Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-102
Phần 3. Hậu Hóa đơn chương 12
Thứ 2 thằng Thông lên, tao dặn trước rồi là nhất quyết phải tỏ ra sầu muộn, cấm được sang phòng Hoa Xanh. Thằng bạn dù chim ngóc lên nhưng vẫn phải dìm xuống, tao chủ động ko ở nhà mấy để cho thằng thông diễn, mãi gần 10h tối mới mò về. Đến thứ 4 tao về sớm, thằng thông thì tao bảo té sang nhà thằng khác ở nhờ và tắt máy đi. Tối, Hoa Xah lại sang hỏi, tao bảo nó đang đi vay tiền đặt cọc cho bệnh viện, hình như đặt cọc hơn 200 thì phải. Hoa Xanh thểu não.
Có vẻ lo lắng thật.
Thứ 5, Sếp báo là mai thu sếp đi vĩnh yên ngắm đất, đánh giá hiện trường, đi cùng 1 tay chuyên gia hàn mới sang và bên bộ phận Luật, nhiệm vụ là tìm hiểu mặt bằng, địa chất rồi về. Bên hành chính đã làm việc với ban quản lý khu công nghiệp trước rồi thì phải, xuống nơi được đón tiếp chu đáo gớm, các bác đang thu hút đầu tư nên hứa năm hứa mười sẽ tạo điều kiện thuận lợi hết sức. Tối về sếp bảo đi uống beer, 2 anh em đi uống beer, đến lúc ngà ngà, sếp tâm sự nửa thật nửa vờ, nôm na là cơ hội như thế này ko dễ có, phải nắm lấy. Ý gì thì tao thừa hiểu.
Hơn 8h mới về nhà, quên mẹ mất vụ diễn kịch với thằng Thông, hôm qua dặn nó là lúc nào tao báo về mới được về, thế là hôm nay cu cậu ko dám về. Beer phê phê, đi tắm xong vẫn thấy người hừng hực. Đang ngồi mở bài hát thì Hoa xanh sang, mặc mỗi cái áo 2 dây, quần sóc, ko áo ngực, thấy núm lủng lẳng, nghĩ bụng thằng chó Thông chắc dày vò bông hoa xanh kia nhiều lắm rồi đây.
Đang định dâm đãng trêu vài câu thì đụng nét mặt u sầu của ẻm, mất hứng đùa.
Hoa Xanh đưa cho tao 1 cục tiền, bảo nhờ tao đưa cho Thông giúp. Tao hỏi tiền gì thế, Hoa Xanh kêu tiền của em, anh cứ đưa cho anh Thông, bảo em giúp đỡ lúc khó khăn. Tao bị nhói lòng 1 phát. Tao hỏi bao nhiêu đây để anh truyền đạt cho hết. Hoa Xanh nói của em 60 triệu, Buồn nó góp 20 triệu, tổng là 80. Đm, chả nhẽ mình nghĩ oan cho ẻm hay sao… Thế gian khó hiểu nhất chính là lòng người. Lòng người khó đo, khó dò, thậm chí là khó để hình dung ra cho được. Tao tiếp xúc ko ít, va chạm không ít, thường là nắm thế chủ động về tâm lý khi đối diện. Có lẽ đây là lần đầu tiên tao thấy ngỡ ngàng, có lẽ tao phiến diện quá chăng, hay là cái suy nghĩ của Hoa Xanh đã thay đổi khi gặp thằng Thông, tình yêu của ẻm với thằng bạn tao là một tình yêu thực sự. Dù gì đi nữa thì có lẽ tao đã phải nếm một thất bại bẽ bàng rồi.
Xanh ra về, ko chờ lâu, tao gọi cho thằng Thông, bảo mai thì mày về, tiện thể tao chúc mừng mày, chúc mừng cho một tình yêu đầy hi vọng. Đm thằng bạn chó, nó nghe tao kể xong giãy nảy lên rằng đấy, bố bảo mày rồi ko nghe, bọn tao yêu nhau thật lòng, xác định dài lâu, tiền bạc là thứ ngoài thân, cho đi để nhận lại…Nó nói một hồi, tao chỉ biết nghe, ừ thôi, nếu thật thế thì cũng mừng cho đôi cẩu nam nữ chúng nó. Hôm sau thằng thông về, vẫn giả vờ buồn buồn cho nó đúng kịch, thêm vài hôm nữa thì nó tự bảo với hoa xanh rằng ông già ko sao, kết quả lần trước bị nhầm, lên bạch mai xét nghiệm thì âm tính, ko cần dùng đến tiền nữa. 2 chúng nó lại xoắn xuýt với nhau. Tao kệ, nhưng thực tâm vẫn thấy có gì đó chưa thuyết phục cho lắm.
Dự án mở rộng nhà máy gần đến giai đoạn kết thúc, công trình cơ bản đã hoàn thiện, bên thiết bị đã vào lắp máy. Nói chung là đúng tiến độ, đảm bảo chất lượng, chờ hết tháng là làm hồ sơ nghiệm thu cho xong. Tưởng an nhàn, ai ngờ bữa nọ vừa ăn cơm xong thì sếp gọi vội lên phòng họp trung tâm, họp với giám đốc về dự án mới, anh quên ko báo mày trước. Vội vội vàng vàng lên họp, thấy đủ hết ban bệ, tao ngồi thu lu 1 chỗ sau lưng Sếp. Lão chuyên gia người hàn mới sang đứng dậy chia sẻ thông tin chung về dự án, quy mô các thứ, sau đó đến bên hành chính thông tin về giấy phép đầu tư nọ kia đã xin xong. Giám đốc hỏi dự tính ngân sách thế nào, tất cả im phăng phắc, giám đốc gọi đích danh phòng mua hàng trả lời, lão trưởng phòng đá 1 phát quả bóng sang bên tao, lão bảo từ trước đến giờ vẫn do phòng tao làm dự toán, phòng mua chỉ đánh giá sau khi có hồ sơ dự thầu thôi. Lão trưởng phòng tao im im, chờ giám đốc hỏi thì lão mới trả lời là dự án này phức tạp nên hiện vẫn chưa làm tiên lượng xong, dự kiến hết tuần này mới xong thì sẽ có báo cáo ngân sách. Giám đốc gật gù xong lại bảo là cần có dự toán muộn nhất vào thứ 5 vì thứ 6 lão phải sang báo cáo tập đoàn xin phê duyệt, dự án to nên lão trực tiếp đi báo cáo. Tan cuộc họp sếp gọi riêng ra kêu cái này chú làm nhanh được ko, giám đốc chia sẻ từ tuần trước mà anh bận quá ko gửi lại cho chú. Đm, tao hiểu rồi, lão này định ỉm thông tin đéo muốn cho tao biết thì phải, làm buồi gì có chuyện việc quan trọng thế này mà quên được. Tao thấy ấm ức, đm, huynh huynh đệ đệ bấy lâu, giờ lão như thế là ý gì, nghi kị mình hay thế nào. Tao quay mặt đi rồi trả lời là được anh ạ, dự toán ngân sách thì nhanh thôi. Sếp kêu ừ thế để anh gửi tài liệu luôn cho chú xong làm mấy trang báo cáo gửi lại nhanh nhé. Tao vâng dạ cho phải phép, trong lòng hơi hơi hoang mang, thằng sếp lồn này định chơi gì tao đây không biết.
Thằng thông từ lúc được giải tỏa lòng, lại hết mình vì lồn. Tao thì chả quan tâm mấy nữa, tối tối về rảnh thì nằm chat với vĩnh yên, thề non hẹn biển, bảo là anh sắp có dự án mở rộng nhà máy ở vĩnh yên, nếu được sẽ xin về đấy làm. Ẻm mừng ra mặt, suốt ngày hỏi thăm bao giờ làm, bao giờ về.
