Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 130
Điều khiến Uyển Đình không ngờ tới nhất, đó là Tiêu Ái và Đường Thiệu Huy đã quen nhau trước đó rồi, nên vì vậy cô mới để hai người bọn họ ở cùng một chỗ. Còn mình thì thong thả rời đi, cao chạy xa bay khỏi nơi cãi nhau của hai người đó. Đã lâu không có cảm giác đi một mình như vậy ở bên ngoài, đặc biệt cảm thấy có chút thoải mái. Hôm nay anh hai mời Tần Kha Thuần đến nhà là bàn một số công việc sẵn tiện cũng nói với cô nấu một bữa ăn thịnh soạn để tiếp đãi người kia vì lần trước đã giúp đỡ. Nên trước hết cô phải ghé siêu thị mua một vài nguyên liệu nấu ăn, cô cũng không rõ bộ trưởng Tần thích món gì, khẩu vị ra sao.. không biết nấu gì cho thích hợp, cuối cùng cũng chọn tối nay sẽ nấu món lẩu cùng với một vài món nướng, như vậy cũng không tồi lắm chứ.
Khi vừa về đến nhà, bé con tiểu Dĩnh từ bên trong chạy ù ra ôm chầm lấy cô mở miệng nói là nhớ mẹ lắm khiến cô bật cười. Anh hai ngồi bên trong cùng với Tần Kha Thuần nói chuyện, cô đưa tay lên xem đồng hồ, thấy vẫn còn sớm mà anh ta đã sang, bèn hỏi: " Trời vẫn còn sớm, tôi là chỉ vừa đi siêu thị về thôi.. " Nghe như vậy, anh ta chỉ cười rồi nói: " Ở cơ quan không còn việc gì nữa nên tôi ghé đây sớm một chút, cô cứ chuẩn bị đi tôi ở ngoài nói chuyện với anh Hàn, chơi với bé con "
Uyển Đình cũng chỉ gật đầu rồi dặn dò tiểu Dĩnh ngoan ngoãn ở ngoài chơi với chú, rồi cũng xoay người vào trong chuẩn bị các món ăn. Ở phía ngoài, Thiên Hàn ngồi cùng Kha Thuần nói chuyện:
- Tiểu Đình đã hợp tác để lại lời khai rồi, mọi chuyện còn lại chú lo được chứ? _ Thiên Hàn hỏi tới việc lần trước, em của anh cũng đã đi cho lời khai rồi, không biết mọi chuyện đã ổn thỏa chưa??
- Mọi chuyện ổn rồi, ông bà Liễu nghe tin con gái bị bắn chết, đã muốn phát điên lên ở trong đó!
Tôn Thiên Hàn nghe vậy cũng an tâm hơn nhiều, may là chuyện đó ba mẹ anh ở Mỹ không biết gì cả, nếu mà biết thì coi như anh tiêu đời. Không ngờ lại cưng con gái hơn con trai cơ chứ, thật là...
- Chú Tần, tiểu Dĩnh nghe nói chú là cảnh sát, có đúng không ạ? _ Tư Dĩnh được bế trên tay, nhìn chú với ánh mắt ngây thơ rồi hỏi. Tần Kha Thuần cảm thấy bất ngờ, vui vẻ cho bé con ngồi ở trên chân của mình, hỏi lại: " Đúng rồi, tiểu Dĩnh có chuyện gì muốn chú giúp hay sao? " _ Nghe được câu trả lời vừa ý, ánh mắt của cô bé liền sáng lên, ghé vào tai của chú nói nhỏ: " Chú Tần.. có thể giúp tiểu Dĩnh tìm ra tung tích của ba ba cháu không? Mặc dù mẹ đã nói ba ba chết rồi, tiểu Dĩnh biết đó không phải sự thật. Ông ta dám làm mẹ buồn, tiểu Dĩnh phải bắt được ông ta trước đã! "
Tần Kha Thuần trợn tròn mắt nhìn đứa bé này, tìm ba ba sao? Ba của tiểu Dĩnh chẳng phải là anh Hàn sao, đột nhiên lại hỏi như vậy. Thấy cháu gái mình phanh phui mọi chuyện, Thiên Hàn cũng chẳng biết nói gì hơn: " Nếu đã như vậy anh cũng không giấu chú nữa, tiểu Dĩnh là cháu của anh. Còn Uyển Đình là mẹ của bé, cũng là em gái của anh. Sở dĩ như vậy cũng là che mắt mọi người! "
Nghe như vậy, Kha Thuần mới hiểu ra mọi chuyện, thì ra đây chỉ là một vở kịch nhằm để che mắt mọi người, nhưng vì sao lại phải như vậy: " Được thôi... Chú sẽ giúp tiểu Dĩnh kiếm được không? Bây giờ con chạy vào giúp mẹ một chút đi. " _ Nói xong, tiểu Dĩnh ngoan ngoãn nhảy xuống chạy vào trong bếp để giúp mẹ còn ở ngoài đây Thiên Hàn và Kha Thuần vẫn ngồi ở đó để nói chuyện.
