút.
Lục Nguyên quát to:
- Thư của ta là định lý, bút của ta là chân lý!
- Định lý chuyển chân lý!
Lục Nguyên hét:
- Chư thiên thần vật, nửa tháng, đã qua!
Giấy bút song tự hợp nhất, hóa thành sắc vàng, thành hỗn độn sắc, lại có hai cao đẳng thần vật có thể ăn ngay lập tức. Nhưng Lục Nguyên cũng cảm giác được bây giờ hắn là mười ba kỷ nguyên, cho dù có ăn hai cao đẳng thần vật này cũng không thể tới mười bốn kỷ nguyên, còn thiếu cao đẳng thần vật.
Vậy thì đợi một chốc nữa tiếp tục cướp đoạt cao đẳng thần vật đi.
Lục Nguyên không sốt ruột, ngồi xếp bằng trên tam phẩm ngộ đạo chi địa, bình tĩnh chờ đợi.
Vĩnh hằng chi môn lại khởi động.
Cao đẳng thần vật thứ mười chín và hai mươi sắp xuất hiện.
Nhiều chủ văn minh dưới mười lăm kỷ nguyên có mặt cũng hành động.
Tất cả mọi người bay tới giữa không trung, lúc này hai cánh cửa vĩnh hằng chi môn rốt cuộc mở lớn, có hai cao đẳng thần vật vèo một tiếng bắn ra.
Hai cao đẳng thần vật một cái hình màu xanh không có hình dạng cố định mà chuyển động, màu xanh đan vào nhau rất là xinh đẹp. Cái gọi lại là hình thập tự giá giao nhau. hai cao đẳng thần vật này có hơi thở không quá đậm đặc nhưng cao đẳng thần vật đúng là cao đẳng thần vật, dù hơi thở không đậm cũng phải cướp, đây chính là kỳ ngộ hàng ức vạn năm khó gặp gỡ.
Lần này phe sát na và phe bất tử dường như hình thành ăn ý, đều không cản người nhanh nhất bên đối phương, tự đấu với nhau.
Lục Nguyên và chủ tốc chi văn minh cùng tới đằng trước nhất.
Chủ tốc chi văn minh hét to:
- Chúng ta hãy so tài một lần xem tốc độ của ai nhanh hơn!
Gã thốt lời ở một phần vạn giây chỉ có tần suất tai nghe sóng âm tần suất cực cao mới nghe thấy lời gã nói. Chân gã lướt nhanh khó mà tưởng tượng.
Lục Nguyên cũng lạnh lùng quát:
- Vậy thì thử xem!
Hắn di chuyển càng khó thể tưởng tượng.
Hai người cùng một giây đi tới bên cạnh hai cao đẳng thần vật, tốc độ không chia thắng bại ư?
Chủ tốc chi văn minh hư không chưởng một cái, đánh hai cao đẳng thần vật ra ngàn vạn dặm, đây là một tuyệt kỹ của gã, gọi là ức vạn dặm một chưởng. Một chưởng đánh lùi kẻ địch rồi thì bình yên giữ mạng, đây chính là tuyệt chiêu của chủ tốc chi văn minh. Nhưng một chưởng của gã chỉ có thể đánh lùi phó chủ văn minh chứ không làm gì được chủ văn minh, vậy nên chiêu này dần vô dụng. Tuy nhiên, vẫn có thể đánh lùi hai cao đẳng thần vật ra hàng ức vạn dặm.
Chớp mắt chủ tốc chi văn minh biến thành một luồng sáng đuổi theo hàng ức vạn dặm.
Lục Nguyên cũng biến thành một luồng sáng.
Ức vạn dặm nhìn thì rất dài.
Nhưng đối với chủ văn minh đã không tính quá lâu.
Đối với Lục Nguyên và chủ tốc chi văn minh thì ức vạn dặm càng không xa.
Nhanh quá!
Thật sự rất nhanh!
Bây giờ Lục Nguyên cũng nổi máu liều, muốn ganh đua cao thấp với chủ tốc chi văn minh. Không sai, ngươi đúng là được gọi là người nhanh nhất một đẳng cấp vĩnh hằng tinh vực, nhưng ta cũng vậy, dựa vào cái gì chậm hơn ngươi chứ? Lục Nguyên vừa bay nhanh vừa hưởng thụ cảm giác thoải mái.
Lúc bay thật nhanh có cảm giác rất thoải mái, cực kỳ sung sướng.
