Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 21
" Em lại tắm nước lạnh à?"
" Thì sao? Em muốn tắm thế nào là quyền của em."
" Nhiễm Thanh Vân, em lại làm sao thế?"
" Khỏe hơn trâu, không chết được."
" Nhiễm Thanh Vân."
" Anh to tiếng với em cái gì? Anh đi mà quay quảng cáo của anh ấy, trở về đây làm gì? Anh không có nhà sao? Muộn rồi còn đến nhà người khác."
" Em giận anh?"
" Em giận anh làm gì? Ai mà dám giận Phó lão sư."
" Em rõ ràng đang giận anh."
" Được rồi, em giận anh đó, em giận anh thì... ư..."
"...."
" Anh làm cái gì thế?" Đột nhiên cắn người, lò sưởi chết tiệt này! Muốn cắt chết ta để độc chiếm gia sản đúng không?
" Anh..." Phó Kim Phong cũng bị chính hành động của mình dọa sợ, không biết phải nói với Nhiễm Thanh Vân như thế nào.
" Được rồi, mục đích anh tới đây là gì? Không phải nói còn rất nhiều lịch trình sao?" Nhiễm Thanh Vân cũng không muốn chấp nhặt lò sưởi của mình, y cắn anh một chút, cũng không ảnh hưởng gì!
" À... anh muốn nói là anh sắp xếp được lịch trình rồi, có thể tham gia show cùng em."
" Thật sao?"
" Ừ, nếu anh lừa em, tối nay anh cũng không xuất hiện ở đây."
" Quá tuyệt!" Nhiễm Thanh Vân không nhịn được cười cười:" Anh đã ăn gì chưa? Chúng ta đi ăn."
" Được."
" Đợi em thay đồ đã."
Phó Kim Phong ngồi trên giường nhìn cái tên hoa đào nở tứ phương trước mắt, đáy lòng không nhịn được buồn cười.
Vừa rồi còn làm ra bộ dạng giận dỗi, có chết cũng không chịu tha... hiện tại, mới nói qua hai ba câu đã biến thành bộ dạng này!
" Đi, chúng ta đi ăn đồ Nhật."
" Được."
Hai người bọn họ cùng nhau đi ăn. Ăn xong liền trở về phòng ôm nhau ngủ.
Thật sự chỉ đơn thuần ôm nhau ngủ.
Đối với việc này, Phó Kim Phong cũng rất thắc mắc.
Hai người bọn họ mặc dù chưa chính thức xác lập quan hệ, nhưng cũng không khác gì người yêu của nhau. Nếu thật sự làm chuyện kìa thì rất là bình thường... thế nhưng Nhiễm Thanh Vân chưa từng đề cập đến chuyện đó với anh... Phó Kim Phong lại rất ngại chủ động, kết quả, qua lại mấy tháng vẫn chỉ đơn thuần là ôm nhau ngủ.
" Nhiễm Thanh Vân." Phó Kim Phong bị Nhiễm Thanh Vân ôm chặt cứng, khó thở gọi.
" Sao?"
" Thể hàn như em không nên tắm nước lạnh đâu."
" Không quan trọng."
" Sao lại không quan trọng, từ sau nhớ phải tắm nước ấm đấy!"
" nhưng... được rồi, sau này em sẽ tắm nước ấm."
Đối với nhiệt độ nước tắm, Nhiễm Thanh Vân đều không mấy coi trọng, cơ bản là bởi vì ngoài lò sưởi của y ra, tất cả những thứ có nhiệt độ lớn hơn nhiệt độ cơ thể anh, Nhiễm Thanh Vân đều không thể cảm nhận được. Đó là chưa kể việc tắm nước nóng rất rắc rối.
Nhiệt độ cơ thể của Nhiễm Thanh Vân không còn quá thấp nữa, nhưng lúc nước nóng dội vào người vẫn sẽ rất nhanh bị đóng băng, có khi chưa chảy xuống đất đã đóng thành đá... rất phiền phức.
Mấy cái này, Nhiễm Thanh Vân đương nhiên sẽ không giải thích cho Phó Kim Phong, chỉ có thể tùy tiện cho qua.
Hôm quay show, có rất nhiều fan của hai người mua vé xem trực tiếp.
Có fan của từng người, cũng có fan của siêu thoại.
Phóng viên từ hiện trường, có thể ghi nhận tình hình như sau:
[ A Vân, em quay xuống đây cho chị, nhìn cái gì bên đó thể?]
[ Trời ơi, A Vân cười rồi, lần thứ 2 trong tháng!]
[ Lần thứ 3 rồi kìa.]
[ Quá nhiều, phải trở về xem lại rồi đếm mới có thể chính xác.]
[ Mấy người im đi, không phát hiện nụ cười của tiểu bảo bảo chỉ dành cho ca ca cậu ta sao? Chúng ta không xứng!]
[ A Vân, em tém tém lại cho chị.]
[ Bảo bảo, giữ chặt liêm sỉ, chúng ta không thể mất giá được.]
Nhiễm thanh Vân bên trên nghe thấy những lời gào thét của fan:"..."