- Đừng để ý lời của tiểu Dĩnh, chú mày cứ bình thường đi. _ Thiên Hàn sợ người anh em của mình sẽ suy nghĩ nhiều, liền vỗ vai vài cái muốn đổi sang chủ đề khác để nói. Nhưng Tần Kha Thuần lại rất để tâm và tò mò về việc này: " Tại sao hai người phải đóng kịch như vậy? Sợ chuyện gì sao? "
- Nếu chú muốn biết, thì anh không giấu nữa. Âu Dương Vũ Thần, chính là ba ruột của tiểu Dĩnh.. Em gái của anh, chính là Cố Uyển Đình, vợ cũ của hắn ta. Lần đầu tiên anh gặp Uyển Đình, lúc đó thiếu chút nữa đã bị người khác cưỡng hiếp, sau đó liên tục chứng kiến tiểu Đình bị hành hạ và sỉ nhục. Không ngờ anh lại phát hiện được đằng sau tai tiểu Đình cũng có một vết bớt ngôi sao, hệt như của anh, anh liền quay về Mỹ cho người điều tra.. cuối cùng lại chính là đứa em gái thất lạc!
Anh ngồi đó kể hết mọi chuyện cho Kha Thuần nghe, quá khứ thật sự không mấy hạnh phúc, vui vẻ. Vì lý do đó mới khiến cho Uyển Đình lạnh lùng tàn nhẫn như bây giờ. Càng làm anh ta có một loại cảm giác muốn yêu thương che chở cho người phụ nữ này: " Nếu anh lo lắng cô ấy không có cách nào tìm được người đàn ông thích hợp, vậy thì gả cho em đi, sau này liền có thể yên tâm. "
- ------------
[ Tác giả: @seunghyunttop ]
Khi vừa về đến nhà, bé con tiểu Dĩnh từ bên trong chạy ù ra ôm chầm lấy cô mở miệng nói là nhớ mẹ lắm khiến cô bật cười. Anh hai ngồi bên trong cùng với Tần Kha Thuần nói chuyện, cô đưa tay lên xem đồng hồ, thấy vẫn còn sớm mà anh ta đã sang, bèn hỏi: " Trời vẫn còn sớm, tôi là chỉ vừa đi siêu thị về thôi.. " Nghe như vậy, anh ta chỉ cười rồi nói: " Ở cơ quan không còn việc gì nữa nên tôi ghé đây sớm một chút, cô cứ chuẩn bị đi tôi ở ngoài nói chuyện với anh Hàn, chơi với bé con "
Uyển Đình cũng chỉ gật đầu rồi dặn dò tiểu Dĩnh ngoan ngoãn ở ngoài chơi với chú, rồi cũng xoay người vào trong chuẩn bị các món ăn. Ở phía ngoài, Thiên Hàn ngồi cùng Kha Thuần nói chuyện:
- Tiểu Đình đã hợp tác để lại lời khai rồi, mọi chuyện còn lại chú lo được chứ? _ Thiên Hàn hỏi tới việc lần trước, em của anh cũng đã đi cho lời khai rồi, không biết mọi chuyện đã ổn thỏa chưa??
- Mọi chuyện ổn rồi, ông bà Liễu nghe tin con gái bị bắn chết, đã muốn phát điên lên ở trong đó!
