Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 750
Ngươi cứ việc hỏi, bản quan muốn xem xem, ngươi có thể đứng trước mặt mọi người đổi trắng thay đen được hay không?”
“Đã vậy thì Vu Mã Quận thủ phải nghe cho rõ” Khương Hồng Cơ không hề để tâm cười cười: “Vấn để đầu tiên, Liễu Hi là ai?”
“Đó chính là người anh song sinh của ngươi, ngươi chỉ thay thế thân phận của huynh trưởng mà thôi.”
Vu Mã Thương không hề do dự đáp.
Khương Hồng Cơ vẫn rất bình tĩnh, đáp lại: “Ha ha, câu này sai rồi. Ta chính là Liễu Hi, Liễu Hi chính là ta. Ai quy định em gái song sinh không được tiếp tục dùng tên của anh trai đã mất để an ủi nỗi đau mất con của cha mẹ? Đó mới là đạo hiếu, ta không cho rằng đó là sai?
Vu Mã Thương trợn mắt trừng trừng, suýt nữa bị câu trả lời của cô làm cho đau tim.
Nhìn vẻ mặt của cô, bách quan càng xem càng thấy vui, khán giả xem livestream cũng phát cuồng vì Khương Bổng Co.
[Đờ Ết Đết Nặng Đệt]: Cảnh báo! Đằng trước có nguy hiểm, những người không có nhiệm vụ chiến đấu mau chóng giải tán, Streamer sắp tung cú lớn rồi!
[Tiểu Đinh Đinh Gặp Sao Hay Vậy]: Alo! 102 ạ? Ở đây sắp có người bị trọng thương ạ, em gọi trước để đặt xe cứu thương.
[Cốc Phong Nhất Tư Oán]: Chỉ số nội tại của Streamer đã đạt đến 100%, mị dự rằng tiếp theo sẽ là cảnh tượng vô cùng đáng sợ.
[Vũ Diệp Chúng Sinh]: Ai, sống không tốt sao mà cứ thích chọc vào tướng công nhà ta? Bây giờ thì tốt rồi, sắp tan xác rồi.
“Cãi cùn!” Vẻ mặt Vu Mã Thương sầm sì, nhất thời không biết nên phản bác thế nào.
Khương Hồng Cơ cười, hỏi sang vấn đề thứ hai càng xảo quyệt hơn, các vị đại thần nghe được đều phải nín cười: “Vấn đề thứ hai, Vu Mã Quận thủ nghe cho rõ – ngài nghĩ câu “Người mặc nam trang đều là nam, còn mặc nữ trang đều là nữ là đúng hay sai?”.
Vu Mã Quân há hốc mồm, nhất thời không biết trả lời là đúng hay là sai.
Bởi vì dù ông ta có trả lời như thế nào, Khương Đồng Cơ đều đã giăng sẵn cái bẫy cho ông ta nhảy vào.
Nếu như ông ta trả lời là đúng, thì rõ ràng là đang trợn mắt nói vớ vẩn.
Là nam hay là nữ đầu phải chỉ một bộ quần áo là có thể xác định được?
Đàn ông mặc đồ nữ vẫn là đàn ông, cơ thể sẽ không biến thành cơ thể của nữ giới.
Cũng giống thế, nữ tử mặc nam trang vẫn chỉ là nữ, đấu thể biến thành đàn ông thực sự.
Nếu như Vu Mã thương nói rằng cậu này là sai thì chẳng khác gì tự vả vào mặt mình, nhảy thẳng vào cái bẫy Khương Bồng Cơ giăng sẵn.
Ông ta ấp úng nói: “Đương nhiên cầu này là sai?
Khương Bổng Cơ cười: “Đúng thế, câu này sai. Cũng giống vậy, Liễu Hi ta vốn dĩ là nữ nhi, chỉ là thích mặc nam trang mà thôi. Người đời lại nhầm lẫn, nhìn thấy ta mặc nam trang liền cho rằng ta là nam tử, chẳng lẽ đó cũng là lỗi sai của ta? Liễu Hi ta xưa nay không dùng son phấn trang điểm, luôn để mặt mộc, người ngoài nhìn nhầm ta là đàn ông chẳng lẽ ta còn phải tìm đến tận nơi thanh minh ta là nữ à?”