Tuần mới, đi làm, mới sáng sớm sếp đã gọi lên, sếp bảo có quyết định điều chuyển công việc của chú, chú sẽ về nhóm dự án hỗ trợ lão chuyên gia hàn triển khai nhà máy mới ở vĩnh yên. Tao ngơ ngơ ngác ngác đéo hiểu chuyện gì, sếp tỏ vẻ tiếc nuối bảo dự án này lớn, ban giám đốc quyết định thành lập 1 nhóm dự án, đứng đầu là người hàn, chú sẽ hỗ trợ triển khai, sau khi xong dự án thì lại về đây. Đm, thế là thế đéo nào ko biết. Tao ngồi đọc bản quyết định, sếp vỗ vai bảo cố gắng lên. Địt cụ, từ tuần sau là sang nhóm dự án với lão hàn đầu buồi kia sao. Tự dưng thấy chán nản, lững thững về phòng, chán chán lên mẹ canteen uống nước, ngồi hút điếu thuốc thì có mấy thằng beep phòng hành chính xuống, thấy tao ngồi một mình bèn lại ngồi gần tao, 1 thằng hô to chào sếp, tao bảo sếp sếp con cặc. Thằng đấy cười kêu cứ khiêm tốn, ông về làm trùm ở dự án nhà máy mới chẳng là sếp thì là gì. Đm, bọn này đã biết tin rồi sao, đéo gì nhanh thế. 1 thằng khác nói ông ko phải giấu, cả công ty biết hết rồi. Tao lại càng ngạc nhiên, tao thở dài bảo hỗ trợ cho lão hàn chứ trùm con mẹ gì, vô thưởng vô phạt. Lúc sau mấy thằng kia ko hút thuốc té hết, còn mỗi tao với 1 thằng, cũng hay chơi cùng nó, nó ngó ngang ngó dọc rồi nói nhỏ, ông bị sếp ông chơi rồi… Cảm thấy có gì đó hụt hẫng, có lẽ là lúc trước đặt niềm tin và hi vọng quá nhiều, tiền bạc là 1 chuyện, còn cái tình người với nhau cũng là một chuyện nữa. Ngày hôm đấy chả làm ăn đéo gì, chiều về chán, hẹn mấy thằng bạn tụ tập nhậu cho đỡ sầu, thằng Thông lồn lại kêu bận ăn liên hoan gì ở công ty nó. Thôi kệ nó vậy Mấy thằng tụ tập quán beer cỏ vệ đường, uống đến tầm ngất ngây mới tan cuộc, đi đường mà mắt cứ hoa loạn xạ, mãi cũng bò về được. Đến đầu ngõ, thấy Hoa Xanh đang đứng với thằng Hàn Quốc, đéo biết nói với nhau những gì, tao ko quan tâm. Về nằm vật ra giường 1 lúc, với bao thuốc thì hết nhẵn, lại khật khừ vùng dậy đi mua. Ra quán tạp hóa vẫn thấy Hoa Xanh với thằng hàn đứng, tao nhòm nhòm xem chúng nó làm gì, thấy Hoa xanh kễnh chân thơm má thằng hàn phát, 2 đứa cười nói mấy câu thì thằng Hàn đi. Tâm trạng đang như cặc, thấy cảnh đó lại càng cay. Tao về đến nhà, đứng ở tầng 1 chờ Hoa Xanh, ko lâu sau thì ẻm về đến. Tao hỏi thẳng anh thấy em đứng trò chuyện thân thiết với thằng Hàn, ý em là thế nào. Xanh có 1 chút ngạc nhiên thoảng qua, rồi lấy lại vẻ bình thường nói ơ bạn bè gặp nhau ko được à anh, chia tay xong thì vẫn làm bạn được mà. Tao cười đểu nói bạn bè đéo gì hôn nhau thế.
Hoa xanh kêu đấy ko phải việc của anh, nói xong em quẩy đít đi về phía thang máy, tao giằng tay ẻm lại nói lớn, em phải rõ ràng chuyện này cho anh, thằng Thông nó là bạn chí cốt của anh, ko nói rõ ràng thì anh sẽ bảo lại nó. Hoa Xanh giật tay ra nhưng ko được, ẻm hét lên là buông em ra, anh say rồi thì phải. Đúng lúc đó thằng Thông về, nó nhìn thấy bèn dựng vội xe máy lại đẩy tao ra kêu ông làm gì đấy. Tao loạng choạng tí ngã, thằng Thông gắt lên hỏi lại 2 người đang làm gì thế. Tao nhìn thằng bạn, lại nhìn hoa xanh, định nói xong lại thôi, để cho ẻm tự giải thích vậy. Tao châm điếu thuốc, đéo nói câu nào, bước cầu thang bộ đi lên. Phê pha, bước 5 tầng đéo thấy mệt, lên tầng 5 tao cũng ko vao phòng mà trèo thẳng lên sân thượng… Gió mát vl. Ngậm điếu thuốc đắng, khói bay vào mắt, thấy cay cay. Tình bạn, tình đồng chí, vỡ vụn. Cuộc sống này gặp bao nhiêu người, có mấy người trở thành bạn, trong đám bạn đấy có mấy người thành tri kỷ, thành huynh đệ. Lợi danh, danh lợi khiến huynh đệ tương tàn. Dục vọng, tửu sắc làm tri kỷ xa cách.
Thiệt tình, cái thằng tao sống vô tư, hào sảng, có đến nỗi nào để giờ mất hết niềm tin. Chẳng nhẽ lại đổ cho duyên phận.
Tao ngồi nghĩ ngợi đủ điều, ko biết bao lâu thì thấy có chuông điện thoại. Vĩnh yên gọi, em lại hỏi bao giờ về làm dự án ở vĩnh yên, tao ngượng ngùng bảo sắp rồi, nhưng trong lòng thấy hổ thẹn vì cái vị trí ẩm ương mới được giao, trợ lý cái beep gì, có chăng vai trò như 1 thằng phiên dịch cũng nên. Trò chuyện một lúc rồi thôi, tao xuống. Thấy thằng Thông đang ngồi máy tính, tao ko nói gì mà đi vệ sinh xong thì vào lăn ra giường ngủ. Vừa đặt lưng xuống thì thằng Thông quay sang, nó bảo mày có thể giải thích với tao về chuyện lúc tối ko. Tao chán, bảo luôn mày nói trước đi xem con kia nó bảo gì với mày. Thằng thông im im mấy giây rồi nói, mày là thằng bạn nối khố của tao, tao ko muốn mất đi tình bạn này. Hoa xanh bảo mày từng thích nó ko được nên thấy nó làm gì cũng khó chịu, buổi tối nó đứng nói chuyện với bạn người hàn của nó, mày lại ý kiến. Tao nhếch mép cười hỏi thế đã hết chưa. Thằng Thông im. Tao nói gãy gọn là tao nhìn thấy con Xanh đưa môi chạm vào má thằng hàn, 2 đứa nói chuyện có vẻ rất vui vẻ, chính là thằng ng yêu trước, trước kia thằng hàn thường đến đây.
Tin hay ko tùy mày, giờ tao mệt, để tao ngủ.