Dường như toàn thân đều biến thành gió, dường như mình sắp vượt qua không gian, thời gian của kỷ nguyên này.
Đương nhiên mọi chuyện chỉ là ảo giác mà thôi.
Lục Nguyên phát hiện rất thích gió.
Thích gió cực nhanh, thích mây nhàn nhã, dường như mình đã hóa thân thành phong vân.
Thật nhanh!
Ngang tay!
Lục Nguyên sáng tạo ra kiếm bộ thật ra tốc độ hơi mạnh hơn tốc thần bộ pháp của chủ tốc chi văn minh một chút, nhưng về mặt bay thì tư chất của hắn kém chút ít. Vậy nên cuối cùng tốc độ hai người ngang nhau, luôn song song tiến lên, rốt cuộc đến ngoài ức vạn dặm.
Ngoài ức vạn dặm hai cao đẳng thần vật đang lẳng lặng bềnh bồng tại đó.
Lục Nguyên đáp xuống, chủ tốc chi văn minh cũng đáp xuống, thông qua bay ức vạn dặm hiển nhiên đã chứng thật một việc, đó là tốc độ của hai người đúng là ngang nhau. Lục Nguyên không có vẻ gì ủ rũ, ngang tay thì ngang tay.
Lục Nguyên nhún vai nói:
- Xem ra tốc độ của hai chúng ta ngang nhau, vậy thì hai chúng ta một người một cái đi.
Thật ra thì nếu thật sự đánh nhau, Lục Nguyên có tin tưởng tiêu diệt đối phwong. Nhưng hắn sáng tạo ra kiếm bộ đa số là vượt qua tốc thần bộ pháp của đối thủ, cho nên hắn không phản đối, định nhường đối phương một cái, hai người mỗi người một cao đẳng thần vật xem như trả lại nhân tình.
Chủ tốc chi văn minh lạnh lùng quát:
- Hai chúng ta tốc độ ngang nhau, sau đó mỗi người một cái chia đều cao đẳng thần vật, ha ha ha ha, ha ha ha ha.
Trên khuôn mặt tái nhợt của gã toát ra nụ cười lạnh như băng:
- Thật đáng tiếc là ta không muốn chơi trò chia đôi gì với ngươi. Ta sẽ đánh chết ngươi rồi chiếm hết hai cao đẳng thần vật, bình thường mười hai kỷ nguyên mà thôi, cũng dám cướp cao đẳng thần vật với ta? Thật là quá buồn cười, hơn nữa ngươi có tư cách không?
Chủ tốc chi văn minh chớp mắt ra tay, chỉ thấy hai thanh thần binh rất mỏng và dài đâm thẳng hướng Lục Nguyên. Vuốt của gã gọi là Tê Phong Thần Trảo, đấy là binh khí của gã. Tê Phong Thần Trảo có thể tăng tốc độ ra tay, thường đều là đại biểu cho tốc độ lưu, dù là tốc độ ra tay hoặc là di chuyển. Đương nhiên tốc độ ra tay của gã không kiệt xuất bằng tốc độ di chuyển nhưng cũng đủ nhanh rồi.
Thật ra cho đến nay chủ tốc chi văn minh đều được cho rằng lực công kích không đủ.
Ai mà ngờ chưa bao nhiêu ngày khi Lục Nguyên lại xuất hiện, hắn lộ ra tốc độ giai đoạn thứ sáu, tốc chi cảnh.
Một hơi tăng tốc độ rất là nhiều.
Cái này thật khủng khiếp.
Lần này Lục Nguyên tăng tốc độ không biết khiến ba nhiêu người chấn kinh.
Đám người dưới mười lăm kỷ nguyên là như vậy, ví dụ như Thường Nga, Thái Cổ, tiên cổ, phật cổ, pháp cổ, võ cổ đều có biểu tình khác nhau. Chủ sát na văn minh cũng đánh giá cẩn thận Lục Nguyên, chủ bất tử văn minh nhìn hướng hắn, khẽ cười.
Lục Nguyên lộ ra tốc độ giai đoạn thứ sáu tốc chi cảnh đoạt được chư thiên thần vật thứ mười bảy, mười tám dẫn đến nhiều kinh ngạc.
Thật là Lục Nguyên ra tay thiên hạ chấn kinh!
Vốn đa số chủ văn minh trong vĩnh hằng tinh vực tuy có nghe nói chuyện về Lục Nguyên nhưng tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật, rốt cuộc để cho họ biết được.