Ý ngầm chính là – Mình mắt mù lại còn trách người khác?
Mặt Vu Mã Thương tức đến mức mặt mũi đỏ phừng phừng, chỉ tay vào cô nói: “Thứ ranh con miệng còn hội sữa, rõ ràng là người đang giảo biện. Nếu như ngươi không có ý định giấu giếm thì tại sao lại nói sau khi hạ triều sẽ thẳng thắn với Bệ hạ và Hoàng thái hậu? Rõ ràng là người cố ý làm vậy, đây chính là hành động khi quân”
“Ngài nói thế là sai rồi.” Khương Bồng Cơ nói với vẻ kì quái: “Mọi người đều cho rằng Liễu Hi là con trai, Bệ hạ và Hoàng thái hậu cũng thế. Ta cũng đâu có cố ý giấu giếm, chẳng qua là không giải thích kịp thời thôi, càng không có chuyện gặp người khác liền bảo mình là nữ, thế mới là thừa nhận bản thân giấu giếm. Nói như vậy chẳng là vì muốn giữ thể diện cho Quận thủ, để ngài khỏi mất mặt mà thôi. Không ngờ ngài lại hung hăng như vậy?
Bị Khương Hồng Cơ trêu đùa liên tiếp ba lần, cơn giận của Vu Mã Thương đã lên đến đỉnh.
“Mặc kệ ngươi giảo biến thế nào vẫn không thể che giấu được sự thật người mưu đồ che giấu giới tính để tiếp tục nhậm chức Châu mục!”
“Ta hiểu rồi, Vu Mã Quận thủ khăng khăng không bỏ qua chuyện này là vì cảm thấy một đứa con gái như ta không nên tiếp nhận chức vụ Châu mục Hoàn Châu?”
Vu Mã Thương cười gằn: “Che giấu giới tính, âm mưu nhậm chức Châu mục Hoàn Châu, khi quân tày đình, ngươi còn gì để giảo biện đây?”
Khương Hồng Cơ lạnh lùng liếc Vu Mã Thương một cái.
“Ta cho rằng tội danh khi quân thực thụ nên là – Người khác giả mạo Liễu Hi nhậm chức Châu mục Hoàn Châu, mà chưa bao giờ nghĩ đến cái tội danh khi quân mà ngài gán cho ta lại là – Là nữ mà che giấu giới tính để nhậm chức Châu mục Hoàn Châu. Liễu Hi vẫn là Liễu Hi, người thật việc thật, không phải bị ai giả mạo, tại sao lại không thể nhậm chức Châu mục Hoàn Châu?” Khương Đồng Cơ cười lạnh: “Chẳng lẽ Quận thủ cho rằng phụ nữ thì không có tư cách trở thành Châu mục Hoàn Châu?”
Vu Mã Thương hỏi ngược lại Khương Đồng Cơ.
“Bản quan nói thế có gì sai?”
“Đương nhiên là sai! Là cái sai lớn nhất thiên hạ, trò cười của cả thiên hạ!” Giọng Khương Đồng Cơ đột nhiên cao vút, cô cầm cái hốt bản chỉ thẳng vào mũi của Vu Mã Thương, hùng hồn mạnh mẽ nói: “Nếu như ngươi nói phụ nữ không có tư cách trở thành Châu mục Hoàn Châu, dám hỏi Quan Nội Hầu tiền triều là nam hay nữ!”
Câu này của Khương Hồng Cơ trực tiếp kéo cả hai anh em nhà họ Hứa đang đứng ngoài xem kịch vào cuộc, ai bảo bọn họ chính là hậu duệ của Hứa Công.
Vốn dĩ hai anh em nhà họ Hứa tưởng mình là quần chúng vây xem, nghe Khương Hồng Cơ nói vậy liền quay sang nhìn nhau sau đó nhanh chóng quay sang chỗ khác với vẻ mặt chán ghét.