Tôn Thiên Hàn nghe vậy cũng an tâm hơn nhiều, may là chuyện đó ba mẹ anh ở Mỹ không biết gì cả, nếu mà biết thì coi như anh tiêu đời. Không ngờ lại cưng con gái hơn con trai cơ chứ, thật là...
- Chú Tần, tiểu Dĩnh nghe nói chú là cảnh sát, có đúng không ạ? _ Tư Dĩnh được bế trên tay, nhìn chú với ánh mắt ngây thơ rồi hỏi. Tần Kha Thuần cảm thấy bất ngờ, vui vẻ cho bé con ngồi ở trên chân của mình, hỏi lại: " Đúng rồi, tiểu Dĩnh có chuyện gì muốn chú giúp hay sao? " _ Nghe được câu trả lời vừa ý, ánh mắt của cô bé liền sáng lên, ghé vào tai của chú nói nhỏ: " Chú Tần.. có thể giúp tiểu Dĩnh tìm ra tung tích của ba ba cháu không? Mặc dù mẹ đã nói ba ba chết rồi, tiểu Dĩnh biết đó không phải sự thật. Ông ta dám làm mẹ buồn, tiểu Dĩnh phải bắt được ông ta trước đã! "
Tần Kha Thuần trợn tròn mắt nhìn đứa bé này, tìm ba ba sao? Ba của tiểu Dĩnh chẳng phải là anh Hàn sao, đột nhiên lại hỏi như vậy. Thấy cháu gái mình phanh phui mọi chuyện, Thiên Hàn cũng chẳng biết nói gì hơn: " Nếu đã như vậy anh cũng không giấu chú nữa, tiểu Dĩnh là cháu của anh. Còn Uyển Đình là mẹ của bé, cũng là em gái của anh. Sở dĩ như vậy cũng là che mắt mọi người! "
Nghe như vậy, Kha Thuần mới hiểu ra mọi chuyện, thì ra đây chỉ là một vở kịch nhằm để che mắt mọi người, nhưng vì sao lại phải như vậy: " Được thôi... Chú sẽ giúp tiểu Dĩnh kiếm được không? Bây giờ con chạy vào giúp mẹ một chút đi. " _ Nói xong, tiểu Dĩnh ngoan ngoãn nhảy xuống chạy vào trong bếp để giúp mẹ còn ở ngoài đây Thiên Hàn và Kha Thuần vẫn ngồi ở đó để nói chuyện.
- Đừng để ý lời của tiểu Dĩnh, chú mày cứ bình thường đi. _ Thiên Hàn sợ người anh em của mình sẽ suy nghĩ nhiều, liền vỗ vai vài cái muốn đổi sang chủ đề khác để nói. Nhưng Tần Kha Thuần lại rất để tâm và tò mò về việc này: " Tại sao hai người phải đóng kịch như vậy? Sợ chuyện gì sao? "
- Nếu chú muốn biết, thì anh không giấu nữa. Âu Dương Vũ Thần, chính là ba ruột của tiểu Dĩnh.. Em gái của anh, chính là Cố Uyển Đình, vợ cũ của hắn ta. Lần đầu tiên anh gặp Uyển Đình, lúc đó thiếu chút nữa đã bị người khác cưỡng hiếp, sau đó liên tục chứng kiến tiểu Đình bị hành hạ và sỉ nhục. Không ngờ anh lại phát hiện được đằng sau tai tiểu Đình cũng có một vết bớt ngôi sao, hệt như của anh, anh liền quay về Mỹ cho người điều tra.. cuối cùng lại chính là đứa em gái thất lạc!
Anh ngồi đó kể hết mọi chuyện cho Kha Thuần nghe, quá khứ thật sự không mấy hạnh phúc, vui vẻ. Vì lý do đó mới khiến cho Uyển Đình lạnh lùng tàn nhẫn như bây giờ. Càng làm anh ta có một loại cảm giác muốn yêu thương che chở cho người phụ nữ này: " Nếu anh lo lắng cô ấy không có cách nào tìm được người đàn ông thích hợp, vậy thì gả cho em đi, sau này liền có thể yên tâm. "
- ------------
[ Tác giả: @seunghyunttop ]