Lúc này trên tam phẩm ngộ đạo chi địa của phe bất tử, một chủ văn minh mười bốn kỷ nguyên đứng ở bên cạnh chủ tốc chi văn minh, nói:
- Tốc Thần, Lục Nguyên này giao cho ngươi không thành vấn đề chứ?
Chủ tốc chi văn minh lạnh lùng quát rằng:
- Tốc độ của hắn và ta đều là tốc chi cảnh nhưng kém hơn ta một chút. Nghe nói hắn là mười hai kỷ nguyên còn ta là mười bốn, nếu ta không ngăn được hắn, không thắng, không giết chết hắn được thì ta làm sao lăn lộn?
Gã ghét một người có tốc độ nhanh như vậy.
Lục Nguyên ngồi trở lại trên tam phẩm ngộ đạo chi địa, không thèm để ý những người khác nói gì, ăn vào cao đẳng thần vật phải chờ nửa tháng mới ăn được nhưng với Lục Nguyên thì không thành vấn đề.
Một tay cầm bút, một tay câm sách.
Định lý chi thư, chân lý chi bút.
Lục Nguyên quát to:
- Thư của ta là định lý, bút của ta là chân lý!
- Định lý chuyển chân lý!
Lục Nguyên hét:
- Chư thiên thần vật, nửa tháng, đã qua!
Giấy bút song tự hợp nhất, hóa thành sắc vàng, thành hỗn độn sắc, lại có hai cao đẳng thần vật có thể ăn ngay lập tức. Nhưng Lục Nguyên cũng cảm giác được bây giờ hắn là mười ba kỷ nguyên, cho dù có ăn hai cao đẳng thần vật này cũng không thể tới mười bốn kỷ nguyên, còn thiếu cao đẳng thần vật.
Vậy thì đợi một chốc nữa tiếp tục cướp đoạt cao đẳng thần vật đi.
Lục Nguyên không sốt ruột, ngồi xếp bằng trên tam phẩm ngộ đạo chi địa, bình tĩnh chờ đợi.
Vĩnh hằng chi môn lại khởi động.
Cao đẳng thần vật thứ mười chín và hai mươi sắp xuất hiện.
Nhiều chủ văn minh dưới mười lăm kỷ nguyên có mặt cũng hành động.
Tất cả mọi người bay tới giữa không trung, lúc này hai cánh cửa vĩnh hằng chi môn rốt cuộc mở lớn, có hai cao đẳng thần vật vèo một tiếng bắn ra.
Hai cao đẳng thần vật một cái hình màu xanh không có hình dạng cố định mà chuyển động, màu xanh đan vào nhau rất là xinh đẹp. Cái gọi lại là hình thập tự giá giao nhau. hai cao đẳng thần vật này có hơi thở không quá đậm đặc nhưng cao đẳng thần vật đúng là cao đẳng thần vật, dù hơi thở không đậm cũng phải cướp, đây chính là kỳ ngộ hàng ức vạn năm khó gặp gỡ.
Lần này phe sát na và phe bất tử dường như hình thành ăn ý, đều không cản người nhanh nhất bên đối phương, tự đấu với nhau.
Lục Nguyên và chủ tốc chi văn minh cùng tới đằng trước nhất.
Chủ tốc chi văn minh hét to:
- Chúng ta hãy so tài một lần xem tốc độ của ai nhanh hơn!
Gã thốt lời ở một phần vạn giây chỉ có tần suất tai nghe sóng âm tần suất cực cao mới nghe thấy lời gã nói. Chân gã lướt nhanh khó mà tưởng tượng.
Lục Nguyên cũng lạnh lùng quát:
- Vậy thì thử xem!
Hắn di chuyển càng khó thể tưởng tượng.
Hai người cùng một giây đi tới bên cạnh hai cao đẳng thần vật, tốc độ không chia thắng bại ư?
Chủ tốc chi văn minh hư không chưởng một cái, đánh hai cao đẳng thần vật ra ngàn vạn dặm, đây là một tuyệt kỹ của gã, gọi là ức vạn dặm một chưởng. Một chưởng đánh lùi kẻ địch rồi thì bình yên giữ mạng, đây chính là tuyệt chiêu của chủ tốc chi văn minh. Nhưng một chưởng của gã chỉ có thể đánh lùi phó chủ văn minh chứ không làm gì được chủ văn minh, vậy nên chiêu này dần vô dụng. Tuy nhiên, vẫn có thể đánh lùi hai cao đẳng thần vật ra hàng ức vạn dặm.