Phó Kim Phong bên cạnh chỉ có thể nhịn cười.
Ở màn kết show, có mở một bữa tiệc nhỏ, cả hai đều cùng nhau ăn.
" Thanh Vân, món này có tiêu, em đừng ăn, không tốt cho cổ họng."
" Có tiêu sao? Được rồi."
" Phó lão sư, ăn cái này, ngon lắm."
[ Aaaaa, A Vân, con dừng lại cho mẹ, không được chủ động đút cho người ta.]
Nhiễm Thanh Vân:"..." Ta muốn đút cho ai còn cần ngươi nhắc sao?
Không vui, đút thêm miếng nữa.
Thời điểm Show này công chiếu, fan siêu thoại của hai người liền đào được cả bài phỏng vấn lúc trước điên cuồng gáy.
[ Các người thấy chưa? Hai bọn họ là thật, chúng ta mới là giả.]
[ Tôi đã bảo mà, " người có tiền" trong câu nói của A Vân chắc chắn là Phó Kim Phong.]
[ Mấy người nhìn đi, ánh mắt kia, cử chỉ kia.. còn có thể là giả sao?]
[ Cả thế giới này là giả, hai anh mới là thật.]
[ Hai anh đến với nhau rồi, bọn em phải làm sao?]
[ Phó Kim Phong, tôi giao Bảo bảo nhà tôi cho anh, anh phải chăm sóc cậu ấy cẩn thận.]
[ Mấy người ship cũng vừa vừa phai phải thôi. Để chỗ cho người khác ship với chứ!]
[ Top 1 siêu thoại của năm, không hổ là chúng ta.]
[ Mọi người nhìn đi, khẩu hình miệng của A Vân lúc gọi Phó Kim Phong... hình như là "bảo bảo" đó!]
[ Mấy người nhìn nhầm rồi, rõ ràng là " bà bà."]
[ A Phong của tôi sao có thể nằm dưới được, A Phong tổng tài phải nằm trên.]
[ A Vân nhà chúng tôi thì có thể nằm dưới sao? Mấy người mù hết rồi à?]
[ Các người bình tĩnh, song nam chủ bất hòa, fan của song nam chủ cũng muốn bất hòa sao - đính kèm link-]
[ Đây không phải link bài tẩy đường của fan only sao? Bọn họ tẩy đường cũng rất vất vả, chúng ta phải thông cảm cho bọn họ.]
[ Tôi bị tiểu đường thì ai thông cảm cho tôi?]
[ Lầu trên đừng lo, tiểu đường là bệnh quốc dân, chúng ta đều bị.]
" Thì sao? Em muốn tắm thế nào là quyền của em."
" Nhiễm Thanh Vân, em lại làm sao thế?"
" Khỏe hơn trâu, không chết được."
" Nhiễm Thanh Vân."
" Anh to tiếng với em cái gì? Anh đi mà quay quảng cáo của anh ấy, trở về đây làm gì? Anh không có nhà sao? Muộn rồi còn đến nhà người khác."
" Em giận anh?"
" Em giận anh làm gì? Ai mà dám giận Phó lão sư."
" Em rõ ràng đang giận anh."
" Được rồi, em giận anh đó, em giận anh thì... ư..."
"...."
" Anh làm cái gì thế?" Đột nhiên cắn người, lò sưởi chết tiệt này! Muốn cắt chết ta để độc chiếm gia sản đúng không?
" Anh..." Phó Kim Phong cũng bị chính hành động của mình dọa sợ, không biết phải nói với Nhiễm Thanh Vân như thế nào.
" Được rồi, mục đích anh tới đây là gì? Không phải nói còn rất nhiều lịch trình sao?" Nhiễm Thanh Vân cũng không muốn chấp nhặt lò sưởi của mình, y cắn anh một chút, cũng không ảnh hưởng gì!
" À... anh muốn nói là anh sắp xếp được lịch trình rồi, có thể tham gia show cùng em."
" Thật sao?"
" Ừ, nếu anh lừa em, tối nay anh cũng không xuất hiện ở đây."
" Quá tuyệt!" Nhiễm Thanh Vân không nhịn được cười cười:" Anh đã ăn gì chưa? Chúng ta đi ăn."
" Được."
" Đợi em thay đồ đã."
Phó Kim Phong ngồi trên giường nhìn cái tên hoa đào nở tứ phương trước mắt, đáy lòng không nhịn được buồn cười.
Vừa rồi còn làm ra bộ dạng giận dỗi, có chết cũng không chịu tha... hiện tại, mới nói qua hai ba câu đã biến thành bộ dạng này!
" Đi, chúng ta đi ăn đồ Nhật."
" Được."
Hai người bọn họ cùng nhau đi ăn. Ăn xong liền trở về phòng ôm nhau ngủ.
Thật sự chỉ đơn thuần ôm nhau ngủ.
Đối với việc này, Phó Kim Phong cũng rất thắc mắc.
