Hồng Ngũ
Tác giả VW
-
Chương 94: Bình An cùng cáo nhỏ chiến đấu. Kẻ địch là một con gấu trúc?
Cáo nhỏ lanh lợi như đứa trẻ vừa biết tập đi. Nó nghịch ngợm chạy đến chỗ những linh thú khác rồi ngửi ngửi vài cái. Cáo rất thích chú chim xinh đẹp sở hữu bộ lông rực rỡ, Bình An xấu hổ cúi đầu xin lỗi Bạch Uyển.
Nàng nói “ không sao”
Chim đậu lên đầu cáo, nó ưỡn ngực chỉ tay về phía trước ra lệnh. Cáo nhỏ nhanh nhẹn chạy theo, răng nanh lộ ra đầy khả ái.
Cô giáo chống tay lên cằm kinh hỷ. Khi linh thú được sinh, chúng đa phần đều chưa thích ứng với thế giới bên ngoài. Nhìn hai đứa nhóc bám lấy nhóc, khoảng khắc yên bình khiến mọi người cười nói bàn tán.
Bỗng, một con gấu trúc đeo kính đen trắn đường. Nó vốn to xác nên ánh mặt trời trong mắt cáo nhỏ bị che khuất. Tên béo vừa nãy đứng đằng sau, đắc ý nhếch mép.
Chú chim xinh đẹp rất gan dạ, nó chắn trước cáo nhỏ để bảo vệ người bạn mới. Nhưng con gấu kia quá lớn, căn bản nó chẳng thèm coi ai ra gì. Gấu ta định dùng chân sút chúng thì Bình An chạy đến.
Cô hét lên: “ này, ngươi không biết dạy dỗ linh thú mình à?”
“ Ta chính là bảo nó : những thứ bẩn thỉu hãy dùng chân loại bỏ, sao nào?” Thằng nhóc chống tay lên vai con gấu, làm mình làm mẩy.
Cáo con hổ báo gừ gừ vài tiếng. Thấy chủ nhân của mình bị bắt nạt, nó chảy lên ra oai. Đồng tử loé sáng, răng nanh lộ ra càng tôn lên dáng vẻ khinh địch. Cáo con không sợ trời không sợ đất, giống y như chủ nhân ban nãy thách thức con gấu trúc to gấp 4 mình.
A Lam cảm thấy đây chính là Bình An thứ hai. Chẳng lẽ lại sắp xảy ra trận chiến nào nữa…
Tên béo chẹp chẹp miệng, chỉ tay ra sân lớn đắng sau: “ thế nào, làm một trận xem ai mới là kẻ mạnh hơn?” thì Bình An mồm nhanh hơn não: “ Được, sợ gì”
Thấy cô khí phách không tồi, tên béo đá chân mày: “ Ai thua phải cúi đầu xin lỗi người kia, chơi?”
Bình An gật đầu, đồng tử cáo nhỏ rực rỡ như đá quý.
Cô giáo cảm thấy thú vị, bèn nói: “ Đây cũng là một cách kiểm tra thực lực. Hãy thể hiện khả năng của mình đi hai em”
Bấy giờ, Bình An mới ý thức được mình nói gì. Cô cứng ngắc đứng vào vị trí người điều khiển, ánh mắt lo lắng nhìn cáo nhỏ.
Làm sao đây, cô ma thuật còn không biết chứ nói gì đến thi đấu. Học viên tụ tập lại, linh thú của họ cũng hưng phấm muốn xem. Đặc biệt là chú chim xinh đẹp, nó ra hiệu cổ vũ cho cáo nhỏ.
--------
Gấu trúc đẩy kính đen mà chủ nhân tặng nó, chân dẫm xuống đất tạo ra một rừng tre thu nhỏ. cáo con nhẹ nhàng lùi lại, tai vểnh lên. Bình An vuốt ngực, cố gắng thở đều. Cô phải làm sao đây?