Chớp mắt chủ tốc chi văn minh biến thành một luồng sáng đuổi theo hàng ức vạn dặm.
Lục Nguyên cũng biến thành một luồng sáng.
Ức vạn dặm nhìn thì rất dài.
Nhưng đối với chủ văn minh đã không tính quá lâu.
Đối với Lục Nguyên và chủ tốc chi văn minh thì ức vạn dặm càng không xa.
Nhanh quá!
Thật sự rất nhanh!
Bây giờ Lục Nguyên cũng nổi máu liều, muốn ganh đua cao thấp với chủ tốc chi văn minh. Không sai, ngươi đúng là được gọi là người nhanh nhất một đẳng cấp vĩnh hằng tinh vực, nhưng ta cũng vậy, dựa vào cái gì chậm hơn ngươi chứ? Lục Nguyên vừa bay nhanh vừa hưởng thụ cảm giác thoải mái.
Lúc bay thật nhanh có cảm giác rất thoải mái, cực kỳ sung sướng.
Dường như toàn thân đều biến thành gió, dường như mình sắp vượt qua không gian, thời gian của kỷ nguyên này.
Đương nhiên mọi chuyện chỉ là ảo giác mà thôi.
Lục Nguyên phát hiện rất thích gió.
Thích gió cực nhanh, thích mây nhàn nhã, dường như mình đã hóa thân thành phong vân.
Thật nhanh!
Ngang tay!
Lục Nguyên sáng tạo ra kiếm bộ thật ra tốc độ hơi mạnh hơn tốc thần bộ pháp của chủ tốc chi văn minh một chút, nhưng về mặt bay thì tư chất của hắn kém chút ít. Vậy nên cuối cùng tốc độ hai người ngang nhau, luôn song song tiến lên, rốt cuộc đến ngoài ức vạn dặm.
Ngoài ức vạn dặm hai cao đẳng thần vật đang lẳng lặng bềnh bồng tại đó.
Lục Nguyên đáp xuống, chủ tốc chi văn minh cũng đáp xuống, thông qua bay ức vạn dặm hiển nhiên đã chứng thật một việc, đó là tốc độ của hai người đúng là ngang nhau. Lục Nguyên không có vẻ gì ủ rũ, ngang tay thì ngang tay.
Lục Nguyên nhún vai nói:
- Xem ra tốc độ của hai chúng ta ngang nhau, vậy thì hai chúng ta một người một cái đi.
Thật ra thì nếu thật sự đánh nhau, Lục Nguyên có tin tưởng tiêu diệt đối phwong. Nhưng hắn sáng tạo ra kiếm bộ đa số là vượt qua tốc thần bộ pháp của đối thủ, cho nên hắn không phản đối, định nhường đối phương một cái, hai người mỗi người một cao đẳng thần vật xem như trả lại nhân tình.
Chủ tốc chi văn minh lạnh lùng quát:
- Hai chúng ta tốc độ ngang nhau, sau đó mỗi người một cái chia đều cao đẳng thần vật, ha ha ha ha, ha ha ha ha.
Trên khuôn mặt tái nhợt của gã toát ra nụ cười lạnh như băng:
- Thật đáng tiếc là ta không muốn chơi trò chia đôi gì với ngươi. Ta sẽ đánh chết ngươi rồi chiếm hết hai cao đẳng thần vật, bình thường mười hai kỷ nguyên mà thôi, cũng dám cướp cao đẳng thần vật với ta? Thật là quá buồn cười, hơn nữa ngươi có tư cách không?
Chủ tốc chi văn minh chớp mắt ra tay, chỉ thấy hai thanh thần binh rất mỏng và dài đâm thẳng hướng Lục Nguyên. Vuốt của gã gọi là Tê Phong Thần Trảo, đấy là binh khí của gã. Tê Phong Thần Trảo có thể tăng tốc độ ra tay, thường đều là đại biểu cho tốc độ lưu, dù là tốc độ ra tay hoặc là di chuyển. Đương nhiên tốc độ ra tay của gã không kiệt xuất bằng tốc độ di chuyển nhưng cũng đủ nhanh rồi.
Thật ra cho đến nay chủ tốc chi văn minh đều được cho rằng lực công kích không đủ.