Hôm sau tao dọn máy tính lên văn phòng kế hoạch, lão Hàn mới chỉ cho tao 1 chỗ ngồi gần lão, thu dọn xong thì tao vào phòng họp với lão. Lão hỏi các thông tin chung, tao trả lời hết cả. Rồi lão mới giới thiệu cụ thể thì nhóm dự án này sẽ có 5 người, lão, tao và 3 người hàn nữa tuần sau sẽ sang, nhiệm vụ của tao là hỗ trợ chung tất cả vấn đề như liên hệ các bên, thủ tục pháp lý, thủ tục đấu thầu, chọn thầu…Vì có mỗi tao là người Việt nên công việc hơi nặng nề, hỏi tao có cần thêm người hỗ trợ ko, tao bảo ko cần, nếu khi nào cần sẽ đề xuất. Lão gật gù, lão bảo giám đốc có khen tao là thông minh, giỏi, lão hi vọng dự án sẽ thành công. Nói chuyện qua loa thấy tay hàn này cũng có vẻ lịch sự, nhưng đéo biết thế nào mà lần được, đến huynh đệ còn đá nhau nữa là. Tao hỏi lão có hút thuốc ko, lão bảo ok, vậy là 2 thằng ra hút thuốc, chém gió, tao kể với lão trước kia tao làm xây dựng với những công ty hàn nào, những nhà máy nào, thế beep nào mà hắn cũng biết ông giám đốc dự án người hàn mà ngày xưa tao làm cùng. Câu chuyện thêm phần thân thiện.
Về chỗ ngồi, ngó quanh văn phòng, trên này cũng có dăm ba đứa xinh xắn cơ mà tao lạnh lùng đéo để ý làm gì. Ngồi chat zalo với vĩnh yên, kể lể lại mọi chuyện. Vĩnh yên nghe xong bảo bạn anh thật tệ quá, mà con bé hàng xóm kia cũng khốn nạn thật, em đã bảo rồi mà, nhìn qua là biết người ngay. Tao trêu thế từ giờ khi định yêu đứa con gái nào thì anh nhờ em xem nhân tướng học hộ nhé, Vĩnh yên nhắn lại là hihi, được thôi, nếu anh muốn chết. Cả buổi cứ ngồi gõ phím xoành xoạnh một mình, thằng cha Hàn lượn đi đâu rồi ko biết, tao ngồi đây hơi lẻ loi, nhưng cố chịu, chắc vài bữa nữa thì ngồi công trường là chính.
Tối về, tự nhiên thấy chán chán về nhà, chán đụng mặt thằng bạn với em Xanh.
Đi cà kê cơm nước chán chê mới về nhà, ko thấy thằng Thông đâu, đi tắm giặt luôn rồi ngồi ôm máy tính, tao định rồi, thôi kệ mẹ chúng nó yêu nhau, đéo quan tâm nữa, ôm rơm nặng bụng làm chó gì đâu. Một lúc sau thì Buồn sang, ẻm hỏi có biết Thông, Xanh đi đâu ko, tao trả lời chắc đi nhà nghỉ địt nhau rồi. Buồn kêu anh mất nết thế. Tao cười mỉa mai nói mất nết cũng ko bằng bạn em. Buồn cười hihi, rồi nói em biết chuyện rồi. Anh đừng bận tâm làm gì, cái Xanh nó vẫn thế, trước giờ lúc nào chả luôn có nhiều sự lựa chọn. Tao im, trong đầu nghĩ bố ko quan tâm. Buồn ngồi hỏi chuyện xàm xí, hỏi câu nào tao trả lời câu đấy.
Nửa tiếng sau thì đôi cẩu nam nữ kia về, Buồn té. Kêu em về phòng đây ko lại mất chỗ.
Thằng Thông vào thấy tao, nó cố chào hỏi bình thường nhưng ko thể giấu đi vẻ gượng gạo. Lúc đi ngủ nó mới bảo dù gì thì cũng ko muốn ảnh hưởng đến tình bạn 2 thằng, nó tin tao nhưng cũng tin hoa xanh, bảo tao cứ để nó tự quyết định chuyện tình cảm của nó. Tao ừ ào. Tao bảo sắp tới tao về làm dự án ở vĩnh yên, cơ bản thì sáng đi tối về cùng xe đưa đón, nhưng làm công trình thì thỉnh thoảng chắc phải ở lại đấy. Hi vọng sớm có tin vui từ mày. Thằng thông cười hềnh hệch kêu khéo quá, về đấy khéo lại ngon… ão người hàn trưởng dự án bảo cho lão xem hồ sơ kỹ thuật của công trình đang mở rộng, tao chả ngại ngần gì in ra cho lão xem, đen cái lão đéo biết tiếng việt, cứ lớ nga lớ ngớ. Tao bảo khả năng phải thuê 1 em phiên đi thôi, sau còn làm việc với nhà thầu nữa. Lão gật gù rồi đưa tao 1 tập hồ sơ, bảo dựa vào cái này viết hồ sơ mời thầu rồi báo cáo lại hắn, tao bảo tôi chỉ biết về phần xây dựng thôi, lão bảo ok, phần thiết bị có các chuyên gia kia viết rồi vì thiết bị đều là các nhà cung cấp từ hàn quốc. Tao ngâm cứu hồ sơ, cơ bản nó đã có mặt bằng tổng thế và bố trí các khu vực rồi, dựa theo cái này, copy từ cái cũ, nói chung công việc trong tầm tay, tao làm được.
Cuối tuần về vĩnh yên chơi, qua nhà ẻm ăn cơm theo lời mời từ trước, gặp đông đủ cả nhà, trước đó cũng có gặp rồi nhưng chưa ngồi ăn cơm cùng lần nào.
Nói chung nhà gia giáo, tao cảm giác có sự hiếu khách nhưng ra vẻ khuôn phép phết, không thoải mái như lão bố của Hóa đơn. Ăn xong xin phép 2 bác cho đưa vĩnh yên đi chơi, 2 vị mỉm cười vui vẻ đồng ý. Tao thì dân xây dựng, thường thường bỗ bã ngoài công trường, lịch thiệp trên văn phòng, nhạc đéo nào chả nhảy được, với khuôn phép thì tao lại theo kiểu khuôn phép. Đi chơi, vĩnh yên bảo mẹ em ưng anh lắm, hihi. Mẹ em bảo con gái lớn ở trong nhà như quả bom ý. Định mệnh, đây là ý gì, liệu có phải ý định ga cưới ko. Tao hiểu mà, tao bảo anh giờ công việc còn chưa ổn nên cũng chưa nghĩ đến chuyện lập gia định.
Vĩnh yên cười kêu vâng em cũng thấy thế, từ từ cho khoai nó nhừ anh nhỉ. Tao nghĩ bụng con gái nói có là không, có gì mà anh lại ko hiểu em chứ. Lại thêm vấn đề đau đầu rồi đây… Tuần đấy thằng Thông cũng về quê, tối thứ 7 tao đã về hà nội rồi vì ko muốn mang tiếng lang bạt ở vĩnh yên với ng yêu và thằng em của vĩnh yên kêu xuống hà nội có việc nên tao đi cùng. Cậu em rủ đi nhậu cùng bạn bè nó cho vui, tao từ chối, nó kêu anh ko phải lo, bạn bè em bình thường thôi chứ ko phải hội cậu ấm cô chiêu gì đâu. Tao trố mắt nhìn thằng nhãi, thằng nay cũng hiểu ý tao ghê.
Tao vẫn từ chối, lúc này thằng em cậu mới nói toẹt ra là có bên đơn vị muốn gặp anh, hỏi về dự án nhà máy bên anh sắp xây, tao hỏi sao em biết, nó kêu anh quên bố em là ai à. Địt cụ, thằng nhãi đánh hơi nhanh thật, tao bảo anh có quyền đéo gì đâu, toàn bọn hàn ở trên quyết. Cậu nhãi cười bảo thì đã ai bảo gì đâu, cứ đi gặp nhậu cho vui anh. Tao chỉ chỉ mặt bảo anh là anh nể chị mày đấy nhé, thế là đi.