Không đợi Vu Mã Thương trả lời, Hứa Bùi đã bước ra khỏi hàng trả lời: “Đương nhiên Hứa Công là nữ”
Vẻ mặt Vu Mã Thương rúm ró, bàn tay trong ống tay áo âm thầm siết chặt, ánh mắt nhìn về phía Khương Bồng Cơ oán hận dày đặc.
“Hứa Công đương nhiên là nữ, lại còn là đấng hào kiệt cần quắc tu mi không thua đấng mày râu”
Khương Bồng Cơ cười chắp tay thi lễ với Hứa Bùi.
Hứa Bùi cũng sững sờ đáp lễ Khương Đồng Cơ, hắn ta vẫn còn đang ngẩn ngơ...
Ơ, đã bảo là hiền đệ cơ mà sao giờ biến thành hiền muội rồi?
Vẫn là gương mặt đó, vẫn là vóc dáng đó, nhưng giờ giới tính lại thay đổi.
Khương Bồng Cơ từng bước ép sát: “Liễu Hi ta không dám cuồng vọng nói rằng mình đã hơn xa tiền nhân, nhưng từ bé ta đã ngưỡng mộ Hứa Công, thầm coi Hứa Công là tấm gương của bản thân. Triều đình chúng ta chính là hậu duệ chính thống của Đại Hạ, đương nhiên phải nói theo tiên triều, sớm ngày khôi phục lại thái bình thịnh thế của trước kia. Vấn đề cuối cùng, Vu Mã Quận thủ nghe cho rõ đây - Bây giờ ngài vẫn cho rằng Liễu Hi là nữ mà lại nhậm chức Châu mục Hoàn Châu có đúng không?”
Vu Mã Thương đang định nói Khương Đồng Cơ cuồng vọng, sao có thể so được với Hứa Công, Khương Đồng Cơ đã lên tiếng cướp lời trước, từng chữ từng chữ sắc bén như dao,
“... Chẳng lẽ Vu Mã Quận thủ cũng cho rằng chúng ta cũng phải học theo Trung Chiếu, coi thứ Nữ tứ thư đó là tiêu chuẩn, cho rằng nữ tử phải làm theo tam tòng tứ đức, cũng cho rằng bạc hào kiệt cần quốc nhu Hứa Công cũng là đàn bà không tuân thủ nữ tắc, cho rằng bà phải bị phế bỏ truy phong, đóng đinh trên cột sỉ nhục? Nghe nói, nữ tự thư thịnh hành ở Trung Chiếu, rất nhiều đại nho còn viết thư thảo phạt đấng anh hào cần quắc như Hứa Công, Vu Mã Quân thủ cũng cho đó là đúng sao?”
Khương Bổng Cơ hùng hổ chất vấn: “Ngài chỉ cần trả lời đúng hay sai!”
Sắc mặt Vu Mã Thương trắng bệch, cảm giác hai bên tai ong ong lên, lòng bàn tay đổ mồ hôi dính dính.
Ông ta lắp bắp nói: “Già mồm cãi láo! Loại đàn bà không tuân thủ phụ đạo...”
“Đủ rồi!”
Tiếng quát nghiêm khắc vang lên cắt lời Vu Mã Thương, một cái hốt bản bằng ngà voi phi thẳng vào mặt ông ta, khiến ông ta bị đập đến nỗi suýt ngu người.
Vẻ mặt Hứa Bùi đen như đáy nồi, nghiêm giọng chất vấn: “Lão già Vu Mã vô học kia! Lão mắng ai là không tuân thủ phụ đạo?
Hứa Phỉ không tốt tính bằng Hứa Bùi, bảo ném hốt bản là ném luôn.
Hai anh em nhà họ Hứa không hợp nhau, nhưng bây giờ không phải lúc đấu đá nội bộ, người ngoài sỉ nhục tổ tông bọn họ, bọn họ sao có thể chịu đựng được?