Tre xanh, lá tốt mơn mởn. Gấu ta gặm một miếng lấy sức, đôi mắt chở nên hiếu thắng như muốn ăn tươi nuốt sống cáo con.
Với khả năng quan sát tinh tường, cáo dễ dàng nhìn thấy bóng dáng của đôi thủ. Nếu như cứ để những cây tre đó mọc càng nhiều, chắc chắn sẽ có lợi cho gấu trúc. Bình An muốn phá nó.
Cô ra lệnh: “ cáo con, mau nhảy lên những cây tre đó đi” Nghe được mệnh lệnh nó làm theo
Thân hình nhỏ nhắn nhảy khỏi mặt đất, dáng dấp nhỏ nhắn đáp nhẹ lên tre xanh. Gấu trúc thấy vậy trèo lên, cánh tay to bóp náp cây tre. Nhưng cáo con đã đứng ở chỗ khác, gấu trúc điên loạn đuổi theo. Từng cây bị nghiền dưới sức mạnh của gấu ta. Mọi thứ trở nên hỗn loạn và vẻ đẹp xanh tốt chẳng còn nữa.
Bạch Uyển nhướng mày, muốn mượn sức địch sao?
Tên béo mất kiên nhẫn, yêu cầu gấu đuổi theo linh thú của cô. Mặc dù cáo rất nhanh, nhưng gấu trúc cũng không phải dạng vừa. không nên dựa vào ngoại hình để đánh giá. cơ thể khổng lồ không ngừng bám lấy cáo nhỏ . bộ lông bay trong gió, đôi mắt xếch phát sáng tựa ngọc quý. Răng nanh nhếch lên, vừa xảo quyệt vừa đáng yêu.
Gấu trúc gầm gừ, cái miệng lớn há ra. bước chân của nó phát ra tiếng " uỳnh uỳnh uỳnh" cực ghê rợn. Cáo con tiếp tục chạy, đến khi bị một chưởng mạnh mẽ đập xuống… sân đấu nứt ra
Gấu dáng xuống mặt đất một đòn trí mạng. Khói bụi tung toé, xung quanh mờ nhạt. Bình An nhíu mày ho liên tục… cáo con, đã biến mất?
Nàng nói “ không sao”
Chim đậu lên đầu cáo, nó ưỡn ngực chỉ tay về phía trước ra lệnh. Cáo nhỏ nhanh nhẹn chạy theo, răng nanh lộ ra đầy khả ái.
Cô giáo chống tay lên cằm kinh hỷ. Khi linh thú được sinh, chúng đa phần đều chưa thích ứng với thế giới bên ngoài. Nhìn hai đứa nhóc bám lấy nhóc, khoảng khắc yên bình khiến mọi người cười nói bàn tán.
Bỗng, một con gấu trúc đeo kính đen trắn đường. Nó vốn to xác nên ánh mặt trời trong mắt cáo nhỏ bị che khuất. Tên béo vừa nãy đứng đằng sau, đắc ý nhếch mép.
Chú chim xinh đẹp rất gan dạ, nó chắn trước cáo nhỏ để bảo vệ người bạn mới. Nhưng con gấu kia quá lớn, căn bản nó chẳng thèm coi ai ra gì. Gấu ta định dùng chân sút chúng thì Bình An chạy đến.
Cô hét lên: “ này, ngươi không biết dạy dỗ linh thú mình à?”
“ Ta chính là bảo nó : những thứ bẩn thỉu hãy dùng chân loại bỏ, sao nào?” Thằng nhóc chống tay lên vai con gấu, làm mình làm mẩy.
Cáo con hổ báo gừ gừ vài tiếng. Thấy chủ nhân của mình bị bắt nạt, nó chảy lên ra oai. Đồng tử loé sáng, răng nanh lộ ra càng tôn lên dáng vẻ khinh địch. Cáo con không sợ trời không sợ đất, giống y như chủ nhân ban nãy thách thức con gấu trúc to gấp 4 mình.