Ông nhãi chở tao đi, ranh con mà đã cưỡi ô tô ầm ầm, có con madza 3 trắng muốt. Nó dường như ko rành đường hà nội cho lắm, cũng đúng thôi vì dân du học về, có ở hà nội ngày nào, chắc chỉ biết vài chỗ bù khú. Nó bảo tao chỉ đường, tao chỉ chỉ trỏ trỏ thế đéo nào nó rẽ phải hình như là sai làn. Lẽ ra rẽ phải thì cần đi làn ngoài cùng tay phải mới được rẽ, đây đang đi giữa đường tao bảo rẽ nó rẽ luôn. Hậu quả là ngay lập tức có 2 anh công an cầm gậy ra chắn chắn chỉ chỉ. Cu cậu kêu anh chỉ đường em kiểu đéo gì thế, tao cười kêu ngày thường tao phóng xe máy đường này suốt có sao đâu. Cu cậu tặc lưỡi bảo ở vĩnh yên thì chả ngại, ở đây thì hơi ngại đấy. Đánh xe gọn vào vị trí theo chỉ dẫn, nó xuống xe rồi tiến lại tít chỗ có 1 chốt có 1 đồng chí đang ngồi bàn giấy. Tao xuống xe đứng châm thuốc hút, kệ mẹ nó xử lý thế nào thì xử lý. Cỡ 5-7 phút sau thấy cu cậu đi ra mà cười hớn hở, lên xe tao hỏi tình hình thế nào.
Cu cậu bảo trình bày hộ nghèo, dân tỉnh lẻ, lần đầu xuống phố mong các anh thông cảm, thế là các anh thông cảm thật chỉ nhắc nhở cho đi. Tao bật cười, mẹ thằng nhãi, cũng có khẩu khí và phong phạm chém gió ra phết. Tao biết thừa là nó xuống chắc lại trình bày con ông nọ cháu ông kia. Ngày trước nhớ là đi chơi với vĩnh yên bị cơ động bắt, vĩnh yên khoe ông bác nào làm kha khá ở thủ đô mà.
Rồi cũng đến nơi, thấy 2 người 1 già 1 trẻ, già cỡ chừng ngoài 40, trẻ thì tầm độ 25 27, lại bắt tay cu cậu hào sảng lắm. Cụ cậu giới thiệu rành rọt kêu đây là anh rể tương lai của em, cũng là người chủ trì dự án xây nhà máy mới đấy. Thái độ bọn kia lại là hì hì hà hà bắt tay. Tao lịch thiệp lại theo xã giao.
Vào phòng ăn, lão già gọi quán cho nhân viên rót rượu, tao ko nói gì nhưng cậu em thì xua tay bảo thôi anh ơi, mấy anh em nói chuyện cho thoải mái. Chưa kịp ra bảo gì thì đã có em rót rượu bước vào phòng rồi, mấy em này kiểu như PG rượu thì phải, nhìn dáng dấp mặt mày khá xinh, ông già hơn bảo em có thể ra thì cậu nhõi lại kêu thôi đã vào rồi thì cứ phục vụ cũng được. ĐM thằng ranh, nhiêu khê gớm.
Giới thiệu một hồi thì tao biết tay già hơn là trưởng phòng kinh doanh, còn tay trẻ mới là giám đốc, xem ra công ty này cũng có mối quan hệ với nhà vĩnh yên rồi. Rượu ngon, gái đẹp, thức ăn chất, cả bữa chỉ nói chuyện bố láo, linh tinh phèng chứ ko hề nhắc gì đến công việc, mãi đến lúc gần tan cuộc tay trẻ kia mới bảo: Được biết anh phụ trách dự án xây nhà máy mới ở vĩnh yên, bên em rất quan tâm, qua chỗ ông cậu nhỏi đây anh em mình được gặp nhau, bên em làm việc thế nào thì cậu nhõi biết rõ, hi vọng được hợp tác với anh. Nó vừa nói xong thì ông trưởng phòng kia xua tay bảo ui xùi chuyện công việc nhắc làm gì, hôm nay gặp nhau anh em mình có thêm người bạn là vui rồi. Tất cả nâng chén, cụng ly. Tao thầm nghĩ chúng mày hay lắm, thằng tung thằng hứng, thằng đấm thằng xoa, tao bắt đầu nể chúng mày rồi đấy… Thôi kệ mẹ chúng nó, dính vào mối quan hệ lằng nhằng kiểu này phức tạp, tốt hơn là đứng ngoài cuộc cho rồi, chưa kể là còn đéo rõ cái vai trò của tao ở dự án này như nào nữa, trên đầu còn 4 thằng hàn quốc, muốn tự tung tự tác xem ra ko hề đơn giản. Nhậu xong vẫn sớm, chúng nó rủ tăng 2 nhưng tao kiếu về cho lành, và để cho chúng nó đi với nhau được tự nhiên. Tao đi taxi về, về đến nhà sờ túi thì chết mẹ quên chìa khóa. Đéo gì mới hơn 9h đã thằng nào khóa cửa ko biết. Lấy điện thoại gọi cho buồn nhờ xuống mở cửa, buồn kêu anh ơi em đi du lịch chưa về, anh gọi cho Xanh ấy nhé. Tao vuốt vuốt tìm số Xanh, nghĩ thế nào lại đéo gọi nữa. Thôi ra ngồi trà đá tí kiểu gì cả có đứa nào đó về hoặc đứa nào đó đi. Ngồi châm thuốc hút, có đống tin nhắn zalo của vĩnh yên từ lúc nào, ẻm kêu anh đừng có đưa cu em nhà em đi đâu bậy bạ nhé. Tao tí sặc nước, mẹ kiếp, nó chả đưa tao đi bậy bạ thì có. Tao đang phê phê hoa mắt, lười nhắn tin nên gọi điện luôn, alo bô xô cô mấy câu, vĩnh yên nói em kể anh chuyện này, bố mẹ em vừa hỏi là sao yêu nhau lâu thế ko cưới đi…Tao giả ngu giả ngơ, tao hỏi lại thế em trả lời thế nào. Vĩnh yên cười hihi bảo em trả lời là chưa được tuổi, xong mẹ em kêu chừng này tuổi còn chưa được thì đến bao giờ nữa. Biết ngay hàm ý thế nào mà. Tao chẹp miệng nói lảng là anh quên chìa khóa, phải ngồi ngoài đường chờ đây, mấy đứa hàng xóm chả đứa nào ở nhà.
Bỗng nhìn phía đầu ngõ, thấy bóng dáng thằng hàn quốc đi vào, tao vội đứng dậy bảo anh bận tí rồi anh gọi lại sau nhé. Ko kịp nghe vĩnh yên nói lại, tao trả tiền nước rồi lủi nhanh đi theo. Trong lòng thầm nghĩ, quả này thì hết chối với bố mày nhé… Tao giữ khoảng cách nhất định để cho em Xanh xuống mở cửa cũng ko nhìn thấy tao, y như nghĩ, em xanh xuống mở cửa và thằng beep Hàn chui vào. Chờ vài phút tao mới về, ơ đệt, con xanh nó lại khóa mẹ cửa luôn rồi. Điên quá đá chân cái rầm phát vào cửa, bỗng nghe tiếng từ bên trong nói ra kêu ai đấy. Tao nói với vào là anh ở tầng 5, quên chìa khóa, mở cửa hộ anh phát. Nghe tiếng bước chân lộp cộp đi ra xong giọng nữ bảo anh X à. Tao bảo ừ anh đây. Hóa ra là em gái tầng dưới.