Hai người bọn họ mặc dù chưa chính thức xác lập quan hệ, nhưng cũng không khác gì người yêu của nhau. Nếu thật sự làm chuyện kìa thì rất là bình thường... thế nhưng Nhiễm Thanh Vân chưa từng đề cập đến chuyện đó với anh... Phó Kim Phong lại rất ngại chủ động, kết quả, qua lại mấy tháng vẫn chỉ đơn thuần là ôm nhau ngủ.
" Nhiễm Thanh Vân." Phó Kim Phong bị Nhiễm Thanh Vân ôm chặt cứng, khó thở gọi.
" Sao?"
" Thể hàn như em không nên tắm nước lạnh đâu."
" Không quan trọng."
" Sao lại không quan trọng, từ sau nhớ phải tắm nước ấm đấy!"
" nhưng... được rồi, sau này em sẽ tắm nước ấm."
Đối với nhiệt độ nước tắm, Nhiễm Thanh Vân đều không mấy coi trọng, cơ bản là bởi vì ngoài lò sưởi của y ra, tất cả những thứ có nhiệt độ lớn hơn nhiệt độ cơ thể anh, Nhiễm Thanh Vân đều không thể cảm nhận được. Đó là chưa kể việc tắm nước nóng rất rắc rối.
Nhiệt độ cơ thể của Nhiễm Thanh Vân không còn quá thấp nữa, nhưng lúc nước nóng dội vào người vẫn sẽ rất nhanh bị đóng băng, có khi chưa chảy xuống đất đã đóng thành đá... rất phiền phức.
Mấy cái này, Nhiễm Thanh Vân đương nhiên sẽ không giải thích cho Phó Kim Phong, chỉ có thể tùy tiện cho qua.
Hôm quay show, có rất nhiều fan của hai người mua vé xem trực tiếp.
Có fan của từng người, cũng có fan của siêu thoại.
Phóng viên từ hiện trường, có thể ghi nhận tình hình như sau:
[ A Vân, em quay xuống đây cho chị, nhìn cái gì bên đó thể?]
[ Trời ơi, A Vân cười rồi, lần thứ 2 trong tháng!]
[ Lần thứ 3 rồi kìa.]
[ Quá nhiều, phải trở về xem lại rồi đếm mới có thể chính xác.]
[ Mấy người im đi, không phát hiện nụ cười của tiểu bảo bảo chỉ dành cho ca ca cậu ta sao? Chúng ta không xứng!]
[ A Vân, em tém tém lại cho chị.]
[ Bảo bảo, giữ chặt liêm sỉ, chúng ta không thể mất giá được.]
Nhiễm thanh Vân bên trên nghe thấy những lời gào thét của fan:"..."
Phó Kim Phong bên cạnh chỉ có thể nhịn cười.
Ở màn kết show, có mở một bữa tiệc nhỏ, cả hai đều cùng nhau ăn.
" Thanh Vân, món này có tiêu, em đừng ăn, không tốt cho cổ họng."
" Có tiêu sao? Được rồi."
" Phó lão sư, ăn cái này, ngon lắm."
[ Aaaaa, A Vân, con dừng lại cho mẹ, không được chủ động đút cho người ta.]
Nhiễm Thanh Vân:"..." Ta muốn đút cho ai còn cần ngươi nhắc sao?
Không vui, đút thêm miếng nữa.
Thời điểm Show này công chiếu, fan siêu thoại của hai người liền đào được cả bài phỏng vấn lúc trước điên cuồng gáy.
[ Các người thấy chưa? Hai bọn họ là thật, chúng ta mới là giả.]
[ Tôi đã bảo mà, " người có tiền" trong câu nói của A Vân chắc chắn là Phó Kim Phong.]
[ Mấy người nhìn đi, ánh mắt kia, cử chỉ kia.. còn có thể là giả sao?]
[ Cả thế giới này là giả, hai anh mới là thật.]
[ Hai anh đến với nhau rồi, bọn em phải làm sao?]
[ Phó Kim Phong, tôi giao Bảo bảo nhà tôi cho anh, anh phải chăm sóc cậu ấy cẩn thận.]
[ Mấy người ship cũng vừa vừa phai phải thôi. Để chỗ cho người khác ship với chứ!]
[ Top 1 siêu thoại của năm, không hổ là chúng ta.]
[ Mọi người nhìn đi, khẩu hình miệng của A Vân lúc gọi Phó Kim Phong... hình như là "bảo bảo" đó!]
[ Mấy người nhìn nhầm rồi, rõ ràng là " bà bà."]
[ A Phong của tôi sao có thể nằm dưới được, A Phong tổng tài phải nằm trên.]
[ A Vân nhà chúng tôi thì có thể nằm dưới sao? Mấy người mù hết rồi à?]
[ Các người bình tĩnh, song nam chủ bất hòa, fan của song nam chủ cũng muốn bất hòa sao - đính kèm link-]
[ Đây không phải link bài tẩy đường của fan only sao? Bọn họ tẩy đường cũng rất vất vả, chúng ta phải thông cảm cho bọn họ.]
[ Tôi bị tiểu đường thì ai thông cảm cho tôi?]
[ Lầu trên đừng lo, tiểu đường là bệnh quốc dân, chúng ta đều bị.]