A Lam cảm thấy đây chính là Bình An thứ hai. Chẳng lẽ lại sắp xảy ra trận chiến nào nữa…
Tên béo chẹp chẹp miệng, chỉ tay ra sân lớn đắng sau: “ thế nào, làm một trận xem ai mới là kẻ mạnh hơn?” thì Bình An mồm nhanh hơn não: “ Được, sợ gì”
Thấy cô khí phách không tồi, tên béo đá chân mày: “ Ai thua phải cúi đầu xin lỗi người kia, chơi?”
Bình An gật đầu, đồng tử cáo nhỏ rực rỡ như đá quý.
Cô giáo cảm thấy thú vị, bèn nói: “ Đây cũng là một cách kiểm tra thực lực. Hãy thể hiện khả năng của mình đi hai em”
Bấy giờ, Bình An mới ý thức được mình nói gì. Cô cứng ngắc đứng vào vị trí người điều khiển, ánh mắt lo lắng nhìn cáo nhỏ.
Làm sao đây, cô ma thuật còn không biết chứ nói gì đến thi đấu. Học viên tụ tập lại, linh thú của họ cũng hưng phấm muốn xem. Đặc biệt là chú chim xinh đẹp, nó ra hiệu cổ vũ cho cáo nhỏ.
--------
Gấu trúc đẩy kính đen mà chủ nhân tặng nó, chân dẫm xuống đất tạo ra một rừng tre thu nhỏ. cáo con nhẹ nhàng lùi lại, tai vểnh lên. Bình An vuốt ngực, cố gắng thở đều. Cô phải làm sao đây?
Tre xanh, lá tốt mơn mởn. Gấu ta gặm một miếng lấy sức, đôi mắt chở nên hiếu thắng như muốn ăn tươi nuốt sống cáo con.
Với khả năng quan sát tinh tường, cáo dễ dàng nhìn thấy bóng dáng của đôi thủ. Nếu như cứ để những cây tre đó mọc càng nhiều, chắc chắn sẽ có lợi cho gấu trúc. Bình An muốn phá nó.
Cô ra lệnh: “ cáo con, mau nhảy lên những cây tre đó đi” Nghe được mệnh lệnh nó làm theo
Thân hình nhỏ nhắn nhảy khỏi mặt đất, dáng dấp nhỏ nhắn đáp nhẹ lên tre xanh. Gấu trúc thấy vậy trèo lên, cánh tay to bóp náp cây tre. Nhưng cáo con đã đứng ở chỗ khác, gấu trúc điên loạn đuổi theo. Từng cây bị nghiền dưới sức mạnh của gấu ta. Mọi thứ trở nên hỗn loạn và vẻ đẹp xanh tốt chẳng còn nữa.
Bạch Uyển nhướng mày, muốn mượn sức địch sao?
Tên béo mất kiên nhẫn, yêu cầu gấu đuổi theo linh thú của cô. Mặc dù cáo rất nhanh, nhưng gấu trúc cũng không phải dạng vừa. không nên dựa vào ngoại hình để đánh giá. cơ thể khổng lồ không ngừng bám lấy cáo nhỏ . bộ lông bay trong gió, đôi mắt xếch phát sáng tựa ngọc quý. Răng nanh nhếch lên, vừa xảo quyệt vừa đáng yêu.
Gấu trúc gầm gừ, cái miệng lớn há ra. bước chân của nó phát ra tiếng " uỳnh uỳnh uỳnh" cực ghê rợn. Cáo con tiếp tục chạy, đến khi bị một chưởng mạnh mẽ đập xuống… sân đấu nứt ra
Gấu dáng xuống mặt đất một đòn trí mạng. Khói bụi tung toé, xung quanh mờ nhạt. Bình An nhíu mày ho liên tục… cáo con, đã biến mất?