Đăng bởi:
Miêu tiểu miêu
Thứ 2 thằng Thông lên, tao dặn trước rồi là nhất quyết phải tỏ ra sầu muộn, cấm được sang phòng Hoa Xanh. Thằng bạn dù chim ngóc lên nhưng vẫn phải dìm xuống, tao chủ động ko ở nhà mấy để cho thằng thông diễn, mãi gần 10h tối mới mò về. Đến thứ 4 tao về sớm, thằng thông thì tao bảo té sang nhà thằng khác ở nhờ và tắt máy đi. Tối, Hoa Xah lại sang hỏi, tao bảo nó đang đi vay tiền đặt cọc cho bệnh viện, hình như đặt cọc hơn 200 thì phải. Hoa Xanh thểu não.
Có vẻ lo lắng thật.
Thứ 5, Sếp báo là mai thu sếp đi vĩnh yên ngắm đất, đánh giá hiện trường, đi cùng 1 tay chuyên gia hàn mới sang và bên bộ phận Luật, nhiệm vụ là tìm hiểu mặt bằng, địa chất rồi về. Bên hành chính đã làm việc với ban quản lý khu công nghiệp trước rồi thì phải, xuống nơi được đón tiếp chu đáo gớm, các bác đang thu hút đầu tư nên hứa năm hứa mười sẽ tạo điều kiện thuận lợi hết sức. Tối về sếp bảo đi uống beer, 2 anh em đi uống beer, đến lúc ngà ngà, sếp tâm sự nửa thật nửa vờ, nôm na là cơ hội như thế này ko dễ có, phải nắm lấy. Ý gì thì tao thừa hiểu.
Hơn 8h mới về nhà, quên mẹ mất vụ diễn kịch với thằng Thông, hôm qua dặn nó là lúc nào tao báo về mới được về, thế là hôm nay cu cậu ko dám về. Beer phê phê, đi tắm xong vẫn thấy người hừng hực. Đang ngồi mở bài hát thì Hoa xanh sang, mặc mỗi cái áo 2 dây, quần sóc, ko áo ngực, thấy núm lủng lẳng, nghĩ bụng thằng chó Thông chắc dày vò bông hoa xanh kia nhiều lắm rồi đây.
Đang định dâm đãng trêu vài câu thì đụng nét mặt u sầu của ẻm, mất hứng đùa.
Hoa Xanh đưa cho tao 1 cục tiền, bảo nhờ tao đưa cho Thông giúp. Tao hỏi tiền gì thế, Hoa Xanh kêu tiền của em, anh cứ đưa cho anh Thông, bảo em giúp đỡ lúc khó khăn. Tao bị nhói lòng 1 phát. Tao hỏi bao nhiêu đây để anh truyền đạt cho hết. Hoa Xanh nói của em 60 triệu, Buồn nó góp 20 triệu, tổng là 80. Đm, chả nhẽ mình nghĩ oan cho ẻm hay sao… Thế gian khó hiểu nhất chính là lòng người. Lòng người khó đo, khó dò, thậm chí là khó để hình dung ra cho được. Tao tiếp xúc ko ít, va chạm không ít, thường là nắm thế chủ động về tâm lý khi đối diện. Có lẽ đây là lần đầu tiên tao thấy ngỡ ngàng, có lẽ tao phiến diện quá chăng, hay là cái suy nghĩ của Hoa Xanh đã thay đổi khi gặp thằng Thông, tình yêu của ẻm với thằng bạn tao là một tình yêu thực sự. Dù gì đi nữa thì có lẽ tao đã phải nếm một thất bại bẽ bàng rồi.
Xanh ra về, ko chờ lâu, tao gọi cho thằng Thông, bảo mai thì mày về, tiện thể tao chúc mừng mày, chúc mừng cho một tình yêu đầy hi vọng. Đm thằng bạn chó, nó nghe tao kể xong giãy nảy lên rằng đấy, bố bảo mày rồi ko nghe, bọn tao yêu nhau thật lòng, xác định dài lâu, tiền bạc là thứ ngoài thân, cho đi để nhận lại…Nó nói một hồi, tao chỉ biết nghe, ừ thôi, nếu thật thế thì cũng mừng cho đôi cẩu nam nữ chúng nó. Hôm sau thằng thông về, vẫn giả vờ buồn buồn cho nó đúng kịch, thêm vài hôm nữa thì nó tự bảo với hoa xanh rằng ông già ko sao, kết quả lần trước bị nhầm, lên bạch mai xét nghiệm thì âm tính, ko cần dùng đến tiền nữa. 2 chúng nó lại xoắn xuýt với nhau. Tao kệ, nhưng thực tâm vẫn thấy có gì đó chưa thuyết phục cho lắm.
Dự án mở rộng nhà máy gần đến giai đoạn kết thúc, công trình cơ bản đã hoàn thiện, bên thiết bị đã vào lắp máy. Nói chung là đúng tiến độ, đảm bảo chất lượng, chờ hết tháng là làm hồ sơ nghiệm thu cho xong. Tưởng an nhàn, ai ngờ bữa nọ vừa ăn cơm xong thì sếp gọi vội lên phòng họp trung tâm, họp với giám đốc về dự án mới, anh quên ko báo mày trước. Vội vội vàng vàng lên họp, thấy đủ hết ban bệ, tao ngồi thu lu 1 chỗ sau lưng Sếp. Lão chuyên gia người hàn mới sang đứng dậy chia sẻ thông tin chung về dự án, quy mô các thứ, sau đó đến bên hành chính thông tin về giấy phép đầu tư nọ kia đã xin xong. Giám đốc hỏi dự tính ngân sách thế nào, tất cả im phăng phắc, giám đốc gọi đích danh phòng mua hàng trả lời, lão trưởng phòng đá 1 phát quả bóng sang bên tao, lão bảo từ trước đến giờ vẫn do phòng tao làm dự toán, phòng mua chỉ đánh giá sau khi có hồ sơ dự thầu thôi. Lão trưởng phòng tao im im, chờ giám đốc hỏi thì lão mới trả lời là dự án này phức tạp nên hiện vẫn chưa làm tiên lượng xong, dự kiến hết tuần này mới xong thì sẽ có báo cáo ngân sách. Giám đốc gật gù xong lại bảo là cần có dự toán muộn nhất vào thứ 5 vì thứ 6 lão phải sang báo cáo tập đoàn xin phê duyệt, dự án to nên lão trực tiếp đi báo cáo. Tan cuộc họp sếp gọi riêng ra kêu cái này chú làm nhanh được ko, giám đốc chia sẻ từ tuần trước mà anh bận quá ko gửi lại cho chú. Đm, tao hiểu rồi, lão này định ỉm thông tin đéo muốn cho tao biết thì phải, làm buồi gì có chuyện việc quan trọng thế này mà quên được. Tao thấy ấm ức, đm, huynh huynh đệ đệ bấy lâu, giờ lão như thế là ý gì, nghi kị mình hay thế nào. Tao quay mặt đi rồi trả lời là được anh ạ, dự toán ngân sách thì nhanh thôi. Sếp kêu ừ thế để anh gửi tài liệu luôn cho chú xong làm mấy trang báo cáo gửi lại nhanh nhé. Tao vâng dạ cho phải phép, trong lòng hơi hơi hoang mang, thằng sếp lồn này định chơi gì tao đây không biết.
Thằng thông từ lúc được giải tỏa lòng, lại hết mình vì lồn. Tao thì chả quan tâm mấy nữa, tối tối về rảnh thì nằm chat với vĩnh yên, thề non hẹn biển, bảo là anh sắp có dự án mở rộng nhà máy ở vĩnh yên, nếu được sẽ xin về đấy làm. Ẻm mừng ra mặt, suốt ngày hỏi thăm bao giờ làm, bao giờ về.
Tuần mới, đi làm, mới sáng sớm sếp đã gọi lên, sếp bảo có quyết định điều chuyển công việc của chú, chú sẽ về nhóm dự án hỗ trợ lão chuyên gia hàn triển khai nhà máy mới ở vĩnh yên. Tao ngơ ngơ ngác ngác đéo hiểu chuyện gì, sếp tỏ vẻ tiếc nuối bảo dự án này lớn, ban giám đốc quyết định thành lập 1 nhóm dự án, đứng đầu là người hàn, chú sẽ hỗ trợ triển khai, sau khi xong dự án thì lại về đây. Đm, thế là thế đéo nào ko biết. Tao ngồi đọc bản quyết định, sếp vỗ vai bảo cố gắng lên. Địt cụ, từ tuần sau là sang nhóm dự án với lão hàn đầu buồi kia sao. Tự dưng thấy chán nản, lững thững về phòng, chán chán lên mẹ canteen uống nước, ngồi hút điếu thuốc thì có mấy thằng beep phòng hành chính xuống, thấy tao ngồi một mình bèn lại ngồi gần tao, 1 thằng hô to chào sếp, tao bảo sếp sếp con cặc. Thằng đấy cười kêu cứ khiêm tốn, ông về làm trùm ở dự án nhà máy mới chẳng là sếp thì là gì. Đm, bọn này đã biết tin rồi sao, đéo gì nhanh thế. 1 thằng khác nói ông ko phải giấu, cả công ty biết hết rồi. Tao lại càng ngạc nhiên, tao thở dài bảo hỗ trợ cho lão hàn chứ trùm con mẹ gì, vô thưởng vô phạt. Lúc sau mấy thằng kia ko hút thuốc té hết, còn mỗi tao với 1 thằng, cũng hay chơi cùng nó, nó ngó ngang ngó dọc rồi nói nhỏ, ông bị sếp ông chơi rồi… Cảm thấy có gì đó hụt hẫng, có lẽ là lúc trước đặt niềm tin và hi vọng quá nhiều, tiền bạc là 1 chuyện, còn cái tình người với nhau cũng là một chuyện nữa. Ngày hôm đấy chả làm ăn đéo gì, chiều về chán, hẹn mấy thằng bạn tụ tập nhậu cho đỡ sầu, thằng Thông lồn lại kêu bận ăn liên hoan gì ở công ty nó. Thôi kệ nó vậy Mấy thằng tụ tập quán beer cỏ vệ đường, uống đến tầm ngất ngây mới tan cuộc, đi đường mà mắt cứ hoa loạn xạ, mãi cũng bò về được. Đến đầu ngõ, thấy Hoa Xanh đang đứng với thằng Hàn Quốc, đéo biết nói với nhau những gì, tao ko quan tâm. Về nằm vật ra giường 1 lúc, với bao thuốc thì hết nhẵn, lại khật khừ vùng dậy đi mua. Ra quán tạp hóa vẫn thấy Hoa Xanh với thằng hàn đứng, tao nhòm nhòm xem chúng nó làm gì, thấy Hoa xanh kễnh chân thơm má thằng hàn phát, 2 đứa cười nói mấy câu thì thằng Hàn đi. Tâm trạng đang như cặc, thấy cảnh đó lại càng cay. Tao về đến nhà, đứng ở tầng 1 chờ Hoa Xanh, ko lâu sau thì ẻm về đến. Tao hỏi thẳng anh thấy em đứng trò chuyện thân thiết với thằng Hàn, ý em là thế nào. Xanh có 1 chút ngạc nhiên thoảng qua, rồi lấy lại vẻ bình thường nói ơ bạn bè gặp nhau ko được à anh, chia tay xong thì vẫn làm bạn được mà. Tao cười đểu nói bạn bè đéo gì hôn nhau thế.
Hoa xanh kêu đấy ko phải việc của anh, nói xong em quẩy đít đi về phía thang máy, tao giằng tay ẻm lại nói lớn, em phải rõ ràng chuyện này cho anh, thằng Thông nó là bạn chí cốt của anh, ko nói rõ ràng thì anh sẽ bảo lại nó. Hoa Xanh giật tay ra nhưng ko được, ẻm hét lên là buông em ra, anh say rồi thì phải. Đúng lúc đó thằng Thông về, nó nhìn thấy bèn dựng vội xe máy lại đẩy tao ra kêu ông làm gì đấy. Tao loạng choạng tí ngã, thằng Thông gắt lên hỏi lại 2 người đang làm gì thế. Tao nhìn thằng bạn, lại nhìn hoa xanh, định nói xong lại thôi, để cho ẻm tự giải thích vậy. Tao châm điếu thuốc, đéo nói câu nào, bước cầu thang bộ đi lên. Phê pha, bước 5 tầng đéo thấy mệt, lên tầng 5 tao cũng ko vao phòng mà trèo thẳng lên sân thượng… Gió mát vl. Ngậm điếu thuốc đắng, khói bay vào mắt, thấy cay cay. Tình bạn, tình đồng chí, vỡ vụn. Cuộc sống này gặp bao nhiêu người, có mấy người trở thành bạn, trong đám bạn đấy có mấy người thành tri kỷ, thành huynh đệ. Lợi danh, danh lợi khiến huynh đệ tương tàn. Dục vọng, tửu sắc làm tri kỷ xa cách.
Thiệt tình, cái thằng tao sống vô tư, hào sảng, có đến nỗi nào để giờ mất hết niềm tin. Chẳng nhẽ lại đổ cho duyên phận.
Tao ngồi nghĩ ngợi đủ điều, ko biết bao lâu thì thấy có chuông điện thoại. Vĩnh yên gọi, em lại hỏi bao giờ về làm dự án ở vĩnh yên, tao ngượng ngùng bảo sắp rồi, nhưng trong lòng thấy hổ thẹn vì cái vị trí ẩm ương mới được giao, trợ lý cái beep gì, có chăng vai trò như 1 thằng phiên dịch cũng nên. Trò chuyện một lúc rồi thôi, tao xuống. Thấy thằng Thông đang ngồi máy tính, tao ko nói gì mà đi vệ sinh xong thì vào lăn ra giường ngủ. Vừa đặt lưng xuống thì thằng Thông quay sang, nó bảo mày có thể giải thích với tao về chuyện lúc tối ko. Tao chán, bảo luôn mày nói trước đi xem con kia nó bảo gì với mày. Thằng thông im im mấy giây rồi nói, mày là thằng bạn nối khố của tao, tao ko muốn mất đi tình bạn này. Hoa xanh bảo mày từng thích nó ko được nên thấy nó làm gì cũng khó chịu, buổi tối nó đứng nói chuyện với bạn người hàn của nó, mày lại ý kiến. Tao nhếch mép cười hỏi thế đã hết chưa. Thằng Thông im. Tao nói gãy gọn là tao nhìn thấy con Xanh đưa môi chạm vào má thằng hàn, 2 đứa nói chuyện có vẻ rất vui vẻ, chính là thằng ng yêu trước, trước kia thằng hàn thường đến đây.
Tin hay ko tùy mày, giờ tao mệt, để tao ngủ.
Hôm sau tao dọn máy tính lên văn phòng kế hoạch, lão Hàn mới chỉ cho tao 1 chỗ ngồi gần lão, thu dọn xong thì tao vào phòng họp với lão. Lão hỏi các thông tin chung, tao trả lời hết cả. Rồi lão mới giới thiệu cụ thể thì nhóm dự án này sẽ có 5 người, lão, tao và 3 người hàn nữa tuần sau sẽ sang, nhiệm vụ của tao là hỗ trợ chung tất cả vấn đề như liên hệ các bên, thủ tục pháp lý, thủ tục đấu thầu, chọn thầu…Vì có mỗi tao là người Việt nên công việc hơi nặng nề, hỏi tao có cần thêm người hỗ trợ ko, tao bảo ko cần, nếu khi nào cần sẽ đề xuất. Lão gật gù, lão bảo giám đốc có khen tao là thông minh, giỏi, lão hi vọng dự án sẽ thành công. Nói chuyện qua loa thấy tay hàn này cũng có vẻ lịch sự, nhưng đéo biết thế nào mà lần được, đến huynh đệ còn đá nhau nữa là. Tao hỏi lão có hút thuốc ko, lão bảo ok, vậy là 2 thằng ra hút thuốc, chém gió, tao kể với lão trước kia tao làm xây dựng với những công ty hàn nào, những nhà máy nào, thế beep nào mà hắn cũng biết ông giám đốc dự án người hàn mà ngày xưa tao làm cùng. Câu chuyện thêm phần thân thiện.
Về chỗ ngồi, ngó quanh văn phòng, trên này cũng có dăm ba đứa xinh xắn cơ mà tao lạnh lùng đéo để ý làm gì. Ngồi chat zalo với vĩnh yên, kể lể lại mọi chuyện. Vĩnh yên nghe xong bảo bạn anh thật tệ quá, mà con bé hàng xóm kia cũng khốn nạn thật, em đã bảo rồi mà, nhìn qua là biết người ngay. Tao trêu thế từ giờ khi định yêu đứa con gái nào thì anh nhờ em xem nhân tướng học hộ nhé, Vĩnh yên nhắn lại là hihi, được thôi, nếu anh muốn chết. Cả buổi cứ ngồi gõ phím xoành xoạnh một mình, thằng cha Hàn lượn đi đâu rồi ko biết, tao ngồi đây hơi lẻ loi, nhưng cố chịu, chắc vài bữa nữa thì ngồi công trường là chính.
Tối về, tự nhiên thấy chán chán về nhà, chán đụng mặt thằng bạn với em Xanh.
Đi cà kê cơm nước chán chê mới về nhà, ko thấy thằng Thông đâu, đi tắm giặt luôn rồi ngồi ôm máy tính, tao định rồi, thôi kệ mẹ chúng nó yêu nhau, đéo quan tâm nữa, ôm rơm nặng bụng làm chó gì đâu. Một lúc sau thì Buồn sang, ẻm hỏi có biết Thông, Xanh đi đâu ko, tao trả lời chắc đi nhà nghỉ địt nhau rồi. Buồn kêu anh mất nết thế. Tao cười mỉa mai nói mất nết cũng ko bằng bạn em. Buồn cười hihi, rồi nói em biết chuyện rồi. Anh đừng bận tâm làm gì, cái Xanh nó vẫn thế, trước giờ lúc nào chả luôn có nhiều sự lựa chọn. Tao im, trong đầu nghĩ bố ko quan tâm. Buồn ngồi hỏi chuyện xàm xí, hỏi câu nào tao trả lời câu đấy.
Nửa tiếng sau thì đôi cẩu nam nữ kia về, Buồn té. Kêu em về phòng đây ko lại mất chỗ.
Thằng Thông vào thấy tao, nó cố chào hỏi bình thường nhưng ko thể giấu đi vẻ gượng gạo. Lúc đi ngủ nó mới bảo dù gì thì cũng ko muốn ảnh hưởng đến tình bạn 2 thằng, nó tin tao nhưng cũng tin hoa xanh, bảo tao cứ để nó tự quyết định chuyện tình cảm của nó. Tao ừ ào. Tao bảo sắp tới tao về làm dự án ở vĩnh yên, cơ bản thì sáng đi tối về cùng xe đưa đón, nhưng làm công trình thì thỉnh thoảng chắc phải ở lại đấy. Hi vọng sớm có tin vui từ mày. Thằng thông cười hềnh hệch kêu khéo quá, về đấy khéo lại ngon… ão người hàn trưởng dự án bảo cho lão xem hồ sơ kỹ thuật của công trình đang mở rộng, tao chả ngại ngần gì in ra cho lão xem, đen cái lão đéo biết tiếng việt, cứ lớ nga lớ ngớ. Tao bảo khả năng phải thuê 1 em phiên đi thôi, sau còn làm việc với nhà thầu nữa. Lão gật gù rồi đưa tao 1 tập hồ sơ, bảo dựa vào cái này viết hồ sơ mời thầu rồi báo cáo lại hắn, tao bảo tôi chỉ biết về phần xây dựng thôi, lão bảo ok, phần thiết bị có các chuyên gia kia viết rồi vì thiết bị đều là các nhà cung cấp từ hàn quốc. Tao ngâm cứu hồ sơ, cơ bản nó đã có mặt bằng tổng thế và bố trí các khu vực rồi, dựa theo cái này, copy từ cái cũ, nói chung công việc trong tầm tay, tao làm được.
Cuối tuần về vĩnh yên chơi, qua nhà ẻm ăn cơm theo lời mời từ trước, gặp đông đủ cả nhà, trước đó cũng có gặp rồi nhưng chưa ngồi ăn cơm cùng lần nào.
Nói chung nhà gia giáo, tao cảm giác có sự hiếu khách nhưng ra vẻ khuôn phép phết, không thoải mái như lão bố của Hóa đơn. Ăn xong xin phép 2 bác cho đưa vĩnh yên đi chơi, 2 vị mỉm cười vui vẻ đồng ý. Tao thì dân xây dựng, thường thường bỗ bã ngoài công trường, lịch thiệp trên văn phòng, nhạc đéo nào chả nhảy được, với khuôn phép thì tao lại theo kiểu khuôn phép. Đi chơi, vĩnh yên bảo mẹ em ưng anh lắm, hihi. Mẹ em bảo con gái lớn ở trong nhà như quả bom ý. Định mệnh, đây là ý gì, liệu có phải ý định ga cưới ko. Tao hiểu mà, tao bảo anh giờ công việc còn chưa ổn nên cũng chưa nghĩ đến chuyện lập gia định.
Vĩnh yên cười kêu vâng em cũng thấy thế, từ từ cho khoai nó nhừ anh nhỉ. Tao nghĩ bụng con gái nói có là không, có gì mà anh lại ko hiểu em chứ. Lại thêm vấn đề đau đầu rồi đây… Tuần đấy thằng Thông cũng về quê, tối thứ 7 tao đã về hà nội rồi vì ko muốn mang tiếng lang bạt ở vĩnh yên với ng yêu và thằng em của vĩnh yên kêu xuống hà nội có việc nên tao đi cùng. Cậu em rủ đi nhậu cùng bạn bè nó cho vui, tao từ chối, nó kêu anh ko phải lo, bạn bè em bình thường thôi chứ ko phải hội cậu ấm cô chiêu gì đâu. Tao trố mắt nhìn thằng nhãi, thằng nay cũng hiểu ý tao ghê.
Tao vẫn từ chối, lúc này thằng em cậu mới nói toẹt ra là có bên đơn vị muốn gặp anh, hỏi về dự án nhà máy bên anh sắp xây, tao hỏi sao em biết, nó kêu anh quên bố em là ai à. Địt cụ, thằng nhãi đánh hơi nhanh thật, tao bảo anh có quyền đéo gì đâu, toàn bọn hàn ở trên quyết. Cậu nhãi cười bảo thì đã ai bảo gì đâu, cứ đi gặp nhậu cho vui anh. Tao chỉ chỉ mặt bảo anh là anh nể chị mày đấy nhé, thế là đi.
Ông nhãi chở tao đi, ranh con mà đã cưỡi ô tô ầm ầm, có con madza 3 trắng muốt. Nó dường như ko rành đường hà nội cho lắm, cũng đúng thôi vì dân du học về, có ở hà nội ngày nào, chắc chỉ biết vài chỗ bù khú. Nó bảo tao chỉ đường, tao chỉ chỉ trỏ trỏ thế đéo nào nó rẽ phải hình như là sai làn. Lẽ ra rẽ phải thì cần đi làn ngoài cùng tay phải mới được rẽ, đây đang đi giữa đường tao bảo rẽ nó rẽ luôn. Hậu quả là ngay lập tức có 2 anh công an cầm gậy ra chắn chắn chỉ chỉ. Cu cậu kêu anh chỉ đường em kiểu đéo gì thế, tao cười kêu ngày thường tao phóng xe máy đường này suốt có sao đâu. Cu cậu tặc lưỡi bảo ở vĩnh yên thì chả ngại, ở đây thì hơi ngại đấy. Đánh xe gọn vào vị trí theo chỉ dẫn, nó xuống xe rồi tiến lại tít chỗ có 1 chốt có 1 đồng chí đang ngồi bàn giấy. Tao xuống xe đứng châm thuốc hút, kệ mẹ nó xử lý thế nào thì xử lý. Cỡ 5-7 phút sau thấy cu cậu đi ra mà cười hớn hở, lên xe tao hỏi tình hình thế nào.
Cu cậu bảo trình bày hộ nghèo, dân tỉnh lẻ, lần đầu xuống phố mong các anh thông cảm, thế là các anh thông cảm thật chỉ nhắc nhở cho đi. Tao bật cười, mẹ thằng nhãi, cũng có khẩu khí và phong phạm chém gió ra phết. Tao biết thừa là nó xuống chắc lại trình bày con ông nọ cháu ông kia. Ngày trước nhớ là đi chơi với vĩnh yên bị cơ động bắt, vĩnh yên khoe ông bác nào làm kha khá ở thủ đô mà.
Rồi cũng đến nơi, thấy 2 người 1 già 1 trẻ, già cỡ chừng ngoài 40, trẻ thì tầm độ 25 27, lại bắt tay cu cậu hào sảng lắm. Cụ cậu giới thiệu rành rọt kêu đây là anh rể tương lai của em, cũng là người chủ trì dự án xây nhà máy mới đấy. Thái độ bọn kia lại là hì hì hà hà bắt tay. Tao lịch thiệp lại theo xã giao.
Vào phòng ăn, lão già gọi quán cho nhân viên rót rượu, tao ko nói gì nhưng cậu em thì xua tay bảo thôi anh ơi, mấy anh em nói chuyện cho thoải mái. Chưa kịp ra bảo gì thì đã có em rót rượu bước vào phòng rồi, mấy em này kiểu như PG rượu thì phải, nhìn dáng dấp mặt mày khá xinh, ông già hơn bảo em có thể ra thì cậu nhõi lại kêu thôi đã vào rồi thì cứ phục vụ cũng được. ĐM thằng ranh, nhiêu khê gớm.
Giới thiệu một hồi thì tao biết tay già hơn là trưởng phòng kinh doanh, còn tay trẻ mới là giám đốc, xem ra công ty này cũng có mối quan hệ với nhà vĩnh yên rồi. Rượu ngon, gái đẹp, thức ăn chất, cả bữa chỉ nói chuyện bố láo, linh tinh phèng chứ ko hề nhắc gì đến công việc, mãi đến lúc gần tan cuộc tay trẻ kia mới bảo: Được biết anh phụ trách dự án xây nhà máy mới ở vĩnh yên, bên em rất quan tâm, qua chỗ ông cậu nhỏi đây anh em mình được gặp nhau, bên em làm việc thế nào thì cậu nhõi biết rõ, hi vọng được hợp tác với anh. Nó vừa nói xong thì ông trưởng phòng kia xua tay bảo ui xùi chuyện công việc nhắc làm gì, hôm nay gặp nhau anh em mình có thêm người bạn là vui rồi. Tất cả nâng chén, cụng ly. Tao thầm nghĩ chúng mày hay lắm, thằng tung thằng hứng, thằng đấm thằng xoa, tao bắt đầu nể chúng mày rồi đấy… Thôi kệ mẹ chúng nó, dính vào mối quan hệ lằng nhằng kiểu này phức tạp, tốt hơn là đứng ngoài cuộc cho rồi, chưa kể là còn đéo rõ cái vai trò của tao ở dự án này như nào nữa, trên đầu còn 4 thằng hàn quốc, muốn tự tung tự tác xem ra ko hề đơn giản. Nhậu xong vẫn sớm, chúng nó rủ tăng 2 nhưng tao kiếu về cho lành, và để cho chúng nó đi với nhau được tự nhiên. Tao đi taxi về, về đến nhà sờ túi thì chết mẹ quên chìa khóa. Đéo gì mới hơn 9h đã thằng nào khóa cửa ko biết. Lấy điện thoại gọi cho buồn nhờ xuống mở cửa, buồn kêu anh ơi em đi du lịch chưa về, anh gọi cho Xanh ấy nhé. Tao vuốt vuốt tìm số Xanh, nghĩ thế nào lại đéo gọi nữa. Thôi ra ngồi trà đá tí kiểu gì cả có đứa nào đó về hoặc đứa nào đó đi. Ngồi châm thuốc hút, có đống tin nhắn zalo của vĩnh yên từ lúc nào, ẻm kêu anh đừng có đưa cu em nhà em đi đâu bậy bạ nhé. Tao tí sặc nước, mẹ kiếp, nó chả đưa tao đi bậy bạ thì có. Tao đang phê phê hoa mắt, lười nhắn tin nên gọi điện luôn, alo bô xô cô mấy câu, vĩnh yên nói em kể anh chuyện này, bố mẹ em vừa hỏi là sao yêu nhau lâu thế ko cưới đi…Tao giả ngu giả ngơ, tao hỏi lại thế em trả lời thế nào. Vĩnh yên cười hihi bảo em trả lời là chưa được tuổi, xong mẹ em kêu chừng này tuổi còn chưa được thì đến bao giờ nữa. Biết ngay hàm ý thế nào mà. Tao chẹp miệng nói lảng là anh quên chìa khóa, phải ngồi ngoài đường chờ đây, mấy đứa hàng xóm chả đứa nào ở nhà.
Bỗng nhìn phía đầu ngõ, thấy bóng dáng thằng hàn quốc đi vào, tao vội đứng dậy bảo anh bận tí rồi anh gọi lại sau nhé. Ko kịp nghe vĩnh yên nói lại, tao trả tiền nước rồi lủi nhanh đi theo. Trong lòng thầm nghĩ, quả này thì hết chối với bố mày nhé… Tao giữ khoảng cách nhất định để cho em Xanh xuống mở cửa cũng ko nhìn thấy tao, y như nghĩ, em xanh xuống mở cửa và thằng beep Hàn chui vào. Chờ vài phút tao mới về, ơ đệt, con xanh nó lại khóa mẹ cửa luôn rồi. Điên quá đá chân cái rầm phát vào cửa, bỗng nghe tiếng từ bên trong nói ra kêu ai đấy. Tao nói với vào là anh ở tầng 5, quên chìa khóa, mở cửa hộ anh phát. Nghe tiếng bước chân lộp cộp đi ra xong giọng nữ bảo anh X à. Tao bảo ừ anh đây. Hóa ra là em gái tầng dưới.
Đăng bởi:
Miêu tiểu miêu